- Nội bộ Cổ Hoa bất hòa! Có xu thế nội loạn!
Đại biểu các nơi đều lặng lẽ để lại vết tích trong đầu, chuẩn bị trở về báo cáo.
- Nhân Hoàng công chính, Kiều gia tạ ơn!
Kiều Vạn Niên có chút cúi đầu, biểu thị tiếp nhận thái độ của hoàng thất, nhưng, cuối cùng hắn vẫn không tiếp tục quỳ xuống.
Cử động nho nhỏ, thâm ý thật to!
Kiều gia chỉ tiếp nhận thái độ, cũng không có lắng lại lửa giận, thái độ Kiều gia đây... là vẫn giữ lại như cũ!
Đáy mắt Nhân Hoàng hiện lên tia sắt lạnh, nhưng không có dây dưa nữa:
- Thi đấu bài vị, tiếp tục!
Cường giả hoàng thất lập tức hướng về lôi đài hô to:
- Thi đấu bài vị, trận thứ mười ba, bắt đầu!
- Khi nào đến lượt ta, lại đến báo cho ta biết.
Khương Phàm quan sát nơi đài cao, sau đó rời khỏi diễn võ trường, trở về Kiều gia.
Kiều gia "Phản kháng" rõ ràng đã ảnh hưởng đến tranh tài phía sau, đệ tử các tộc mặc dù ra sức biểu hiện, nhưng vẫn không thể điều động lên bầu không khí cho người xem.
Ai cũng rõ ràng, người phụ trách xếp vị trí đều coi trọng Kiều gia hơn, sẽ không dễ dàng đè thấp bài vị Kiều gia, cái này mang ý nghĩa Kiều gia sẽ thuận lợi thẳng tiến đến năm vị trí đầu.
Khương Phàm cùng các nhà "Chém giết", không thể tránh được!
Nhưng vấn đề bây giờ là, muốn tranh đoạt vị trí đầu tiên, không chỉ cần phải có Khương Phàm "Chém giết", càng cần Linh Nguyên cảnh cửu trọng thiên "Chém giết".
Nói cách khác, Kiều Linh Vận cũng sẽ lọt vào ba vị thánh văn vây bắt.
Buổi sáng ngày thứ tám!
- Tỷ tỷ, tỷ chuẩn bị xong chưa?
Kiều Vô Song cùng Kiều Vi Nhi hầu ở bên cạnh tỷ tỷ, khi thấy tranh tài trên lôi tràng chuẩn bị kết thúc, các nàng đều khẩn trương.
Chém giết, chưa từng có quy tắc, nhất định sẽ xuất hiện rất nhiều biến cố. Kiều gia bọn hắn lại chọc giận các tộc, rất có thể tỷ tỷ sẽ gặp nguy hiểm.
Kiều Linh Vận nhìn các nàng ở hai bên một chút, cười nói:
- Không có lòng tin đối với ta sao?
- Không phải, chỉ là...
Kiều Vô Song không muốn ủ rũ nói chuyện, thế nhưng thật sự sợ tỷ tỷ sẽ chết trên lôi đài.
Phượng Bảo Nam cũng rất lo lắng:
- Tộc trưởng nháo trò như vậy, các tộc mặt ngoài là an tĩnh, trong lòng đều kìm nén ác khí. Nếu như muội lên đài, rất có thể bọn hắn sẽ hạ tử thủ.
Kiều Linh Vận nhìn vòng tròn đệ tử các tộc:
- Đối thủ của ta hẳn là Hoàng Phủ Nguyệt Thiền, Mục Vân Phi cùng Chung Ly Dịch.
Phượng Bảo Nam gật đầu:
- Khẳng định là bọn hắn, bọn hắn đã bắt đầu nhìn tới nơi này. Ba người Chung Ly Dịch bọn họ đều là nhân vật thủ lĩnh đại tân sinh hoàng thành, thiên phú cường đại, thực lực nhanh nhẹn dũng mãnh. Chỉ là bởi vì tuổi tác, phải đặc biệt cân nhắc, trước mắt đều dừng lại tại Linh Nguyên cảnh cửu trọng thiên.
Phượng Bảo Nam nắm lấy tay Kiều Linh Vận, nhắc nhở:
- Nhất là cẩn thận Hoàng Phủ Nguyệt Thiền, cô ta muốn thắng để lấy Lý Tịch về, khẳng định sẽ ra sức đánh hơn.
- Muội không chết được!
Kiều Linh Vận không những không sợ, ngược lại còn có chút chờ mong.
Vào lúc giữa trưa, trận thi đấu bài vị cuối cùng đã kết thúc, tổng hợp biểu hiện của đệ tử các tộc, công bố bài vị cuối cùng.
- Vị trí đầu tiên, Hoàng Phủ gia tộc. Vị trí thứ hai, Chung Ly gia tộc. Vị trí thứ ba, Đường gia. Vị trí thứ tư, Mục gia. Vị trí thứ năm, Kiều gia. Vị trí thứ sáu, Tô gia. Vị trí thứ bảy, Dương gia. Vị trí thứ tám, Độc Cô gia. Vị trí thứ chín, Tề gia.
Một vị tộc lão hoàng thất nhìn quanh toàn trường, cao giọng quát hỏi:
- Các tộc có ý kiến gì đối với bài vị hay không?
Ba trăm ngàn người toàn bộ đều đưa mắt ánh nhìn về phía gia chủ Kiều gia, Kiều Vạn Niên.
Kiều Vạn Niên đứng dậy, hành lễ với hoàng thất:
- Kiều gia, khởi xướng khiêu chiến với bài vị đầu tiên.
Nhân Hoàng tự mình nói:
- Được!
Tộc lão hoàng thất tuyên cáo:
- Dựa theo quy tắc thi đấu bài vị, Kiều gia chọn phái đi ra hai tử đệ lên đài, phân biệt là Linh Nguyên cảnh cửu trọng thiên và Linh Hồn cảnh nhất trọng thiên, tiếp nhận ba vị đệ tử các tộc chọn phái đi lên khiêu chiến.
- Lần này, hoàng thất tiếp nhận đề nghị cửu đại tộc liên danh, làm điều chỉnh thích hợp, đổi luận bàn là chém giết! Người rời khỏi lôi đài, tự động coi là nhận thua, nếu không, tiếp tục tranh tài!
- Đầu tiên, bắt đầu từ Linh Nguyên cảnh khiêu chiến.
Kiều Vạn Niên chỉ Kiều Linh Vận phía xa:
- Trận chiến đầu tiên, Kiều Linh Vận.
Kiều Linh Vận hít sâu một hơi, đang muốn lên đài, vừa hay nhìn thấy Khương Phàm lại trở về.
- Đánh thật tốt.
Khương Phàm chỉ là gật đầu nói một câu đơn giản.
- Xin tiểu tổ thả...
Kiều Linh Vận vô ý thức mở miệng, lại tranh thủ thời gian nhịn xuống, nàng mở rộng hai tay, huyết nhục hài cốt vặn vẹo, hóa thành cánh chim màu vàng, từ trên xuống dưới song song sáu cánh.
Kim quang nở rộ, liệt diễm cuồn cuộn.
Kiều Linh Vận phóng bầu trời, rơi xuống trên lôi đài:
- Kiều gia, Kiều Linh Vận, khởi xướng khiêu chiến. Xin mời các tộc nghênh chiến.
- Bắt đầu, rốt cuộc cũng bắt đầu.
- Ba đối một chém giết, khẳng định là sẽ thấy máu.
- Đâu chỉ thấy máu, ta thấy hẳn là sẽ mất cả mạng.
Bầu không khí tăng vọt, rốt cuộc cũng đợi được đến giờ khắc này, rốt cuộc đã đợi được trận chiến này.
Có ít người cũng bắt đầu đánh cược với người bên cạnh.
- Kiều Linh Vận lên thật sao.
Đông Hoàng Như Yên còn tưởng rằng Kiều gia cất giấu sát chiêu gì, không nghĩ tới là Kiều Linh Vận thật.
- Hình như nàng có chút thay đổi.
Đông Hoàng Như Ảnh trực tiếp nhìn về lôi đài phía dưới mà không phải đang chăm chú vào tinh bia giữa không trung.
- Dù có thay đổi, thì người mà nàng đối mặt cũng là ba thánh văn, nhất là tên Chung Ly Dịch kia, so với muội đều mạnh hơn.
Mối quan hệ giữa Đông Hoàng Như Yên và Kiều Linh Vận cũng không tệ, lúc này thật có chút lo lắng thay nàng.
Sau khi Hoàng Phủ Nguyệt Thiền, Mục Vân Phi, Chung Ly Dịch ra hiệu với tộc trưởng trên đài cao liền leo lên đài diễn võ, từ ba vị trí khác nhau, bao vây Kiều Linh Vận ở giữa.