Ngày mùng tám tháng hai, Hồn Thiên Thánh Chủ tự mình dẫn ba vị cường giả Niết Bàn lao tới Hoang Mãng nguyên. Từ đây, bọn người Yến Tranh trở về La Phù, không dám tùy tiện mạo hiểm.
Nhưng, bình tĩnh lại không quá lâu.
Ngày mười ba tháng hai, một đám cường giả bí ẩn đột nhiên giết vào La Phù sơn mạch, quét ngang ngàn dặm dãy núi tại Tây Nam bộ, đạp diệt bao gồm cả Thương Vân tông, Đại Phạm tông, hai tông này là đại tông liên minh trong mười hai tông môn.
Đánh tan tông môn, đồ sát tử đệ.
Những nơi đi qua, máu chảy thành sông, cảnh hoang tàn ở khắp nơi.
Sau đó, cường giả bí ẩn lao thẳng tới Thiên Sư tông.
Lúc trước thời điểm Hoàng Đại Bính bái nhập Bạch Hổ tông, được Thương Vương nhờ vả, đưa một bộ pháp trận bảo vệ đặc biệt —— Sinh Sinh Bất Tức Quy Nguyên Trận.
Lúc Khương Hồng Võ mang Bạch Hổ tông rời khỏi, lại chuyển tặng pháp trận cho Thiên Sư tông cùng thành Bát Bảo.
Thiên Sư tông nhờ vào pháp trận, gian nan chống đỡ cường giả bí ẩn tấn công mạnh đến nửa giờ, cũng nhân cơ hội này chật vật di chuyển.
Nhưng toàn tông trên dưới mấy ngàn người, lại di chuyển rời khỏi không đủ trăm người.
Sau khi cường giả bí ẩn đạp diệt Thiên Sư tông đã nhanh chóng tiến lên hướng Đông Bộ, liên tiếp đạp diệt tông môn chín nơi, bao gồm cả đại tông liên minh —— Thánh Nữ tông.
La Phù kịch biến, Vô Hồi thánh địa tức giận!
Giang Thành Tử, Phương Thành Vân hai vị túc lão tự mình dẫn đệ tử, tọa trấn La Phù.
Vô Hồi Thánh Chủ tự mình ra mặt, lùng bắt cường giả bí ẩn.
Nhưng sau khi cường giả bí ẩn đạp diệt Thánh Nữ tông đã hoàn toàn biến mất, không có để lại bất cứ dấu vết gì.
Ngày hai mươi tháng hai, Lâm Thiên Lộc trở lại La Phù, mang đến đặc sứ từ tổ sơn Trung Ương, tuyên cáo chỉ lệnh tổ sơn —— xin mời Ly Hỏa Thánh Chủ tôn trọng quyết nghị của tổ sơn, nếu không sẽ hủy bỏ thời hạn mười năm!
Ngày hai mươi hai tháng hai, rốt cuộc Vô Hồi Thánh Chủ và Ly Hỏa Thánh Chủ cũng đã gặp mặt, trải qua tranh luận kịch liệt, làm ra quyết nghị mới.
Hồn Thiên thánh địa rút khỏi Hoang Mãng nguyên.
Ly Hỏa Thánh Chủ cam đoan không được lại hãm hại Khương Hồng Võ, cho phép Khương Hồng Võ chân chính đảm nhiệm điện chủ Diêm La điện, hành sử quyền lợi điện chủ. Cho phép Khương Hồng Võ từ bên ngoài chọn lựa ba trăm sáu mươi người mới vào, gây dựng lại Diêm La điện.
Nhưng, lão điện chủ Phạm Thiên Quân thoái ẩn phải đảm nhiệm phó điện chủ chức vụ, "Phụ tá" Khương Hồng Võ.
Thường Huyền Nghĩa chân chính đảm nhiệm vị trí Phó Thánh Chủ của Ly Hỏa thánh địa, cho phép chiêu mới ba trăm vị Luyện Đan sư, tiến vào Đan Đỉnh điện đảm nhiệm chức vụ.
Nhưng, Thường Huyền Nghĩa chỉ có tên Phó Thánh Chủ, không có quyền lợi Phó Thánh Chủ, không được can thiệp quyết định của Thánh Chủ, không được loạn đụng cấm khu thánh địa.
Về phần tổn thất của Hoang Mãng nguyên cùng La Phù sơn mạch, toàn bộ quy tội "Giặc cỏ", đều không có bất kỳ liên quan gì với tất cả thánh địa.
Đến tận đây, rốt cuộc Hoang Mãng nguyên cũng đã khôi phục lại bình tĩnh.
Thế nhưng số lượng lớn thành trì tổn hại, cùng lửa giận bên trong La Phù sơn mạch, còn có sát ý của Hồn Thiên thánh địa, để Hoang Mãng nguyên bình tĩnh vẻn vẹn ở trên mặt nổi.
Ai cũng có thể cảm nhận được, Hoang Mãng nguyên đang cuồn cuộn sóng ngầm, dành dụm phong bạo đáng sợ.
Lúc này Hoang Mãng nguyên kỳ thật còn ẩn núp một lực lượng khác, yên lặng chú ý hỗn loạn ở nơi này.
Bọn hắn chính là người của Huyền Nguyệt hoàng triều ở Tây Bộ.
Sau khi Vĩnh Hằng Thánh Sơn kết thúc, huynh muội Tiêu Lạc Sư và Tiêu Lạc Lê nhận lệnh điều tra Khương Phàm.
Bọn hắn trở lại hoàng triều tự mình chọn lựa số lớn thị vệ hoàng thất, còn mời được một vị cường giả đặc thù, sau đó vượt hơn hai trăm ngàn dặm, từ Tây Bộ tiến vào Nam Bộ.
Kết quả La Phù sơn mạch toàn diện giới nghiêm, Hoang Mãng nguyên lại loạn thành một đoàn, bọn hắn phải tận hết khả năng ẩn giấu hành tung, bí mật tìm kiếm Khương Phàm, kết quả ngay cả cái bóng dáng cũng không phát hiện.
- Công chúa, chúng ta rời khỏi hoàng triều đã năm tháng, còn phải tiếp tục chờ nữa sao?
Phụ thân của Lư Kinh Vĩ, các chủ Tinh Túc các, Lư Kính Thiên nhìn qua hoang dã mênh mông, chờ đến hơi không kiên nhẫn.
Hắn là các chủ, có rất nhiều chuyện quan trọng phải xử lý, không phải nhàn rỗi không chuyện gì làm.
Lúc trước đã đồng ý đến đây cũng cảm giác rất dễ có thể hoàn thành nhiệm vụ, không nghĩ tới sẽ lãng phí thời gian lâu như vậy.
- Đợi Hoang Mãng nguyên khôi phục lại bình tĩnh, Khương Phàm lúc nào cũng có thể sẽ tiến vào Ly Hỏa thánh địa, chờ một chút.
Tiêu Lạc Lê ngồi trong bụi cỏ, buông thõng tầm mắt yên lặng tu luyện.
Nàng nhất định phải đền bù sai lầm tại Vĩnh Hằng thánh địa, càng phải cho mình danh dự báo thù.
Không bắt được Khương Phàm, nàng tuyệt đối không về hoàng triều.
Lư Kính Thiên nhắc nhở:
- Chuyện của Ly Hỏa thánh địa có Vô Hồi thánh địa xử lý, hắn chỉ là hài tử, chưa chắc sẽ đến xen vào.
- Hắn sẽ đến, hắn không phải loại người rảnh rỗi ngồi không kia.
Tiêu Lạc Lê kết thúc tu luyện, đứng dậy nhìn qua hướng Vô Hồi thánh.
Khương Phàm có được Vĩnh Hằng Chi Linh, hẳn là sẽ hấp thu luyện hóa trong Vô Hồi thánh địa, Vô Hồi thánh địa cũng sẽ cung cấp các loại Linh Bảo, võ pháp càng mạnh, phối hợp Vĩnh Hằng Chi Linh kích phát toàn diện tiềm lực Khương Phàm.
Cho nên, Khương Phàm ở Vô Hồi thánh địa bế quan tầm năm ba tháng là rất bình thường.
Chờ sau khi Khương Phàm xuất quan, rất có thể sẽ đến Ly Hỏa thánh địa đến một chuyến.
Không chỉ là bởi vì nơi này náo nhiệt, cũng bởi vì là phụ thân của hắn, Khương Hồng Võ ở đây.
Lư Kính Thiên nói:
- Coi như Khương Phàm sẽ đến, cũng không nhất định đến lúc nào, nếu như còn phải đợi thêm hai ba tháng thì sao?
- Chờ không lâu như vậy đâu, ta đoán chừng chẳng mấy chốc Khương Phàm sẽ tiến Hoang Mãng nguyên. Lư các chủ, xin hãy kiên nhẫn chờ đợi.
- Một tháng! Tối đa một tháng! Nếu như Khương Phàm xuất hiện, chúng ta dẫn hắn rời khỏi. Nếu như vẫn chưa xuất hiện, ta thỉnh cầu rời khỏi.
Lư Kính Thiên thể hiện thái độ.
- Cho Lư các chủ thêm phiền toái, chỉ cần có thể bắt được Khương Phàm, sau khi trở lại hoàng triều, Tiêu Lạc Lê ta tất nhiên sẽ thâm tạ.
Tiêu Lạc Lê xếp bằng ở trong bụi cỏ, tiếp tục minh tưởng tu luyện.
Mặc dù vạn dặm xa xôi đi đến phương nam điều tra Khương Phàm, nhưng nàng từ đầu đến cuối vẫn không có chậm trễ tu luyện.