Theo cảnh giới tăng lên cùng huyết mạch kích phát, Kim Kiêu linh hồn triệt để giao hòa cùng cơ thể, tư thái khí thế càng thêm oai hùng, ánh mắt cũng cực kỳ lăng lệ.
- Các ngươi là... Người của Kiều gia, có chuyện gì sao?
Khương Dương khẽ nhíu mày.
- Trước khi Khương Phàm bế quan đã an bài chúng ta làm sư phụ của các ngươi, chỉ đạo võ pháp cho các ngươi, chiếu cố cuộc sống của các ngươi.
- Các ngươi?
Khương Dương cùng Khương Hách hỏi lớn, tròng mắt đều trợn tròn.
- Chúng ta là hỏa diễm linh văn, cũng là cao giai Niết Bàn cảnh, lại còn là thân tộc của Khương Phàm, chiếu cố các ngươi là lựa chọn tốt nhất. Làm sao, không nguyện ý?
- Thế nhưng...
- Không cần lo lắng, chúng ta sẽ coi các ngươi như hài tử mà chiếu cố, nhất định sẽ hết sức chăm chú, cũng sẽ vô cùng nghiêm khắc. Trợ giúp các ngươi mau chóng tăng thực lực lên, thích ứng hoàn cảnh phía ngoài.
Khương Dương cùng Khương Hách có chút há mồm, vậy mà nói không nên lời phản bác.
Nhưng bọn hắn là cần nữ tử! Không phải nam tử!
Kiều Vạn Niên thể hiện nghiêm túc lại lạnh lùng:
- Các ngươi là hậu đại duy nhất của Hoang Nguyên vương phủ, cũng là thân tộc duy nhất của Khương Phàm kiếp trước, Khương Phàm có thể giao các ngươi cho chúng ta, là coi trọng chúng ta, cũng là tín nhiệm chúng ta, chúng ta nhất định sẽ không phụ lòng kỳ vọng của hắn. Trong những ngày tiếp theo, lúc huấn luyện cùng chỉ đạo còn xin các ngươi hết sức phối hợp.
- Ta... Ta...
Gương mặt Khương Dương đỏ lên, tức giận càng khuất nhục.
- Còn có yêu cầu gì?
Kiều Vạn Sơn với khuôn mặt thô cuồng, khí thế ép người.
- Chúng ta cần người cùng tuổi, tốt nhất là nữ hài tử.
- Nữ hài tử?
- Chúng ta từ nhỏ sống ở Hoang Nguyên vương phủ, trừ hai huynh đệ chúng ta, chính là phụ thân gia gia. Chúng ta không tiếp xúc qua người đồng lứa khác, càng không tiếp xúc qua nữ hài tử. Nếu như muốn thích ứng hoàn cảnh phía ngoài, tốt nhất là tìm nữ hài nhi cùng tuổi.
Khương Dương miễn cưỡng nghĩ ra lý do, Khương Hách ở bên cạnh vội vàng xác nhận.
- Đây cũng là vấn đề...
Kiều Vạn Niên chậm rãi gật đầu, hơi suy nghĩ nói:
- Ta có nhi nữ, Kiều Thiên Mạch, Kiều Linh Vận, Kiều Vi Nhi, đều cùng tuổi với các ngươi, vừa vặn có thể làm bạn tu luyện.
Khương Dương run rẩy khóe mắt, ngươi đưa hài nhi của tới bồi luyện, chúng ta còn ra tay thế nào?
Xa xa trên đỉnh núi, Hướng Vãn Tình đón gió núi thanh lãnh, nhìn qua rừng cây:
- Hai người này trên tâm lý giống như đã xảy ra vấn đề, tiếp theo làm phiền ngươi.
Trong bóng tối, đội trưởng Huyết Sát - Chu Bất Dĩ giống như đoàn mê vụ phiêu đãng.
- Ta sẽ chú ý, sẽ không để cho bọn hắn làm chuyện ác.
- Cẩn thận quan sát, ghi chép kỹ càng. Nếu như chỉ là vấn đề tâm lý, từ từ điều trị hẳn là có thể khôi phục, nhưng nếu như bản tính xảy ra vấn đề liền cần phải chú ý thật tốt.
- Nếu như biết đội ơn, bọn hắn hẳn là có thể nhận trọng dụng, nếu như không hiểu đội ơn, vậy cứ vĩnh viễn ở lại nơi này đi.
- Chuyện này trước tiên không cần nói với Khương Phàm, chính chúng ta có thể xử lý.
Hướng Vãn Tình để lại một câu nói, sau đó rời khỏi đỉnh núi.
Nàng còn muốn thay Khương Phàm gõ đám người Huyết Kiếm đường kia, để bọn hắn triệt để quy thuận.
Trạch Thiên Các!
Thiên Hậu không có vội vã tiếp xúc cùng người ở bên trong, cũng không có phóng xuất người ở bên trong, chỉ an bài một số người đi đến giao lưu cùng bọn họ, nói cho bọn họ thế giới bên ngoài, giới thiệu lịch sử Trạch Thiên Các.
Thiên Hậu chỉlà áy náy đối với Trạch Thiên Các, cho nên không muốn đảo loạn sinh hoạt ở trong đó, càng không nghĩ đến muốn vận dụng nhóm người này, chỉ là chỉ dẫn thích hợp cộng thêm điều chỉnh, để người ở bên trong sống càng tự do, mà không phải súc sinh như trong trại chăn nuôi.
Sau tám ngày, Triệu Thế Hùng thành công vượt qua Sinh Tử cảnh để rất nhiều người đang lo lắng an ổn trong lòng.
Lập tức, Sí Thiên giới nhấc lên cơn sóng bế quan oanh oanh liệt liệt.
Bất luận là Kiều gia, Ác Nhân cốc, hay là Huyết Kiếm đường mới tiến tới; bất luận là bọn người Dạ An Nhiên, Khương Bân, Hàn Ngạo, Hướng Vãn Tình, hay là Kim Hống, Địa Long các loại, thậm chí là người của Chiến quốc cùng Thánh quốc, đều bắt lấy bình tĩnh khó có được, bắt đầu bế quan chiều sâu.
Các thế gia của Sí Thiên giới thì bắt đầu bận rộn luyện chế đan dược, cam đoan nhu cầu của bọn hắn. . Truyện Quan Trường
Bọn hắn đều hiểu, tiếp theo chính là thời khắc Vạn Thế Thần Triều quật khởi, xuất hiện đặc sắc, điên cuồng thảm liệt, đều ùn ùn kéo đến, nếu như không muốn bỏ qua cơ hội, không muốn chỉ làm quần chúng thì phải trở nên càng mạnh.
Bọn hắn càng hiểu hơn, Khương Phàm khiêu chiến quần hùng Thương Huyền là đang chuẩn bị tài nguyên chiến tranh, đến lúc đó từng khối bảo cốt Thánh Vương đều sẽ tiến đến, ai muốn có được, ai muốn thay đổi vận mệnh liền phải tận lực chứng minh mình.
Một tháng sau, chiến tranh ở đại địa Man Hoang Đông Bắc dần dần kết thúc.
Sau khi liên quân hoàng đạo tại bỏ ra cái giá thảm liệt đã thành công đánh tan phòng tuyến cuối cùng của Chiến tộc.
Các cường tộc Thương Huyền mấy vạn năm lần đầu tiên liên thủ giết tiến vào Man Hoang nội địa.
Nhưng, Man Hoang Chiến tộc không có tháo chạy, càng không có thảm bại, mà là chủ động lui về đến tổ địa, giải phong 'Hồng Hoang cổ thành' bị mai táng.
Sau đó, một trăm ngàn Chiến tộc huyết tế tổ từ thu hút đế hồn Hồng Hoang, bày ra tư thế ngọc đá cùng vỡ.
Tất cả hoàng đạo Thương Huyền không thể không ngăn chặn thế công.
Sau hai tháng ác chiến tấn công mạnh để bọn hắn lĩnh giáo thật sâu sự nhanh nhẹn dũng mãnh cùng cường hoành của Man Hoang Chiến tộc, cũng chân chính cảm nhận được nội tình của Man Hoang Chiến tộc.
Nhiều loại bảo cốt bí khí tầng tầng lớp lớp, mà còn có số lượng khổng lồ, uy lực kinh người, mỗi lần bọn hắn tiến lên một trăm dặm đều phải bỏ ra cái giá thê thảm đau đớn, một đường giết tới cho đến bây giờ, thương vong đã cực kỳ thảm trọng.
Cho nên khi đối mặt với Hồng Hoang cổ thành, bọn hắn thật sự không nguyện ý tấn công nữa, chỉ chờ Thiên Khải chiến trường xuất hiện kết quả.
Nếu như phía trên thắng liền có thể rút càng nhiều cường giả về, nhất là Thánh Vương cảnh, hơn nữa còn có thể tan rã lòng tin của Man Hoang Chiến tộc, bọn hắn có thể thuận thế khởi xướng một kích cuối cùng.
Nếu như phía trên thất bại, bọn hắn nơi này lại cố gắng thế nào đều không có chút ý nghĩa nào nữa cả.
…
Thiên Khải chiến trường ác chiến thảm liệt, cho đến khi khởi xướng tấn công mạnh, Cửu Thiên Thần Tôn, Tru Thiên Thần Tôn, Xích Thiên Thần Tôn, mới đột nhiên phát hiện, Man Hoang Chiến tộc lại còn cất giấu hai vị Thánh Hoàng trong hoàng thành Thiên Khải!
Chuyện này không chỉ có chấn kinh bọn hắn, càng khiến cho thế lực cấp hoàng đạo khác tại Thiên Khải chiến trường khiếp sợ.