Phốc phốc!
Một cánh chim màu đen xuyên qua kiếm võng và xuyên qua vai Thanh Phong, máu tươi bắn ra tung tóe, cảm giác đau đớn mãnh liệt, sắc mặt Thanh Phong đau đớn vặn vẹo biến hình.
Đáng sợ hơn là, miệng vết thương bị cánh chim màu đen xuyên thấu lại có lực lượng ăn mòn thẩm thấu vào trong, nó điên cuồng ăn mòn huyền lực trong người của hắn.
Nội tâm Thanh Phong âm trầm, hắn cảm thấy không ổn.
Rống!
Vào lúc này Sư Hổ Yêu Vương cũng há miệng đẫm máu của nó ra, luồng khí xoáy xuất hiện hình thành cái miệng khổng lồ, lúc này hấp lực cực lớn tác dụng lên người Thanh Phong.
Hô!
Dưới hấp lực đáng sợ như vậy, thân thể Thanh Phong không tự chủ bị hút đi xa.
- Không thể bị hút vào bên trong, bằng không mình sẽ xong đời.
Thanh Phong cố nén đau đớn kịch liệt, trường kiếm trong tay tỏa ra kiếm quang sáng ngời chói mắt, một kiếm chém thẳng lên khí xoáy màu đen, chỉ nghe một tiếng nổ oanh vang lên, phong mang đáng sợ bộc phát, thân thể Thanh Phong bay ra xa giống như diều đứt dây.
Tuy Sư Hổ Yêu Vương không có nuốt Thanh Phong vào miệng nhưng trải qua giao thủ vừa rồi, trên người Thanh Phong đã vết thương chồng chất, hắn chật vật không gì sánh được.
- Hắc hắc, nhân loại này sắp không xong, bắt lấy hắn, hảo hảo thẩm vấn một phen.
Sư Hổ Yêu Vương và Ưng Cưu Yêu Vương liếc nhau, hai đại Yêu Vương một trái một phải đồng thời lướt tới, yêu khí đáng sợ bộc phát quét qua tất cả, yêu thú trong phạm vi trăm dặm đều nom nớp lo sợ quỳ rạp trên đất, không dám ngẩng đầu.
- Đáng chết.
Thanh Phong thấy thế liền xoay người rời đi.
- Muốn đi? Đuổi theo!
Hai đại Yêu Vương cười lớn đầy dữ tợn, hóa thành hai đám yêu vân bay đi.
XÍU...UU!!
Một người hai yêu hóa làm ba đạo hào quang bay trong núi rừng.
Ầm ầm!
Ba đạo hào quang bay qua nơi nào đều có tiếng sấm vang rền, một người hai yêu một truy kích một bỏ chạy, hai bên giao thủ làm núi rừng nổ vang, các loại nham thạch nát bấy, cây cối sụp đổ giống như tận thế.
- Xảy ra chuyện gì?
- Phía trước không phải Thanh Phong đạo sư sao? Là ai đang đuổi theo hắn?
- Yêu Vương, là Yêu Vương thất giai, ta ông trời, là hai đại Yêu Vương thất giai.
Có một ít đệ tử đang lịch lãm nhìn thấy cảnh này liền sợ tới mức tránh né, bọn họ ngạc nhiên vạn phần.
- Tại sao trong lãnh địa Tạp Lỗ đại nhân lại có nhiều nhân loại như thế?
Sư Hổ Yêu Vương Đặc Lạp Tư bay qua núi rừng cũng chú ý phía dưới có đệ tử thí luyện, lập tức thì thào nói nhỏ.
Phiến sơn mạch này là lãnh địa của chúng, tuy ngẫu nhiên có võ giả nhân loại xâm nhập nhưng đều rất ít, bỗng nhiên hôm nay xuất hiện nhiều võ giả như thế cũng làm cho nó cảm thấy không đúng.
- Nói không chừng Tạp Lỗ đại nhân bảo chúng ta điều tra có quan hệ với những người này.
Sư Hổ Yêu Vương nhíu mày nói ra.
Lúc nó tới đây chính là vì điều tra Hắc Nham Độc Chu bị thu phục, mệnh lệnh của Tạp Lỗ đại nhân chính là tôn chỉ đầu tiên của nó.
- Bắt lấy nhân loại kia, Võ Vương nhân loại tất nhiên là thủ lĩnh của đám nhân loại phía dưới.
Vừa nghĩ tới đây hai tên Yêu Vương công kích càng mạnh hơn nữa.
Ầm ầm.
Hai đại Yêu Vương công kích luân phiên, rốt cuộc Thanh Phong không kiên trì nổi và rơi xuống.
- Bắt lấy hắn.
Sư Hổ Yêu Vương Đặc Lạp Tư vỗ hai cánh, đôi mắt dữ tợn, lợi trảo đáng sợ tấn công Thanh Phong.
Vào thời khắc mấu chốt...
XIU....XIU...
Đột nhiên có hai đạo hào quang bay tới, trong đó một cây trường thương như giao long xuất hải bay tới trước mặt ai Yêu Vương, ngăn lại Sư Hổ Yêu Vương công kích, đồng thời một đạo hào quagn khác ngăn cản Ưng Cưu Yêu Vương.
- Thanh Phong, ngươi thế nào?
Hai người này chính là hai đạo sư khác của Lam Quang học viện, Đông lão và Lý Tuấn.
Nhìn thấy Thanh Phong vết thương chồng chất, thân thể đây máu tươi thì bọn họ hỏi thăm.
Vừa rồi Thanh Phong phát hiện hai đầu Yêu Vương trước tiên, hắn thông qua ngọc giản truyền tin trở về.
Sau khi nhận được tin tức, Đông lão và Lý Tuấn ở gần nơi này và bay tới trước tiên, bọn họ bộc phát tốc độ nhanh nhất, cũng may đã tới kịp.
- Ta khá tốt.
Thanh Phong phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt vẫn còn chưa hết sợ hãi, nói:
- Hai đầu Yêu Vương này vừa rồi kích giết ba tên đệ tử của chúng ta, khu vực này dường như là địa bàn của chúng.
- Cái gì?
Đông lão và Lý Tuấn vô cùng giật mình, sau đó lại nhìn sang hai đầu Yêu Vương.
Lúc này Sư Hổ Yêu Vương và Ưng Cưu Yêu Vương cũng đang đánh giá Đông lão và Lý Tuấn, trong đôi mắt bắn ra thần thái ngưng trọng.
- Lại xuất hiện hai gã Võ Vương nhân loại, từ khi nào nơi này có nhiều Võ Vương nhân loại như thế, xâm lấn lãnh địa chúng ta?
Vốn Sư Hổ Yêu Vương còn không phải rất khẳng định, Thanh Phong có phải là người trong lời Tạp Lỗ đại nhân nói hay không, nhưng Đông lão và Lý Tuấn xuất hiện đã làm nó khẳng đinh, Tạp Lỗ đại nhân nói sự kiện kia tuyệt đối có liên quan tới đám nhân loại tại nơi này.
- Nhân loại, các ngươi là thế lực gì, nơi này là địa bàn của Lang Hoàng điện, là ai cho các ngươi dũng tới Lang Hoàng điện giương oai.
Sư Hổ Yêu Vương gào thét.
Nội tâm Đông lão trầm xuống, Lang Hoàng điện? Tuy bọn họ không phải qyas yếu Yêu tộc trong vô tận sơn mạch nhưng lại biết trong vô tận sơn mạch có một ít Yêu tộc cường đại hình thành thế lực, cách làm giống như tông môn nhưng thực lực mạnh hơn không ít.
Chẳng lẽ nơi bọn họ lựa chọn làm khảo hạch lại nằm trong phạm vi lãnh địa của Yêu tộc nào đó?
Nhưng trơớc khi khảo hạch bắt đầu, bọn họ đã dò xét gần đây, không gặp được một đầu Yêu Vương nào cho nên mới định ra nơi này làm địa điểm khảo hạch.
Nếu như dây là lãnh địa của thế lực Yêu tộc cường đại thì bọn họ xong rồi.
Nghĩ tới đây ánh mắt Đông lão nhíu lại, lạnh lùng nói:
- Các hạ, nơi này trong phạm vi vạn dặm không có Yêu Vương nào, làm gì lại biến thành lãnh địa Lang Hoàng điện của các ngươi chứ?
- Hừ, loại chuyện này chẳng lẽ chúng ta lừa gạt các ngươi hay sao?
Sư Hổ Yêu Vương hừ lạnh một tiếng, nói:
- Nhân loại, hiện tại các ngươi đã xâm nhập lãnh dịa Lang Hoàng điện chúng ta, hơn nữa hành vi của các ngươi đã chọc Tạp Lỗ đại nhân phẫn nộ. Hiện tại ta cho các ngươi cơ hội, ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, có lẽ còn có một con đường sống, nếu không Lang Hoàng điện chúng ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi.
- Thật không, ta đúng là muốn xem các ngươi có năng lực gì.
Ánh mắt Đông lão híp lại, đột nhiên trong tay xuất hiện huyền bảo hình tròn, hắn không do dự ném nó ra ngoài.
Viên Hoàn Huyền Bảo chia ra làm tám, ngay sau đó hóa thành thiên mạc bao phủ chung quanh, cũng bao phủ hai đầu Yêu Vương vào trong..
Chương 912 Vị đại nhân này (1)
- Đáng chết, nhân loại, ngươi chọc giận chúng ta, ta muốn xé nát các ngươi và nhấm nháp.
Sư Hổ Yêu Vương và Ưng Cưu Yêu Vương đồng thời nổi giận gầm lên, trong hai mắt bắn ra huyết quang và lao tới chiến đấu với Đông lão và Lý Tuấn.
Oanh!
Màn sáng bao phủ hạn chế hai Yêu Vương trong khu vực nhỏ hẹp, chúng ra sức kháng cự, từng khối kim cương nện lên người chúng, nện chúng máu me đầm đìa.
So với Thanh Phong, thực lực Đông lão mạnh hơn đâu chỉ một bậc, dưới huyền bảo của hắn tấn công, hai đầu Yêu Vương không trụ được liền lui về phái sau.
Tùy tiện một khói kim cương nện xuống cũng làm lục phủ ngủ tạng của chúng quay cuồng, miệng phun máu tươi.
- Đáng giận, nhân loại này là cường giả.
Sau một phen giao thủ, Sư Hổ Yêu Vương và Ưng Cưu Yêu Vương đều khiếp sợ không nói thành lời.
Rống!
Lúc này bản thân chúng không ngừng lui về phía sau, thương thế trên người càng ngày càng nặng, đột nhiên Sư Hổ Yêu Vương nổi giận gầm lên một tiếng, nó há to miệng và hội tụ yêu lực khủng bố sau đó phun ra ngoài.
Cùng lúc đó Ưng Cưu Yêu Vương thét dài, trong miệng nó cugnx bắn ra hào quang màu đỏ, năng lượng cường đại xuyên thấu hư không, vô số cánh chim rậm rạp chằng chịt không ngừng nổ tung trên bầu trời.
Hừ!
Đông lão vung tay lên, Viên Hoàn Huyền Bảo thúc dục thiên mạc ngăn cản hai Yêu Vương tấn coog.
Tiếng nổ mạnh vang lên và truyền ra xa, sóng xung kích khủng bố càn quét chung quanh, những nơi đi qua mọi thứ trên mặt đất hóa thành bột mịn.
Bụi mù tràn ngập, kình khí tung bay.
Sương mù bao phủ chung quanh, thiên mạc không ngừng chấn động nhưng nó vẫn sừng sững bất động.
Hai đại Yêu Vương thấy thế lập tức chấn động, đây là công kích manh nhất của chúng nhưng lại bị Võ Vương nhân loại ngăn cản?
- Đáng giận, Võ Vương nhân loại quá mạnh mẽ, nhanh đi thông báo cho Tạp Lỗ đại nhân.
Hai đầu Yêu Vương sợ hãi không nhỏ, chúng không ngừng vỗ cánh bỏ chạy thục mạng.
- Không thể nhìn chúng rời đi.
Đông lão thấy thế vội vàng hét lớn, hắn lập tức động thủ.
Theo lời hai Yêu Vương nói lúc trước, hiển nhiên nơi này là lãnh địa của Yêu tộc cường đại, nếu như chúng truyền tin tức quay về, tất cả đệ tử thậm chí kể cả bọn họ cũng lâm vào nguy hiểm to lớn.
Đông lão cũng không nhận cho rằng bằng vào mấy Võ Vương bọn họ có thể đối kháng với thế lực Yêu tộc trong vô tận sơn mạch.
Khi Đông lão truy kích, hai đại Yêu Vương không ngừng gào thét tức giận, vết thương trên người không ngừng đổ máu.
- Chúng ta tách nhau ra chạy.
Hai Yêu Vương nhìn nhau, chúng quyết định thật nhanh và bỏ chạy sang hai hướng khác nhau.
Đông lão nhướng mày, hắn đưa ra quyết định thật nhanh.
- Lý Tuấn, ngươi đuổi bắt Ưng Cưu Yêu Vương, ta đi đánh chết Sư Hổ Yêu Vương.
Hắn vừa dứt lời, Đông lão đã lập tức truy kích Sư Hổ Yêu Vương.
Cơ hội tốt.
Ưng Cưu Yêu Vương thấy thế, trong mắt của hắn bắn ra hào quang hưng phấn.
Nó sợ nhất chính là Đông lão truy kích nó, hiện tại phát hiện truy nó là tên Võ Vương khác, trong lòng lập tức hiểu ra, đây là cơ hội duy nhất nó có thể đào tẩu.
Bá!
Nghĩ tới đây Ưng Cưu Yêu Vương tăng tốc độ của mình lên tới mức tận cùng, hóa thành một đạo hào quang màu đen xuyên qua bầu trời.
- Muốn đi?
Lý Tuấn khẽ quát một tiếng, trường thương trong tay tỏa ra hào quang sáng ngời, hắn dùng toàn lực đâm về phía trước.
XÍU...UU!!
Trường thương màu đen hóa thành thiểm điện vạch phá trường không, lập tức đi tới trước mặt Ưng Cưu Yêu Vương.
Lý Tuấn rất rõ ràng, tuyệt đối không thể thả Ưng Cưu Yêu Vương chạy trở về, một khi chạy trở về, khi đó sẽ có tai nạn lớn ập lên bọn họ.
Tốc độ Ưng Cưu Yêu Vương nhanh hơn nữa cũng không nhnah bằng tốc độ công kích của hắn, chỉ cần chặn đường đối phương, chờ đợi các đạo sư khác vừa tới, hoặc là chờ Đông lão quay về, Ưng Cưu Yêu Vương hawnrr phải chết không thể nghi ngờ.
Nhưng làm Lý Tuấn không nghĩ tới là, đối mặt với công kích của hắn nhưng Ưng Cưu Yêu Vương không tránh không né, trên cánh chim màu đen tỏa ra hào quang cầu vồng màu đen, vô số quang cầu hội tụ cùng một chỗ và hóa thành cột sáng màu đen oanh kích Lý Tuấn.
Không ngờ là thủ đoạn đồng quy vu tận.
- Không tốt.
Lý Tuấn dừng lại, huyền nguyên giáp bảo hộ bản thân và điên cuồng ngăn cản cột sáng màu đen bắn tới.
Phanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, Lý Tuấn há miệng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể hắn lui về sau hơn trăm mét mới có thể dừng lại.
Bản thân Ưng Cưu Yêu Vương càng thê thảm, lúc này không có phòng ngự nên cánh của nó bị trường thương xuyên qua, máu tươi bắn tung tóe nhưng nó không quan tâm, thân thể hóa thành hào quang màu đen tiến vào trong núi rừng.
- Đáng giận.
Lý Tuấn đứng lặng giữa không trung, sắc mặt tái nhợt.
Đổi sang bên khác, Sư Hổ Yêu Vương đang bị Đông lão truy sát.
- Đáng chết, Võ Vương nhân loại lại truy kích ta.
Nội tâm Sư Hổ Yêu Vương vô cùng tức giận.
XIU....XIU... XÍU...UU!!
Từng viên kim cương nện lên người nó, miệng vết thương chằng chịt, nó gào thét thảm thiết.
Nó kiệt lực ý đồ phản kích nhưng Đông lão không cho nó cơ hội.
Phốc phốc!
Một đạo kim sắc cầu vồng quang xẹt qua, đem nó cánh phải, chém rụng tiếp theo phiến huyết nhục.
Trốn, trốn, trốn!
Trong nội tâm Sư Hổ Yêu Vương lúc này chỉ có suy nghĩ điên cuồng bỏ chạy thục mạng, yêu vân khủng bố trên người nó bao phủ quanh thân.
Hai cánh không ngừng đập mạnh, trong thân thể bắn ra yêu khí màu đen, bên ngoài có huyết khí cuồn cuộn, trong nháy mắt tốc độ của nó tăng lên ba thành.
- Sư Hổ Yêu Vương đúng là khó chơi.
Đông lão nhíu mày hừ lạnh và theo sát phía sau.
Tuy sức chiến đấu của hắn mạnh hơn Sư Hổ Yêu Vương nhưng yêu thú Yêu Vương đều có được huyết mạch chi lực, một khi huyết mạch chi lực bộc phát, các phương diện của Yêu Vương tăng lên ba thành, tốc độ cũng giống như vậy.
Hết lần này tới lần khác tốc độ không phải là sở trường của Đông lão, cho nên chỉ có thể truy kích như thế mà thôi.
- Khá tốt huyết mạch chi lực của yêu thú bộc phát chỉ có thể duy trì trong thời gian ngắn, nếu không đúng là nhìn nó chạy thoát rồi.
Thời điểm Đông lão không ngừng truy kích.
XÍU...UU!!
Phương xa có một đạo hào quang bay tới còn mang theo huyền nguyên bạo động.
- Đông lão.
Một tiếng thét to vang vọng thiên địa.
Đôi mắt Đông lão sáng ngời.
- Dược lão, ngăn cản gia hỏa này cho ta.
Người tới chính là Dược lão.
- Tốt.
Tuy không rõ xảy ra chuyện gì nhưng Dược lão căn bản không có hỏi thăm, hắn vung tay tạo thành tấm chắn bằng huyền nguyên ngăn cản con đường Sư Hổ Yêu Vương tiến lên.
- Xong đời!
Chương 913 Vị đại nhân này (2)
Khóe miệng Sư Hổ Yêu Vương nở nụ cười đắng chát, nó biết rõ mình không có khả năng trốn thoát, đôi mắt đen kịt của nó biến thành đỏ thẫm, nó muốn liều chết phản kích.
Nhưng nó đối mặt với Đông lão còn gian nan như vậy, hêện tại có thêm Dược lão thì nó làm sao ngăn cản được chứ?
Cuối cùng nhất...
Rống!
Nó gào thét bi phẫn, Đông lão và Dược lão liên hợp tiến công, toàn thân nó máu tươi đầm đìa và ngã xuống dưới sơn mạch.
Oanh!
Lực lượng đáng sợ của hai người trực tiếp chấn vỡ tâm mạch của nó.
- Tạp Lỗ đại nhân, nhân loại, là nhân loại...
Trước khi chết nó mang di ngôn cuối cùng truyền vào trong hồn niệm của Tạp Lỗ.
- Cuối cùng cũng giết nó.
Đông lão thu hồi thi thể Sư Hổ Yêu Vương, hắn không chút do dự bay về hướng Lý Tuấn.
- Lý Tuấn, như thế nào?
Nhìn thấy Đông lão đến đây, gương mặt Lý Tuấn khổ sở, hắn nói:
- Đông lão, ng Cưu Yêu Vương trốn rồi.
- Cái gì? Vậy thì đại sự không ổn.
Đông lão biến sắc, nội tâm hắn ngưng trọng và vô cùng lo lắng.
- Đông lão, Lý Tuấn, Thanh Phong, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Dược lão khẩn trương hỏi.
Thanh Phong cũng nói tất cả chuyện xảy ra.
- Cái gì? Nói như vậy khu vực học viện đang khảo hạch chính là lãnh địa của Yêu tộc cường đại?
Dược lão cũng phát hiện chuyện không ổn.
- Nếu đúng là như vậy, sau khi Ưng Cưu Yêu Vương trốn đi, không bao lâu sau sẽ có rất nhiều Yêu Vương tới đây...
- Vậy chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người vô cùng lo lắng.
- Việc cấp bách là phải đình chỉ khảo hạch, cũng mang tất cả đệ tử rời khỏi nơi đây.
Đông lão trầm giọng nói.
- Chỉ có biện pháp này.
Đám người Thanh Phong đều gật gật đầu.
Mấy người bọn họ cũng là người quyết đón, sau khi nói chuyện đơn giản liền quyết định.
- Đầu tiên phải báo tin tức này cho các đạo sư chung quanh, bảo bọn họ thông tri tất cả đệ tử, tốc độ của chúng ta phải nhanh, dù sao chúng ta không biết đám Yêu Vương kia tới đây khi nào.
- Tốt!
- Ta lại đi truy tung một chút, nhìn xem ng Cưu Yêu Vương đang trốn đi nơi nào.
Bá bá bá!
Lúc này đám người Đông lão hóa thành hào quang và liên tục rời khỏi nơi này, đi thông tri khẩn cấp.
Hiện tại trên bầu trời cách vị trí của bọn họ hơn ngàn dặm.
Một bóng người màu đen đứng ngạo nghễ trên không trung, hắn mặc áo giáp đen kịt, ngũ quan mơ hồ, toàn thân tỏa ra khí tức đáng sợ.
Trước kia đám người Đông lão chiến đấu tạo thành chấn động ẩn ẩn truyền tới nơi này, cũng truyền vào trong giác quan của người này.
- Uy áp hồn lực hẳn là Đông lão, mà chiến đấu với hắn hình như cũng không phải nhân loại, yêu khí nồng đậm như thế chẳng lẽ là Yêu Vương cường đại?
- Nói như vậy chẳng lẽ Huyền thú Yêu Vương ở nơi này biết rõ ta cướp đoạt quyền khống chế Hắc Nham Độc Chu nên tới báo thù?
Trong một sơn động phía dưới, đôi mắt Diệp Huyền tỏa sáng, hắn thì thào tự nói.
Địa điểm hai đại Yêu Vương chiến đấu với Đông lão cách vị trí Diệp Huyền một đoạn nhưng huyền nguyên chấn động khủng bố như thế vẫn lọt vào cảm nhận Diệp Huyền.
Cho nên đầu tiên hắn phóng thích thôn phệ vũ hồn xem xét tình huống thế nào.
Mà hồn ảnh chiến thần màu đen đứng trên bầu trời chính là thôn phệ vũ hồn của hắn.
Lúc trước song phương giao chiến tạo thành chấn động đều truyền vào trong cảm giác cường đại của thôn phệ vũ hồn.
Tuy không rõ tràng diện chiến đấu như thế nào nhưng căn cứ khí tức mạnh yếu, Diệp Huyền có thể phân biêt rõ, Đông lão đã chiến thắng giao phong lần này, hắn lại đang truy kích đối phương.
Nếu như bởi vì hắn nô dịch Hắc Nham Độc Chu mà làm cho đám người Đông lão lâm vào nguy hiểm, trong nội tâm Diệp Huyền sẽ có chút ít băn khoăn.
Hắn cũng biết cho dù đám Đông lão chiến thắng nhưng phát sinh chuyện này cũng làm khảo hạch sinh tồn kết thúc sớm.
Thời điểm Diệp Huyền đang chuẩn bị thu hồi thôn phệ vũ hồn của mình.
Đột nhiên phát hiện ơ xa xa có một đạo hào quang tới gần, chỉ thấy Ưng Cưu Yêu Vương toàn thân vết thương chồng chất bay tới, lúc phi hành còn chảy máu không ngừng.
- Yêu thú Yêu Vương!
Trong nội tâm Diệp Huyền rùng mình, không hề nghi ngờ đây là yêu thú Yêu Vương vừa dại chiến với Đông lão, không biết tại sao nó lại trốn tới nơi này.
Lúc này Diệp Huyền nhíu mày cân nhắ có nên bóp tín phù thông tri đám đạo sư, ng Cưu Yêu Vương cũng cũng phát hiện bóng người nào đen trên không trung.
- Không tốt, bị nó phát hiện.
Trong nội tâm Diệp Huyền kinh ngạc, hắn vừa định có nên mạo hiểm đánh chết Ưng Cưu Yêu Vương hay không, đã thấy Ưng Cưu Yêu Vương vui mừng bay tới.
- Vị đại nhân này, tiểu yêu Tông Thứu là Yêu Vương dưới trướng Kim Cương đại nhân Lang Hoàng điện, hiện tại đang bị Võ Vương nhân loại đuổi giết, kính xin đại nhân giúp ta một tay.
Toàn thân Ưng Cưu Yêu Vương máu tươi đầm đìa, nó chật vật nói một câu, ánh mắt mang theo chờ mong.
Diệp Huyền sững sờ, hắn nhanh chóng hiểu ra gia hỏa này cho rằng hắn là Huyền thú Yêu Vương.
Trên đời này chỉ có hồn niệm Huyền thú Yêu Vương mới có thể ngưng hình biến hóa, cho nên ban đầu nhìn thấy Diệp Huyền phóng xuất thôn phệ vũ hồn thì cho rằng là Võ Vương nhân loại.
Ngay sau đó nó cảm nhận được khí tức hồn niệm khủng bố của thôn phệ vũ hồn thì lập tức hiểu ra, đây là một cường giả Huyền thú Yêu Vương phóng thích hồn niệm, nó cũng chạy tới cầu cứu.
Tròng mắt Diệp Huyền suýt rơi ra ngoài, sát cơ tăng lên nhanh chóng nhưng biến mất cũng nhanh, nội tâm hắn có một chủ ý.
- Phát sinh chuyện gì?
Diệp Huyền phóng thích một tia hồn niệm thôn phệ vũ hồn phóng truyền vào trong đầu Ưng Cưu Yêu Vương.
- Dại nhân, là như thế này, phiến sơn mạch này là lãnh địa Lang hoàng điện...
Ưng Cưu Yêu Vương vội vàng nói chuyện vừa xảy ra, thời điểm vừa nói liền không nhịn được quay đầu lại trông xem thế nào, sắc mặt lo lắng.
Trải qua Ưng Cưu Yêu Vương giảng thuật, Diệp Huyền cũng hiểu xảy ra chuyện gì.
- Không nghĩ tới khu vực này lại là lãnh địa Yêu tộc, nói như vậy đám đạo sư Lam Quang học viện sẽ gặp nguy hiểm.
Diệp Huyền hiểu rõ sự đáng sợ của thế lực Yêu tộc trong vô tận sơn mạch hơn xa đám người Đông lão.
Trong vô tận sơn mạch, thế lực Yêu tộc trải rộng, nhìn như vô cùng tán loạn nhưng thật ra lại liên hệ chặt chẽ.
Mà Yêu tộc lại là chủng tộc mang thù.
Hôm nay đạo sư Lam Quang học viện kích giết thành viên của chúng, tất nhiên sẽ dẫn tới thế lực Yêu tộc tiến hành trả thù.
May mắn là Yêu tộc phái tới hai gã Yêu Vương.
Chương 914 Giá hỏa kẻ khác (1)
- Đại nhân, Võ Vương nhân loại sắp đuổi giết tới nơi này, kính xin đại nhân giúp ta một tay.
ThấyDiệp Huyền không nói lời nào, Ưng Cưu Yêu Vương lập tức hoảng hốt, nó nhìn về phía sau và lo lắng nói:
- Nếu thế ngươi xuống đây đi.
Diệp Huyền ngẫm lại sau đó nói ra, hắn thúc dục thôn phệ vũ hồn bay về vị trí của mình.
Ưng Cưu Yêu Vương liền theo sát sau lưng Diệp Huyền.
Rất nhanh, thôn phệ vũ hồn liền dẫn Ưng Cưu Yêu Vương tới bên ngoài sơn động Diệp Huyền.
- Ân?
Nhìn thấy trong sơn mạch nhỏ hẹp, Cưu Yêu Vương khẽ giật mình, nó nhanh chóng kịp phản ứng, chỉ thấy huyết nhục ngoài thân nó nhúc nhích sau đó hình thể lớn mười mấy mét thu nhỏ lại.
Trong sơn động, Ưng Cưu Yêu Vương chậm rãi đi về phía trước, nó nhìn thấy Diệp Huyền đang ngồi khoanh chân bên trong, đột nhiên lại có đồng tử màu vàng lọt nhìn nó.
- Nhân loại, tại sao nơi này lại có nhân loại?
Yêu khí trên người nó sôi trào, nó kính sợ thôn phệ vũ hồn nói ra, đồng thời cảnh giác Diệp Huyền trước mặt, chỉ cần có cái cái gì không đúng thì nó lập tức ra tay ngay.
- Nhìn thấy điện hạ, còn không quỳ xuống cho ta.
Đúng lúc này có tiếng quát như lôi đình vang lên bên tai làm nó đau đớn xuất hiện, uy áp cường đại rơi vào người nó,khí tức thượng vị Huyền thú Yêu Vương đáng sợ làm nó sợ hãi suýt hồn phi phách tán.
Nó vội vàng ngẩng đầu lên, đã thấy sau lưng nhân loại kia có thanh niên tóc vàng đứng ngạo nghễ, trong ánh mắt màu vàng tỏa ra hàn quang lãnh khốc, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn no.s
Khí tức Huyền thú Yêu Vương cường đại làm nó không tự chủ quỳ xuống.
- Ta... Điện hạ, này...
Ưng Cưu Yêu Vương nhìn Kim Lân và Diệp Huyền, đầu óc của nó không linh hoạt.
- Hừ, trước mặt ngươi là điện hạ tộc ta, ngươi chính chỉ là tiểu Yêu Vương thất giai còn không quỳ?
Kim Lân hừ lạnh nói.
Vừa rồi nó đang nghỉ ngơi trong túi linh sủng, trực tiếp bị Diệp Huyền kêu ra và phân phó một việc.
Nghe theo Diệp Huyền phân phó, Kim Lân tự nhiên không dám chậm trễ chút nào.
- Điện hạ?
Ưng Cưu Yêu Vương hồ nghi nhìn Diệp Huyền, cho dù nó nhìn thế nào cũng là nhân loại ah, lúc nào nhân loại lại trở thành điện hạ Huyền thú nhất tộc?
Đầu óc của nó trống rỗng.
- Ngươi không cần kinh hoảng, đây là thân thể ta biến ảo ra.
Diệp Huyền mở mắt và lãnh đạm nói ra, hắn vừa dứt lời, đã thấy thôn phệ vũ hồn biến thành bóng người màu đen chui vào đỉnh đầu của hắn và biến mất không thấy gì nữa.
- Này...
Vẻ mặt Ưng Cưu Yêu Vương kinh ngạc, ánh mắt hoảng sợ của nó biến mất.
Nó cẩn thận dò xét Diệp Huyền hồi lâu, lúc này khiếp sợ nói:
- Điện hạ, khí tức trên người của ngài rất giống nhân loại, quả thực quá không thể tưởng tượng nổi, nếu như không phải ngài thi triển hồn niệm, ta tuyệt đối sẽ không tin tưởng ở trước mặt tiểu yêu lại là Huyền thú điện hạ
Biết rõ Diệp Huyền cũng là Huyền thú, Ưng Cưu Yêu Vương thả lỏng gánh nặng trong lòng.
Đồng thời nó dò xét Diệp Huyền và Kim Lân, ý đồ đoán ra lai lịch hai người.
Diệp Huyền âm thầm bật cười, hắn vốn chính là nhân loại, nếu Ưng Cưu Yêu Vương từ khí tức có thể nhìn ra hắn là Huyền thú mới là quái sự.
Thấy Ưng Cưu Yêu Vương khẩn trương, Diệp Huyền cười nhạt nói:
- Ngươi yên tâm đi, chỉ cần có ta ở chỗ này, đám nhân loại kia không phát hiện ra.
Hắn vung tay lên, lúc này huyền lực vô hình bao phủ chung quanh, lập tức ngăn cách khí tức Ưng Cưu Yêu Vương với sơn mạch chung quanh.
- Đa tạ điện hạ xuất thủ tương trợ.
Ưng Cưu Yêu Vương cũng không phải ngu ngốc, cũng biểu dạt cảm kích, nó chợt hỏi:
- Không biết hai vị đai nhân tới từ nơi nào, tại sao ở địa bàn Lang Hoàng điện chúng ta?
- Nơi này là địa bàn Lang Hoàng điện các ngươi?
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng:
- Ta không biết, chúng ta từ Phù Quang sơn mạch đi du lịch thiên hạ, vô tình đi ngang qua nơi này mà thôi.
- Nếu đây là địa bàn Lang Hoàng điện, chủ nhân nhà ngươi bây giờ đang ở ở đâu? Nhanh bảo nó tới đây nghênh đón điện hạ, tại sao một chút lễ nghĩa cũng không biết vậy?
Kim Lân ở bên cạnh lạnh lùng nói ra.
Ưng Cưu Yêu vẫn còn sợ hãi uy thế của Kim Lân, liền giải thích:
- Hai vị đại nhân, đại nhân nhà đang ở tiến hành Lang hoàng tuyển kỳ thần, cấp bậc lễ nghĩa không chu toàn, mong được tha thứ.
- Kỳ thần?
Diệp Huyền không rõ ý nghĩa hai từ này, ánh mắt Kim Lân sáng lên, nói:
- Điện hạ, kỳ thần là một đám Huyền thú lợi dụng hồn niệm tiến hành câu thông với yêu thần thời đại viễn cổ, đó là nghi thức cực kỳ thần bí, nói chung thông qua kỳ thần có thể kích phát huyết mạch yêu thú và Huyền thú, nếu là có thể cảm nhận được yêu thần lực, tu vi của Huyền thú và yêu thú sẽ tăng lên rất lớn.
Kim Lân âm thầm truyền âm nói.
- Yêu thần?
Trong nội tâm Diệp Huyền rùng mình, hắn cũng không quá hiểu việc của Yêu tộc.
Đương nhiên thời điểm này không phải lúc miệt mài theo đuổi.
- Tại sao ngươi ở nơi này?
Diệp Huyền lại hỏi.
Ưng Cưu Yêu Vương liền giải thích:
- Là như thế này, ta cùng Đặc Lạp Tư được Kim Cương đại nhân cùng Tạp Lỗ đại nhân ủy thác mới đi tới nơi đây, khu vực núi rừng này là lãnh địa của Tạp Lỗ đại nhân, bởi vì Hắc Nham Độc Chu dưới trướng Tạp Lỗ đại nhân mất đi quyền khống chế, cho nên Tạp Lỗ đại nhân mới phái chúng ta tới đây điều tra, ai biết gặp phải nhiều Võ Vương nhân loại, may mà có điện hạ ngài xuất thủ tương trợ, nếu không tiểu yêu cũng gặp nguy hiểm.
- Thì ra là như vậy, nếu như ngươi nói con Hắc Nham Độc Chu kia, vậy hẳn nó đã bị luyện hồn sư nhân loại xóa đi hồn niệm rồi.
Trong nội tâm Diệp Huyền mặc niệm, Đông lão, ngươi cũng đừng trách ta.
- Quả nhiên là đám người kia, đáng chết, cũng không biết những người kia tới từ nơi nào, tới nơi này có ý đồ gì, hại ta và Đặc Lạp Tư chật vật trốn đi, hi vọng Đặc Lạp Tư không có việc gì.
Ưng Cưu Yêu Vương nghiến răng nghiến lợi nói.
Kim Lân thương cảm nói:
- Nếu như ngươi nói là đầu Sư Hổ Yêu Vương thì nó chết rồi.
Trên mặt Ưng Cưu Yêu Vương lộ ra thần sắc bí phẫn, nó muốn nói chuyện nhưng Kim Lân bảo nó im lặng.
- Đừng nói chuyện.
Ưng Cưu Yêu Vương khẽ giật mình.
Sau một khắc ——
Hô!
Một đạo uy áp khủng bố bay qua bầu trời, cũng nhanh chóng biến mất không thấy đâu nữa.
- Là luyện hồn sư nhân loại!
Đôi mắt Ưng Cưu Yêu Vương bắn ra hào quang tức giận.
- Đáng chết, nếu như ta không có bị thương thì ta sẽ xông ra giết hắn.
Chương 915 Giá hỏa kẻ khác (2)
- Ngươi cũng đừng xúc động, đám người kia hình như tới từ tông môn gọi là Huyền Cơ Tông, chỉ bằng ngươi còn chưa đủ nhét kẻ răng người ta, Lang Hoàng điện đồng thời xuất động còn không kém bao nhiêu.
Diệp Huyền nhàn nhạt nói ra.
- Hắc hắc, điện hạ, tiểu tông môn như vậy, nếu như ngươi muốn diệt nó còn không phải chuyện nói một câu hay sao.
Kim Lân đứng bên cạnh cười nói.
Ngữ khí của nó cao cao tại thượng, dường như cực kỳ xem thường đam nhân loại kia, nó càng nói như vậy, Ưng Cưu Yêu Vương càng kính sợ hai người sâu hơn.
Có thể tiện tay diệt đi thế lực sánh ngang Lang Hoàng điện, hai người này tới từ thế lực nào? Ưng Cưu Yêu Vương âm thầm kinh hãi.
Tuy Yêu Vương có trí tuệ không kém nhưng còn đơn thuần hơn nhân loại nhiều.
- Không biết đám người kia tới nơi này tìm cái gì, săn giết yêu thú khắp nơi, quả thực không đặt Yêu tộc chúng ta vào trong mắt, nếu như không phải lúc này ta cần giữ bí mật hành tung, phòng ngừa bị cường giả Nhân tộc Huyền Vực biết được, đám người kia làm sao sống tới bây giờ.
Diệp Huyền hừ lạnh nói.
Huyền Cơ Tông sao? Ưng Cưu Yêu Vương đạt được mục tiêu, trong mắt của nó bắn ra sát cơ âm tàn.
Dám giương oai tại địa bàn Lang Hoàng điện như vây, Lang Hoàng điện hạ tuyệt đối không bỏ qua cho chúng.
Nội tâm nó tức giận, trong lòng như có hỏa diễm bốc lên.
- Nhân loại đã đi, ngươi nhanh chóng rời đi đi, chúng ta cũng muốn rời khỏi nơi này.
Diệp Huyền thấy đạt thành mục đích, cũng không hề giữ lại.
- Điện hạ, này...
Thấy Diệp Huyền đuổi mình đi, ng Cưu Yêu Vương lập tức kinh sợ, cảnh tượng thảm thiết vừa rồi vẫn còn làm nó sợ hãi, nếu như lại bị những người kia tìm được chỉ sợ...
- Kim Lân, ngươi đưa nó rời đi.
- Vâng, điện hạ.
Kim Lân cung kính hành lễ, sau đó tùy tiện nói với Ưng Cưu Yêu Vương nói:
- Tiểu tử, theo ta rời đii, ta mang ngươi rời khỏi nơi này, thật sự là, chỉ có mấy Võ Vương nhân loại có cần sợ như vậy không?
- Đúng, đúng.
Kim Lân dẫn dắt, Ưng Cưu Yêu Vương lúc này mới rời khỏi sơn động, hai yêu thú biến mất phía chân trời.
- Huyền Cơ Tông, ngươi không phải vẫn luôn đối nghịch với ta sao, lần này ta tặng các ngươi đại lễ.
Diệp Huyền cười cười lạnh lùng, vừa rồi hắn có cơ hội đánh chết Ưng Cưu Yêu Vương nhưng hắn không có làm như vậy, hắn muốn dẫn họa sang Huyền Cơ Tông.
Chờ đám Yêu Vương Lang Hoàng điện biết rõ có nhân loại hoành hành trong lãnh địa của mình, lại giết thành viên của chúng, không biết những Yêu Vương này sẽ có hành động gì.
Diệp Huyền lúc này cười cười lạnh lùng.
Hắn cho tới bây giờ không phải người nhân từ, chỉ cần là ai chọc tới hắn sẽ phải thừa nhận lửa giận ngập trời.
Sau một lát Kim Lân lại đi vào sơn động.
- Kim Lân, ngươi mang nó ra ngoài sao?
Kim Lân cười hắc hắc:
- Điện hạ, ta làm việc ngươi vẫn chưa yên tâm sao.
- Vậy là tốt rồi.
Diệp Huyền gật gật đầu:
- Kim Lân, ta có chuyện muốn ngươi đi làm, không biết ngươi có nguyện ý hay không.
- Điện hạ ngươi cứ việc nói.
- Không phải ngươi nói vô tận sơn mạch cho ngươi cảm giác thoải mái hay sao, từ nay về sau ngươi ở lại vô tận sơn mạch đi.
- Cái gì?
Kim Lân nghe xong sợ hãi xanh mặt.
- Điện hạ, ngươi không quan tâm ta sao?
Nó vừa nói vừa nức nở:
- Điện hạ, Kim Lân muốn cả đời đi theo ngươi, ngươi không nên không cần Kim Lân ah.
Bộ dáng kia có bao nhiêu đáng thương sẽ có bấy nhiêu đáng thương, căn bản không có chút uy nghiêm Huyền thú Yêu Vương gì cả.
- Ta bảo ngươi ở lại nơi này không phải không muốn ngươi, mà là hi vọng ngươi bồi dưỡng thế lực tại vô tận sơn mạch này.
Kể từ khi biết vô tận sơn mạch, tâm tư của Diệp Huyền đã lung lay, vô tận sơn mạch là đại bnr doanh của Yêu tộc đại, trong đó có vô số Yêu thú và Huyền thú.
àKim Lân mấy ngày này vẫn ở trong túi linh sunhr của mình không có việc gì, nếu như vậy không bằng cho nó ở lại vô tận sơn mạch tự do phát triển, nói không chừng sẽ có thu hoạch.
Dù sao thời điểm đối mặt với Huyền Cơ Tông, cho dù Kim Lân ở bên cạnh mình, cũng không có tác dụng lớn, thân phận Huyền thú Yêu Vương của nó đã hạn chế quá nhiều.
Sắc mặt Kim Lân lúc này mới dễ nhìn, nghe được Diệp Huyền muốn nói bồi dưỡng thế lực, trong mắt nó lập tức xuất hiện một tia hưng phấn.
Thời điểm ở trong phù quang bí cảnh, dưới trướng nó có vô số thủ hạ, muốn bao nhiêu uy phong có bấy nhiêu uy phong, về phần trước khi bị phong ấn, đó là thời điểm nó kiêu ngạo không ai bằng.
Hôm nay bị Diệp Huyền mang ra khỏi phù quang bí cảnh, tuy đi tới bên ngoài nhưng mỗi ngày đều ở trong túi linh sủng, nó buồn bực tới mức lông trên người đã mọc dài ra.
- Điện hạ, chẳng qua chỉ là bồi dưỡng thế lực thôi, Lão Kim ta thông thạo nhất, nhớ ngày đó ah, lúc lão Kim ta tung hoành thiên hạ...
- Đi đi...
Diệp Huyền khoát khoát tay, hắn lại đau đầu, Kim Lân lại bắt đầu dong dài.
- Ngươi có nguyện ý hay không?
Đôi mắt Kim Lân đảo một vòng.
- Khục khục, điện hạ, như vậy cũng không phải không được. Nhưng thực lực của ta hiện tại có phần giật gấu vá vai, ngươi cũng nghe rồi đấy, tỏng vô tận sơn mạch có rất nhiều Yêu Vương, thế lực trải rộng, chỉ sợ thực lực của ta không đủ trấn trụ tràng diện.
Kim Lân bộ dạng đầy trách nhiệm.
- Không phải ngươi vừa mới nói mình tung hoành thiên hạ sao?
Diệp Huyền giống như cười mà không phải cười và nói một câu.
- Khục khục, đó là trước kia, tất cả chỉ là chuyện cũ mà thôi, hiện tại ngươi cũng nhìn thấy...
Kim Lân xoa xoa tay.
Diệp Huyền không quan tâm tới nó.
- Ngươi khôi phục bản thể đi.
- Hắc hắc.
Kim Lân nghe xong hưng phấn cười cười, hô, thân thể của nó biến thành khổng lồ, nó khôi phục thân thể và từng đạo cấm chế xuất hiện.
Khi không ngừng nghiên cứu, Diệp Huyền càng hiểu nhiều hơn về cấm chế của Kim Lân, đồng thời hồn lực đột phá lục phẩm cho nên năng lực khống chế cũng tăng lên không ít.
Nửa canh giờ sau.
Cấm chế rậm rạp trên người Kim Lân lại bị Diệp Huyền mở ra lần nữa.
Khí tức khugnr bố trong cơ thể Kim Lân bộc phát, khí tức này làm người ta sợ hãi, nó giống như ngọn núi lớn trấn áp lòng người.
- Trước kia Kim Lân có thực lực gì?
Diệp Huyền nhìn Kim Lân và âm thầm kinh hãi.
Trên người Kim Lân vẫn còn tới mấy trăm đạo cấm chế, mà hắn chỉ mới mở vài chục cấm chế nông cạn mà thôi, cho dù như thế thực lực của Kim Lân vẫn tăng lên Huyền thú Yêu Vương đỉnh phong.
Thậm chí hắn cảm giác được chỉ cần lại cởi bỏ vài đạo, Kim Lân rất có thể sẽ đột phá cảnh giới Huyền thú Yêu Hoàng bát giai.