Ngu Thiên Khải rất thất vọng, trước khi đến vẫn còn có chút mong đợi, không nghĩ tới Khương Phàm lại không chịu nổi một kích như thế.
- Ta rất kích động! Đây mới là chiến đấu, chiến đấu mà ta mong đợi!
Khương Phàm hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, đau nhức kịch liệt đang kích thích thần kinh toàn thân, cũng kích thích đến chiến ý của hắn.
Răng rắc!
Ngu Thiên Khải đạp tan mặt đất, lần nữa lao đến Khương Phàm.
- Ta từ trước tới giờ không so võ, ta chỉ biết giết người!
Khương Phàm nhúc nhích hai vai, nắm chặt hai tay, hai mắt mở ra, trong chốc lát, khí thế tăng vọt.
Một tiếng rống to như lôi đình, hắn đến Ngu Thiên Khải.
Hắn không có hóa thân Chu Tước, mà là kích phát "Bản thân" trong tâm hải.
Ầm ầm!
Huyết khí cuồn cuộn, tuôn ra trái tim, trùng kích mạch máu.
Huyết khí mãnh liệt lại nóng hổi, giống như dung nham, quét sạch toàn thân, nhóm lửa chiến ý, kích thích ra tiềm lực toàn thân hơn.
Thương thế cả người Khương Phàm nhanh chóng khép lại, khí tức tiếp tục tăng vọt.
- Ừm?
Ngu Thiên Khải ở đối diện, trong lúc đẩy chưởng, lại giật mình trước thay đổi của Khương Phàm.
- Aaa….!!
Khương Phàm gầm thét, tóc ngắn bay lên, thực lực tăng vọt gấp đôi.
Cảnh giới ngang nhiên bước vào tứ trọng thiên.
Cánh tay phồng lên, móng vuốt mở rộng, lực lượng sau khi tăng gấp bội đã đạt tới trăm vạn cực cảnh.
Bành!!
Trăm vạn đấu với trăm vạn, quyền kình đấu với nội kình.
Khương Phàm run rẩy cánh tay, lại lần nữa tung bay ra ngoài.
Nhưng, Ngu Thiên Khải cũng bị ngăn chặn lại đòn tấn công.
- A? Hắn...
- Khương Phàm đột phá?
- Cảnh giới của Khương Phàm thay đổi! Đã xảy ra chuyện gì?
- Cảnh giới của Khương Phàm thay đổi, khí tức cũng thay đổi, hắn ăn đan dược sao?
- Gian lận! Đây là gian lận!
Diễn võ trường nhanh chóng oanh động, đều rõ ràng cảm nhận được Khương Phàm đã thay đổi.
Trong sương phòng, rất nhiều người đều nhíu mày.
Cảnh giới đúng là đột phá, mà lại như là tùy thời muốn lui về, nhưng hắn đang ngoan cố duy trì.
Cái này hiển nhiên chính là kích phát tiềm lực đến đề thăng sức chiến đấu.
Nhưng, đan dược gì có thể đẩy tam trọng thiên lên tứ trọng thiên?
Đây chính là sơ giai vượt qua đến trung giai!
- Có đủ tư cách hay không?
Khương Phàm bay lên, trong chốc lát lại rơi xuống đất, lần nữa huy động lực lượng, hai tay phồng lên, so với trước đó càng mạnh, càng cuồng hơn.
- Ngươi ăn đan dược?
Khuôn mặt Ngu Thiên Khải có chút động, hắn hét lớn một tiếng, lại lần nữa vọt tới.
Hai cái móng vuốt của Khương Phàm căng cứng, huyết khí bốc hơi, tử khí lượn lờ, cuồng dã đánh về phía Ngu Thiên Khải.
Đây là chiêu thức Bá Đao Thức, bị hắn biến thành quyền thuật!
Bành!
Lần thứ hai va chạm, như lôi đình bạo hưởng, như núi đá đối oanh, thanh chấn lôi tràng, oanh minh không dứt.
Khương Phàm tháo chạy lần thứ hai.
Ngu Thiên Khải cũng lần nữa bị ngăn chặn. Nhưng...
- Lại đến đây!!
Gương mặt Khương Phàm trở nên cuồng nhiệt, hai tay đỏ lên, lần thứ ba đụng tới.
- Phụng bồi!
Khắp người Ngu Thiên Khải lấp lóe kim quang, hai tay hai tay càng hừng hực, lực lượng nhanh chóng tăng cường.
Bành!
Bành bành bành!!
Lần lượt va chạm, lần lượt oanh minh. Lần lượt tháo chạy tung bay.
Lần thứ tám!
Khương Phàm cuồng loạn gào thét, điên cuồng nhấc lên lực quyền mang theo tử khí thảm liệt hung hăng ngạnh kháng cùng bàn tay Ngu Thiên Khải.
Lần này, Khương Phàm lại bị đánh bay ra ngoài, nhưng Ngu Thiên Khải lại không phải đứng yên, mà là lảo đảo lui lại.
Toàn trường bất ngờ, Khương Phàm lại còn đang thay đổi mạnh?
Đây là đan dược gì, không sợ dược hiệu quá mạnh, nổ chết hắn sao?
- Giết!!
Khương Phàm kích thích lần thứ chín, trùng kích huyết mạch, kích thích da thịt, chiến trụ cánh tay trong hai tay phóng thích nhiệt lượng nóng hổi.
- Giết!
Ngu Thiên Khải rống to, kích phát huyết mạch, phối hợp với lực quyền, nhấc lên bạo kích kinh khủng.
Oanh!!
Như kinh lôi, như núi lở.
Hai người va chạm nhau lần thứ chín, không gian đều nổi lên gợn sóng.
Lần thứ mười!
Lần thứ mười một!...
Mãnh liệt đối oanh, dữ dội lại dã man, lại còn đang nhóm lửa kích tình ở toàn trường.
Rất nhiều người đều đứng lên, nhiệt huyết sôi trào, hô to lấy lại đến lại đến!
Oanh!!
Va chạm lần thứ mười lăm, khí thế hai người đều đạt tới đỉnh phong, giống như hai con Man thú đang phát cuồng va vào nhau.
Cùng với tiếng oanh minh đinh tai nhức óc, Khương Phàm, Ngu Thiên Khải đều tháo chạy, sau khi liên tiếp nảy lên mấy chục mét, ai cũng không có thể đứng lên nữa, mà là trực tiếp ngã ngửa trên mặt đất.
Nhưng không, trong lúc Khương Phàm nảy lên hắn bất chợt đứng dậy, liệt diễm toàn thân cuồn cuộn, triệt để hóa thân thành Chu Tước Yêu Thể.
Kim quang mãnh liệt, Thánh Viêm sôi trào, Thái Dương thánh văn vờn quanh toàn thân.
Hắn vỗ cánh gáy to, dùng nhanh nhất tốc độ kích thích hơn một trăm loại thú ấn trong khí hải.
Trong chớp mắt, liệt diễm ngập trời, thú rống thành đàn.
Hơn một trăm con mãnh thú cường thế hiện lên, phảng phất dục hỏa mà sinh, thanh thế kinh người, lại như vượt qua không gian mà đến, thú uy cuồn cuộn.
Bầu không khí toàn trường lập tức tăng vọt, toàn bộ đều ngẩng đầu nhìn đám mãnh thú sinh động như thật kia.
Bọn họ vừa kích động lại càng khiếp sợ.
Đây là tốc độ thi triển gì thế này?
Diễn dịch võ pháp có thể làm được đến trình độ này sao?
Cơ hồ chỉ là trong nháy mắt mà đã tạo ra được như vậy số lượng Yêu thú như thế!
Linh văn lấp lóe trên trán Khương Phàm, cường thế khống chế hơn một trăm con mãnh thú, tràn ngập đất trời lao đến Ngu Thiên Khải.
Mãnh hổ, hùng sư, cự tượng... phảng phất thú triều thật lớn, nhấc lên thanh thế kinh khủng.
Nhưng, bọn chúng không có trực tiếp tấn công Ngu Thiên Khải, mà là lúc phóng tới lại nhanh chóng va chạm vào nhau, giao kích dã man, uy thế cũng kéo dài tăng vọt, cuối cùng giống như viên tinh cầu mãnh thú, kéo lấy kinh thế uy mãnh, kéo lấy cả hết thảy khí thế hủy diệt cường đại, đánh về phía Ngu Thiên Khải.
Sau khi Ngu Thiên Khải rơi xuống cũng đã nhanh chóng thuận thế đứng dậy.
Hắn thật bất ngờ khi thấy Khương Phàm đột nhiên bộc phát thực lực, nhưng cũng kích phát ra chiến ý trong hắn.
Trận chiến này, coi như có chút chờ mong.
Ngu Thiên Khải vươn người đứng dậy, bắp thịt toàn thân nhúc nhích, thân hình lần nữa tăng vọt, đạt đến tám mét, tử khí mãnh liệt thủy lao ra.
Càng uy mãnh càng cường thế hơn.
Ngu Thiên Khải lắc cánh tay một cái, kim mân phát sáng, tử khí cuồn cuộn, nhấc lên khí tức cuồng bá.