*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Cô kề sát mặt lên bia mộ lạnh băng, nhỏ giọng nói: “Mẹ, con không nỡ rời đi..
Con biết mẹ không muốn nhìn thấy dáng vẻ này của con, lần sau con quay lại thăm mẹ.” Yên lặng dựa vào trong chốc lát, cô đứng dậy đi ra bên ngoài nghĩa trang
Cô mới vừa đi đến cửa nghĩa trang, liền nghe thấy tiếng còi xe, cùng lúc đó một ánh sáng mạnh chiếu tới
Thịnh Kiểu Dương híp mắt lại, cô giơ tay lên che mặt, đang muốn nổi giận lại nghe thấy tiếng gọi.
“Thất thần cái gì, lên xe!”
Ninh Tiểu Nguyễn? Thịnh Kiều Dương đè nén sự nghi ngờ trong lòng, đi đến mở cửa3ghế phụ ngồi lên xe
Cô vừa ngồi vào, đã có một chiếc áo vest được ném lên người, cô quay lại nhìn thấy Ninh Tiểu Nguyễn mặc áo sơ mi thắt cà vạt như mới bước ra từ một nơi trang trọng.
“Mặc vào trước, đừng để bị cảm lạnh.” Ninh Tiểu Nguyễn nhắc nhở
“Anh họ của anh gọi anh tới sao?” Suy nghĩ một chút, Thịnh Kiêu Dương cảm thấy chỉ có khả năng này, chỉ có vậy Ninh Tiểu Nguyễn mới chạy tới nơi này đúng lúc như vậy
“Đúng vậy, nếu không sao anh lại biết em đến cái nơi quỷ quái này.” Ninh Tiểu Nguyễn lập tức mở máy hát, bắt đầu phàn nàn, “Anh họ và anh Nam đột nhiên rời đi, bỏ anh ở đó đối phó với một đám người quái lạ
Bữa tiệc còn chưa kết thúc, anh ấy lại gọi cho anh,1nói trời sắp mưa, để anh đến nơi quỷ quái này đón em về.” Nghe đến đó, trong lòng Thịnh Kiêu Dương hiện ra một cảm giác là lạ, Thẩm Trí Ninh sẽ tốt như thế sao?
“Vốn còn nghĩ sau bữa tiệc sẽ đến quán bar high một chút, kết quả lại bị anh họ tóm lấy, anh ấy quan tâm em như thế, sao không tự mình tới đón đi, đột nhiên muốn về Đức làm gì, còn vội đến sân bay, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì khiến anh ấy vội trở về như vậy
Còn em đó, không biết trời mưa à, ai được chôn bên trong vậy, một cô gái như em đến nghĩa trang không sợ sao? Anh chờ ở bên ngoài lâu lắm rồi, nếu không phải sợ đi vào sẽ bỏ lỡ em, anh cũng đã định đi vào tìm em6rồi.”
Lúc chờ đèn xanh đèn đỏ, Ninh Tiểu Nguyễn quay lại nhìn cái người ướt sũng lộ ra vẻ chật vật ngồi bên cạnh, đột nhiên cảm thấy người bình thường không bị làm khó bởi bất kì việc gì này thì ra cũng cần được chăm sóc và bảo vệ.
Anh họ cũng thật là, biết bạn gái mình ở trong nghĩa trang, sao lúc này còn thoải mái chạy về Đức
“Nói nhiều như vậy, anh không khát nước sao?” Thịnh Kiều Dương liếc nhìn Ninh Tiểu Nguyễn.
“Đừng đổi chủ đề, không phải em thì bây giờ anh cũng không ở đây
Em tới nghĩa trang thăm ai? Anh nhớ trong gia đình em không có ai được chôn cất ở đây.”
“Em đến thăm một người rất quan trọng với em.” Thịnh Kiều Dương cụp mắt xuống, che giấu mọi cảm xúc dưới hàng mi thật dài
“Ai vậy?” Ninh4Tiểu Nguyễn thuận miệng hỏi.
Thịnh Kiều Dương không nói nữa.
“Em muốn giữ bí mật với cả anh sao? Có cái gì không thể nói, không phải là mối tình đầu gì đó chứ? Nếu như đúng vậy thì em thật sự đáng thương, anh nói cho em biết...”
Ninh Tiểu Nguyễn vừa nói chuyện liền không ngừng được, cho đến khi trạm đèn xanh đèn đỏ kế tiếp, quay lại thấy người bên cạnh đã ngủ thiếp đi từ lúc nào.
“Ôi, cô nhóc này!”
Đến dưới lầu tòa nhà, Ninh Tiểu Nguyễn gọi cô vài lần, phát hiện ra cô chỉ có người lại chứ không có phản ứng nào nữa, anh ta đưa tay đẩy, cuối cùng cô đã tỉnh dậy
“Đến rồi hả?” Thịnh Kiêu Dương nhíu mày, nghe được câu trả lời khẳng định của Ninh Tiểu Nguyễn
Cô đưa tay cởi dây an toàn, trực tiếp đẩy cửa3đi ra ngoài, cũng mặc kệ bên ngoài còn mưa hay không
“Này, nghỉ ngơi sớm đi...” Chữ cuối cùng còn chưa ra khỏi miệng, Ninh Tiểu Nguyễn liền thấy người đang đi vào tòa nhà ngã xuống
Thịnh Kiều Dương được đưa vào bệnh viện truyền nước, dầm mưa quá lâu, lần này thời gian cô ngủ mê mệt còn dài hơn lần trước, khi tỉnh lại đã là sáng hôm sau.
Còn chưa mở mắt ra, cô đã nghe thấy Ninh Tiểu Nguyễn đang gọi điện thoại.
“Chừng nào anh trở về, bạn gái của anh bị bệnh, anh không đau lòng sao? Anh họ, dù em không có bạn gái, nhưng em biết anh làm như vậy là không được, không quan tâm như thế, sớm muộn gì người ta cũng chia tay anh, đến lúc đó xem anh đi đâu tìm một người mà anh có tình cảm!”
“Này này này, sao ngắt điện thoại của em! Em đang nói sự thật mà, nếu không phải nể mặt anh là anh họ của em, em sẽ không nhắc nhớ anh đâu!” Thịnh Kiều Dương mở mắt ra, liền thấy Ninh Tiểu Nguyễn nhìn điện thoại nói một
mình
“Nếu như là em, em cũng ngắt điện thoại của anh.” Thịnh Kiêu Dương khàn giọng nói
“Em tỉnh rồi!” Ninh Tiểu Nguyễn hơi ngạc nhiên, sau đó lại bất bình thay cho mình, “Em có nhầm không, vừa rồi anh đang nói chuyện giúp em! Quả nhiên hai người đều bướng bỉnh, về sau nếu vì vậy mà hai người chia tay, anh tuyệt đối không khuyên nhủ nữa, hừ!”
“Nếu như bọn em chia tay, lời khuyên của anh có hữu dụng không?” Thịnh Kiêu Dương mỉm cười.
Ninh Tiểu Nguyễn nghẹn lời, anh ta hoàn toàn có thể nghĩ ra hình ảnh kia
Theo tính cách của anh họ, có khả năng rất lớn sẽ không nghe theo lời khuyên của anh ta
Anh họ cũng là một người khá độc đoán! “Cốc cốc” tiếng gõ cửa vang lên
Tằng Hoan đẩy cửa đi vào, cô ấy cầm hộp cơm giữ nhiệt, đi đến đầu giường đặt hộp cơm xuống: “Chị nấu cho em chút cháo, cũng không biết em có thích ăn không.” “Cảm ơn.” Thịnh Kiêu Dương dựa vào đầu giường nói cảm ơn.
Tằng Hoan do dự nhìn cô: “Kiều Kiều, lúc chị đến lấy quần áo cho em thay đã phát hiện có chó săn đang canh dưới lầu, chị đã báo với Lê tổng, anh ấy nói sẽ đổi nhà giúp em.” “Ừ, mọi người xem rồi xử lý đi.” Thịnh Kiều Dương không hề hăng hái đáp lời.
“Đổi nhà à? Anh họ của anh có một căn nhà ở Bắc Giao, ngẫu nhiên bận rộn về muộn, anh ấy sẽ ở lại đó một đêm
Anh thấy không bằng em qua đó ở đi, từ đó đến trường em chỉ đi xe mất nửa tiếng
Chờ một chút, anh đi gọi cho anh họ.” Nói làm là làm, Ninh Tiểu Nguyễn vội gọi điện thoại.
“Không cần...”
“Nhất định anh họ sẽ đồng ý.” Ninh Tiểu Nguyễn rất kiên trì, anh ta cảm thấy anh họ nghiêm túc qua lại với Từ Kiều Kiều, nhất định sẽ đồng ý việc để bạn gái đến ở chỗ của mình
Quả nhiên điện thoại vừa được kết nối, anh ta nói việc này xong, đầu bên kia im lặng một lát liền đồng ý
“Em xem, anh họ thật sự đồng ý,“ Ninh Tiểu Nguyễn đắc ý lắc điện thoại, “Anh họ nói sẽ gọi Felix đến sắp xếp phòng cho em.” Thịnh Kiều Dương không nói gì, chỉ liếc nhìn Ninh Tiểu Nguyễn một cái, nghĩ lại thấy như vậy rất vừa vặn
Cùng sống chung với nhau, cô mới có thêm cơ hội hỏi tình hình gần đây của ông ngoại từ chỗ Thẩm Trí Ninh.