- Ta đã hiểu! Ta có khả năng chịu được!
Mặc dù Khương Phàm rất muốn mau chóng trở về, nhưng, nếu như thần giáo giơ lên trên quan tài đá mà đi, Vạn Đạo hoàng thành liền bị hắn gây cho tai họa, ngay sau đó thần giáo nhấc quan tài trở lại Thương Huyền, hắn lại biến mất khỏi Thiên Khải, chẳng khác nào bại lộ thần giáo, khiến cho Quang Mang Thần Điện cùng những hoàng đạo kia hoài nghi.
Cho nên, chỉ sợ hắn cần ở trên đó hai ba tháng.
Nhưng chuyện đó đều không quan trọng, quan trọng là có thể thuận lợi giải quyết Vạn Đạo hoàng thành.
Sau khi Khương Phàm rời khỏi, Cửu Thiên Thần Tôn lại chiêu toàn bộ nhân vật cấp lão tổ khác, cùng những người đang cầm quyền của thần giáo, đến thạch điện.
Tuyên bố chuyện thần giáo chính thức kết minh, và an bài thông gia cùng Khương Phàm.
- Ta đã là 'người chết', sau này không tiện xuất hiện đến Thiên Khải, để tránh tất cả hoàng đạo tra được khí tức của ta. Đông Hoàng Toại, ngươi là giáo chủ, tiếp tục ở lại hạ giới. Chờ tin tức Vạn Đạo Giáo Tôn tử vong bị tất cả hoàng đạo biết được, sau đó chủ động liên hệ cùng hoàng đạo khác, tỏ thái độ nguyện ý hợp tác, kịp thời hiểu rõ bố trí của hoàng đạo. Đông Hoàng Hoa Thanh, Lan Quỳ, hai phó giáo chủ toàn bộ đăng lâm Thiên Khải, tọa trấn hoàng thành. Ngoài ra nhắc nhở Đông Hoàng Càn, tiếp tục giữ vững thủ thế, không cần tiếp xúc cùng bất kỳ thế lực nào.
Thần Tôn nhắc đến Đông Hoàng Càn là đệ tử thân truyền duy nhất của hắn, cũng là Thánh Hoàng của thần giáo, chỉ có Thánh Hoàng, quanh năm tọa trấn Thiên Khải, không phải ngủ say ở nơi đó, thì chính là chinh chiến ở nơi đó, uy tín tại Cửu Thiên hoàng thành cực cao.
Nhưng, Đông Hoàng Càn không thể nghi ngờ là biến cố lớn nhất trong lòng Thần Tôn.
Bởi vì phong cách cấp tiến, tính khí nóng nảy của hắn, một số thời khắc thậm chí rất lỗ mãng.
Một số thời khắc, Thần Tôn cần tự mình hạ lệnh, đi nhắc nhở hắn phải chú ý cái gì, nếu không hơi không cẩn thận liền có thể gây ra họa lớn.
Khương Phàm tạm thời được an trí thiên vũ tầng thứ tám.
Không đợi Khương Phàm nói chuyện, Hướng Vãn Tình ngược lại khuyên Khương Phàm chủ động tâm sự cùng Đông Hoàng Như Ảnh, cho thấy thái độ, tận lực đừng cho lộ ra 'Lợi ích' trận thông gia này như vậy.
Chuyện này khiến Khương Phàm rất cảm động.
Nhưng Khương Phàm vẫn thật không nghĩ tới sẽ phải đối mặt như thế nào với Đông Hoàng Như Ảnh.
Dù sao trước đó cũng đã không có để lại ấn tượng tốt cho cô nương người ta, càng chưa nói tới bằng hữu, đột nhiên lại xuất hiện mối quan hệ thân mật này, hắn thực sự không biết đi qua nói cái gì.
- Tỷ tỷ! Tỷ tỷ! Thần Tôn tìm mọi người nói chuyện gì rồi?
Đông Hoàng Như Yên tràn đầy phấn khởi đẩy cửa phòng Đông Hoàng Như Ảnh ra, không kịp chờ đợi phải biết 'Bí mật' phía trên.
Đông Hoàng Như Ảnh bừng tỉnh giống như hoàn hồn, lau đi nước mắt, má ngọc sau mạng che mặt lộ ra nụ cười thản nhiên như thường:
- Khương Phàm muốn vào Thiên Khải, Thần Tôn suy nghĩ cho hắn một chủ ý.
- Tỷ tỷ, tỷ làm sao thế, khóc sao?
Đông Hoàng Như Yên ngồi vào bên cạnh tỷ tỷ, kỳ quái nhìn trong mắt nàng chưa hết mông lung.
Đông Hoàng Như Ảnh tránh khỏi ánh mắt Như Yên:
- Không có, chỉ là... ừm... Nghĩ đến mẫu thân.
- Nghĩ đến mẫu thân? Bây giờ lại nghĩ đến mẫu thân?
- Nha đầu ngươi này, bây giờ tỷ không thể nghĩ đến sao?
- Tỷ nghĩ đến mẫu thân cũng không có khóc qua, rốt cuộc là thế nào, nói cho muội biết một chút đi.
Đông Hoàng Như Yên chưa từng thấy tỷ tỷ khóc.
Nhất là khi mới từ tầng thứ chín xuống tới, chẳng lẽ phía trên đã xảy ra chuyện gì không tốt?
- Tỷ không sao, thật.
Đông Hoàng Như Ảnh vỗ nhẹ tay muội muội, do dự nói:
- Tỷ phải vào Thiên Khải chiến trường, không thể lại chiếu cố muội, sau này muội phải học cách chiếu cố cho mình.
- Thần Tôn an bài tỷ đi lên? Mang muội theo đi, muội cũng là Niết Bàn cảnh, muội còn là Thiên phẩm linh văn, có thể giúp đỡ.
- Tỷ có nhiệm vụ đặc biệt, cần phải rời khỏi một thời gian, muội cứ chờ đợi ở đây là được rồi. Tu luyện nhiều hơn, bồi phụ thân nhiều hơn.
- Nhiệm vụ gì vậy.
Đông Hoàng Như Yên cẩn thận từng li từng tí nhìn tỷ tỷ.
Tỷ tỷ rất kiên cường, cũng rất có chủ kiến, hẳn là sẽ không sợ sệt tiếp nhận nhiệm vụ, huống chi còn là nhiệm vụ quan trọng do Thần Tôn sai khiến, sao có thể khóc được?
- Tỷ mệt rồi, muốn nghỉ ngơi một lát, một thời gian nữa lại nói cho muội biết.
Bây giờ Đông Hoàng Như Ảnh thật muốn an tĩnh một lát, bình phục tâm tình, an ủi mình.
- Được rồi.
Đông Hoàng Như Yên rất muốn ở lại, nhưng nhìn tỷ tỷ cô đơn đứng dậy, đưa lưng về phía nàng nằm xuống, chỉ có thể nỗ bĩu môi, yên lặng rời phòng.
- Như Ảnh đâu?
Đông Hoàng Lăng Tuyệt đứng ở bên ngoài, sắc mặt âm trầm, nắm chặt nắm đấm.
- Tỷ tỷ không thoải mái, đang nghỉ ngơi. Huynh đây là cũng thế nào rồi?
Đông Hoàng Như Yên hơi nhíu mày, người này có phải tinh thần phân liệt hay không, ngẫu nhiên dáng dấp hiên ngang, phóng khoáng tự nhiên, ngẫu nhiên xúc động dễ giận, không quan tâm đến bất cứ cái gì.
- Nghỉ ngơi? Muội ấy cứ thỏa hiệp như vậy?
- Có ý gì.
- Khương Phàm đó là cái thứ tốt sao? Hắn đúng là rất mạnh, cũng rất có thiên phú, nhưng hắn bá đạo phách lối, hung tàn càng khát máu, gả cho hắn có thể hạnh phúc sao?
- Huynh nói cái gì vậy, ai muốn gả cho Khương Phàm rồi?
- Muội không biết? Tỷ tỷ của muội muốn cùng Khương Phàm thành thân!
- A??
Đông Hoàng Như Yên đưa một tay bịt cái miệng nhỏ, con mắt trực nhìn Đông Hoàng Lăng Tuyệt.
- Như Ảnh!! Muội đi ra!! Hai bên có thể thông gia, nhưng không cần thiết phải là muội, muội có thể tranh thủ cùng Thần Tôn, muội có thể nói mình hiến thân cho thần giáo cũng không muốn gã cho người ngoài, muội còn có thể nói... Nói lòng muội đã có người khác. Đây đều là biện pháp, tại sao muội lại muốn thỏa hiệp? Muội đứng lên cho ta, đi tìm giáo chủ, đi tìm Thần Tôn!
Đông Hoàng Lăng Tuyệt bi phẫn giận dữ la mắng, từ sau khi tiếp xúc cùng Đông Hoàng Như Ảnh, hắn càng ngày càng mê luyến nàng, cũng càng ngày càng ngưỡng mộ nàng, trong mấy năm này càng được phụ thân duy trì giúp theo đuổi.
Mặc dù Đông Hoàng Như Ảnh đã sớm từ chối, nhưng hắn tin tưởng trong trên dưới đời mới thần giáo, trừ hắn ra thì không có người nào có thể xứng với Đông Hoàng Như Ảnh.
Mà, vì để cam đoan truyền thừa linh văn, tương lai thậm chí thần giáo sẽ muốn cầu hai người bọn họ kết hợp, để bảo đảm sinh ra Thiên phẩm Hư Thiên linh văn.
Hắn còn một lần coi Đông Hoàng Như Ảnh thành nữ tử của hắn, mặc kệ Như Ảnh có nguyện ý hay không, chuyện này cũng sẽ trở thành sự thật trong tương lai.