Xích Thiên Thần Triều!
- Khương Phàm muốn làm cái gì trong hồ lô?
Chu Phục Sinh cau mày, thực sự không hiểu rõ ý nghĩa của hội minh này là ở nơi nào.
Hai bên đều nháo đến mức không chết không thôi, còn có gì phải gặp mặt nữa sao?
Chu Ngạo Hoàng trầm ngâm nói:
- Chẳng lẽ Khương Phàm lại muốn làm cục tại Thượng Thương? Lấy hội minh ngụy trang, một mẻ hốt gọn người của Chí Tôn Hoàng Đạo chúng ta như trong quá khứ?
Chu Phục Sinh chậm rãi lắc đầu:
- Hắn không sợ hai vị Thần Tôn đột nhiên giáng lâm, một mẻ hốt gọn bọn hắn lại sao? Huống chi, chúng ta không cần thiết phải an bài Thánh Vương Thánh Hoàng đi qua thật, chỉ cần an bài sứ giả có địa vị có thân phận Thánh Linh đi qua là đủ.
Chu Ngạo Hoàng bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề:
- Chẳng lẽ Khương Phàm muốn trù hoạch kiến lập Vạn Thế Thần Triều rồi? Muốn nói chuyện ngưng chiến chuyện cùng chúng ta?
Chu Phục Sinh chậm rãi lắc đầu:
- Hắn không báo thù, kiến triều trước? Cửu Lê Ma tộc còn đang chiếm lấy Tây Bộ, Thiên Cực giới còn đang phiêu đãng ở hư không, giải quyết còn không có áp lực quá lớn, vì sao không giải quyết xong lại kiến triều?
Nói đến đây, Chu Phục Sinh có chút bực bội.
Khương Phàm thật sự là không làm việc theo lẽ thường, lại để Cửu Lê Ma tộc đó mà không động vào, bôn tập Phù Tang Thần Cung, càng không thể tin hơn chính là, chỉ trong ba ngày ngắn ngủi mà hắn đã quét ngang Đông Bộ.
Xích Thiên Thần Tôn lạnh lùng chặn ngang bọn hắn.
- Hắn muốn gặp, chúng ta chỉ thấy. Chẳng lẽ chúng ta đúng là sợ hắn không thành thật sao? Chỉ cần hắn không thành thần, cũng không dám mạo phạm Chí Tôn Hoàng Đạo chúng ta! Mà một cái Phù Tang Thần Cung, còn chưa đủ để Khương Phàm thành thần!
Chu Phục Sinh nói:
- Ta tự mình chọn người trong hoàng thất đi qua.
- Dặn dò người đi qua, Khương Phàm rất mạnh mẽ, nhưng Chí Tôn Hoàng Đạo chúng ta càng mạnh hơn, biểu hiện ra khí độ nên có cho ta. Còn có, Man Hoang Chiến tộc nơi đó không cần thư giãn, nhìn chằm chằm vào cho ta! Mặc kệ phát hiện bất cứ vấn đề nào, đều phải trở về báo cáo trước tiên!
Xích Thiên Thần Tôn rất muốn thừa dịp thời kì đặc thù này, hung hăng giáo huấn Man Hoang Chiến tộc, triệt để đánh cho đến tàn phế.
Nhưng bây giờ khiêu khích Man Hoang Chiến tộc, chính là mang ý nghĩa khiêu khích Huyết Ma Đế tộc phía sau bọn chúng, dễ dàng dẫn phát hậu quả nghiêm trọng. Huống chi, lực phòng ngự của Man Hoang Cổ Thành lại cực mạnh, một lát bắt không được, còn dễ dàng hấp dẫn mang theo Khương Phàm lại.
Việc hắn có thể làm bây giờ, chỉ có thể là giám sát Man Hoang, kịp thời phòng ngự.
Chu Ngạo Hoàng vội vàng xác nhận, chuyện này là an bài hắn tự mình phụ trách.
Xích Thiên Thần Tôn lại hỏi:
- Chu Thái, Triệu Hoa Vinh bế quan như thế nào rồi?
- Chu Thái coi như thuận lợi, linh văn đã là Thánh Hoàng Thiên phẩm, chỉ cần lại chồng chất tài nguyên, liền có thể tiến tới cảnh giới Thánh Hoàng! Trước mắt Triệu Hoa Vinh còn không có biến đổi linh văn, ta sẽ chú ý mọi lúc, nếu có cần, tiếp tục cung cấp thần vật!
Chu Phục Sinh cung kính bẩm báo.
Chu Thái là Nhân Hoàng đương thời, Triệu Hoa Vinh là Vô Thượng Vương thần triều, hai người này là được Thần Tôn khâm định làm Thánh Hoàng.
Ngoại trừ cái đó ra, còn có hai vị thống lĩnh hoàng thất là Hắc Thiên Vương và Kim Luân Vương, cùng các chủ Chân Thiên Các cũng được khâm định bồi dưỡng đến Thánh Vương, số lượng lớn vương hầu cùng lão tổ tông môn cấp Bán Thánh được cung cấp tài nguyên bồi dưỡng đến Thánh Linh.
Ở thời kỳ bình thường, Xích Thiên Thần Triều bồi dưỡng Thánh Vương Thánh Hoàng xác thực rất khó, đều là thông qua tài nguyên sưu tập trong gần mấy trăm năm. Nhưng bây giờ thuộc về thời kì đặc thù, lại còn là chuyện sinh tử tồn vong, bọn hắn bắt đầu vận dụng 'căn bản' của thần triều, vận dụng bảo cốt Thánh Hoàng, thậm chí là thần vật mà các đời Thánh Hoàng, Thần Linh lưu lại!
Nhưng dù vậy, bồi dưỡng hai vị Thánh Hoàng, năm vị Thánh Vương, đã là cực hạn mà bọn hắn có thể bảo đảm làm được.
Từ tình huống Vô Thượng Vương - Triệu Hoa Vinh đến xem, chỉ sợ hoàng thất cần phải tiếp tục lấy máu mới có thể bảo đảm để hắn thành công.
- Không tiếc cái giá bồi dưỡng, nhắc nhở tất cả vương hầu cùng tông môn, cũng điều động toàn bộ tài nguyên phong tồn của bọn hắn, đừng có giữ lại chút nào!
Xích Thiên Thần Tôn nghiêm túc nhắc nhở, nhưng hắn không biết, lời nói này đã là lần nhắc nhở thứ mười của hắn rồi.
Chuyện này cũng đủ để biểu hiện sâu trong nội tâm của hắn sốt ruột như thế nào.
Cuộc chiến thảm bại tại Thiên Trụ sơn đã đẩy hắn lên tình trạng cực kỳ bị động, nếu như không thể kịp thời giải quyết Khương Phàm, Thương Huyền thật muốn biến thành chiến trường, mà hắn tất nhiên sẽ biến thành tội nhân bị ngàn người chỉ trỏ.
Nhưng Khương Phàm bây giờ đã là cánh chim trong gió, còn có được pháo đài không gian mạnh hơn Sí Thiên giới, lần này bôn tập Phù Tang Thần Cung càng là đang cố ý hiện ra thực lực, cho nên muốn muốn giải quyết triệt để Khương Phàm, thật cần tam đại Chí Tôn Hoàng Đạo đều móc sạch sẽ toàn lực nội tình ứng phó bồi dưỡng cường giả mới.
Cùng lúc đó, sau khi Tru Thiên Thần Điện cùng Quang Mang Thần Điện thảo luận nội bộ, bọn họ cũng đều đã lần lượt quyết định phái ra đại biểu, tiến về Thượng Thương cổ thành, bọn hắn đều muốn nhìn xem rốt cuộc Khương Phàm muốn làm gì.
Ngày hai mươi lăm tháng mười hai, Thượng Thương cổ thành!
Nhưng Khương Bá còn mang tới tọa kỵ, lại có vẻ có thâm ý đặc biệt.
Hai con Thái Thản Cự Mãng!!
Một đực một cái, đều là vượt qua hơn mười lăm ngàn mét, thô to lớn cường tráng, lân giáp đen kịt hiện ra ý lạnh um tùm, mỗi phiến lân giáp đều lớn như một căn phòng vậy, bọn chúng quay quanh phía trước Thượng Thương cổ thành, giống như là hai ngọn núi thép to lớn đứng vững ở nơi đó.
Cái đầu cao ngạo nhấc lên phun ra nuốt cái lưỡi đỏ tươi, mắt dọc giống như hồ máu hiện ra ý lạnh yêu dị mà âm trầm.