Sau đó không lâu, Tề trưởng lão của cửa hàng Thanh Bình đi đến gần đó, tìm được Lý Phong máu thịt be bét, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.
Ở nơi xa xôi, Diệp Trục Thiên rời khỏi lỗ đen, đi vào trong vùng hoang dã.
Nam tử làm bạn trước đó từ trên trời giáng xuống, vẻ mặt lạnh lẽo nhìn hắn:
- Vì sao ngươi lại hành động một mình, nơi đó xảy ra chuyện gì?
- Phát hiện một người có ý tứ. Chúng ta trở về đi.
Diệp Trục Thiên không có nhiều lời, phủ thêm áo khoác màu trắng, đi đến Bá Vương Chiến Quốc.
Hai loại bí thuật đối kháng, dẫn phát pháp tắc thế giới rung chuyển.
Thương Huyền cùng với đại lục cùng hải vực khác, người có được năng lượng cùng loại, đều xuất hiện trình độ cảm ứng khác biệt.
Khoảng cách quá xa xôi, cảm nhận rất yếu ớt, cơ hồ có thể xem nhẹ.
Nhưng, tại cách bọn họ bên ngoài mười vạn dặm, trong một rừng mưa thâm thúy, có người lại cảm nhận được.
- Cảm giác thật là kỳ quái.
Một người tướng mạo bình thường, dáng người to béo, ngồi bên cạnh đống lửa trại, nhíu mày cảm ứng.
Chỉ là...
Tiểu mập mạp cảm nhận một hồi, đang muốn đứng dậy nhìn ra xa, lại phát hiện loại cảm giác này đã biến mất.
- Là ta ảo giác sao? Ai... Gần đây luôn luôn suy nghĩ lung tung.
Tiểu mập mạp bĩu môi, tiếp tục lật tới lật lui miếng thịt trên đống lửa trại.
Lúc này, một con mãnh hổ đen kịt xuất hiện trong bụi cỏ, tiếp cận tiểu mập mạp sau có chút cúi người xuống, tụ hai cánh lại, lộ ra răng nanh bén nhọn.
Tiểu mập mạp đã nhận ra mãnh hổ, lại nhún nhún vai không hề động.
Rống!
Mãnh hổ đột nhiên bạo khởi, móng vuốt chợt vỗ mặt đất, nhào tới phía tiểu mập mạp, miệng to như chậu máu hung hăng cắn.
Răng rắc!!
Răng nanh khép kín, lại vỡ nát tại chỗ.
Mãnh hổ ngao thảm thiết, kinh sợ lui vài chục bước, khó có thể tin được mà nhìn đầu tiểu mập mạp.
Cứng như vậy sao?
Trên trán mãnh hổ mở ra con mắt thứ ba, hắc khí cuồn cuộn, tà quang bộc phát, đánh tới phía tiểu mập mạp.
Tiểu mập mạp tùy tiện đưa tay, một phát bắt được tà quang.
Tà quang không có đánh xuyên bàn tay, ngược lại là bị đè ép cưỡng ép chuyển hướng, quét ngang rừng rậm, chém đầu mãnh hổ.
Thi thể mãnh hổ không đầu nằm rạp trên mặt đất, không có khí tức.
Rừng rậm càng an tĩnh, vô số mãnh thú cường hãn đều ẩn núp ở gần đó, run lẩy bẩy, trong lòng đau thương.
Ai tới cứu chúng nó với!
Tai tinh này đều ở nơi này ở hơn nửa năm, mỗi ngày đuổi theo bọn hắn gặm thịt ăn.
Giết lại giết không chết!
Chết rồi sống lại!
Sống lại còn mạnh hơn!
- Các ngươi đó, liền không thể đổi ai lợi hại hơn sao.
Tiểu mập mạp bất đắc dĩ lắc đầu, mặt mũi tràn đầy buồn khổ.
Nếu như Khương Phàm ở chỗ này, hẳn là sẽ vô cùng giật mình.
Bởi vì tiểu mập mạp này lại là cái tên liều chết bảo hộ Linh Lung Tâm ban đầu hắn ở bên trong Ôn Tuyền Tiên Cảnh tại Vương Quốc Hắc Ám gặp phải kia, Cổ Tác Nhân.
…
Thời điểm Khương Phàm trở lại Hung Linh hầu phủ, đã là sáng sớm.
- Sư phụ, ngài còn hiểu hơn bao nhiêu đối với Chư Thiên Lục Táng?
Khương Phàm ngồi bên trong thạch đình ở sân nhỏ, hồi tưởng đến tràng cảnh chiến đấu trong đêm khuya, còn có phản ứng vi diệu cùng Đại Địa Mẫu Khí lúc ấy.
Đan Hoàng trầm mặc một lát, sau đó lại nói với Khương Phàm.
- Chư Thiên Lục Táng là lực lượng hủy diệt do hệ thống bản thân thế giới thai nghén. Tam đại táng phía trước thuộc về hệ thống hủy diệt của bản chất thế giới, theo thứ tự là tầng sâu đại địa, trung tầng không gian, ngoại tầng nhật nguyệt tinh thần.
- Tam đại táng phía sau thuộc về thế giới diễn biến hủy diệt sinh mệnh, theo thứ tự là chúng sinh trầm luân, vạn vật luân hồi, trấn áp Chư Thiên Thần Ma.
- Tại giai đoạn trước, khả năng bởi vì chủ nhân lĩnh ngộ khác nhau, vị trí hoàn cảnh khác nhau cùng với các loại nguyên nhân khách quan, tạm thời tồn tại mạnh yếu cũng khác. Nhưng đã đến hậu kỳ, sau khi lục đại táng diệt pháp tắc đạt tới cực hạn, liền khó phân cao thấp.
- Chư Thiên Lục Táng phân biệt thuộc về sáu người khác nhau?
Khương Phàm liền biết sư phụ khẳng định sẽ biết một chút gì đó.
- Không sai.
- Sáu người, sáu táng diệt truyền thừa.
Khương Phàm khẽ nói, vẻ mặt phức tạp.
Thì ra trên đời còn có năm người có được năng lượng truyền thừa giống như hắn.
Năng lượng cường hãn đến khủng bố như vậy, thậm chí còn vượt qua phạm trù linh văn ảnh hưởng, ở tương lai bọn hắn cũng nhất định sẽ vượt lên trên chúng sinh.
Sơn Hà Đại Táng.
Thiên Địa Đại Táng!
Nhật Nguyệt Đại Táng,
Tinh Thần Đại Táng!
Chúng Sinh Đại Táng!
Luân Hồi Đại Táng!
Trấn áp Chư Thiên Thần Ma!
Sự xuất hiện của bọn nó, tất nhiên sẽ làm cho cách cục cả thế giới sinh ra trùng kích mới.
Loại trùng kích này cũng có thể là ảnh hưởng đến việc hắn quật khởi thần triều tái thế.
Khương Phàm đột nhiên hiện ra xúc động mãnh liệt, muốn cùng những cường giả kia giao thủ, muốn cùng những cái lực lượng kinh khủng kia đối kháng.
Đan Hoàng tiếp tục nói:
- Nguyên nhân căn bản mà Chư Thiên Lục Táng xuất hiện là thế giới cảm nhận được uy hiếp mãnh liệt, tiến tới sinh sôi đi ra lực lượng mai táng. Mặc dù là Mai táng, nhưng phương hướng phát triển hậu kỳ sẽ xuất hiện hai thái cực.
- Một cái cực đoan, là bọn chúng muốn kích phát lực lượng hủy diệt toàn thế giới, đi đối kháng loại uy hiếp mãnh liệt kia, tương đương với liều chết phản kích.
- Cái cực đoan thứ hai là chân hủy diệt chính bản thân. Dùng Tự sát tránh loại uy hiếp kia, sau đó từ trong phế tích vô tận ngưng tụ ra tân sinh. Cho nên muốn chân chính đối kháng tai nạn, Chư Thiên Lục Táng đến cuối cùng nhất định phải liên hợp lại, cũng nhất định phải thống nhất tư tưởng, nếu không, nếu như năng lượng mạnh hơn năm bè bảy mảng đều không có chút ý nghĩa nào.
- Liên hợp? Là giống như Đại Hoang Tù Thiên Trận sao?
- Có thể là như thế.
- Có thể? Còn có thể không được sao?
- Người được thế giới chọn, tên là thiên tuyển chi tử (người được trời chọn). Bọn hắn đều là do bản thân thế giới thôi diễn đi ra, tại vấn đề đối ứng với nhau càng thích hợp tiếp nhận loại năng lực này, càng thích hợp gánh chịu sứ mệnh này. Nhưng...
- Nhưng cái gì?
Danh Sách Chương: