Tô Thiên Hoằng và đám người không có suy nghĩ nhiều, tranh thủ thời gian phân phó tướng lĩnh mở ra bình chướng.
Nhân Hoàng lui về xe kéo, xe kéo tỏa ra ánh sáng chiếu xa vạn trượng, xuyên qua bình chướng, tiến vào hoàng thành, thanh âm ù ù đinh tai nhức óc, ép qua bầu trời, thẳng đến khu hoàng thành.
- Đóng bình chướng bảo vệ lại.
Tô Thiên Hoằng an bài tướng lĩnh khép kín bình chướng trước tiên, sau đó tiếp tục nghiêm mật phòng thủ.
Tư thế phải làm đủ, không thể nào lại để cho Nhân Hoàng xem các gia tộc bọn hắn là cái gai được.
Đường Uy nhìn qua phương hướng hoàng cung:
- Nhân Hoàng giống như không phải rất vui mừng nhỉ, chẳng lẽ Nam Bộ đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn rồi?
Tô Thiên Hoằng cũng nói:
- Nếu quả như Khương Phàm thật sự chết rồi, Nhân Hoàng hẳn là sẽ trực tiếp tuyên bố cùng chúng ta. Nhưng nhiều cường tộc xuôi nam vây bắt như vậy, còn có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn?
Một vị tướng lĩnh bên cạnh bỗng nhiên thấp giọng nói:
- Chẳng lẽ Khương Phàm cùng vị hoàng phi kia hoà giải rồi? Dù sao cũng là phu thê, đầu giường đánh nhau cuối giường hòa, nếu như Khương Phàm tự mình đến Thiệu gia đi gặp nàng, cùng nhau tâm sự, tháo gỡ khúc mắc, lại làm lớn một cuộc, nói không chừng liền quay về với nhau.
Đường Uy và Tô Thiên Hoằng lập tức biến sắc, loại chuyện này thật đúng là không phải nói chơi.
Dù sao Khương Phàm cũng đã từng là Thần Hoàng, nếu như chủ động từ bỏ lòng kiêu ngạo, dâng lên thân thể, nói không chừng vị đệ nhất hoàng phi kia trực tiếp trở về bên cạnh hắn.
- Ai, khoảng cách quá xa, cái gì cũng không biết, chỉ có thể chờ đợi tin tức.
Các tướng lĩnh nhìn qua xe kéo đi xa, chỉ có thể lo lắng suông ở trong lòng.
Xe kéo vượt qua ba trăm dặm, dưới vô số ánh nhìn ra xa, giáng lâm đến trên hoàng cung.
Nhân Hoàng lần nữa xuất hiện, thét lên ra lệnh mở ra pháp trận bảo vệ hoàng cung.
Những tướng lĩnh bảo vệ Hoàng cung phải tương đối cẩn thận, nhìn mắt Nhân Hoàng nhiều một chút, nhưng bọn người Triệu Thời Việt lại cố ý tỏa ra cường quang, ẩn giấu đi tung tích của mình.
Bọn thủ vệ cũng đều chưa từng có chút dò xét nào, càng không nghĩ đến sẽ có thể có cái gì ngoài ý muốn, cung kính mở ra bình chướng, tiếp dẫn xe kéo tiến vào hoàng cung xa hoa rộng rãi.
Cứ như vậy, bọn người Khương Phàm khống chế Nhân Hoàng, xuyên qua hai tầng 'Áo giáp'cứng rắn nhất Cổ Hoa hoàng thành mà không có một chút nguy hiểm.
- Là Nhân Hoàng trở về.
Thánh Tổ Cổ Hoa đầu tiên đang ngồi ở trong cung điện sâu nhất trong hoàng cung, tự mình giám sát pháp trận vận hành.
Hắn trông già nua khô cạn, nhưng khí thế lại thịnh vượng, đôi mắt thâm thúy càng hiện ra sáng rực.
Số lượng lớn tộc lão hoàng thất phân tán ở hai bên, bồi bạn với lão tổ tông, cũng đang vận chuyển năng lượng vào pháp trận, duy trì ổn định.
Oanh!!
Xe kéo rơi vào trước cung điện, cường quang nở rộ bao phủ lấy quảng trường trước cung điện cùng các cung điện xung quanh, hơn nữa còn không có ý tứ thu liễm.
Thánh Tổ đầu tiên khẽ nhíu mày, bất mãn giương mắt lên, xuyên thấu qua cửa điện đóng chặt, nhìn xe kéo ở phía ngoài.
Trong điện, các tộc lão hoàng thất nhao nhao đứng dậy, rộng mở cửa điện, hành lễ với Nhân Hoàng.
Nhưng, xe kéo vẫn cứ bình tĩnh, không có động tĩnh gì, chỉ có ánh sáng cuồn cuộn nở rộ, chiếu sáng đến mức khiến cho người ta mở mắt không ra.
- Là Nam Bộ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn rồi?
Thánh Tổ đầu tiên nghĩ tới Nam Bộ xảy ra biến cố trước tiên, Nhân Hoàng không biết nên làm sao mở miệng, đang suy nghĩ và do dự.
Tuy nhiên, nhìn một chút, Thánh Tổ đầu tiên càng nhăn chặt lông mày, xe kéo khí tức bên trong giống như vô cùng mạnh, mơ hồ có thánh uy ba động.
Chẳng lẽ Thánh Tổ thứ hai cũng quay về rồi?
- Xảy ra chuyện gì?
Ngữ khí của Thánh Tổ đầu tiên có chút trầm xuống.
Các tộc lão hoàng thất trao đổi ánh mắt, đều có một loại dự cảm không tốt, thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn sao?
- Ha ha...
Bên trong xe kéo truyền ra vài tiếng cười khẽ.
Các tộc lão hoàng thất thoáng ngây người, tiếp đó là mặt mũi tràn đầy kích động.
Chẳng lẽ Khương Phàm chết rồi? Nhân Hoàng đây là cố ý kìm nén vui mừng sao!
Thánh Tổ đầu tiên lại chậm rãi đứng dậy, vẻ mặt càng ngày càng nghiêm trọng.
Thánh uy bên trong xe kéo bắt đầu mãnh liệt, không còn kiềm chế, không tiếp tục ẩn giấu, hơn nữa còn là hai nguồn.
- Ai ở bên trong!
Thánh Tổ đầu tiên hét lớn, kích hoạt linh văn, bộc phát huyết mạch Thiên Nhân, thân thể khô cạn gầy gò kịch liệt nhúc nhích, nương theo tiếng lốp bốp giòn vang, hình thể tiếp tục tăng vọt, từ hai mét đến mười mét rồi lại đến năm mươi mét, thẳng tới trăm mét, cả tòa cung điện đều bị thân thể to lớn cùng khí thế kinh khủng chấn vỡ nát.
Thiên Nhân Chiến Khu!
Cơ thể cường đại đã từng danh chấn Thái Cổ, có thể nuốt vạn thú, xé rách khung trời.
Giờ phút này Thánh Tổ kích phát huyết mạch, lực lượng kinh khủng cuồn cuộn không dứt, chấn động không gian.
Các lão tổ có chút ngây người, nhưng ngay sau đó toàn bộ đều kích phát huyết mạch, thể hiện ra Thiên Nhân Chiến Khu hùng vĩ, giằng co với xe kéo.
Sau khi xe kéo yên lặng trong thời gian ngắn ngủi đột nhiên vỡ nát, huyết viêm tuôn ra quảng trường, giống như dòng lũ mất khống chế, hơn mấy ngàn vạn người vội vàng không kịp chuẩn bị, đều bị huyết viêm bao phủ, ý thức bị giết chóc tràn ngập, linh hồn nhanh chóng biến mất.
Những tiếng kêu đau đớn thảm thiết vang vọng trong hoàng cung.
Vài chục tòa cung điện xung quanh đều đang lắc lư kịch liệt rồi lại liên miên sụp đổ, đá lớn gỗ to bay múa hỗn loạn.
Hai con Sát Lục Huyết Hoàng như dục hoả trùng sinh xuất hiện từ bên trong huyết viêm vô tận, giương cánh trăm mét, khí tức sát lục hoắc loạn đất trời, lông đuôi thật dài giống như xiềng xích pháp tắc, khuấy động ra huyết quang quỷ dị, phảng phất muốn cả tòa hoàng cung đều bao phủ trong Sát Lục Huyễn Cảnh.
Sắc mặt Thánh Tổ đầu tiên đột nhiên biến đổi, hai con Huyết Phượng Hoàng?
Tất cả còn đều là cảnh giới Thánh Linh!
- Ha ha, Thánh Tổ Cổ Hoa, đoán xem ta là ai?
Khương Phàm đứng trên lưng Huyết Hoàng do Triệu Thời Việt biến thành, mặt mũi tràn đầy cuồng nhiệt, lên tiếng hô to.
- Khương Phàm??
Trong cung điện hỗn loạn, có số lượng lớn cường giả hoàng thất kinh hãi thét lên, khó có thể tin được mà nhìn qua thân ảnh kia.
- Ngươi nhìn lại đây là ai!
Khương Phàm bóp lấy Nhân Hoàng mệt mỏi, giơ lên cao, biểu hiện ra trước toàn trường.
- Nhân Hoàng!!
Các tộc lão xung quanh Thánh Tổ đầu tiên hoảng sợ gào thét, càng là ớn lạnh toàn thân.
Làm sao Khương Phàm lại ở nơi này?
Danh Sách Chương: