- Các ngươi đều lấy được thành tựu không tệ, ta kiêu ngạo vì các ngươi, nhưng nếu như các ngươi muốn lại bước lên phía trước một bước nữa, chạm đến Thánh Linh cảnh, liền cần sự trợ giúp của hắn.
- Ta sẽ dừng lại ở Thượng Thương cổ thành một một thời gian, các ngươi từ từ cân nhắc. Nếu như an vu hiện trạng liền xem như nể mặt tình cảm ta bồi dưỡng các ngươi, từ đâu tới đây, chạy về chỗ đó, về lại nơi các ngươi sinh sống trước đó, hết thảy mọi thứ, coi như cái gì cũng chưa từng xảy ra.
- Nếu như muốn thay đổi, nhất định phải cùng tất cả mọi thứ đã từng có xa nhau, kiên định không thay đổi ủng hộ hắn. Nếu như ai có tâm tư khác, cho dù là một chút xíu, ta có thể minh xác nói cho các ngươi biết, ta sẽ đích thân xử lý các ngươi, mà sẽ không cho các ngươi bất cứ cơ hội ăn năn cầu xin tha thứ gì.
Tin tức tại Thượng Thương cổ thành truyền khắp thiên hạ, Bá Vương Chiến quốc cùng Hạo Thiên Thánh Quốc lâm vào oanh động.
Số lượng lớn cường giả nhao nhao kéo lên phía bắc, ngoại trừ phải xem thử tòa đại thành Hồng Hoang kia ra, còn muốn chứng hoàng tộc hoàng đạo thiên hạ tụ tập rầm rộ, đương nhiên, bọn hắn cũng đều có chờ mong, chính là có thể may mắn đụng phải chút bảo bối.
Sí Thiên giới là đỉnh cấp hoàng tộc, lại chậm chạp không hề động thân.
Ban đầu là cảm giác không cần thiết, cũng không nguyện ý tranh đoạt kết thù kết oán cùng hoàng tộc hoàng đạo.
Sau đó thì lại khẩn trương.
Bởi vì người canh giữ tổ sơn thánh địa đột nhiên mang theo các trưởng lão tổ sơn tề tụ đến Sí Thiên giới, nói là Khương Phàm đã bắt Thánh Nữ của Tử Vi thánh địa đi, người canh giữ tổ sơn tương lai.
Bọn hắn yêu cầu Sí Thiên giới giao người!
Giới Chủ liên tục giải thích, Khương Phàm căn bản không ở nơi này, người canh giữ tổ sơn lại không tin.
- Thái Tuế! Diệp Trục Thiên công tử bị Khương Phàm bắt, Đại trưởng lão mời ngài lên phía bắc xử lý.
Khổng Sướng ngày đêm kiêm trình, xuôi nam trở về, tìm được Thái Tuế Hình Phù Đồ tại Bá Vương Chiến quốc.
Chỉ là bây giờ hắn đã gầy như que củi, hốc mắt hãm sâu, răng run lên, đều đứng không yên.
Vì để có thể chạy tới nơi này trong vòng mười ngày, hắn không ngừng thiêu đốt máu tươi, tiêu hao hồn lực, thôi động Xuyên Vân Toa, ăn đan dược như ăn cơm.
- Chuyện khi nào?
Sắc mặt Hình Phù Đồ có chút trầm xuống, bị bắt?
Thứ mất mặt xấu hổ! . Đọc 𝘵r𝗎yệ𝘯 ch𝗎ẩ𝘯 khô𝘯g q𝗎ả𝘯g cáo ⩶ TrU 𝗺𝘵r𝗎yệ𝘯.𝐯𝘯 ⩶
- Mười ngày... Mười ngày trước...
Khổng Sướng run lên, ý thức mơ hồ, muốn ngất đi bất cứ lúc nào.
Lão nhân bên cạnh Hình Phù Đồ khẽ nhíu mày, gia hỏa này đã phế đi!
Tốc độ của Xuyên Vân Toa xác thực rất nhanh, thế nhưng tổn thương mang tới cho thân thể là không thể đùa nghịch, tiêu hao máu tươi linh hồn quá độ lại kéo dài, sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến tuổi thọ.
Nhìn bộ dáng Khổng Sướng bây giờ, cảnh giới sẽ lùi lại, tuổi thọ sẽ suy giảm, cũng chỉ sống được mấy năm nữa.
Hình Phù Đồ quát tháo:
- Diệp Trục Thiên đánh không lại, còn trốn không thoát sao? Không phải ngươi bồi tiếp hắn sao?
Khổng Sướng thực sự đứng không yên, ngồi liệt trên mặt đất, đầu cũng không ngẩng lên được, yếu ớt nói:
- Trên tay Khương Phàm có vũ khí vô cùng cường đại, còn không có đối mặt liền... đánh ta ra, chờ thời điểm ta chạy đến, công tử đã bị hắn bắt đi.
- Tạ Ninh đâu? Hắn không có đi qua?
- Tạ Ninh công tử cũng bị Khương Phàm đánh trọng thương, năm vị trưởng lão đi cùng toàn bộ đều bị giết.
- Giết??
Ánh mắt Hình Phù Đồ run lên, lạnh lùng tiếp cận Khổng Sướng.
Lão giả làm bạn bên cạnh Hình Phù Đồ cũng cau chặt lông mày.
Giết trưởng lão? Khương Phàm điên rồi sao? Không sợ Thái Cổ Thần Miếu giáng tội Sí Thiên giới sao?
- Khương Phàm vô cùng phách lối, hoàn toàn không có để Thái Cổ Thần Miếu vào mắt, còn từ cứng rắn đoạt hạt giống Vĩnh Sinh Thần Thụ trong tay Tạ Ninh công tử. Mà... Diệp Trục Thiên công tử kỳ thật vẫn luôn đang nghĩ cách bắt Khương Phàm, bởi vì Khương Phàm nắm trong tay năm kiện binh khí vô cùng đặc biệt, có thể so với chí bảo trấn miếu của chúng ta.
Khổng Sướng đã không quan tâm thương thế của mình, chỉ hy vọng Thái Tuế có thể mau chóng lên phía bắc, kịp thời lấy lại Diệp Trục Thiên.
Diệp Trục Thiên còn sống, thị vệ thiếp thân hắn đây cho dù chết, cũng có thể chết có chút tôn nghiêm.
Vĩnh Sinh Thần Thụ?
Hình Phù Đồ có hứng thú.
Bên trong Thượng Thương cổ thành lại có thần vật trong truyền thuyết như thế này.
Về phần vũ khí của Khương Phàm, cái gì lại có thể so với chí bảo trấn miếu, thì là nói bậy nói bạ.
- Thái Tuế, Thượng Thương cổ thành bị đánh thức, rất nhiều bảo bối đều sẽ lần lượt xuất thế, tất cả hoàng tộc hoàng đạo đều đang kéo dài điều động cường giả đến nơi đó. Bởi vì cấm chế, cảnh giới đi đến lại nhận phải áp chế, cho nên bọn hắn điều động đều là thiên tài Thiên phẩm cấp Thánh phẩm. Thái Cổ Thần Miếu chúng ta chỉ có Tạ Ninh công tử, tình cảnh rất xấu hổ, Đại trưởng lão hi vọng ngài mau chóng đi qua.
Khổng Sướng cố gắng lấy sức, thanh âm lại càng ngày càng yếu.
Nhưng Hình Phù Đồ không có tỏ thái độ, mà nhìn qua phương hướng Sí Thiên giới, trầm mặc không nói.
- Thái Tuế??
Khổng Sướng muốn ngẩng đầu lên, lại nhấc không nổi.
Lão giả bên cạnh Hình Phù Đồ nói:
- Chúng ta qua mấy ngày liền đi.
- Hoàng trưởng lão, Thượng Thương cổ thành nơi đó thúc... Thúc...
Khổng Sướng còn chưa nói xong, liền ngã ở trên mặt đất, triệt để ngất đi.
Lão nhân lắc đầu, nói với Hình Phù Đồ:
- Thái Tuế, chúng ta thử một lần nữa?
- Nàng hẳn là cảnh giác, sẽ không ra.
Hình Phù Đồ một mực ở lại nơi này, nhưng thật ra đang nghĩ cách Câu dẫn nữ tử bên trong Sí Thiên giới kia.
Chỉ là hắn đã dùng đủ mọi loại cách nhưng đều không có hiệu quả, từ khi nữ tử kia trở lại Sí Thiên giới liền không còn xuất hiện qua nữa.
Hắn cầm Tinh Không Hắc Kim muốn bái phỏng Sí Thiên giới, cũng bị Giới Chủ uyển chuyển từ chối.
Càng như vậy, hắn càng muốn tìm được nữ tử kia.
Hình Phù Đồ nói:
- Tuy nhiên bây giờ ngược lại là có cơ hội.
- Cơ hội gì?
- Lấy lý do Khương Phàm khiêu khích Thái Cổ Thần Miếu, cưỡng ép bái phỏng Sí Thiên giới. Ta đi gặp Giới Chủ, ngươi đi tìm nữ tử kia.
- Ý của ngài là...
- Tìm tới nàng, vụng trộm bắt lấy.
- Như thế này... Thích hợp không?
Danh Sách Chương: