Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người trên bến tàu lần nữa ngạc nhiên, linh văn loại Không Gian cực kỳ hiếm thấy, bọn hắn lại có thể thấy được ở nơi này.

Mà vẫy tay một cái đã có thể vượt qua vài trăm mét, cũng mang ý nghĩa phẩm cấp linh văn này, có thể là Đại Thừa Thánh phẩm.

- Cáo từ.

Khương Phàm chắp tay về phía Ngụy Kỵ Thần, đi thuyền rời khỏi.

- Chậm đã!

Ngụy Kỵ Thần rốt cuộc cũng mở miệng, gọi Khương Phàm đang rời khỏi lại.

Khóe miệng Khương Phàm, Lý Dần, Hứa Đan không thể nhận ra đều đồng loạt câu lên rất nhỏ, tiếp đó lại khôi phục bình tĩnh.

Khương Phàm quay người đối mặt với Ngụy Kỵ Thần nơi xa, cười nhạt mà nói:

- Tiền bối là muốn tiếp bái thiếp của ta, hay là không muốn tiếp đãi hạng người vô danh như ta đây?

- Hôm nay vô danh, ngày khác tất danh chấn Thần Dụ Chi Hải. Xin mời?

Ngụy Kỵ Thần đưa tay mời, trên khuôn mặt khô quắt lộ ra mấy phần nụ cười khó có được.

Có thể giáo dục ra đệ tử thiên phú như vậy, còn có thể chuẩn bị cho hắn võ giả không gian bảo vệ, thân phận vị Luyện Đan sư ẩn thế kia tuyệt đối không tầm thường, có thể là cấp bậc Đan Thánh.

Toàn bộ Thần Dụ Chi Hải, trong vùng biển mấy chục vạn dặm, Đan Thánh lác đác không có mấy người, mỗi người cũng không tốt để gây.


Không phải thân ở hoàng tộc nào đó, thì chính là giao hảo cùng vô số thế lực.

- Quấy rầy.

- Mời!

Ngụy Kỵ Thần mang theo Khương Phàm lên đảo.

Tin tức rất nhanh gây nên oanh động.

- Khương Phàm là phụng mệnh gia sư, khiêu chiến tám trăm ngàn Luyện Đan sư ở Thần Dụ Chi Hải!

- Đây là phách lối hay là tự tin? Chưa từng có ai có khí phách lớn như thế!

- Từ chuyện hắn luyện chế Đại La Xích Dương Đan đến xem, quả thật có chút thực lực, nhưng trận đầu liền lựa chọn Hải Thần đảo, cũng xác thực thật ngông cuồng.

- Ngụy gia của Hải Thần đảo hẳn là cho tới bây giờ không có nhận nhận qua khiêu chiến như thế này.

- Hải Thần đảo có hơn năm ngàn vị Luyện Đan sư, cấp bậc tông sư hơn hai trăm vị, Đại tông sư đạt tới năm mươi vị. Chỉ là không biết là có bao nhiêu Đại tông sư có thể luyện chế đan dược Chuẩn Thánh phẩm.

- Có chút ý tứ ha. Tới tham gia hôn lễ đều có thể gặp được loại chuyện này.

Tân khách các phương được thị vệ Hải Thần đảo mời mọc, một lần nữa trở lại ở trên đảo, tuy nhiên tiêu điểm nghị luận đều từ hôn lễ chuyển dời đến trên thân Luyện Đan sư đột nhiên đến thăm này.

- Chẳng lẽ ta nhận lầm?

- Tên đúng, bộ dáng cũng đúng, chính là hắn mà.

Nam tử trước đó đột nhiên có chút hồ đồ rồi.

Khương Phàm trong trí nhớ của hắn, điên cuồng lại cường thế, là cuồng nhân chiến đấu, mà đã chết tại Luân Hồi bí cảnh rồi.

Nhưng nam tử này trầm ổn tỉnh táo, còn có chút khí tức tôn quý, mà còn có thể luyện chế đan dược Chuẩn Thánh phẩm.

Ngoại trừ bộ dáng và cái tên ra, giống như là hoàn toàn khác biệt.

Nam tử hơi nhíu mày, không được, ta phải đi chiếu cố hắn.



- Khương Phàm, tiến vào sao? Ngươi nói chuyện đi!

Dương Biện ở trong thanh đồng tiểu tháp lo lắng hô to, đều đã nửa ngày, làm sao không có động tĩnh?

Tên ngu xuẩn này sẽ không phải là đã làm sai chuyện, bị chết rồi đấy chứ?


Hắn phải làm sao bây giờ, bị vây ở chỗ này rồi?

Khốn kiếp, mới ra khỏi Địa Ngục, lại bị nhốt tại trong tòa tháp rồi?

Ta rốt cuộc là thế nào, bị nguyền rủa sao? Vì sao lại xui xẻo như vậy!

- Tiến vào rồi.

Giọng Khương Phàm truyền vào.

- Xảy ra chuyện gì?

Dương Biện tinh thần đại chấn, hô hấp đều có chút gấp rút.

- Rất thuận lợi.

- Đừng gạt ta, cũng đừng khoác lác với ta. Có cái gì ngoài ý muốn kịp thời cùng ta câu thông. Còn nữa, ta đã nghĩ thông suốt, nếu như ngươi thật gặp phải nguy hiểm ứng phó không được, hoặc là muốn bị giết chết, lập tức ném ta ra.

- Ném ra chịu chết?

- Bọn hắn không dám giết ta ở trước mặt mọi người!! Lúc đầu ta bị hại, sau khi chết, Hải Thần đảo khẳng định tuyên bố với bên ngoài ta là chết bởi ngoài ý muốn, sẽ không nói càng sẽ không thừa nhận ta là bị người khác mưu hại. Cho nên, ngươi chỉ cần ta ném ra, Hải Thần đảo tuyệt đối không dám làm gì ta, còn có thể sẽ lên diễn một vở kịch thúc nước mắt Hoan nghênh ta trở về.

- Nghĩ cũng đừng nghĩ!

Khương Phàm quả quyết cự tuyệt.

Mặc dù nếu ném ra thì hiệu quả kình bạo, nhưng nếu Dương gia giết chết Dương Biện, tuyệt đối không thể nào nguyện ý nhìn thấy hắn trở lại.

Coi như bây giờ làm bộ Kích động vui mừng, sau đó khẳng định tính sổ. Đến lúc đó không chỉ có Dương Biện sẽ rất nguy hiểm, hắn cùng Lý Dần và Hứa Đan càng sẽ trở thành đồng lõa, thành tội nhân của Hải Thần đảo.

Mặc dù hắn đồng ý trợ giúp Dương Biện, nhưng tuyệt đối không hi vọng trì hoãn ở chỗ này quá lâu, càng không nguyện ý liên lụy đến nội đấu bên trong Hải Thần đảo.


- Đây là biện pháp bất đắc dĩ, nhưng tuyệt đối có thể bảo mệnh. Ngươi nhớ kỹ, nếu quả thật gặp phải sinh tử ngoài ý muốn, liền ném ta ra.

Dương Biện ngửa đầu hô to.

- Trung thực đợi! Ta có thể xử lý!

- Đừng sính cường! Nơi này là hoàng tộc, đỉnh cấp hoàng tộc tại Thần Vực Chi Hải, mức độ nguy hiểm bên trong so với Địa Ngục không hề kém bao nhiêu, ngươi ứng phó không được!

Hải Thần đảo chia làm ba tòa đảo lớn, phân biệt thuộc về Dương gia, Lý gia, cùng Ngụy gia.

Dương gia cùng Lý gia và hòn đảo lớn nhất, giống như là hai vòng loan nguyệt, hòn đảo của Ngụy gia bị vây quanh ở giữa.

Bọn hắn vừa mới đạp vào hòn đảo của Ngụy gia liền cảm nhận được hơi nóng phả vào mặt.

Cả hòn đảo nhỏ tràn ngập Hỏa nguyên lực nồng đậm, nồng đậm đến mức bất cứ lúc nào cũng sẽ ngưng tụ thành hỏa diễm, trong màn đêm giống như là hỏa điểu chợt ẩn chợt hiện.

Rất nhiều cây rừng hoa cỏ thích ứng hoàn cảnh nhiệt độ cao trải rộng khắp hòn đảo, còn có rất nhiều Yêu thú hệ Hỏa ẩn hiện.

Càng là đi sâu vào trong hòn đảo, nhiệt độ càng cao, cũng có thể thấy được Luyện Đan sư dốc lòng nghiên cứu đan thuật, cùng phòng luyện đan cuồn cuộn liệt diễm ở khắp nơi.

- Ngày mai sẽ là hôn lễ, chúng ta còn có rất nhiều chuyện phải xử lý, ngươi trước tiên ở nơi này nghỉ ngơi, chờ sau khi hôn lễ kết thúc, gia chủ Ngụy gia chúng ta sẽ đích thân quyết định, có tiếp nhận khiêu chiến của ngươi hay không.

Ngụy Kỵ Thần đưa Khương Phàm đến Đông Nam bộ của hòn đảo, nơi tiếp đãi Luyện Đan sư.

- Xin chờ một chút. Ta đi theo gia sư bế quan nhiều năm, vẫn không hề rời khỏi hòn đảo nhỏ kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK