Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1041 Càn quét một phen (1)

Lưu quang này giống như trụ trời, trên mặt hiện ra vô số phù văn và cấm chế, ầm ầm va chạm vào bên trên đại trận hộ tông to lớn. Chỉ nghe một tiếng nổ vang, đại trận hộ tông kia đã bị lưu quang màu vàng bắn trúng. Lập tức bị bắn ra hai cái lỗ thủng, sau đó cái lỗ thủng kia nhanh chóng lan tràn về bốn phía.

Ầm ầm ầm.

Toàn bộ đại trận hộ tông trong khoảnh khắc đổ nát, mấy tòa sơn phong làm trận cơ trong Huyền Cơ tông nhanh chóng kêu lên một tiếng rồi sụp xuống, bụi mù tràn ngập.

Ánh mắt Kim Lân lạnh lẽo nói:

- Chư vị, giết chóc cho thoả thích đi, làm cho nhân loại kia biết Yêu Tộc ta cũng không phải dễ làm nhục như vậy a.

- Người phạm Yêu Tộc chúng ta, cho dù xa cũng giết.

Kim Lân trong nháy mắt đã nhen nhóm tâm tình cuồng sát của tất cả Yêu Vương. Cả đám chỉ cảm thấy huyết dịch trong cơ thể sôi trào, hào khí ngất trời.

Vô số Yêu Vương điên cuồng rít gào, lao vè phía Huyền Cơ Tông ở bên dưới.

- Chư vị, chậm động thủ đã, có chuyện gì cứ từ từ nói.

Sắc mặt Trần Khang tái nhợt kêu to:

- Trong chuyện này nhất định có hiểu nhầm a.

- Đúng, nhất định là có hiểu nhầm.

- Dừng tay, có chuyện gì dễ thương lượng.

Rất nhiều Thái Thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông cũng sợ hãi kêu to lên.

Bây giờ Võ vương lưu thủ còn lại ở trong Huyền Cơ Tông cũng chỉ có hơn mười người, đối mặt với hơn trăm Yêu Vương này, mà còn có cường giả cấp bậc Yêu Hoàng, bọn họ căn bản ngay cả tâm tư chống đối cũng không có a.

- Nhân tộc đáng chết, hiểu lầm sao? Lúc trước người đâm bản vương chính là tiểu tử ngươi a, không nghĩ tới mấy chục năm không gặp tiểu tử đã thành Võ vương. Thù năm đó bản vương sẽ cẩn thận thảo luận với ngươi một hồi a.

Đúng lúc này Giáp Tượng Yêu Vương đột nhiên phẫn nộ lao ra, nhìn chằm chằm vào một tên Thái Thượng trưởng lão Huyền Cơ Tông tay cầm trường thương màu đen trong tay, vẻ mặt phẫn nộ nói.

Vẻ mặt tên Thái Thượng trưởng lão kia mờ mịt, một trận thí luyện mấy chục năm trước hiện tại làm sao hắn còn nhớ cơ chứ? Căn bản không nhận ra Giáp Tượng a.

- Vị Yêu Vương này, có phải ngươi đã nhận lầm người hay không?

- Nhận sai cái đầu mẫu thân ngươi.

Giáp Tượng rít gào một tiếng:

- Lúc trước ngươi đâm hoa cúc ta, hôm nay bản vương cũng phải đâm hoa cúc ngươi.

Giáp Tượng Yêu Vương gào thét một tiếng, lợi giác dài đến gần trượng trên đầu lập lòe, lập tức phóng về phía tên Thái Thượng trưởng lão kia.

Ầm ầm!

Căn bản không cần giải thích, cũng không giải thích được, một trận đại chiến trong nháy mắt đã bạo phát.

Hơn trăm Yêu Vương xông vào tông môn Huyền Cơ Tông, bắt đầu trắng trợn giết chóc và hủy hoại.

Từng toà từng toà sơn phong, ầm ầm sụp đổ, đây căn bản không thể nói là một trận chiến đấu, trái lại giống như là một trường giết chóc. Vô số đệ tử ở bên dưới gào thét thê thảm, những trưởng lão Lục Giai, đệ tử, chấp sự làm sao có thể ngăn cản được nhiều Yêu Vương như vậy tập kích cơ chứ?

Chỉ trong chốc lát đã có hơn trăm người ngã xuống, căn bản không phải là địch của đám yêu thú.

Một ít yêu thú càng mở cái miệng lớn như chậu máu ra, từng ngụm từng ngụm cắn xé đệ tử Huyền Cơ Tông, tình cảnh cực kỳ máu tanh.

Người duy nhất có thể có chống lại chính là Trần Khang phó tông chủ mang theo đoàn đội các Thái Thượng trưởng lão. Thế nhưng bọn họ cũng khổ sở chống đỡ, trên người không ngừng có thêm các vết thương.

- Phó tông chủ đại nhân, bây giờ chúng ta nên làm gì a?

Nhìn một màn thê thảm này, một tên Thái Thượng trưởng lão gào khóc nói.

Sắc mặt Trần Khang tái xanh, tức giận nói:

- Có thể làm sao cơ chứ? Trốn, trốn đi được người nào hay người đó.

Dứt lời, chính bản thân hắn trực tiếp hóa thành một vệt sáng bay ra ngoài tông mông, không ngờ lại là người thứ nhất chạy trốn.

- Chuyện này...

Rất nhiều Thái Thượng trưởng lão đang khổ sở chống đỡ đều há hốc mồm, một người trong đó vừa không chú ý đã lập tức bị một đầu yêu vương cắn vào miệng. Miệng cót ca cót két nhai rồi nuốt xuống.

Võ vương có sức sống mãnh liệt, khiến cho tên Thái Thượng trưởng lão này nhất thời không thể chết đi, miệng phát ra tiếng kêu đau đớn thảm thiết. Máu lẫn với nước miếng từ răng nhọn của tên Yêu Vương kia chảy xuống, làm cho tất cả mọi người còn lại kinh sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, run rẩy không ngớt.

- Trốn a!

- Chạy mau!

Các Thái Thượng trưởng lão còn lại triệt để mất đi dũng khí chống cự, như ong vỡ tổ chạy không còn một mống.

- Nhân loại, muốn chạy sao? Khà khà, không dễ như vậy đâu.

- Nhân loại đáng chết, lúc trước ngươi chọc bản vương một thương bản vương còn không đòi lại đây, đừng chạy.

- Các Võ vương Huyền Cơ Tông, tất cả đều phải chết.

Mấy chục đầu yêu vương dữ tợn gầm thét, ở dưới mệnh lệnh của Ngân Lang Hoàng tất cả đều truy kích đám người Trần Khang.

Mà mấy chục đầu yêu vương còn lại tiếp tục chém giết ở trong Huyền Cơ Tông, hủy diệt khắp nơi.

- Thái Thượng trưởng lão đều chạy rồi, chúng ta cũng chạy đi.

Ầm ầm, dưới tiếng nổ vang rền, rất nhiều đệ tử Huyền Cơ Tông phía dưới cũng đã mất đi tự tin chống cự. Hoặc là nói bọn họ chưa từng có lòng tin này, mỗi một người đều điên cuồng chạy trốn.

Chỉ là cường giả Võ vương có thể bay lượn ở trên trời, còn có cơ hội chạy trốn. Thế nhưng tuyệt đại đa số các đệ tử đều là Vũ Tôn Lục Giai, làm sao có thể chạy thoát cơ chứ?

Ầm!

Một đầu Yêu Vương tinh tinh bản thể cao tới mấy chục mét vỗ ra một chưởng, trực tiếp đánh gãy một ngọn núi trong Huyền Cơ Tông. Loạn thạch cuồn cuộn, nổ vang từng trận, đập cho cung điện phía dưới liên tục sụp đổ.

Một đầu Cự Hổ Yêu Vương khác trực tiếp ở trong kiến trúc Huyền Cơ Tông đấm đá lung tung, trong nháy mắt đã đem mấy lầu các va thành phấn vụn.

Trong đó mấy đầu Địa Long Yêu Vương quay về phía một toà lầu các cổ kính, muốn đập nát tòa lầu các này.

Thời khắc mấu chốt Kim Lân đột nhiên giáng lâm, ngăn chúng nó lại.

- Kim Lân đại nhân, ngươi làm gì vậy?

Mấy đầu Địa Long Yêu Vương này có chút choáng váng.

- Khặc khặc, lầu các này cứ giao cho bản đại nhân đi, mấy người các ngươi đi chỗ khác.

Kim Lân ra lệnh.

- Vâng.

Tuy rằng mấy đầu Địa Long Yêu Vương này không hiểu nguyên nhân, thế nhưng trong Yêu Tộc đẳng cấp sâm nghiêm, căn bản không có hỏi tại sao. Lúc này mấy đầu yêu vương lập tức xoay người rời đi.

Trong con ngươi màu vàng của Kim Lân lộ ra một tia tham tài, trên khuôn mặt được che kín vảy giáp lại lộ ra một nụ cười bỉ ổi, trong lòng hưng phấn nói:

- Khà khà, toà lầu các này hẳn là Tàng Bảo Các của Huyền Cơ Tông kia a, đường đường là một đại tông môn. Chẳng lẽ ngay cả vài món bảo vật ra dáng cũng không có chứ?
Chương 1042 Càn quét một phen (2)

Kim Lân hưng phấn xoa xoa hai tay, nhảy vào bên trong lầu các.

- Oa, thật là nhiều huyền binh a.

- Khặc khặc, đẳng cấp của tất cả đều là ngũ cấp, có phải là quá thấp một chút hay không?

- Ồ, bên này có bảo vật lục giai, không sai, không sai.

- Bên này lại còn có huyền bảo, chà chà, nghe nói huyền bảo ở bên trong loài người thế giới so với huyền binh càng quý giá hơn. Có lẽ sẽ đáng giá hơn a.

Bên trong Tàng Bảo Các của Huyền Cơ Tông tự nhiên sẽ nắm giữ rất nhiều bảo vật, chỉ có điều đại đa số bảo vật đều là dùng để ban thưởng và khen thưởng các đệ tử, bởi vậy cấp bậc cũng không cao.

Nhưng Kim Lân thì lại hưng phấn không thôi, không nương tay chút nào. Cũng không biết hắn từ nơi nào tìm ra được một ít túi trữ vật, lại đem tất cả bảo vật bên trong ném vào bên trong.

Thậm chí, ngay cả một ít bảo vật rác rưởi cấp ba cấp bốn cũng không có buông tha, tất cả đều bị quét không còn một mống.

Trong quá trình cướp đoạt, con mắt màu vàng óng của nó nheo lại, quả thực cực kỳ giống như một kẻ tham tài.

Đến chỗ sâu nhất trong Tàng Bảo Các, Kim Lân lại bị một đạo trận pháp ngăn cản. Thế nhưng đối với nó mà nói cũng không tính là gì, ba lần hai lần trùng kích đã phá vỡ trận pháp này. Cửa lớn mở ra, bên trong lại có một ít bảo vật cấp thấp.

- Ha ha, phát tài, phát tài a.

Hai mắt Kim Lân sáng lên, nước miếng cũng sắp chảy xuống, hắn hưng phấn đem tất cả bảo vật nhét vào trong túi trữ vật.

Sauk hi quét ngang Tàng Bảo Các, Kim Lân lại đi tới luyện đan các, võ kỹ các các nơi trong Huyền Cơ Tông. Đem thứ tốt bên trong nhét vào bên trong túi trữ vật của mình.

- Kim Lân huynh, ngươi làm cái gì vậy? Những thứ đồ này đối với Yêu Tộc chúng ta mà nói căn bản vô dụng a?

Nhìn cái bóng của Kim Lân không ngừng càn quét, Ngân Lang Hoàng không khỏi buồn bực nói.

Vũ khí của nhân loại Yêu Tộc căn bản không dùng được, không chỉ có vũ khí, các thứ như đan dược, bí tịch đối với Yêu Tộc mà nói, cũng đều là rác rưởi, căn bản không có một chút tác dụng nào a.

- Khặc khặc.

Kim Lân vội vàng thu lại vẻ tham tài trên mặt, tay lau lau nước miếng đang chảy ở khoé miệng, ra vẻ chính nghĩa nói:

- Ngân Lang huynh, ngươi có chỗ không biết rồi. Những thứ đồ này Yêu Tộc chúng ta không dùng được. Thế nhưng đối với tông môn Nhân Tộc mà nói, đó lại là căn bản lập tông a.

- Ngươi cũng nghe Giáp Tượng Yêu Vương nói rồi đó. Huyền Cơ Tông có rất nhiều Võ vương cũng không ở trong tông môn, bởi vậy chúng ta càn quét lần này căn bản không thể cho mang đến bao nhiêu tổn hại cho bọn họ. Chỉ cần tài nguyên của Huyền Cơ Tông vẫn còn thì sẽ rất nhanh có thể một lần nữa quật khởi.

- Cho nên ta mới cướp đi tất cả những thứ này, cũng là trút một hơi cho Lang Hoàng Điện chúng ta. Để cho Huyền Cơ Tông này đau lòng một phen. Sau này muốn quật khởi cũng không lên nổi, sau đó cũng không có cách nào trả thù Lang Hoàng Điện chúng ta được nữa.

Kim Lân chính nghĩa nói, vẻ mặt nghiêm túc, nói cho Ngân Lang Hoàng không khỏi cảm động.

- Kim Lân huynh, ngươi cực khổ rồi a, vẫn là Kim Lân huynh ngươi nghĩ chu đáo.

Ngân Lang Hoàng nghe xong, chợt cảm thấy có đạo lý, hắn cảm khái nói.

- Nào có.

Kim Lân khoát tay một cái nói:

- Những chuyện này đều là việc nghĩa không từ nan. Một chút chuyện nhỏ này nếu ta không làm thì còn có ai làm cơ chứ? Nếu Ngân Lang huynh ngươi tự mình động thủ, như vậy chẳng phải sẽ bị Yêu Vương dưới trướng cười chết sao? Các Yêu Vương khác biết sẽ nghĩ Ngân Lang huynh ngươi phòng ngừa Huyền Cơ Tông đông sơn tái khởi a. Mà người không biết lại còn tưởng rằng Ngân Lang huynh ngươi ham muốn một điểm tiền tài của Nhân Tộc. Cho nên chuyện này đối với uy nghiêm điện chủ Lang Hoàng Điện của Ngân Lang huynh ngươi có ảnh hưởng rất lớn a.

Kim Lân ra vẻ chính nghĩa, là vì đắn đo thay cho đối phương nên mới làm vậy.

- Vậy thì khổ cực Kim Lân huynh.

Ngân Lang Hoàng ngậm lấy nước mắt, trong lòng cực kỳ cảm động, huynh đệ tốt như vậy, nơi nào tìm a.

Lấy tư duy Yêu tộc của nó, tự nhiên không thấy Kim Lân nói có vấn đề gì.

Đuổi Ngân Lang Hoàng đi, Kim Lân tiếp tục càn quét, toàn bộ Huyền Cơ Tông trên dưới, mỗi một góc nó đều lật một lần.

Thậm chí, nó ngay cả động phủ tư nhân của đệ tử Huyền Cơ Tông cùng các Thái Thượng trưởng lão cũng không buông tha, từng cái từng cái tìm kiếm, xới ba tấc đất, một cọng lông cũng không dư thừa.

Sau khi cướp đoạt xong, Kim Lân cũng không có dừng tay, mà ở trên sơn môn của toàn bộ Huyền Cơ Tông, nhìn bên này, xem bên kia, tựa hồ đang cân nhắc cái gì.

Giờ khắc này, toàn bộ đệ tử Huyền Cơ Tông đã tử thương nặng nề, hầu như không có bao nhiêu người còn tồn tại, không ít Yêu Vương nhìn cử động của Kim Lân, đầu óc mơ hồ, buồn bực đến cực điểm.

Chúng nó đều vô cùng không rõ, không hiểu Kim Lân đại nhân đến cùng muốn làm gì, ngay cả Ngân Lang Hoàng cũng lần thứ hai khả nghi, quét hết tài nguyên Nhân tộc, Kim Lân huynh còn đang tìm cái gì?

Đột nhiên, Kim Lân biến sắc, lộ ra nét mừng nói:

- Tìm được rồi.

Lũ yêu ở đây đều là cao thủ, nhưng cũng không hiểu nó cái gọi là “tìm được rồi” là tìm được cái gì, từng cái từng cái mở to hai mắt nhìn.

Chỉ thấy Kim Lân biểu hiện hưng phấn, trong nháy mắt đi tới bầu trời Huyền Cơ Tông, lộ ra bản thể kim sáng loè loè, trong hai mắt của nó, có vô số phù văn lấp loé, từng luồng từng luồng kim quang thần bí, từ trên người nó không ngừng tràn ra, rơi vào trong dãy núi của Huyền Cơ Tông.

Đồng thời đề trảo của nó lẫn nhau nắn lại, tựa hồ đang nặn ra từng đạo từng đạo trảo quyết, không ngừng đánh vào trong sơn môn của Huyền Cơ Tông.

Ầm ầm!

Một tiếng nổ vang rung trời, toàn bộ sơn môn của Huyền Cơ Tông, ở thời khắc này đột nhiên lay động, từng ngọn núi sụp đổ, vô số gạch vụn lăn xuống, trên mặt đất đột nhiên nứt ra từng vết rạn nứt dài đến hơn một nghìn mét, sâu không thấy đáy.

Sau một khắc, trong vết nứt vô tận, đột nhiên tuôn ra Huyền khí màu lam nhạt, càng ngày càng đậm, hóa thành từng trường long, ở trên bầu trời phun trào.

Trong Huyền Cơ Tông rất nhiều đệ tử trọng thương kêu thảm thiết, ở dưới những Huyền khí trường long này bao phủ, chỉ cảm thấy Huyền lực trong cơ thể điên cuồng lưu chuyển, tràn ngập lực lượng.

- Đây là...

Rất nhiều Yêu Vương, tất cả đều trừng lớn hai mắt.

Kim Lân cao giọng hét lớn:

- Ngân Lang huynh, chư vị huynh đệ, mọi người còn chờ cái gì, đây chính là Huyền Cơ Tông ở dưới nền đất chôn dấu huyền mạch Huyền khí, mọi người còn không hấp, đứng ở nơi đó làm gì?
Chương 1043 Xuyên Toa đại trận

- Huyền mạch Huyền khí?

Hết thảy Yêu Vương đều kích động lên, tuy bảo vật Nhân tộc dùng không được, nhưng Yêu tộc tu luyện giống như nhân loại, đều là hấp thu thiên địa huyền khí, Huyền khí nồng nặc, đối với Yêu tộc tu luyện, cũng có rất nhiều ích lợi.

Kim Lân đại nhân lại kích hoạt Huyền khí dưới nền đất, cơ hội như vậy, nhất thời để vô số Yêu Vương kích động.

Kết quả là, một màn kinh người xuất hiện, hơn trăm Yêu Vương dồn dập đi tới bầu trời Huyền Cơ Tông, thoả thích mở miệng, nuốt chửng thiên địa Huyền khí giống như chất lỏng kia.

Không ít Yêu Vương mặt đầy hưởng thụ, cực kỳ hưng phấn, ở dưới thiên địa Huyền khí gột rửa, mỗi một tế bào đều đang hoan hô nhảy nhót.

Trong đó có một ít Yêu Vương kẹt ở bình cảnh, trong quá trình điên cuồng hấp thu thiên địa Huyền khí, thậm chí có loại cảm giác muốn đột phá.

Xa xa, trong rừng núi.

Đám người Trần Khang may mắn chạy thoát, giờ khắc này cả người máu tươi, xa xa nhìn vị trí tông môn.

Cảm nhận được nơi đó phát sinh cảnh tượng, đám người Trần Khang từng cái từng cái mắt lộ ra ngơ ngác, sợ hãi kêu to:

- Đáng chết, những Yêu tộc này thật là đáng chết, lại dám đụng đến huyền mạch của Huyền Cơ Tông ta, thật là đáng chết.

Huyền mạch lập tông, đối với bất luận tông môn nào, đều là căn bản lập tông, một khi huyền mạch bị lấy sạch, một tông môn cũng thành phế bỏ.

Không có thiên địa Huyền khí nồng nặc, tốc độ tu luyện của cường giả cùng đệ tử trong tông môn, sẽ hạ thấp tới đáy.

Bầu trời Huyền Cơ Tông.

Thiên địa Huyền khí nồng nặc, rất nhanh tràn vào trong thân thể mỗi Yêu Vương, ngay cả Ngân Lang Hoàng cũng thoả thích hấp thu thiên địa Huyền khí, tràn ngập hưởng thụ.

Kim Lân tự nhiên cũng không ngoại lệ, nó từng ngụm từng ngụm hấp thu, vô số thiên địa Huyền khí tràn vào thân thể của nó, nếu như giờ khắc này có Yêu Vương quan sát kỹ, liền sẽ khiếp sợ phát hiện, Kim Lân hấp thu lấy Huyền khí, tốc độ so với Ngân Lang Hoàng còn muốn nhanh hơn nhiều.

Cũng không biết qua bao lâu, Kim Lân đột nhiên nhíu mày:

- Thiên địa Huyền khí trong huyền mạch này quá nhiều, chỉ dựa vào hấp thu tựa hồ không được a.

Trên mặt nó không vừa lòng, để một ít đệ tử Huyền Cơ Tông trọng thương thoi thóp, hầu như muốn tức điên.

- Chỉ hấp thu có thể hấp thu bao nhiêu, trực tiếp mang đi a.

Kim Lân lẩm bẩm nói.

Mang đi?

Tất cả mọi người đều trợn to tròng mắt, không biết nó còn muốn làm ra việc nghịch thiên gì nữa.

Kim Lân đình chỉ hấp thu, trên người đột nhiên hiện ra kim quang càng nồng nặc.

Bầu trời vô số Yêu Vương cũng dừng lại hấp thu, giật mình nhìn Kim Lân, thời gian dài như vậy hấp thu, chúng nó mỗi cái hấp cả người chướng bụng, kinh mạch trong cơ thể đạt đến cực hạn, đều sắp không hấp thu được rồi.

Chỉ thấy những kim quang kia dồn dập nhập xuống trong khe, ầm ầm ầm, toàn bộ sơn môn của Huyền Cơ Tông lần thứ hai run rẩy.

Bốn phương tám hướng đều truyền đến nổ vang cự đại, toàn bộ đại địa giống như muốn xốc lên, đất rung núi chuyển, nhật nguyệt ảm đạm.

- Những Yêu tộc này đến tột cùng muốn làm gì?

Xa xa, đám người Trần Khang vận chuyển thị lực, dồn dập dõi mắt nhìn lại, từng cái từng cái kinh nộ ngơ ngác.

Ở dưới ánh mắt kinh hãi của bọn hắn.

- Ầm ầm!

Toàn bộ Huyền Cơ Tông trực tiếp sụp lún xuống dưới, trong khoảnh khắc hóa thành ngói vỡ tường đổ.

Một lỗ thủng cự đại, xuất hiện ở trước mặt chúng nhân.

Ào ào ào!

Từ trong lỗ thủng kia, lượng lớn huyền thạch dồn dập thu vào không gian giới chỉ trong tay Kim Lân.

- Ha ha, quá nhiều, thật nhiều huyền thạch a.

Kim Lân vui sướng cười to, rất nhanh một không gian giới chỉ liền chứa đầy, hắn lại lấy ra một không gian giới chỉ khác, hưng phấn thu vào.

- Đáng chết, Yêu tộc này là muốn chuyển không huyền mạch của Huyền Cơ Tông chúng ta a.

- Phốc!

Trần Khang gấp hỏa công tâm, phun ra một ngụm máu tươi, tại chỗ liền ngất đi.

Một đám Thái Thượng trưởng lão may mắn đào mạng cũng trợn mắt ngoác mồm, cảnh tượng trước mắt này, bọn họ coi như là nằm mơ cũng không dám nghĩ, nhưng phát sinh ở trước mắt, loại cảm giác đó so với nằm mơ còn giả a.

Huyền Cơ Tông lập tông hơn một ngàn năm, cũng trải qua mấy lần đau khổ, thế nhưng như lần này, kể cả huyền mạch dưới nền đất cũng bị người chuyển không, vẫn là lần thứ nhất phát sinh.

Ngay thời điểm Kim Lân chứa đầy gần mười cái không gian giới chỉ, còn chuẩn bị tiếp tục cướp đoạt.

Đột ngột...

Ầm!

Từ trong một ngọn núi của Huyền Cơ Tông, đột nhiên truyền ra một luồng khí tức nồng nặc, từng đạo phù văn cùng hoa văn mạnh mẽ xuất hiện ở giữa bầu trời, phong khóa lại một vùng thế giới.

Huyền thạch như trường hà trút xuống kia, ngay lập tức bị kềm chế, vô số thiên địa Huyền khí nồng nặc bị linh phù này trấn áp, một lần nữa trở về dưới nền đất.

Trần Khang vừa tỉnh lại tinh thần chấn động, thất thanh nói:

- Thái Huyền phong, cái kia không phải chỗ những cao thủ ở Huyền Vực mấy ngày trước đến sao? Chỗ đó đến tột cùng có cái gì?

Bây giờ toàn bộ Huyền Cơ Tông, đại đa số ngọn núi tất cả đều đổ nát, chỉ có Thái Huyền phong này còn duy trì hoàn hảo.

- Đây là...

Ánh mắt của Kim Lân cũng nghiêm nghị lên, từ trong phù văn cùng trận văn đầy trời, nó cảm nhận được một luồng khí tức vô cùng nồng nặc.

- Kim Lân đại nhân, đây là vật gì? Để thuộc hạ thay ngươi bắn mở nó đi.

Một tên Yêu Vương khá có tầm mắt xung phong nhận việc, nắm lấy cơ hội nịnh hót, rít gào một tiếng, liền đánh tới Thái Huyền phong.

- Ầm!

Yêu Vương kia một trảo oanh lên, phù văn đầy trời, phảng phất như đột nhiên có sinh mệnh, bỗng nhiên đàn hồi ra một luồng lực lượng càng kinh khủng, hóa thành một đạo lưu quang, xung kích ở trên người Yêu Vương kia.

- Ầm!

Một tiếng vang thật lớn, Yêu Vương kia ngay cả kêu thảm thiết cũng không kịp phát sinh, liền bị lưu quang oanh thành tro, hóa thành sương máu tung bay.

Hết thảy Yêu Vương đều sợ hết hồn, chợt trong ánh mắt toát ra sát cơ.

Vài tên Yêu Vương gào thét, muốn tiếp tục xông lên.

- Tất cả dừng tay.

Kim Lân đột nhiên lệ quát một tiếng, ngừng lại hành vi của chúng nó:

- Các ngươi đi tới, đây là muốn chết.

Ngân Lang Hoàng cau mày, trầm giọng nói:

- Kim Lân huynh, đây là cái gì?

Kim Lân xem xét tỉ mỉ, lúc này mới ngưng tiếng nói:

- Nếu như ta không nhìn lầm, đây là một trận pháp của nhân loại, Xuyên Toa đại trận.

Xuyên Toa đại trận?

Lũ yêu đều đầu óc mơ hồ, đối với đồ vật của nhân loại, chúng nó đều không phải hiểu rất rõ.

- Xuyên Toa đại trận này, là Trận Pháp đại sư của nhân loại thiết kế ra truyền tống đại trận, có thể để cường giả nhân loại, từ một chỗ xa xôi trực tiếp truyền tống đến một địa vực khác, vô cùng mạnh mẽ.
Chương 1044 Vũ Đế giáng lâm (1)

Kim Lân ngưng tiếng nói:

- Có điều Xuyên Toa đại trận bản thân không có lực công kích, vẻn vẹn là Truyền Tống trận, lúc trước công kích kia, hẳn là kèm theo một trận pháp công kích.

- Xuyên Toa đại trận mỗi một lần truyền tống, đều cần tiêu hao lượng lớn năng lượng, đại trận này, hẳn là trực tiếp xây dựng ở dưới nền đất Huyền Cơ Tông, vừa nãy ta lấy ra lực lượng huyền mạch dưới nền đất, đạt đến giới hạn của Xuyên Toa đại trận này cần thiết, nên Xuyên Toa đại trận bị kích hoạt, ngăn cản huyền mạch dưới nền đất bị tiếp tục lấy ra.

Ngân Lang Hoàng cau mày nói:

- Xuyên Toa đại trận này mạnh như thế nào?

Kim Lân lắc đầu nói:

- Hiện tại còn không rõ ràng lắm, có điều theo ta hiểu rõ, trong nhân loại một Xuyên Toa đại trận yếu nhất, chí ít cũng tiếp cận cấp tám, cái này cũng sẽ không quá kém, bằng không nó kích phát lực lượng, cũng không thể đánh giết Ma Lâm.

- Cấp tám sao? Như vậy bổn hoàng liền phá huỷ nó.

Ngân Lang Hoàng quát lạnh một tiếng, một trảo đánh về Thái Huyền phong.

Vù!

Ngay thời điểm công kích của Ngân Lang Hoàng chưa hạ xuống, phù văn cùng trận văn đầy trời kia, đột nhiên phóng ra một luồng bạch quang mãnh liệt, một đạo khí tức uy thế nồng nặc từ bên trong tỏ khắp.

Luồng khí tức này vẻn vẹn tản mát ra một tia, hết thảy Yêu Vương ở đây đều dâng lên một luồng cảm giác nhỏ bé, phảng phất như ở dưới nguồn lực lượng này, chúng nó như giun dế nhỏ yếu.

- Không được, có cường giả nhân loại giáng lâm, nguồn lực lượng này là... Nhân loại Vũ Đế!

Sau khi Kim Lân cảm nhận được nguồn lực lượng này, trong mắt của nó đột nhiên lộ ra vẻ hoảng sợ, cả giận nói:

- Chạy mau, hết thảy Yêu Vương trốn nhanh.

- Ngân Lang huynh, đi!

Không lo được nhiều lời, Kim Lân lập tức hóa thành một đạo lưu quang, bay lượn lên, về phía chân trời bạo vút đi.

Nhân loại Vũ Đế?

Hết thảy Yêu Vương đều mắt lộ ra ngơ ngác, nếu như vẻn vẹn là Kim Lân rống to, chúng nó chưa chắc sẽ như vậy, nhưng lực lượng tản mát ra kia, lại làm chúng nó cảm thấy hoảng sợ.

Nhân loại Vũ Đế, càng như một ngọn núi lớn, đặt ở trong lòng chúng nó.

Căn bản không có chút do dự gì, gần trăm Yêu Vương từng cái từng cái ánh mắt sợ hãi, trong nháy mắt điên cuồng chạy trốn.

Trong khoảng thời gian ngắn, trong thiên địa đâu đâu cũng có yêu khí khủng bố bao phủ, từng con Yêu Vương, điên cuồng tán loạn khắp nơi.

Trong lòng Ngân Lang Hoàng cũng cả kinh, không chút do dự xoay người bỏ chạy, dưới luồng khí tức kia, ngay cả nó là Yêu Hoàng cũng cảm thấy cực kỳ nhỏ bé cùng yếu đuối, phảng phất như một mảnh lá cây trong gió.

- Vù!

Toàn bộ đại trận, hào quang chói lọi, ba bóng người đột nhiên từ bên trong nổi lên, càng thêm rõ ràng, cuối cùng hiện ra ở trước mắt mỗi người.

Ầm!

Sau khi ba người này xuất hiện, toàn bộ Xuyên Toa đại trận phảng phất như mất đi năng lượng chống đỡ, trong khoảnh khắc nổ tung ra, mà huyền mạch dưới nền đất Huyền Cơ Tông, cũng giống như bị lấy sạch năng lượng, hết thảy Huyền khí đều tản ra, biến mất không còn một mống.

- Hả? Yêu tộc Yêu Hoàng? Nơi này không phải Huyền Cơ Tông sao, đến tột cùng xảy ra chuyện gì?

Ba người này vừa xuất hiện, liền nhìn thấy Huyền Cơ Tông đã trở thành phế tích, trong mắt nhất thời lộ ra một tia lạnh lùng, trong đó một lão giả ngẩng đầu nhìn về phía Ngân Lang Hoàng.

Bị lão giả này tập trung, Ngân Lang Hoàng chỉ cảm thấy cả người lông tơ dựng thẳng, trái tim xì xì xì xì nhảy loạn, có loại âm thầm sợ hãi lan tràn.

Đứng ở bên người lão giả, là hai nam tử trung niên, từng cái từng cái khí tức cũng không phải bình thường.

Một tên nam tử trung niên mi tâm có vết sẹo nhìn Huyền Cơ Tông trước mặt hóa thành phế tích, hầu như không có một chỗ hoàn hảo, nhíu mày nói:

- Huyền Cơ Tông này làm sao bị một đoàn Yêu tộc tiến công thành dáng dấp như vậy?

Hắn vung tay lên, một đệ tử Huyền Cơ Tông duy nhất còn thoi thóp, chưa chết đi, ánh mắt sắp tan rã bị hắn vồ bắt lại, lạnh lùng nói:

- Nơi này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Huyền Cơ Tông lão tổ các ngươi đâu? Còn có trước đó vài ngày, cường giả Huyền Vực đến đây chạy đi đâu rồi?

Hắn ầm ầm mở miệng, thanh âm phảng phất như hồng chung đại lữ, trong nháy mắt truyền vào trong tai đệ tử kia.

Đệ tử kia vốn kéo dài hơi tàn, bị nam tử trung niên doạ như thế, con ngươi lập tức trừng tròn xoe, lại ngẹo đầu, trực tiếp đi đời nhà ma.

- Đồ vô dụng.

Nam tử trung niên kia hơi nhướng mày, ném đệ tử Huyền Cơ Tông xuống đất, cau mày nói:

- Nguyên lão, xem ra Huyền Cơ Tông này nên gặp đại nạn gì, chúng ta đi phụ cận tìm người đến hỏi một chút.

- Không cần, chộp Yêu Hoàng kia tới hỏi, không phải rõ ràng sao.

Lão giả kia đột nhiên lạnh lùng mở miệng, khoát tay, một tiếng vang ầm ầm, một Huyền Nguyên Thủ Chưởng ở trong hư không hình thành, giống như trảo con gà, vồ bắt Ngân Lang Hoàng tới.

Ngân Lang Hoàng phẫn nộ rít gào, toàn thân không được bốc lên đạo đạo quang hồng màu bạc, cùng Huyền Nguyên Thủ Chưởng liên tiếp va chạm, phát sinh nổ tung kịch liệt, nỗ lực muốn tránh thoát lão giả vồ bắt.

Thế nhưng vô dụng, mặc cho Ngân Lang Hoàng giãy giụa như thế nào, Huyền Nguyên Thủ Chưởng kia đều như bàn thạch, vững vàng bất động, không có một chút tổn thương.

- Ngươi là Yêu Hoàng nơi nào đến, vì sao tiến công Huyền Cơ Tông.

Lão giả hừ lạnh hỏi, ánh mắt lạnh lẽo.

Ngân Lang Hoàng rít gào, giãy dụa không ngớt, tức giận nói:

- Nhân loại, ta chính là Vô Tận sơn mạch Lang Hoàng điện điện chủ, là Huyền Cơ Tông trước tiên xông vào lãnh địa của Lang Hoàng điện ở Vô Tận sơn mạch, đồ giết cường giả Lang Hoàng điện, chúng ta chỉ là đến trả thù mà thôi, ngươi là Nhân loại Vũ Đế, hẳn phải biết Nhân tộc cùng Yêu tộc ký kết thỏa thuận, mau chóng thả ta ra, nếu dám đụng đến ta, Yêu tộc ta nhất định sẽ không giảng hoà, tất sẽ tìm ngươi tính sổ.

Lão giả hừ lạnh một tiếng, cười nhạo nói:

- Chỉ là Yêu Hoàng cấp thấp, cũng dám lấy thỏa thuận của Nhân tộc cùng Yêu tộc đến uy hiếp lão phu, vậy ta liền giết ngươi, nhìn Yêu Đế ở Vô Tận sơn mạch, làm sao tìm ta tính sổ.

Dứt tiếng, Huyền Nguyên trong cơ thể hắn đột nhiên hơi động, xì xì, Huyền Nguyên Thủ Chưởng vồ lấy Ngân Lang Hoàng đột nhiên siết lại, chỉ nghe Ngân Lang Hoàng hét thảm một tiếng, toàn bộ thân thể chia năm xẻ bảy, hóa thành dòng máu vỡ ra.

Đường đường Yêu Hoàng, ở trên tay lão giả này dĩ nhiên không đỡ nổi một chiêu.

Xa xa các Yêu Vương của Lang Hoàng điện điên cuồng chạy trốn, thấy rõ điện chủ của mình dễ dàng liền bị chém giết như thế, nhất thời sợ đến hồn phi phách tán, thảng thốt mà chạy.
Chương 1045 Vũ Đế giáng lâm (2)

Hai nam tử trung niên nhìn các Yêu Vương chạy trốn tứ phía, trong mắt lộ ra một tia trào phúng, khinh thường nói:

- Nguyên lão, những Yêu Vương này, liền để bọn thuộc hạ ra tay giết chết đi.

- Không cần.

Lão giả khoát tay áo một cái, lạnh lùng nói:

- Một ít Yêu Vương rác rưởi mà thôi, có giết hay không đều giống nhau, nếu Yêu tộc thật hỏi đến, vừa nãy Yêu Hoàng kia còn có thể nói là mạo phạm chúng ta, còn trắng trợn đồ giết những Yêu Vương này, truyền quay lại Yêu tộc, sẽ là một phiền phức.

- Huống chi, những Yêu tộc này diệt chính là Huyền Cơ Tông, cùng bọn ta có quan hệ gì đâu?

Hai người lập tức mặt lộ kính nể, vuốt mông ngựa nói:

- Nguyên lão anh minh.

- Hừ.

Lão giả nhìn hai người một chút, cũng không nói lời nào.

Một người trong đó nói tiếp:

- Nguyên lão, bây giờ đệ tử Huyền Cơ Tông tất cả đều diệt, sơn môn bị hủy, đám người Diêu Kim Song cũng không biết đi nơi nào, không bằng chúng ta đi ra ngoài tìm người hỏi một chút.

Lão giả kia từ tốn nói.

- Không cần.

Dứt lời, ánh mắt của hắn bay thẳng đến xa xa, lạnh nhạt nói:

- Mấy người các ngươi nhìn lâu như vậy, cũng nên lại đây a.

Thanh âm của hắn bình thản, nhưng ngưng tụ không tan, truyền ra hơn ngàn dặm, ánh mắt sáng quắc.

- Làm sao, bên kia có người?

Hai nam tử trung niên sợ hết hồn, quay đầu nhìn tới.

Chỉ chốc lát sau, vèo, vèo, vèo, vài đạo lưu quang bay lại, ở trước mặt mấy người cung kính rơi xuống, chính là đám người Trần Khang phó tông chủ vừa nãy may mắn chạy trốn.

- Tại hạ Huyền Cơ Tông phó tông chủ Trần Khang, bái kiến mấy vị đại nhân.

Trần Khang cung kính hành lễ, ngữ khí kinh hãi, nơm nớp lo sợ.

Lúc trước bọn hắn may mắn trốn đi, trốn ở trong núi rừng cách hơn ngàn dặm quan sát, thu lại khí tức, ngay cả Ngân Lang Hoàng cũng không thể phát hiện, nhưng lão giả này vừa xuất hiện, liếc mắt liền thấy vị trí của bọn họ, để trong lòng mấy người Trần Khang run sợ.

Đặc biệt Kim Lân trước khi đi gào thét, cùng với Ngân Lang Hoàng bỏ mình, để Trần Khang biết rõ, đứng ở trước mặt mình dĩ nhiên là Cửu Thiên Vũ Đế trong truyền thuyết, trái tim oành nhào oành nhảy loạn, cả người ứa ra mồ hôi lạnh.

- Hừ, hóa ra là Huyền Cơ Tông phó tông chủ.

Trên mặt lão giả lộ ra vẻ trào phúng:

- Huyền Cơ Tông các ngươi ham muốn cũng thật kỳ lạ, yêu thích trơ mắt nhìn tông môn mình bị diệt, lão phu khâm phục.

Đám người Trần Khang lộ ra vẻ xấu hổ, cúi đầu, nhưng không dám phản bác, chỉ cảm thấy hết sức khó xử.

Lão giả cũng không có trào phúng nhiều, trong ánh mắt lóe lên một tia lệ mang, hừ lạnh nói:

- Ta hỏi ngươi, trước đó vài ngày Tề Thừa từ Huyền Vực đến đi đâu?

Tề Thừa?

Một đám Huyền Cơ Tông Thái Thượng trưởng lão đều đầu óc mơ hồ, chỉ có Trần Khang cau mày, cẩn thận nói:

- Ngươi nói chính là Tề thiếu chủ?

Ngữ khí của lão giả đột nhiên trở nên lạnh giá, âm trầm nói:

- Chẳng lẽ còn có người khác sao!

Trần Khang sợ hết hồn, vội vàng nói:

- Tề thiếu chủ mấy ngày trước theo lão tổ của chúng ta đi Cổ Dương Thành, hiện tại còn chưa trở lại.

- Cổ Dương Thành?

Trong mắt lão giả lộ ra một tia hàn mang, lạnh lẽo nói:

- Cổ Dương Thành kia ở nơi nào ngươi có biết không? Lập tức mang ta đi.

Trần Khang bị khí tức kinh khủng của lão giả đè lên, hai chân run rẩy, quỳ rạp dưới đất, Huyền Nguyên cả người cơ hồ đình trệ, căn bản không dám không đáp ứng.

Đúng lúc này, lão giả đột nhiên ngẩng đầu lên.

Xèo, một đạo lưu quang màu đen đột nhiên ở phía chân trời xuất hiện, về phía bên này bắn mạnh đến, chớp mắt liền đến bầu trời Huyền Cơ Tông.

Nhìn thấy Huyền Cơ Tông tàn tạ khắp nơi, hóa thành phế tích, người này nhất thời phát sinh một tiếng gào thét phẫn nộ, tức giận nói:

- Đáng chết, là ai, là ai phá huỷ Huyền Cơ Tông của lão phu, đáng chết a.

Người kia phẫn nộ rít gào, chính là Thiên Dịch lão nhân từ Cổ Dương Thành thu được một chút hi vọng sống, hắn xoay chuyển ánh mắt, ngay lập tức nhìn thấy đám người Trần Khang trong phế tích, phát hiện đám người Trần Khang lại quỳ gối ở trước mặt lão giả, cho rằng là ba người này phá huỷ Huyền Cơ Tông, trong lòng Thiên Dịch lão nhân nhất thời bốc lên lửa giận vô tận.

- Có phải là các ngươi, có phải là các ngươi phá huỷ Huyền Cơ Tông, lão phu muốn mạng của các ngươi.

Thiên Dịch gầm lên giận dữ, khuôn mặt dữ tợn, rít gào vọt tới.

Hắn đấm ra một quyền, Vũ thực lực Hoàng không chút lưu tình triển khai ra, một quyền ảnh to lớn phá tan hư không, quyền ảnh kích đãng ra vô số kình phong, bao phủ về phía ba người lão giả, chấn động đến mức đá vụn trên mặt đất phun trào.

- Lão tổ.

Đám người Trần Khang nhất thời phát sinh tiếng hô kinh hỉ.

- Hừ.

Bên người lão giả, hai nam tử trung niên thấy thế, hơi nhướng mày, hừ lạnh một tiếng, trong ánh mắt lộ ra một tia xem thường, một người trong đó, nhẹ nhàng nhảy tới trước một bước, tay phải hóa trảo, quay về quyền ảnh nhẹ nhàng trảo một cái.

Oanh ầm.

Một quyền của Thiên Dịch lão nhân, bị ầm ầm vồ nát, Huyền Nguyên ẩn chứa trong đó vỡ ra, chấn động khu phế tích thành bột mịn.

Cái gì?

Thiên Dịch lão nhân giật nảy cả mình, lúc này mới cảm giác được ba người kia khí tức cường hãn đáng sợ, dĩ nhiên mỗi một cái đều xem không thấu, hoàn toàn không kém mình.

- Ngươi chính là Thiên Dịch?

Cùng lúc đó, một thanh âm lạnh lùng ở bên tai hắn vang lên, hắn ngưng thần nhìn tới, ánh mắt rơi vào trên người lão giả kia.

- Ngươi, ngươi là...

Sắc mặt hắn bỗng nhiên đại biến, lộ ra kinh hãi, toàn bộ thân thể trong nháy mắt run lẩy bẩy, phảng phất như nhìn thấy đồ vật gì khó có thể tin.

- Quả nhiên là ngươi, trước ở bên người Tôn nhi của lão phu có một mình ngươi, nói đi, Tôn nhi của lão phu thế nào rồi.

Lão giả hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lạnh lẽo, đột nhiên đưa tay dò ra, một luồng lực lượng căn bản khó có thể chống lại bao phủ Thiên Dịch lão nhân, bắt tới bên người lão giả.

Thiên Dịch lão nhân đỏ mặt lên, ánh mắt ngơ ngác, con ngươi trợn lên như trứng gà, hoảng sợ nói:

- Ngươi là Vũ Đế thần niệm trên người Tề thiếu chủ...

Hắn lập tức liền nhận ra, dung mạo của lão giả này, cùng trong mi tâm Tề Thừa hiện ra đạo Vũ Đế thần niệm kia giống như đúc.

Lão giả hàn mang lóe lên, lạnh lùng nói:

- Không sai, lão phu chính là Tề Thác, nói mau, sau đó thế nào? Tề Thừa đâu?

Vẻ mặt của Thiên Dịch lão nhân lập tức trở nên ngưng trệ, phảng phất như có cái gì khó nói, ấp úng, không dám nói ra, chỉ nói:

- Tề thiếu chủ, Tề thiếu chủ hắn...

- Hắn đến cùng làm sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK