- Ta tiếp nhận!
Kiều Vô Hối ngược lại rất quả quyết.
Làm hoàng tử, hộ tống ngọc tỉ truyền quốc nghĩa bất dung từ.
Làm hoàng tử, bảo vệ Thần Hoàng càng là sứ mạng của hắn.
- Còn có ai không?
Kiều Hinh rất muốn từ chối, nhưng bây giờ không nói nên lời như vậy.
Dù sao bây giờ người bọn hắn có thể vận dụng quá ít, Kiều Vô Hối là chọn lựa đầu tiên, cũng là lựa chọn duy nhất.
Trừ hắn, không ai có thể gánh vác được nhiệm vụ này, không người nào nguyện ý đánh cược tính mệnh bảo vệ ngọc tỷ, không có người nào sẽ dùng hết tất cả cam đoan ngọc tỷ an toàn đến Mê Ly Chi Hải.
- Chúng ta lấy được di cốt tiên tổ, có thể để cho Khương Diễm tiến vào Thánh Linh cảnh, hắn cũng có thể tại thời khắc tất yếu, cùng Vô Hối vận dụng lực lượng quốc vận tăng thực lực lên.
- Còn gì nữa không?
- Ta cùng Thiên Hậu thương lượng một chút, nhìn xem Thiên Mục có thể theo cùng hay không.
Thiên Mục đã từng là đại tướng, biết vị trí chính xác của Đông Nam Thiên Môn, cũng có thể tìm tới điểm thông hướng U Minh Côn Lôn bí cảnh.
- Chỉ có hai người bọn họ sao? Ta có thể...
Kiều Hinh rất muốn bồi tiếp nhi tử, thế nhưng Thiên Mục và Khương Diễm đều đi, Thương Huyền bên này liền không có Thánh Nhân.
Thiên Hậu đi tới:
- Làm ra quyết định kỹ càng rồi?
Kiều Vô Hối nói:
- Ta tiếp nhận nhiệm vụ.
Kiều Hinh do dự một lát, cười khổ nói:
- Thiếp không phản đối.
Khương Phàm trấn an Kiều Hinh:
- Không nên quá lo lắng, ta sẽ tận lực đàm phán cùng Cửu Thiên Thần Giáo. Nếu như có thể được bọn hắn ủng hộ, phe phái Đông Hoàng hẳn là sẽ âm thầm tương trợ.
Vẻ mặt Kiều Hinh ảm đạm:
- Khi nào thì đi?
Khương Phàm cùng Thiên Hậu đụng đụng ánh mắt, nói:
- Sau khi bọn hắn phát hiện bí mật nơi này, khả năng hai tháng, cũng có thể là ba tháng.
- Thiếp muốn ở lại nơi này bồi Vô Hối.
Kiều Hinh thật vất vả mới nhìn thấy nhi tử, đột nhiên lại phải chia ly, trong lòng thật sự là không bỏ được.
Khương Phàm vỗ nhẹ Kiều Hinh:
- Nàng ở lại nơi này bồi tiếp, ta ra ngoài náo, hấp dẫn lực chú ý của hoàng tộc hoàng đạo, tránh cho tinh lực của bọn hắn phóng tới nơi này quá nhiều.
Thiên Hậu nói:
- Chàng cũng ở nơi đây chờ thêm mấy ngày, tận lực hấp thu chút quốc vận, có thể trợ giúp chàng tu luyện tốt hơn.
- Ta sẽ ở đây năm ngày. Gọi Khương Diễm đi ra, chuẩn bị dung hợp di cốt tiên tổ. Niệm nhi, nàng cũng thử dung hợp Tổ Nguyên Chí Tôn Cốt.
Khương Phàm vừa vặn cần lĩnh hội Nhật Nguyệt Tinh Thần, cùng Thương Sinh Tạo Hóa.
Bên ngoài vực sâu.
Sau khi Triệu Thời Việt nhìn thấy Khương Phàm tiến vào, hắn đã đi tới sườn núi chỗ, nhíu mày quan sát vực sâu, cảm nhận được liên hệ giữa nhau.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, loại cảm giác này từ đầu đến cuối đều ở đó.
Cũng liền mang ý nghĩa, Khương Phàm không có chết?
Nếu Khương Phàm không chết, sâu năng lượng thần bí trong vực hẳn là vô hại đối với bọn hắn.
Khương Bá, Khương Qua, cũng đều lưu ý quan sát.
Nhất là Khương Quỳ, hắn ngồi bên vực sâu, mơ hồ thấy được Diêm bá đứng dậy hành lễ, sau đó hai người kia liền xông vào trong vực sâu.
Cho tới bây giờ, cảm giác kỳ diệu vẫn cứ ở đó, người kia còn sống.
Khương Quỳ đứng dậy, đi đến vực sâu, một đầu đâm xuống.
Ngay sau đó, Triệu Thời Việt, Khương Bá, Khương Qua, cũng đều thả người nhảy xuống.
- Nhìn đi, lại có người nhảy xuống.
- Đây là tự sát tập thể sao?
- Sốt ruột, bây giờ còn không phải thời điểm.
- Bọn hắn muốn chết, ngươi quản nhiều như vậy làm gì.
Bầu không khí trong dãy núi nhanh chóng sốt ruột, rất nhiều người ngoài miệng cười nhạo, kỳ thật đều đang kích động, dù sao phía dưới khẳng định cất giấu tuyệt thế bảo tàng, ai lấy được trước chính là của người đó.
Bọn hắn thật sợ mấy cái tên nhảy xuống này sẽ may mắn thoát khỏi cái khó, đạt được cơ duyên.
Thế nhưng ngẫm lại những người chết trước đó kia, bọn hắn đều nhịn được, không có hành động thiếu suy nghĩ.
- Diêm bá.
Khương Quỳ đứng trên quan tài đá, đưa tay hành lễ với lão nhân gầy còm.
- Diêm bá?
Triệu Thời Việt, Khương Bá, Khương Qua, trăm miệng một lời, khó có thể tin được mà nhìn lão nhân trên quan tài đá.
Mà bốn vị Kim Thai tề tụ một chỗ, cảm ứng thần bí giữa nhau càng thêm nóng bỏng, giống như máu tươi toàn thân cũng bắt đầu tăng tốc chảy xuôi, nóng hổi.
Sau khi bọn hắn gọi xong, đều kinh ngạc nhìn về phía nhau.
- Diêm bá, sao ngài lại ở đây, chúng ta đây là thế nào?
Khương Quỳ cũng không nghĩ tới, mấy vị này cũng đều biết Diêm bá.
Trong hốc mắt thâm thúy trống rỗng khủng bố của Diêm bá, yên lặng nhìn bọn hắn.
- Từ trên huyết mạch xem, các ngươi đều là huynh đệ, trước tiên giới thiệu lẫn nhau đi.
- Huynh đệ?
Bọn hắn lại lần nữa nhìn về phía nhau.
Không biết có phải là ảo giác hay không, bọn hắn thật đúng là cảm giác giữa nhau có chút quen thuộc.
- Ta, Triệu Thời Việt, Hung Linh Hầu của Bá Vương Chiến quốc, Sí Thiên giới...
Bốn người Triệu Thời Việt theo thứ tự bắt đầu giới thiệu, chỉ là đối mặt đột nhiên thêm ra các Huynh đệ, bọn hắn vẫn rất khó tiếp nhận.
- Diêm bá, quan hệ giữa ta và bọn hắn là như thế nào, hi vọng ngài có thể nói rõ cho ta biết.
Triệu Thời Việt đã biết thân phận Khương Phàm, nhưng không biết chính thân phận mình.
- Hắn là ai?
Khương Quỳ đều nhìn Triệu Thời Việt, người này giống như biết một chút gì đó.
Diêm bá nói:
- Các ngươi đều là người hầu của hắn.
- Người hầu?
Bốn người trăm miệng một lời, cau chặt lông mày.
- Các ngươi đều là bởi vì hắn nên mới đến thế giới này; linh văn của các ngươi đều là do hắn phân hoá; các ngươi và hắn có ngàn vạn mối liên quan.
- Từ trên truyền thừa đến xem, các ngươi đều là phân thân của hắn, cũng chính là người hầu của hắn. Các ngươi bởi vì hắn mà sinh, cũng bởi vì hắn mà chết. Nhưng, các Nếu ngươi như cam nguyện làm bạn liền có cơ hội thay đổi thân phận, từ người hầu biến thành thuộc cấp. Liền giống với người phía dưới kia, Khương Diễm!
- Hắn đã biến thành thuộc cấp, cũng bởi vậy mà được cải thiện linh văn, lột xác thành Thiên phẩm.
- Biến đổi Thiên phẩm?
Đáy mắt bọn người Khương Quỳ bắn ra cường quang nóng bỏng.
Nhận huyết mạch ảnh hưởng, những Kim Thai bọn hắn đây đều là từ trong lòng lộ ra cường thế cùng quật cường, bọn hắn có khát vọng vô hạn đối với thực lực.
Thiên phẩm, không thể nghi ngờ là dụ hoặc trí mạng.
Danh Sách Chương: