Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 456 Cười to (1)

Thời điểm rất nhiều tuyển thủ như lâm đại địch, ở phương hướng tuyển thủ năm đại vương quốc có tiếng châm chọc khiêu khích vang lên.

Rất nhiều tuyển thủ dự bị của năm đại vương quốc kia hoặc là khinh thường, hoặc là hung hăng càn quấy, hoặc là cười lạnh, cả đám liên tục cất bước tiến lên, vậy mà đi tới vị trí của mắt trận.

Đi ở phía trước là Thiên Kim quốc Hạ Thất Hề, thần sắc của nàng bình tĩnh, đối mặt hồn lực nhất phẩm trùng kích nhưng không biến sắc chút nào, dường như lực trùng kích trên người nàng không phải một tia hồn lực khủng bố, mà là một cơn gió nhẹ thổi qua.

- Quả nhiên Hạ Thất Hề không hổ danh là thiên tài cường quốc Thiên Kim quốc, thực lực quả nhiên đáng sợ.

- Phong độ như vậy, phong thái như vậy thật không hỗ là nữ trung hào kiệt ah.

Đám người nghị luận với nhau, Hạ Thất Hề trực tiếp đi tới gần một nửa mắt trận và khoanh chân ngồi xuống.

Ở bên cạnh Hạ Thất Hề có một ít tuyển thủ liên tục khoanh chân ngồi xuống, cũng không vượt qua một bước, cũng ngồi cùng vị trí trục hoành với nàng.

Trên khán đài Chúc Thiên Lam vuốt vuốt chòm râu cười nói:

- Đám tiểu tử này tâật khôn khéo, biết rõ thu hoạch ở nơi này sẽ có hồi báo tốt nhất.

Vị trí bọn họ ngồi nằm ở vào khu vực mắt trận và biên giới trung tâm của lôi đài, nơi nà, hồn lực trùng kích trọng yếu nhất, cũng là địa điểm rõ ràng nhất, ở chỗ này bọn họ có thể cảm nhận được ảo diệu từ hồn lực của đại tâận mang lại, bắt dược tin tức trọng yếu trong hồn lực.

Xa hơn về phía trước cũng không phải là không thể được, mỗi khi tiến thêm một bước thừa nhận hồn lực trùng kích gia tăng đâu chỉ một phần, đối với những dự thi tuyển thủ như bọn họ mà nói không phải chuyện có lợi gì.

Trong lúc nhất thời trên lôi đài hình thành kỳ quan vô cùng kỳ lạ, dự định hơn hai mươi tên tuyển thủ trên cơ bản ngồi lên vị trí của mình, còn lại hơn bốn trăm người đang ngồi ở biên giới lôi đài.

Bọn họ đang âầu ổn, cho nên sẽ không tùy tiện về phía trước.

- Ồ, tuyển thủ dự định như thế nào mà chỉ có hai mươi bốn, có phải quá ít hay không?

Đúng lúc này đột nhiên có một giọng nói vang lên hấp dẫn người chung quanh chú ý.

Mọi người liên tục quay đầu nhìn sang, cẩn thận khẽ đếm, quả nhiên phát hiện trong tuyển thủ dự định rõ ràng chỉ có hai mươi bốn, lại thiếu một.

- Dường như thiếu lĩnh đội của Lưu Vân quốc.

Rốt cục có người nhạy cảm phát giác được người không có mặt là ai, lập tức mở miệng lên tiếng, một đám người lập tức tìm kiếm tung tích của Diệp Huyền, lúc này mọi người nhanh chóng phát hiện thân ảnh Diệp Huyền đang ở biên giới lôi đài.

- Trời ạ, tiểu tử này thật sự là tuyển thủ dự định sao? Vì sao hắn lại trốn ở bờ lôi đài như thế?

- Ta nói hắn còn trẻ như vậy thì có bản lĩnh gì, thật mất mặt ah.

- Nhìn bộ dạng của hắn sẽ không phải không vượt qua được cả vòng đầu tiên đấy chứ.

Chẳng những khán giả phía dưới, ngay cả rất nhiều tuyển thủ dự thi cũng dùng sắc mặt cổ quái nhìn Diệp Huyền, bộ dạng buồn cười nhưng không dám cười.

- Hắc hắc, tiểu tử, ngươi cũng là tuyển thủ dự định? Ta thấy thế nào cũng giống rùa đen rút đầu ah.

Trong năm thiên tài của Đông Thăng quốc, nam tử mũi ưng có xung đột với Diệp Huyền từ trước cười lạnh, trong giọng nói mang theo trào phúng không nhỏ.

- Ha ha, vị huynh đệ kia nói đúng, ta thấy tuyển thủ Lưu Vân quốc không phải rùa đen rút đầu, chính là thế hệ nữ lưu, xem ra tên tuổi năm đại cường quốc cũng hữu danh vô thực ah.

Đệ nhất thiên tài Hỏa Ô quốcTrần Tước Minh e sợ thiên hạ không loạn, nghe được nam tử mũi ưng trào phúng Diệp Huyền cũng cười lạnh lên tiếng.

Chỉ cần có thể bắt lấy cơ hội đả kích Lưu Vân quốc, thân là thiên tài Hỏa Ô quốc như hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Đối mặt mọi người trào phúng, Diệp Huyền bất động thanh sắc, chỉ thấy hắn mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, dường như không nghe bất cứ tin tức nào từ bên ngoài.

- Ha ha, xem ra tiểu tử này chẳng những là rùa đen rút đầu mà còn là đà điểu sợ hãi vùi đầu vào trong cát trốn tránh, là phế vật.

Đám người Trần Tước Minh trào phúng làm cho tuyển thủ Lưu Vân quốc lúc này cũng đỏ mặt, rất nhiều luyện hồn sư quan sát Lưu Vân quốc cũng đỏ mặt, sắc mặt không tốt.

- Là ai nói bậy, thối không ngửi được.

Rốt cuộc Vân Ngạo Tuyết không nhịn được hừ lạnh một tiếng.

- Ôi!!! Ngươi còn dám phản bác, thân là tuyển thủ dự định lại ngồi chung lôi đài với những kẻ kia, như thế nào, ta nói phế vật còn sai hay sao? Ta thấy Lưu Vân quốc cũng không có người, những tuyển thủ khác buồn bực không dám thả rắm, cuối cùng lại để cho một nữ nhân xuất đầu, chậc chậc, nếu như là ta dứt khoát đập đầu tự sát cho rồi.

Trần Tước Minh cười lạnh liên tục.

- Đủ rồi, nơi này là lôi đài, không phải nơi các ngươi chửi bới chanh chua.

Thiên Kim quốc Hạ Thất Hề lạnh lùng lên tiếng.

Vẻ mặt Trần Tước Minh cứng đờ, chợt hừ lạnh nói:

- Hạ Thất Hề, người khác sợ ngươi, Trần Tước Minh ta không sợ ngươi, lúc này là phù quang đại hội, chưa biết ai thắng ai thua đâu đấy.

Trong khi mọi người giao phong với nhau, Diệp Huyền thân là người trong cuộc lại có vẻ mặt như thường, dường như bọn họ không phải đang bàn luận về hắn.

Lúc này lực chú ý của các luyện hồn sư đều tập trung vào hồn lực trùng kích, cũng không quan tâm chuyện khác, Diệp Huyền hiện tại đều đặt lực chú ý của mình vào ảo diệu của trận pháp hồn lực phong bạo.

Theo thời gian trôi qua, uy năng của trận pháp dâng tăng lên, cường độ hồn lực phong bạo cũng chậm rãi tăng lên.

Phốc phốc!

Bên kia bờ lôi đài có một gã luyện hồn sư đột nhiên biến sắc, hắn phun máu tươi và lăn xuống dưới lôi đài, sắc mặt của hắn tái xám.

Có luyện hồn sư đầu tiên bị đào thải, kế tiếp cường độ hồn lực phong bạo tăng lên đã không ngừng có luyện hồn sư không kiên trì nổi nên ngã xuống khỏi lôi đài, bọn họ thở hổn hển từng hơi, sắc mặt tái nhợt nhanh chóng khôi phục bộ dạng hồng nhuận phơn phớt, khí tức hồn lực trên người cô đọng hơn trước rất nhiều.

- Quả nhiên ta đoán đúng, trận pháp hồn lực phong bạo không chỉ dùng kiếm tra cường độ hồn lực của luyện hồn sư, nó càng có năng lực trợ giúp cô đọng hồn lực, thừa nhận thời gian càng dài sẽ lấy được chỗ tốt càng nhiều.

Trong nội tâm Diệp Huyền âm thầm khiếp sợ.

Từ lúc hắn quan sát trận pháp hồn lực phong bạo mở ra đã có cảm giác khác bình thường.
Chương 457 Cười to (2)

Bởi vì hồn lực phong bạo cũng không chỉ có hồn lực trùng kích đơn giản như vậy, mà là ẩn chứa hiệu quả cô đọng tự nhiên, đơn giản mà nói đây giống như một loại khảo nghiệm, Diệp Huyền lần đầu tiên nhìn thấy trận pháp hồn lực giống như thế.

Trong nội tâm của hắn không nén được lòng hiếu kỳ muốn cảm ngộ trận pháp này từ âầu tới cuối.

Ngồi ở vị trí đám người Hạ Thất Hề thật sự có thể dễ dàng cảm ứng được hồn lực chấn động nhưng cảm giác toàn bộ trận pháp lại không rõ ràng như vậy, cho nên Diệp Huyền mới có thể ngồi ở biên giới trận pháp cảm nhận thật kỹ.

Lúc này có suong mù trắng hồng bao phủ, nó không ngừng phóng ra khỏi mắt trận ở trung tâm lôi đài, chỉ qua hơn một phút đã có hơn trăm tên luyện hồn sư liên tục ngã xuống lôi đài.

Những luyện hồn sư này ở phương diện hồn lực trụ cột hơi kém một chút, bọn họ ngã xuống không đại biểu bọn họ thất bại, cũng đại biểu bọn họ mất đi tư cách tham dự cuộc thi.

Bởi vì nhân số hạn chế đầu tiên của vòng thứ nhất là ba trăm người.

Bên bờ lôi đài, mỗi tên luyện hồn sư đều cắn răng và yên lặng không nói gì.

Đột nhiên thân thể Diệp Huyền thân đứng lên làm vô số người chú ý tới.

- Tiểu tử này không kiên trì nổi sao?

- Nhưng hắn đang ngồi ở biên giới lôi đài, hắn ngồi ở phía sau so với hai mươi bốn người khác, trong những tuyển thủ phía trên không có ai có vẻ kiên trì không nổi, hắn không kiên trì nổi cũng là chuyện quá bình thường,

- Ha ha, nếu tiểu tử kia hiện tại bị loại thì quá khôi hài rồi.

- Tuyển thủ dự định không thông qua được vòng đầu tiên, truyền đi sẽ làm cho cả Lưu Vân quốc biến thành trò cười.

- Đến, chúng ta oán xem tiểu tử này mất bao lâu để bị đào thải, ta đoán là năm phút đồng hồ.

- Năm phút đồng hồ, ngươi đánh giá hắn quá cao rồi, ta đoán hai phút, ngươi không thấy hắn vừa rồi ngồi ở khu vực biên giới sao.

Vốn đại đa số người xem đều đặt lực chú ý lên các tuyển thủ đỉnh cấp như Hạ Thất Hề, trải qua mọi người nghị luận với nhau như thế gần như hấp dẫn hơn phân nửa ánh mắt của mọi người, ngược lại tập trung lên người của Diệp Huyền.

Đám người bọn họ chú ý cũng không phải Diệp Huyền có thể đi tới một bước nào, mà là Diệp Huyền huyền bị loại bỏ bao lâu.

Nếu như Diệp Huyền trong tình huống có nhân số bị loại bỏ vượt qua ba trăm người, vậy thì khôi hài, đường đường tuyển thủ dự tuyển của năm đại cường quốc không thể qua được vòng sơ khảo của lôi đài, không hề nghi ngờ, đến lúc đó Lưu Vân quốc sẽ có thanh danh lan xa trong liên minh mười ba nước, cũng là trò cười lớn nhất.

Trong mắt của bao người, thân ảnh Diệp Huyền lại sáng ngời nhưng dường như có chút bất ổn..

Hô hấp của mọi người cứng lại, trước mắt trong trận pháp có hơn ba trăm hai mươi tên tuyển thủ, nói cách khác còn cần đào thải hơn hai mươi đối thủ, bọn họ rất ngạc nhiên vì sao Diệp Huyền không phải là một trong số đó.

Trên lôi đài, cường độ hồn lực phong bạo không ngừng tăng lên.

Phốc phốc!

Không ngừng có luyện hồn sư ngã xuống lôi đài, thời điểm chỉ òn lại ba trăm người, cũng chỉ có Diệp Huyền lảo đảo nhưng không có bị loại bỏ.

Hêện tại nội tâm của nhiều người sinh ra cảm giác thất lạc không nói thành lời.

Tuy kiên trì đến bây giờ nhưng đoán chừng cũng là cực hạn của tiểu tử này kia rồi, thiếu niên mười mấy tuổi thiếu niên, nhiều lắm là luyện hồn sư nhất phẩm, có thể kiên trì được bao lâu chứ.

Trong nội tâm không ít người đang có suy đoán như vậy.

Vù vù!

Hồn lực phong bạo không ngừng tăng cường.

Hai trăm năm mươi người!

Hai trăm người!

Một trăm năm mươi người!

Một trăm người!

Năm mươi người!

Không ngừng có luyện hồn sư bị cường độ hồn lực tăng lên loại bỏ thật nhanh, làm cho mọi người khiếp sợ là, Diệp Huyền mà nội tâm bọn họ cho rằng sẽ bị loại bỏ lại có thể đi tiếp, hắn vẫn đứng vững trên lôi đài như đá ngầm trong biển cả.

Vào lúc này cường độ hồn lực phong bạo đã đạt tới trình độ luyện hồn sư nhất phẩm đỉnh phong.

Điều này sao có thể?

Những kẻ đang chờ xem kịch vui cũng ngạc nhiên không hiểu vì sao, tại sao Diệp Huyền có thể kiên trì lâu như thế này.

Nếu dùng tuổi mà nói, trên lôi đài trừ Diệp Huyền ra đã có không thấp hơn hai mươi tuyển thủ.

Đúng lúc này Diệp Huyền đang ngồi khoanh chân nhắm mắt lại mở mắt ra, sau đó hắn đứng dậy trong ánh mắt nghi ngờ của mọi người.

Hành động của hắn làm vô số luyện hồn sư trợn mắt há hốc mồm, trong ánh mắt của bọn họ bắn ra hào quang, nói thầm có phải gia hỏa này giả heo ăn thịt hổ không? Hắn còn có thể đi về phía trước trong thời điểm như hiện tại?

Cường độ hồn lực phong bạo đang dần dần tăng lên, nó không ngừng áp bách tuyển thủ, đều có mấy người bắt đầu không kiên trì nổi nên lung lay sắp đổ giống như sắp bị đào thải, tiểu tử này còn có thể đi lên?

Trong khi mọi người suy đoán, lại thấy Diệp Huyền không có đi lên phía trước nữa, hắn đi tới một góc biên giới khác của lôi đài và khoanh chân ngồi xuống.

Tròng mắt toàn trường như rơi xuống.

Từ biên giới lôi đài bên này đổi thành biên giới bên kia, tiểu tử này đang làm gì đó? Trận nhãn của hồn lực phong bạo nằm ở khu vực trung tâm, mặc kệ hắn đi tới nơi nào, cường độ hồn lực trùng kích đều là như nhau, hành động của Diệp Huyền hiện tại chẳng khác gì cởi qâần nói bậy, căn bản vẽ vời cho thêm chuyện.

Bọn họ xem không hiểu, ngay cả đám người Chúc Thiên Lam hội trưởng phía trên cũng không hiểu ra làm sao, không rõ Diệp Huyền đang làm gì đó.

Khi hồn lực phong bạo không ngừng gia tăng, vào lúc mọi người không kiên trì nổi và bị đào thải ra khỏi thi đấu, hôm nay chỉ còn lại gần ba mươi người, như Lưu Vân quốc Lý Vạn Bằng là tuyển thủ dự định nhất phẩm đỉnh phong cũng thối lui tới khu vực biên giới của lôi đài, cường độ hồn lực trùng kích làm bọn họ lung lay sắp đổ.

Phốc phốc!

Rốt cục vài tên luyện hồn sư nhất phẩm đỉnh phong tuyển thủ dự định cũng bắt đầu đào thải.

Hai mươi người.

Mười lăm người.

Nhân số càng ngày càng ít.

Cục diện đã đến tình trạng thập phần khẩn trương.

Đúng lúc này đã thấy Diệp Huyền lai đứng lên lần nữa, hắn thoải mái nhàn nhã đi sang biên giới khác của lôi đài và khoanh chân ngồi xuống, dường như hồn lực phong bạo bành trương và trùng kích không có tác dụng với hắn.

Rốt cuộc tình huống như thế nào?

Tất cả mọi người há hốc mồm.

Bọn họ cho rằng Diệp Huyền căn bản không thể kiên trì nhưng lại có thể kiên trì tới mức này, thậm chí còn rất nhàn nhã, dường như hắn vẫn còn dư lực.
Chương 458 Lực lượng mới xuất hiện (1)

Phốc phốc!

Đúng lúc này Vân Ngạo Tuyết và các luyện hồn sư nhị phẩm cũng bắt đầu không kiên trì nổi, bọn họ liên tục phun máu tươi, sắc mặt trắng bệch và lui bước về phía khu vực biên giới của lôi đài

Trừ Diệp Huyền ra, rốt cuộc mọi người cũng phát hiện không đúng.

Trận pháp hiện tại còn mười lăm người, trừ tuyển thủ dự định của năm đại cường quốc ra, còn lại ba gã tuyển thủ, từ đầu đến cuối khoanh chân ngồi tại biên giới, bọn họ chưa từng nhúc nhích mải mai, thậm chí trong đó có một người bị hồn lực trùng kích, thần sắc của bọn họ như cũ và không có biến hóa gì.

Trong đó có mấy người từng xung đột với Diệp Huyền.

- Ba người này là ai? Không ngờ có thể kiên trì tới mức này.

Người dưới đài vô cùng khiếp sợ.

Phốc phốc phốc phốc!

Hồn lực phong bạo tăng cường lần nữa, đám người Tạ Kim Đường, Vân Ngạo Tuyết và luyện hồn sư nhị phẩm tới từ năm cường quốc đều liên tục đào thải.

Đột nhiên xuất hiện ba người vẫn kiên trì và không có dấu hiệu bị loại bỏ.

Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người.

- Dường như đó là Mục Chấn quốc Chu Lương!

- Bên cạnh chính là Hắc Lâm quốc Bạch Khởi.

- Người áo bào trắng là Vô Thương quốc Loan Hồng!

- Không nghĩ tới vương quốc của chúng ta có luyện hồn sư thiên tài như thế, không thể tưởng tượng nổi!

Luyện hồn sư ở quốc gia ba người liên tục khiếp sợ mở miệng, đồng thời nội tâm tràn ngập cuồng hỉ và hưng phấn.

Mục Chấn quốc? Hắc Lâm Quốc? Vô Thương quốc?

Những người còn lại có vẻ mặt không tên, vẻ mặt khó có thể tin, đều là liên minh mười ba nước, người ba quốc gia này thường xuyên nghe nói quốc gia mình chỉ đứng trung hạ du trong liên minh mười ba nước mà thôi, lúc nào xuất hiện luyện hồn sư thiên tài nghịch thiên như vậy?

Trên đài hội nghị, đám người Chúc Thiên Lam cũng có vẻ mặt như thế.

hiện tại thế cục lại biến hóa lần nữa

Trên lôi đài hồn lực phong bạo lại tăng mạnh hơn trước.

Lưu Vân quốc Hà Từ Đình, Hỏa Ô quốc Trần Tước Minh, Thạch Chân quốc Hứa Chính Thanh đều là luyện hồn sư nhị phẩm đỉnh phong cũng thổ huyết và bị đào thải.

Trong hồn lực phong bạo hiện tại đều là tiêu chuẩn luyện hồn sư tam phẩm.

Ba người kia vẫn đứng vững trên lôi đìa.

Điều đó không có khả năng!

Trong đầu tất cả mọi người đều có ý niệm như thế.

Bọn họ không nghĩ tới Hà Từ Đình, Trần Tước Minh là luyện hồn sư thiên tài của năm cường quốc đều bị đào thải, mấy người kia rõ ràng còn có thể ở lại trong trận pháp.

- Cát Lợi Huy hội trưởng, Mục Chấn quốc của ngươi lúc nào xuất hiện thiếu niên thiên tài như thế? Hiện tại cường độ trên lôi đài đã là tam phẩm đấy.

Chúc Thiên Lam hội trưởng kềm nén không được mở miệng hỏi thăm.

Mục Chấn quốc lĩnh đội Cát Lợi Huy cũng ngây ngốc, tại vương quốc của mình còn có luyện hồn sư nghịch thiên như vậy, hiển nhiên ngay cả hắn cũng không ngờ tới.

- Chu Lương thật là thiên tài của Mục Chấn quốc, hắn là lực lượng mới xuất hiện gần nửa năm nay thôi, thu nạp vào trong hồn sư tháp Mục Chấn quốc tại vương thành, nói thực ra ta cũng bị thực lực của hắn làm giật mình.

Chu Lương là thiên tài Cát Lợi Huy mới khai quật trong nửa năm gần dây, mặc dù biết hắn thiên phú kinh người nhưng không ngờ rằng lại kinh người đến mức này, làm cho hắn cũng phải chấn động.

Với tư cách là đệ nhất luyện hồn sư của Mục Chấn quốc, Cát Lợi Huy cũng là tam phẩm đỉnh phong, nhưng Chu Lương hôm nay biểu hiện có thể kiên trì dưới hhồn lực phong bạo tam phẩm, chẳng phải nói hắn không kém mình bao nhiêu sao?

Giật mình qua đi, trong nội tâm Cát Lợi Huy lúc này mừng như điên, Chu Lương biểu hiện càng nghịch thiên, đạt được thứ tự càng cao, bọn người Mục Chấn quốc có nhân số tiến vào phù quang bí cảnh sẽ càng ngày càng nhiều, từ đó Mục Chấn quốc sẽ có lợi thế thật lớn.

Hắc mã, đây mới là là đại hắc mã ngang trời xuất thế.

Trong lòng mọi người đều bị cảm khái.

Nhìn thấy mấy người còn lại trên lôi đài, rất nhiều người đều im lặng lắc đầu, ánh mắt ngây ngốc, trên trận đấu trước, bọn họ cho dù thế nào cũng không nghĩ tới cục diện phù quang đại hội lại có bộ dạng như thế này.

Trong tình huống mọi người khiếp sợ không nhỏ, cảnh tượng kế tiếp càng làm nội tâm bọn họ chấn động.

Lúc trước đám người Loan Hồng biểu hiện không quá nổi bật, đột nhiên đứng lên đi tới gần vị trí của Hạ Thất Hề và thanh niên mũi ưng, ngay sau đó ngồi xuống, năm người xếp bằng ở cùng một chỗ.

Sắc mặt Thiên Kim quốc đệ nhất thiên tài Hạ Thất Hề biến hóa, hiện tại nàng đã nỏ mạnh hết đà, cho tới nay nàng vẫn được cho rằng là thiên tài mạnh nhất liên minh mười ba nước, như thế nào cũng không ngờ lại có người có thể sánh vai với mình, hơn nữa còn không phải một.

Nàng cắn răng tiếp tục kiên trì.

Hiện tại năm tên thiên tài đỉnh cấp đặt song song với nhau và tiếp nhận khảo hạch.

Sắc mặt đám người kia đỏ lên, lúc này tràng diện mênh mông cuồn cuộn, sau nhiều lần phù quang đại hội nhưng lần này làm bọn họ hưng phấn không thôi.

Cái gì Hà Từ Đình, Trần Tước Minh cũng biến sắc, sắc mặt khó coi, bọn họ vẫn tự xưng mình là thiên tài đệ nhất vương quốc nhưng ngay cả vòng sơ khảo như thế này lại không lọt vào top năm, đối với bọn họ mà nói việc này là đả kích cực lớn.

Hô!

Hồn lực phong bạo tiếp tục tăng cường, rốt cục trong năm người dẫn đầu có người không kiên trì nổi đó chính là Hắc Lâm Quốc Bạch Khởi, hắn là người bại trận đầu tiên.

Ngay sau đó là Mục Chấn quốc Chu Lương cũng không kiên trì nổi và lui về phía sau, ngay sau đó Thiên Kim quốc Hạ Thất Hề cũng đến cực hạn phun ra một ngụm máu tươi cùng ngã xuống đài với Chu Lương.

Xoạt!

Toàn trường xôn xao, mọi người vẫn cho rằng quán quân liên minh mười ba chính là đệ nhất thiên tài Hạ Thất Hề, không ngờ nàng bại sớm như thế.

Hôm nay ở trên lôi đài còn lại Đông Thăng quốc thanh niên và Vô Thương quốc thanh niên áo bào trắng Loan Hồng, cường độ hồn lực phong bạo đã là tam phẩm trung kỳ.

Nhìn thấy Hạ Thất Hề suy tàn, sắc mặt Thiên Kim quốc Chúc Thiên Lam hội trưởng hết sức khó coi, hắn nhìn sang Đông Thăng quốc Tả Nhất Minh hội trưởng:

- Tả Nhất Minh hội trưởng, thật không nghĩ tới Đông Thăng quốc các ngươi có thiên tài như thế.

Trong nội tâm Tả Nhất Minh hội trưởng lúc này vô cùng khiếp sợ, dù oao đối phương gia nhập hồn sư tháp vương thành không bao lâu, hắn cũng không chú ý nhiều, cho tới nay hắn vẫn nghĩ Đông Thăng quốc đệ nhất luyện hồn sư thiên tài chính là Đinh Lam nhị phẩm đỉnh phong.

Hắn không nghĩ tới là Đinh Lam lại bại sớm như thế, ngược lại hắn chưa bao giờ chú ý tới Dạ Phồn Tinh lại ngang trời xuất thế kiên trì đến bây giờ.
Chương 459 Lực lượng mới xuất hiện (2)

Nói thật trong lòng của hắn cũng là vô cùng khiếp sợ.

Chỉ có điều giờ phút này đối mặt Chúc Thiên Lam hội trưởng hỏi thăm nên hắn cũng tỏ ra thản nhiên lạnh nhạt:

- Ha ha, Chúc Thiên Lam hội trưởng quá khách khí, Dạ Phồn Tinh biểu hiện cũng vượt quá ta đoán trước, xem ra Đông Thăng quốc của chúng ta cũng có một hai thiên tài.

Tuy ngữ khí của hắn khiêm tốn nhưng bên trong đắc ý không nhỏ, lại biểu hiện ra mặt không chút che giấu.

- Xem ra quán quân lần này là chỉ có thể do hai người Đông Thăng quốc Dạ Phồn Tinh và Vô Thương quốc Loan Hồng rồi.

Có người cười nói.

Hắn vừa dứt lời Dạ Phồn Tinh trên lôi đài không nén được phun máu tươi và rời khỏi lôi đài.

Giữa lôi đài, chỉ còn lại Vô Thương quốc thanh niên áo bào trắng Loan Hồng.

- Không nghĩ tới trận đầu này đệ nhất lại bị Vô Thương quốc Loan Hồng đoạt đi.

Mọi người trợn mắt há hốc mồm.

- Chuyện này còn không nhất định.

Trên đài hội nghị Khô Trần phó hội trưởng cười cười.

Ánh mắt của mọi người nhìn sang đối phương, vẻ mặt bọn họ từ kinh ngạc nhiên biến thành ngây ngốc, thần sắc cổ quái tới cực điểm.

Hiện tại trừ Loan Hồng ra còn có một bóng người chưa thất bại.

- Là hắn.

- Thiếu niên của Lưu Vân quốc.

Bởi vì đám người Loan Hồng là lực lượng mới xuất hiện cho nên mọi người đều tập trung chú ý lên thân năm người Hạ Thất Hề ở giữa lôi đài, ngược lại quên đi Diệp Huyền vẫn ở biên giới lôi đài.

Cho tới bây giờ mọi người mới kịp phản ứng, Diệp Huyền còn chưa bị loại bỏ.

Chỉ thấy hắn ngồi xếp bằng tại nơi hẻo lánh với bộ dạng vong ngã.

- Thì ra là như vậy, trận pháp này quả nhiên tinh diệu.

Không có người biết rõ nội tâm của Diệp Huyền lúc này hoàn toàn đắm chìm vào trong trận pháp, hơn nữa còn đang khiếp sợ to lớn, hắn thay đổi nhiều vị trí và cân nhắc nhiều ảo diệu trong đó, trận háp hồn lực phong bạo có cấu tạo thế nào cũng bị Diệp Huyền nhìn phá, mà hắn cũng rung động mạnh với kỳ tư diệu tưởng của người sáng tạo ra trận này.

Người thiết trí trận pháp hồn lực phong bạo này tuyệt đối là đại năng nghịch thiên, nếu không cũng không thể thiết kế ra trận pháp cường đại như vậy.

Cho dù là kiếp trước của Diệp Huyền cũng chưa chắc nói mình nhất định có thể sáng tạo ra trận pháp như thế.

Việc này cũng làm Diệp Huyền chờ mong to lớn với phù quang bí cảnh.

Ân?

Đúng lúc này đột nhiên Diệp Huyền cảm nhận được có sát ý mờ mịt xuất hiện, sát ý làm hắn giật mình tỉnh táo lại, thời điểm này Diệp Huyền mới phát hiện trên lôi đài chỉ còn lại hai người là hắn và thanh niên áo bào trắng mà thôi.

Tên thanh niên áo bào trắng lúc này nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, phát hiện Diệp Huyền còn không có bị loại bỏ và nội tâm của hắn hoảng sợ tới cực điểm.

Vì sao Diệp Huyền có thể kiên trì tới bây giờ?

Đối với Loan Hồng mà nói đây tuyệt đối là chuyện không thể tiếp nhận được.

Trình độ của Loan Hồng hắn hơn xa bao trùm cái gọi là thiên tài của liên minh mười ba nước, hắn không tin trong liên minh mười ba nước còn có ai có tạo nghệ luyện hồn học còn lợi hại hơn hắn.

Dùng trình độ của liên minh mười ba nước, hai mươi lăm tuổi đạt tới luyện hồn sư tam phẩm đã là cực hạn, ngay cả Thiên Kim quốc Hạ Thất Hề cũng chỉ là tam phẩm trung kỳ mà thôi.

Diệp Huyền quá kỳ quặc.

Trong nội tâm Loan Hồng trừ khiếp sợ ra còn có sát ý tăng vọt.

Hắn cũng từ trong lời của Dạ Phồn Tinh biết được sự việc diễn ra trong cửa hàng ngày đó, cũng không có đặt trong lòng, hêện tại hắn cũng phải nhìn thẳng vào Diệp Huyền.

Tâm thần lắng đọng lại, Loan Hồng tiếp tục kiên trì trong hồn lực phong bạo, hắn không tin Diệp Huyền kiên trì thời gian dài hơn hắn rất nhiều.

Lúc này nội tâm người nơi này vô cùng chấn động.

Chỉ cần lại đào thải một người như vậy sẽ là quán quân của vòng thứ nhất, đạt được hai trăm điểm tích lũy.

Đối với hai vương quốc mà nói quán quân vô cùng quan trọng.

Nhưng hồn lực tam phẩm phong bạo trùng kích vào Diệp Huyền và Loan Hồng, cả hai không có dấu hiệu bị đào thải.

Thời gian trôi qua, đột ngột ——

Cường độ hồn lực phong bạo lúc này lại tăng lên.

Oanh!

Thậm chí mọi người lúc này có cảm giác hồn lực gần như hóa thành thực chất và hình thành uy áp làm người ta hít thở không thông.

Hồn lực phong bạo tứ phẩm.

Trận đấu đến bây giờ, cường độ hồn lực phong bạo đã tăng lên tứ phẩm.

Tất cả người xem đều khiếp sợ không nhỏ, bọn họ cho dù như thế nào cũng không ngờ tới trận đấu cửa thứ nhất lại đặc sắc như thế.

Hồn lực phong bạo tứ phẩm, cho dù là phó hội trưởng hồn sư tháp của các vương quốc cũng chưa chắc có thể kiên trì, nhưng Loan Hồng và Diệp Huyền lại có thể kiên trì mà không có dấu hiệu thất bại.

Lúc nào thiên tài liên minh mười ba nước lại mạnh tới mức này? Thậm chí không thua gì cường giả thế hệ trước.

Ngoài rung động, nội tâm mọi người còn có không thể tưởng tượng nổi.

Phốc phốc!

Vào thời điểm cuối cùng, rốt cuộc Loan Hồng không thể kiên trì và phun máu tươi.

Trên lôi đài hiện tại chỉ còn lại một Diệp Huyền.

Xoạt!

Toàn trường xôn xao, bọn họ rung động khi nhìn tâấy cảnh này.

Trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người nơi đây, Diệp Huyền chẳng những còn có thể kiên trì, vẻ mặt của hắn không có chút biến hóa nào.

Vào lúc này hồn lực phong bạo trùng kích đã tăng lên tứ phẩm trung kỳ, chẳng lẽ thiếu niên này là luyện hồn sư tứ phẩm sao? Hắn mới bao lớn chứ?

- Không đúng, các ngươi xem chung quanh hắn có bình chướng đặc biệt kìa.

- Ồ, đúng là có, tại sao vừa rồi chúng ta không có phát hiện ra?

- Vừa rồi hồn lực phong bạo còn yếu nên bình chướng này hiển thị không rõ ràng, hiện tại hồn lực phong bạo đạt tới tứ phẩm nên bày ra.

- Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Trên người của hắn có bảo vật che đậy hồn lực phong bạo sao? Cho nên mới có thể kiên trì lâu như vậy?

- Hảo tiểu tử, ta nói tại sao hắn có thể kiên trì lâu như thế, thì ra trên người của hắn có bảo vật như vậy, là ăn gian.

Vô số dân chúng toàn trường đều nhìn thấy bên ngoài thân thể Diệp Huyền có một tầng bình chướng vô hình đang rõ ràng, hồn lực phong bạo trùng kích vào bình chướng nhưng chỉ có một phần nhỏ yếu thấm qua tác dụng lên người của Diệp Huyền, tuyệt đại đa số hồn lực phong bạo đều bị bình chướng ngăn cản bên ngoài.

- Ăn gian, tiểu tử này đang ăn gian!

- Đoạt tư cách dự thi của hắn.

- Không ngờ dám ăn gian trên phù quang đại hội, không cướp đoạt tư cách dự thi của hắn không thể duy trì tính công chính của cuộc thi.
Chương 460 Bỗng nhiên nổi tiếng

Vô số người xem đều phẫn nộ rống to, vốn bọn họ cũng không tin Diệp Huyền có thể kiên trì đến cuối cùng, hiện tại nhìn thấy Diệp Huyền có tầng bình chướng bảo hộ bên ngoài tự cho là tìm được chân tướng, lúc này tình cảm quần chúng cần được phát tiết.

Trong đám người chủ trì, có trọng tài nhìn sang bình đài.

- Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, Lưu Vân quốc các ngươi lại dám dùng thủ đoạn ăn gian giả dối trong phù quang đại hội, vì đạt được quán quân không từ thủ đoạn, cũng làm ra chuyện ăn gian, thật sự làm người ta mở rộng tầm mắt

Trên đài trọng tài, Hỏa Ô quốc Hứa Tín Hoa hội trưởng lúc này cười lạnh và trào phúng.

Lúc này rất nhiều luyện hồn sư của các vương quốc cũng dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn sang.

- Hứa hội trưởng, con mắt nào của ngươi nhìn thấy Lưu Vân quốc chúng ta ăn gian?

Không chờ Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng mở miệng, Khô Trần trưởng lão cười khinh thường nói một câu.

Hứa Tín Hoa lãnh đạm nói:

- Như thế nào, ta nhìn lầm, chẳng lẽ tất cả người nơi này cũng nhìn lầm hay sao? Trên người tuyển thủ Lưu Vân quốc các ngươi có tầng bình chướng kia là gì? Đừng nói cho ta là các ngươi không biết!

Hỏa Ô quốc và Lưu Vân quốc là kẻ địch với nhua, có cơ hội đánh chó mù đường như thế, Hứa Tín Hoa thế nào cũng không bỏ qua.

- Ha ha ha, Hứa Tín Hoa hội trưởng, ngươi còn là hội trưởng hồn sư tháp Hỏa Ô quốc đấy, chẳng lẽ luyện hồn sư Hỏa Ô quốc các ngươi cũng chỉ có trình độ này hay sao.

Khô Trần càng cười càng lớn, khinh thường nói:

- Ngươi nhìn kỹ đi, bình chướng bên ngoài thân thể Diệp Huyền chính là hồn lực bản thân hắn kết hợp với tâận pháp kích hoạt trên lôi đài tạo thành, là biểu hiện thực lực chân thật của hắn, cũng không phải là bảo vật gì đó, ngay cả việc như vậy cũng nhìn không ra, ta thấy ngươi nên từ chức hội trưởng hồn sư tháp cho rồi.

Khô Trần một nhắc nhở như vậy, Chúc Thiên Lam và các luyện hồn sư khác nhìn sang, cẩn thận ngưng mắt nhìn bình chướng bên ngoài thân thể Diệp Huyền.

Sau khi xem xét quả là thế.

Tầng bình chướng bên ngoài thân thể Diệp Huyền hoàn toàn do chính hắn phóng xuất hồn lực của mình cấu thành, hơn nữa hình thành cộng minh với đại trận hồn lực phong bạo chung quanh, từ đó hồn lực phong bạo đi qua chạm vào bình chướng sẽ trải rộng các hướng, lực trùng kích tự nhiên yếu bớt, chỉ còn lại năng lực cô động ý chí mà thôi.

- Hảo tiểu tử, đây là thủ pháp gì?

- Dùng hồn lực bản thân kết hợp với trận pháp khảo hạch như vậy, chẳng lẽ kẻ này không phải trận pháp đại sư hay sao?

- Mở rộng tầm mắt, ta thật sự mở rộng tầm mắt mà.

- Không thể tưởng tượng nổi, cửa khảo hạch đầu tiên còn có thể thông qua như thế. Đây là kỳ tư diệu tưởng, cho dù ta lên đài cũng không thể làm được, Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, không thể ngờ trong Lưu Vân quốc các ngươi có thể xuất hiện thiên tài như vậy.

Đám người Chúc Thiên Lam có nhãn lực cỡ nào, lập tức phát hiện bình chướng bên ngoài thân thể Diệp Huyền đúng như Khô Trần đã nói, đó là hồn lực bản thân hắn kết hợp với bình chướng tạo thành, cũng không phải dựa vào phóng thích bảo vật ngăn cản cái gì.

Có phát hiện như thế làm cho bọn họ khiếp sợ đồng thời cũng trợn mắt há hốc mồm.

Qua nhiều năm như vậy, phù quang đại hội cũng tổ chức nhiều lần nhưng trong lịch sử chưa có người nào sử dụng thủ pháp như vậy thông qua khảo hạch, lợi dụng trận pháp khảo hạch suy yếu lực lượng hồn lực phong bạo trùng kích lên mình.

- Chúc Thiên Lam hội trưởng, mặc dù Diệp Huyền không có ăn gian, đây là thủ pháp đầu cơ trục lợi làm người ta khinh thường, dù sao cửa thứ nhất là hồn lực phong bạo, khảo nghiệm là nhắm vào tu vi mỗi người, nếu như người này thì làm sao còn có tác dụng khảo hạch nữa chứ, cho nên chúng ta đề nghị hủy bỏ thành tích khảo hạch của hắn.

Đôi mắt Hứa Tín Hoa hội trưởng đảo một vòng và nói.

- Buồn cười, khảo hạch hồn lực phong bạo là bản thân luyện hồn sư dùng năng lực bản thân chống cự, cũng không phải khảo hạch cường độ hồn lực, nếu không khảo hạch làm cái gì, trực têếp kiểm tra cường độ hồn lực của mỗi người không phải đơn giản hay sao? Tạo nghệ trận pháp của Diệp Huyền cũng là một phần thực lực của hắn, ngươi dám nói tuyển thủ Hỏa Ô quốc các ngươi lúc trước không sử dụng hồn kỹ năn cản hồn lực phong bạo đi? Vì sao hồn kỹ có thể thi triển, lợi dụng trận pháp lại không thể? Quả thực buồn cười.

Đông Phương Ngôn Ngữ xì mũi coi thường lời của Hứa Tín Hoa hội trưởng.

- Llời ấy sai rồi, hồn kỹ là thủ pháp mỗi luyện hồn phải khống chế, mà trận pháp một đạo bản chất không liên hệ với luyện hồn học, cho nên ta cảm thấy thành tích của Diệp Huyền còn chờ thương thảo, nếu không vè sau âất cả luyện hồn sư đều học Diệp Huyền dùng thủ đoạn nhỏ đề thăng thành tích, từ đó sẽ ảnh hưởng đến tương lai liên minh mười ba nước chúng ta ah.

Đông Thăng quốc Tả Nhất Minh hội trưởng lên tiếng.

Đông Thăng quốc Dạ Phồn Tinh có thứ tự gần với Loan Hồng, nếu Diệp Huyền bị bỏ qua vị trí thứ nhất, như vậy Dạ Phồn Tinh có thể đạt được vị trí thứ hai, từ đó thứ tự của Đông Thăng quốc sẽ tăng lên, từ đó có được ý nghĩa vô cùng quan trọng, tự nhiên mừng rỡ hủy bỏ thành tích của Diệp Huyền.

- Thủ đoạn nhỏ.

Thạch Chân quốc Vệ Quang hội trưởng xùy cười một tiếng:

- Tả Nhất Minh hội trưởng, ngươi có bản lĩnh bảo đệ tử phía dưới thi triển thủ đoạn nhỏ cho ta xem đi? Diệp Huyền hắn có thể phân tích ra kết cấu trận pháp của hồn lực phong bạo là bản lĩnh của hắn, đạt được đệ nhất khảo hạch cửa thứ nhất là đúng. Cho nên ta không đồng ý hủy bỏ thành tích của Diệp Huyền, không thể mở tiền lệ như thế.

- Được rồi, không nên nhao nhao.

Thiên Kim quốc Chúc Thiên Lam hội trưởng suy nghĩ một lát, lạnh lùng nói ra:

- Quy tắc trận đấu, ta nghĩ mọi người cũng biết rõ ràng, tuy hành vi của Diệp Huyền khác với tôn chỉ của khảo hạch nhưng hắn không có sử dụng bất cứ bảo vật nào khác, chúng ta cũng không thể bằng vào dục vọng bản thân liền từ chối thành tích của hắn, bắt đầu từ đại hội này trở đi sẽ ngăn chặn biện pháp như thế, lần sau phát sinh sẽ không tính nữa.

Thiên Kim quốc Chúc Thiên Lam hội trưởng trực tiếp định ra quy củ mới.

Chúc Thiên Lam hội trưởng nói chẳng khác gì giải quyết dứt khoát, bởi như vậy sau khi tắt trận pháp hồn lực phong bạo, Diệp Huyền đứng ở vị trí thứ nhất.

Đóng trận pháp lôi đài, vô tận hồn lực trùng kích biến mất, Diệp Huyền tiếp tục ngồi đó cảm ngộ hồi lâu, lúc này mới thở ra một hơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK