Nếu như muốn đàm phán, trong tay Khương Phàm không có Nhiếp Cạnh Thiên, chẳng khác nào không có thẻ đánh bạc để lợi dụng, mà bọn người Nhiếp Khuê Hùng nhìn thấy trong tay Khương Phàm không có Nhiếp Cạnh Thiên, khẳng định bi phẫn muốn tuyệt, chuyện gì cũng đều có thể làm ra được.
- Ngươi có cách gì không?
Đông Hoàng Như Ảnh cũng không có cách nào, đây cơ hồ là tử cục.
- Không có cách nào, chỉ có thể liều mạng.
- Liều mạng? Liều mạng chính là chịu chết! Không được, ta không thể để cho ngươi tùy hứng làm bậy.
- Ta không phải liều mạng bây giờ, chờ ta tiến đến cảnh giới Thánh Vương.
- Thánh Vương há lại dễ dàng đến như vậy?
- Trước kia không dễ dàng, bây giờ thì dễ dàng!
- Ta không biết ngươi muốn dùng cách gì thúc đẩy sinh trưởng cảnh giới, nhưng từ Thánh Linh cảnh đến Thánh Vương cảnh cũng không phải chuyện một ngày hai ngày, nếu như bọn hắn chậm chạp đợi không được ngươi, tất nhiên sẽ tra tấn Bạch Tai cùng cự ngạc, cũng có khả năng sẽ trực tiếp chém giết Bạch Tai, kích thích ngươi đi ra.
- Trước khi không xác định Nhiếp Cạnh Thiên sống hay chết, bọn hắn sẽ không tùy tiện giết người.
Khương Phàm ngắm nhìn phương xa, trong đôi mắt lấp lóe cường quang, sát ý cuồn cuộn.
- Bọn hắn có hai con tin, chỉ cần khống chế Thiên Long càng có giá trị, Bạch Tai trong mắt bọn hắn có cũng được mà không có cũng không sao. Nếu như ngươi chậm chạp không xuất hiện, Bạch Tai liền có nguy hiểm đến tính mạng.
- Vậy liền đừng cho bọn hắn có tâm tư giết Bạch Tai.
- Ngươi có chủ ý gì?
- Ta đi bế quan, tỷ muội các ngươi tìm kiếm những yêu chủ thế giới mới kia, kích thích bọn chúng tụ tập đến nơi này. Bọn chúng đang lùng bắt, truy sát kẻ xông vào, hội nghị giống như vậy, chính là cơ hội tốt mà bọn chúng chờ. Chỉ cần đánh nhau, Cửu Cực Thần Điện cùng Thiên Hoang Thần Cung liền không có tinh lực xử trí bọn người Bạch Tai.
- Như thế này có thể làm sao?
- Không được cũng phải được! Đây là biện pháp duy nhất ta có thể nghĩ tới. Trước hết để cho cự ngạc cùng Bạch Tai lại chịu khổ một chút, nhịn mấy ngày. Chỉ cần ta tiến vào Thánh Vương cảnh, ta xem cái thế giới mới này còn có ai có thể ngăn được ta!
Trước đó Khương Phàm xác thực không có hi vọng xông vào cảnh giới Thánh Vương, nhưng bây giờ đã đạt được Thiên Địa Đại Táng, linh văn lại biến đổi đến Thánh Hoàng Thiên phẩm, cảnh giới càng là đã thật sự chạm đến Thánh Vương, hắn tương đương đã đẩy ra cánh cửa Thánh Vương, liền chờ một nguồn năng lượng mạnh mẽ thôi động, bước một bước dài tiến vào.
Về phần nguồn năng lượng mạnh mẽ này, thì chính là 'Long tinh' cùng 'Long nguyên' mà Khương Phàm chuẩn bị cho Tử Kim Cự Long - Hàn Ngạo trước đó, cũng là hai bộ phận quý giá nhất của Tử Kim Cự Long. Lại phối hợp lĩnh hội thôi động do Thiên Địa Đại Táng mang tới, cùng Thiên Địa Đại Táng, Sơn Hà Đại Táng cùng Nhật Nguyệt Tinh Thần Đại Táng giao hòa, hẳn là có thể bảo đảm tuyệt đối không xảy ra sai lầm!
Tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh trao đổi ánh mắt, mặc dù không biết Khương Phàm sẽ làm như thế nào để đột phá cảnh giới, nhưng bây giờ thật không có cách nào khác.
Bên trên Tổ Nguyên sơn, bọn người Nhiếp Khuê Hùng đã đợi lại đợi, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không có đợi được Khương Phàm xuất hiện, ngược lại càng ngày càng nhiều hoàng tộc hoàng đạo sau khi nhận được tin tức lại nhao nhao chạy tới nơi này, ngay cả rất nhiều tán tu cũng đều đến xem náo nhiệt.
Ba ngày sau...
- Nếu không, chém hắn?
Nhiếp Linh Đại cảm giác rất có thể Khương Phàm đã đến, chỉ là không biết nên xuất hiện như thế nào, vẫn luôn đang do dự.
Nếu như kéo đến thời gian lâu, thật bị Khương Phàm nghĩ đến một loại biện pháp không thể tưởng tượng nổi nào đó, vậy thì phiền toái.
Ân Nguyệt Minh nói:
- Ngay cả các ngươi cũng không biết lúc ấy xảy ra chuyện gì, nói không chừng Khương Phàm cũng đã chết rồi?
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
- Khương Phàm là Chu Tước, có thể Niết Bàn trùng sinh, tuyệt đối không thể nào tuỳ tiện chết được. Hắn nhất định còn sống, Nhiếp Cạnh Thiên nhất định đang ở trên tay hắn, hắn nhất định ở gần đây.
Nhiếp Linh Đại thái độ vô cùng kiên định, nhưng càng giống như đang an ủi mình.
- Nếu ngươi đã muốn thử, vậy thì cứ chém hắn. Chỉ cần Thiên Long còn trong tay, gia hỏa này sống hay chết không quan trọng.
Ân Ly Hận đi đến trước mặt Bạch Tai, chế trụ đầu của hắn, dùng sức kéo lên, lấy ra một thanh đoản đao sắc bén từ trong nhẫn không gian, đặt đến trên cổ Bạch Tai.
Các cường giả tụ tập ở xung quanh đều lần lượt tới gần trong mấy ngày này, đi đến trong lãnh địa Tổ Nguyên sơn được ánh sáng bao phủ, gần đây khoảng cách cũng chưa tới trăm dặm.
Một màn này lập tức gây nên sự chú ý của bọn họ, bầu không khí nhanh chóng trở nên xao động.
Rốt cuộc cũng muốn ra tay sao?
Kích thích thật!
Nếu còn không hành động, bọn hắn đều không có hứng thú chờ đợi.
- Khương Phàm, ta biết ngươi đã đến. Nếu như ngươi nhất định không chịu xuất hiện, ta không thể làm gì khác hơn là dùng chút thủ đoạn.
Giọng của Ân Ly Hận hòa với năng lượng, quanh quẩn trong núi rừng rộng lớn, truyền ra rất rất xa.
Nhiếp Linh Đại cùng Ân Nguyệt Minh ra hiệu dưới, hai người dõi nhìn ra xa, tìm kiếm lấy tận lực thân ảnh, cũng đang dò xét lấy những bí ẩn kia nơi hẻo lánh.
- Ta chờ ngươi một giờ, nếu như trong vòng một giờ không ra, ta sẽ... Cắt đầu của hắn! Đừng trách chúng ta tâm ngoan thủ lạt, đối phó với loại người như ngươi đây, thì nên dùng loại thủ đoạn này!
Ân Ly Hận vừa dứt lời, đoản đao sắc bén liền rạch yết hầu Bạch Tai ra, máu tươi lập tức tuôn ra, nhuộm đỏ trên tảng đá Tổ Nguyên sơn.
Bạch Tai hô hấp không khoái, thức tỉnh từ trong đau đớn.
Hắn suy yếu lại đau đớn, kịch liệt giãy dụa, lại bị hắc thiết định trụ gắt gao.
Hắc thiết trụ không chỉ có khống chế cơ thể, còn cầm cố biển xương của hắn lại.
Hắn suy yếu mà bất lực, giống như biến thành người bình thường.
- Bọn hắn... Bọn hắn... Bọn hắn... Là cái thế lực gì?
Huyền Quy tức giận đến cà lăm.
- Cửu Cực Thần Điện và Thiên Hoang Thần Cung của Bắc Thái đại lục, đều là hoàng đạo truyền thừa đã lâu.
Dương Biện cau mày, đây đều là siêu cấp hoàng đạo tích lũy nội tình đến vạn năm thậm chí là vài vạn năm.