Dù sao một bên cũng là tộc trưởng hoàng tộc đương đại, thiên kiêu bất bại của Thái Sơ đại lục, một bên là Thiên Long Chí Tôn, thức tỉnh Đại Đạo Long Quỳ, Hồng Hoang Thiên Long.
Bọn hắn vừa mới bộc phát trận chiến liền hấp dẫn lực chú ý của vô số cường giả, mọi ánh mắt đều đung đưa chấn kinh. Trước đó bọn hắn còn tưởng rằng Khương Phàm tùy hứng làm bậy, nuôi đầu cá sấu lớn, không nghĩ tới lại là một tôn Thiên Long ngụy trang.
Nhưng... con này Thiên Long nhìn rất lạ lẫm, ánh sáng bảy màu vậy mà có thể lay động thiên địa, hoắc loạn càn khôn, còn không ngừng va chạm ra ánh sáng lạ thường, ngạnh kháng với Kim Vô Song.
Càng là người hiểu rõ Hoàng Kim Thiên Phủ cùng Kim Vô Song, càng có thể trực tiếp cảm nhận ra con Thiên Long kia khủng bố.
- Nát cho ta!
Đôi mắt của Kim Vô Song bộc phát ra kim quang nồng đậm, như là có hàng tỷ chùm sáng tập kết lại hiện ra gần như chân uy hoàng kim thiên phạt, đánh về phía Thiên Long, muốn xuyên qua nó.
Đại Tặc dâng cao chiến ý như thủy triều, mãnh liệt đong đưa chiến khu, độc giác xuyên trời bộc phát ra Hồng Mông Quang Minh.
Ầm ầm!
Thiên địa nghịch loạn, càn khôn mở đường, độc giác ngang nhiên nghênh kích kim quang, lập tức bộc phát ra uy lực diệt thế.
Ánh sáng hoàng kim bị đánh tan, một lần nữa tán loạn ra hàng tỷ chùm sáng, chùm sáng như lôi đình bao phủ Đại Tặc.
Nhưng, lân giáp Đại Tặc không thể phá vỡ, cưỡng ép chống đỡ được đòn tấn công.
Hai cánh mãnh kích, càn khôn lắc lư.
Đại Tặc càng đánh càng hăng, ngang nhiên nhào về phía Kim Vô Song.
Kim Vô Song tăng vọt chiến ý, thẳng tiến không lùi, hàng tỷ sợi ánh sáng Kim Tiên màu vàng vẩy xuống, sáng đến chói mắt, như Thần Minh xuất thế, Hoàng Kim Chiến Kích quét ra thế công dễ như trở bàn tay, như là có thể hủy diệt tinh hải, cuồng dã đánh đến Đại Tặc.
Đại Tặc tế ra mười tám tấm huyết vảy Thiên Long, thần uy bộc phát, ánh sáng bảy màu ngút trời, như là ngưng tụ ra khí tức Hồng Mông, hào quang sáng chói rọi khắp nơi mỗi một góc trên đất trời, để ngàn dặm núi sông đều biến thành một mảnh ánh sáng bảy màu, tràn đầy hoa mỹ.
Trên chiến trường Thánh Linh cảnh nơi xa, một vị Thánh Linh hoàng tộc của Thái Sơ đại lục nhanh chóng tới gần Bạch Tai đang ác chiến, hắn lợi dụng đúng cơ hội, đột nhiên dâng lên, trong tay nâng một cái bảo tháp, như núi lớn trấn áp xuống.
Hắn theo sát bay lên không, đứng thẳng trên tháp đỉnh, khí thế bàng bạc, toàn diện khống chế bảo tháp, chấn vỡ nát mặt đất, nhấc lên bụi mù như biển động.
- Lui!!
Các cường giả Thiên Phủ ăn ý phát động trọng quyền hoàng kim, chặn đánh Bạch Tai, sau đó quả quyết tuần tự rút lui.
Bảo tháp rơi xuống thẳng đến Bạch Tai.
Long khí mạnh mẽ, răng rồng bén nhọn, như Cự Long ngẩng đầu, tức giận mà gầm phá khung trời.
Ầm ầm!
Bảo tháp tăng vọt quy mô, cưỡng ép nuốt Bạch Tai vào, lại tại sau một khắc tiếp nhận răng rồng bạo kích, bảo tháp cứng cỏi bò đầy vết nứt, trong nháy mắt đã tán loạn.
- Cái gì?
Thánh linh hoàng tộc quá sợ hãi, lập tức liền muốn thoát khỏi.
Khương Phàm giương cánh bay lên, nhanh chóng giết tới, lập tức tuôn ra một quyền, liệt diễm cuộn trào, ba loại thần viêm kích phát sát uy tuyệt thế cho Phần Thiên Chiến Vực, tàn nhẫn đánh lui Thánh Linh hoàng tộc.
Máu văng tung tóe, linh hồn bị thương, suýt chút nữa đã chết bất đắc kỳ tử ở ngay chỗ này.
- Là Khương Phàm? Vây khốn hắn!
Cường tộc Thái Sơ đại lục nhao nhao hành động.
Mặc dù một người thì không phải là đối thủ, như năm ba người, bảy tám người thì sao?
Mười người thì sao!
Bọn hắn kích hoạt võ pháp, hiện ra thánh uy.
Có người tế ra bảo luân, phát ra tiếng oanh minh hùng hậu, như tiếng trống trận vang lên, lay động linh hồn của con người; có người dâng lên lôi điện vô tận, tử quang vạn trượng bao phủ đất trời, chiến trường rộng lớn biến thành lôi hải; có người lên tay đánh đàn, sóng âm như thiên quân vạn mã, hoành hành khắp không gian, đuổi giết Khương Phàm; có người lật tung đại địa, ngưng tụ người khổng lồ cao đến trăm trượng, nhấc lên cuồn cuộn thổ triều, cuồng kích Khương Phàm.
Còn có rất nhiều cường giả cảnh giới Bán Thánh ở hành động ở khu vực phía ngoài, phóng xuất ra võ pháp cường hãn, mưu toan quấy nhiễu Khương Phàm.
- Bạch Tai, rút lui!! Sơn Hà Đại Táng!
Khương Phàm rơi xuống đất, sau khi nuốt ba viên huyết đan, hắn liền tế ra Thái Tổ sơn cùng Đại Sơn Thượng Cổ, mãnh liệt chấn động phế tích, lần nữa nhấc lên sóng triều tai nạn vô biên, phế tích bừa bộn lập tức biến thành 'biển cả' bạo động, từng con sóng triều dâng lên mãi không dứt, xiềng xích tai nạn hoành hành khắp nơi, theo năng lượng địa tầng đánh thẳng vào tất cả mọi người.
Không phải hoàn toàn phóng thích, mà tập trung vào phạm vi hơn hai trăm dặm, lại vừa vặn bao gồm tất cả các cường giả Thái Sơ giết tới nơi này.
Các cường giả Thái Sơ dậm chânphóng lên trời, muốn tránh khỏi mặt đất bạo động, nhưng đều không ngoại lệ, tất cả đều đánh giá thấp lấy nguồn năng lượng này, mấy kẻ vội vàng không kịp chuẩn bị, đều vô tình bị bao phủ, có một số tránh thoát được thì lại bị xiềng xích tai nạn vờn quanh, vô tình kéo tới trong địa tầng cuồn cuộn.
Khương Phàm như muốn hôn mê, suy yếu khó chịu, nhưng long huyết, thịt rồng biến thành huyết đan, nhanh chóng bổ sung tinh thần. Hắn chịu đựng suy yếu, phóng thích yêu hỏa vô tận, tràn ngập đất trời bao phủ địa tầng đang bạo động.
Yêu hỏa hóa thành hàng vạn sợi hỏa vũ, hỏa vũ lại diễn biến thành Liệt Diễm Chu Tước.
Trong lúc nhất thời, từng tiếng gáy to sắc nhọn vang vọng chiến trường, đâm xuyên màng nhĩ.
Ngàn vạn con Liệt Diễm Chu Tước gào thét bay lên, diễn biến ra tuyệt thế luyện lô, nguy nga khổng lồ, cao bằng trời, xích hồng như kim cương máu, sôi trào ba động như vô số núi lửa đang phun trào.
Liệt diễm vô biên, chiếu sáng chiến trường mênh mông, giống như là một Thần Linh Chu Tước giáng lâm, quay quanh ra luyện lô, phần diệt chúng sinh.
Các Thánh Linh Thái Sơ đều là chút cường giả nhanh nhẹn dũng mãnh, lại mang theo vũ khí cường hãn.
Bọn hắn gian nan tránh thoát khỏi sự trói buộc của địa tầng, nhưng không đợi thở một hơi, thì đã liền lâm vào trong liệt diễm kinh khủng của tuyệt thế luyện lô, từng tiếng hét thê lương, đau đớn kêu rên, vang vọng trong luyện lô, như là tiến vào trong Luyện Ngục.
Số lượng lớn ánh mắt bị hấp dẫn đến nơi đây, cường giả các tộc tê cả da đầu, các ngươi đây là vây bắt?
Rốt cuộc cường giả Tu Di Sơn cũng ra tay, phật hiệu như tiếng sấm, phật quang màu vàng che mất quần sơn.
Lão phật Thánh Vương cảnh bảo vệ Hứa Như Lai dậm chân lên trời, phật quang vô biên biến thành phật quốc thần bí, muôn hình vạn trạng, thần bí khó lường, từng cái bóng người vàng óng hiển hiện, giống như Cổ Phật, trầm thấp thiện xướng, chấn động đại địa.
- Khương Phàm, không thể đồ sát cường giả Thái Sơ ta.
Hứa Như Lai trang nghiêm, phật quang vô lượng, ở sau lưng ngưng tụ ra hư ảnh một tôn Phật Đà, thần bí mà rộng rãi, chiếu rọi khắp nơi.