Khương Phàm nhẹ vỗ về nắp quan tài ngọc, nhìn nữ tử đang ngủ say.
Hắn mặt mỉm cười, nhưng nước mắt lại trượt xuống.
Ngàn năm.
Nàng đã cô độc đợi ta ngàn năm trong quan tài ngọc lạnh giá này. Ta sao có thể để nàng thất vọng được.
Ta không chỉ muốn để nàng sống lại, ta còn muốn ôm nàng, lại trèo lên Bách Tộc chiến trường, lại nhìn chư thiên thần ma, ta phải bồi nàng, quan sát trăm vạn núi sông Thương Huyền này, để vạn tộc triều bái, thương sinh chúc phúc.
Chúng ta cùng nhau, lấy lại hết thảy những thứ đã từng thuộc về chúng ta!
Hinh Nhi, chờ ta... chờ ta mười năm...
Sáng sớm ngày hôm sau, thời điểm Khương Phàm rời khỏi tổ từ, Kiều Linh Vận dung hợp tinh huyết Chu Tước đang tiến hành thức tỉnh cực kỳ quan trọng.
Kiều Vô Hối tự mình ở bên cạnh, quan sát tình huống của nàng.
- Huyết mạch thức tỉnh rất tốt, đạt được hai Thiên Hoàng truyền thừa. Nhưng còn không có thức tỉnh Chu Tước truyền thừa, ta chờ một lúc lại kích thích cho nàng một chút huyết mạch.
Khương Phàm nhẹ gật đầu, rời khỏi u cốc, chuẩn bị đến các vùng bảo điện, dược viên Kiều gia đi dạo.
- Linh Vận đâu?
Kiều Thiên Mạch đoàn ở ngoài cấm địa, vừa nhìn thấy Khương Phàm cũng nhanh bước nghênh tới.
- Nghỉ ngơi bên trong tổ từ.
- Muội ấy không sao chứ?
Hôm nay Kiều Thiên Mạch mới biết tối hôm qua muội muội bị Khương Phàm gọi đến sau núi.
- Rất tốt, không cần lo lắng.
Kiều Thiên Mạch im lặng, ta rất lo lắng!
Cô nam quả nữ một chỗ, kẻ làm ca ca như ta đây đương nhiên phải lo lắng.
- Còn có việc?
Khương Phàm nhìn biểu lộ của hắn không được tự nhiên.
- Người của Đường gia đến rồi!
- Không phải đã nói ngày mai sao?
- Đường gia đã đợi không kịp, người của các tộc khác cũng đều tới, ở bên ngoài huyên náo rất hung.
- Đồng ý điều kiện của ta rồi?
- Đồng ý, chỉ cần ngươi có thể thắng, bọn hắn sẽ an bài luyện đan sư của Đường gia đến Kiều gia.
- Tốt, dù sao cũng chậm trễ không mất bao nhiêu thời gian. Đường gia phái ai tới?
Khương Phàm quay người đi xuống dưới núi.
- Là Đường Tư Đồ! Đường gia thế hệ này hết thảy đã bồi dưỡng được số lượng vị thánh văn này, chiêu năm vị con rể, đều là lục phẩm. Trực hệ Đường Tư Đồ cùng chi thứ Đường Nguyên Bá là có thiên phú mạnh nhất, cũng đều là Đại Thừa thánh văn. Tuy nhiên Đường Nguyên Bá là vì Đường gia trùng kích vị trí gia tộc đã bỏ ra tâm huyết to lớn để thúc thăng, mà Đường Tư Đồ thì là tự chính mình thức tỉnh Đại Thừa thánh văn. Hai người bọn họ đều là đòn sát thủ mà Đường gia dùng để trùng kích ba vị trí đầu. Mặc dù hôm qua Đường Nguyên Bá đã thua, nhưng đó là không có chuẩn bị sẵn sàng, hắn kỳ thật thật rất mạnh. Mà Đường Tư Đồ càng mạnh hơn Đường Nguyên Bá.
Kiều Thiên Mạch cũng cho rằng Đường Nguyên Bá là thua vì không có chuẩn bị.
Dù sao Đường Nguyên Bá cũng là ‘bảo vật trấn tộc’ được Đường gia toàn lực bồi dưỡng, từ nhỏ đã dùng toàn đan dược quý giá, tu luyện võ pháp cường đại, được trưởng bối chỉ đạo, chớ nói chi chính hắn rất có thiên phú, linh văn được khai thác vô cùng triệt để.
Mà Khương Phàm thì thế nào?
Sinh trưởng hoang dã, lang thang tứ xứ. Có thể ăn được bảo dược gì, có thể sử dụng được vũ khí gì, có thể tu được võ pháp gì, linh văn đã được khai phát bao nhiêu?
Cho nên, Chí Tôn thánh văn của Khương Phàm thật chưa hẳn mạnh hơn so với Đại Thừa thánh văn của Đường Nguyên Bá, thắng chỉ là do Đường Nguyên Bá đã khinh thường.
Khương Phàm nghe ra ý tứ trong lời nói của Kiều Thiên Mạch, nhưng không để ý đến, tiếp tục đi xuống núi:
- Linh văn của hắn là gì?
- Linh văn của hắn là Thủy linh văn thuần túy, nhưng xen lẫn ra hai loại Thủy hệ diễn sinh linh văn là băng tuyết và mê vụ. Loại linh văn này vô cùng hiếm thấy, cũng vô cùng đặc biệt. Vận dụng không tốt thì không có gì khác biệt Thủy linh văn, nhưng nếu vận dụng tốt, uy lực vô cùng kinh người.
- Lúc hắn thức tỉnh chính là Đại Thừa thánh văn, cũng để lão tổ Đường gia chú ý đến, cho nên một mực tỉ mỉ bồi dưỡng.
Khương Phàm gật đầu:
- Cùng thuộc tính linh văn lại còn xuất hiện phân hoá, là thật đặc biệt.
Kiều Thiên Mạch nói:
- Đường Tư Đồ không có phụ kỳ vọng của Đường gia, cũng nương tựa theo linh văn đặc biệt, tại năng lượng Thủy hệ thuận tiện hiện ra tạo nghệ kinh người. Hắn bẩm sinh đã có ba khí hải, lại bởi vì nước, băng tuyết, mê vụ có điểm giống nhau, ba khí hải hoàn mỹ giao hòa cùng một chỗ, đồng thời có thể chuyển hóa lẫn nhau.
- Bản thân hắn đã có đặc chất hai loại linh văn là băng tuyết và mê vụ, cho nên phóng thích võ pháp băng tuyết và mê vụ vô cùng nhẹ nhàng, mà uy lực lại rất lớn.
- Bởi vì Đường Nguyên Bá tại phương diện Hỏa nguyên lực đã cho thấy tạo nghệ phi phàm, Đường Tư Đồ không cam lòng ở phía sau, hắn cũng một mực điên cuồng tu luyện, thậm chí chạy đến Cực Bắc khổ tu ba năm, đạt được Tuyết Vực Tinh Phách, để uy lực hàn băng của hắn lại tăng mạnh, trở thành khắc tinh của tất cả Hỏa hệ linh văn đại tân sinh trong Cổ Hoa hoàng triều, bao gồm cả Kiều gia chúng ta.
- Kiều Linh Vận đã từng cùng giao thủ qua với hắn, và thua!
Đường Tư Đồ có một truyền thuyết rất nổi danh, hắn từng tại Linh Nguyên đỉnh phong, thoát thân trong sự vây quét của ba vị Linh Hồn cảnh, còn có hai người chết cóng.
Khương Phàm có chút nhíu mày, kinh ngạc nói:
- Linh Nguyên cảnh giết Linh Hồn cảnh? Là khảo nghiệm của Đường gia đối với Đường Tư Đồ, hay là thật gặp được kẻ địch rồi?
- Là sát thủ!! Thời điểm Đường Tư Đồ là Linh Nguyên cảnh cửu trọng thiên, ở bên ngoài mai danh ẩn tích lịch luyện một năm. Trong đó có một lần chọc phải người khác, bị treo giải thưởng truy sát, suýt nữa mất mạng.
Khi Khương Phàm đi đến trước cửa Kiều gia, trong rừng cây trước mặt đã đứng đầy người.
Không chỉ có người của các đại gia tộc, còn có người trong chút cường tộc tông môn Cổ Hoa hoàng thành, tụ mấy ngàn người.
- Khương Phàm, kiêu ngạo thật lớn, vậy mà để cho chúng ta chờ ngươi thời gian dài như vậy.
Đường Tư Đồ có khí chất u ám, tầm mắt cụp xuống, bờ môi khẽ mím, thần sắc lạnh lùng.