*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Hơi thở hai người hòa vào nhau, nhiệt độ bề mặt cơ thể cũng tăng lên
Ở trong không gian sẽ không có người thứ ba xuất hiện, hai người hôn sâu
Đây gọi là tiểu biệt thắng tân hôn”, đã bốn tháng bọn họ không tiếp xúc, ngay cả Thịnh Kiêu Dương cũng muốn được chạm vào anh, Thẩm Trí Ninh thì càng không cần phải nói
Thẩm Trí Ninh bế cô lên, bước nhanh vào phòng ngủ, đặt cô xuống giường, nghiêng người đè lên người cô, từ môi của cô hôn thẳng xuống dưới, bàn tay mò mẫm khóa kéo của váy, nghiên cứu một hồi lâu mới phát hiện ra chiếc váy này không có khóa kéo
Thịnh Kiêu Dương thở hổn hển, cảm thấy3cơ thể sắp bùng cháy
Váy được kéo lên trên, với sự phối hợp thuận theo của cô, chẳng mấy chốc váy đã kéo đến cổ, tay và cả khuôn mặt của cô đều bị váy che lại, sau đó..
bàn tay vốn đang kéo váy lại bỏ dở giữa chừng, tiến công vào nơi khác.
“Em còn chưa tắm.” “Anh cũng chưa.” Giọng nói của Thẩm Trí Ninh hơi khàn
Thịnh Kiêu Dương kéo váy của mình xuống, để lộ ra khuôn mặt, cô nhìn thấy quần áo trên người Thẩm Trí Ninh vẫn còn ngay ngắn, đột nhiên thấy bất công, nên kéo quần áo của anh
Thẩm Trí Ninh còn vội vàng hơn cô, kéo một cái, toàn bộ nút áo sơ mi đắt tiền đều rơi xuống
Chẳng mấy chốc, bọn họ đã trần trụi
Rõ ràng không mở máy sưởi, lại cảm giác nhiệt độ trong phòng2đang lên cao
Lần gần nhất họ thân thiết như thế này là buổi tối trong lễ cưới của Lâm Na
(*) Ý nói sau một khoảng thời gian xa cách, tình cảm sẽ mặn nồng hơn
Bây giờ anh chỉ hận không thể ăn luôn cô
Đèn tường ở cửa trước tản ra ánh sáng ấm áp, bao phủ hai người đang “giao chiến” theo bản năng
Một bàn tay của anh chạy dọc theo bên chân lên trên, lẻn vào trong váy..
Cô rên khẽ, mở mắt ra nhìn anh, ánh mắt hơi mơ hồ
Thẩm Trí Ninh còn vội vàng hơn cô, kéo một cái, toàn bộ nút áo sơ mi đắt tiền đều rơi xuống
Chẳng mấy chốc, bọn họ đã trần trụi
Rõ ràng không mở máy sưởi, lại cảm giác nhiệt độ trong phòng đang lên cao
Lần gần nhất họ thân thiết như thế này là buổi tối2trong lễ cưới của Lâm Na
Sau khi nghiên cứu, Thẩm Trí Ninh đã hoàn toàn nắm giữ quyền chủ động với chuyện này
Anh đã thành công từ một tên tài xế mới thăng cấp thành tài xế già lái xe du lịch
Trên đường đi, đói thì ăn chút bánh màn thầu và bánh bao, không thể thiếu thành viên ghế phụ là bạn học Thịnh Kiêu Dương, bước qua thung lũng, chơi đùa suối nước nhỏ ở khe núi, theo dòng nước chảy vào biển lớn, cảm nhận những cơn sóng biển dũng mãnh, thuyền nhỏ trôi nổi lắc lư, đến một ngọn núi lửa đang hoạt động ở trên biển, cùng leo lên ngọn núi lửa, trải nghiệm cảm giác rúng động lòng người khi núi lửa phun trào
Núi lửa theo sự chuyển động của lớp vỏ trái đất, bùng nổ hết lần này đến9lần khác
Bạn nhỏ Thịnh Kiêu Dương chảy nước mắt, lo lắng cho sự an toàn của những sự sống trên núi, cầu xin vỏ trái đất dừng vận động
Cuối cùng, ngọn núi lớn cũng bình tĩnh lại
Sau cùng, hai người về đến nhà
Thịnh Kiêu Dương nằm ở trên gối, mệt mỏi đến mức không muốn nhúc nhích, dù chỉ là một ngón tay
Bây giờ tốc độ đua xe của Thẩm Trí Ninh ngày càng nhanh hơn, cô thật sự không theo kịp
“Em đói rồi.” Thịnh Kiêu Dương mở hờ mắt, oán hận nhìn người nào đó đã được ăn no, Thẩm Trí Ninh vén mấy lọn tóc bị mồ hôi làm cho ướt đẫm dán lên trên mặt cô ra, khẽ hôn lên trán cô: “Muốn ăn cái gì?” “Tôm, em muốn ăn tôm hùm đất chua cay!” “Còn muốn ăn gì không?” “Em chỉ muốn4ăn tôm hùm đất.” Thẩm Trí Ninh mặc kệ bên này có tôm hùm đất chua cay không, gọi một cuộc điện thoại cho Kinh Vị Nam, để anh ấy cho người đi mua
Nói chuyện điện thoại xong, anh ôm lấy cả người cô
“Làm gì?” Thịnh Kiêu Dương hơi hoảng hốt giơ tay ra ôm cổ của anh
“Tắm rửa.” Nghe được hai chữ này, trong đầu Thịnh Kiêu Dương lại hiện ra rất nhiều hình ảnh, tất cả đều làm mặt đỏ tim đập
“Em tự đi.” Cô vội nói.
Thẩm Trí Ninh dừng lại, cúi đầu nhìn cô, “Bây giờ em còn có thể bước đi sao?” “..” Chân Thịnh Kiêu Dương đã run thành mì sợi
Đi vào phòng tắm, không nhìn thấy bồn tắm lớn, chỉ nhìn thấy vòi hoa sen, Thịnh Kiêu Dương khẽ thở phào
“Anh để em xuống, em tự tắm.” Thẩm Trí Ninh không phản đối, đi vào gian tắm rửa được ngăn cách bằng tấm kính rồi thả cô xuống
Chân Thịnh Kiêu Dương mềm nhũn, nếu không phải có Thẩm Trí Ninh đỡ, cô suýt nữa đã ngồi xuống đất
Thẩm Trí Ninh nhướng mày, trong mắt mang theo ý cười, “Xem ra không có anh không được.”
“...” Thịnh Kiêu Dương.
Thịnh Kiêu Dương hít một hơi thật sâu, tự an ủi mình, dù sao cũng đã làm chuyện thân mật nhất, còn sợ tắm rửa sao? Nghĩ thế, cô thả lỏng, dùng giọng kiểu vò đã mẻ còn không sợ sứt: “Nếu em đã bị anh hại, vậy thì để anh hầu hạ em tắm rửa đi.” Cô còn nhấn mạnh hai chữ “Hầu hạ”
“Được rồi, nữ vương đại nhân của anh.” Trong mắt Thẩm Trí Ninh, một tia u ám lướt qua
Dòng nước ấm áp chảy ra từ vòi hoa sen, anh để cô dựa vào người mình, hai tay phủ lên tóc của cô, mười ngón tay luồn qua mái tóc, nhẹ nhàng xoa bóp da đầu
Gội đầu xong, tay của anh trượt xuống gương mặt của cô, đến cổ, lượn một vòng ở xương quai xanh, tiếp tục trượt..
Thịnh Kiêu Dương kêu lên, đè bàn tay đang làm loạn của anh lại, liếc nhìn anh: “Sờ vào đâu đó, không phải tắm rửa ?” “Đúng là tắm rửa, dù sao cũng phải tắm sạch sẽ chút.” Thẩm Trí Ninh nghiêm túc đáp lại
Bởi vì động tác của anh rất dịu dàng, bây giờ Thịnh Kiêu Dương thật sự lười động đậy nên mặc kệ anh
Nhưng động tác của anh như đang nhào bột, khiến trái tim của cô như thiêu như đốt, muốn ngăn lại nhưng bây giờ cô đã không còn sức lực rồi
Đột nhiên động tác của anh thay đổi, để cô đứng dựa vào tường, tường hơi lạnh, nhưng chẳng mấy chốc dòng nước ấm áp chảy xuống
Thịnh Kiêu Dương muốn nhìn anh, nhưng dòng nước chảy xuống che mất tầm mắt, cô chỉ có thể nhắm mắt lại, để phòng nước chảy vào trong mắt
Tuy cô không nhìn thấy gì, nhưng có thể cảm nhận được anh đang ở ngay trước mặt cô, bởi vì nhiệt độ trên người đối phương cách không khí như có thể thiếu đốt cô
Cô vừa muốn hỏi anh sao lại ngừng thì một chân của cô đã được nâng lên
“Anh..
ưm!” Khốn kiếp!!!
Bây giờ Thịnh Kiêu Dương như một con cá bị đóng đinh vào thớt gỗ, chỉ có thể tùy ý để tên đồ tể kia đâm xuyên con dao sắc nhọn qua cơ thể
Thứ không thể tin tưởng nhất đúng là lời nói của đàn ông, cái gì mà giúp tắm rửa? Chỉ là một cái cớ, một cái cớ! Thịnh Kiêu Dương bị lừa bởi cùng một cách đến hai lần, cô cắn môi vòng tay qua ôm lấy anh, như người chết đuối muốn tóm lấy cọng cỏ cứu mạng, nhưng lại không tóm được cái gì, chỉ để lại dấu móng tay ở trên lưng anh
Anh ghé sát vào bên tai của cô, giọng nói hòa theo tiếng nước rơi xuống: “Ngụy quân tử chính là như vậy.” Thịnh Kiêu Dương chậm rãi nhắm mắt ngửa đầu, cắn môi nhận lấy, trong đầu trống rỗng
Khi Thịnh Kiêu Dương gối lên đùi Thẩm Trí Ninh, mặc anh sấy tóc cho mình, cô đã gần như tàn phế.
Người cô mềm nhũn, thật sự đến cả ngón tay cũng không động đậy được
Ngón tay của anh vuốt sợi tóc mềm mại của cô, nhìn dáng vẻ lười biếng của cô: “Em có muốn ngủ một lát không?” “Em muốn ăn tôm!” Cô ngước mắt lườm anh một cái
Thẩm Trí Ninh cầm điện thoại lên gọi Kinh Vị Nam, hỏi anh ấy đã mua được tôm chua, Kinh Vị Nam trả lời rằng người được phái đi mua tôm hùm đất sắp trở về rồi
Thịnh Kiêu Dương nói muốn ăn tôm hùm đất chua cay chẳng qua chỉ là muốn làm khó Thẩm Trí Ninh một chút, không ngờ cấp dưới vạn năng của Thẩm Trí Ninh thật sự mua được, thậm chí hương vị còn khá ngon
Đương nhiên, cô chỉ phụ trách há miệng ăn thịt, chuyện bóc vỏ do một người khác làm thay
Hôm nay Thẩm Trí Ninh được ăn no bụng nên phải chịu khó bóc vỏ tôm, bao tay ni lông bao bọc lấy ngón tay thon dài của anh, từ không quen tay đến thuần thục chỉ tốn nửa chỗ tôm, những con sau đó được bóc rất nhanh
Lúc đầu anh bóc vỏ tôm rất chậm, Thịnh Kiêu Dương đã ăn xong con tôm ở trong miệng, anh còn chưa bóc xong con thứ hai
Sau đó, dần dần anh đã có thể theo kịp tốc độ ăn của cô
Sau đó nữa, anh còn có thể tách được thịt tôm trước khi cô ăn xong
Vì được ăn tôm sảng khoái, Thịnh Kiêu Dương không so đo việc bị anh đánh lén nữa
Ăn uống no đủ, Thịnh Kiêu Dương lại biến thành một xác cá chết, nằm trên sofa không động đậy
“Anh mát xa cho em nhé?” “Đừng, em sợ anh xoa bóp xong, em sẽ mệt chết ở đây.” Thịnh Kiêu Dương hoảng sợ, vội vàng từ chối
Thẩm Trí Ninh cười khẽ, lúc cô lườm, anh dừng cười: “Anh đảm bảo tối nay sẽ không động đến em nữa.” Thịnh Kiêu Dương nhìn anh mấy lần rồi mặc kệ anh
Với dáng vẻ mệt lả này của cô, nếu đúng Thẩm Trí Ninh muốn làm gì thì cô cũng không ngăn được
Chỉ là, lần này Thẩm Trí Ninh thật sự chỉ mát xa cho cô, từ huyệt vị trên đỉnh đầu đến huyệt Thái dương lại đến các huyệt vị khác ở trên người, Thẩm Trí Ninh làm rất tốt, điều này đã khiến Thịnh Kiêu Dương thay đổi cách nhìn về Thẩm Trí Ninh
“Sao anh biết mát xa thế?” Cô cảm thấy kỳ quái
“Anh chỉ biết vị trí và tác dụng của một số huyệt vị.” Thẩm Trí Ninh hời hợt đáp lời
Đương nhiên, ý định lúc đầu để anh hiểu rõ huyệt vị, chỉ vì lúc cận chiến có thể hạ gục đối thủ nhanh hơn
Nhưng điều này liên quan đến việc huấn luyện trong quá khứ, anh cũng không muốn đề cập những mặt đen tối đó ở trước mặt cô
Thịnh Kiêu Dương cũng không hỏi vì sao anh biết, có lẽ vì anh mát xa quá dễ chịu nên cô ngủ thiếp trên sofa
Thẩm Trí Ninh dừng lại, anh vuốt ve khuôn mặt của cô, cảm giác cô còn gầy hơn cả lần gặp mặt trước, anh rất đau lòng, nhưng cũng biết bảo cô không đi làm việc là chuyện không thể nào
Vì cô cũng không phải loại người có thể ngồi mát ăn bát vàng, nếu không với chỗ dựa kiên cô như ông cụ Dương, cô hoàn toàn có thể làm một con mọt gạo không lo cơm áo
Đầu ngón tay của anh lướt qua đôi môi sưng đỏ của cô, ánh mắt tối tăm
Hôm nay anh không biết kiềm chế, hơi thái quá một chút
Ai bảo cô ngon miệng như vậy chứ, cũng không thể trách anh ăn quá no bụng.