Nếu như nhìn Diệp Huyền đào tẩu, hơn nữa truyền tin tức cho Tiêu gia, Úy Trì Kiệt đại nhân biết được thì mình không may.
- Tiểu tử đứng lại...
Mạc Thiên Sơn tức giận, hắn phóng thích kết giới nhị trọng, chỉ trong nháy mắt có lực lượng vô hình bao phủ Diệp Huyền vào trong.
Oanh!
Đồng thời trong tay hắn chiến đao rồi đột nhiên hóa thành một đạo vô hình đao khí, hướng Diệp Huyền tịch cuốn tới, thế tới hung mãnh.
Mãnh liệt kết giới chi lực, như là vũng bùn đem Diệp Huyền bao bọc vây quanh, hơn nữa không ai Thiên Sơn đao mang công kích, Diệp Huyền hình như tràn đầy nguy cơ.
Thời khắc mấu chốt, đột nhiên cán chim sau lưng hắn chấn động, thân thể hắn chấn động trên hư không hai cái đã thoát được Mạc Thiên Sơn trói buộc, đồng thời tránh né đao mang và thoát đi xa.
- Cái gì?
MạcThiên Sơn chấn động, hắn sợ tới mức đổ mồ hôi lạnh trên trán, hắn không kịp cân nhắc Diệp Huyền làm cách nào tránh được kết giới trói buộc, thân thể hắn biến mất và đuổi theo Diệp Huyền.
- Đi chết đi.
Đồng thời hắn gầm lên giận dữ, hai tay cầm lấy chiến đao, khí thế toàn thân như cầu vồng và toàn lực thúc dục chiến đao, một đao mang cực lớn xuất hiện trong thiên địa, nó giống như ngọn núi lớn áp lên Diệp Huyền.
Đao khí như cầu vồng quét qua tất cả.
Không tốt, Diệp Huyền quá sợ hãi, hắn vội vàng thúc dục Trấn Nguyên Thạch trong trữ vật giới chỉ, chỉ thấy hòn đá màu đen xuất hiện, nó quay tròn đón gió bành trướng và va chạm với đao quang.
Oanh oanh!
Tiếng nổ mạnh vang vọng hư không, hư không chấn động xuất từng gợn sóng, đao khí thông thiên chém Trấn Nguyên Thạch to như ngọn núi quay tròn bay ra xa, ngay sau đó đao khí cũng chém thẳng vào Diệp Huyền.
- Hạo Quang Đại Thiên Kính.
Đối mặt với nguy cơ trước mắt, trong tay Diệp Huyền xuất hiện gương đồng phong cách cổ xưa, hồn lực cường đại thúc dục, trong gương đồng bắn ra một đám sương mù ngăn cản đao khí đánh tói.
Hạo Quang Đại Thiên Kính vốn có thể phản xạ tất cả công kích nhưng vì tu vi Diệp Huyền quá thấp nên chỉ có thể ngăn cản đao khí tập kích, lúc này hào quang vỡ ra nhanh chóng.
Diệp Huyền phun ra một ngụm máu tươi, hắn bay ngược về phía sau.
Cái gì, lại bị tiểu tử này ngăn cản?
Vẻ mặt Mạc Thiên Sơn không dám tin tưởng, bỗng dưng hai mắt mở to, một tên Vũ Vương thất giai nhất trọng lại ngăn cản một kích toàn lực của Vũ Hoàng bát giai nhị trọng, nội tâm hắn chấn động rất mạnh, trong nháy mắt cảnh tượng khó tin diễn ra.
- Bảo vật, trong tay kẻ này có bảo vật gì mà công hiệu như vậy?
Cuối cùng hắn cũng quy kết vào Hạo Quang Đại Thiên Kính trong tay Diệp Huyền, gương mặt mang theo tham lam.
- Mạc Thiên Sơn.
Đúng lúc này Diệp Huyền cao giọng quát.
Mạc Thiên Sơn không tự chủ được ngẩng đầu.
Đôi mắt lạnh lùng như băng nhìn chằm chằm về phía trước, dường như là đôi mắt tử thần, nó lạnh như băng, không hề sáng bóng làm thân thể hắn không tự chủ mà rùng mình.
Ông!
Đồng tử bắn ra hào quang sáng ngời, còn có hồn lực chấn động vô hình quét qua tất cả.
Nội tâm Mạc Thiên Sơn hơi chấn động, trước mắt tối sầm, trong nội tâm kêu to không tốt, là hồn thức công kích, tiểu tử này lại là luyện hồn sư.
Nội tâm hắn vô cùng kinh hãi, thân thể vội vàng lui về phía sau, đồng thời vận chuyển huyền nguyên làm cho mình khôi phục tinh thần.
Hai mắt hắn vừa khôi phục bình thường đã nhìn thấy ngọn núi lớn xuất hiện trên đỉnh đầu và áp xuống, đồng thời thiếu niên đang chạy trốn không lui mà tiến tới, một tay cầm một gương đồng phong cách cổ xưa tỏa ra hào quang sáng chói, tay kia cầm một thanh trọng kiếm, trọng kiếm mang theo lôi quang đáng sợ.
Ánh mắt Mạc Thiên Sơn biến thành dữ tợn, nói thầm:
- Hảo tiểu tử, ngươi còn dám quay đầu trở lại, nếu ngươi chạy trốn thục mạng nói không chừng có hi vọng trốn thoát, nhưng ngươi lại muốn quay đầu giết ta, ngươi đang tự tìm đường chết.
Nội tâm Mạc Thiên Sơn biến thành âm lãnh, đỉnh đầu hắn xuất hiện một đám mây đen, mây đen chính là võ hồn của hắn, nó vừa xuất hiện đã dung hợp với chiến đao, một đao sáng ngời như tuyết lập tức tỏa ra hào quang màu xám và chém vào Trấn Nguyên Thạch của Diệp Huyền đang áp xuống.
Chỉ nghe tiếng nổ mạnh vang lên, Mạc Thiên Sơn dung hợp võ hồn cho nên thực lực tăng nhiều, trong nháy mắt hắn chém Trấn Nguyên Thạch bay ra ngoài, rồi sau đó chiến đao trong tay hắn không ngừng chém vào Diệp Huyền, đao khí chém nát hào quang từ gương đồng và Tài Quyết Chi Kiếm công kích.
- Tiểu tử, chết đi!
Mạc Thiên Sơn không do dự, ánh mắt hắn bắn ra hàn quang hung ác, lúc chiến đao hắn sắp chém xuống lại cảm nhận sau lưng có nguy cơ.
Cảm giác nguy cơ vô cùng đáng sợ, đáng sợ tới mức Mạc Thiên Sơn căn bản không cách nào bỏ qua, hắn dám khẳng định nếu mình dám hạ đao xuống thì bản thân phải chết không thể nghi ngờ.
Nghĩ tới đây Mạc Thiên Sơn bất chấp đánh chết Diệp Huyền, hắn vội vàng xoay đao ngăn cản.
Oanh phanh!
Mạc Thiên Sơn cảm giác lực lượng khủng bố áp tới, hắn phun ra một ngụm máu tươi, hoảng sợ ngẩng đầu nhìn sang và cả kinh nói:
- Lại là ngươi, làm sao lại như vậy? Ngươi chỉ là Vũ Hoàng nhất trọng, căn bản không thể tổn thương ta, không đúng, là trận pháp...
Trong giây lát hắn phát hiện Tô Tú Nhất đang động thủ với hắn đứng trên trận bàn, không chỉ như thế, bốn người còn lại cũng đứng trên trận bàn, khí tức dung hợp với nhau tạo thành một thể.
Tô Tú Nhất một kích đắc thủ và liên tục tiến công, huyền nguyên cường đại không ngừng nện vào Mạc Thiên Sơn, Mạc Thiên Sơn cảm giác mình như lâm vào đại dương mênh mông, trên người xuất hiện rất nhiều vết thương.
Mạc Thiên Sơn kinh sợ, đáng chết, cuối cùng là trận pháp gì lại có thể gia tăng thực lực đối phương mạnh như thế?
Mạc Thiên Sơn cảm giác được trận pháp gia tăng thực lực Tô Tú Nhất lên đâu chỉ gấp vài lần, hắn căn bản không ngăn được.
Hắn không biết tu vi Tô Tú Nhất cách bát giai nhị trọng một bước, hơn nữa có Ngũ Hành Thiên Cương trận, đạt được lực lượng của Cát Phác Tử, Cửu Trần, Dược lão và Đông lão tăng thêm, trừ lĩnh ngộ kết giới và võ đạo không bằng đối phương, bất kể là huyền nguyên hay uy lực đều không kém gì Mạc Thiên Sơn.
Đương nhiên, nếu như không phải Diệp Huyền dẫn dắt lực chú ý của Mạc Thiên Sơn, đám người Tô Tú Nhất không có cơ hội thông qua lực lượng Ngũ Hành Thiên Cương trận dung hợp với nhau.
Nhìn thấy Tô Tú Nhất ngăn chặn Mạc Thiên Sơn, trong mắt Diệp Huyền sinh ra hào quang sáng ngời, hắn lại thi triển huyễn cấm chi nhãn.
- Mạc Thiên Sơn.
Hắn quát một tiếng, lực lượng chấn động vô hình bạo phát ra ngoài.
Mạc Thiên Sơn chóng mặt.
Oanh!
Tô Tú Nhất nắm lấy cơ hội, đột nhiên chém một kích, trên ngực Mạc Thiên Sơn xuất hiện vết máu và máu tươi bắn tung tóe.
Chương 1122 Liên thủ chém giết (2)
- Đáng chết, ta muốn giết ngươi.
Mạc Thiên Sơn hai mặt thụ địch, trên mặt đầy sợ hãi, bị Diệp Huyền ra tay, Tô Tú Nhất tiến công, hắn không cách nào buông tay đối phó một phương.
- Không được, lại tiếp tục như vậy nói không chừng mình sẽ gặp nguy hiểm.
Mạc Thiên Sơn kinh nghiệm chiến đấu phong phú, biết rõ lúc này không thể do dự.
Hắn cắn răng và tập trung toàn bộ uy lực vào Diệp Huyền.
- Đi chết đi.
Gầm lên giận dữ, Mạc Thiên Sơn không hề để ý tới Tô Tú Nhất tiến công, thân thể hắn tiến tới gần Diệp Huyền, ánh đao của hắn bao phủ Diệp Huyền vào trong.
Hắn muốn lợi dụng cơ hội tới gần Diệp Huyền và đánh chết hắn, đồng thời cũng làm cho Tô Tú Nhất sợ ném chuột vỡ bình, không dám tùy ý tiến công mình.
Hắn không có nhìn thấy lúc hắn tới gần Diệp Huyền, trong mắt Diệp Huyền bắn ra hào quang yêu dị.
- Đến tốt.
Nội tâm Diệp Huyền nói thầm lên tiếng, Mạc Thiên Sơn và hắn vừa chạm mặt nhau, hỏa diễm khủng bố bắn lên người đối phương.
Ngọn lửa kia vừa xuất hiện đã bao phủ thân thể Mạc Thiên Sơn, chỉ thấy huyền nguyên bên ngoài cơ thể Mạc Thiên Sơn bị thiêu đốt giống như cỏ khô.
Đây là hỏa diễm gì? Nó lại có thể đốt cháy huyền nguyên bát giai nhị trọng của mình, tiểu tử Vũ Vương thất giai nhất trọng còn có át chủ bai như thế? Quá nghịch thiên mà.
Mạc Thiên Sơn sợ hãi thân thể run rẩy, ý đồ bức hỏa diễm ra khỏi thân thể, không chờ hắn làm tất cả, trọng kiếm của Diệp Huyền tấn công võ hồn của hắn.
Tiểu tử này muốn làm gì? Mạc Thiên Sơn không kịp nghĩ ra nguyên nhân, hắn phát hiện võ hồn của mình thiếu một khối, dường như bị cái gì đó thôn phệ làm hắn đau đớn không nhỏ.
Mạc Thiên Sơn lúc này vô cùng sợ hãi, cảnh tượng quỷ dị như thế làm hắn bỏ qua suy nghĩ chém giết Diệp Huyền, hắn muốn rời khỏi nơi đây.
Hắn vừa lao ra đã nghênh tiếp một kích của Tô Tú Nhất.
Tô Tú Nhất có thể áp chế hắn nhưng muốn đánh chết không có bao nhiêu khả năng, đáng tiếc Diệp Huyền tiến công dọa Mạc Thiên Sơn kinh hồn táng đảm, hắn làm sao có thể ngăn cản Tô Tú Nhất tấn công chứ.
Hắn phun ra một ngụm máu tươi, không biết gãy bao nhiêu cây xương.
Hắn trọng thương còn bị thiên hỏa thiêu đốt thân thể, hỏa diễm khủng bố đốt sạch huyền nguyên và thân thể hắn.
- Không thể ngờ Mạc Thiên Sơn ta cả đời cẩn thận, hôm nay lại chết ở nơi này, ta không cam lòng...
Mạc Thiên Sơn dùng ánh mắt oán độc và phẫn hận nhìn Diệp Huyền, ngay sau đó ánh mắt hắn ảm đạm.
Vô tận dung hỏa tiến vào tân thể thiêu đốt quá nhanh, hắn không kịp tự bạo huyền nguyên, huyền hải bị vô tận dung hỏa đốt thành hư vô.
Trong hư không, Diệp Huyền cường ngạnh ngăn cản một kích của Mạc Thiên Sơn cho nên sắc mặt tái nhợt, miệng phun máu tươi.
- Diệp thiếu, ngươi không sao chớ.
Đám người Tô Tú Nhất chạy lên hỏi thăm.
- Ta không sao, chúng ta nhanh rời khỏi nơi này.
Diệp Huyền căn bản không có chần chờ thu hồi trữ vật giới chỉ của Mạc Thiên Sơn, lại thu hồi Ma La Nguyên Thiết trận bà, lại dẫn đám người Tô Tú Nhất rời khỏi nơi này thật nhanh.
Nếu Mạc Thiên Sơn là Úy Trì Kiệt phái tới giết bọn họ, hiển nhiên Úy Trì Kiệt đánh chết Tiêu Bình sẽ quay lại nơi đây điều tra.
Lúc trước vì đánh chết Mạc Thiên Sơn, Diệp Huyền dùng tất cả thủ đoạn, nếu như gặp lại đám người Úy Trì Kiệt sẽ chỉ có con đường chết, bọn họ phải dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi nơi này.
Đúng như Diệp Huyền suy đoán, đám người Diệp Huyền rời đi không bao lâu, mấy đạo hào quang bay tới vị trí Mạc Thiên Sơn vẫn lạc, bọn họ chỉ nhìn thấy núi rừng tàn phá nặng nề.
Tên thủ lĩnh bộc phát khí tứ âm lãnh đáng sợ nhìn chung quanh.
Ánh mắt của hắn âm trầm, trong ánh mắt mang theo lửa giận không nhỏ, vài tên Vũ Hoàng muốn bay đi tìm kiếm.
- Các ngươi đừng tìm, Mạc Thiên Sơn hắn đã chết.
- Cái gì?
Vài tên Vũ Hoàng nhất trọng định đi tìm liền sững sờ.
Úy Trì Kiệt nhìn đám đồng bạn bên cạnh và nói:
- Võ hồn Mạc Thiên Sơn thập phần đặc biệt, ta có thể cảm nhận được khí tức của nó, hiện tại khí tức này biến mất triệt để, trừ hắn chết, tuyệt đối không có khả năng thứ hai.
- Làm sao có thể?
Vài tên Vũ Hoàng nhất trọng đều khiếp sợ nói không ra lời, vừa rồi Úy Trì Kiệt nói có người ẩn nấp tại đây bọn hắn còn chưa tin, ai biết Úy Trì Kiệt đại nhân phái Mạc Thiên Sơn tới vậy mà chết ở nơi này.
Sững sờ hồi lâu sau, bọn họ khôi phục tinh thần và nói:
- Là ai giết Mạc Thiên Sơn, chẳng lẽ là người Tiêu gia?
- Có lẽ không phải người của Tiêu gia, nếu không đối phương không có khả năng đứng nhìn chúng ta chém giết Tiêu Bình mà không ra tay.
Nói đến đây Úy Trì Kiệt không tự chủ xiết chặc nắm đấm, sắc mặt dữ tợn, phẫn hận hét lên:
- Bất kể là ai, dám nghe lén cơ mật Úy Trì gia chúng ta, còn giết người Úy Trì Kiệt, Úy Trì Kiệt ta nhất định phải bầm thây hắn thành vạn đoạn. Lập tức điều tra cho ta, là kẻ nào ẩn nấp tại nơi này.
Vài tên Vũ Hoàng nhất trọng sững sờ, bảo bọn họ tìm thế nào?
- Vừa rồi nơi này có khí tức Vũ Hoàng lưu lại, hơn nữa vẫn còn mới, nhất định là có người tấn cấp Vũ Hoàng tại nơi này, các ngươi đi nghe ngóng cho ta, là gia tộc ai trong phủ Thiên Đô có thêm Vũ Hoàng, hơn nữa có thể đánh chết Mạc Thiên Sơn, gia tộc của người này chắc chắn phải có Vũ Hoàng nhị trọng mới được.
- Còn nữa, nơi này lưu lại khí tức hỏa diễm nồng đậm, nói rõ Vũ Hoàng đánh chết Mạc Thiên Sơn có thể là Vũ Hoàng tu hành công pháp hỏa hệ, hoặc là có trọng bảo hỏa thuộc tính.
- Các ngươi cứ dựa theo điều kiện này và đi tìm kiếm cho ta.
Ánh mắt Úy Trì Kiệt lạnh lùng, trong măt tràn ngập bạo ngược và sát khí.
Đám người Diệp Huyền rời khỏi khu vực núi rừng nhưng không có quay về phủ Thiên Đô, bọn họ cố ý đi một đoạn đường xa mới quay về phủ Thiên Đô.
- Diệp thiếu, chúng ta vừa mới đánh chết người Úy Trì gia tộc, chúng ta có nên mang chuyện Úy Trì gia tộc đuổi giết người Tiêu gia nói cho Tiêu gia biết không?
Vừa về Tú Nhất Các, đám người Dược lão khẩn trương nói ra.
Đánh chết một tên Vũ Hoàng bát giai nhị trọng, hiện tại đám người Dược lão nhớ lại vẫn còn cảm giác sợ hãi, huống chi Vũ Hoàng nhị trọng này còn đến từ Úy Trì gia tộc.
Tô Tú Nhất cũng nhìn sang Diệp Huyền.
Trong lúc bất tri bất giác Diệp Huyền đã thành người tâm phúc của mọi người.
Thật sự là dọc theo con đường này Diệp Huyền biểu hiện quá mức kinh người, căn bản không giống như thiếu niên có thể nghĩ ra, cho dù tầm mắt hay tâm tư kín dáo đều nghiêm cẩn hơn những người lão luyện.
Chương 1123 Huyền Quang Các khai trương
Đối mặt với đại sư như thế, Diệp Huyền cũng không có từ chối, hắn suy nghĩ một lúc và nói thẳng:
- Chuyện này là chuyện giữa Tiêu gia và Úy Trì gia, chúng ta không nên nhúng tay vào vũng nước đục này.
Diệp Huyền suy nghĩ một lúc và hiểu ra nguyên nhân.
Đầu tiên, Tiêu gia phẩm hạnh như thế nào, hắn căn bản không rõ ràng lắm, nếu Tiêu gia là người ích kỷ, nếu bọn họ không lĩnh tình, ngược lại nói còn muốn kiểm tra đám người Diệp Huyền, khi đó ăn đám người Diệp Huyền không còn một mảnh, việc này không phải không có khả năng.
Cho dù Tiêu gia làm người chính trực, thực tin tưởng bọn họ nói, hơn nữa cho bọn họ thù lao, gia tộc khổng lồ như vậy khó tránh khỏi sẽ có tiếng gió, đến lúc đó Huyền Quang Các gặp phải đả kích tới từ Úy Trì gia tộc.
Dùng tình hình Huyền Quang Các hiện tại, một khi bị Úy Trì gia nhìn chằm chằm vào chẳng khác gì dùng trứng chọi đá, hoàn toàn không có tác dụng.
Mà Tiêu gia cũng không có khả năng vì Huyền Quang Các mà làm gì với Úy Trì gia.
Trong đại gia tộc lợi ích là trên hết, cái gì đạo đức và nhân nghĩa đứng qua một bên.
Sở dĩ đám người Diệp Huyền đi vào phủ Thiên Đô cũng là vì đắc tội với Vô Lượng sơn mới đến đây âm thầm phát triển, mưu đồ giết trở về Mộng Cảnh bình nguyên, căn bản không cần phải xoắn xuýt cuốn vào chuyện giữa hai đại gia tộc tranh đấu với nhau.
Nghe Diệp Huyền giải thích, mọi người cũng gật đầu đồng ý.
- Nhiệm vụ cần thiết của chúng ta bây giờ chính là phát triển Huyền Quang Các, chỉ cần chúng ta thực lực cường đại mới có thể dừng chân ở phủ Thiên Đô, một khi đứng vững gót chân mới có thể làm thêm nhiều việc khác.
Sắc mặt Diệp Huyền ngưng trọng nói ra.
Trong lòng của hắn cũng có một ít lo lắng, hắn rất muốn biết tin tức của Hoàng Phủ Tú Minh tại Huyền Vực.
Nhưng hắn hiểu được nóng vội không ăn đậu hũ nóng, Huyền Vực là địa phương nào? Hắn biết quá rõ, dùng thực lực của hắn bây giờ có đi tới cũng không giải quyết được vấn đề, ngược lại sẽ đưa tới không ít phiền toái.
Huống chi hắn tin tưởng Vô Lượng sơn hiện tại cũng đang nghe ngóng tin tức bọn họ khắp bốn phía.
Được Diệp Huyền đề điểm cho nên mọi người đều làm việc của mình.
Bởi vì những ngày qua phát sinh không ít chuyện làm cho Huyền Quang Các cũng khai trương trước thời hạn.
Mọi người cũng không vội, Dược lão và Đông lão đồng thời luyện chế cũng âm thầm tăng tu vi bản thân, tranh thủ sớm ngày có thể bước vào cảnh giới Vũ Hoàng bát giai.
Mà Cát phó viện trưởng và Cửu Trần cung phụng nghe Diệp Huyền và Tô Tú Nhất chỉ điểm nên dần dần nắm giữ biện pháp điều khiển không gian chi lực, đã có thể phóng xuất kết giới không gian.
Việc này đại biểu hai người triệt để nắm giữ cảnh giới Vũ Hoàng.
Trừ việc này ra, Diệp Huyền lợi dụng linh dược đạt được lúc trước luyện chế không it đan dược đột phá, thuận lợi giúp Thiên LUân, Hoa Tú Hoành, Cổ Thanh Huyền thuận lợi bước vào cảnh giới Vũ Vương thất giai.
Trong khoảng thời gian này Diệp Huyền không ngừng tu luyện, hắn tu hành Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, mỗi một trọng cần huyền khí quá khủng bố, cho dù Diệp Huyền thường xuyên phục dụng một ít Nguyên Khí Đan thất phẩm nhưng tiến bộ quá chậm chạp.
Huống chi không ngừng phục dụng đan dược đột phá sẽ sinh ra ảnh hưởng không tốt với con đường phát triển sau này, bởi vậy Diệp Huyền chỉ có thể ngẫu nhiên phục dụng một ít đan dược.
May mà là bởi vì có Hạo Quang Đại Thiên Kính nên Diệp Huyền lĩnh ngộ Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết càng ngày càng sâu, tiến bộ cũng không chậm.
Lại qua một tháng, Tô Tú Nhất trải qua chiến đấu với Mạc Thiên Sơn sinh ra một tia cảm ngộ, hắn lập tức đi bế quan sau đó phục dụng Hoàng Tâm Đan.
Ba ngày sau đó có chấn động kịch liệt xuất hiện, rốt cuộc Tô Tú Nhất cũng bước vào bát giai nhị trọng.
Mà cùng lúc đó Huyền Quang Các chuẩn bị hoàn mỹ và có thể khai trương.
Hai ngày sau, ‘ Huyền Quang Các ’ đã ngang trời xuất thế trong phủ Thiên Đô.
Bởi vì Huyền Quang Các gây ra động tĩnh lớn trong trung tâm giao dịch lần trước, đám người Diệp Huyền khai trương cũng cố gắng làm ít náo động, chỉ đốt pháo tại cửa ra vào mà thôi, âm thầm lặng lẻ khai trương, không làm kinh động bất cứ kẻ nào.
Mặc dù như thế, bởi vì vị trí địa lý của Huyền Quang Các rất tốt cho nên cũng bị người ta nhìn ra.
- Ồ, các ngươi xem, đây không phải là Tô Tâm Lâu hay sao? Nó sửa chữa lúc nào và biến thành cửa hàng khác rồi? Ta nhìn xem... Này... Huyền Quang Các? Ta không nhìn lầm chứ? Lại là Huyền Quang Các?
- Cái gì, Huyền Quang Các? Ở nơi nào?
- Đúng là Huyền Quang Các, chẳng lẽ chính là Huyền Quang Các bán Trùng Tôn Đan tại trung tâm giao dịch sao?
- Không thể nào, ta cảm thấy có người nhìn trúng cái tên Huyền Quang Các có giá trị buôn bán cho nên mới lấy tê này.
- Đi, đi vào xem.
Thời điểm này một ít người đi đường đi ngang qua vốn có phần tò mò với Huyền Quang Các vừa khai trương, sau khi nhìn rõ cái tên cửa hàng liền khiếp sợ không nhỏ.
Bởi vì Trùng Tôn Đan cho nên có không ít người quen thuộc cái tên Huyền Quang Các, không tự chủ mà tiến vào trong cửa hàng.
Sau khi đi vào mọi người cực kỳ rung động.
Huyền Quang Các trang trí bên ngoài không có gì nổi bật nhưng khi vào trong lại vô cùng xa hoa.
Trong cửa hàng là tầng tầng trận pháp phòng ngự, những trận pháp này có cao cấp thấp và kết hợp hoàn mỹ với nhau làm người ta cảm thấy hoa mắt.
Trừ chuyện đó ra, tài liệu xây dựng bên trong vô cùng đặc thù, cũng không phải vật liệu đá bình thường.
Như vật liệu đá làm nền chính là khoáng thạch ‘ Bạch Tinh Thạch ’ chuyên dùng luyện khí, chẳng những xa hoa, hơn nữa có thể tuyên khắc trận vân rát tốt, hơn nữa còn khóa linh khí trong cửa hàng.
Ngay cả quầy hàng cũng không phải thứ bình thường, dùng ‘ Lam Diễm thạch ’ nên thập phần sáng lạn.
Đối với Huyền Quang Các, Diệp Huyền không có tiết kiệm thành phẩm, hắn trừ bố trí mấy trận pháp phòng ngự ẩn nấp bên ngoài Huyền Quang
Các, bên trong còn bố trí không ít trận pháp công kích, kể cả các loại khốn trận.
Hắn muốn xây dựng Huyền Quang Các thành đại bản doanh về sau.
Với tu vi trận pháp của hắn, hơn nữa đại lượng tài liệu nện vào nên tất cả trận pháp nơi này đều là trận pháp thất giai đỉnh phong, thậm chí tới gần bát giai, hơn nữa hắn kết hợp khốn trận và trận pháp phòng ngự cực kỳ hòa hợp, hai bên liên hợp với nhau có thể dễ dàng vây khốn Vũ Hoàng, Vũ Hoàng đừng mơ thoát thân.
Nếu như trận pháp này có trận pháp đại sư chủ trì, uy lực của nó còn mạnh hơn trước không ít.
Tin tưởng sau này không có bọn họ ở đây, đám người như Thiên Lang tiểu đội tới nháo sự cũng bị nhốt bên trong.
Chương 1124 Gợi ra náo động (1)
Võ giả trên đường cái hiếu kỳ đi vào, lúc này có một tiểu phục vụ đi tới chào hỏi.
- X in hỏi mấy vị muốn mua cái gì?
Đó là thị nữ mỹ mạo xinh xắn, mặt mỉm cười và đi tới trước mặt hai tên Vũ Vương.
- Chúng, chúng ta chỉ tùy tiện nhìn xem.
Hai tên Vũ Vương liếc nhau, xấu hổ nói ra, bọn họ chỉ nhìn thấy cái tên Huyền Quang Các liền hiếu kỳ tới xem, cũng không có ý định mua gì.
Thị nữ vẫn tươi cười không thay đổi, nàng nói:
- Nếu như vậy ta tùy tiện giới thiệu với hai vị một ít, Huyền Quang Các chúng ta phân thành bốn khu chủ yếu, theo thứ tự là khu đan dược, khu trận pháp, khu luyện hồn, khu luyện khí.
- Nếu như các ngươi muốn mua đan dược có thể đi khi đan dược, khu đan dược của Huyền Quang Các chúng ta có bán đan dược, phẩm giai sẽ phân theo cao thấp khác nhau.
- Nếu như các ngươi muốn mua trận pháp có thể đi khu trận pháp.
- Muốn tăng võ hồn hoặc trị liệu võ hồn có thể đi khu luyện hồn.
- Đương nhiên, nếu các ngươi muốn mua sắm huyền binh hoặc chữa trị huyền binh có thể đi khu luyện khí.
Nghe thị nữ giới thiệu, hai gã Vũ Vương há hốc mồm, vẻ mặt ngây ngốc, Huyền Quang Các thật sự làm sinh ý quá mức thập cẩm.
Nói chung làm càng nhiều cũng đại biểu càng không tinh, Huyền Quang Các còn có ưu thế sao?
Hai gã Vũ Vương hiếu kỳ đi tới trước một quầy hàng.
Sau khi xem xong hai người há hốc mồm.
Chỉ thấy trong quầy hàng, bày ra các loại đan dược, loại tu luyện, loại chữa thương, loại đột phá, loại giải độc, loại đặc thù, hầu như không thiếu gì cả, chỉ có ngươi không nghĩ tới, không có ngươi không nhìn thấy.
- Ở Huyền Quang Các chúng ta, lầu một là tiêu thụ đan dược nhất giai đến tứ giai.
- Các ngươi dọc theo cầu thang khu đan dược, có thể tiến vào lầu hai, lầu hai có thể mua được đan dược ngũ phẩm cùng lục phẩm.
- Cho tới lầu ba, là đan dược thất phẩm.
Thị nữ mỉm cười giải thích.
Còn có đan dược thất phẩm? Hai người liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt ngơ ngác, bạch bạch bạch chạy đến lầu ba, quả nhiên thấy mấy viên đan dược thất phẩm, bày ra ở trên đài.
- Đan dược thất phẩm này bán thế nào?
Hai người run rẩy nói.
Tuy Thiên Đô Phủ có không ít Luyện Dược Sư thất phẩm, thế nhưng bởi vì đan dược thất phẩm tỉ lệ thành đan quá thấp, hơn nữa cường giả cũng rất nhiều, điều này cũng dẫn đến, người bình thường căn bản mua không được đan dược thất phẩm.
Bởi vì đại đa số đan dược thất phẩm, rất nhiều lúc đều bị một vài gia tộc lớn lũng đoạn, cung cấp con em của đại gia tộc, người bình thường muốn đan dược thất phẩm, hoặc là phí đại đánh đổi mời Luyện Dược đại sư ra tay, hoặc chính là ở trên đấu giá hội, còn ở trong cửa hàng, là rất khó gặp.
Thế nhưng ở Huyền Quang Các, lại trực tiếp bày đan dược thất phẩm ở quầy hàng tiêu thụ, này để cho hai người có chút khó có thể tin, không thể chờ đợi được nữa muốn mua lại.
- Là như vậy.
Thị nữ mỉm cười nói:
- Đan dược thất phẩm bởi vì khá đặc thù, Huyền Quang Các chúng ta tuy có thể trực tiếp tiêu thụ, nhưng nhất định phải dùng linh dược hoặc vật liệu phẩm cấp cao đến hối đoái...
- Quả nhiên...
Không chờ thị nữ nói xong, hai người biểu hiện lập tức thất lạc xuống, muốn mua đan dược thất phẩm ở Huyền Quang Các, quả nhiên là có yêu cầu đặc thù, căn bản không cần nghĩ, hai người liền có thể đoán được, giá hối đoái tuyệt đối là trên trời.
Chỉ là thị nữ kia nói tiếp, để cho hai người đều sửng sốt, chỉ nghe thị nữ kia nói:
- Ở tình huống bình thường, một hạt đan dược thất phẩm phổ thông là một cây linh dược hoặc vật liệu bát giai, cùng với ba loại vật liệu thất giai, đương nhiên, đây là giá thấp nhất, đan dược không giống giá cũng bất tận tương đồng.
- Tiện nghi như vậy?
Hai người ngay lập tức kinh kêu thành tiếng, giá đan dược nơi này căn bản không phải bọn họ tưởng tượng, là cái giá trên trời, trái lại cực kỳ tiện nghi.
Có lẽ có người sẽ nghĩ, ở tình huống bình thường, một viên đan dược thất phẩm không phải là cùng một cây linh dược bát giai giá trị tương đương sao?
Người nói lời này, khẳng định là không có ở trên thị trường xem qua, hai người xác thực giá trị tương đương, nhưng này vẻn vẹn là giá trị lý luận, tình huống cụ thể còn phải căn cứ địa phương không giống, lại đối xử khác nhau.
Làm một ví dụ, ở Thiên Đô Phủ, ngươi hoàn toàn có thể dùng một cây linh dược lục giai, đổi đến một viên đan dược ngũ phẩm, thậm chí dùng một cây linh dược thất giai, đổi đến một viên đan dược lục phẩm, nhưng tuyệt đối không cách nào dùng linh dược bát giai, đổi đến một viên đan dược thất phẩm.
Bởi vì ở Thiên Đô Phủ, Luyện Dược Sư ngũ phẩm, lục phẩm rất nhiều, bất luận hiệu thuốc nào, cũng có tiêu thụ những đan dược này, điều này cũng dẫn đến, đan dược ngũ phẩm, lục phẩm không phải đặc biệt đáng giá.
Thế nhưng đan dược thất phẩm liền không giống, Vũ Vương cùng Vũ Hoàng quá nhiều, thế nhưng Luyện Dược Sư thất phẩm lại ít, cung cầu bất bình, điều này cũng làm cho đan dược thất phẩm trân quý hơn nhiều.
Bởi vậy dùng một cây linh dược bát giai, cộng thêm ba cây linh dược thất giai, hối đoái một viên đan dược thất phẩm, đây tuyệt đối là một giá vô cùng tiện nghi.
Dù sao, bên Thiên Đô Phủ, đặc sản phong phú, một võ giả nếu như số may, nói không chắc có thể bất ngờ tìm tới linh dược thất giai cùng bát giai, thế nhưng đan dược không phải ở bên ngoài có thể mọc ra, nhất định phải là Luyện Dược Sư luyện chế ra.
- Ta đổi.
Nghe xong lời của thị nữ, một tên Vũ Vương trong đó không chút do dự liền từ trên người lấy ra một cây linh dược bát giai, sau đó lại lấy ra hai cây linh dược thất giai cùng một khối vật liệu thất giai.
Một bên Vũ Vương cùng hắn đồng thời đến nhất thời sửng sốt, giật mình nói:
- Trên người ngươi lại có linh dược bát giai.
- Ha ha.
Vũ Vương kia kích động cười nói:
- Lần trước ta đi ra ngoài rèn luyện, trong lúc vô tình được một cây linh dược bát giai, vốn là muốn lấy ra bán, kết quả bởi vì không nỡ, vẫn đặt ở trên người, ai biết Huyền Quang Các này lại có thể sử dụng linh dược bát giai hối đoái đan dược thất phẩm, chuyện tốt như vậy, chạy đi đâu tìm. Phục vụ viên, ngươi xem một chút, những tài liệu này của ta có được hay không.
- Xin chờ một chút, ta đi thông báo cho chủ quản của Huyền Quang Các chúng ta biết.
Thị nữ mỉm cười nói, lầu ba giao dịch, nàng là không có quyền làm chủ.
Khai trương ngày thứ nhất, đám người Diệp Huyền tự nhiên đều ở Huyền Quang Các, nghe có người muốn hối đoái đan dược thất phẩm, tất cả đều đi tới.&
Chương 1125 Gợi ra náo động (2)
- Ồ, đây là... Mộng Ly Hành bát giai?
Diệp Huyền liếc mắt liền thấy cây linh dược bát giai trên quầy, là một rễ cây mang theo ánh sáng mê ly, con mắt của hắn nhất thời sáng ngời, lập tức bước nhanh đi lên, cầm lấy linh dược bát giai, quan sát tỉ mỉ.
Tên Vũ Vương kia sững sờ, cau mày, mới vừa muốn mở miệng, liền nghe thị nữ bên cạnh nói:
- Hai vị xin yên tâm, vị này chính là đại sư của Huyền Quang Các chúng ta, hắn có quyền quyết định giao dịch có hoàn thành hay không.
Còn trẻ như vậy?
Hai tên Vũ Vương đều có chút giật mình.
- Quả nhiên là Mộng Ly Hành, hơn nữa phẩm chất vô cùng tốt.
Giờ khắc này trên mặt Diệp Huyền mang theo một tia hưng phấn.
Mộng Ly Hành, linh dược bát giai, chỉ có ở đầm lầy hủ địa mới sinh ra, loại linh dược này tương đối ít ỏi, thuộc về loại cây bụi, mới đầu chỉ có một tiết, mỗi trăm năm sẽ dài ra một tiết, khi niên đại sinh trưởng đạt đến một ngàn năm, tiết thứ mười sẽ sản sinh một loại dịch thể màu sắc rực rỡ.
Loại dịch thể này thành phần phức tạp, cũng không ai có thể xác định thành phần của nó, duy nhất biết đến là, loại dịch thể này trải qua luyện chế, đối với Vũ Hoàng cảm ngộ lực lượng không gian có giúp đỡ cực lớn, hơn nữa có thể để Vũ Hoàng đối với Huyền Nguyên nhận biết cùng điều khiển, càng thêm nhạy cảm.
- Bởi vì Mộng Ly Hành này khá quý hiếm, các ngươi có thể chọn bất luận loại nào trong ba loại đan dược thất phẩm.
Diệp Huyền trực tiếp mở miệng nói.
Hắn chỉ, một loại là Tụ Khí đan thất giai, một loại là loại chữa thương thất giai Hóa Ứ Đan, còn có một loại là giải độc Khử Độc đan thất giai.
Vũ Vương kia hiển nhiên không ngờ mình còn có thể tiến hành chọn trong ba loại đan dược, dưới cái nhìn của hắn, mình có thể miễn cưỡng đổi được một viên đã xem như cực kỳ hạnh vận, trải qua một phen giãy dụa kịch liệt, cuối cùng hắn lựa chọn Hóa Ứ Đan có thể trong thời gian ngắn chữa trị bất kỳ thương thế nào.
Diệp Huyền lập tức sai người lấy một hạt Hóa Ứ Đan thất giai cho đối phương.
Hai người bắt được đan dược, kích động đến thân thể run run.
Rất nhanh, tin tức Huyền Quang Các có thể hối đoái đan dược thất phẩm, như gió truyền ra ngoài.
Mà những khu vực khác của Huyền Quang Các, cũng là đồng thời lan truyền ra.
Như Luyện Hồn khu, võ giả có thể tiếp thu hẹn trước, tăng lên Võ Hồn, ngay cả Lục Tinh Võ Hồn cũng có thể tăng lên.
Mà Trận Pháp khu, có thể mua được các loại trận kỳ, trận bàn, cũng có thể phá giải các loại trận pháp, thậm chí ngay cả trận pháp thất giai cũng có thể phá giải.
Cho tới Luyện Khí khu, tương tự vô cùng nghịch thiên, các loại Huyền Binh thất giai bày ra ở trên giá, trong đó không thiếu Huyền Binh thất giai cực phẩm, đồng thời chẳng những có thể mua Huyền Binh, Huyền Quang Các còn có thể chữa trị Huyền Binh, có người nói ngay cả Huyền Binh bát giai, cũng có tỷ lệ chữa trị nhất định.
Đương nhiên, Huyền Quang Các cũng có một yêu cầu đặc thù, là hối đoái cao cấp nhất, nhất định phải dùng vật liệu đỉnh cấp, dùng huyền thạch là không cách nào mua được.
Vẻn vẹn nửa ngày, tiếng tăm của Huyền Quang Các hầu như đã truyền khắp toàn bộ khu tây thành, rất nhiều người đều biết có một chỗ như thế khai trương.
Hơn nữa căn cứ mọi người quan sát chiếm được tình huống, có không ít người cho rằng, Huyền Quang Các này rất có thể chính là Huyền Quang Các lúc trước ở trung tâm giao dịch tiêu thụ Trùng Tôn Đan.
Sự phát hiện này, nhất thời đưa tới rất nhiều người suy đoán.
Mà một ít tán tu khu tây thành càng nhạy cảm phát hiện, phần lớn người của Huyền Quang Các đều đến từ Tú Nhất Các nguyên lai.
Nguyên bản lão bản của Tú Nhất Các Tô Tú Nhất, là một trong những người phụ trách Huyền Quang Các này.
Một Vũ Hoàng nhất trọng là hậu đài của Huyền Quang Các này? Mọi người dồn dập lắc đầu, Huyền Quang Các này mặc kệ là từ trang trí, hay vị trí, hoặc bên trong tiêu thụ đồ vật, tuyệt đối không phải một Vũ Hoàng tán tu phổ thông có thể chống đỡ nổi.
Mà vào lúc này, Hộ Tịch Khoa Quản chấp sự vừa nhận được tin tức, cùng với Quản Sự Phủ Trần quản sự vừa vặn đi tới Huyền Quang Các chúc mừng.
- Ha ha, Diệp thiếu, chúc mừng, chúc mừng.
Quản Vĩ vô cùng khách khí phái người đưa tới mấy giỏ hoa, nhìn Huyền Quang Các mới, trong lòng âm thầm chấn động.
Quản Sự Phủ Trần Thái Nhiên cũng tự tay đưa lên lẵng hoa, một mặt ý cười.
Hai người này đến, để không ít người càng thêm không nhịn được suy đoán bối cảnh chân chính của Huyền Quang Các.
Không ít người nghe tiếng mà đến, dồn dập lấy ra tài liệu quý giá, mua đan dược cao cấp của Huyền Quang Các, mà đổi lấy rất nhiều vật liệu, lại để cho đám người Diệp Huyền luyện chế ra càng nhiều đan dược thất phẩm hơn.
Trong khoảng thời gian ngắn, danh tiếng của Huyền Quang Các vang xa, không người không biết, hầu như toàn bộ Thiên Đô Phủ, đều biết có một cửa hàng ở mọi phương diện đều vô cùng nghịch thiên như thế xuất hiện.
Vẻn vẹn mấy ngày, tiếng tăm của Huyền Quang Các, đã triệt để khai hỏa ra ngoài.
Cổ Đan Lâu vẫn quan tâm Tú Nhất Các, tự nhiên cũng được tin tức này.
- Ngươi nói cái gì? Huyền Quang Các dĩ nhiên có lượng lớn đan dược thất phẩm tiêu thụ?
Cổ Đan Lâu lâu chủ nghe được tin tức này, lập tức đứng lên.
- Vâng lâu chủ, chúng ta đã đến xem qua, trên lầu ba Huyền Quang Các, xác thực có không ít đan dược thất phẩm, chỉ cần dùng vật liệu bát giai liền có thể đổi được, những ngày qua đã có không ít người thành công đổi được đan dược thất phẩm của Huyền Quang Các.
Sắc mặt của Hề Nghi Xuân âm trầm nói.
Vì phòng ngừa Tú Nhất Các mới mở dược điếm, Cổ Đan Lâu lấy không ít thủ đoạn, lúc trước thậm chí còn tìm quan hệ để Hộ Tịch Khoa Quản chấp sự đi làm khó đám người Diệp Huyền.
Đám người Hề Nghi Xuân cũng hỏi thăm được, Quản chấp sự vừa bắt đầu xác thực là làm khó Tú Nhất Các.
Chỉ là sau đó không biết trung gian phát sinh cái gì, không qua mấy ngày, Quản chấp sự đột nhiên liền thay đổi chú ý, thông qua tất cả hộ tịch cho đám người Tú Nhất Các.
Cổ Đan Lâu lệnh Hồng Đức đại sư vẫn trị liệu cho Quản chấp sự đi hỏi tình huống, càng bị Quản Vĩ mặt âm trầm đuổi ra, lúc đó làm Hồng Đức tức giận không nhẹ.
Bây giờ, sau khi Huyền Quang Các mở ra, tạo thành thanh thế, ngay lập tức để Cổ Đan Lâu cảm thấy một tia nguy cơ.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, Huyền Quang Các vẻn vẹn khai trương mấy ngày, chuyện làm ăn của Cổ Đan Lâu liền trong nháy mắt ngã khoảng ba phần mười, hơn nữa cái tỷ lệ này theo thời gian trôi đi, còn đang không ngừng tăng lên.&