Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Có!

- Nói đi.

- Ta muốn biết thế lực bên ngoài của Di Lạc cổ địa ở tên là gì.

- Không biết.

- Vạn Linh Huyết Thụ có phải trên người Lan Nặc hay không?

- Đúng.

- Nàng trà trộn vào trong đội ngũ tán tu rời khỏi Thánh Sơn, hay là có đường tắt khác.

- Nếu bọn hắn đã bị ngươi phát hiện thân phận thì sẽ không rời khỏi từ con đường kia nữa. Vĩnh Hằng Thánh Sơn còn có một vết nứt nguy hiểm, cũng kết nối đến bên ngoài, bọn hắn hẳn là sẽ lựa chọn nơi đó.

- Ở đâu?

- Ngươi không cần biết, đây là bí mật của Vĩnh Hằng Thánh Sơn.

Khương Phàm đón đôi mắt lạnh lẽo của Khổng Tước Ngũ Sắc nói.

- Ngươi khẳng định biết thế lực của bọn hắn ở bên ngoài, cũng biết thế lực kia ở đâu. Ngươi có thể không nói, nhưng xin chỉ cho ta một phương hướng.

- Bây giờ còn phải không thời điểm ngươi nên trêu chọc bọn hắn.

- Ta không nói trêu chọc bây giờ, ta chỉ muốn biết bọn họ là ai, bọn hắn ở đâu.

- Ngươi bây giờ không cần biết, chờ đến ngày ngươi có tư cách biết, bọn hắn sẽ xuất hiện ở trước mặt ngươi.

Khổng Tước Ngũ Sắc giơ lên hai sợi linh vũ:

- Một sợi sẽ đâm vào ý thức của ngươi, một sợi sẽ đâm vào khí hải, chỉ cần ngươi phối hợp, bọn chúng chính là cơ duyên của ngươi, nếu như ngươi không hoàn thành nhiệm vụ, bọn chúng sẽ lấy mạng của ngươi.

Khương Phàm không còn kiên trì hỏi tới nữa, hắn nhắm mắt lại, nói:

- Bắt đầu đi.

Hai sợi linh vũ nở rộ lên tia sáng lộng lẫy, kiểu lưỡi kiếm sắc bén đâm về Khương Phàm, liên tiếp chui vào mi tâm.

Bọn chúng không phải là linh vũ thật sự, mà là lực lượng linh hồn cùng lực lượng hỏa diễm, một sợi đi đến ý thức, một sợi xông vào khí hải.

Bọn chúng nở rộ tầng tầng cường quang ở hai nơi, ánh sáng xen lẫn, phân biệt ngưng tụ thành hình dáng Khổng Tước, giương cánh hoành không, hoa lệ tôn quý.

Khương Phàm cảnh giác một lát, sau khi cảm thấy không có vấn đề mới mở mắt ra.

- Đây là thứ ngươi phải đưa đi, nhớ kỹ, không được loạn đụng, một mực dựa theo ta chỉ dẫn, đưa đến nơi ngươi nên tặng.

Khổng Tước Ngũ Sắc ở trước mặt Khương Phàm thả ra một trứng ngũ sắc, nhưng rất rõ ràng không phải trứng Khổng Tước thật, mà là dùng vỏ trứng tế luyện ra một loại vật chứa nào đó.

- Cáo từ.

Khương Phàm thu hồi trứng ngọc, bỏ vào thanh đồng tiểu tháp, trước khi đi liền liếc mắt nhìn Tiểu Khổng Tước đang mê man ngủ.

Trước đó hắn còn hoài nghi Khổng Tước muốn hắn mang tiểu gia hỏa đi. Nhưng, Tiểu Khổng Tước lại còn ở đây.

Sau khi Khổng Tước Ngũ Sắc đưa mắt nhìn Khương Phàm rời khỏi, thì thào khẽ nói:

- Giúp ngươi có vận khí tốt, con của ta.

"Tiểu Khổng Tước" bên cạnh có chút run run, lấp lóe tia sáng, hóa thành ngọn lửa năm màu, về tới trong thân thể của nàng.

Đây là giả!

Thứ Khương Phàm mang đi, mới là thật.

- Xong việc?

Bọn người Tiêu Phượng Ngô đều trốn ở hơn mười dặm bên ngoài.

- Tặng thứ gì?

Cơ Lăng Huyên tò mò hỏi.

- Không biết, dựa theo chỉ dẫn của nàng mà đưa qua, mau chóng kết thúc chuyện này.

Bây giờ Khương Phàm không dám nói lung tung, cũng không dám nghĩ lung tung, để tránh kích thích đến linh vũ còn trong ý thức.

- Xuất phát, về nhà thôi.

Tiêu Phượng Ngô không kịp chờ đợi muốn biểu hiện ra thu hoạch của bọn hắn trước mặt Thánh Chủ, chỉ là không biết Thánh chủ ở bên ngoài có an phận hay không, có gây họa hay không.



Bên ngoài Vĩnh Hằng thánh địa, Vô Hồi Thánh Chủ sớm đã trở thành tiêu điểm, để tất cả Thánh Chủ Tây Bộ khẩn trương lại kiêng kị.

Bởi vì Vô Hồi Thánh Chủ cũng không có đợi đến khi sự kiện tại Vĩnh Hằng Thánh Sơn kết thúc lại thẩm phán Ly Hỏa Thánh Chủ, mà là vào ngày thứ hai, sau khi bọn người Khương Phàm tiến vào đó, nàng đã kéo lấy Ly Hỏa Thánh Chủ đi đến thánh địa tổ sơn.

Một cử động kia không chỉ có đánh Đại Diễn Thánh Chủ trở tay không kịp, cũng làm cho tứ đại thánh địa Trung Ương vừa mới được Đại Diễn Thánh Chủ thông báo, chuẩn bị tụ tập lại thương lượng thảo luận đã luống cuống tay chân.

Khi tứ đại thánh địa Trung Ương nhận được tin tức, Vô Hồi Thánh Chủ đã đem Ly Hỏa Thánh Chủ đặt tại đỉnh tổ sơn, cũng gõ thánh chung tổ sơn.

Mấy chục vạn dặm địa vực Thương Huyền trung ương đều vì chuyện này mà oanh động.

Thánh địa tổ sơn trở thành tiêu điểm, khiến cho các phương chú ý.

Sau khi trải qua nhiều tháng tranh luận kịch liệt, sự kiện tại tổ sơn tốt xấu xem như đã chìm xuống.

Vô Hồi Thánh Chủ cũng vào ba ngày trước về tới bên ngoài Vĩnh Hằng Thánh Sơn.

- Nữ tử này thật hung ác!

- Độc nhất là lòng dạ đàn bà, đường đường tôn chủ Nam Bộ, cứ như vậy để nàng phế đi!

- Các thánh địa Trung Ương cũng không có cách nào, ai bảo nàng chạy đến tổ sơn náo chứ. Không chỉ có chiêu cáo thiên hạ, lên án mạnh mẽ tội ác của Ly Hỏa, còn lên án mạnh mẽ tứ đại thánh địa Trung Ương đối với chuyện Nam Bộ gặp phải mà mặc kệ không hỏi, cùng một giuộc với Ly Hỏa thánh địa.

- Tứ đại thánh địa Trung Ương toàn bộ đều địa vị có phi phàm tại Thương Huyền, lúc nào bị người như thế chỉ vào cái mũi mắng qua.

- Ta nghe nói bốn vị cao quý Thánh Chủ kia trực tiếp cùng với nàng ở bên trong tổ sơn tổ từ mắng lên, các ngươi có thể tưởng tượng tràng diện kia không?

- Ngay trước pho tượng liệt tổ liệt tông thánh địa, nàng đứng ở trước điện mắng tứ đại Thánh Chủ Trung Ương. Mắng chưa xong, còn bổ nhào vào trước pho tượng Thủy Tổ gào khóc không về. Khiến cho bốn vị Thánh Chủ tức giận... Cuối cùng cũng đều quỳ gối trước pho tượng Thủy Tổ xin lỗi.

- Thật nhanh nhẹn dũng mãnh! Ngay cả khi tứ đại Thánh Chủ Trung Ương cầu xin, tốt xấu cũng đã lấy nàng từ bên trên tổ sơn xuống. Hơn một tháng, tứ đại Thánh Chủ Trung Ương không có bị nàng làm tức chết, đều xem như kỳ tích.

- Bát phụ, quả nhiên la bát phụ (người đàn bà đanh đá). Các ngươi có chú ý đến sắc mặt Đại Diễn Thánh Chủ không? Tái nhợt, tái nhợt! Tứ đại Thánh Chủ Trung Ương không có cách nào kiềm chế được Vô Hồi Thánh Chủ, cuối cùng chỉ vào Đại Diễn Thánh Chủ lên án một trận, trách hắn không có việc gì lại chạy đến Nam Bộ gây phiền toái.

- Ai... Tô Thiên Sóc bây giờ đều bị nàng chụp chết tươi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK