Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1156 Khó có thể tiếp thu (1)

Hắn không khỏi kích động, một bên luyện chế, vừa quan sát trạng thái của Diệp Huyền.

- Hồn lực thất giai sơ cấp, dừng lại sao?

Vinh Dương nhìn thấy hồn lực của Diệp Huyền ngừng lại ở thất giai sơ cấp, không khỏi xì cười một tiếng, nguyên lai tiểu tử này bản thân là Luyện Hồn Sư lục giai đỉnh phong, hơn nữa còn có Thăng Hồn đan làm cho hồn lực tăng lên một cấp, chẳng trách trước tự tin như thế.

Luyện Hồn Sư lục giai đỉnh phong hai mươi tuổi, cũng xác thực có tư cách không coi ai ra gì, đáng tiếc tiểu tử này căn bản không nhìn đối thủ của hắn là ai, dám cùng mình hò hét, cái kia vốn là muốn chết.

Giờ khắc này người Huyền Quang Các không khỏi bắt đầu nghi hoặc, trong đó Cửu Trần không nhịn được ngạc nhiên nói:

- Diệp thiếu không phải vốn là Luyện Hồn Sư thất giai sao? Tại sao còn muốn dùng đan dược, để cho hồn lực của mình từ lục giai tăng lên tới thất giai?

Tô Tú Nhất trầm giọng nói:

- Diệp thiếu hẳn là cố ý như vậy, dù sao hắn trực tiếp triển lộ ra hồn lực thất giai quá mức khuếch đại, cứ như vậy, mới sẽ không khiến cho bao nhiêu tranh luận.

Đám người Đông lão dồn dập bừng tỉnh, không nói nữa.

Tô Tú Nhất không đoán sai, này xác thực là Diệp Huyền cố ý, Luyện Hồn Sư thất giai hai mươi tuổi thực quá kinh người, coi như là ở Thần Đô cùng Huyền Vực, cũng rất khó có biến thái kinh người như vậy, ở Thiên Đô Phủ càng không thể.

Nếu để cho người cho rằng hắn là lợi dụng đan dược tăng lên, vậy thì ít đi rất nhiều phiền phức.

Người khác nhiều nhất cho rằng hắn là thiên tài, là yêu nghiệt, mà không phải cho rằng hắn là khác loại.

Sau khi làm bộ để hồn lực đột phá đến thất giai, Diệp Huyền cấp tốc từ trên người lấy ra vật liệu.

Hắn lấy ra vật liệu, tuy cũng không phải mặt hàng rác rưởi, thuộc về cực kỳ quý hiếm, nhưng so với Vinh Dương lấy ra vật liệu, ngay lập tức rơi xuống tiểu thừa, rước lấy không ít người thở dài.

Không nói những cái khác, chỉ là khí cụ Luyện Hồn liền kém một đoạn, Diệp Huyền lấy ra chỉ là khí cụ Luyện Hồn do Tử Thủy Tinh cực phẩm luyện chế thành, tuy Tử Thủy Tinh cực phẩm ở Luyện Hồn giới cũng xem như tốt, một bộ giá trị mấy ngàn Huyền Thạch trung phẩm.

Nhưng so với Ngũ Sắc Tinh Tinh Khoáng giá trị gần mười vạn, vậy căn bản liền không ở cùng một cấp bậc.

Không chỉ là khí cụ Luyện Hồn, còn lại các loại vật liệu, Diệp Huyền lấy ra đều kém Vinh Dương một chút.

Cái này cũng là chuyện bất đắc dĩ, coi như Huyền Quang Các của Diệp Huyền lại nổi danh, Lâm gia là một trong mấy gia tộc lớn nhất Thiên Đô Phủ, bọn họ lấy ra vật liệu, cũng không thể so với Hồn Sư Tháp a.

Bạch!

Cuối cùng, tay Diệp Huyền khẽ vung, một viên Hồn Tinh màu xanh hiện ra ở trước mặt chúng nhân.

- Đây là Hồn Tinh gì?

Rất nhiều Luyện Hồn Sư đều há hốc mồm, bởi vì bọn họ căn bản không nhận ra, này đến tột cùng là Hồn Tinh gì.

Phải biết luyện chế Võ Hồn, vật liệu vẻn vẹn là phụ trợ, chủ yếu nhất vẫn là Hồn Tinh, bình thường lấy ra Hồn Tinh gì, chính là luyện chế Võ Hồn đó.

Nhưng Diệp Huyền lấy ra khối Hồn Tinh này, to bằng nắm tay, gợn sóng hồn lực nồng nặc cũng rõ ràng đạt đến bát giai, hiển nhiên cũng là Hồn Tinh của một con Huyền thú bát giai, nhưng đến tột cùng là Huyền thú gì, mọi người lại không nhận ra.

Chỉ có Dương Tu, trên mặt nhất thời lộ ra một tia dại ra, lẩm bẩm nói:

- Cỗ khí tức hồn lực này, đây là... Đây là Hồn Tinh thực vật hệ, Diệp Huyền này lấy ra lại là Hồn Tinh thực vật hệ?

Trên mặt của hắn, vẻ mặt ngạc nhiên, có một loại cảm giác mờ mịt căn bản không nghĩ ra.

Võ Hồn thực vật hệ ở Luyện Hồn giới, vẫn là tồn tại hết sức đặc thù, rất nhiều người đều đối với Võ Hồn thực vật hệ có phải là phế Võ Hồn hay không, tiến hành thảo luận kịch liệt.

Bằng không lúc trước Diệp Huyền ở mười ba quốc liên minh, trong Phù Quang đại hội luyện chế Võ Hồn Lam Tinh Thảo, cũng sẽ không gợi ra nhiều tranh luận như vậy.

Đương nhiên ở Luyện Hồn giới cao tầng, Võ Hồn thực vật hệ kỳ thực cũng không có không thể tả như vậy, Luyện Hồn Sư mạnh mẽ đều rõ ràng, ở vài phương diện, Võ Hồn thực vật hệ so với Võ Hồn Huyền thú bình thường cũng có ưu thế rất lớn.

Thế nhưng ở trong thực chiến cụ thể, vẫn rất ít sẽ có võ giả đồng ý tiếp thu Võ Hồn thực vật hệ, bởi vì Võ Hồn thực vật hệ ở phương diện công kích, so với Võ Hồn hình thú bình thường yếu đi rất nhiều.

Có thể nói, trừ khi tình huống đặc biệt, Luyện Hồn Sư cao tầng rất ít sẽ đồng ý luyện chế Võ Hồn thực vật hệ.

Bởi vậy nhìn thấy Diệp Huyền dĩ nhiên lấy ra một Hồn Tinh thực vật hệ, Dương Tu ngay lập tức không nói gì.

- Người này, vẫn là quá tuổi trẻ a, Vinh Dương luyện chế là Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu trong truyền thuyết, Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu cực kỳ mạnh mẽ, tiểu tử kia vốn không có bao nhiêu phần thắng. Bây giờ hắn còn luyện chế Võ Hồn thực vật hệ, Bất Tử Hỏa Điểu thuộc về Võ Hồn Hỏa hệ, trong ngũ hành mộc sinh hỏa, dù cho là Hồn Tinh thực vật hệ cấp chín luyện chế ra Võ Hồn, cũng căn bản không phải đối thủ của Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu, càng không cần phải nói là Hồn Tinh bát giai, ai...

Dương Tu lắc đầu, triệt để không nhìn Diệp Huyền nữa.

Tuy hắn không có hết sức truyền bá, nhưng vẫn bị không ít người nghe được, ngay lập tức lan truyền ra.

- Vốn cho rằng Diệp Huyền này có bí thuật gì, không nghĩ tới dĩ nhiên tìm đường chết như vậy.

- Luyện Hồn Sư lục giai đỉnh phong trẻ như thế, nếu như tiếp tục trưởng thành, thành tựu tương lai khẳng định kinh người, chỉ là hiện tại, ai, đáng tiếc...

- Huyền Quang Các này xem ra tất nhiên sẽ rơi vào trong tay Vinh Dương đại sư a.

Rất nhiều người vây xem cảm khái không thôi.

Diệp Huyền không để ý đến mọi người nghị luận, đi lên phía trước, cấp tốc chỉ điểm trên Hồn Tinh.

Ầm!

Viên Hồn Tinh kia trong nháy mắt nổ tung, hồn lực Mộc hệ nồng nặc bốc lên, cấp tốc ngưng tụ thành một Võ Hồn như dây leo, dây leo này toàn thân đen như mực, mặt trên còn có một tia sáng lưu chuyển.

Lúc này mọi người mới nhìn ra, Diệp Huyền lấy ra Hồn Tinh chính là Hồn Tinh Hắc Diệu Đằng bát giai.

- Dĩ nhiên là Hồn Tinh Hắc Diệu Đằng.

Hắc Diệu Đằng là một loại sức sống cực kỳ mạnh mẽ trong thực vật hệ, cũng là thực vật hệ mà vô số võ giả sợ gặp phải nhất, lực công kích của nó cực mạnh, có thể nhanh như chớp trói buộc đối tượng nó muốn tiến công, hơn nữa có thể rút lấy Huyền Nguyên trong cơ thể võ giả, Yêu thú cùng Huyền thú cũng giống như vậy, vô cùng khó chơi.
Chương 1157 Khó có thể tiếp thu (2)

Ở dã ngoại, tuyệt đại đa số võ giả tình nguyện gặp phải một ít Yêu Hoàng, cũng không muốn gặp Hắc Diệu Đằng.

- Không nghĩ tới lại là Hắc Diệu Đằng.

Dương Tu thở dài một hơi:

- Nếu như là Huyền thú bát giai phổ thông, lấy lực tiêu hao của Hắc Diệu Đằng, thật có hy vọng chiến thắng, đáng tiếc Vinh Dương luyện chế là Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu, Bất Tử Hỏa Điểu có thể tụ huyết sống lại, không sợ nhất chính là tiêu hao.

- Hừ, tiểu tử này thật là có ý nghĩ, còn có thủ pháp vừa nãy hắn dùng, cũng là Huyễn Ảnh Phân Tinh Thủ a?

Vinh Dương nhìn thấy cử động của Diệp Huyền, không khỏi xì cười một tiếng, hắn nhìn ra, thủ pháp vừa nãy của Diệp Huyền, cùng Huyễn Ảnh Phân Tinh Thủ cực kỳ tương tự, có thể lập tức điều động ra hồn lực trong Hồn Tinh.

Đáng tiếc, từ khi đối phương chọn lựa Hồn Tinh bắt đầu, thắng bại cũng đã quyết định.

Hắn hừ lạnh một tiếng, liền không tiếp tục để ý Diệp Huyền nữa, mà tăng nhanh tốc độ.

Diệp Huyền cũng tăng nhanh tốc độ của mình, hai người từng người sử dụng tới các loại thủ pháp luyện chế, để tất cả mọi người ở đây có loại cảm giác hoa cả mắt.

Tuy thủ pháp của hai người đều là vô cùng huyền diệu, nhưng biểu hiện ra kết quả lại hoàn toàn khác nhau.

Động tác của Vinh Dương nhìn qua muốn rực rỡ cao thâm hơn nhiều lắm, mỗi một lần đều cực kỳ vui tai vui mắt, như một biểu diễn đặc sắc, mỗi động tác đều vừa đúng, khiến người ta tự đáy lòng cảm thấy kinh diễm.

Mà Diệp Huyền thì tuyệt nhiên ngược lại, động tác của hắn tuy vô cùng mạnh mẽ, nhưng mỗi một lần đều cực kỳ khô khan, làm cho người ta thấy không đủ thông thạo, không có cảm giác nghệ thuật.

Một ít Luyện Hồn Sư đầu tiên vì Diệp Huyền là Luyện Hồn Sư lục giai đỉnh phong mà chấn động, nhưng giờ khắc này nhìn thấy thủ pháp của Diệp Huyền, chỉ yên lặng cười, so với bọn họ cũng không bằng a.

Vinh Dương ở lúc luyện chế thỉnh thoảng nhìn vài lần, chỉ cảm thấy trong lòng muốn cười, chỉ là theo thời gian trôi qua, nội tâm hắn sinh ra một loại cảm giác cổ quái, luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào, nhưng lại không nói ra được.

- Ồ!

Hắn ngạc nhiên nghi ngờ, muốn tìm ra vị trí không đúng, không nghĩ tới vừa phân thần, suýt chút nữa để luyện chế trong tay hắn xuất hiện ngoài ý muốn, nhất thời không dám khinh thường, toàn tâm tiến vào luyện chế.

Mà những người khác thì không có cảm giác này, chỉ cảm thấy Diệp Huyền luyện chế động tác thô bỉ không thể tả, một điểm cũng không có vẻ đẹp, nhất thời không còn quan tâm, tất cả đều hết sức chăm chú nhìn chằm chằm Vinh Dương, phân tích mỗi một động tác của hắn.

Tuy đám người Tô Tú Nhất không phải Luyện Hồn Sư, nhưng thủ pháp mạnh yếu vẫn có thể nhìn ra, động tác của Diệp Huyền vừa ra, bọn họ đều vô cùng ngạc nhiên, không khỏi vạn phần nghi hoặc, ở trong sự tưởng tượng của bọn họ, thực lực Luyện Hồn của Diệp thiếu căn bản không nên rác rưởi như hiện tại.

Chỉ có Đông lão, từ sau khi Diệp Huyền bắt đầu luyện chế, liền không nhìn Vinh Dương một chút, chỉ nhìn chòng chọc Diệp Huyền, dần dần, ánh mắt của hắn ngưng trọng lên.

Bởi vì hắn chăm chú, thêm vào hắn là Luyện Hồn Sư lục giai đỉnh phong, làm cho hắn nhìn thấy một chút đồ vật người khác không thể nhìn thấy.

Tuy động tác của Diệp Huyền khô khan, không hề có một chút vẻ đẹp, nhưng cẩn thận xem sẽ phát hiện, quá trình luyện chế của hắn không có mảy may sai lầm, hơn nữa mỗi chi tiết nhỏ xử lý đều vô cùng cực hạn, như tự nhiên mà thành.

Những cái này còn không phải trọng yếu nhất, quan trọng nhất chính là, Diệp Huyền tinh luyện mỗi một loại vật liệu, cũng đạt đến trạng thái cực hạn, không có lãng phí mảy may, bất kể là ở tốc độ, độ tinh khiết hay độ bảo lưu, đều mơ hồ vượt qua Vinh Dương một bậc.

Cái này cũng là lúc trước Vinh Dương cảm thấy không đúng, lại nhất thời không thể nhìn ra.

- Đây mới thực sự là Luyện Hồn đại sư sao?

Ánh mắt Đông lão kích động, hoàn toàn chìm đắm ở trong Diệp Huyền luyện chế.

Luận động tác, Diệp Huyền là ngốc như vậy, luận cường độ hồn lực, Diệp Huyền so với Vinh Dương chỉ yếu không mạnh, luận vật liệu, hai người càng chênh lệch một cấp bậc.

Nhưng ở trong kết quả luyện chế, Diệp Huyền tinh luyện vật liệu, khống chế Võ Hồn, lại vượt qua Vinh Dương.

Tuy cái vượt qua này cực kỳ nhỏ, người bình thường căn bản không cảm giác được, nhưng này lại cho Đông lão rung động thật lớn.

- Luyện Hồn chân lý đến cùng là cái gì?

Thời khắc này, trong đầu Đông lão cảm giác như có một tấm cửa lớn bị mở ra, hắn phát hiện một ít lý giải của mình trước đây trong nháy mắt bị đánh đổ, trở nên không đáng nhắc tới.

Ngoại trừ Đông lão, trong đám người duy nhất chú ý tới điểm này, còn có Dương Tu.

Thân là Luyện Hồn Sư thất giai, hắn cũng phát hiện trên người Diệp Huyền không đúng, nhưng hắn không giống Vinh Dương, không có tham gia tỷ thí, vì lẽ đó có thể vùi đầu vào quan sát, sau vài lần, ngay lập tức phát hiện vấn đề mà những Luyện Hồn Sư khác không thể phát hiện.

- Sao có thể có chuyện đó?

Điều này làm cho Dương Tu bất luận làm sao cũng khó mà tiếp thu.

Luận động tác, thủ pháp, Vinh Dương tuyệt đối tinh diệu hơn Diệp Huyền, luận cường độ hồn lực, Vinh Dương cũng cao hơn đối phương một tia, luận vật liệu, Vinh Dương càng vượt qua Diệp Huyền một bậc.

Nhưng cuối cùng ở trên kết quả, Diệp Huyền xử lý vật liệu cùng khống chế hồn lực, đều cao hơn Vinh Dương một tia, nói chuẩn xác, là cao hơn 1%.

Bởi vì tỷ lệ này quá nhỏ, hơn nữa không phải then chốt, bởi vậy rất nhiều người không có chú ý đến.

Nhưng không chú ý không có nghĩa là không tồn tại, ở trong mắt Luyện Hồn Sư thất giai như Dương Tu, đây là làm sao cũng không thể nào hiểu được.

Ong ong ong...

Đúng lúc này, một đạo hồn lực gợn sóng kịch liệt tràn ngập ra, mọi người vội vàng quay đầu nhìn, liền nhìn thấy ba con Hỏa Lân Giác Sư trước mặt Vinh Dương, ầm ầm nổ tung, hồn lực Hỏa hệ nồng nặc như dòng nước, cuối cùng hội tụ ở trong cơ thể Bất Tử Hỏa Điểu.

- U!

Lượng lớn hồn lực hội tụ, toàn thân Bất Tử Hỏa Điểu nổi lên hỏa diễm xán lạn, phảng phất như Hỏa diễm chi thần phá kén mà ra, đột nhiên phát sinh một tiếng hí dài, ánh mắt kia bễ nghễ thiên hạ, tỏa ra uy thế doạ người.

- Xong rồi.

- Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu cô đọng thành công.

Đoàn người phát sinh một tiếng nổ vang.

Mà giờ khắc này, động tác trên tay Diệp Huyền đột nhiên tăng nhanh, hai tay của hắn vung lên, dĩ nhiên hóa thành một đạo huyễn ảnh mông lung, thừa dịp lực chú ý của chúng nhân tất cả đều bị Vinh Dương hấp dẫn, tay phải cấp tốc khoát lên Võ Hồn Hắc Diệu Đằng.&
Chương 1158 Hai đại gia chủ (1)

Cũng không biết hắn làm cái gì, Võ Hồn Hắc Diệu Đằng dĩ nhiên hơi sáng lên, từ bên trong mơ hồ có một đạo hào quang màu đỏ sậm, nhưng rất nhanh liền thu lại, khôi phục bình thường.

Hành động này của Diệp Huyền, những người khác căn bản không có chú ý tới, bởi vì lúc này, mỗi người đều bị Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu của Vinh Dương hấp dẫn.

Một tên Vũ Hoàng chấn động nói:

- Khí tức thật mạnh, Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu này, vừa luyện chế thành công, ta làm sao thì có loại cảm giác đối mặt Võ Hồn cấp cao nhỉ?

Bất luận một loại Võ Hồn nào luyện chế thành công, vừa bắt đầu đều chỉ thuộc về một tinh, cũng chính là loại Võ Hồn yếu nhất.

Nhưng Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu này không như thế, vừa luyện chế thành công, tản mát ra khí tức liền cực kỳ đáng sợ, căn bản không giống như là Võ Hồn cấp thấp.

Một tên Luyện Hồn Sư giải thích:

- Đây còn phải nói, thuộc tính khác nhau, Hồn Tinh không giống, luyện chế ra Võ Hồn tự nhiên là có khác nhau, Hồn Tinh Bất Tử Hỏa Điểu này chính là bát giai cực phẩm, bởi vậy luyện chế ra Võ Hồn, tự nhiên cũng không phải bình thường, coi như nó hiện nay vẻn vẹn là một tinh, cũng không phải Võ Hồn phổ thông sau khi tăng lên có thể so với.

- Đơn thuần từ cường độ hồn lực, Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu này, hẳn là trình độ Võ Hồn Ngũ Tinh phổ thông.

Lúc nói lời này, trên mặt của hắn tràn ngập cảm thán.

Mọi người trợn mắt ngoác mồm.

Vừa luyện chế ra Võ Hồn một tinh, cường độ linh hồn dĩ nhiên tương đương với Ngũ Tinh Võ Hồn, dù cho trong lòng mọi người sớm có chuẩn bị, giờ khắc này cũng triệt để thất thố.

Nếu như ai nắm giữ một loại Võ Hồn như vậy, chẳng phải là đại diện cho hắn ở tình huống cùng tinh cấp, lực chiến đấu vượt xa đối thủ khác?

- Vinh Dương đại sư, Võ Hồn này của ngươi có bán không?

Đột nhiên một thanh âm vang lên, trong nháy mắt nhắc nhở tất cả mọi người.

Sau khi Võ Hồn bị luyện chế ra, chỉ có ngăn ngắn mấy canh giờ tồn tại, bởi vậy đại đa số Võ Hồn một khi luyện chế thành, cần trong khoảng thời gian ngắn trồng vào trong cơ thể võ giả.

Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu này cũng giống như thế.

- Đúng vậy, Vinh Dương đại sư, Võ Hồn này của ngươi có bán không?

- Hứa gia chúng ta có một thiên tài vẫn không có thức tỉnh Võ Hồn, không biết Vinh Dương đại sư có ý giao Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu này cho Hứa gia ta hay không, Hứa gia ta đồng ý ra 10 ngàn Huyền Thạch trung phẩm, thu được Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu này.

- Thiết, 10 ngàn Huyền Thạch trung phẩm liền muốn lấy được Võ Hồn trong truyền thuyết? Thiên Hạ thương hội đồng ý ra 50 ngàn Huyền Thạch trung phẩm.

- Bất Tử Hỏa Điểu này chính là Hỏa hệ Võ Hồn, đệ tử Ngụy gia ta bởi vì huyết thống, tuyệt đại đa số đều nắm giữ Hỏa hệ huyết thống, thích hợp trồng vào Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu, Vinh Dương đại sư, Ngụy gia ta đồng ý ra 80 ngàn Huyền Thạch trung phẩm, khẩn cầu đại sư có thể trồng Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu vào trong cơ thể đệ tử Ngụy gia ta.

Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ hiện trường hỗn loạn cả lên, không ít gia tộc thế lực đối với Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu này mơ ước, dồn dập tiến lên, tranh nhau ra giá.

Cảm thụ bầu không khí xung quanh điên cuồng, trên mặt Vinh Dương tràn ra nụ cười xuất phát từ nội tâm, nhẹ nhàng ép ép tay.

- Chư vị kính xin bình tĩnh đừng nóng, Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu này của lão phu, tự nhiên là bán, có điều, bởi tỷ thí còn không kết thúc, lão phu tạm thời trước tiên không thảo luận vấn đề bán ra, chờ tỷ thí kết thúc, lão phu sẽ tổ chức đấu giá loại nhỏ, bán ra Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu, đến lúc đó chư vị có thể tranh giá, hiện tại kính xin chư vị chờ chốc lát, để ta trước kết thúc tỷ thí lại nói.

Mọi người lúc này mới tỉnh ngộ, Vinh Dương đại sư đang cùng Huyền Quang Các tỷ thí, hiện trường hỗn loạn từ từ yên tĩnh.

Có điều đến lúc này, đã không có ai lại nhìn tốt Huyền Quang Các, hầu như mỗi người đều là vẻ mặt xem thường nhìn về phía Diệp Huyền.

Khóe miệng Vinh Dương cười gằn, đưa mắt nhìn Diệp Huyền.

- Tiểu tử, Võ Hồn của lão phu đã ngưng luyện hoàn thành, thời gian cũng không còn nhiều lắm, không biết Võ Hồn của các hạ còn bao lâu mới kết thúc?

Trên mặt Vinh Dương đắc ý, Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu này, chính hắn cũng thán phục không ngớt.

Không chút khách khí mà nói, đây là sau khi hắn đột phá thất giai, luyện chế ra Võ Hồn cường đại nhất, biểu hiện trình độ Luyện Hồn của hắn vô cùng nhuần nhuyễn, đăng phong tạo cực.

Diệp Huyền không hề trả lời, chỉ nặn ra một thủ quyết, đánh ra một đạo hồn lực, cấp tốc lui về phía sau môt bước.

Vù!

Một luồng khí tức Mộc hệ nồng nặc, ở trên đường cái tràn ngập ra.

Dưới con mắt mọi người, Võ Hồn Hắc Diệu Đằng trước mặt Diệp Huyền, trong nháy mắt bùng nổ ra một đoàn hào quang màu đen, hóa thành một cây mây mềm mại, chập chờn ở trong hư không.

- Võ Hồn của ta cũng luyện chế thành công.

Diệp Huyền từ tốn nói.

- Võ Hồn Hắc Diệu Đằng?

Vinh Dương cười nhạo liếc mắt nhìn.

- Ngươi liền luyện chế ra Võ Hồn này?

Trên mặt của hắn tràn ngập vẻ trào phúng, dưới cái nhìn của hắn, Võ Hồn Hắc Diệu Đằng của Diệp Huyền làm sao cũng không thể là đối thủ của Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu, Huyền Quang Các trên căn bản đã là vật trong túi hắn.

Người vây xem khác cũng có chút không nói gì.

Một mặt là Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu uy phong lẫm lẫm, tỏa ra khí tức hỏa diễm nồng nặc, một bên là Võ Hồn Hắc Diệu Đằng toàn thân ngăm đen, không bắt mắt, hai người mặc kệ là từ vẻ ngoài, hay từ trên khí tức Võ Hồn, đều không giống như cùng một cấp bậc.

- Được rồi, nhanh tỷ thí đi.

Vinh Dương căn bản không để Võ Hồn của Diệp Huyền ở trong mắt.

- Đến đây đi.

Diệp Huyền từ tốn nói, từ đầu đến cuối ánh mắt đều rất bình tĩnh.

Song phương đi tới giữa đường, lấy ra Võ Hồn.

Trong khoảng thời gian ngắn, trái tim tất cả mọi người đều nâng lên.

Bên Diệp Huyền, đám người Tô Tú Nhất, Đông lão đều vô cùng sốt sắng, này dù sao quan hệ đến tương lai của Huyền Quang Các a.

Mấy người Lâm Bác, Lâm Thiên, Khâu Vô Song cũng ở trong bóng tối vì Diệp Huyền lau mồ hôi lạnh.

Mà một bên khác, Cổ Đan Lâu Kỷ Lập Danh, đám người Lý gia Lý Như Thành, liền có vẻ bình thường rất nhiều, từng cái từng cái khóe miệng mang theo cười gằn, phảng phất như xem một chuyện cười.

- Ha ha.

Đúng lúc này, một tiếng cười to đột nhiên vang lên, tiếng cười bá đạo, ẩn chứa uy thế khủng bố, nương theo một bóng người, trong nháy mắt rơi xuống ở trên đường cái.
Chương 1159 Hai đại gia chủ (2)

- Úy Trì Bất Công!

- Úy Trì gia chủ dĩ nhiên đến rồi.

Nhìn thấy người đến, đoàn người trong nháy mắt có chút bạo động, người này mặc vũ bào màu xanh lam, phía trên điêu khắc huyền văn phức tạp, tỏa ra Huyền Nguyên gợn sóng nồng nặc.

Hắn có râu quai nón thật dài, mục như kim cương, cả người xương cốt thô to, có một loại cảm giác bá đạo phóng thích.

Người này vừa tới, liền dùng huyền thức mạnh mẽ đảo qua tất cả mọi người, Diệp Huyền bị người này quét qua, trong lòng lập tức có một loại cảm giác bị dò xét, trong lòng đối với hắn ấn tượng ngay lập tức không tốt.

Những người khác hiển nhiên cũng bị người này nhìn quét một lần, từng cái từng cái trên mặt đều lộ ra dị mang, cũng có người lộ ra vẻ mặt không thoải mái, nhưng không có một người dám mở miệng.

- Ha ha, nơi này cũng thật náo nhiệt a, lão phu trong lúc vô tình nghe nói thành tây có náo nhiệt có thể xem, không nghĩ tới là Vinh Dương đại sư ở đây cùng người tỷ thí, Lâm gia Lâm Bác trưởng lão cùng Lý gia Lý Như Thành trưởng lão cũng ở hiện trường, còn có chư vị đại sư như Dương Tu, ha ha, thực sự là quá náo nhiệt...

Đại hán râu quai nón đánh cái ha ha, cười híp mắt nói.

- Xin chào Úy Trì gia chủ.

Đám người Lâm Bác tiến lên nói.

Người này chính là một trong hai gia tộc lớn mạnh mẽ nhất Thiên Đô Phủ, Úy Trì gia chủ Úy Trì Bất Công.

Úy Trì Bất Công này năm nay mới năm mươi, nhưng một thân tu vi cực kỳ khủng bố, đã đạt đến bát giai tam trọng, là một trong mấy người mạnh nhất Thiên Đô Phủ, cộng thêm thân phận Úy Trì gia chủ, ở đây hầu như không người nào dám ở trước mặt hắn sái tính khí.

- Chư vị không cần lưu ý, ha ha, ta tới đây chính là muốn nhìn Vinh Dương đại sư tỷ thí một chút, chứng kiến tu vi nghịch thiên của Vinh Dương đại sư, Vinh Dương đại sư thân là Hồn Sư Tháp phó tháp chủ, lão phu ta luôn luôn kính nể a.

Úy Trì Bất Công cười híp mắt nói, đôi mắt nhìn chằm chằm Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu ở trước người Vinh Dương đại sư, lộ ra vẻ khác lạ.

Mọi người thấy thế trong lòng không khỏi thầm mắng, Úy Trì Bất Công này tuyệt đối là nghe nói tình huống nơi này, biết Vinh Dương đại sư luyện chế ra Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu, lúc này mới vội vàng tới.

Có Úy Trì Bất Công, bọn họ những võ giả bình thường này làm sao còn có thể tranh đoạt Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu? Đừng nói gia tộc phổ thông, coi như là Lâm gia, Lý gia, cũng không dám đắc tội Úy Trì Bất Công.

- Úy Trì gia chủ quả nhiên hăng hái.

Đúng lúc này, lại một thanh âm vang dội vang lên.

Dưới con mắt mọi người, một nam tử trung niên trên người mặc trường bào màu tím cũng rơi vào trên phố lớn, mỉm cười nói.

Người này so với Úy Trì Bất Công, nhiều hơn một chút dáng vẻ thư sinh, ít một chút bá đạo, thế nhưng đôi mắt tinh mang lấp loé, ánh mắt bức người.

- Ha ha, Tiêu Vô Tẫn, lẽ nào người của Tiêu gia ngươi cũng nhàn rỗi không chuyện gì làm sao? Làm sao lão phu chạy đến đâu, ngươi muốn có mặt?

Úy Trì Bất Công nhìn thấy người đến, nhất thời cười lạnh nói.

- Úy Trì Bất Công, lời này của ngươi ta liền nghe không hiểu, lẽ nào khu tây thành này là lãnh địa của Úy Trì gia ngươi sao? Ngươi có thể đến? Ta liền không thể tới?

Tử bào trung niên lạnh nhạt nói:

- Ta là nghe nói Vinh Dương đại sư cùng Huyền Quang Các gần đây quật khởi tiến hành tỷ thí Luyện Hồn, vì lẽ đó hiếu kỳ tới xem một chút, lẽ nào điều này cũng không thể?

- Hừ.

Úy Trì Bất Công hừ lạnh một tiếng, không tiếp tục nói nữa.

Hắn làm sao không biết, Tiêu Vô Tẫn khẳng định cũng là vì Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu mới đến.

Bởi vì hai đại gia chủ Úy Trì gia cùng Tiêu gia đến, không khí hiện trường ngay lập tức trở nên quỷ dị.

Mặc dù Vinh Dương là Hồn Sư Tháp phó tháp chủ, thế nhưng đối với Úy Trì Bất Công cùng Tiêu Vô Tẫn cũng không dám quá mức làm càn, chắp tay cười nói:

- Hai vị tộc trưởng xin chờ chốc lát, chờ lão phu xử lý chuyện bên này, sẽ cùng hai vị ôn chuyện.

Hắn hiển nhiên cũng biết mục đích của Úy Trì Bất Công cùng Tiêu Vô Tẫn.

- Dễ bàn, dễ bàn, vậy ta sẽ chờ Vinh Dương đại sư ngài xử lý xong sự tình lại nói, cũng rất nhanh a.

Úy Trì Bất Công cười ha ha, liếc nhìn Võ Hồn Hắc Diệu Đằng trước người Diệp Huyền, vẻ mặt hờ hững.

Tiêu Vô Tẫn thì cười cợt, không có nhiều lời.

- Bắt đầu đi.

Vinh Dương điều khiển Bất Tử Hỏa Điểu đi tới trước mặt Diệp Huyền, ánh mắt trào phúng liếc nhìn Diệp Huyền, cười lạnh một tiếng, đưa vào trong Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu một tia hồn lực, chỉ thấy Bất Tử Hỏa Điểu cao khoảng hai mét, cả người đột nhiên phóng ra ngọn lửa màu đỏ óng ánh.

- U!

Một tiếng hí dài, trong con ngươi của Bất Tử Hỏa Điểu đột nhiên bắn ra một đạo hồng mang, giương cánh bay cao, hỏa diễm phun trào, mạnh mẽ vồ bắt về phía Võ Hồn Hắc Diệu Đằng.

- Võ Hồn gợn sóng thật khủng khiếp.

- Quả nhiên không hổ là Bất Tử Hỏa Điểu, một trảo này xuống, đủ để thiết kim đoạn thạch, lấy cường độ của Võ Hồn Hắc Diệu Đằng, căn bản không thể chịu đựng.

- Diệp Huyền kia lại sẽ đưa ra đánh cuộc như vậy, này không phải là tìm chết sao?

Trong đám người truyền đến một tiếng ồ lên, không ít người nhìn Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu giương cánh tấn công, phát sinh tiếng than thở liên tiếp.

Bất Tử Hỏa Điểu tấn công mà ra, khí tức hỏa diễm mãnh liệt tràn ngập, đem nhiệt độ trong phạm vi nhỏ lập tức tăng lên hơn trăm độ, thả ra khí tức Võ Hồn khủng bố, luồng khí tức này, thậm chí để không ít cường giả cảm nhận được một tia ngột ngạt.

Mọi người đã hoàn toàn có thể tưởng tượng đến dưới một trảo này của Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu, Võ Hồn Hắc Diệu Đằng tất nhiên là nát tan.

Trên đường cái, Diệp Huyền mặt không hề cảm xúc, ở trong nháy mắt Vinh Dương thôi thúc Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu, cũng truyền một tia hồn lực vào Võ Hồn Hắc Diệu Đằng, trong khoảnh khắc, Võ Hồn Hắc Diệu Đằng nguyên bản chỉ dài hai mét cấp tốc lan tràn căng phồng, hóa thành một dây leo dài đến bảy, tám mét, như cự mãng, mạnh mẽ đánh về phía Bất Tử Hỏa Điểu.

- Hừ, chỉ là Võ Hồn Hắc Diệu Đằng, cũng muốn bắn trúng Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu của lão phu?

Vinh Dương cười gằn, hồn thức khẽ động, Bất Tử Hỏa Điểu ở trên không trung linh hoạt xoay một vòng, tách ra Hắc Diệu Đằng tập kích, vuốt phải sắc bén mạnh mẽ xen vào trong Võ Hồn Hắc Diệu Đằng.

Phốc ầm!

Như thuộc da nổ tung, lợi trảo của Bất Tử Hỏa Điểu ngay lập tức vồ vào trong Hắc Diệu Đằng, nhưng làm người khiếp sợ chính là, lợi trảo của Bất Tử Hỏa Điểu vẻn vẹn thâm nhập mấy tấc, liền bị lực cản to lớn, không cách nào đi tới.
Chương 1160 Bất Tử Chân Hỏa

- Ồ.

Vinh Dương lập tức phát sinh một tiếng ngạc nhiên nghi ngờ:

- Hắc Diệu Đằng của ngươi lại có thể ngăn cản lợi trảo của Bất Tử Hỏa Điểu tập kích, xem ra ngươi thông qua luyện chế, tăng cường độ của Hắc Diệu Đằng lên chí ít gấp đôi, có chút ý nghĩa.

Bất Tử Hỏa Điểu chính là Huyền thú bát giai đỉnh phong, Hắc Diệu Đằng bình thường là căn bản không thể chống đỡ được Bất Tử Hỏa Điểu tập kích, nhưng hiện tại Võ Hồn kia làm được, điều này hiển nhiên nói rõ Diệp Huyền thông qua luyện chế, tăng cường độ của Võ Hồn Hắc Diệu Đằng lên.

Thế nhưng coi là như vậy, trong lòng Vinh Dương vẫn lộ ra một tia xem thường, hắn lợi dụng hồn thức của mình, cấp tốc truyền đạt một đạo mệnh lệnh cho Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu.

Hô!

Chỉ thấy toàn thân Bất Tử Hỏa Điểu bốc cháy lên ngọn lửa nóng bỏng, nó mở ra mỏ nhọn, một đạo hỏa diễm màu đỏ thắm, mơ hồ mang theo nhũ bạch hư vô phụt lên, thiêu về phía Võ Hồn Hắc Diệu Đằng.

- Bất Tử Chân Hỏa.

Đoàn người kinh kêu thành tiếng.

Bất Tử Hỏa Điểu nắm giữ một phần huyết thống của Hỏa thần Phượng Hoàng, mà Phượng Hoàng trong truyền thuyết thì nắm giữ Phượng Hoàng chân hỏa chí cao vô thượng, Bất Tử Hỏa Điểu cũng có thể phụt ra một loại hỏa diễm đặc biệt, ngọn lửa này nhiệt độ cực cao, có thể dung kim hoá thạch, thậm chí có thể vượt cấp giết địch, được gọi là Bất Tử Chân Hỏa.

Nói cách khác, Bất Tử Hỏa Điểu Bất Tử Chân Hỏa, thậm chí có thể xúc phạm tới Đế cấp Huyền thú, mà Hắc Diệu Đằng vẻn vẹn là Huyền thú thực vật bát giai, căn bản không có cách chịu đựng hỏa diễm đáng sợ như thế.

Bùm bùm!

Quả nhiên khi Bất Tử Chân Hỏa của Bất Tử Hỏa Điểu rơi vào trên người Hắc Diệu Đằng, như lửa gặp phải xăng, cấp tốc ở trên người Hắc Diệu Đằng bốc cháy lên, trong nháy mắt lan tràn hết thảy dây leo.

Hắc Diệu Đằng nguyên bản ngăm đen, trong nháy mắt biến thành hỏa đằng, hừng hực thiêu đốt.

- Ha ha, chỉ là Hắc Diệu Đằng mà thôi, coi như cường độ dây leo cao đến đâu, ở dưới Bất Tử Chân Hỏa của Bất Tử Hỏa Điểu cũng là rác rưởi.

Vinh Dương vui sướng cười to, khống chế Bất Tử Hỏa Điểu phụt ra Bất Tử Chân Hỏa, đồng thời lệnh Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu dùng lợi trảo mạnh mẽ đâm vào Hắc Diệu Đằng, trát ra từng vết thương.

- Tiểu tử, ngươi chính là muốn dùng loại Võ Hồn này đến cùng lão phu tỷ thí? Thực sự là buồn cười.

Vinh Dương một mặt trào phúng.

- Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu thật đáng sợ, tuy Võ Hồn Hắc Diệu Đằng của Diệp Huyền kia phổ thông chút, nhưng dù gì cũng là Hồn Tinh bát giai luyện chế thành, đồng thời khí tức Võ Hồn cũng cực kỳ nồng nặc, chất lượng cực cao, nhưng ở dưới Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu công kích, căn bản ngay cả sức phản kháng cũng không có.

Đoàn người truyền đến kinh ngạc thốt lên, hai mắt phát sáng.

Ánh mắt của Úy Trì Bất Công cùng Tiêu Vô Tẫn cũng co rụt lại, đối với Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu khát vọng càng dày đặc.

Võ Hồn đối với một tên võ giả tác dụng quá lớn, nếu như một tên cường giả có thể có được Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu, đồng thời tu luyện một loại công pháp Hỏa hệ mạnh mẽ nào đó, thực lực tuyệt đối không phải một thêm một bằng hai đơn giản như vậy.

Trong lúc nhất thời, rất nhiều người ở đây đều động tâm.

Trước Huyền Quang Các, đám người Tô Tú Nhất nắm chặt hai tay, trên mặt lộ ra một tia khổ sở.

Nhìn dáng dấp Diệp thiếu là phải thất bại, nghĩ đến bọn họ nhọc nhằn khổ sở, tiêu hao nhiều tinh lực cùng đánh đổi như vậy mới xây dựng lên Huyền Quang Các, đảo mắt liền tặng cho người khác, trong lòng mấy người không nhịn được buồn bã ủ rũ.

Hơn nữa một khi Diệp Huyền thất bại, như vậy Huyền Quang Các lúc trước âm mưu sát hại Cổ Đan Lâu Chân Ly sẽ bị chứng thực, bọn họ không chỉ sẽ mất Huyền Quang Các, thậm chí ngay cả sinh mệnh an nguy, cũng sẽ nằm ở trong nguy cơ.

Ở thời điểm tất cả mọi người không coi trọng, Diệp Huyền lại mặt không hề cảm xúc, cười lạnh:

- Các hạ có phải là cao hứng quá sớm hay không?

Hắn vừa dứt lời.

Hô!

Hắc Diệu Đằng hóa thành hỏa diễm đột nhiên vặn vẹo, như độc xà thổ tín, sắp tới làm người căn bản phản ứng không kịp nữa, giống như chớp giật trói buộc lấy Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu.

Võ Hồn Hắc Diệu Đằng như một con cự mãng, điên cuồng vặn vẹo, nắm chặt, gắt gao ghìm lại Bất Tử Hỏa Điểu.

- Cái gì?

Một màn bất thình lình, làm cho tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người.

- Làm sao có thể?

Vinh Dương càng giật nảy cả mình, ánh mắt tụ tập ở trên Hắc Diệu Đằng, lúc này mới kinh hãi phát hiện, vừa nãy Bất Tử Chân Hỏa thiêu đốt nửa ngày, Hắc Diệu Đằng ngoại trừ nhất trọng da bên ngoài thân xuất hiện chưng khô, hạch tâm căn bản không có bị hư hao.

- Cái này không thể nào...

Hắn kinh ngạc thốt lên, Võ Hồn Hắc Diệu Đằng là Võ Hồn loại thực vật, thuộc về Mộc hệ, mà trong ngũ hành mộc sinh hỏa, bình thường Luyện Hồn Sư xác thực có thể lợi dụng các loại biện pháp tăng lên cường độ của thực vật loại Võ Hồn, nhưng về thuộc tính căn bản là không cách nào thay đổi.

Huống chi, Bất Tử Hỏa Điểu cấp bậc vốn ở trên Hắc Diệu Đằng, dựa theo đạo lý, ở dưới Bất Tử Chân Hỏa thiêu đốt, Võ Hồn Hắc Diệu Đằng sẽ bị hóa thành tro tàn, nhưng hiện tại...

Cảm thụ Võ Hồn Hắc Diệu Đằng toả ra khí tức dâng trào, Vinh Dương cảm giác đầu của mình căn bản không đủ dùng.

Giữa đường, Võ Hồn Hắc Diệu Đằng bộc phát, như một con rắn độc vặn vẹo, bao bọc lại Bất Tử Hỏa Điểu, không ngừng ràng buộc, khiến cho nó phát sinh thống khổ.

- Không tốt.

Vinh Dương từ trong Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu, cảm nhận được một luồng tâm ý hoảng sợ, vội vàng đưa vào một luồng hồn lực, đồng thời hai tay của hắn bấm quyết, hồn lực thất giai cường hãn hóa thành từng hồn phù, như bão táp tràn vào trong cơ thể Bất Tử Hỏa Điểu:

- Phá cho ta!

- U!

Bất Tử Hỏa Điểu hí dài, cả người ánh lửa phun trào, lực hỏa diễm cực nóng thiêu thủng nham thạch trên đường một lỗ lớn, càng làm cho một ít võ giả thực lực thấp ở xung quanh chật vật lùi về sau, khó có thể chịu đựng.

Trong giãy dụa kịch liệt, Bất Tử Hỏa Điểu sắp tránh khỏi Hắc Diệu Đằng ràng buộc.

- Hồn quyết, chỉ có ngươi mới biết sao?

Diệp Huyền xì cười một tiếng, trong con ngươi bắn ra một đạo lệ mang, hai tay nhanh như tia chớp biến ảo ra từng cái thủ quyết, đạo đạo hồn lực rót vào trong Võ Hồn Hắc Diệu Đằng.

- Còn giãy dụa, Hắc Diệu Đằng, hấp thu cho ta!

Diệp Huyền nhàn nhạt mở miệng, dây leo như thủy xà vặn vẹo, càng quấn kín Bất Tử Hỏa Điểu, đồng thời trong rễ cây Hắc Diệu Đằng, đột nhiên dò ra từng cây từng cây gai nhọn màu đen, điên cuồng đâm vào thân thể Bất Tử Hỏa Điểu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK