- Hợp tác? Hợp tác cái gì!
Hai Lôi Bằng Thánh Linh cảnh giận dữ nhìn hắn hằm hằm, nói đùa cái gì, không giữ quy tắc sao?
Bọn hắn đặt Lôi Bằng ở nơi nào!
- Thiên Kiếm Thần Tông đến đỡ Hải Thần đảo trở thành hoàng đạo thứ hai tại Thần Dụ Chi Hải.
Cổ Vân Thiên cất lời, truyền đến trong lỗ tai mấy vị Lôi Bằng, để tránh gây nên rối loạn quá lớn.
- Ngài nói cái gì? Tông chủ! Ngài quên ước định thời điểm chúng ta gia nhập Thiên Kiếm Thần Tông?
Bằng Vương giận dữ chỉ trích Cổ Vân Thiên:
- Chúng ta nguyện ý tuyên thệ hiệu trung, làm Thánh Thú bảo vệ Thiên Kiếm Thần Tông, bất luận là trấn thủ Thần Dụ Chi Hải, hay là chinh chiến Thiên Khải chiến trường, nghĩa bất dung từ. Làm trao đổi, Thiên Kiếm Thần Tông phải tôn trọng toàn tộc chúng ta, lại phải áp chế Hải Thần đảo phát triển. Nếu như Thiên Kiếm Thần Tông vi phạm bất cứ một điều gì, Lôi Bằng tộc ta sẽ lập tức rời khỏi nơi này, thần tông càng không ngăn được!
Cổ Vân Thiên chau mày, nhìn về Cổ Thần lão tổ ở trên bầu trời.
Đạt được Lôi Bằng vào ở, không thể nghi ngờ là công tích quan trọng nhất của hắn trong trăm năm làm tông chủ này.
Lôi Bằng không chỉ là Yêu thú cường hãn, còn có tốc độ cực nhanh, cùng với Kiếm Đạo của Thiên Kiếm Thần Tông bọn hắn không thể nghi ngờ là phối hợp tuyệt vời nhất.
Hắn cơ hồ có thể tưởng tượng đến, khi Thiên Kiếm Thần Tông cưỡi Lôi Bằng xuất hiện tại Thiên Khải, Hoàng Đạo Thiên Khải chấn kinh cùng cảnh giác, cái này không thể nghi ngờ là có thể tăng lên lực ảnh hưởng của Thần Tông bọn hắn cực lớn.
Hắn thậm chí càng đang lập tòa kiếm phong thứ sáu, an trí cho bộ tộc Lôi Bằng, càng phải dốc hết tài nguyên, trợ giúp bộ tộc Lôi Bằng khôi phục đỉnh phong, bồi dưỡng Thánh Bằng đến bốn con trở lên.
Nhưng nếu như muốn hợp tác cùng Hải Thần đảo, Lôi Bằng tộc khẳng định là muốn rời khỏi.
Không chỉ có nuôi dưỡng họa hoạn cho mình, mà còn mất đi Yêu thú bảo vệ quan trọng, hợp tác như thế này thật đáng giá sao?
Cổ Vân Thiên nhìn lên bầu trời, hi vọng lão tổ thận trọng cân nhắc.
Khương Phàm nói:
- Bằng Vương, có chừng có mực đi.
- Nơi này có chuyện gì của ngươi, rốt cuộc ngươi là ai!!
- Dương Biện chỉ là muốn một lời xin lỗi, là ngươi kêu gào huyết chiến đến cùng, tuyệt đối không thỏa hiệp. Dương Biện tấn công Thánh Bằng đảo, là để cho Lôi Tú một cái bàn giao, cũng là cái giá các ngươi hẳn nên trả.
- Mắt chó của ngươi đui mù rồi sao? Hắn hủy Thánh Bằng đảo ta!
- Hắn hủy Thánh Bằng đảo ngươi, nhưng không có đuổi tận giết tuyệt, ngươi hẳn là nên cảm ân.
- Ha ha, đuổi tận giết tuyệt? Hắn cũng xứng!!
- Ta mấy năm này mặc dù không có ở Hải Thần đảo, nhưng trước khi đi ta ta có để lại một vị Thánh Linh. Dương Biện không có điều hắn ra tay, chính là không muốn đuổi tận giết tuyệt. Không tin??
Khương Phàm nói xong, hắn đi đến bậc thang trên đỉnh núi, lớn tiếng quát:
Ầm ầm!
Một cơn ba động rét lạnh nương theo thanh triều trầm muộn bộc phát ở phía dưới quảng trường kiếm môn, bao phủ kiếm phong nguy nga, quét sạch toàn tông thần tông, cách vạn trượng bậc thang, khóa chặt hai con Lôi Bằng Thánh Linh cảnh ở trước chính điện trên đỉnh núi.
Khi ba động khuấy động, toàn bộ các sinh linh tại thần tông, mặc kệ nam nữ hay lão bà, cảnh giới cao hay thấp, đều rõ ràng cảm giác được xương cốt toàn thân đang xuất hiện nhúc nhích quỷ dị, giống như không phải hài cốt cứng rắn, mà là da thịt mềm mại.
Sắc mặt hai con Lôi Bằng Thánh Linh cảnh đột nhiên biến đổi, trong chốc lát bay lên không, hóa thân thành cự thú cao trăm trượng, giương cánh nhấc lên lôi triều cuồng liệt sẵn sàng chiến đấu.
Nhưng...
- A...
Cơ thể Lôi Bằng Thánh Linh cảnh đột nhiên cứng ngắc, một tiếng kêu đau đớn thảm thiết vang lên, thân thể cao trăm trượng lại kịch liệt lay động, hài cốt trong thân thể hoàn toàn không bị khống chế mà nhanh chóng sinh trưởng, xuất hiện cốt thứ bén nhọn.
Phốc phốc phốc!
Cốt thứ lan tràn, xuyên thấu da thịt, cắm vào trên cơ thể bọn chúng.
Ngay cả đầu cũng bắt đầu biến hình, xuất hiện cốt thứ tinh mịn, từ con mắt, cái miệng, trong đầu lan tràn đi ra.
Đau đớn không cách nào nói rõ, để bọn chúng điên cuồng gào thét giữa không trung, lôi triều đều mất khống chế mà bạo động.
Bọn người Phó Hành Không quá sợ hãi, toàn thân nổi lên cơn ớn lạnh.
- Là ai đang đánh lén chúng ta!
Hai con Lôi Bằng Thánh Linh cảnh nổi giận, lôi triều đại tác, cường quang thông thiên, đột nhiên lao xuống, lao thẳng đến Khương Phàm.
Xung quanh Khương Phàm hiện lên lỗ đen, trong nháy mắt đã biến mất.
Ầm ầm...
Hai con Lôi Bằng Thánh Linh cảnh va chạm vào đỉnh núi, đá vụn nổ lên đầy trời.
Lôi quang, bụi mù, bao phủ cả đỉnh núi.
Hai con Lôi Bằng cuồng nộ, một con lùng bắt Khương Phàm, lôi triều bao phủ khung trời. Một con thuận thềm đá nhanh chóng lao xuống, đuổi giết phía dưới quảng trường.
Độ cao vạn trượng đối với nó mà nói cơ hồ là chớp mắt liền đến.
Bạch Tai đi lên đón lấy, lạnh nhạt tập trung vào lôi triều khủng bố giống như bạo tẩu.
- Là ngươi? Nhận lấy cái chết!
Lôi Bằng nâng móng vuốt xé rách không gian, bắt Bạch Tai lại, lôi triều sôi trào khắp toàn thân, điên cuồng hội tụ đến bên trong móng vuốt, muốn vỡ nát Bạch Tai.
Ngoài cơ thể Bạch Tai đã hiện ra huỳnh quang tinh mịn, giống là kim cương bao vây lấy hắn.
Đây là tinh hoa hài cốt, tinh luyện từ Thiên Nhân Chiến Khu, độ cứng cực mạnh, không nhìn lôi triều đao kiếm.
Sau đó... Bạch Cốt lĩnh vực thông qua móng vuốt tiếp xúc quét sạch Lôi Bằng.
Lôi Bằng đang muốn vỗ cánh bay lên không, đột nhiên kêu gào cực thảm, mỗi tấc xương trên cơ thể từ đầu tới đuôi giống như là nện vào tàn phá.
Đám người không hiểu đã xảy ra chuyện gì, toàn thân tràn ngập nó máu tươi bại ngay tại quảng trường, trông vô cùng thảm.
Khương Phàm xuất hiện ở trên không, hài lòng nhìn tràng diện phía dưới.
Không hổ là siêu cấp chiến binh hắn dùng hơn một trăm bộ di cốt Nhân Hoàng Cổ Hoa tạo nên, thật không để cho hắn thất vọng.
Con Lôi Bằng Thánh Linh khác kia đang muốn đánh giết Khương Phàm thì bỗng nhiên dừng lại, khó có thể tin được mà nhìn hình ảnh quỷ dị ở phía dưới.
Lôi Bằng khổng lồ đau đớn kêu rên tại quảng trường, hài cốt cứng rắn mà bọn chúng vẫn lấy làm kiêu ngạo rõ ràng là thiên chùy bách luyện, bị chiến binh nện gõ đều có thể cam đoan không nát, bây giờ lại không hiểu thấu mà biến thành bã vụn, loại đau đớn cùng hoảng sợ này, để nó đau đến không muốn sống.
Một màn này, kích thích tất cả mọi người hoảng sợ lui lại.
- Được rồi.
Theo một tiếng chỉ lệnh của Khương Phàm, Bạch Tai thao túng hài cốt đã vỡ vụn của Lôi Bằng nhanh chóng khép lại, một lần nữa tạo thành khung xương hoàn chỉnh, không chỉ không có cảm giác được bất cứ sự đau đớn gì, mà còn không có mảy may chút vết tích nào.
- Ngươi... Ngươi là ai...
Lôi Bằng từ nổi giận biến thành hoảng sợ, khó có thể tin được mà nhìn móng vuốt còn đang gắt gao nắm lấy nam tử.