Oanh!!
Liệp Thần Thương không ngừng tấn công, sau khi chấn vỡ Thiên Hoang Bá Đao thì đã lao thẳng đến Thượng Cổ Thông Thiên Tháp.
Thời gian qua đi ngàn năm, một lần nữa thoát khốn, nó muốn quét hết Thần Binh thiên hạ, bảo vệ cái danh đỉnh phong.
Ta là tôn, ai không phục!
Diệt!!
Thông Thiên Tháp bị kích thích, nở rộ ra cường quang vạn trượng, chiếu thấu thâm không vô tận, quy mô tiếp tục tăng vọt đến độ cao vạn trượng, như đang giao hòa cùng hư không, đang cộng minh cùng càn khôn, tất cả đường vân phía trên đã thức tỉnh toàn bộ, giống như vạn đạo vờn quanh, đạo đạo chỉ lên trời!
Liệp Thần Thương chấn vỡ vụn thâm không, nhanh chóng xoay tròn, cuốn lên phong bạo, đuổi giết Thông Thiên Tháp, thương này có loại sát uy khó nén, hết thảy mọi thứ trên thế gian đều khó mà ngăn cản nó trùng kích, vạn vật trong đất trời đều có thể bị nó xoắn nát nhuệ khí, mặc cho ngươi oai hùng cái thế, hồng nhan tuyệt đại, mặc cho ngươi không thể phá vỡ, duệ không thể đỡ, chỉ cần bị khóa chặt, đã là cái chết.
Ầm ầm!!!
Trận bạo tạc kinh khủng chấn động thâm không, phảng phất vang vọng Cửu Thiên, rung động Thập Địa, như là hai ngôi sao va chạm rồi dẫn bạo, sát khí cùng năng lượng kinh khủng trong nháy mắt đã nổ tung, bọn người Kiều Vô Hối chật vật tung bay.
Thông Thiên Tháp tháo chạy hơn mười dặm, nhưng... Gánh vác!
Hoàn hảo không chút tổn hại!
- Tốt, cực kì tốt, giết nhuệ khí của nó!
Khương Phàm phấn chấn, không hổ là Thượng Cổ Thần Binh tạo nên trụ trời, quả nhiên bá đạo.
Liệp Thần Thương lại lần nữa tăng vọt uy thế, cuồng dã hoành kích, giống như muốn càn quét mảnh thâm không này, đánh tới Thông Thiên Tháp.
Bành! Bành! Bành!
Trong chớp mắt, mười hai đòn bạo kích, giống như mười hai ngôi sao chôn vùi, thâm không mênh mông đã hoàn toàn tan vỡ, giết chóc vô tận cùng không gian cuồn cuộn không dứt, ngay cả Sí Thiên giới đều giống như bèo tấm trong đại dương bao la, chập trùng lên xuống, kịch liệt ba động.
Uy thế này đơn giản chính là tuyệt vọng!
Khương Phàm, Kiều Vô Hối đứng chịu mũi sào, suýt nữa đã bị hủy diệt.
Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, Cửu Thiên Thần Tôn đã trở về, ngăn ở trước mặt Khương Phàm.
- Ta nói, không cần thử khống chế nó! Dùng máu của ngươi, dùng ngươi móng vuốt kiếp trước, triệu hoán nó!
Cửu Thiên Thần Tôn nghiêm túc quát tháo, một tay bóp lấy bả vai Khương Phàm, cưỡng ép cướp đoạt máu tươi bành trướng, diễn biến ra liệt diễm ngập trời, giống như là Chu Tước giương cánh, bay ngang qua bầu trời, một tay cầm lấy chiến khu vạn trượng.
Mắt thấy Liệp Thần Thương đã mất khống chế, bất chợt thoáng an tĩnh, sát khí như đại dương lao nhanh không dứt cũng dần dần bình phục.
Lại nhìn Thượng Cổ Thông Thiên Tháp, vậy mà đã tháo chạy mấy trăm dặm, ánh sáng ảm đạm, để lại từng cái hố sâu, giống như muốn bị đánh xuyên.
Bọn người mặt Khương Phàm mũi tràn đầy tái nhợt, kinh hồn khó định.
Thượng Cổ Thông Thiên Tháp, đó là trụ trời biến thành.
Xuyên qua ý thức mơ hồ, hắn thậm chí phát hiện... Thượng Cổ cự nhạc ở bên trong đều nát ra mảng lớn... Thượng Cổ hải linh cũng bị chôn vùi rất nhiều...
Thật mạnh!!
Tuy nhiên, Liệp Thần Thương nhẹ nhàng trôi nổi một lát, cũng không biết công nhận Thông Thiên Tháp, hay là bị máu tươi trấn an, hay là đều có cả hai, nó lại mãnh liệt xoay chuyển, trở về phía Khương Phàm nơi này.
Khương Phàm thoáng thở phào, quá nóng nảy.
Nhưng, còn chưa kịp thơra, Liệp Thần Thương lại tỏa ra ánh sáng, sát ý như hồng, đánh tới phía Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh.
Khương Phàm thử trấn an, lại hoàn toàn không ngăn được, chỉ có thể mặc cho nó xuất kích:
- Sư phụ, có thể gánh vác được không?
- Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh hẳn là gánh vác được, nhưng Thiên Mệnh Chiến Giới gánh không được! Liệp Thần Thương muốn xác định địa vị của nó, cũng là đang tự mình kiểm tra ai có tư cách tồn tại cùng nó. Thông Thiên Tháp đã thông qua kiểm tra, Luyện Thiên Đỉnh hẳn là có thể, nhưng tiếp theo chính là Thiên Mệnh Chiến Giới.
- Vậy như thế nào mới là tốt?
- Ngươi muốn Liệp Thần Thương thì không thể có Thiên Mệnh Chiến Giới, ngươi muốn Thiên Mệnh Chiến Giới, bây giờ phải từ bỏ Liệp Thần Thương.
Khương Phàm không có mập mờ, lập tức tiếp xúc liên hệ Thiên Mệnh Chiến Giới.
Nhưng đường vân Thiên Mệnh Chiến Giới đã lan tràn toàn thân, đã cùng huyết nhục linh hồn dây dưa một chỗ, trong lúc nhất thời lại kéo không xuống.
Lúc này, Liệp Thần Thương oanh kích Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh, trong tiếng nổ vang chấn thiên động địa, Luyện Thiên Đỉnh nguy nga trong nháy mắt đã tháo chạy hơn hai trăm dặm, suýt chút nữa biến mất ở trong hư không.
Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh xem như miễn cưỡng gánh vác được!
Cửu Thiên Thần Tôn lần nữa dẫn xuất máu tươi của Khương Phàm, tự mình trấn an Liệp Thần Thương, miễn cho tiếp tục bạo kích.
Liệp Thần Thương không có truy kích Luyện Thiên Đỉnh, mà là bộc phát sát khí ngập trời, muốn đảo loạn bình chướng Thiên Mệnh đang giam cầm hư không.
Ầm ầm!
Sát khí như biển, giống như là Minh Hà quét ngang, trong chốc lát đã cuốn về phía hư không.
Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, Khương Phàm đã kéo Thiên Mệnh Chiến Giới từ trong trái tim đi ra, giải trừ phong ấn, ngay cả Bát Hoang Chiến Trụ đều bị kéo ra ngoài.
Liệp Thần Thương quét qua trống rỗng hư không, không tiếp tục truy kích 'Chủ động nhận thua' Thiên Mệnh Chiến Giới, cũng không có lại để ý tới chiến trụ đang phiêu đãng.
- Kế tiếp là Phần Thiên Chiến Vực rồi?
Khương Phàm đang muốn rút Hỏa Linh bên trong Phần Thiên Chiến Vực ra để tránh bị hao tổn, nhưng Liệp Thần Thương không có chỉ đến Phần Thiên Chiến Vực.
Khương Phàm kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã nghĩ thông suốt.
Ngàn năm trước thời điểm khống chế Liệp Thần Thương tại Đăng Thiên Kiều, chính là dùng Phần Thiên Chiến Vực dung luyện nó, dọn dẹp vết tích Liệp Thiên Ma Hoàng ở phía trên, Liệp Thần Thương hẳn còn nhớ Phần Thiên Chiến Vực.
Cũng chính là tán thành Phần Thiên Chiến Vực!
Khương Phàm nhìn Liệp Thần Thương bình tĩnh, không biết nên hưng phấn hay là phiền muộn.
Tổ tông này quá bá đạo, trước khi dung hợp lại đi thanh tràng, không đủ tư cách thì trực tiếp hủy đi.
Tuy nhiên, Thông Thiên Tháp cũng đều bị đánh lui mấy chục dặm, Luyện Thiên Đỉnh càng là tháo chạy hai trăm dặm, đây là dưới tình huống Liệp Thần Thương 'tự do phát huy'.
Nếu như bị Thần Linh thật sự khống chế, toàn lực bạo kích thì thế nào?
Thử hỏi bách tộc Thiên Khải, ai có thể ngăn cản!
Hỏi Thần Binh thiên hạ, ai có thể chống cự!
Bọn người Kiều Vô Hối phân tán ở xung quanh, thất khiếu rướm máu, thể hiện đau đớn, liên tiếp bạo kích đã hoàn toàn vượt qua phạm vi hiểu biết của bọn hắn, chẳng lẽ hung binh này có ý thức của riêng mình rồi?
Trong con đường Hỗn Độn của Sí Thiên giới, bọn Long Cốt Cự Ngạc hai mặt nhìn nhau, cái thứ đồ chơi này thật sự có thể bị hàng phục?
Nếu như không bị khống chế, thu vào Sí Thiên giới chẳng phải là một tai họa, ngày nào đó tâm tình không tốt liền trực tiếp quét ngang một mảnh!
- Ngưu bức thật!
Đại Vương rung động lắc đầu.
- Gọi là Liệp Thần Thương, đừng gọi bậy!
Đại Tặc liếc nhìn hắn một cái.
Đại Vương sửng sốt một chút, chửi ầm lên:
- Lão tử nói chính là từ hình dung! Cút sang một bên cho ta!