Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1541 Thần bí phi thuyền (2)

Trường Chu Vũ Đế híp mắt nói:

- Đã như vậy, không bằng chúng ta liên thủ?

Minh Hỏa Vũ Đế trầm mặc chốc lát, nói:

- Liên thủ có thể, thế nhưng người này trước ở trên Dịch Bảo Đại Hội đấu giá được khoáng thạch thần bí, nhất định phải cho ta, ngoài ra, lão phu còn muốn ba phần mười hết thảy bảo vật trên người người này.

- Ngươi...

Trên mặt Trường Chu Vũ Đế lộ ra vẻ giận dữ, lạnh lùng nói:

- Chẳng lẽ các hạ không cảm thấy khẩu vị của mình quá lớn sao?

Minh Hỏa Vũ Đế cười lạnh nói:

- Ta cũng không cảm thấy lớn, người này vừa nãy đánh giết ba người Hỏa Quyền hộ pháp, lão phu là ở một bên xem rất rõ ràng, độ nguy hiểm của người này cực cao, bằng vào mấy người các ngươi nếu muốn giết hắn, không lại vẫn lạc hai người e là rất khó làm được, nhưng có bổn Đế, liền dễ dàng hơn nhiều.

- Thật không?

Trường Chu Vũ Đế cười lạnh một tiếng.

- Người này thực lực mạnh đến đâu, bây giờ cũng đã bị phi thuyền pháp bảo của ta nhốt ở bên trong, có thể dằn vặt ra trò gian gì.

Minh Hỏa Vũ Đế cười lạnh nói:

- Vậy ngươi liền chờ xem.

Trong lúc mấy người trò chuyện, Diệp Huyền đã cấp tốc đi tới dưới đáy phi thuyền của Trường Chu Vũ Đế, hai tay của hắn nắn pháp quyết, từng đạo từng đạo cấm chế không ngừng bị hắn đánh vào phi thuyền, cùng cấm chế của phi thuyền cấp tốc dung hợp lại với nhau.

- Cái gì? Hắn dĩ nhiên cướp đoạt quyền khống chế phi thuyền của bổn Đế.

Trường Chu Vũ Đế thấy thế giật nảy cả mình, hắn mơ hồ cảm giác được, theo Diệp Huyền không ngừng đánh ra từng đạo từng đạo cấm chế, quyền khống chế phi thuyền của hắn dĩ nhiên đang không ngừng yếu bớt.

Sao có thể có chuyện đó? Vẻ mặt hắn khó có thể tin, năm đó hắn ở trong di tích thần bí kia được phi thuyền pháp bảo này, là tế luyện một năm, mới từ từ đạt được quyền khống chế phi thuyền, sau đó lại mỗi giờ mỗi khắc tế luyện, lúc này mới biến phi thuyền thành pháp bảo của mình.

Nhưng hôm nay Diệp Huyền vẻn vẹn ở trong chốc lát, liền lay động quyền khống chế của hắn đối với phi thuyền, nhất thời sợ đến cả người hắn bốc lên mồ hôi lạnh.

Trường Chu Vũ Đế cũng không biết, loại phi thuyền pháp bảo như hắn, dựa vào tế luyện là thủ đoạn khống chế thô thiển nhất, mà Diệp Huyền thân là cấm chế đại sư, trực tiếp từ trong phi thuyền cấm chế ra tay, tốc độ luyện hóa so với hắn tế luyện nhanh hơn đâu chỉ ngàn lần.

- Thu!

Dưới kinh nộ, Trường Chu Vũ Đế không kịp nhớ lợi dụng phi thuyền trận pháp nhốt ba người Diệp Huyền lại, nổi giận gầm lên một tiếng, nắn thủ quyết, phi thuyền cấp tốc thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành to bằng bàn tay, bị Trường Chu Vũ Đế thu vào trong không gian giới chỉ.

- Đáng tiếc.

Thấy phi thuyền bị thu hồi, hai mắt của Diệp Huyền hừng hực nhìn chằm chằm Trường Chu Vũ Đế.

Trải qua vừa nãy tế luyện, Diệp Huyền đã hiểu rõ Trường Chu Vũ Đế đối với công năng của phi thuyền này, vẻn vẹn chỉ là kích hoạt một phần nhỏ, một khi phi thuyền này bị hoàn toàn tế luyện, phát huy uy lực tuyệt đối mạnh hơn ở trong tay Trường Chu Vũ Đế không chỉ gấp mười lần.

Hơn nữa cấm chế phía trên, cũng cho Diệp Huyền một loại cảm giác vô cùng quen thuộc, tuy khác biệt với hệ thống cấm chế hiện tại, nhưng cùng Phù Quang bí cảnh, Trấn Nguyên Thạch cùng với Hạo Quang Đại Thiên Kính, thậm chí cấm chế trong Cổ Ma Chi Địa, đều có một tia liên hệ yếu ớt.

Nếu như có thể hoàn toàn rõ ràng cấm chế trên phi thuyền này, Diệp Huyền tin tưởng trình độ ở phương diện cấm chế, tất nhiên sẽ có tăng lên cực lớn.

Vốn Diệp Huyền dựa vào trình độ cấm chế của bản thân mình, lại cho hắn chốc lát thời gian, liền có thể bước đầu luyện hóa phi thuyền, từ trong tay Trường Chu Vũ Đế đoạt quyền khống chế lại.

Đáng tiếc phi thuyền này bị Trường Chu Vũ Đế ngày đêm tế luyện, tuy không thể luyện hóa đến hạch tâm, nhưng cũng có liên hệ cực sâu, vừa nãy thời gian ngắn ngủi như vậy vẫn không thể nào thành công.

- Phi thuyền này cũng thật là bảo vật, đáng tiếc...

Diệp Huyền đột nhiên thở dài nói.

Huyết Kiếm Vũ Đế cười gằn nói:

- Đã như vậy, sao chúng ta không từ trong tay Trường Chu Vũ Đế này đoạt lại?

Diệp Huyền lắc đầu nói:

- Thời gian gần đủ rồi, dựa theo kế hoạch làm việc.

Nói xong, thân hình Diệp Huyền hóa thành một vệt sáng, cấp tốc lao vút đi.

Vèo vèo!

Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh theo sát phía sau.

- Đáng chết.

Sắc mặt đám người Trường Chu Vũ Đế tái nhợt, không có phi thuyền pháp bảo, bọn họ liền mất đi bảo vật hạn chế đám người Diệp Huyền.

Một khi để ba người Diệp Huyền đào tẩu, thiên hạ to lớn, bọn họ làm sao đi tìm đám người Diệp Huyền.

- Minh Hỏa Vũ Đế, lão phu đồng ý.

Trường Chu Vũ Đế tức giận nói.

Minh Hỏa Vũ Đế tà tà nở nụ cười:

- Lựa chọn sáng suốt.

Vù!

Thân hình của hắn cấp tốc hòa vào hư không, biến mất không còn tăm hơi, mà Trường Chu Vũ Đế tứ đại Vũ Đế, cũng truy sát về phía ba người Diệp Huyền.

- Mạnh Tân Thành, ngươi lập tức đi thông báo Cừu hội phó.

Trước lúc ly khai, Trường Chu Vũ Đế càng truyền âm cho Mạnh Tân Thành phía dưới.

Trong lòng của Trác Nhất Phàm cả kinh nói:

- Chu Phàm, ngươi làm cái gì vậy? Bây giờ năm người chúng ta liên thủ, chẳng lẽ còn giết không được Diệp Huyền kia, không cần thông báo Cừu hội phó?

Trường Chu Vũ Đế hừ lạnh nói:

- Trác Nhất Phàm, vào lúc này ngươi còn muốn ẩn giấu sao? ba người Hỏa Quyền Vũ Đế ở dưới ngươi dẫn dắt vẫn lạc, mặc kệ chúng ta có thể đánh giết Diệp Huyền hay không, chuyện này đều phải thông báo cho Cừu hội phó, bằng không chờ Cừu hội phó biết được tin tức, ngươi để lão phu làm sao bàn giao?

- Ngươi...

Sắc mặt của Trác Nhất Phàm tái xanh, Trường Chu Vũ Đế rõ ràng là đẩy tất cả tội lỗi lên đầu hắn.

Phách Thương Vũ Đế ở một bên cũng lạnh lùng nói:

- Trác Nhất Phàm, ngươi đừng quên, ba người chúng ta đều chỉ là quản sự Phó hội trưởng, mà Cừu hội phó mới là Đấu Vũ Hội đệ nhất Phó hội trưởng chân chính, muốn không bị Cừu hội phó trách phạt, liền bắt được Diệp Huyền này, chỉ có như vậy, mới có thể làm cho Cừu hội phó đối với chúng ta có thêm tín nhiệm.

Trong trò chuyện, bốn đạo lưu quang đuổi về phía ba người Diệp Huyền, tốc độ nhanh chóng, trong nháy mắt liền biến mất ở chân trời.

Hỗn Loạn Chi Thành.

Theo đám người Trường Chu Vũ Đế truy sát ba người Diệp Huyền biến mất ở phía chân trời, vô số tiếng nghị luận, tựa như bão táp sấm sét, không ngừng vang dội.

Ngày hôm nay, nhất định là một ngày dân chúng ở Hỗn Loạn Chi Thành khó có thể quên, ba người Diệp Huyền cùng Đấu Vũ Hội giao chiến, cho bọn hắn chấn động cực kỳ mãnh liệt.
Chương 1542 Phân tán hành động

Mà Đấu Vũ Hội ba Đại hộ pháp vẫn lạc, càng khiến cho hết thảy dân chúng không thể tin được trước phát sinh là thật.

Một ít cường giả dưới sự kích động, dồn dập lao ra đông thành, muốn đuổi theo đám người Trường Chu Vũ Đế, nhìn kết quả cuối cùng đến tột cùng như thế nào.

Chỉ tiếc tốc độ của đám người Trường Chu Vũ Đế nhanh chóng biết bao, toàn lực bay lượn, coi như là một ít Vũ Đế nhất trọng cũng khó đuổi theo, càng không cần phải nói là Vũ Hoàng.

Còn một ít Cửu Thiên Vũ Đế, thì trái lại không dám truy đuổi tới, ở trong Vũ Đế giao chiến, có Vũ Đế còn lại ở một bên dò xét đây tuyệt đối là tối kỵ.

Trước ở ngoài Hỗn Loạn Chi Thành còn tốt, dù sao có vô số cường giả vây xem, nhưng ở dã ngoại, rất có thể sẽ làm song phương giao thủ sản sinh địch ý.

Điều này cũng làm cho rất nhiều cường giả Vũ Đế trong Hỗn Loạn Chi Thành, ngoại trừ thổn thức không ngớt ra, vẫn không tuỳ theo tiến lên.

Bây giờ Đấu Vũ Hội đã chết tam đại Vũ Đế, rơi vào mức độ phát điên, một khi gợi ra địch ý của Đấu Vũ Hội, những thế lực bọn họ căn bản không dám gánh chịu hậu quả như thế.

- Không Thành, nếu không chúng ta đi xem a?

Trên đường chân trời, Vũ Tu Thánh Địa Duy Nhất Vũ Đế cũng chấn động nhìn tình cảnh này, quay về Không Thành Vũ Đế ở một bên ngưng giọng nói.

Không Thành Vũ Đế lắc đầu:

- Đấu Vũ Hội ba Đại hộ pháp vẫn lạc, bọn họ cùng Diệp Huyền tiểu hữu đã là cục diện không chết không thôi, nếu như Vũ Tu Thánh Địa chúng ta vào lúc này lại lẫn vào, vậy thì là cùng Đấu Vũ Hội công nhiên tuyên chiến.

- Thật không nghĩ tới, thực lực của Diệp Huyền tiểu hữu dĩ nhiên đáng sợ đến mức độ này, ba Đại hộ pháp Vũ Đế vẫn lạc, coi như là đối với Đấu Vũ Hội mà nói cũng là một tổn thất thật lớn.

Duy Nhất Vũ Đế cảm khái nói:

- Phỏng chừng mấy người Chu Phàm sắp muốn tức điên rồi.

Không Thành Vũ Đế cười lạnh:

- Đám người Chu Phàm lại vẫn dám đuổi tới, quả thực là tự tìm đường chết.

- Đấu Vũ Hội gia đại nghiệp đại, nói không chắc đối với mình cực kỳ chắc chắn, huống chi Sinh Tử Điện Minh Hỏa Vũ Đế cũng nhúng tay, cộng thêm Vô Lượng Sơn Trường Phong Vũ Đế, không hẳn không thể lưu lại đám người Diệp Huyền.

Không Thành Vũ Đế lắc đầu, ánh mắt ngưng trọng nói:

- Ta không lo lắng cái này, ta lo lắng duy nhất, là Đấu Vũ Hội đệ nhất Phó hội trưởng kia sẽ xuất hiện hay không.

Trên mặt Duy Nhất Vũ Đế cả kinh, sợ hãi nói:

- Ngươi là nói Cừu Nhiễm?

Trên mặt hắn lộ ra kinh sợ, hiển nhiên đối với Đấu Vũ Hội đệ nhất Phó hội trưởng cực kỳ kiêng kỵ.

- Ngươi và ta đều biết, mặc dù đám người Trác Nhất Phàm là Phó hội trưởng, nhưng vẻn vẹn chỉ là phụ trách vài sự vụ, bây giờ chân chính khống chế Đấu Vũ Hội, là đệ nhất Phó hội trưởng Cừu Nhiễm, chỉ là hắn đã có gần hai mươi năm không xuất hiện, cũng không biết còn ở Hỗn Loạn Chi Thành hay không, nếu người này ở đây...

Không Thành Vũ Đế nói đến đây, cùng Duy Nhất Vũ Đế liếc mắt nhìn nhau, trong con ngươi đều lộ ra lo lắng.

- Không nghĩ nhiều như thế, hiện tại chúng ta vẫn là bảo vệ tốt Kỷ gia tỷ đệ mà Diệp Huyền tiểu hữu giao phó đi, Đấu Vũ Hội ở dưới cơn thịnh nộ, còn không biết bọn họ sẽ làm ra hành vi điên khùng gì.

Nói xong lời này, Không Thành Vũ Đế cùng Duy Nhất Vũ Đế song song biến mất ở đông thành.

Vèo vèo vèo!

Lúc này, trên đường chân trời, ba đạo lưu quang hăng hái bay lượn, mà ở sau bọn hắn, bốn đạo lưu quang cũng cực kỳ mau lẹ một đường theo sát.

Vài đạo khí tức kia, xuyên qua phía chân trời, mang theo đạo đạo Huyền Nguyên gợn sóng kinh người, làm thiên địa Huyền khí bạo động.

- Đáng ghét a, ba tên này tốc độ cũng quá nhanh đi.

Trong truy đuổi, Trường Chu Vũ Đế biểu hiện phẫn nộ.

- Diệp Huyền rõ ràng chỉ là Vũ Hoàng, tốc độ làm sao sẽ nhanh như thế, ngay cả ta là Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong cũng không đuổi kịp?

- Then chốt không chỉ là Diệp Huyền này, Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh bên cạnh hắn, tốc độ làm sao cũng nhanh như vậy?

Đám người Trác Nhất Phàm tức đến nổ phổi, phẫn nộ nói.

- Đừng oán giận, cẩn thận đừng cho bọn họ chạy trốn, ba người bọn họ, một cái cũng đừng hòng sống rời đi.

Ánh mắt của Phách Thương Vũ Đế lạnh lùng, cả người chiến ý ngập trời, tay cầm trường thương, hắn như một chiến thần, bá đạo lăng liệt.

Tốc độ của đám người Diệp Huyền nhanh bực nào, vẻn vẹn một hai canh giờ sau, cũng đã xuyên qua tầng tầng hoang dã bình nguyên, đi tới Xích Phong sơn mạch.

Diệp Huyền lạnh lùng liếc nhìn mấy người truy đuổi phía sau, ánh mắt lạnh như băng nói:

- Xem ra mấy người Đấu Vũ Hội, là không giết chúng ta không bỏ qua, nếu như vậy, liền để Xích Phong sơn mạch này thành nghĩa địa của bọn họ đi.

Hắn quay về Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh truyền âm nói:

- Dựa theo kế hoạch làm việc, hai người các ngươi phải cẩn thận.

- Vâng Diệp thiếu.

Huyết Kiếm Vũ Đế nhếch miệng nở nụ cười, mà Hoàng Phủ Tú Minh thì thần tình lạnh lùng.

Diệp Huyền gật gù nói:

- Hành động.

Xoạt xoạt xoạt!

Theo tiếng nói của hắn hạ xuống, ba người Diệp Huyền nguyên bản đồng loạt bay lượn chạy trốn, dĩ nhiên trong nháy mắt phân ra, ngoại trừ Diệp Huyền tiếp tục bay về phía trước, Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh một về phía trái, một về phía phải, đều nhắm về phương hướng khác nhau rời đi.

Hành động này, để mấy người Trường Chu Vũ Đế ở phía sau đang truy đuổi sững sờ.

- Ba người bọn hắn làm sao tách ra hành động?

Trường Phong Vũ Đế nhíu mày.

Ánh mắt của Trác Nhất Phàm trầm xuống:

- Đáng chết, Diệp Huyền này hẳn biết rõ chạy trốn vô vọng, hơn nữa một khi chiến đấu với nhau, ba người bọn họ rõ ràng sẽ ở hạ phong, vì lẽ đó cố ý tách ra hành động, muốn phân tán sức chiến đấu của chúng ta.

Theo Trác Nhất Phàm, ba người Diệp Huyền chỉ lo một khi cùng bên mình phát sinh xung đột, lấy ba địch năm, tất nhiên sẽ rơi vào hạ phong, vì lẽ đó cố ý phân tán sức chiến đấu bên mình, đục nước béo cò.

- Hiện tại chúng ta nên làm gì?

Nhìn ba người Diệp Huyền tách ra rời đi, mấy người Trác Nhất Phàm liếc nhìn nhau.

- Sở dĩ ba người bọn họ tách ra, mục đích chính là vì để sức chiến đấu của chúng ta trở nên phân tán, Diệp Huyền kia chỉ sợ là muốn hấp dẫn đại đa số sức chiến đấu, để Hoàng Phủ Tú Minh cùng Huyết Kiếm Vũ Đế đào tẩu, đã như vậy, như vậy chúng ta liền không thể để cho mưu kế của hắn thực hiện được.

Trác Nhất Phàm híp mắt nói.

Phân tích của hắn, lập tức đưa tới vài tên Vũ Đế khác đồng ý.
Chương 1543 Từng cái đánh tan (1)

Trường Chu Vũ Đế đột nhiên tà tà nở nụ cười, trong con ngươi bắn ra một đạo sát cơ nói:

- Nếu Diệp Huyền muốn dẫn sức chiến đấu của chúng ta, như vậy chúng ta liền như ước nguyện của hắn, có điều, cách làm của chúng ta cùng bọn họ chờ mong ngược lại, phần lớn sức chiến đấu dùng để truy sát Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh, sau khi đánh giết hai người bọn họ, lại hội hợp đối phó Diệp Huyền, đến thời điểm mất đi Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh che chở, ta không tin Diệp Huyền kia còn có thể chạy trốn?

- Nói không sai, Diệp Huyền kia e còn cho là chúng ta sẽ đặt đại đa số sức chiến đấu ở trên người hắn, hắn hẳn là sẽ không nghĩ đến, chúng ta sẽ trước giết Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh.

Trường Phong Vũ Đế cười khẩy nói.

Phách Thương Vũ Đế cũng cười gằn:

- Hoàng Phủ Tú Minh cùng Huyết Kiếm Vũ Đế kia thực lực cũng không ra sao, sẽ không mạnh hơn bất luận cái nào trong chúng ta, chỉ cần chúng ta đối phó bọn hắn trước, hai người chắc chắn phải chết.

Kế hoạch của Trường Chu Vũ Đế, để mấy người còn lại ánh mắt sáng ngời.

Đặc biệt là Trác Nhất Phàm, đối với thực lực của ba người Diệp Huyền hiểu rõ nhất, hắn biết rõ trong ba người, mạnh nhất chính là Diệp Huyền, đặc biệt hồn lực xung kích của hắn, hầu như là thần cản giết thần, phật chặn giết phật, ba người Hỏa Quyền Vũ Đế chính là chết ở dưới chiêu này.

Mà so ra, Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh lại kém không ít.

Trong đó tu vi của Huyết Kiếm Vũ Đế tăng lên rất nhiều, nhưng cũng chỉ tương đương mình trước khi không bị thương, còn Hoàng Phủ Tú Minh, mạnh mẽ là vì Luyện Hồn Sư bát giai, luận tu vi chân chính, còn không bằng Huyết Kiếm Vũ Đế.

Vì lẽ đó chỉ cần bọn họ toàn lực truy sát hai người, hoàn toàn có thể trong thời gian nhất định đánh giết đối phương.

Sau đó mọi người lại hội hợp đối phó Diệp Huyền, coi như tu vi của Diệp Huyền cao đến đâu, hồn lực xung kích mạnh hơn, cũng khó thoát khỏi cái chết.

Nghĩ tới đây, Trác Nhất Phàm không nhịn được huyết dịch sôi trào, hắn đã không thể chờ đợi được nữa muốn nhìn thấy Diệp Huyền bị tóm lấy.

Lấy tu vi của năm người bọn họ, một khi chỉ còn Diệp Huyền, coi như thực lực của Diệp Huyền lại nghịch thiên, cũng chỉ có thể bó tay chịu trói.

Dù sao một Luyện Hồn Sư coi như mạnh hơn, nắm giữ hồn lực cũng không thể vô cùng vô tận, hồn lực xung kích bí pháp cũng sẽ có số lần hạn chế triển khai.

Kết hợp trước Diệp Huyền không dám ham chiến, Trác Nhất Phàm suy đoán hồn lực của Diệp Huyền ở lúc trước đánh giết ba người Hỏa Quyền Vũ Đế đã tiêu hao rất nhiều.

Bằng không lấy hồn lực xung kích của Diệp Huyền đáng sợ, nhìn thấy bọn họ căn bản không cần chạy trốn, chỉ cần không ngừng triển khai hồn lực xung kích đáng sợ kia, ở đây Vũ Đế nào dám cam đoan nói nhất định có thể chống đối?

Vì lẽ đó kế hoạch này tuyệt đối là một kế hoạch vô cùng hoàn mỹ.

Đám người Trác Nhất Phàm giao lưu cùng suy nghĩ nhìn như dài lâu, kì thực vẻn vẹn ở trong chớp mắt.

- Vậy năm người chúng ta nên phân phối thế nào?

Phách Thương Vũ Đế lạnh giọng nói, cả người chiến ý sôi trào.

Phách Thương Vũ Đế không phải loại người giỏi tính toán, dưới cái nhìn của hắn, mình chỉ cần giết là được.

Trác Nhất Phàm liếc nhìn mọi người nói:

- Ta đối với thực lực của ba người bọn họ hiểu rõ nhất, như vậy đi, Trường Chu Vũ Đế cùng Phách Thương Vũ Đế truy sát Huyết Kiếm Vũ Đế, lấy tu vi của hai người các ngươi, tuyệt đối có thể ở trong nửa canh giờ đánh giết, mà ta cùng Trường Phong Vũ Đế thì lại truy sát Hoàng Phủ Tú Minh, tương tự tranh thủ ở trong nửa canh giờ giết hắn.

- Còn Diệp Huyền kia...

Trác Nhất Phàm nhìn về phía một nơi nào đó ở hư không:

- Liền giao cho Minh Hỏa Vũ Đế ngươi, nhiệm vụ của ngươi chỉ cần tập trung Diệp Huyền, không cho hắn chạy là được, lấy thủ đoạn lần theo của các hạ, chút chuyện nhỏ này ta nghĩ sẽ không khó chứ?

Vũ Đế của Sinh Tử Điện mạnh nhất chính là ám sát cùng truy tung, bởi vậy để Minh Hỏa Vũ Đế ở trong bóng tối lần theo Diệp Huyền là phương pháp tốt nhất.

- Để Minh Hỏa Vũ Đế một người lần theo Diệp Huyền, không hay lắm a?

Phách Thương Vũ Đế đột nhiên hừ lạnh một tiếng, nếu như Minh Hỏa Vũ Đế giết Diệp Huyền, chẳng phải là bảo vật trên người đối phương Đấu Vũ Hội bọn họ đều không chiếm được?

- Lão phu đúng là rất tình nguyện.

Thanh âm âm lạnh của Minh Hỏa Vũ Đế ở trong hư không vang lên, mang theo tà ý dữ tợn.

Ý nghĩ của hắn cùng Phách Thương Vũ Đế giống nhau như đúc.

Trác Nhất Phàm cười lạnh nói:

- Minh Hỏa Vũ Đế, ta biết ngươi đang suy nghĩ cái gì, thế nhưng ngươi đừng quên tầm quan trọng của Diệp Huyền kia đối với Đấu Vũ Hội ta cùng Vô Lượng Sơn, nếu như ngươi có thể bảo đảm ở dưới sự đuổi giết của Đấu Vũ Hội ta cùng Vô Lượng Sơn, còn giữ được tính mạng, ta không ngại ngươi độc chiếm Diệp Huyền.

Nói xong lời này, Trác Nhất Phàm nói tiếp:

- Còn nữa, ta đã quên nói cho ngươi, chúng ta đã truyền tin tức nơi này quay lại cho Đấu Vũ Hội Cừu Nhiễm Phó hội trưởng, nói vậy Cừu Nhiễm Phó hội trưởng không bao lâu nữa sẽ có thể chạy tới, các hạ không tin tà cũng có thể thử xem.

- Cừu Nhiễm!

Trong hư không, Minh Hỏa Vũ Đế luôn luôn hung hăng bất kham ngữ khí đột nhiên nghiêm nghị, nơi sâu xa càng mang theo một tia kiêng kỵ.

- Yên tâm, Minh Hỏa ta là người rất coi trọng chữ tín, đương nhiên sẽ không độc chiếm Diệp Huyền, ta sẽ tập trung hắn, có điều các ngươi cũng đừng quên trước đáp ứng đồ vật của ta.

Lạnh lùng nói ra một câu, hư không hơi lóe lên, khí tức của Minh Hỏa Vũ Đế đã hoàn toàn biến mất.

- Đi!

Đám người Trác Nhất Phàm mỗi người mắt lộ ra tinh mang, dựa theo phương án trước phân phối, phân biệt truy giết Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh, bắt đầu hành động săn bắn.

Trong núi rừng, Diệp Huyền nhanh chóng đi tới.

- Hả? Mấy người bọn hắn quả nhiên tách ra.

Diệp Huyền cảm nhận khí tức phía sau, khóe miệng hơi cười gằn, nhưng chợt lông mày của hắn hơi nhíu.

- Hai cỗ khí tức truy về phía Huyết Kiếm, là Trường Chu Vũ Đế cùng Phách Thương Vũ Đế, còn có hai cỗ khí tức truy về phía Hoàng Phủ Tú Minh, hẳn là Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế, mấy người Đấu Vũ Hội này cũng thật là khôn khéo, xem ra là muốn đánh tan ba người chúng ta.

Lúc trước ở thời điểm kế hoạch phân tán hành động, Diệp Huyền cũng đã đoán đối phương sẽ có cử động ra sao.

Có điều Diệp Huyền nghĩ tới nhiều nhất, là đối phương tụ tập lực lượng đối phó mình, không nghĩ tới bọn họ cuối cùng lại lựa chọn kết quả mình cảm thấy khó nhất.
Chương 1544 Từng cái đánh tan (2)

- Đã như vậy, đối phương lựa chọn đánh tan, như vậy ta cũng lựa chọn đánh tan a.

Một nụ cười gằn tỏa ra ở trên mặt Diệp Huyền, thân hình hắn hăng hái bay lượn, đột nhiên ngừng lại.

Vù!

Một đạo khí tức hồn lực vô hình, lấy hắn làm trung tâm cấp tốc tỏ khắp, trong nháy mắt bao trùm trụ xung quanh mấy dặm.

Cùng lúc đó, thạch châu dị bảo cũng hiện lên ở đỉnh đầu của hắn, tỏa ra không gian rung động mạnh mẽ, hóa thành một phương lĩnh vực bao phủ.

- Đi ra đi.

Quay về phía nơi nào đó trong hư không, Diệp Huyền lạnh lùng nói.

Hư không yên tĩnh, không có một tia gợn sóng.

- Xem ra, là muốn ta tự mình lôi ngươi ra ngoài.

Ánh mắt của Diệp Huyền phát lạnh, oanh, Tài Quyết Chi Kiếm đột nhiên hóa thành một tia sét đâm vào trong hư không.

Bùm bùm!

Vô số ánh chớp phun trào, trong hư không, một bóng người màu đen đột nhiên từ trong hư không rơi xuống.

- Ngươi có thể phát hiện vị trí của lão phu?

Ánh mắt của Minh Hỏa Vũ Đế âm lạnh nhìn Diệp Huyền, trong giọng nói mang theo vẻ kinh ngạc.

- Chuyện này có gì khó khăn?

Diệp Huyền cười lạnh một tiếng, Tài Quyết Chi Kiếm nhanh như tia chớp đâm tới, đồng thời Trấn Nguyên Thạch hiện lên, che đậy mà xuống, bao phủ xung quanh trăm mét.

Lực lượng to lớn, ràng buộc chặt chẽ Minh Hỏa Vũ Đế.

- Tiểu tử, ta thừa nhận ngươi rất mạnh, thế nhưng muốn giết ta, ngươi còn kém mười vạn tám ngàn dặm.

Minh Hỏa Vũ Đế cười lạnh một tiếng, thân hình ở trong hư không đột nhiên trở nên mơ hồ, cùng vùng hư không này hợp thành một thể, trong nháy mắt thoát khỏi lĩnh vực cùng Trấn Nguyên Thạch của Diệp Huyền ràng buộc, phút chốc biến mất ở trong phạm vi công kích của Diệp Huyền.

Ầm ầm!

Trấn Nguyên Thạch toả ra khí tức mông lung phủ xuống, nhưng nện ở chỗ trống.

- Lại bị hắn tránh thoát?

Diệp Huyền nhíu mày.

Này đã là lần thứ hai, trước ở Hỗn Loạn Chi Thành, Minh Hỏa Vũ Đế liền quỷ dị tránh thoát không gian phong tỏa của mình, lần này, hắn lại một lần nữa tránh thoát không gian phong tỏa, năng lực như vậy, tuyệt đối không phải bất ngờ có thể tạo thành.

Đến tột cùng là nguyên nhân gì, để Minh Hỏa Vũ Đế này có thể không bị không gian hạn chế?

Phải biết, qua lại hư không, đây là năng lực Vũ Đế tam trọng mới có thể nắm giữ.

- Ha ha ha, coi như ngươi có thể tìm ra lão phu, ngươi cũng giết không được ta, lão phu khuyên ngươi vẫn là đừng tốn sức.

Thanh âm âm lạnh của Minh Hỏa Vũ Đế vang lên, mang theo một tia trào phúng cùng đắc ý.

Diệp Huyền cười lạnh nói:

- Ngươi chỉ có thể ẩn núp, cũng giết không được ta a?

- Ha ha ha, ta không cần giết ngươi, lão phu chỉ cần tập trung ngươi là được, đến thời điểm đám người Trường Chu Vũ Đế vừa đến, ngươi chắc chắn phải chết, nha, đã quên nói cho ngươi, đám người Trường Chu Vũ Đế đã truy sát hai đồng bạn của ngươi, lấy tu vi của bọn họ, đánh giết hai đồng bạn của ngươi nên dễ như ăn cháo, ha ha ha, ngươi nói lão phu cần gì phải mạo hiểm giết ngươi như vậy?

Thanh âm của Minh Hỏa Vũ Đế ở trong hư không vang vọng, nhận biết không ra đến tột cùng ở phương nào, chỉ không ngừng khích bác tâm tình của Diệp Huyền.

Ánh mắt của Diệp Huyền lạnh lẽo, cười nhạo nói:

- Nếu như ta không đoán sai, mục đích ngươi ra tay, là vì khoáng thạch thần bí ở Dịch Bảo Đại Hội a, ta cũng đã quên nói cho ngươi, viên khoáng thạch này ta đã dùng.

- Hô!

Ngọn lửa màu tím ở trong tay Diệp Huyền cấp tốc bay lên, tỏa ra khí tức cực kỳ nóng rực, lực lượng của Tử Thương Viêm bao phủ lại quanh thân Diệp Huyền ngàn mét.

- Ngươi...

Thanh âm của Minh Hỏa Vũ Đế mang theo tức giận, nhưng chợt lại lộ ra một tia khiếp sợ:

- Khí tức Tử Thương Viêm của ngươi làm sao đáng sợ như vậy? Tử Thương Viêm rõ ràng chỉ là Địa Hỏa bảng xếp thứ mười ba, dĩ nhiên ở dưới khoáng thạch thần bí kia tăng lên trở nên mạnh mẽ nhiều như vậy, đáng chết, ngươi tên tiểu tử thúi này, ngươi đây là phung phí của trời.

Minh Hỏa Vũ Đế tức đến nổ phổi, tràn ngập phẫn nộ.

- Nhìn dáng dấp phẫn nộ của ngươi, trên người ngươi hẳn cũng có một loại dị hỏa a? Cũng muốn lợi dụng khoáng thạch thần bí kia tiến hành thăng cấp?

Diệp Huyền cười lạnh nói.

- Muốn lừa lão phu? Tiểu tử ngươi còn non lắm, có điều không liên quan, khoáng thạch thần bí kia ngươi dùng cũng không có gì, chờ giết ngươi, Tử Thương Viêm của ngươi như thường là vật trong túi lão phu, cũng không tính thiệt thòi.

Minh Hỏa Vũ Đế lần thứ hai cười gằn.

- Tìm được ngươi rồi!

Ánh mắt của Diệp Huyền đột nhiên lạnh lẽo, ầm ầm, lần này, tốc độ của hắn càng nhanh hơn, một đạo Lôi Quang kiếm khí vô hình trong nháy mắt bị hắn bổ về phía hư không bên trái.

Hư không rung động, thân hình của Minh Hỏa Vũ Đế lại một lần nữa hiện ra, thế nhưng vẻ mặt hắn không chút hoảng loạn.

- Ta nói rồi, ngươi tìm được lão phu cũng vô dụng, bởi vì ngươi căn bản giết không được ta.

Trong giọng nói của Minh Hỏa Vũ Đế tràn ngập trào phúng, thân hình loáng một cái, muốn lần nữa ẩn nấp hư không.

- Thật không?

- Huyễn Cấm Chi Nhãn!

- Băng Hỏa Song Bạo!

Hai cỗ hồn lực gợn sóng mông lung, như hai thanh lợi kiếm, cấp tốc đi vào trong thân hình của Minh Hỏa Vũ Đế.

Vốn là, Diệp Huyền cũng không muốn triển khai Băng Hỏa Song Bạo, bởi vì lực lượng của Tuyệt Âm Chi Thủy trong đầu hắn, đã còn lại không nhiều.

Thế nhưng vì không muốn tiếp tục dây dưa với Minh Hỏa Vũ Đế, hắn chỉ có thể lựa chọn thủ đoạn như vậy, bằng không thời gian trì hoãn càng dài, Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh liền càng nguy hiểm.

Ầm ầm!

Lực lượng của Tuyệt Âm Chi Thủy cùng Tử Thương Viêm, cấp tốc ở trên linh hồn của Minh Hỏa Vũ Đế nổ tung.

- Đây chính là hồn lực bí kỹ ngươi đánh giết đám người Hỏa Quyền Vũ Đế sao? Lão phu ngược lại muốn nhìn một chút, đến tột cùng có bao nhiêu đáng sợ!

Một đạo sóng linh hồn vô hình truyền đến, trong linh hồn của Minh Hỏa Vũ Đế, đột nhiên dâng lên một ngọn lửa màu đen, ngọn lửa này lạnh lẽo thấu xương, như đến từ Cửu U Minh Hỏa, nhảy lên lấp lóe, cùng Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền mạnh mẽ va chạm.

Bồng!

Hai cỗ lực lượng đáng sợ va chạm, lẫn nhau cấp tốc mất đi, lực lượng của Tử Thương Viêm ở dưới Minh Hỏa Vũ Đế sử dụng tới ngọn lửa màu đen cấp tốc trừ khử, mà Tuyệt Âm Chi Thủy đóng băng, cũng ở dưới ngọn lửa lạnh lẽo này, chậm rãi cắt giảm, cuối cùng tiêu tan vô hình.

- Há, ta đã hiểu, chẳng trách hồn lực xung kích của ngươi ngay cả Đấu Vũ Hội Phá Quân Vũ Đế Trác Nhất Phàm cũng không ngăn nổi, nguyên lai trong đó không chỉ ẩn chứa lực lượng phá hoại của Tử Thương Viêm, còn có chứa một loại lực lượng băng hàn cực kỳ mạnh.

Minh Hỏa Vũ Đế cười lạnh nói, chịu đựng một chiêu Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền, vẫn bình yên vô sự.
Chương 1545 Cửu U Minh Viêm (1)

Minh Hỏa Vũ Đế lạnh lùng đứng ngạo nghễ trên hư không, trong con ngươi mang theo một tia giễu cợt, sau khi chịu đựng tập kích đáng sợ của Diệp Huyền, dĩ nhiên không mất một sợi tóc.

- Cái gì?

Trong lòng Diệp Huyền lấy làm kinh hãi, sau khi sáng tạo ra Băng Hỏa Song Bạo, Diệp Huyền vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy Vũ Đế có thể ở dưới Băng Hỏa Song Bạo tập kích bình yên vô sự.

- Trong đầu Minh Hỏa Vũ Đế, dĩ nhiên có một ngọn lửa âm lạnh màu đen, không chỉ chống đỡ Địa Hỏa Tử Thương Viêm nổ tung, còn chống đỡ Tuyệt Âm Chi Thủy đóng băng, ngọn lửa màu đen, u lạnh thấu xương, đây là... Cửu U Minh Viêm!

Trong đầu Diệp Huyền cấp tốc chuyển động, trong nháy mắt nghĩ đến một khả năng, không khỏi giật nảy cả mình, kinh hô:

- Ngươi dĩ nhiên nắm giữ Địa Hỏa bảng xếp hàng thứ hai Cửu U Minh Viêm?

Cửu U Minh Viêm, Địa Hỏa bảng thứ hai.

Tương truyền là đến từ Minh Hà trong Cửu U địa ngục, ngọn lửa này cực kỳ đáng sợ, lạnh lẽo thấu xương, uy lực kinh người, ở trong rất nhiều Địa Hỏa xếp hàng thứ hai, thậm chí còn trên Tâm Tủy Hỏa bài danh thứ ba của Diệp Huyền kiếp trước.

Một sát thủ, dĩ nhiên có hỏa diễm đáng sợ như thế, nếu tin tức này truyền đi, tất nhiên sẽ khiến cho đại lục chấn động, để rất nhiều Đan Đạo đại sư của Luyện Dược Sư hiệp hội cùng với Luyện Khí đại sư của Luyện Khí Thành cuồng nhiệt.

Phải biết, trong thiên địa đại đa số hỏa diễm đều thuộc về dương hỏa, âm hỏa như Cửu U Minh Viêm trái lại vô cùng ít ỏi, mà loại âm hỏa này là mồi lửa tốt nhất luyện chế đan dược thuộc tính hàn, hoặc đan dược thuộc tính linh hồn.

Ngoài ra, ở phương diện luyện khí, Cửu U Minh Viêm cũng là lựa chọn tốt nhất luyện chế rất nhiều Huyền binh thuộc tính Âm thậm chí Hồn Binh.

Bởi vậy so với Tâm Tủy Hỏa, Cửu U Minh Viêm này dụ hoặc mạnh hơn đâu chỉ mấy lần.

Khi nghe Diệp Huyền nói ra bốn chữ Cửu U Minh Viêm, ánh mắt của Minh Hỏa Vũ Đế trong nháy mắt lạnh lùng nghiêm nghị, chợt cười nhạo nói:

- Cửu U Minh Viêm, ngươi quá đánh giá cao lão phu, ngọn lửa màu đen này của ta, chỉ là Địa Hỏa bảng xếp hạng thứ bảy Lãnh Minh Hỏa mà thôi.

Lãnh Minh Hỏa, là một loại hỏa diễm thuộc tính Âm khác, xếp hạng thứ bảy, luận uy lực cùng cường độ, cùng Cửu U Minh Viêm xếp hàng thứ hai hoàn toàn không ở một cấp bậc.

- Ha ha ha.

Diệp Huyền đột nhiên cười to:

- Minh Hỏa Vũ Đế, ngươi đây là sợ sệt sao? Chà chà, Lãnh Minh Hỏa có thể chống lại Băng Hỏa Song Bạo của thiếu gia ta? Ngươi là đang nói đùa a. Cũng đúng, ngươi có thể không sợ sao, nếu như thiếu gia ta truyền đi tin tức ngươi nắm giữ Cửu U Minh Viêm, e là thiên hạ không ít Luyện Dược, Luyện Khí đại sư sẽ phải nghe tiếng mà đến rồi.

Địa Hỏa bảng xếp hạng thứ bảy Lãnh Minh Hỏa?

Trong lòng Diệp Huyền cười gằn, hắn có thể nhận sai mới lạ.

Dáng dấp của Lãnh Minh Hỏa cùng Cửu U Minh Viêm xác thực giống nhau y hệt, nhưng giữa hai người uy lực cách biệt quá nhiều, Tử Thương Viêm của mình sau khi thăng cấp, trên uy lực thậm chí tới gần Tâm Tủy Hỏa, cũng chính là hỏa diễm xếp hạng thứ năm, thứ sáu.

Nếu như Minh Hỏa Vũ Đế nắm giữ chỉ là Lãnh Minh Hỏa, căn bản sẽ không nhẹ nhõm liền chống đỡ được Tử Thương Viêm công kích như vậy.

Thứ hai, Tuyệt Âm Chi Thủy của mình là đến từ nơi sâu xa ba ngàn mét của Tuyệt Âm Động, tuy lượng không lớn, nhưng bản chất cực kỳ đáng sợ, nếu như có lượng đầy đủ, thậm chí có thể đông chết Vũ Đế tam trọng.

Lấy thuộc tính âm lạnh của Lãnh Minh Hỏa, tương tự cũng không chống đỡ được, Cửu U Minh Viêm còn tạm được.

- Minh Hỏa Vũ Đế, Minh Hỏa Vũ Đế, khà khà.

Nghĩ tới đây, Diệp Huyền không nhịn được nở nụ cười:

- Ngươi lấy bí danh như vậy, cũng là vì lẫn lộn tai mắt người khác, khiến người ta cho rằng ngươi nắm giữ chính là Lãnh Minh Hỏa mà không phải Cửu U Minh Viêm a?

Diệp Huyền lập tức liền suy đoán ra Minh Hỏa Vũ Đế lấy bí danh có dụng ý gì.

Trong hư không, ánh mắt của Minh Hỏa Vũ Đế từ từ âm lạnh xuống, trong con ngươi sát ý cũng dần dần ngưng tụ.

- Tiểu tử, ngươi cho rằng ngươi rất thông minh sao?

Một ngọn lửa vô hình từ trên người Minh Hỏa Vũ Đế thăng vọt lên, hỏa diễm thiêu đốt, càng tỏa ra từng tia từng tia hàn ý đông triệt linh hồn, con mắt của hắn âm lạnh, mang theo sát cơ vô hình, phảng phất như một thanh lưỡi lê muốn đâm vào nội tâm Diệp Huyền.

- Ngươi đây là đang tự tìm đường chết.

Âm thanh lạnh lùng, từ trong miệng Minh Hỏa Vũ Đế truyền ra, bá, thân hình của hắn đột nhiên biến mất ở tại chỗ.

Chợt...

Ầm!

Trong hư không, một thanh chủy thủ tựa như tia chớp, đột nhiên lướt ra, xì xì xì, chủy thủ điên cuồng lấp lóe, biến ảo ra vô số sợi tơ màu đen, tầng tầng lớp lớp bao vây Diệp Huyền.

Chủ động xuất kích sao? Đối mặt Minh Hỏa Vũ Đế công kích, Diệp Huyền không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, Tài Quyết Chi Kiếm cấp tốc múa lên, vô số ánh chớp bắn mạnh, ở hư không bốn phía hóa thành lôi đình hải dương.

Leng keng leng keng!

Thanh âm kim thiết giao nhau không ngừng vang lên, Diệp Huyền cùng Minh Hỏa Vũ Đế trong nháy mắt giao thủ hơn trăm chiêu, mỗi một kích nhìn như đều cực kỳ phổ thông, nhưng vô thanh vô tức, chỉ cần là nham thạch cùng cây cối ở quanh thân hai người trăm mét, trong nháy mắt liền hoá thành bụi phấn, tiêu tan không còn hình bóng.

- Đường đường Minh Hỏa Vũ Đế, cũng chỉ có chút năng lực như thế sao?

Thân hình chợt lui, Diệp Huyền xem thường cười nhạo nói.

- Tiểu tử cuồng vọng.

Ánh mắt của Minh Hỏa Vũ Đế càng thêm lạnh lẽo, cả giận nói:

- Ngươi không phải đoán được hỏa diễm của lão phu là Cửu U Minh Viêm sao? Vậy để cho ngươi mở mang kiến thức một chút, uy lực Cửu U Minh Viêm của lão phu.

Dứt tiếng, vô số ngọn lửa màu đen đột nhiên tràn ngập hư không, cấp tốc bao vây về phía Diệp Huyền.

Trong ngọn lửa, Diệp Huyền lập tức cảm giác được cả người lạnh lẽo, thậm chí thạch châu dị bảo sản sinh lĩnh vực cũng có loại cảm giác bị đóng băng thiêu đốt, hắn lập tức thả ra Tử Thương Viêm, ngọn lửa màu tím bao vây lấy thân thể của hắn, nhưng lực lượng đóng băng thiêu đốt kia càng xuyên thấu Tử Thương Viêm, tiếp tục thẩm thấu đến nhục thân của hắn, không thể chống đối.

- Xèo!

Trong ngọn lửa màu đen, một bóng người đột nhiên hiện lên, trong tay hắn sáng lên một sợi tơ màu đen, như cầu vồng nối tới mặt trời, ưng kích trường không, trong nháy mắt đi tới ngực của Diệp Huyền.

- Chết đi cho ta.

Thanh âm âm lạnh ở trong linh hồn của Diệp Huyền vang lên, ánh mắt của Minh Hỏa Vũ Đế u lạnh, chủy thủ đâm vào ngực của Diệp Huyền, phịch một tiếng, đại địa áo giáp trong nháy mắt nứt ra, mà Minh Hỏa Vũ Đế ám sát cũng vì đó chậm lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK