- Có phán đoán gì không?
Nạp Lan Minh Kính nói:
- Có Phạm Thiên Quân, cũng có Địch Anh hắn. Hồn Thiên thánh địa hẳn là do Già Thiên Vân Tước cùng Hoàn Nhan Kỳ Chính dẫn đội, còn có đệ tử thân truyền của bọn hắn.
- Thật sự là bọn người Già Thiên Vân Tước sao! Thiên Sư tông có thể chống đỡ được nửa giờ, thật là may mắn!
Yến Tranh lắc đầu khẽ nói.
Phạm Thiên Quân lớn tuổi, cảnh giới có chỗ thoái hóa, nhưng Già Thiên Vân Tước lại là cự yêu kinh khủng, Hoàn Nhan Kỳ Chính lại càng là túc lão cường đại trong Hồn Thiên thánh địa, vậy mà không thể đánh tan pháp trận của Thiên Sư tông.
Côn Bác nói:
- Sinh Sinh Bất Tức Quy Nguyên Trận có thể chủ động cướp đoạt tất cả năng lượng trong lãnh địa, bao gồm cả con người, Yêu thú, thậm chí linh thảo đan dược và vũ khí. Hẳn là những Linh Bảo phong tồn bên trong bảo các Thiên Sư tông kia có tác dụng mấu chốt.
- Ai... Đều là chúng ta hành động tại Hoang Mãng nguyên, chọc họa cho bọn hắn.
Khương Hồng Võ lắc đầu, nửa giờ cũng chỉ tranh thủ được thời gian đào mệnh mà thôi.
Nghe nói Thiên Sư tông bị pháp trận hút cạn sạch sành sanh, từ núi cao đến cung điện, toàn bộ đều biến thành tro tàn, từ Linh Bảo đến vũ khí, đều biến mất không thấy, còn có mấy ngàn đệ tử cùng số lượng lớn trưởng lão, cũng đều hóa thành tro tàn.
Toàn bộ Thiên Sư tông, người sống sót không đủ một trăm người.
Hắn cơ hồ có thể tưởng tượng được lão hữu Dạ Thiên Lan sụp đổ như thế nào.
Nhưng Thiên Sư tông chí ít cũng bảo trụ được mấy chục người, mà Thương Vân tông, Đại Phạm tông, Thánh Nữ tông, tam đại tông cơ hồ đã toàn diệt, chỉ có chút ít mấy người từ mật đạo đào thoát.
- Chúng ta không thể trốn tránh trách nhiệm, cho nên nhất định phải bắt lấy kẻ cầm đầu.
Nạp Lan Minh Kính trời sinh tính thuần lương, nhớ tới chuyện La Phù gặp phải liền cảm thấy tự trách, dù sao lúc trước đề nghị bôn tập Hoang Mãng nguyên, cũng có chủ ý của hắn.
Côn Bác nói:
- Bây giờ xác định kẻ cầm đầu, nhưng phải để bọn hắn nhận tội, chỉ sợ rất khó.
Khương Hồng Võ nói:
- Không cần nhận tội, chúng ta chỉ cần xác định ai là hung thủ được rồi.
Nạp Lan Minh Kính trầm ngâm nói:
- Hồn Thiên thánh địa nơi đó không cần chúng ta, giao tên cho Vô Hồi thánh địa, bọn hắn tự nhiên sẽ xử lý. Chúng ta nơi này phải làm chính là làm sao có thể để Phạm Thiên Quân cùng Địch Anh hợp tình hợp lý... Biến mất!
Khương Hồng Võ nói:
- Sắp xếp người tiếp cận Địch Anh. Chúng ta đột nhiên đến hỏi thăm sự kiện La Phù, hẳn là có thể kích thích đến hắn, hắn cũng đi sẽ tìm Phạm Thiên Quân thương lượng đối sách. Ta hoài nghi, người của Hồn Thiên thánh địa cũng không thật rút khỏi Hoang Mãng nguyên.
Đúng vào lúc này, nơi xa đột nhiên truyền đến tiếng vang ù ù, kim quang chói mắt chiếu phá trời cao.
Ngay sau đó, số lượng lớn cường quang từ sâu trong thánh địa dâng lên, hướng nghênh đón phương đông.
- Ai đến rồi!
- Lão tặc Ly Hỏa tự mình nghênh đón?
- Xem bộ dáng hẳn là một đại nhân vật.
Bọn người Khương Hồng Võ ngóng nhìn phương đông.
Một chiến xa to lớn ép qua thiên khung, giáng lâm đến phía đông Ly Hỏa thánh địa.
Chiến xa nặng nề, như một ngọn núi lớn, tràn ngập khí thế kinh khủng, phía trên trải rộng phù văn cổ lão, ánh sáng vạn trượng, xán lạn như mặt trời, khí tức kinh khủng cuộn trào mãnh liệt, cơ hồ muốn bao phủ hơn phân nửa Ly Hỏa thánh địa.
Cho dù cách mấy chục dặm, bọn người Khương Hồng Võ đều cảm nhận được một cảm giác hít thở không thông.
Tám con Man thú lắc đầu vẫy đuôi, cuồng dã gào thét, đằng đằng sát khí, khí thế cực kỳ hung hãn.
Một đội hơn ba mươi tinh binh bảo vệ ở hai bên, toàn bộ mặc áo giáp màu vàng óng, nghiêm túc mà uy vũ, lại hơi vểnh mặt lên, không có chút kính sợ nào đối với Ly Hỏa thánh địa.
- Trên cờ viết cái gì, Trấn Nam?
Khương Hồng Võ ngắm nhìn lá cờ to lớn tung bay trên chiến xa.
- Trấn Nam... hình như có chút quen thuộc...
Côn Bác nói thầm.
Nạp Lan Minh Kính nói:
- Là Trấn Nam Yêu Quốc! Kẻ tới hẳn là một trong ngũ đại Yêu Vương của yêu quốc, Hoàng Kim Sư Vương.
- Tại sao Trấn Nam Yêu Quốc lại tới đây?
Yến Tranh chợt nhớ ra, đó là hoàng tộc, lại là Yêu tộc trong hoàng tộc, có được ức vạn Yêu thú, khống chế ba vạn dặm sơn hà.
Hai chữ Trấn Nam, càng có ý nghĩa chấn nhiếp quần hùng Nam Bộ.
- Trấn Nam Yêu Quốc giáp với Thập Vạn Đại Sơn, có mối quan hệ tốt với Hồn Thiên thánh địa, mấy ngàn năm trước còn thông qua Hồn Thiên thánh địa kết giao với Ly Hỏa thánh địa.
Mấy tháng trước Nạp Lan Minh Kính đã bắt đầu tìm đọc tư liệu, hiểu rõ phương diện thánh địa thậm chí vấn đề, tình huống của hoàng tộc.
Sau khi tiến vào Ly Hỏa thánh địa, cũng mượn xem rất nhiều tư liệu lịch sử, hắn có thể biết các tình huống bí ẩn.
Cho đến bây giờ, hắn đã có đại khái hiểu rõ đối với tình huống Nam Bộ.
- Kẻ đến không thiện sao?
Khương Hồng Võ sắc mặt nghiêm túc.
Trấn Nam Yêu Quốc tới vào lúc này, rất có thể là nhận lời mời của Ly Hỏa Thánh Chủ.
- Yêu quốc làm việc từ trước đến nay đều bá đạo, nhất là Hoàng Kim Sư tộc, ỷ vào bối cảnh yêu quốc, hoành hành không sợ. Điện chủ, chờ một lúc nữa mặc kệ phát sinh cái gì, tận lực tránh trực tiếp nổi xung đột với Hoàng Kim Sư tộc.
- Hoàng Kim Sư tộc rất mạnh, thật sự là vô cùng mạnh. Tư liệu lịch sử có ghi chép, huyết mạch thuần chính nhất của Hoàng Kim Sư tộc có thể mọc ra chín cái đầu, còn đã từng làm tọa kỵ cho thần. Trước mắt Hoàng Kim Sư Vương thế hệ này đã có năm đầu, thực lực vô cùng cường đại.
Nạp Lan Minh Kính cẩn thận nhắc nhở.
Hoàng Kim Chiến Xa to lớn trực tiếp tiến vào Ly Hỏa thánh địa, ngừng tại Đông Bắc bộ thánh địa.
Một hùng sư hùng tráng màu vàng từ trên chiến xa xuống tới, thân dài hơn ba mươi mét, oai hùng thần tuấn, toàn thân giống như rèn đúc từ hoàng kim, tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Hắn có năm cái đầu, lay động mãnh liệt, phát ra tiếng gầm thét uy nghiêm.
Mãnh thú, Linh Cầm của Ly Hỏa thánh địa trong trăm dặm núi rừng đều thấp thỏm lo âu, có chút ẩn núp, có chút chạy trốn. Ngay cả bọn người Ly Hỏa Thánh Chủ cũng đều cảm thấy khí huyết không khoái, toàn thân khó chịu không nói ra được, nhưng vẫn cố gắng nụ cười, nhiệt tình mời, cùng một chỗ về tới sâu trong đại điện Ly Hỏa.
Khương Hồng Võ phân phó Yến Tranh:
- Ngươi đi bồi tiếp Thường Huyền Nghĩa, đừng để Ly Hỏa thánh địa tính toán.