Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ta sở dĩ dẫn nó rời khỏi Vĩnh Hằng Thánh Sơn, chính là muốn làm cho mình một thế thân.

Lúc ấy Khương Phàm đã tính toán lúc nào đó trong tương lai, chờ sau khi huyết mạch Hỏa Diễm Huyễn Điểu đủ cường đại, dùng di cốt kiếp trước giúp nó diễn biến thành hình thái Chu Tước.

Cứ như vậy, chờ thời điểm thân phận bại lộ, hoặc là chinh chiến Thiên Khải chiến trường, Hỏa Diễm Huyễn Điểu có thể ngụy trang thành hắn, tại một ít thời kì đặc thù phát huy tác dụng quan trọng.

Hai viên Niết Bàn Thạch này mặc dù kém xa uy lực di cốt, nhưng đối với tặc điểu bây giờ mà nói, ngược lại càng thích hợp hơn.

Dạ An Nhiên cười lắc đầu, tặc điểu đáng thương, bị gài bẫy.

Tuy nhiên, đây thật đúng là một diệu chiêu.

Tặc điểu không chỉ là có thể diễn biến Yêu thú hay hình người, mấu chốt là khôn khéo xảo quyệt, dùng rất yên tâm.

Khương Phàm nhìn phế tích, nói:

- Trước tiên chúng ta khôi phục hình dáng cũ cho nơi này, dọn dẹp sạch sẽ thi thể.

Hai ngày sau.

Khương Ngh và Dạ An Nhiên, xảo diệu ngụy trang thành người bình thường, về tới Chiến quốc.

Tặc điểu thì biến thân thành thị vệ thống lĩnh, Lưu Lương Bình, máu me khắp người kéo lấy Du Cảnh Chiến phóng tới cửa thành.

- Lưu Lương Bình? Ngươi làm sao thế, ai đánh ngươi thành như thế này rồi?

Thủ vệ chỗ cửa thành nhận ra vị thống lĩnh Hồng Quán này, vội vàng tiến lên.

- Nhanh, nhanh đi thông báo Hồng Quán.

Tặc điểu cải trang vô cùng giống, khí tức yếu ớt, ý thức mê muội, miệng lớn thở hổn hển, gắt gao nắm lấy Du Cảnh Chiến.


- Xảy ra chuyện gì?

Bọn thị vệ vội vàng mang theo hắn đi đến cửa thành.

Mặc dù vị tiểu gia này chỉ là thống lĩnh hoa lâu, thế nhưng phía sau lại là Bá Vương phủ.

- Nhanh thông báo Hồng Quán, ta bị người của cửa hàng Thanh Bình truy sát. Nhanh nhanh nhanh, nhanh đi, để cho bọn họ tới tiếp ứng ta.

Tặc điểu khàn khàn gào thét, thô lỗ đẩy bọn hắn ra, kéo lấy Du Cảnh Chiến xông vào trong thành.

- Cửa hàng Thanh Bình?

Bọn hắn cẩn thận nghĩ đi nghĩ lại, mới nhớ lại giống như khu thứ bảy có một cái cửa hàng nhỏ như thế.

Nhưng, người của cửa hàng làm sao dám truy sát người của Hồng Quán?

- Nhanh đi thông báo Hồng Quán tiếp ứng.

Bọn thủ vệ không quản được nhiều như vậy, tranh thủ thời gian phái người đi khu thứ bảy thông báo.

Tặc điểu lảo đảo chạy về phía trước, trong chốc lát, hắn chuyển tới trong một ngõ hẻm, hội hợp cùng Khương Phàm, toàn bộ tiến vào thanh đồng tiểu tháp.

Khương Phàm và Dạ An Nhiên lặng lẽ rời khỏi, chạy tới Hung Linh hầu phủ.

Cửa hàng Thanh Bình!

Một lão nhân có mái tóc hoa râm đang buông thõng tầm mắt ngồi ở trong góc.

Trong cửa hàng vụn vặt có lẻ tẻ mấy người khách đang đi dạo, thấy lão nhân hờ hững lạnh lẽo, lần lượt đều tản ra.

- Tề trưởng lão! Tề trưởng lão! Xảy ra chuyện rồi!!

Một nam tử vội vã xông vào cửa hàng, thuận tay đóng cửa phòng.

- Lưu Lương Bình trở về! Còn mang theo Du Cảnh Chiến!

Lão nhân nhấc tầm mắt khô quắt lên, đáy mắt lóe lên ý lạnh:

- Lúc nào?

- Ngay vừa rồi! Người của chúng ta vẫn luôn chờ ở chỗ cửa thành, kết quả nhìn thấy Lưu Lương Bình máu me khắp người chạy về đến, vẻ mặt bối rối, trong tay còn kéo theo Du Cảnh Chiến.

- Bọn hắn chỉ là một đám thị vệ hoa lâu mà thôi, vậy mà có thể thoát khỏi người của chúng ta?

Lão nhân nhíu chặt lông mày, khó có thể tin.

Người của bọn hắn đều là sát thủ tinh thông săn giết, mà còn có trọn vẹn ba vị Linh Hồn cảnh đỉnh phong, hoặc là không ra tay, hoặc là liền sẽ xử lý sạch sẽ, làm sao có thể để Lưu Lương Bình cùng Du Cảnh Chiến chạy, còn chạy trở về Chiến quốc được.

- Lưu Lương Bình trực tiếp nói ở cửa thành là bị chúng ta truy sát, thủ vệ cửa thành đã tiến đến Hồng Quán báo. Bây giờ đóng giữ ở Hồng Quán đều là người của Bá Vương phủ, nếu như biết được chúng ta truy sát thị vệ Hồng Quán, còn muốn đoạt Du Cảnh Chiến, khẳng định sẽ vây quanh nơi này.

- Đáng chết!


Lão nhân nắm tay, con mắt lạnh lẽo lóe ra u quang tại nơi lờ mờ hẻo lánh.

- Chúng ta chủ động hiệp thương cùng Bá Vương phủ, hay là rời khỏi nơi này trước?

Thị vệ sốt ruột.

Mặc dù thị vệ Hồng Quán cùng Du Cảnh Chiến đều rất bình thường, nhưng tại thời kỳ nhạy cảm này, đồ sát thị vệ chẳng khác nào khiêu khích Bá Vương phủ.

- Chúng ta không thể bị bại lộ thân phận, rời khỏi nơi này trước.

Lão nhân quả quyết làm ra quyết định.

Mặc dù rời khỏi như thế này rất chật vật, cũng thật đáng tiếc, nhưng tuyệt đối không thể để Bá Vương phủ biết được thân phận thật sự của bọn hắn.

Cùng lúc đó, sau khi Hồng Quán nhận được tin tức, lập tức phái người tiếp ứng Lưu Lương Bình, kết quả Lưu Lương Bình lại mất tích, làm sao cũng không tìm được.

Nghĩ đến thời điểm Lưu Lương Bình vào thành nói hắn rất nguy hiểm, cửa hàng Thanh Bình còn đang đuổi giết hắn, lập tức suy đoán hắn là đã gặp phải bất trắc.

Hồng Quán liên hệ Bá Vương phủ, phái người vây quanh cửa hàng Thanh Bình.

Nhưng, chờ khi bọn hắn chạy tới nơi này, người của Thanh Bình cửa hàng đã đi hết.

Lão nhân đứng ở trong góc đằng xa, trơ mắt nhìn cửa hàng bọn hắn bị phá huỷ.

- Lưu Lương Bình mất tích?

- Hồng Quán nơi đó truyền ra tin tức, nói Lưu Lương Bình xác thực mất tích, nhưng chúng ta căn bản không có ra tay.

- Lưu Lương Bình mình ẩn nấp rồi? Hay là... Bị người khác chặn lại rồi?

- Ngài nói là Khương Phàm?

Lão nhân lắc đầu:

- Các ngươi mau rời khỏi, chuyển cáo chi tiết mọi chuyện cho Nhân Gian Ngục, ta ở lại nơi này nhìn tình huống.

- Ngài hãy cẩn thận.


Bọn thị vệ không dám ở lâu, sau khi tản ra liền nhanh chóng trà trộn vào trong đám người, thừa dịp cánh cửa thành khu còn không có đóng bế, mau chóng rời khỏi.

Hung Linh hầu phủ!

- Khương Phàm, ngươi chết ở đâu rồi?

Triệu Thế Hùng biết được Khương Phàm trở về, khí thế hung hăng ngăn chặn hắn lại.

- Ta mới rời khỏi năm ngày, Triệu công tử đã nhớ ta rồi?

- Đều là chủ ý ngu ngốc của ngươi!

Sắc mặt Triệu Thế Hùng rất khó coi.

Sau khi hắn đốt đi Hồng Quán, Bá Vương phủ phản kích vô cùng lăng lệ, sau khi tìm cớ đã đốt năm thương hội của bọn họ, không chờ hắn làm ra phản kích, vậy mà Bá Vương lại tự mình định ngày hẹn phụ thân hắn, sau đó...

Hai bên đều yên lặng.

Hắn Hỏa thiêu Hồng Quán cùng Sở Thương Minh Liên tục đốt năm thương hội so ra, cũng không có thắng đến bao nhiêu thanh danh.

Khương Phàm cười nhạt nói:

- Chủ ý là ý kiến hay liền xem người dùng có phải thông minh hay không.

- Ngươi...

Triệu Thế Hùng hừ một tiếng, nghiêm mặt nói:

- Sí Thiên giới hôm qua truyền tin tức đến, cho phép ngươi nhập Sí Thiên giới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK