Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khương Qua Đại Vương cẩn thận cảm nhận, khuôn mặt có chút động:

- Áp chế tăng cường, tới gần thất trọng thiên (thất trọng thiên rồi)!

- A?

Khương Qua và Đại Vương liếc nhìn nhau, tiếp đó lại giật mình.

Khương Qua là Thiên phẩm linh văn, càng đã thức tỉnh Bá Thiên Yêu Hoàng, thiên phú huyết mạch các loại đều mạnh hơn, cho nên cưỡng bức gánh vác Thiên Mệnh Chiến Giới áp chế, duy trì tại bát trọng thiên.

Đại Vương thoáng kém một chút, khoảng cách sau khi lắc lư bị hạ xuống thất trọng thiên đỉnh phong.

Khương Phàm khẽ nhíu mày, lần nữa kích phát hai bản thân khác.

Ngọc cầu sôi trào cường quang, pháp tắc trật tự tăng vọt, toàn thân Khương Phàm nở rộ ánh sáng ngập trời.

Thực lực tăng cường, Chiến Giới thăng uy.

- Thất trọng thiên!

Khương Qua chính thức hạ xuống thất trọng thiên, Đại Vương sau khi kích phát huyết mạch cưỡng ép ngạnh kháng, suýt nữa muốn rơi xuống, tuy nhiên đã cưỡng bức kẹt tại thất trọng thiên.

- Kẹt tại thất trọng thiên rồi? Không có rời khỏi cao giai Niết Bàn cảnh?


Khương Phàm có chút thất vọng.

Dù sao hắn cũng chỉ là ngũ trọng thiên, triển khai toàn bộ thực lực có thể đánh tung lục trọng thiên, nghênh chiến kẻ địch thất trọng thiên hoàn toàn không có phần thắng.

Nhưng phàm là cường giả tu luyện tới đến cao giai Niết Bàn cảnh, đều là cấp bậc Chí Tôn Thánh phẩm, cũng đều là cường giả thiên phú.

- Đừng không biết đủ, chúng ta đều là Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên đấy!

Khương Qua đều lắc đầu, một võ giả tu luyện tới Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên đều cực kỳ gian nan, một cái Chiến Giới của ngươi đã có thể dã man ép đến thất trọng thiên, còn cơ hồ muốn rơi vào lục trọng thiên, nếu đổi lại là ai khác thì cũng đều muốn điên cả.

Đại Vương nói:

- Chúng ta đều là huyết mạch đặc biệt, gánh vác Chiến Giới. Đổi thành người bình thường khác, hẳn là có thể ép đến lục trọng thiên.

Chu Thanh Thọ trợn mắt trừng một cái:

- Nói đùa gì vậy! Người bình thường có thể tu luyện tới Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên? Có thể tới cấp độ này, kẻ nào không phải là thiên kiêu nhân kiệt!

Khương Phàm thu hồi toàn bộ 'Bản thân' cùng 'Thiên Mệnh Chiến Giới' vào huyết hải:

- Cửu trọng thiên có thể ép đến thất trọng thiên, bát trọng thiên trỏ xuống hẳn là đều có thể khống chế bằng cảnh giới giống ta.

Chu Thanh Thọ hâm mộ nói:

- Không hổ là Chuẩn Thần khí phòng ngự tinh khiết, lại có thể khiến người ta từ ngũ trọng thiên khiêu chiến bát trọng thiên. Bát trọng thiên sẽ tức chết mất, tu luyện tới cao giai không dễ dàng nha. Hắc hắc, ai bảo bọn hắn không có Chuẩn Thần khí!

Rốt cuộc bây giờ Khương Phàm cũng có lực lượng đối mặt với nguy hiểm, bây giờ hắn đã không sợ bát trọng thiên nữa, chờ cảnh giới tăng lên tới lục trọng thiên, hẳn là có thể không sợ tất cả cao giai Niết Bàn cảnh.

Chờ đến khi bước lên cao giai Niết Bàn cảnh, thậm chí có thể nghênh chiến Bán Thánh.

Thiên Mệnh Chiến Giới này thật sự là tới quá kịp thời.

Tương đương rút ngắn thời gian hắn tu luyện!

Sau khi trở lại Thương Huyền đại lục, hắn muốn thăm dò Thượng Thương cổ thành một lần nữa, tìm kiếm Thiên Mệnh Thần Thạch, tăng cường uy lực áp chế của Chiến Giới, sau đó... Đến Xích Thiên Thần Triều bồi đám hỗn đản kia chơi đùa.

Không hố chết một mảnh, hắn đều có lỗi với xưng hào 'Chuẩn Thần khí' của Thiên Mệnh Chiến Giới này.

Khương Phàm nói với Đại Vương:


- Trước khi chúng ta rời khỏi lại càn quét một nơi cuối cùng, tốt nhất ngươi nên ngẫm lại.

- Một lần cuối cùng, ta ngẫm lại ha...

Đại Vương quơ con mắt cẩn thận nghĩ tới.

- Không cần kiêng kị!

Trước khi đi Chu Thanh Thọ muốn làm một món lớn.

Đại Vương đang nghĩ lại tình huống các Yêu Chủ qua trong đầu một lần, đang muốn lắc đầu, đột nhiên nhớ ra cái gì đó.

- Chính ta, còn chỉ có bộ phận huyết mạch Huyền Quy, vì sao có thể tu luyện tới vấn đề Niết Bàn cảnh bát trọng thiên cao như vậy? Thế giới này không có con người, vì sao ta có thể nói được tiếng người?

Chu Thanh Thọ im lặng:

- Ngươi đang hỏi chúng ta?

Đại Vương cũng không khỏi tự chủ thấp mấy phần:

- Các ngươi cũng không có hoài nghi tới?

Bọn người Khương Phàm trăm miệng một lời:

- Vẫn luôn đang hoài nghi!

- Hơn hai ngàn năm trước, tộc Huyền Quy chúng ta bị hủy diệt, sau này thông qua giao hợp cùng rùa cái tiếp tục kéo dài, cũng chầm chậm lớn mạnh mạnh lên, đương nhiên còn lâu mới có được đến vấn đề loại Yêu Chủ kia, nhưng số lượng cũng có hơn ngàn, cao giai Niết Bàn cảnh cũng có năm sáu kẻ.


- Nhưng bọn chúng từ đầu đến cuối đều không có từ bỏ trở lại vị trí Yêu Chủ, phải cố gắng tu luyện, thăm dò bốn chỗ. Trước sau hai ngàn năm, các vị tổ tiên thăm dò toàn bộ thế giới mấy lần, xác thực cũng đã khám phá rất nhiều bảo bối, nhưng từ đầu đến cuối đều không có quá ngạc nhiên.

- Thẳng đến thời phụ thân ta, phát triển đến cường thịnh, cũng đến bình cảnh liền dã tâm bừng bừng muốn thăm dò Giới Nguyên sơn!

- U a, nhìn không ra nha, vẫn rất có đảm phách.

Con mắt của Chu Thanh Thọ lại sáng lên, chẳng lẽ may mắn có bí mật nhìn Giới Nguyên sơn trước lúc rời khỏi?

- Cũng không phải có đảm phách, chủ yếu là lúc ấy thế giới ổn định, nơi đó rất an toàn. Sau khi Yêu Chủ đã trải qua hơn hai nghìn năm hỗn chiến, bởi vì không có người nào có thể chiếm lấy Giới Nguyên sơn, cũng không có ai có thể leo lên tới Giới Nguyên sơn, nơi đó lại càng ngày càng vĩ ngạn, càng thần thánh. Sau này lại tiếp tục kéo dài thêm mấy trăm năm, tất cả Yêu Chủ đều phát triển độc lập, không tiếp tục mạo phạm nơi đó. Cho nên phụ thân ta liền nghĩ, tới đó nhìn tình huống, thử thời vận.

- Kết quả đụng phải vận khí?

Bọn người Khương Phàm đều mong đợi nhìn nó.

- Thật đúng là đụng phải! Bọn chúng không dám hoạt động ở mặt đất liền chui đến dưới đất, kết quả ở nơi đó đụng phải bình chướng to lớn. Có thể là trước đó Yêu Chủ hỗn chiến đã thương tổn tới Giới Nguyên sơn, đến mức bên trong bình chướng dưới mặt đất xuất hiện vết nứt nhỏ xíu.

- Bọn hắn tiến vào?

- Tiến vào, nhưng...

- Nhưng cái gì??

- Phụ thân và những kẻ khác tiến vào, kiếm được rất nhiều bảo bối, nhưng ngoài ý muốn lại chạm đến cấm chế nào đó, bên trong bình chướng bị ánh sáng vô tận bao phủ. Lúc ấy ta còn nhỏ, ở lại bên ngoài, chờ thật lâu, chỉ chờ đến khi phụ thân máu me khắp người leo ra, mang theo ta điên cuồng chạy trốn, một mực chạy... Chạy tới tắt thở.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK