Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Đám đệ tử cũ của thần điện cũng không thể không rung động nội tình thần điện khủng bố xa hơn so với những gì bọn hắn dự đoán, có thể tại thời điểm cần thiết nói tạo nên Thánh Vương thì có thể tạo nên Thánh Vương, nói bồi dưỡng Thánh Hoàng thì có thể bồi dưỡng Thánh Hoàng. 

 Đây là chuyện mà lúc trước tuyệt đối là không dám tưởng tượng! 

 - Đều giữ vững tinh thần! Bây giờ là lúc nào rồi, còn dám lười biếng! 

 - Bây giờ chính là thời điểm thần điện cần các ngươi, ai dụng tâm làm việc, thần điện tuyệt đối sẽ không bạc đãi, bó lớn tài nguyên đang chờ các ngươi, nếu ai dám qua loa lười biếng, ảnh hưởng bầu không khí, tuyệt đối không tha thứ!! 

 Tân tấn thống lĩnh - Bùi Thanh Phong trấn thủ sơn môn cung điện Bắc Bộ, nghiêm khắc khiển trách mấy vị lười biếng đệ tử. 

 Lúc trước hắn là Chí Tôn Thánh phẩm, bằng vào thân phận và mối quan hệ nên có được rất nhiều tài nguyên, đạt tới cảnh giới Bán Thánh, cứ cho rằng đó là mức cực hạn nhân sinh của hắn, không nghĩ tới thần điện kịch biến, số lượng lớn thần cốt thần huyết được mời ra khỏi tổ từ để mà kích phát linh văn, tiềm lực, bồi dưỡng Thánh Linh, Thánh Vương, cùng Thánh Hoàng mới. 

 Hắn chính là kẻ may mắn được chọn, Chí Tôn Thánh phẩm tiến tới Thiên phẩm, cảnh giới Bán Thánh tiến tới Thánh phẩm, càng từ phó thống lĩnh thăng đến thống lĩnh, tọa trấn phương bắc. 

 Loại biến đổi này có nghĩ cũng không dám nghĩ, để hắn đến bây giờ còn ở vào trạng thái phấn khởi, cũng trở nên đặc biệt nghiêm khắc. 

 - Pháp trận đều đã mở ra, chúng ta trấn thủ nơi này giống như không có ý nghĩa gì cả, chính là bày cái tình thế mà thôi. 

 Đệ tử thân truyền của Bùi Thanh Phong thấp giọng bực tức. 

 - Làm càn! Bây giờ pháp trận chỉ là mở ra tượng trưng, không có hoàn toàn bộc phát ra năng lượng, đối với tinh thạch và bảo cốt là hao tổn cực lớn. Các ngươi đóng giữ nơi này, chính là gánh vác trách nhiệm quan sát, một khi phát hiện vấn đề, lập tức cảnh báo nội bộ thần điện, bảo đảm trong thời gian ngắn nhất kích hoạt toàn diện pháp trận!! 

 - Sư phụ ngài bớt giận, ý của đệ tử là, kế tiếp là Khương Phàm muốn tập kích Cửu Lê Thần Cung, chúng ta nơi này không cần thiết phải khẩn trương thái quá. 

 - Ai nói với ngươi Khương Phàm muốn tập kích Cửu Lê Thần Cung, hắn nói cho ngươi biết? 

 - Bọn hắn không phải cam đoan cùng tổ sơn, không dậy nổi nội chiến sao. 

 - Lời hắn nói ngươi tin? Chính hắn đều không tin!! Bây giờ nhìn lại Khương Phàm chỉ có thể bôn tập Cửu Lê Thần Cung, nhưng nếu để cho hắn nhìn thấy chúng ta nơi này lười nhác đê mê, ngay cả trấn thủ cánh cửa đều mặt ủ mày chau, ngươi nhìn xem hắn có tới hay không!! 

 Bùi Thanh Phong nghiêm khắc khiển trách, thanh âm hòa với linh lực truyền khắp sơn môn gần đó. 

 Bên ngoài điện, các đệ tử và trưởng lão đều nhấc lên tinh thần, nghiêm túc kiểm tra phòng ngự, ngắm nhìn vùng núi bằng phẳng được ánh sáng bao phủ. 

 Thời điểm trước đó, xung quanh thần điện cung điện tất cả đều là núi rừng xanh um tươi tốt tươi tốt, bây giờ theo pháp trận nở rộ, năng lượng ánh sáng trực tiếp bao phủ tới hơn hai ngàn dặm, tất cả cây cối đều lọt vào tai hoạ ngập đầu, cuối cùng liền biến thành vùng núi trụi lủi. 

 Như thế này càng tốt hơn, ánh mắt khoáng đạt, bất kỳ cái gì cũng đều có thể kịp thời phát giác. 

 - Bày ra tinh khí thần, tận tốt hết trách nhiệm cho ta. 


 Bùi Thanh Phong nhắc nhở sau đó liền muốn rời khỏi, nhưng lúc này, tầng ngoài cùng pháp trận phụ trách dò xét năng lượng đột nhiên nổi lên tầng tầng gợn sóng, nhắc nhở có cường giả tới gần. 

 - Chuẩn bị sẵn sàng! 

 Bùi Thanh Phong cao giọng thét lên ra lệnh, kích phát Quang Minh linh văn, ngắm nhìn cây núi bị ánh sáng bao phủ. 

 Tần ngoài pháp trận nổi lên gợn sóng càng ngày càng mãnh liệt, kích thích các nơi tế đàn các trưởng lão. 

 Tuy nhiên, từ tình huống pháp trận suy đoán, người đến gần hẳn là cảnh giới Thánh Vương, không phải Thánh Hoàng! 

 Chuyện này khiến Bùi Thanh Phong và đám người thoáng yên tâm, đoán chừng rất có thể là Tru Thiên Thần Điện. 

 Không lâu sau đó, ba thân ảnh xuất hiện ở cuối tầm mắt, tốc độ rất nhanh. 

 Trong núi rừng trụi lủi, dưới cường quang chói mắt chiếu xuống, ba thân ảnh kia rất đáng chú ý. 

 Âu Dương Vân Quyệt chống đỡ ánh sáng kinh khủng, gian nan vọt mạnh về phía trước. 

 Những ánh sáng này đều là pháp trận thả ra, giống như vô số lợi kiếm ánh sáng chém vào đầy trời. 


 Lấy cảnh giới Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên của hắn, tất cả đều cảm thấy uy hiếp mãnh liệt, càng là tiến về phía trước, năng lượng ánh sáng càng cường thịnh, chiếu lên trên người càng giống như là vô số kiếm triều đang tập kích hắn, mặt ngoài thân thể hình thành áo giáp thánh quang không ngừng xuất hiện vết cắt. 

 Đại Tặc huyễn hóa thành hình người, nhưng dưới mênh mông ánh sáng chiếu vào lại có loại cảm giác bị tịnh hóa, xương cốt toàn thân răng rắc giòn vang, giống như khống chế không nổi muốn trở lại hình thái Yêu thú. 

 Ngu Chính Uyên cau mày, không hổ là Chí Tôn Hoàng Đạo, pháp trận vẫn chưa hoàn toàn mở ra mà đã có năng lượng như thế. 

 - Nhị trưởng lão? 

 Bùi Thanh Phong khoa trương dụi dụi con mắt, khó có thể tin được mà nhìn nam tử đang nhanh chóng đến gần. 

 Nhị trưởng lão tham dự qua cuộc chiến tại Thiên Trụ sơn, sau đó thì mất tích, liên tiếp mấy tháng đều không có tin tức, thần điện đã suy đoán hẳn là chết rồi. 

 Trước đó vài ngày, tân nhiệm điện chủ Bùi Tiêu còn một lần nữa khâm định người được chọn lên vị trí Nhị trưởng lão, không nghĩ tới vậy mà trở về. 

 - Thật sự là Nhị trưởng lão! 

 - Nhị trưởng lão còn sống! 

 - Nhị trưởng lão vậy mà còn sống! 

 Các đệ tử và trưởng lão ở Bắc Bộ cảm thấy ngoài ý muốn càng kích động, nhất là người của Âu Dương phe phái, suýt chút nữa đã muốn rộng mở pháp trận đi qua nghênh đón. 

 - Phía sau hắn là ai? 

 Bùi Thanh Phong cách phong ấn của Quang Mang Thần Điện, quan sát đến hai nam tử ở sau lưng Âu Dương Vân Quyệt. 

 Nhưng bọn hắn đều mặc áo choàng màu đen dày đặc, che kín thân thể, cũng đều cúi đầu, không thấy rõ bộ dáng. 


 - Ta là Âu Dương Vân Quyệt! Ta đã trở về! 

 Âu Dương Vân Quyệt đi đến trước sơn môn Bắc Bộ, nhìn qua sơn môn rộng rãi cao tới trăm trượng, cùng tầng tầng phòng ngự nở rộ ánh sáng, trong lòng có cảm giác kích động đã về nhà, cũng có mấy phần bất định và bất an, dù sao hắn cũng đã bị Khương Phàm bắt làm tù binh, đây không thể nghi ngờ là vô cùng nhục nhã! 

 - Nhị trưởng lão, ta là Bùi Thanh Phong, hoan nghênh trở về. Nhưng tình huống bây giờ đặc biệt, thần điện giới nghiêm, chúng ta không tiếp nhận khách bái phỏng, ngươi có thể vào, nhưng bọn hắn thì không thể! 

 Trong sơn môn truyền ra giọng của Bùi Thanh Phong, thông qua sơn môn và bình chướng quấy nhiễu, thanh âm trở nên lơ lửng không cố định.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK