- Ngươi nói là, ngươi có mấy nữ tử như vậy đủ rồi, không cần càng nhiều?
- Chính là ý này!
- Ngươi là đang nói đùa cùng ta?
- Chuyện này làm sao có thể là nói đùa.
- Đường đường Thần Hoàng, hoàng cung chỉ có năm ba nữ tử? Ngươi cũng đã cưới ba năm người, còn quan tâm lại nhiều thêm năm ba cái? Ngươi muốn tìm cớ, vậy thì tìm cái thích hợp hơn đi!
- Ta không phải muốn tìm cớ, ta là kiếp này lại không muốn phụ lòng...
- Phần Thiên Thần Hoàng!! Lão phu đang lấy mạng bồi ngươi báo thù, là cầm sinh tử tồn vong của thần giáo đánh cược cùng ngươi, ngươi đang giở tính trẻ con cùng ta?Ngươi không muốn phụ lòng ai, không muốn phụ lòng cái gì? Ta đang cùng ngươi bàn bạc hoàng đạo kết minh, ngươi đang cùng ta trò chuyện nhi nữ tình trường?
- Ngươi đúng là Thần Hoàng, ngươi là chủ nhân thần triều, ngươi chuyển thế mà tới là muốn thay hàng tỷ dân chúng kiếp trước báo thù, thay vương hầu tướng lĩnh tái tạo thần triều. Ngươi con đường này vừa mới bắt đầu đi, ngươi đã nhắc tới nhi nữ tình trường rồi?
Cửu Thiên Thần Tôn đột nhiên nghiêm khắc lại để Khương Phàm á khẩu không trả lời được.
- Vạn Thế Thần Triều muốn kết minh cùng Cửu Thiên Thần Giáo, nhất định phải kí thông gia đến hiệp nghị! Còn nhất định phải có hài tử trở về thần giáo tọa trấn!
- Cái này... Đừng kích động... có rất nhiều cách để chúng ta kết minh, chúng ta không cần thiết nhất định phải dùng cách này.
- Phương thức đúng là rất nhiều, nhưng chúng ta không dậy nổi.
Cửu Thiên Thần Tôn đưa con ngươi sâu thẳm nhìn Khương Phàm, hắn quả thật có thể dùng những phương thức khác, từng bước làm sâu sắc hợp tác giữa hai bên, từng bước tăng lên chất lượng liên minh giữa hai bên, nhưng... mạng của hắn đã không còn lâu nữa!
Hắn không biết, nếu như hắn chết, không có Thần Linh trấn thủ thần giáo sẽ xuất hiện biến cố gì, lại sẽ làm quyết định gì trên chuyện liên minh, hắn càng không biết Khương Phàm sẽ đánh nhau với thần giáo như thế nào.
Hắn khăng khăng giả chết lừa gạt thiên hạ, ngoại trừ là tránh cho các hoàng đạo Thương Huyền lại buộc hắn lùng bắt Sí Thiên giới, cũng muốn dùng thời gian sinh mệnh sau cùng, chỉnh đốn thần giáo, bố trí tương lai.
Khương Phàm đã hiểu ý tứ của Cửu Thiên Thần Tôn, nhưng bóng ma kiếp trước còn không có tản ra, hắn thật không muốn giẫm lên vết xe đổ.
Nhìn ánh mắt của Cửu Thiên Thần Tôn, Khương Phàm do dự mãi, vẫn muốn từ chối:
- Thông gia, không phải trò đùa, chuyện này cần hai bên đều phải có tình cảm với nhau...
- Ai không vui!!
Cửu Thiên Thần Tôn đột nhiên một tiếng quát lớn, cả tòa thạch điện không gian đều hắc ám trong nháy mắt, cứ như muốn lâm vào lỗ đen, sụp đổ trầm luân.
Khương Phàm nhìn gương mặt mo tức giận kia của Thần Tôn, há to miệng, cười khổ một tiếng:
- Vui mừng! Ta vui mừng! Ta vui mừng còn không được sao?
Đông Hoàng Như Ảnh cụp xuống tầm mắt, im ắng quỳ trên mặt đất.
Tâm tình của nàng trở nên phức tạp, đôi mắt mông lung.
Thông gia??
Nàng chưa bao giờ nghĩ tới muốn ở chung cùng bất kỳ nam tử nào.
Nàng chưa bao giờ nghĩ tới muốn gả cho bất cứ kẻ nào.
Nàng tĩnh tâm tại Thiên Cung, chính là muốn đưa tinh lực suốt đời nghiên cứu Võ Đạo, không nguyện ý bị thế tục nhiễm vào.
Đối với Khương Phàm, nàng thừa nhận hắn không giống với những nam tử khác, nhưng chỉ như thé mà thôi, kém xa đến trình độ động lòng.
Nhưng... Quá đột nhiên!!
Đông Hoàng Như Ảnh có thể hiểu được dụng ý của Thần Tôn, cũng có thể hiểu được sự chờ đợi của Thần Tôn.
Trên việc liên quan tới sinh tử tồn vong của thần giáo, nàng không thuộc về mình, mà là thuộc về thần giáo.
Khóe mắt Đông Hoàng Như Ảnh trượt xuống hai hàng lệ, môi đỏ khẽ mở, thấp giọng một câu:
- Vui mừng.
Đông Hoàng Thánh Kiệt đứng ở bên cạnh, bờ môi nhúc nhích thật lâu, nhưng cũng không nói lên được cứ lời kháng cự nào.
Hắc ám xung quanh Cửu Thiên Thần Tôn dần dần biến mất, đám người trở lại thạch điện:
- Xin mời Thần Hoàng, ấn xuống huyết ấn.
Đông Hoàng Thánh Kiệt cầm thiết quyển vừa viết xong, đi đến trước mặt Khương Phàm.
Khương Phàm bất đắc dĩ, vạch phá ngón tay, dùng máu tươi viết xuống tên.
Cửu Thiên Thần Tôn cũng ngưng tụ thần huyết, viết xuống tên mình ở phía trên.
Chính thức ký kết, kết minh!
- Biện pháp của ta là, chế tạo quan tài đá, giấu ngươi đến bên trong, do cường giả thần giáo ta tự mình hộ tống, từ tế đàn không gian đường hoàng đăng lâm Thiên Khải!
- Trong quan tài đá, ta sẽ dùng máu tươi của ta khắc xuống phù văn, lập tức có thể ngăn cách năng lượng Thông Thiên Tháp, cũng có thể tạo nên di cốt giả của ta ở bên trong. Mang theo 'Quan tài' công nhiên đăng lâm Thiên Khải, cũng có thể để hoàng đạo khác trong tiềm thức nhận định là di cốt của ta. Đông Hoàng Như Ảnh giấu đến bên trong, phóng thích năng lượng không gian, phối hợp uy thế thần huyết, bảo đảm tất cả hoàng đạo sẽ không hoài nghi, cũng ẩn giấu được khí tức của ngươi.
Cửu Thiên Thần Tôn đưa ra đề nghị của mình.
- Nếu như tất cả hoàng đạo cưỡng ép dò xét thì sao?
- Ai dám mạo phạm, giết hắn!
- Tốt!! Không tệ!! Nhưng, Như Ảnh liền không cần núp ở bên trong, thả mấy khối Tinh Thạch Không Gian là được rồi.
- Muốn bảo đảm tuyệt đối không được xảy ra sai lầm, cần phải có người khống chế huyết phù ở bên trong quan tài đá.
- Cũng không cần thiết là Như Ảnh, nam nữ thụ thụ bất thân.
- Nàng là thê tử của ngươi, ngươi sợ cái gì?
- Cái kia... ừm... Ngài tận lực tạo quan tài đá rộng rãi chút.
Khương Phàm thỏa hiệp, không còn ngạnh kháng cùng Cửu Thiên Thần Tôn.
Hướng Vãn Tình càng bất đắc dĩ, vốn phải vào Thiên Khải cứu tỷ tỷ, kết quả lại giúp nam tử của mình tìm một vị hôn thê.
Đây coi như là chuyện gì?
Tuy nhiên Hướng Vãn Tình cũng không có so đo, dù sao nàng cũng chưa bao giờ hy vọng xa vời bên cạnh Khương Phàm sẽ thiếu đi nữ tử.
Khương Phàm bình thường có thể giữ vững khắc chế, thậm chí ngẫu nhiên còn có thể chủ động từ chối, đã rất hiếm thấy.
Chỉ là... Đông Hoàng Như Ảnh đột nhiên vào ở hậu cung Khương Phàm, lại sẽ nhấc lên gợn sóng tại Sí Thiên giới!
Dù sao, nữ tử này cũng không đơn giản, lại còn mang theo của hồi môn của Cửu Thiên Thần Giáo!
Cửu Thiên Thần Tôn nói:
- Cho ta năm ngày, ta chế tạo tốt quan tài đá. Còn nữa, mặc kệ hành động của ngươi tại Thiên Khải có thuận lợi hay không, cũng không thể kéo dài, nhất định phải nhanh thoát thân khỏi Vạn Đạo hoàng thành, lẻn về Cửu Thiên hoàng thành. Vì để tránh cho gây nên hoài nghi, người của hoàng thành tạm thời sẽ không mang ngươi về hạ giới, đến lúc đó ngươi ở chỗ này tu dưỡng, thuận tiện rải phân thân của ngươi ra, xuất hiện tại nơi khác, hấp dẫn lực chú ý.