Diễn võ trường nhấc lên tiếng nghị luận nhiệt liệt.
Có một số người rất cẩn thận, nhỏ giọng thảo luận, có một số người thì tại không chút kiêng kỵ nào, cứ thế mà nghị luận.
Hoàng Phủ gia, Tô gia, Chung Ly gia đều tập trung vào Kiều gia, trong ánh mắt lộ ra sát ý thấu xương.
- Tranh tài kết thúc, ân oán trên đấu trường không được mang ra diễn võ trường.
Nhân Hoàng đi đến trước mặt đài cao, tự mình cảnh cáo các tộc.
Chỉ là nói ngắn gọn, cũng không có đưa ra bất cứ biện pháp cái gì giải quyết ân oán. Cái này đủ để biểu hiện hắn giờ phút này đang đè nén lửa giận.
- Bây giờ, xin mời bài vị tộc trưởng ba vị trí đầu hướng về phía trước, nhận lấy phần thưởng.
Nhân Hoàng đưa tay ra hiệu sau khi, hoàng vệ môn ba kiện phần thưởng hiện lên đưa đến phía trước.
- Phần thưởng đầu tiên, Sinh Mệnh Nguyên Quả, ban thưởng Chung Ly gia tộc.
Nhân Hoàng cầm lấy phần thưởng, đưa đến trong tay Chung Ly tộc trưởng.
- Tạ ơn hoàng ân.
Chung Ly tộc trưởng đưa hai tay tiếp được, mặt không thay đổi lui ra.
- Phần thưởng thứ hai, Sơn Hà Đồ, ban thưởng Hoàng Phủ gia tộc.
Nhân Hoàng cầm lấy phần thưởng thứ hai, đưa đến trong tay tộc trưởng Hoàng Phủ gia.
- Phần thưởng thứ ba, Thao Thiết Thánh Pháp...
Nhân Hoàng cố ý dừng ở chỗ này.
- Thao Thiết Thánh Pháp?
Tập thể đại biểu các tộc trên đài cao bỗng có phản ứng, ngay cả Thiên Cung đều rất bất ngờ.
Thao Thiết Thánh Pháp là Thánh cấp võ pháp vô cùng đặc biệt, là Thao Thiết huyết mạch truyền thừa cải tạo mà thành đỉnh cấp luyện thể thánh pháp.
Nhưng, nó cũng không phải là thứ mà ai cũng có tư cách tu luyện.
Bởi vì Thao Thiết là một trong tứ đại hung thú Thượng Cổ còn sinh sống trên thế giới này, đồng thời xưng bá mấy vạn dặm sơn hà hướng đông bắc. Tính tình bọn chúng tàn bạo, huyết mạch cường đại, mà số lượng lại cực kì khủng bố.
Ai muốn tu luyện Thao Thiết Thánh Pháp, đầu tiên phải lo lắng cảm nhận của bộ tộc Thao Thiết.
- Cổ Hoa hoàng thành hợp tác cùng Thao Thiết bộ tộc rồi?
Các phương rất tự nhiên nghĩ đến vấn đề này.
Nếu như không có được Thao Thiết cho phép, Cổ Hoa tuyệt đối không thể nào công nhiên lấy ra làm phần thưởng.
Đây là phần thưởng, ban thưởng cho đệ nhất gia tộc. Càng là tuyên cáo với phương bắc, Cổ Hoa hoàng thất có liên hệ đặc biệt với bộ tộc Thao Thiết.
Sau khi Nhân Hoàng cố ý dừng lại đã cầm lấy Thao Thiết Thánh Pháp giao cho Kiều Vạn Niên:
- Thao Thiết Thánh Pháp là tình huống đặc biệt, hoàng thất chỉ tranh vào tay ba danh sách, hai cái ở lại hoàng thất, một cái tặng cho Kiều gia. Xin Kiều gia chủ hãy quyết định giao Thao Thiết Thánh Pháp cho ai tu luyện ngay bây giờ, chúng ta sẽ giao qua. Từ nay về sau, chỉ có người được chọn mới có thể thi triển Thao Thiết Thánh Pháp, nếu như lại truyền ra ngoài, sẽ nhận phải chế tài nghiêm khắc của bộ tộc Thao Thiết.
- Kiều gia lựa chọn Khương Phàm.
Kiều Vạn Niên không có chút do dự gì.
- Cho Khương Phàm thời gian hai ngày, cẩn thận lĩnh hội, sau hai ngày đưa lên hoàng thất.
Nhân Hoàng nói xong, nhìn quanh toàn trường, cao giọng tuyên bố:
- Thi đấu bài vị lần này đến đây là kết thúc. Đêm nay hoàng cung Thanh Bình uyển sẽ cử hành đại điển ăn mừng. Tân khách các phương, tộc trưởng các tộc, tất cả tử đệ dự thi đều trong danh sách mời.
Tộc trưởng các tộc đứng dậy, cung tiễn đội ngũ hoàng thất rời khỏi.
Mấy chục vạn người ở diễn võ trường cũng liên tiếp đứng dậy, đưa mắt nhìn đội ngũ hoàng thất rời khỏi.
- Ngươi đi yến hội không?
Kiều Thiên Mạch hỏi Khương Phàm.
- Ngươi nhìn ánh mắt các gia tộc kia xem, nếu chúng ta đi, còn không bị ăn.
Khương Phàm lắc đầu, đi khẳng định sẽ bị đệ tử các tộc vây công làm khó dễ. Loại trường hợp kia còn không thể động thủ, sẽ rất uất ức.
Nhưng lúc này, thị vệ hoàng thất lại đi đến trước mặt bọn người Khương Phàm, tự mình tuyên bố:
- Tiệc ăn mừng đêm nay, tất cả tử đệ dự thi nhất định phải trình diện. Đại hoàng tử tự mình phân phó, Khương Phàm, Kiều Linh Vận, nhất định phải trình diện.
Bọn người Kiều Thiên Mạch trao đổi ánh mắt:
- Xem ra cần phải đi.
Trên đài cao, người của Thiên Cung lần lượt rời khỏi.
Lan Nặc nhìn Khương Phàm phía dưới thật lâu, nói với Đông Hoàng Lăng Tuyệt bên cạnh:
- Yến hội đêm nay, chúng ta tham gia.
Đông Hoàng Lăng Tuyệt rất bất ngờ, đây nghĩa là đã nghĩ thoáng rồi?
Lan Nặc nói:
- Chúng ta chỉ muốn mình đi dạo, không cần giới thiệu người khác cho ta.
…
Thời điểm bọn người Khương Phàm trở lại Kiều gia, Trường Sinh đại điển cũng đã sắp đến hồi kết thúc.
Trường Sinh Đan rất thuận lợi, dự tính sau hai ngày sẽ có thể hoàn chỉnh thành hình.
Tình huống Huyền m Đan rất vi diệu, phải chờ sau khi Trường Sinh Đan thành hình mới có thể xác định.
- Linh Vận, mau nói, rốt cuộc muội đã tu luyện võ pháp gì?
Kiều Thiên Mạch thực sự nhịn không được, vừa về đến gia tộc liền hỏi Kiều Linh Vận.
- Đều đã nói rồi, phải giữ bí mật.
- Có còn là huynh muội hay không?
Kiều Linh Vận cười nói:
- Phụ thân đều không được biết, còn quản huynh muội với huynh?
Kiều Thiên Mạch bất đắc dĩ:
- Muội nói chuyện như thế này, làm ca ca như ta rất thương tâm.
- Không phải muội không tin huynh, mà chỉ là sợ trong gia tộc có tai mắt khác. Nếu huynh muốn có thay đổi thì tìm Khương Phàm đi, để hắn nhìn huynh có đáng tin hay không.
- Đều là Khương Phàm truyền thụ cho muội? Muội ở chỗ hắn ba ngày, liền học được nhiều như vậy?
Phượng Bảo Nam cảm thấy có chút kỳ lạ, nữ tử của mình cùng huynh đệ của mình ở với nhau ba ngày, sau đó lại thay xương đổi thịt?
Trên đường từ diễn võ trường trở về, Kiều Linh Vận lại còn khăng khăng ngồi cùng Khương Phàm một con Xích Viêm Điêu.
- Huynh đang tức giận sao?
Kiều Linh Vận lộ ra nụ cười nghiền ngẫm, đó là tổ tông của ta, tương lai huynh cũng phải gọi tổ tông.