Lăng đảo chủ vẫn còn có chút lo lắng, nhưng ở ánh mắt sáng tỏ soi mói của Khương Phàm, hắn đành thở dài, yên lặng nhận lấy.
- Ta còn muốn làm chút thương lượng cùng các lão tổ.
- Nên như thế, dù sao đây cũng là chuyện lớn.
Khương Phàm quay đầu, trừng nhìn đối với Dương Biện.
- Là được rồi?
Dương Biện lộ ra nụ cười.
Đông Hoàng Như Yên bĩu môi, người này xử lý chuyện khác gọn gàng mà linh hoạt, phóng khoáng tự nhiên, chuyện của riêng mình làm sao lại nhăn nhăn nhó nhó.
A?
Ta đang suy nghĩ cái gì!
Nhăn nhó càng tốt hơn! Miễn cho khi dễ tỷ tỷ nàng!
Lăng đảo chủ đi về tới, bỗng nhiên có chút không dám đối mặt với Lăng Vi, sờ sờ nhẫn không gian, lại có loại cảm giác như bán nữ nhi.
Hắn hơi do dự, nói khẽ:
- Con có thích Dương Biện không?
- Phụ thân, ngài... Có ý gì?
- Con cũng không nhỏ, nên thành thân rồi, ta vừa mới cùng Lục công tử hàn huyên trò chuyện, đột nhiên phát hiện... ừm... Nói như thế nào đây... Dương Biện… hài tử kia, vẫn rất không tệ.
- Phụ thân...
Lăng Vi khó có thể tin được mà nhìn phụ thân, không phải mấy ngày trước còn đang tức giận chuyện Dương Biện rụng lông súc sinh sao?
- Giữa người với người, quý ở giao lưu. Tin đồn, rất dễ dàng xuất hiện hiểu lầm. Con nhìn ta cùng Lục Du công tử hàn huyên trò chuyện, liền cảm thấy lấy... A... Trước đó... ừm... Kỳ thật có chút hiểu lầm.
Lăng đảo chủ ra vẻ trấn định, nói, nhưng rõ ràng cảm giác gương mặt mình đều trở nên nóng lên.
Khương Phàm vỗ vỗ bả vai Dương Biện:
- Ngươi ở lại, tự mình mang Thiên Mộng đảo dời trú đến Hải Thần đảo, chú ý chiếu cố cảm xúc Lăng Vi cô nương.
- Các ngươi thì sao, bây giờ muốn đi thế giới mới?
- Nếu thế giới mới đã chuẩn bị gặp mặt thế giới này, ta đương nhiên phải nhanh chóng đến xem. Làm sao, ngươi muốn đi cùng ta? Nếu để cho người khác phát hiện quan hệ của ta và ngươi, sau này còn phát triển thế nào?
- Vậy ngươi cẩn thận.
- Ta biết, sau khi rời khỏi Thiên Mộng đảo, ta sẽ tháo mặt nạ xuống, dùng chân thân gặp người khác. Giữa chúng ta coi như... Không nhận ra.
- Ta đã hiểu. Tuy nhiên thế giới mới nơi đó tụ tập rất nhiều cường giả, đặc biệt cần phải chú ý chính là Hứa Như Lai.
Khương Phàm thật sự cảm thấy ngoài ý muốn.
Sau khi Hứa Như Lai được đưa về Tu Di sơn, khẳng định là sẽ được bồi dưỡng trọng điểm, đế cốt Phật Đà Thủy Tổ cũng tất nhiên sẽ dung nhập vào trong thân thể của hắn.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, linh văn, thực lực và các vấn đề khác của Hứa Như Lai, đều sẽ tăng lên toàn diện, nhưng tương tự bởi vì bí mật của Phật Đà Thủy Tổ mà sẽ bị Ma tộc thù ghét.
Dù sao Phật Đạo phật quang đối với Ma tộc mà nói là có uy hiếp trí mạng, Phật Đà Thủy Tổ càng là người khai sáng Phật Đạo, là nhân vật kiêng kỵ nhất trong lịch sử Ma tộc.
Đối với Ma Đạo mà nói, Hứa Như Lai tất nhiên là kình địch số một.
Dương Biện nói:
- Đúng là Hứa Như Lai, hắn đến Thần Dụ Chi Hải đã hai tháng. Không kiêng nể gì mà xuất hiện như thế, hẳn là có mục đích thị uy với Ma Đạo, phấn chấn khí thế Phật Môn.
Khương Phàm cười khẽ hai tiếng:
- Tu Di sơn rất có phách lực nha.
Dương Biện nói:
- Mặc dù rất mạo hiểm, nhưng Tu Di sơn xác thực có lực lượng như thế.
Khương Phàm chậm rãi gật đầu, xác thực có lực lượng!
Phật Đạo thuộc về thế lực cực kỳ đặc thù trong Nhân tộc, đa số sinh tồn ở Thái Sơ đại lục, môn phái lớn nhỏ tính ra tới hàng trăm, cấp bậc hoàng tộc liền có năm, cấp bậc hoàng đạo càng là có ba.
Thế lực mạnh nhất trong hoàng đạo là Tu Di sơn càng có Thần Linh.
Quan trọng nhất chính là, mặc dù bọn hắn có môn phái khác biệt, nhưng trên tinh thần lại phù hợp rất cao, giữa nhau là cùng tiến cùng lui.
Cho dù là Đế tộc của Thái Sơ đại lục, đều có mấy phần kiêng kị thế lực đối với Phật Đạo, chớ nói chi là thế lực khác.
- Chú ý an toàn.
Dương Biện liên tục nhắc nhở, sau đó đưa mắt nhìn bọn người Khương Phàm rời khỏi Thiên Mộng đảo, chạy tới thế giới mới.
- Bọn hắn lại đi rồi?
Cho đến khi đám người kia rời khỏi, Dương Bích Huyên mới đi đến bên cạnh Dương Biện, vẻ mặt rất phức tạp, nói không nên lời là cảm giác gì.
Nàng hoàn toàn có thể xác định, Lục Du có thân phận cực kỳ đặc thù, thậm chí hoài nghi cái tên Lục Du đều là giả.
Nàng không biết là nên vui mừng, hay nên buồn lo.
Dù sao bây giờ Dương Biện cũng là lãnh tụ của Hải Thần đảo, nếu như bị người khống chế...
…
Thế giới mới hình thành biển động còn đang cuộn trào mãnh liệt, bao phủ các hòn đảo, trùng kích hải dương, xâm nhập dọc Tân Hải.
Nhưng các thế lực khắp nơi tụ tập dưới đáy biển cơ hồ đều bình yên vô sự, bởi vì bọn hắn đều là đang ở ngay phía trên bình chướng, bị đẩy trồi lên mặt biển, không có lọt vào tai nạn.
Sau khi thế giới mới trồi lên mặt biển, bình chướng vẫn không có tản ra, Tổ Nguyên sơn ở bên trong lại tiếp tục dâng lên năng lượng ngập trời, lấy Giới Nguyên sơn làm đầu nguồn, vững chắc pháp trận bao phủ mười vạn dặm.
Cho đến hai ngày sau, hai vị trí nam bắc của thế giới mới lần lượt mở rộng vòng xoáy phạm vi lớn, giống như là đang mời bên ngoài tiến vào.
Các cường tộc đang vòng quanh thế giới mới quan sát lần lượt nhận được tin tức, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên lao tới vòng xoáy.
Mặc dù thế giới mới nhìn rất nguy hiểm, cũng lộ ra quỷ dị, nhưng tưởng tượng tình cảnh sáu năm trước, lần đầu thế giới mới xuất hiện tại đáy biển, cũng là chủ động mở ra con đường, sau hai tháng lại đột nhiên khép kín, bây giờ vòng xoáy vừa mở ra, hẳn là cũng sẽ kéo dài một thời gian rất dài, chờ sau khi tràn vào đủ nhiều cường giả, mới có thể khép kín.
Bây giờ bọn hắn đi đến hẳn không có nguy hiểm. Huống chi...
Cho dù có nguy hiểm thì như thế nào?
Phía sau bọn hắn đều là thế lực hoàng tộc cấp hoàng đạo, còn sẽ có càng nhiều thế lực hoàng đạo đuổi tới.
Nếu quả thật bị vây ở chỗ này, Thánh Hoàng, thậm chí Thần Linh của hoàng đạo đều sẽ tự mình giáng lâm, phá giải cái gọi là thế giới mới này!
Trừ phi thế giới mới vọng tưởng khiêu chiến toàn thế giới, nếu không cũng không dám bắt bọn hắn!
Vòng xoáy ở phía nam!
Tử Kim Cự Long giống như sơn lĩnh hoành hành, long khí ngập trời, hoành hành gần năm vạn dặm từ trong bình chướng khung trời, vào đến vòng xoáy phía nam trước nhất.
Ầm ầm!
Cự Long không có chút do dự hay lo lắng gì, trực tiếp liền va vào vòng xoáy, giống như là hai thế giới va chạm mãnh liệt, nương theo cường quang cùng long khí ngập trời, cưỡng bức chui vào.