Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Khương Phàm cõng Yến Khinh Vũ từ cứ điểm thứ năm xông vào Bạch Hổ thành, bởi vì sắc trời còn sớm, người ra vào cứ điểm cũng không nhiều, hai người bọn họ nhanh chóng mà qua, thân ảnh lập tức hấp dẫn sự chú ý của bọn thị vệ trêи tường thành.

- Đó là Khinh Vũ và Khương Phàm?
- Sao lại thế này?
Hai vị phó tướng bồi tiếp Yến Tranh trêи cứ điểm kiểm tra phòng ngự, nhìn thấy một màn phía dưới kia, sắc mặt đều rất đặc sắc.

Tên Khương Phàm kia ở trần, vòng quanh góc quần, hai tay thô lỗ nắm lấy hai cái đùi trắng như tuyết đến chói mắt, chạy như bay, bộ dáng còn một mặt hèn mọn hưng phấn.

Yến Khinh Vũ đang phủ y phục của Khương Phàm không nói, còn không e dè ôm hắn, nhìn kỹ một chút, hai mắt sáng lên, bộ dáng giống như cũng rất hưng phấn.

Bộ dáng này, thần thái này, không khỏi để cho người ta có ý nghĩ kỳ quái.

Trêи tường thành, rất nhiều binh sĩ cũng nhịn không được dò xét nhìn quanh.

Đây là tiểu cô nương bình thường vừa lạnh vừa ngạo khí sao?
Không nghĩ tới còn có một mặt không bị cản trở như thế.

Đây là chạy tới Đại Hoang hẹn hò sao?
Nhìn bộ dáng này không chỉ hẹn hò đơn giản như vậy.

Nữ hài nhi khi yêu đương sẽ biến dạng.

Không đúng, mắt tiểu cô nương này cao hơn đỉnh đầu, sao có thể coi trọng tiểu phế tử như Khương Phàm.

- Mang con bé về trong phủ, giam lại cho ta.


Yến Tranh nghiêm mặt hạ lệnh, mặc dù hắn không ghét Khương Phàm, nhưng tuyệt không thể dễ dàng tha thứ Khương Phàm chà đạp nữ nhi bảo bối của mình.

Khương Phàm cõng Yến Khinh Vũ trực tiếp chạy trở về trong sơn cốc, đây cũng là ngoại trừ Uyển Nhi ra, hắn lần đầu tiên mang ngoại nhân tiến vào.

- Khinh Vũ tỷ tỷ ?
- Phàm ca ca, các ngươi đây là thế nào.

Khương Uyển Nhi kinh ngạc nhìn Khương Phàm và Yến Khinh Vũ cùng "Dây dưa" một chỗ, bộ dáng này thật là hào phóng.

Ca ca thì y phục rách rưới, tỷ tỷ thì y phục không chỉnh tề.

- Uyển Nhi, khí sắc muội đã khá đi rất nhiều.

Yến Khinh Vũ vừa trở về đều thăm hỏi Khương Uyển Nhi, nhưng mỗi lần gặp mặt, Khương Uyển Nhi đều là suy yếu lại hoảng hốt, bộ dáng tuyệt vọng tiều tụy làm cho người khác đau lòng.

Hôm nay lại thấy một lần, Khương Uyển Nhi vậy mà có thể ngồi dậy, trêи mặt có mấy phần huyết sắc, trong mắt cũng có sáng rực.

Ngoại trừ suy yếu một chút ra, không có gì khác biệt so với người bình thường.

- Đoán xem ta mang vật gì tốt đến cho muội.

Khương Phàm đặt Yến Khinh Vũ lên trêи băng ghế đá bên cạnh, lấy tiểu tháp đưa xuống tới trước mặt Khương Uyển Nhi.

- Đây là cái gì?
Khương Uyển Nhi kỳ quái nhìn tiểu tháp.

Khương Phàm hơi chuyển động ý nghĩ một chút, Cửu Chuyển Kim Dương Sâm xuất hiện ở trong tay hắn.

Tiểu tử bị kinh sợ, lập tức biến thành bộ dáng một con tiểu hồ ly, dùng sức co ro, nhìn vô cùng đáng thương.

- Đây chính là Cửu Chuyển Kim Dương Sâm?
Yến Khinh Vũ ngạc nhiên nhìn, thật đúng là có thể biến thành động vật.

- Cái gì Kim Dương Sâm?
- Là linh vật có thể chữa trị kinh mạch, hẳn là càng có hiệu quả hơn nếu so với Ngân Vũ Thảo.

Khương Phàm đem Ngọc Hồ giao đến trong tay Khương Uyển Nhi.

- Lại một loại…? Phàm ca ca...!
Trong lòng Khương Uyển Nhi lập tức đã tuôn ra một dòng nước ấm, không nghĩ tới ca ca nhanh như vậy đã tìm được linh dược mới cho nàng.

- Nhanh thử hiệu quả một chút.

- Ừm.


Khương Uyển Nhi bưng lấy Ngọc Hồ trong tay, ánh mắt dần dần ʍôиɠ lung, có cảm động, lại có khẩn trương.

Ngân Vũ Thảo?
Yến Khinh Vũ kỳ quái nhìn huynh muội bọn họ, Khương Phàm trước đó còn tìm cho Khương Uyển Nhi thứ khác sao?
Khương Uyển Nhi hít một hơi thật sâu, dưới ánh mắt cổ vũ của Khương Phàm bắt đầu cẩn thận từng li từng tí điều động công quyết, hấp thu năng lượng của Ngọc Hồ.

Ngọc Hồ có chút rung động, toàn thân dâng lên ánh sáng màu trắng, trong bạch quang lộ ra kim quang sáng chói, rất nhanh đã biến thành một gốc nhân sâm màng vàng có mấy sợi râu bạc.

Nhân sâm mặc dù không lớn, lại óng ánh sáng long lanh, giống như là tạo hình mỹ ngọc tỉ mỉ, trong sơn cốc đều tràn ngập lên mùi thuốc nhàn nhạt.

Khương Phàm kiên nhẫn chờ đợi, Ngân Vũ Thảo đã có hiệu quả rất tốt, Kim Dương Sâm này hẳn sẽ không kém.

Nếu như thuận lợi, Uyển Nhi có thể một lần nữa sẽ hồi phục lại.

Nếu như vẫn chưa được, hắn lại đi tìm cái khác.

Chỉ cần trong Đại Hoang có, hắn nhất định sẽ tìm được.

Khương Uyển Nhi cẩn thận lại cẩn thận hấp thu năng lượng, ánh sáng hai màu vàng bạc liên tục không ngừng tràn vào thân thể, thấm vào mạch máu cùng kinh mạch, lưu chuyển hướng về toàn thân.

Bị năng lượng màu bạc quấn quanh, kinh mạch cấp tốc toả ra sức sống mênh ʍôиɠ, bắt đầu rõ ràng dung hợp chữa trị.

Theo năng lượng kim bạch nhị sắc không ngừng mà tràn vào, không ngừng mà lắng đọng, thành công tạo thành sợi tơ hoàn toàn mới ở mặt ngoài kinh mạch, đem kinh mạch hoàn hoàn chỉnh chỉnh nối liền lại cùng nhau.

Chỉ sau chốc lát, trêи trán Khương Uyển Nhi đã mờ hơn một tháng nay vậy mà lại nổi lên hồng quang nhàn nhạt, văn ấn liệt hỏa yên lặng giống như muốn bắt đầu khôi phục.

- Tốt!
Khương Phàm kϊƈɦ động dùng sức nắm tay.

- Thật sự có hiệu quả?
Yến Khinh Vũ không thể tưởng tượng nổi, bọn hắn vậy mà thật tìm được linh thảo có thể chữa trị kinh mạch.


Đây quả thực là kỳ tích.

Khương Uyển Nhi cẩn thận luyện hóa hơn nửa giờ mới hoàn toàn hấp thu Cửu Chuyển Kim Dương Sâm.

Năng lượng vàng bạc trắng ba màu tạo thành ba sợi tơ quấn quanh bao khỏa toàn bộ kinh mạch phá toái, cũng dung hợp thành một thể, tựa như tạo thành hệ thống kinh mạch hoàn toàn mới khắp toàn thân.

- Uyển Nhi, thế nào?
Khương Phàm nhìn Khương Uyển Nhi mở mắt ra, mong đợi hỏi.

Khương Uyển Nhi không có trả lời, mà kϊƈɦ hoạt hỏa văn trêи trán, lòng bàn tay ngưng tụ ra một sợi hỏa diễm, mặc dù rất yếu ớt nhưng lại làm cho Khương Phàm cùng Yến Khinh Vũ đều kϊƈɦ động đứng dậy reo hò.

Yến Khinh Vũ dưới sự kϊƈɦ động, giang hai tay muốn ôm lấy Khương Phàm.

Khương Phàm dưới sự kϊƈɦ động lại vung tay lên muốn vỗ tay cùng Yến Khinh Vũ.

Kết quả...!Bộp một tiếng giòn vang, một bàn tay Khương Phàm quất vào trêи mặt Yến Khinh Vũ, Yến Khinh Vũ vừa mới đứng lên đã ngồi trở lại trêи băng ghế đá.

Bầu không khí bỗng nhiên yên tĩnh, ngay cả Khương Uyển Nhi đều ngây ngẩn cả người.

- Khương Phàm!
Sau một lát, trong sơn cốc vang lên tiếng hét tức giận của Yến Khinh Vũ, còn có Khương Phàm lúng túng nói xin lỗi.

- Phàm ca ca, Khinh Vũ tỷ tỷ, cám ơn các ngươi..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK