Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1271 Luyện hóa Địa Hỏa

- Hỏa diễm thật là đáng sợ, chẳng lẽ ngươi nhanh như vậy cũng đã luyện hóa được Địa Hỏa? Không đúng, khí tức của ngọn lửa này cùng Địa Hỏa kia căn bản không giống, a, đây rốt cuộc là hỏa diễm gì, Từ Chinh cứu ta...

Từ Bình sợ hãi kêu to lên, âm thanh thê thảm.

- Đáng chết.

Ở thời điểm Từ Bình bị Diệp Huyền tiến công, Từ Chinh cũng hoàn toàn há hốc mồm, hắn tự coi mình tâm cơ thâm trầm, không nghĩ tới Diệp Huyền đã sớm nhìn thấu hắn, chỉ là việc đã đến nước này, hắn căn bản không có cơ hội quay đầu lại, trong miệng phát sinh một tiếng lệ uông, Từ Chinh đột nhiên nhào tới.

Ầm ầm!

Bàn tay của hắn đột nhiên dâng lên ánh sáng vạn trượng, Huyền Nguyên ngưng tụ, ở trong thiên địa hóa thành một chưởng ấn đỏ như màu máu, dưới chưởng ấn kia, dâng trào Huyền Nguyên như đại dương, bao phủ về phía Diệp Huyền.

- Huyết Hà chưởng!

Chưởng ấn màu máu, trong nháy mắt giáng lâm đến trước người Diệp Huyền.

- Hạo Quang Đại Thiên Kính.

Diệp Huyền cười lạnh, không chút biến sắc, Hạo Quang Đại Thiên Kính hiện lên ở trước người hắn, dưới ánh sáng mông lung, trong nháy mắt ngăn cản chưởng ấn, càng có một luồng lực lượng dâng trào từ trong Hạo Quang Đại Thiên Kính đàn hồi ra, đánh vào ngực Từ Chinh.

Xì xì!

Từ Chinh mắt lộ ra kinh hãi, miệng phun một ngụm máu tươi, thân thể như diều đứt dây bay ngược, sau một khắc, trong mắt hắn loé ra vẻ khác lạ, vèo một cái, càng dựa vào cỗ xung lực này, trong nháy mắt điên cuồng chạy thục mạng.

- Từ Bình, ngươi ngăn trở tiểu tử kia, vi huynh sớm muộn cũng có một ngày báo thù cho ngươi.

Từ Chinh rời đi, đồng thời hét lên.

- Từ Chinh ngươi...

Từ Bình hoàn toàn há hốc mồm, oanh, Vô Tận Dung Hỏa cấp tốc thiêu đốt, trong mắt hắn lộ ra oán hận cùng hối hận, cả người trong nháy mắt bị đốt thành hư vô.

Diệp Huyền thôi thúc Thôn Phệ Võ Hồn, một luồng sức hút lan tràn ra, nuốt Võ Hồn đao hình của Từ Bình vào.

Bây giờ Thôn Phệ Võ Hồn đã đạt đến Lục Tinh, Lục Tinh Võ Hồn phổ thông cũng không thể mang đến cho nó bao lớn tăng lên, nhưng cũng coi như có chút ít còn hơn không.

- Muốn đi?

Diệp Huyền lập tức nhìn bóng người Từ Chinh chạy trốn, xì cười một tiếng, mình cũng không truy kích, vung tay lên, Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc nhất thời xuất hiện.

Trong thông đạo, khí tức của Vô Tận Dung Hỏa vẫn còn sót lại, Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc có chút sợ hãi hơi co lại, nhưng lập tức liền ở dưới mệnh lệnh của Diệp Huyền, vèo một cái lao ra, truy kích về phía Từ Chinh, biến mất ở đường nối.

- A!

Ước chừng mấy chục hô hấp sau, tiếng kêu thảm thiết đau đớn của Từ Chinh vang lên, rất nhanh liền không còn tiếng động.

Không lâu lắm, Tiểu Hắc cầm lấy một không gian giới chỉ trở về, một mặt tranh công.

Mà Nhị Hắc còn liếm liếm đầu lưỡi, hiển nhiên thân thể Từ Chinh đã thành thức ăn trong bụng nó.

Diệp Huyền cúi đầu nhìn lại, trải qua thời gian dài như vậy tĩnh dưỡng, thương thế trên người Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc vẫn còn chút, nhưng so với lúc mới bắt đầu đã tốt hơn rất nhiều.

Từ chỗ Chiến Thương, Diệp Huyền cũng biết, Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc chính là Linh Ma thú trong Cổ Ma Chi Địa, trên bản chất kỳ thực giống như Yêu thú, nhưng tu luyện không phải Yêu nguyên, mà là Linh Ma lực.

- Thương thế này, vẫn là ảnh hưởng thực lực của Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc, làm sao mới có thể để chúng nó khôi phục đây?

Đối phó Phệ Hồn Tộc như Chiến Thương, Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc không có tác dụng gì, nhưng đối phó võ giả nhân loại, Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc vẫn có hiệu quả rất lớn.

Trước ở trong túi linh sủng, Diệp Huyền cũng cho Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc dùng không ít đan dược trị liệu, nhưng hiệu quả tựa hồ không rõ ràng.

- Không biết Sinh Mệnh Võ Hồn của ta có tác dụng hay không.

Đột nhiên tâm tư của Diệp Huyền hơi động, đưa bàn tay chống đỡ ở trên người Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc, Sinh Mệnh Võ Hồn hiện lên, một tia lực lượng sinh mệnh nồng nặc dọc theo bàn tay của hắn rót vào trong cơ thể Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc.

Trên mặt Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc lộ ra một tia thoải mái, tiếng xèo xèo vang lên, chỉ thấy địa phương bị Chiến Thương kích thương trên người chúng nó, dĩ nhiên lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được khép lại, khoảng chừng mười mấy hô hấp sau, liền khôi phục nguyên dạng.

Hô!

Diệp Huyền thở phào một hơi, sắc mặt hơi trắng bệch, trong mắt lại lộ ra vẻ vui mừng.

Hắn không nghĩ tới Sinh Mệnh Võ Hồn đối với Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc, cũng có tác dụng chữa trị như vậy, duy nhất phiền muộn chính là, vẻn vẹn chữa trị hai Yêu thú, cũng đã để hắn mệt đến ngất ngư.

- Đáng tiếc, Sinh Mệnh Võ Hồn của ta tuy mạnh mẽ, nhưng hiện nay cũng chỉ có Tam Tinh, nếu như tăng lên tới Tứ Tinh, thậm chí Ngũ Tinh, nói không chắc sẽ trở nên càng thêm đáng sợ, chỉ là không biết viên Hồn Tinh bát giai kia, có thể để Sinh Mệnh Võ Hồn của ta tăng lên tới Ngũ Tinh hay không.

Trong tay Diệp Huyền hiện lên một khối Hồn Tinh, Hồn Tinh kia màu xanh biếc, tỏa ra khí tức sinh mệnh hồn lực nồng nặc, chính là Từ gia trước ở trong cấm chế trận pháp đạt được.

Giai đoạn hiện tại, Diệp Huyền càng phát hiện thực lực của mình có chút yếu, đối mặt những Vũ Hoàng nhị trọng như Từ Chinh, là hồn nhiên không sợ, nhưng nếu gặp phải một ít Vũ Hoàng tam trọng mạnh mẽ, thì có chút lực bất tòng tâm, còn gặp phải Cửu Thiên Vũ Đế như Huyết Kiếm Vũ Đế, vậy căn bản không có bất kỳ sức phản kháng.

- Trước hấp thu Địa Hỏa, lại tăng Sinh Mệnh Võ Hồn lên, còn tu vi, không vội vàng được.

Diệp Huyền rất nhanh quyết định chú ý, tuy tu vi tạm thời không cách nào tăng lên, nhưng chỉ cần Sinh Mệnh Võ Hồn tăng cao, thực lực của hắn cũng sẽ có tăng cao.

Còn Địa Hỏa, chỉ cần hắn hấp thu Tử Thương Viêm, là có thể dùng để ẩn giấu Vô Tận Dung Hỏa tồn tại, đến thời điểm đó hắn có thể trắng trợn không kiêng dè triển khai, mà không đến nỗi bị người khác hoài nghi trên người hắn có Thiên Hỏa.

Có điều, trong thông đạo này, hiển nhiên không phải địa phương tu luyện tốt gì.

Tâm tư hơi động, Diệp Huyền rất nhanh liền có chủ ý, sau một nén nhang, hắn ngay lập tức xuất hiện ở trước vách đá cuối lối đi.

Ma Sát Khí nồng nặc bốc lên, Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc tất cả đều hưng phấn ở trong Ma Sát Khí lăn qua lăn lại, đạo đạo Ma Sát Khí hòa vào thân thể của bọn nó, càng làm vảy giáp của chúng nó trở nên càng xinh đẹp hơn, hơn nữa khí tức trên người Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc, tựa hồ cũng đang chầm chậm tăng lên.

Ánh mắt của Diệp Huyền sáng ngời.

Ma Sát Khí này, là bảo vật Linh Ma tộc rèn luyện thân thể, mà Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc thân là Linh Ma thú, nói không chắc Ma Sát Khí này đối với chúng nó mà nói, cũng là thứ tốt có thể đề thăng thực lực.
Chương 1272 Ngũ Tinh Võ Hồn (1)

Có điều lúc này không phải là thời điểm để chúng nó giải trí, ở Diệp Huyền ra lệnh, Tiểu Hắc rất nhanh ở trên vách đá mở ra một con đường, sau đó ở nơi sâu xa, chế tạo ra một hang động.

Toàn bộ hang động cao mười mét, rộng mười mét, dài cũng mười mét, vừa vặn là một chỗ tu luyện không tệ.

- Hai người các ngươi, lát nữa ở phụ cận hang động tu luyện, nhất định phải cẩn thận che giấu mình biết chưa?

Diệp Huyền lấy ra Ma Thạch, dùng Độc Tài Chi Kiếm chém thành hai nửa, cho Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc một con một nửa.

Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc nhìn thấy Ma Thạch, con ngươi kinh hỉ trợn tròn, phân biệt nuốt vào nửa viên Ma Thạch, không ngừng gật đầu.

Ma Thạch vào bụng, Diệp Huyền rõ ràng cảm giác được trong thân thể Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc tựa hồ có một loại biến hóa nào đó.

Diệp Huyền khẽ mỉm cười, Ma Thạch này Diệp Huyền giữ lại vô dụng, chẳng bằng cho Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc tăng cao thực lực.

Làm xong tất cả những thứ này, lúc này Diệp Huyền mới niêm phong lại toàn bộ hang động, bắt đầu tu luyện.

Hắn trước tiên làm, chính là luyện hóa Tử Thương Viêm.

Tử Thương Viêm là Địa Hỏa xếp thứ mười ba trên Địa Hỏa bảng, đã là một loại hỏa diễm cực kỳ đáng sợ, Luyện Dược Sư bình thường muốn luyện hóa, cho dù là Luyện Dược Sư bát phẩm, không có nửa tháng thời gian là căn bản không thể.

Thế nhưng Diệp Huyền, kiếp trước có kinh nghiệm luyện hóa Địa Hỏa bảng xếp hạng thứ ba mươi, đời này, trong cơ thể càng nắm giữ Thiên Hỏa bảng xếp hạng thứ ba Vô Tận Dung Hỏa, luyện hóa Tử Thương Viêm tự nhiên ung dung nhiều lắm.

Ở dưới khí tức của Vô Tận Dung Hỏa áp chế, Tử Thương Viêm căn bản không dám phản kháng, bị Diệp Huyền hòa vào trong cơ thể.

Sau ba ngày.

Ầm!

Một ngọn lửa màu tím ở trong tay Diệp Huyền bốc lên, lực lượng đáng sợ tràn ngập, ngay cả Diệp Huyền cũng cảm thấy có chút hoảng sợ.

- Tử Thương Viêm không hổ là Tử Thương Viêm, có thể ở Địa Hỏa bảng xếp trước hai mươi, đều không phải hạng đơn giản.

Tử Thương Viêm này, tuy chỉ là Địa Hỏa bảng thứ mười ba, so với Vô Tận Dung Hỏa ở trên phẩm chất thấp hơn rất nhiều, thế nhưng Vô Tận Dung Hỏa chưa hoàn toàn trưởng thành, mà Tử Thương Viêm là hoàn toàn thành thục, bởi vậy luận uy lực, bây giờ Tử Thương Viêm kỳ thực cũng không kém hơn Vô Tận Dung Hỏa.

Chí ít Vũ Hoàng tam trọng, rất khó chịu đựng được Tử Thương Viêm luyện hóa.

Cho tới Cửu Thiên Vũ Đế, không phải Tử Thương Viêm không được, mà là tu vi của Diệp Huyền bây giờ còn kém một chút, e sợ còn không cách nào tạo thành uy hiếp bao lớn.

- Từ giờ khắc này, thiếu gia ta rốt cục có thể không buồn không lo sử dụng tới lực lượng hỏa diễm.

Diệp Huyền khẽ mỉm cười, thoả mãn đến cực điểm.

Sau khi luyện hóa Tử Thương Viêm, mục đích tiếp theo của Diệp Huyền, chính là tăng lên đẳng cấp Sinh Mệnh Võ Hồn của mình.

Hắn đầu tiên là lấy ra một viên Hồn Tinh cấp bảy, viên Hồn Tinh này, là thời điểm hắn ở Thiên Đô Phủ được, chính là một loại Huyền thú hệ thực vật cấp bảy tên là Quỷ Vương đằng lấy tới.

Hồn Tinh của Quỷ Vương đằng mang theo màu xanh sẫm xuất hiện ở trong tay Diệp Huyền, ở dưới Diệp Huyền tế luyện, rất nhanh bị Sinh Mệnh Võ Hồn hấp thu.

Từng tia hồn lực hòa vào trong Sinh Mệnh Võ Hồn của Diệp Huyền, Sinh Mệnh Võ Hồn nguyên bản dài hơn ba thước, cấp tốc sinh trưởng, đồng thời đạo tinh hoàn thứ tư mơ hồ hình thành ở ngoài Sinh Mệnh Võ Hồn.

Bốn thước!

Năm thước!

Thời điểm Sinh Mệnh Võ Hồn sinh trưởng đến năm thước, Hồn Tinh của Quỷ Vương đằng nát tan, hồn lực trong đó cấp tốc trừ khử, mà lúc này đạo tinh hoàn thứ tư của Sinh Mệnh Võ Hồn, vẻn vẹn mới hiện ra một nửa.

- Quả nhiên còn chưa đủ.

Lúc trước thời điểm Sinh Mệnh Võ Hồn đột phá Tam Tinh, Diệp Huyền hấp thu chính là Hồn Tinh cấp sáu của Thiên Đằng Thụ, cuối cùng lực lượng sinh mệnh không đủ, Diệp Huyền lại hấp thu một cây Bất Tử Thảo cấp bảy, mới để đạo tinh hoàn thứ ba thành hình.

Bởi vậy lần này Diệp Huyền sớm có dự liệu nên không lo lắng, mà cấp tốc từ trên người lấy ra từng viên Sa Tinh, hấp thu.

Những Sa Tinh này là lúc trước Tiểu Tử Điêu từ trong thân thể Sa Lịch Chi Vương chiếm được, mỗi một viên đều ẩn chứa lực lượng sinh mệnh cực kỳ cường đại, thích hợp dùng để Sinh Mệnh Võ Hồn tiến hành đột phá.

Lực lượng sinh mệnh nồng nặc hòa vào trong Sinh Mệnh Võ Hồn, đạo tinh hoàn thứ tư từ từ rõ ràng lên, đồng thời Sinh Mệnh Võ Hồn đạt đến năm thước, tiếp tục chậm rãi sinh trưởng.

Cuối cùng, ở thời điểm sáu thước, Sinh Mệnh Võ Hồn dừng lại sinh trưởng, đạo tinh hoàn thứ tư từ từ rõ ràng, cuối cùng hoàn mỹ hình thành.

Sinh Mệnh Võ Hồn màu xanh biếc hư không chập chờn, ánh sáng lưu chuyển, đạo đạo thần vận tỏa ra, mỹ lệ tuyệt luân.

Chít chít!

Tiểu Tử Điêu đột ngột xuất hiện, tắm rửa ở dưới khí tức Sinh Mệnh Võ Hồn, biểu hiện say sưa.

- Tên tiểu tử này.

Diệp Huyền lắc đầu một cái, Sinh Mệnh Võ Hồn đột phá đến Tứ Tinh, hắn rõ ràng cảm giác được Sinh Mệnh Võ Hồn cường hãn hơn rất nhiều.

Nghỉ ngơi chỉ chốc lát, Diệp Huyền lần thứ hai lấy ra một viên Hồn Tinh.

Hồn Tinh màu xanh biếc vừa xuất hiện, lực lượng nồng nặc sinh mệnh tán phát ra.

Chính là Hồn Tinh bát giai trước ở trong cấm chế trận pháp lấy được.

- Quỷ Vương đằng cấp bảy, có thể để cho Sinh Mệnh Võ Hồn đột phá Tứ Tinh, sinh mệnh Hồn Tinh bát giai không biết tên này, hẳn cũng có thể làm cho Sinh Mệnh Võ Hồn đột phá đến Ngũ Tinh a.

Ánh mắt của Diệp Huyền kiên định, dựa theo phương pháp Võ Hồn thăng cấp, bắt đầu hấp thu Hồn Tinh bát giai.

Ầm!

Khi Diệp Huyền vừa mới hấp thu, Sinh Mệnh Võ Hồn nguyên bản nhu hòa đột nhiên cuồng bạo lên.

Ào ào ào.

Dây leo màu xanh biếc điên cuồng run run, từng tia sinh mệnh hồn lực kinh người từ trong Hồn Tinh bát giai dũng mãnh vào trong Sinh Mệnh Võ Hồn.

Bảy thước!

Tám thước!

Chín thước!

Một trượng!

Lần này, Sinh Mệnh Võ Hồn sinh trưởng đến một trượng mới đình chỉ lại, dây leo màu xanh biếc trở nên càng thêm óng ánh, đạo vận kinh người lưu chuyển, đối mặt Sinh Mệnh Võ Hồn này, Diệp Huyền lại có loại cảm giác ngưỡng mộ.

Ào ào ào!

Gốc rễ phiến lá run run, Sinh Mệnh Võ Hồn tựa hồ đang thuật lại gì đó, giống như một vị thần linh, uyển chuyển nhỏ bé mềm mại, nhưng lại không gì địch nổi.

Đồng thời đạo tinh hoàn thứ năm rõ ràng hiện lên, hoàn mỹ hình thành.

- Này đến tột cùng là Hồn Tinh gì? Dĩ nhiên có uy lực như thế?

Diệp Huyền thầm giật mình, dựa theo quy luật lúc trước, Hồn Tinh bát giai phổ thông căn bản không có cách để Sinh Mệnh Võ Hồn đột phá đến Ngũ Tinh, vì lẽ đó trong tay hắn, đã chuẩn bị Sa Tinh còn lại, ai biết căn bản không cần những Sa Tinh này, Sinh Mệnh Võ Hồn của hắn dĩ nhiên đột phá đến Ngũ Tinh.
Chương 1273 Ngũ Tinh Võ Hồn (2)

Từng đạo từng đạo hoa văn quỷ dị phức tạp xuất hiện ở trên Sinh Mệnh Võ Hồn, ở trên vốn là màu xanh biếc, hiện ra màu vàng kim nhàn nhạt, lóe lên, vô cùng xán lạn.

- Đi!

Đột nhiên Diệp Huyền hơi suy nghĩ.

Bạch!

Sinh Mệnh Võ Hồn dài một trượng như một tia chớp bắn ra, ung dung ở trên vách đá phía trước đâm ra một lỗ thủng, như lưỡi dao sắc đâm vào đậu hũ, ung dung dễ như ăn bánh.

- Thật mạnh, uy lực này, nên không kém gì một đòn toàn lực của Vũ Hoàng tam trọng.

Tâm trạng của Diệp Huyền mừng như điên, lúc trước thời điểm Sinh Mệnh Võ Hồn mới Tam Tinh, liền có thể xuyên thủng vật liệu thất giai, bây giờ đột phá đến Ngũ Tinh, uy lực của nó dĩ nhiên tăng lên tới mức độ này.

- Ha ha, từ hôm nay trở đi, ngoại trừ Vô Tận Dung Hỏa, ta lại thêm một lá bài tẩy.

Diệp Huyền mừng rỡ không ngớt, thời điểm Sinh Mệnh Võ Hồn ở Tam Tinh, tuy uy lực không tệ, nhưng dù sao chỉ dài có ba thước, rất khó công kích được người khác.

Nhưng hiện tại không giống, nếu như có cường giả cùng mình giao thủ, khoảng cách gần trượng, nếu Sinh Mệnh Võ Hồn đột nhiên tập kích, đủ khiến võ giả khác luống cuống tay chân, bị mất mạng tại chỗ.

Ngoại trừ lực công kích, sau khi Sinh Mệnh Võ Hồn tăng lên đến Ngũ Tinh, năng lực chữa trị cũng rõ ràng mạnh hơn rất nhiều, loại lực lượng sinh mệnh nồng nặc kia, để Diệp Huyền thậm chí có loại cảm giác, dù cho cánh tay của hắn đứt đoạn mất, cũng có thể một lần nữa mọc ra.

Có điều thân là Luyện Dược Sư, Diệp Huyền rất rõ ràng, đây tuyệt đối là một ảo giác, tay cụt mọc lại đã vượt qua phạm trù chữa trị, toàn bộ Thiên Huyền đại lục cũng chỉ có một ít thiên tài dị bảo, mới có thể làm được điểm này.

Rầm!

Đúng lúc này, một khối nham thạch từ đỉnh đầu của Diệp Huyền rơi xuống, vừa vặn rơi vào trong tay Diệp Huyền.

- Ồ.

Diệp Huyền đang chuẩn bị tiện tay ném đi, đột nhiên phát hiện nham thạch này có gì đó không đúng, Huyền Thức quét qua, cả người hắn lập tức kinh hãi.

- Nham thạch này, đối với Huyền Thức gánh chịu lại vô cùng cao, hầu như tương đương với vật liệu cấp sáu.

Diệp Huyền khó có thể tin.

Phải biết, đây chỉ là một khối nham thạch cực kỳ phổ thông trong hang động, tại sao có thể có loại đặc tính này.

Hắn liền đứng lên, tay phải xẹt qua vách đá, nhất thời kinh hãi phát hiện, toàn bộ hang núi hết thảy nham thạch đều giống như nham thạch kia, nắm giữ tính truyền Huyền Thức vô cùng tốt, trình độ trân quý không kém gì Mặc Lan thạch trên đại lục.

Huyền Thức của Diệp Huyền ở bên trong hang núi cấp tốc phóng xạ.

Một dặm!

Mười dặm!

Năm mươi dặm!

Mãi cho đến phần cuối của Huyền Thức, hết thảy nham thạch đều là như vậy, không có nửa phần khác nhau.

Diệp Huyền kinh hãi, trợn mắt ngoác mồm.

Phải biết, một khối vật liệu cấp sáu đối với Diệp Huyền hiện tại mà nói, không đáng kể chút nào, nhưng then chốt chính là, hết thảy nham thạch trong cung điện dưới lòng đất này, đều có thể so với vật liệu cấp sáu, vậy thì có chút khó có thể tin.

Nơi này đến cùng là nơi nào?

Diệp Huyền cảm giác trong đầu tựa hồ có một tia điện lướt qua, mơ hồ bắt lấy món đồ gì đó, nhưng cẩn thận đi nhận biết, lại không rõ ràng lắm.

- Thôi, trước tiên mặc kệ nơi này là nơi nào, đi ra ngoài lại nói.

Diệp Huyền lắc đầu một cái, hắn đã ở đây lãng phí không ít thời gian, không biết ngoại giới đến tột cùng thế nào rồi.

Cô Oa!

Diệp Huyền vừa đến đường nối, Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc liền hưng phấn bay lượn đến, xoay xoay ở bên người Diệp Huyền.

Ở trong mấy ngày Diệp Huyền tu luyện này, thương thế trên người Tiểu Hắc cùng Nhị Hắc đã khỏi hẳn, hơn nữa khí tức trên người so với trước cũng thâm trầm hơn rất nhiều, có một loại cảm giác ẩn mà không phát.

Hiển nhiên Ma Thạch cùng Ma Sát Khí kia, cho hai yêu tăng lên cực lớn.

- Đi, chúng ta đi lên xem một chút.

Thu hồi Tiểu Hắc, lúc này Diệp Huyền ngồi ở trên người Nhị Hắc, phi vút về phía vách đá.

Vách núi này cực kỳ sâu, Nhị Hắc bay hơn một nén hương thời gian, mới đến trên mặt đất.

Diệp Huyền đứng ở trên bầu trời nhìn xuống, trước đó địa phương hắn bay lượn ra, lại là một hẻm núi cực kỳ lớn.

Mà ở trong hẻm núi, dưới đáy Ma Sát Khí quanh quẩn, càng xuống dưới Ma Sát Khí càng nhiều, đến cuối cùng đen kịt một mảnh, sâu không thấy đáy, mà ở trên hẻm núi, là không hề có một chút Ma Sát Khí nào.

Mà để Diệp Huyền ngạc nhiên nghi ngờ chính là, nơi này bầu trời cũng là một mảnh âm trầm, căn bản không nhìn thấy đỉnh, phảng phất như có cái gì đó bọc lại.

Mà phía trước, là một mặt đất màu đen mênh mông.

- Nhanh, nghe nói nơi này có không ít khoáng sản, chúng ta mau mau đi tìm một chút.

Ngay trong lúc Diệp Huyền suy tư, vèo vèo, từ trong hẻm núi đột nhiên bay ra hai bóng người.

Hai người này tu vi đều ở bát giai nhị trọng, nhìn thấy Diệp Huyền ở trên hẻm núi đầu tiên là sững sờ, chợt lại kiêng kỵ liếc nhìn Nhị Hắc dưới trướng Diệp Huyền.

Hai người cũng không có bởi vì tu vi của Diệp Huyền thấp mà tiến lên, trái lại hóa thành hai đạo lưu quang bay ngược ra xa.

Bọn họ không tới, Diệp Huyền lại đuổi theo, lập tức ngăn hai người lại.

- Các hạ muốn làm gì? Chúng ta vừa thông qua đường nối đi tới nơi này, trên người không có bảo vật gì, ngươi ngăn cản chúng ta căn bản không có tác dụng.

Một tên Thanh Y Vũ Hoàng trong đó lập tức căng thẳng nói, mà một gã Vũ Hoàng khác thì rút ra vũ khí, vẻ mặt sốt sắng.

Diệp Huyền sờ mũi, hắn vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy mình sẽ làm Vũ Hoàng căng thẳng, phải biết trước mắt hắn triển lộ ra tu vi vẻn vẹn là cấp bảy nhị trọng a, lẽ nào Nhị Hắc thật sự có lực uy hiếp như thế?

Diệp Huyền chắp tay nói:

- Hai vị, ta không có ác ý gì, chỉ là muốn biết các ngươi vừa nãy nói tới mỏ quặng là có ý gì?

Thanh Y Vũ Hoàng kia nhíu mày:

- Ngươi vừa tới đây? Lẽ nào tông môn tiền bối của ngươi trước khi đi vực sâu không nói cho ngươi?

- Vực sâu?

Diệp Huyền bị hồ đồ rồi, không gian bí ẩn này không phải Cổ Ma Chi Địa gì sao? Thấy thế nào, dáng vẻ của hai Vũ Hoàng này đối với nơi này rất quen thuộc a.

Thanh Y Vũ Hoàng thấy Diệp Huyền không giống như giả vờ giả vịt, ngay lập tức chỉ vào hẻm núi dưới đáy nói:

- Tông môn tiền bối mang ngươi tới không khỏi cũng quá không chịu trách nhiệm đi, Vũ Đế tiền bối của tông môn ngươi có phải là xuống phía dưới không? Sau đó liền ném ngươi?

Diệp Huyền sửng sốt một chút, chợt gật gù.
Chương 1274 Huyền Thức mỏ quặng (1)

Thanh Y Vũ Hoàng kia có chút không nói gì:

- Ngươi hẳn cũng là thông qua những đường nối trong phế tích kia tới a, sau khi từ trong đường nối đi ra, sẽ xuất hiện ở trong hẻm núi này, có điều trong hẻm núi này tràn ngập sương mù màu đen, loại sương mù này có thể mê hoặc tâm trí võ giả, khiến người ta trở thành điên cuồng, bởi vậy chúng ta đều xưng là vực sâu.

- Mà từ dưới đáy vực sâu kia, truyền ra từng trận khí tức cực kỳ mạnh, vì lẽ đó có người suy đoán, ở dưới đáy vực sâu này tuyệt đối là có bảo vật gì.

- Chỉ là loại sương mù màu đen trong vực sâu này vô cùng khủng bố, ngay cả Vũ Hoàng tam trọng cũng không cách nào chống đỡ, chỉ có cường giả Vũ Đế mới có thể không bị ảnh hưởng, vì lẽ đó cường giả đến đây chỉ cần đạt đến tu vi Vũ Đế, đều đi dưới đáy vực sâu tìm kiếm cơ duyên, mà những người còn lại thì ở trên hẻm núi tìm kiếm bảo vật.

- Ngay ở mấy ngày nay, có không ít người ở nơi này tìm tới một chút khoáng sản chôn dấu, bên trong có không ít Huyền Thạch thượng phẩm, thậm chí tình cờ còn có Huyền Thạch cực phẩm xuất hiện, vì lẽ đó những ngày qua chỉ cần là võ giả từ Thiên Âm Cốc đi tới không gian bí ẩn này, đều thông qua những đường nối trong phế tích từ kia tụ tập đến, tìm kiếm Huyền Thạch.

Nói tới chỗ này, Thanh Y Vũ Hoàng kia liếc nhìn Diệp Huyền, không nhịn được không nói gì:

- Thật không rõ, Vũ Đế tiền bối của tông môn ngươi mang Vũ Vương như ngươi tới đây làm gì, hơn nữa còn không an bài cho ngươi cường giả Vũ Hoàng, nơi này không phải là địa phương thích hợp rèn luyện, một khi gặp phải bảo vật, coi như trên người ngươi có Vũ Đế thần niệm phân thân, một ít Vũ Hoàng tam trọng nghịch thiên cũng chưa chắc sẽ bị doạ lui.

- Thần niệm phân thân có thể bảo đảm ngươi một lần, còn có thể bảo đảm ngươi hai lần ba lần sao.

Nói xong lời này, Thanh Y Vũ Hoàng kia nhất thời lắc lắc đầu, cùng người khác rời đi.

Lúc này Diệp Huyền mới nghe rõ ràng, nguyên lai hai người này xem mình là đệ tử của một đại tông môn nào đó, lúc trước cũng không phải kiêng kỵ Nhị Hắc, mà là kiêng kỵ mình giống như Tề Thừa nắm giữ thần niệm phân thân của cường giả Vũ Đế.

Diệp Huyền không biết chính là, ở mấy ngày nay hắn bế quan, đã có không ít cường giả thông qua đường nối của từng toà từng toà phế tích đi tới hẻm núi thần bí này.

Trong này, không thiếu cường giả Vũ Đế.

Mà những Vũ Đế này, đều giống như Huyết Kiếm Vũ Đế, mới vừa đi tới nơi này liền bị gợn sóng phía dưới hấp dẫn, đi tới nơi sâu xa của vực sâu vô tận.

Những cường giả Vũ Hoàng cùng Vũ Vương còn lại kia, là ở trên hẻm núi này sưu tầm bảo vật.

Trong đó cường giả Vũ Hoàng còn tốt, nhưng cường giả Vũ Vương đi tới nơi này, trái lại càng khiến người ta kiêng kỵ.

Đặc biệt những Vũ Vương còn trẻ tuổi kia.

Bởi vì không gian bí ẩn nguy hiểm tầng tầng, Vũ Vương có thể thông qua rất nhiều nguy hiểm đi tới nơi này, tuyệt đối là có đại nhân vật dẫn dắt.

Mà những Vũ Vương tuổi trẻ dưới ba mươi tuổi, tất nhiên là một ít thiên tài hàng đầu trong tông môn thế lực.

Trên người bọn họ rất có thể sẽ có thần niệm phân thân của cường giả Vũ Đế.

Điều này là quá bình thường.

Các Vũ Hoàng đi tới nơi này lẫn nhau trong lúc đó tranh đấu không ngớt, cường giả quen thuộc trong lúc đó cũng thường thường sẽ ra tay đánh nhau, nhưng gặp phải những Vũ Vương xa lạ tuổi trẻ kia, trái lại có chút kiêng kỵ.

Nghĩ rõ ràng điểm này, Diệp Huyền không khỏi có chút dở khóc dở cười.

Có điều nói đi nói lại, trên người mình nắm giữ thẻ ngọc của Huyết Kiếm Vũ Đế, ở trong mắt võ giả bình thường, là cũng thuộc về “Đế nhị đại”.

Chỉ là đối với hai tên Vũ Hoàng trước kia, trong lòng Diệp Huyền là hơi nghi hoặc một chút.

- Theo Chiến Thương từng nói, nơi này chính là Linh Ma tộc Cổ Ma Chi Địa, là địa phương cư ngụ của Linh Ma tộc ở thời đại viễn cổ, thế nhưng nơi này tại sao lại xuất hiện nhiều bảo vật Nhân tộc như vậy?

Diệp Huyền trầm tư.

Dựa theo đạo lý, nơi này nếu như đúng là địa bàn của Linh Ma tộc, như vậy xuất hiện hẳn là lượng lớn Ma Thạch, Ma Sát Khí mới phải.

Nhưng bất kể là trong trận pháp cấm chế, hay thạch thất trong đường nối, đều có bảo vật của nhân loại xuất hiện.

Như Huyền Thạch cực phẩm, đối với Linh Ma tộc mà nói, thật giống như Ma Thạch đối với nhân loại, tuyệt đối là không cách nào hấp thu, nhưng hôm nay không chỉ ở trong cấm chế trận pháp xuất hiện, ở đây cũng có không ít Huyền Thạch mỏ quặng, vậy thì để Diệp Huyền có chút kinh ngạc.

Hắn luôn cảm thấy, nơi đây không chỉ là địa bàn của Linh Ma tộc đơn giản như vậy.

- Trước tiên tìm xem xem.

Không nghĩ ra Diệp Huyền cũng không có suy nghĩ nhiều, mà ngay lập tức ôm Tiểu Tử Điêu ra.

- Nơi này có Huyền Thạch khoáng sản, ngươi cố gắng tìm cho ta.

Đối với tìm kiếm mỏ quặng, Tiểu Tử Điêu khẳng định lợi hại hơn mình nhiều lắm.

Tiểu Tử Điêu vừa tiếp nhận Sinh Mệnh Võ Hồn gột rửa, đang đứng ở trong thời kỳ hưởng thụ, nghe Diệp Huyền dặn dò, không nhịn được lườm hắn một cái, có điều vẫn cấp tốc xông ra ngoài.

Quả nhiên nửa ngày sau, Tiểu Tử Điêu ở trước một mảnh đại địa ngừng lại, móng vuốt nhỏ chỉ vào phía dưới.

Huyền Thức của Diệp Huyền lan tràn, ở nơi sâu xa quả thực mơ hồ cảm giác được một luồng Huyền khí gợn sóng.

- Tiểu Hắc, xem ngươi.

Diệp Huyền không có tự mình động thủ, mà thả ra Tiểu Hắc, vèo một cái, sau khi Tiểu Hắc ra ngoài trực tiếp xuyên xuống lòng đất, ào ào ào, trong chốc lát lượng lớn nham thạch quẳng ra, như rơi xuống một hồi mưa đá.

Nửa nén hương sau, một hố sâu xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyền.

Ở đáy hố, một khối Huyền Thạch ước chừng cao bằng nửa người màu trắng xuất hiện, Huyền khí gợn sóng nồng nặc từ bên trong tản mát ra, cỗ Huyền khí này cực kỳ tinh khiết, Huyền khí xung quanh cũng bị xúc động.

- Huyền khí gợn sóng nồng nặc như thế, đây là... Một khối Huyền Thạch thượng phẩm!

Nhìn thấy Huyền Thạch màu trắng này, Diệp Huyền giật nảy cả mình.

Hắn không nghĩ tới, nơi này lại còn thật chôn dấu Huyền Thạch, hơn nữa còn là một khối Huyền Thạch thượng phẩm lớn như vậy.

Qua loa nhìn lại, một khối Huyền Thạch thượng phẩm lớn như vậy nếu phân cách ra, có ít nhất hơn một nghìn khối, tương đương với hơn triệu Huyền Thạch trung phẩm, cho dù là Vũ Hoàng tam trọng cũng phải động tâm.

Bá.

Thu Huyền Thạch thượng phẩm vào trong túi, Diệp Huyền lần thứ hai ở dưới Tiểu Tử Điêu dẫn dắt đi tìm kiếm tiếp.

Sau một ngày, Tiểu Tử Điêu lại tìm tới một chỗ khoáng sản, chỉ là Tiểu Hắc đào một ngày, cũng chỉ đào ra mấy vạn Huyền Thạch trung phẩm và mấy chục khối Huyền Thạch thượng phẩm mà thôi.&
Chương 1275 Huyền Thức mỏ quặng (2)

Thế nhưng ngày thứ ba, Tiểu Tử Điêu thật giống phát hiện bảo vật kinh người gì, một mặt hưng phấn, hăng hái bay về phía đông nam.

Diệp Huyền biết bản lĩnh của Tiểu Tử Điêu, tinh thần liền tỉnh táo.

Sau một canh giờ, một thung lũng xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyền, mà Tiểu Tử Điêu đang ngừng lại ở trước mặt thung lũng kia, móng vuốt nhỏ kích động chỉ vào trong sơn cốc.

Không cần Tiểu Tử Điêu nói, Diệp Huyền cũng đã cảm nhận được trong thung lũng không ngừng truyền ra thiên địa Huyền khí nồng nặc.

Khởi nguồn của những thiên địa Huyền khí kia, là một khe núi trong thung lũng, ở trong khe núi, một khối Huyền Thạch trung phẩm như núi nhỏ bị đào lên.

Diệp Huyền liếc nhìn Tiểu Tử Điêu, không khỏi có chút không nói gì.

Nguyên nhân hắn không nói gì, không phải bởi vì Tiểu Tử Điêu tìm tới chính là Huyền Thạch trung phẩm, bởi vì khối Huyền Thạch trung phẩm này cực kỳ lớn, qua loa phỏng chừng, chí ít giá trị hai triệu Huyền Thạch trung phẩm, hơn nữa nơi trọng yếu ánh sáng lộng lẫy óng ánh, khí tức Huyền khí càng thêm nồng nặc, rất có thể trung tâm nắm giữ Huyền Thạch thượng phẩm.

Hắn không nói gì chính là, ở trước mặt Huyền Thạch trung phẩm này đã có hơn mười người, coi như Diệp Huyền muốn Huyền Thạch trung phẩm này, cũng không làm được vọt vào cướp đi Huyền Thạch trung phẩm mà người khác đào móc ra.

Huống chi, trong hơn mười người này còn có ba tên Vũ Hoàng tam trọng, cùng với không ít Vũ Hoàng nhất trọng cùng nhị trọng, một khi liên thủ lại, Diệp Huyền căn bản đối phó không được ba Vũ Hoàng tam trọng cùng nhiều người như vậy.

- Quên đi, mỏ quặng này đã có người, chúng ta vẫn là chuyển sang nơi khác đi.

Diệp Huyền lắc đầu nói với Tiểu Tử Điêu.

- Chít chít!

Tiểu Tử Điêu nghe xong, lập tức kích động lắc đầu quẫy đuôi, móng vuốt nhỏ không ngừng chỉ vào thung lũng kia, tựa hồ muốn nói cái gì, thỉnh thoảng còn lắc đầu, biểu hiện kích động.

- Ngươi là nói, ngươi phát hiện không phải khối Huyền Thạch trung phẩm kia?

Diệp Huyền nghi ngờ hỏi.

- Chít chít!

Tiểu Tử Điêu gật đầu liên tục, sau đó khoa tay lên.

Sau khi giao lưu một phen, Diệp Huyền cuối cùng cũng coi như rõ ràng, nguyên lai Tiểu Tử Điêu phát hiện không phải khối Huyền Thạch trung phẩm hắn đang nhìn thấy, hơn nữa ở trong thung lũng này, còn có một mỏ quặng, cái mỏ quặng kia cấp bậc còn cao hơn Huyền Thạch trung phẩm này không ít, còn đến tột cùng mạnh bao nhiêu, Tiểu Tử Điêu cũng nói không rõ.

Diệp Huyền ngay lập tức tinh thần tỉnh táo, chỉ là chợt lông mày của hắn lại cau lên.

Hiện tại trong thung lũng này đã có hơn mười người, tựa hồ đang thương lượng vấn đề phân phối Huyền Thạch trung phẩm, nếu hắn tùy tiện đi vào, rất dễ gây nên những người này chú ý.

- Chờ chút đã, chờ những người này phân phối xong Huyền Thạch trung phẩm, sau khi rời đi ta lại vào.

Trong lòng Diệp Huyền quyết định chú ý.

Chỉ là để hắn ở chỗ này chờ không, tự nhiên là không thể, bởi vậy trong quá trình chờ đợi, Diệp Huyền ở trong bóng tối thôi thúc Tiểu Hắc, từ dưới nền đất tới gần thung lũng kia.

Ở trong lòng đất, năng lực ẩn nấp của Tiểu Hắc cực mạnh, chỉ cần nó không lao ra mặt đất, cho dù là Vũ Hoàng tam trọng cũng rất khó phát hiện tung tích.

Vẻn vẹn một phút sau, Tiểu Hắc liền đến khu vực Tiểu Tử Điêu chỉ.

Răng rắc!

Một mảnh nham thạch phá nát ra, một khối Huyền Thạch cự lớn màu nhũ bạch xuất hiện ở trước mặt Tiểu Hắc, thiên địa Huyền khí nồng nặc, thông qua Diệp Huyền ở trong cơ thể Tiểu Hắc gieo xuống Thôn Phệ Võ Hồn, rõ ràng truyền vào trong đầu Diệp Huyền.

- Đây là...

Diệp Huyền giật nảy cả mình.

Tuy hắn không nhìn thấy dáng dấp cụ thể của Huyền Thạch kia, thế nhưng từ não hải của Tiểu Hắc lan truyền trở về tin tức, vẫn có thể cảm nhận được cỗ thiên địa Huyền khí này đáng sợ.

- Huyền Thạch thượng phẩm, Tiểu Hắc tìm tới khối Huyền Thạch này khẳng định là Huyền Thạch thượng phẩm, hơn nữa bên trong tuyệt đối có Huyền Thạch cực phẩm, đơn thuần Huyền Thạch thượng phẩm, căn bản không thể có Huyền khí nồng nặc như thế.

Ánh mắt của Diệp Huyền hừng hực lên, lúc trước ở trong phế tích cung điện kia, Mục Cấm được một khối nhỏ Huyền Thạch cực phẩm, cũng đã kích động như vậy, bây giờ có một mỏ quặng Huyền Thạch thượng phẩm thêm Huyền Thạch cực phẩm xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyền, điều này để hắn làm sao còn có thể tĩnh tâm.

- Ta tu luyện Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, cần đại lượng thiên địa Huyền khí trợ giúp, lúc này mới tiến triển chầm chậm, không dám tùy ý đột phá, nếu như có lượng lớn Huyền Thạch cực phẩm cùng Huyền Thạch thượng phẩm cung cấp ta hấp thu, tu vi của ta sao lại chỉ có ngần ấy.

Diệp Huyền cố nén kích động, muốn kiềm chế lại, trái tim vẫn như cũ ầm ầm nhảy lên.

- Không được, phải tiếp tục chờ đợi, không thể đánh rắn động cỏ.

Diệp Huyền rất có kiên trì ẩn giấu ở ngoài thung lũng.

Bên trong mười mấy người kia thương lượng chỉ chốc lát, tựa hồ đạt thành một loại hiệp nghị nào đó, đã bắt đầu khai thác cùng phân cách Huyền Thạch trung phẩm, chỉ cần chờ bọn họ vừa rời đi, Diệp Huyền sẽ ngay lập tức vọt vào

Chỉ là để Diệp Huyền phẫn nộ chính là, thời điểm mấy người kia khai thác, có một Vũ Hoàng nhị trọng cũng không biết phát ra cái thần kinh gì, lại ở trong thung lũng chung quanh đi lại.

Hơn nữa hắn còn thỉnh thoảng dò ra Huyền Thức, đối với mặt đất nổ ra từng đạo từng đạo công kích, hiển nhiên là ở thời điểm những người còn lại phân phối Huyền Thạch, hắn chờ phát chán, khảo sát những nơi khác dưới thung lũng xem có mỏ quặng tồn tại hay không.

- Cái tên này...

Lần này Diệp Huyền không còn cách nào bình tĩnh, nếu để cho tên kia vẫn tìm kiếm như thế, nói không chắc sẽ bị hắn phát hiện mỏ quặng kia tồn tại.

- Không được, xem ra hiện tại phải đi vào.

Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, chợt không có chút do dự, vọt thẳng vào trong thung lũng.

Nếu như thật sự bị Vũ Hoàng nhị trọng kia trong lúc vô tình khảo sát đến vị trí mỏ quặng kia, hắn là thiệt thòi lớn rồi.

Diệp Huyền vọt vào sơn cốc, liền bị hơn mười người trong thung lũng phát hiện, trong đó vài tên Vũ Hoàng đang tiến hành phân phối Huyền Thạch, sắc mặt lập tức lạnh xuống.

Dưới cái nhìn của bọn họ, Diệp Huyền đây là nhìn thấy bọn họ phân phối mỏ quặng, muốn xông vào chia một chén canh.

Có điều nhìn đến Diệp Huyền chỉ có tu vi cấp bảy, sắc mặt lập tức xem thường lên.

Huyền Thạch là thứ tốt, thế nhưng muốn cũng phải có thực lực mới được.

Một tên Vũ Hoàng trong đó vượt đi ra ngoài, chỉ chờ Diệp Huyền mở miệng, liền cho hắn một giáo huấn nho nhỏ.

Chỉ là làm cho tất cả mọi người không nghĩ tới chính là, sau khi Diệp Huyền đi vào, cũng không có đi về phía bọn họ, mà cấp tốc vọt qua bọn họ, vòng qua tên Vũ Hoàng tẻ nhạt khảo sát kia, cuối cùng ở địa phương trước hắn hơn một trăm mét rơi xuống, bắt đầu nhanh chóng oanh kích mặt đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK