- Trấn cho ta!
Kim Vô Song phất tay đẩy một kích, cung điện hoàng kim, quần sơn hoàng kim, còn có tộc nhân hoàng kim đều lập tức lao ra.
Giống như Hoàng Kim Thiên Phủ vượt qua thời không mà đến, trấn áp thẳng đến Khương Phàm.
Ầm ầm!
Khung trời lay động, không gian bạo động, địa tầng chìm xuống, như là vạn vật trên thế gian đều muốn bị triệt để hủy diệt.
Không ai có thể chống đỡ lại loại khí tức tuyệt vọng gần như một hoàng đạo áp xuống tới như thế này.
Cái cổ của Khương Phàm đứt gãy, ngực thì vỡ vụn, đau đớn khó chịu, nhưng không có bất kỳ ý lùi bước gì, một bên thôi động huyết mạch khôi phục thương thế, một bên diễn biến Phần Thiên Chiến Vực, hóa thành tuyệt thế Thiên Đao.
Ầm ầm!
Thiên Đao thành hình, Khương Phàm được bao viên bảo vệ đến bên trong, đao thể dài đến trăm trượng, sôi trào lên liệt diễm ngập trời, giống như là núi lửa Hoang Cổ đại bạo phát, thanh triều cuồn cuộn, cường quang mãnh liệt, lay động vùng không gian này.
Diệt Thế Phần Thiên Viêm hóa thành Chu Tước giương cánh, liệt diễm cuồn cuộn, dẫn dắt Thiên Đao; Vạn Vật Nguyên Hỏa hóa thành cự yêu mình người đuôi rắn, quay quanh Thiên Đao, ngẩn đầu lên trời rít gào; Bát Hoang Tuyệt Diễm thức tỉnh, dâng lên bức tranh vạn vật chém giết, chúng sinh tiêu tan, tuyệt vọng, bao vây lấy Phần Thiên Chiến Đao.
Có ba loại thần viêm giúp đỡ, uy thế Thiên Đao trong chốc lát đã tăng vọt đến cực hạn.
Ngay sau đó cường thịnh bắn ra Tế Thiên Thức, như uy lực thôn tính, cưỡng ép hội tụ khí tức tai nạn tinh thần vừa mới thả ra, trong chớp mắt thiên địa hắc ám đã trải rộng ra mênh mông tinh quang.
Giờ khắc này, Phần Thiên Chiến Đao đã trở nên tuyệt luân, như là một Thiên Thần thức tỉnh đánh tới từ Hoang Cổ, đánh ra một kích vô tình rạch ra Hoàng Kim Thiên Phủ, dẫn phát thủy triều bạo tạc kinh khủng, bao phủ hoàn toàn khung trời cùng dãy núi, mười phương mênh mông đều là cường quang, chói lóa đến mức mắt người không mở nổi, uy lực tuyệt vọng càng mãnh liệt làm cho người ta hít thở không thông.
Các cường giả Bất Hủ sơn không thể không lần nữa lui lại, còn muốn thấy rõ ràng tình huống bên trong thế nhưng cái gì cũng đều không nhìn thấy.
Ngay cả Kim Vô Song đều bị bạo tạc mãnh liệt vén lui mấy ngàn thước, đánh tới bình chướng trên khung trời.
Khương Phàm lại bằng vào uy thế Phần Thiên Chiến Vực bá đạo, cưỡng ép ổn định lại tại chỗ.
Phần Thiên Chiến Vực diễn biến cường thế, hóa thành hai cánh nặng nề, một kích mãnh liệt, cương phong oanh minh, như Côn Bằng bay lượn Cửu Thiên, mang theo chiến uy vô biên, cái khiêng năng lượng cứng rắn đang bạo động, giết tới trước mặt Kim Vô Song.
- Có chút ý tứ.
Kim Vô Song ngưng tụ con ngươi, kim quang toàn thân thiêu đốt như liệt diễm.
Nàng nắm chặt chiến kích quét ngang xuống, kim quang sáng chói, cuồng phong mênh mông, ngay cả bình chướng trên bầu trời ở sau lưng đều phát ra tiếng ken két giòn vang.
Bành!!
Khương Phàm nâng móng vuốt bạo kích chiến kích, dâng lên thần mang, như là hàng vạn thanh kiếm khí trảm phá Thương Thiên!
Hai người lại lần nữa giết tới cùng một chỗ, so với trước đó càng điên cuồng hơn, càng cường thịnh hơn.
Nhưng lần này, Khương Phàm lại thay đổi hình thức tấn công!!
Kim trảo phía bên phải giống như Thần Binh, không cố kỵ gì mà hoành hành bạo kích; hai cánh phách trảm, Vạn Vật Nguyên Hỏa bên trái, Bát Hoang Tuyệt Diễm thì ở phía bên phải, phối hợp với Phần Thiên Chiến Vực, giống như là hai thanh Thiên Đao, khởi xướng mãnh kích tuyệt thế; tay trái nắm chặt, ngưng tụ uy lực sơn hà táng diệt.
Khương Phàm toàn diện bạo kích, rất nhanh đã chế trụ được Kim Vô Song.
Sau mấy chục hiệp ngắn ngủi, móng vuốt phía bên phải Khương Phàm đột nhiên bắt lấy chiến kích, tay trái phun trào khí tức tai nạn kinh khủng, hung hăng ấn về phía mặt Kim Vô Song.
Tại thời khắc kinh biến, Kim Vô Song vẫn dũng mãnh không sợ, nàng cũng không để ý tới sẽ tránh né, ngược lại còn là tấn công mạnh hơn, gắt gao đè ép chiến kích hoành hành về phía trước, chấn mở móng vuốt của Khương Phàm, phốc phốc, đánh xuyên lồng ngực của hắn.
Khí tức tai nạn của Khương Phàm thì ầm vang dẫn bạo tại trước mặt của nàng, nổ đến nàng máu me đầy mặt, thịt bay tứ tung, lộ ra hài cốt giống như hoàng kim đổ bê tông.
Chiến kích suýt chút nữa đã đâm xuyên trái tim Khương Phàm, bạo kích thì làm bị thương đầu của Kim Vô Song.
Hai người kinh hồn, nhao nhao rút lui ra phía sau.
Sắc mặt Khương Phàm dần trở nên nghiêm trọng, kiếp này đến nay còn chưa từng gặp được đối thủ nhanh nhẹn dũng mãnh như vậy, hơn nữa còn là nữ tử!
- Có thể lấy Thánh Linh cảnh làm tổn thương ta, ngươi chính là người đầu tiên.
Mặt Kim Vô Song cuồn cuộn máu tươi, khí tức hoàng kim mênh mông phun trào, đoàn tụ lại khuôn mặt xinh đẹp.
Mắt nàng bắn ra đầy hung quang, hiện ra sát ý, đã lĩnh giáo thực lực chân chí của Khương Phàm, tiếp theo chính là giết Khương Phàm.
Ầm ầm!
Tiếng vang trầm muộn từ trong thân thể Kim Vô Song phát ra tới, Kim Thân trong khí hải thức tỉnh.
Một người giống nàng lại cường hãn hơn nàng gấp hai lần!
Đôi mắt phượng của Kim Vô Song đang mở hí tán phát ra tinh hoa bốn phía, khí thế được dâng lên, toàn thân đều đang tỏa ra ánh sáng hoàng kim, từ trong ra ngoài, hóa thành màu vàng, giống như là một kim nhân, thực lực tấn mãnh tăng vọt, từ Thánh Vương cảnh tới gần Thánh Hoàng.
Hoàng Kim Chiến Khu, siêu cấp chiến khu có thể vượt cấp khiêu chiến hiếm thấy, mà cùng ngày nàng kế nhiệm tộc trưởng, cũng đã từng bằng vào việc giao hòa cùng Kim Thân, ngạnh kháng qua ba kích của cảnh giới Thánh Hoàng, nhất cử đặt vững cái danh bất bại.
Oanh!
Kim Vô Song bộc phát khí thế, trong nháy mắt đã để quần sơn bạo động, Kỳ Lân ở xa xa đều âm thầm hồi hộp, sinh ra sợ hãi.
Kim Vô Song vũ động chiến kích, lay động đất trời, vạch ra một đường ánh sáng dài mấy ngàn trượng, những nơi đi qua, không gian đều giống như muốn sụp đổ.
Khí thế tại thời khắc này như là thật có mấy phần tư thái Thánh Hoàng.
Khương Phàm không dám khinh thường, nhưng cũng rất muốn thử thực lực Kim Vô Song nằm trong trạng thái này một chút.
Một tiếng vang thật lớn, Thông Thiên Tháp xuất hiện ở phía trên Khương Phàm, cường quang vẩy xuống như thác nước, đường vân thần bí như đại đạo triều thiên nhanh chóng lan tràn lên phía trên, một loại uy lực thông thiên giam cầm càn khôn, giơ cao giơ lên trời bộc phát ra.