- Ngọn lửa này lại được gọi là Diệt Thế Yêu Hỏa, hoặc là Diệt Thế Phần Thiên Viêm, có thể gọi là rất cấm kỵ, vô cùng cường đại, cũng vô cùng bá đạo.
Có uy lực phần diệt vạn vật càng có năng lực thôn phệ vạn hỏa.
Cũng chính là bởi vì như thế mà hỏa diễm này một khi xuất hiện, ắt sẽ bị thiên hạ vây công.
Ngữ khí linh hồn Đan Hoàng rất bình tĩnh nhưng lại mang theo vài phần lo lắng.
Hắn cảm thấy may mắn khi có thể giao Đan Hoàng Cổ Kinh cho trong tay truyền nhân như thế này, nhưng cũng lo lắng hài tử này sẽ không được bao nhiêu năm.
Đến lúc đó, đứa nhỏ này sẽ chết, Đan Hoàng Cổ Kinh có thể sẽ lại lần nữa đổi chủ.
- Phần diệt vạn vật, thôn phệ vạn hỏa?
Khương Phàm theo bản năng giơ tay lên, toát ra ngọn lửa màu vàng óng, thần sắc dần dần ngưng trọng.
Thế nhưng...!ở sâu trong nội tâm, giống như có một loại phấn chấn cùng chờ mong ngoài ý muốn.
- Trước tiên không cần khẩn trương, ngươi lấy linh văn thức tỉnh Chu Tước Yêu Hỏa, có nghĩa ngươi cần từ từ trưởng thành mới có thể đến phương diện đỉnh phong kia.
Có thể chân chính thể hiện ra uy lực yêu hỏa hẳn là sẽ ở Linh Hồn cảnh.
Mà muốn tăng cường uy lực phần thiên hơn thì cần đến Niết Bàn cảnh, thân thể mở ra giai đoạn bảo tàng kia.
Mà trước đó, ngươi cần cẩn thận thai nghén linh văn, từng bước kích phát tiềm lực của yêu hỏa.
Khương Phàm lập tức hỏi:
- Làm thế nào?
Hắn đối với linh văn của mình, còn có hỏa diễm nữa, có rất nhiều nghi vấn, không nghĩ tới bỗng nhiên lại có thêm một đạo sư.
- Luyện đan! Tìm kiếm chín loại linh điểu hỏa diễm, luyện chế Cửu Linh Dưỡng Nguyên Đan, trực tiếp phục dụng là được.
Thường xuyên phục dụng, hiệu quả sẽ càng ngày càng rõ ràng.
‘Mặc dù đan dược thai nghén linh văn đều hiếm thấy, nhưng phương pháp luyện chế lại càng hiếm thấy hơn, nhưng hắn đã ở đây thì không là vấn đề nữa.’
Khương Phàm lại hỏi:
- Ta có thể thay đổi màu sắc hỏa diễm của ta không?
Linh hồn Đan Hoàng hỏi lại:
- Ngươi ghét màu vàng sao?
- Cũng không phải, ta không hy vọng kim viêm trở thành loại cố định của ta.
Khương Phàm đang tính chuyện trà trộn vào Đan quốc.
- Chu Tước Yêu Hỏa rất tôn quý, màu vàng chính là biểu tượng của nó, không có khả năng thay đổi màu sắc.
Tuy nhiên...!
- Tuy nhiên cái gì?
Hai mắt Khương Phàm tỏa sáng, thật có biện pháp.
- Chu Tước Yêu Hỏa có năng lực thôn phệ hỏa diễm khác.
Chu Tước Yêu Hỏa của ngươi vẫn còn rất non nớt, năng lực thôn phệ vẫn không khai phát đi ra, nếu như có thể thôn phệ một cỗ hỏa diễm cường đại nói không chừng có thể sinh ra một ít biến hóa đặc thù.
Linh hồn Đan Hoàng nói xong, lại bồi thêm một câu:
- Ta chỉ đoán vậy thôi, không thể xác định.
Trong lòng Khương Phàm hơi động một chút, lấy ra ngọn cổ đăng kia từ trong thanh đồng tiểu tháp
- Đây là lửa gì?
- A?
- Thuần Dương Huyết Viêm? Không đúng, có cỗ sát khí.
Đây là Sát Lục Huyết Viêm? Ngươi từ nơi nào có được nó!
m thanh linh hồn Đan Hoàng lập tức trầm thấp đi rất nhiều.
- Lấy được trên hội đấu giá, lúc ấy chỉ là cây đèn, ta dùng kim viêm tỉnh lại.
Nó rất đặc biệt sao?
Trong thanh âm của Đan Hoàng, Khương Phàm nghe được sự cảnh giác.
Linh hồn Đan Hoàng bỗng nhiên lại nói.
- Đây không phải Sát Lục Huyết Viêm!
- Nó đến cùng là cái gì?
- Nó hẳn là còn thuộc về phạm trù Sát Lục Huyết Viêm, nhưng không tới huyết viêm.
Linh hồn Đan Hoàng trầm mặc một hồi, mới nói:
- Giống như ngươi, hẳn là lấy linh văn thức tỉnh Sát Lục hỏa văn.
Phát triển đến Sinh Tử cảnh, nhưng thật đáng tiếc không thể vượt qua được, bị linh văn của mình phản phệ, hóa thân thành Sát Lục Chi Hỏa.
Không bước qua Sinh Tử cảnh được, cuối cùng biến thành một đám lửa?
Khương Phàm biến sắc, còn có tình huống thế này?
- Không phải vậy thì vì cái gì lại gọi là Sinh Tử cảnh.
- Ngươi thu nó lại đi, sát niệm của Sát Lục Chi Hỏa vô cùng nặng, rất dễ mất lý trí.
Từ xưa đến nay, người thức tỉnh Sát Lục hỏa văn cơ hồ đều sẽ chết ở Sinh Tử cảnh.
- Vậy tại sao nó phải ở trên cây đèn?
Khương Phàm nhìn huyết viêm nhảy vọt trên cây đèn nhưng không có thu lại.
- Bị người khác lấy ra đốt đèn.
Khóe mặt Khương Phàm giật một cái, xem ra chủ nhân quan tài này cũng là một kẻ hiểm ác.
- Ngươi không cần thiết che giấu Chu Tước Yêu Hỏa.
Nó hiện tại kỳ thật cũng không tính là yêu hỏa, chỉ là Thánh Hỏa bình thường mà thôi.
Tăng cảnh giới, kích phát tiềm lực Thánh Hỏa mới là điều ngươi cần làm.
Đan Hoàng nhắc nhở Khương Phàm.
- Ta thích hợp làm truyền nhân của ngươi sao?
Khương Phàm mặc dù không quen trong thân thể có thêm một hồn niệm, nhưng nếu có vị lão tổ tông này thì khẳng định sẽ trợ giúp rất lớn đối với quá trình trưởng thành của hắn.
Nhất là phương diện luyện đan.
- Ngươi hình như còn rất tôn trọng võ pháp.
Mặc dù Linh hồn Đan Hoàng hài lòng linh văn của Khương Phàm, nhưng hắn mong đợi truyền nhân sẽ say mê đan pháp, không chỉ phải tiếp nhận truyền thừa của hắn, càng phải siêu việt hơn hắn thì hắn mới hoàn thành nguyện vọng.
Nhưng nói cho cùng tên Khương Phàm này vẫn là Thú linh văn, cũng mang ý nghĩa Khương Phàm sẽ chú trọng Võ Đạo hơn.
Vậy nhất định Khương Phàm sẽ không quá thành tựu đối với đan pháp.
- Nếu như ngươi chướng mắt ta, vậy ngươi sẽ làm như thế nào để xử lý Đan Hoàng Cổ Kinh?
- Ta sẽ ngủ say, Đan Hoàng Cổ Kinh cũng sẽ vĩnh viễn ở trong ý thức ngươi.
Khương Phàm trầm mặc một lát, trịnh trọng nói.
- Tiền bối, ngươi đối với ta cũng chỉ hiểu rõ tối đa trong một tháng này, ta cũng chỉ mới mười ba tuổi.
Ngươi không ngại trước tiên ở lại trong thân thể của ta, quan sát một đoạn thời gian rồi làm tiếp cân nhắc chứ? Nếu như ngươi ta cảm giác xác thực không thích hợp, ta tôn trọng lựa chọn của ngươi.
Nếu như ngươi nguyện ý bồi dưỡng ta, ta cũng định sẽ không để cho ngươi thất vọng.
Đan Hoàng trầm mặc một hồi, sau đó liền đồng ý.
Dù sao Đan Hoàng Cổ Kinh đã dung hợp cùng Khương Phàm, muốn lại rời khỏi cũng chỉ có thể chờ đợi Khương Phàm chết đi..
Danh Sách Chương: