Đây không chỉ liên quan đến mặt mũi gia tộc, cũng liên quan đến tương lai của chính bọn hắn. Nếu ai có biểu hiện đột xuất trên thi đấu bài vị, chờ sau khi kết thúc sẽ được gia tộc coi trọng càng nhiều, có được tài nguyên càng nhiều.
Cho nên mỗi vị đệ tử lên đài đều nỗ lực hết sức.
Biểu hiện kích tì.nh của bọn hắn, cũng kích thích lên kích tì.nh của người xem, các tiếng reo hò liên tiếp vang lên.
Thế lực bên ngoài chăm chú nhìn tranh tài, bọn hắn nhìn chính là phẩm cấp linh văn thế hệ cửu đại gia tộc này, còn có khí thế tư thái, võ pháp mới, cũng sẽ để bọn hắn chú ý tình huống linh văn mà mời chào "Con rể", "Con nuôi".
Một ngày... Hai ngày... Ba ngày...
Tranh tài càng ngày càng kịch liệt, đệ tử các tộc dần dần bắt đầu biểu hiện ra nhiều hơn mấy phần huyết tính. Ngay cả hoàng thất đều liên tiếp gật đầu, vô cùng hài lòng đối với biểu hiện thế hệ này của chín đại tộc.
Nhưng thụ hoàng thất mời mà đến các quý khách thì cười không nổi. Bởi vì, quá mạnh!
- Cửu đại gia tộc thế hệ này lại có mười sáu Thánh phẩm linh văn, mười sáu người.
- Gia tộc Hoàng Phủ vẫn dẫn trước, Hoàng Phủ Chính Thiên, Hoàng Phủ Nguyệt Thiền, Hoàng Phủ Hồng Nguyên, ba Thánh phẩm.
- Chung Ly gia, Đường gia, Mục gia, Tô gia, Kiều gia đều là hai Thánh phẩm.
- Độc Cô gia, Tề gia, Dương gia, chỉ sinh ra một Thánh phẩm.
- Lục phẩm linh văn của các tộc cũng đều không ít.
- Những người con rể con nuôi mời chào năm nay cũng đều rất không tệ, lại có năm người. Đúng, còn có một tên như Khương Phàm, một tên Lý Tịch bị mang đi.
- Chỗ đáng sợ của cửu đại gia tộc là ở chỗ bọn hắn đều có thể bảo vệ thánh văn rất tốt, có rất ít người chết sớm.
- Mấy ngàn năm góp nhặt lắng đọng, tiềm lực Cổ Hoa hoàng thành đều muốn đuổi theo hoàng đạo.
- Rất nhiều hoàng tộc phương bắc đã bắt đầu cảnh giác Cổ Hoa, nếu như không phải bọn hắn giơ cao cờ hiệu trung lập, xây dựng mối quan hệ cùng thánh địa phương bắc, liên quan không ít với Cửu Thiên Thần Giáo đã sớm lọt vào vây công.
- Mặc dù hoàng tộc khác bồi dưỡng thánh văn cũng rất nhiều, nhưng đều chú trọng lịch luyện cùng trưởng thành, chừng ba mươi tuổi cơ hồ sẽ chết hơn phân nửa, không thể giống như Cổ Hoa giữ vững tám phần trở lên.
Các phương nghị luận ầm ĩ, đều cảm thấy chấn kinh và sầu lo đối với tiềm lực Cổ Hoa, bao gồm cả một ít người được hoàng tộc phái tới quan sát.
Cổ Hoa hoàng triều đã từng là hoàng đạo, trải qua nhiều năm điệu thấp tích lũy như vậy lại có tiềm lực trùng kích hoàng đạo.
Chỉ là, Cổ Hoa không có bồi dưỡng càng nhiều tiềm lực hơn, cái này hạn chế bọn hắn phát triển nghiêm trọng.
Mà Cổ Hoa muốn tái nhập Bách Tộc chiến trường, nhất định phải vứt bỏ thân phận thế lực trung lập, đến lúc đó, không chỉ có hoàng tộc phương bắc sẽ nhìn chằm chằm, hoàng đạo phương bắc cũng sẽ lộ ra răng nanh đối với bọn hắn.
Cổ Hoa hoàng thành nhìn như bình tĩnh, kỳ thật đã cuồn cuộn sóng ngầm, tiếp tục hưng thịnh sẽ tiếp nhận chiến tranh tẩy lễ, đều xem hoàng thất phải chăng có dã tâm.
Bát trọng thiên luận võ đánh rất kịch liệt, nhưng chưa từng xuất hiện kết cục quá ngoài ý muốn. Dù sao các tộc đều hiểu rõ tình huống của nhau, cũng có thể dự đoán được xếp hạng thắng thua.
Ngày thứ tư, cửu trọng thiên luận võ, cũng là kích tì.nh mà bình tĩnh, chưa từng xuất hiện ngoài ý muốn.
Ngày thứ sáu, thi đấu bài vị mở ra Linh Hồn cảnh luận võ.
Năng lượng Linh Hồn cảnh mạnh hơn, linh văn khai phát càng toàn diện, võ pháp vận dụng càng triệt để hơn, tự nhiên sẽ khiến chú ý càng lớn hơn.
Khương Phàm cũng rời khỏi Kiều gia vào ngày này, đi tới diễn võ trường thi đấu bài vị to lớn.
Lôi đài lơ lửng ngàn mét trên không trung, chiều dài đạt tới hơn ba ngàn mét, không trung còn có mười hai toà tinh bia to lớn lơ lửng, rõ ràng chiếu rọi tình huống lôi tràng, hiện ra với ba mươi vạn người tụ tập ở xung quanh khán đài.
Khi Khương Phàm đi đến hội trường, bọn người Kiều Linh Vận đều sợ hãi.
Mấy ngày không gặp, sắc mặt Khương Phàm đã tái nhợt, bộ dáng tiều tụy, còn giống như đã gầy đi trông thấy, nhìn rất không có trạng thái.
- Ngươi làm sao thế?
Bọn người Kiều Linh Vận tranh thủ thời gian đón hắn, lo lắng hỏi thăm.
- Ta rất tốt. Xếp ta tại thứ mấy?
Khương Phàm nhìn diễn võ trường xung quanh cực lớn đến rung động, lại nhìn khán đài hoàng thất phía xa.
- Ngươi có hai trận luận võ. Trận đầu tiên là Linh Hồn cảnh, giao đấu với chi thứ Tô gia, Tô Tử Tấn, lục phẩm linh văn. Lần thứ hai là trận thứ mười hai, giao đấu chi thứ Đường gia, Đường Nguyên Hồng, cũng là lục phẩm linh văn.
- Hoàng thất rất rõ ràng đã động tay động chân trên danh sách, tránh cho ngươi trực tiếp đối kháng với Thánh phẩm linh văn, không cho ngươi cơ hội biểu hiện thực lực, thừa cơ đè thấp xếp hạng Kiều gia.
Kiều Thiên Mạch có chút tức giận.
Kiều Vô Song nói:
- Không cần quan tâm bọn hắn, Chí Tôn thánh văn ngươi vừa đăng tràng, cũng đủ để tăng lên một bài vị. Chúng ta đã có thể bảo đảm xếp tại thứ năm.
Kiều Linh Vận nói:
- Ta xem trình tự đăng tràng, Hoàng Phủ Chính Thiên, Tô Cao Nghĩa, đều là đối chiến cùng lục phẩm, rõ ràng là muốn giữ lực lượng, chờ đợi trận lên đài cuối cùng. Ngoại trừ hai người bọn họ, còn có Đường Tư Đồ của Đường gia, hắn không phục, còn muốn tái chiến.
Lúc này, trên diễn võ trường có người hùng hồn la lên:
- Cửu tộc thi đấu bài vị, vòng thứ ba, Linh Hồn cảnh, trận đầu tiên, con rể Kiều gia, Khương Phàm, giao đấu chi thứ Tô gia, Tô Tử Tấn!
- Khương Phàm đâu? Ai là Khương Phàm.
- Đừng cản trở ta, ta muốn nhìn cái tên Chí Tôn thánh văn trương dương của Kiều gia kia.
- Tô Tử Tấn là lục phẩm, sao lại đánh với Khương Phàm?
- Chỉ là luận bàn mà thôi.
- Chí Tôn thánh văn, trước hai mươi tuổi đã là Chí Tôn thánh văn, tiềm lực thật đáng sợ. Linh văn của hắn đủ để thay Kiều gia kéo lên một bài vị, nếu như lại liều hai trận cùng Thánh linh văn, còn có thể lại thay Kiều gia tăng lên một bài vị.