Một vật phẩm muốn ở trên màn ảnh lớn xuất hiện cũng không phải không trả giá, cần hướng về trung tâm giao dịch giao nộp chi phí nhất định, trường kỳ làm nghề này, để Lâm Tam cực giỏi về bắt giữ lòng người, hắn có thể phân tích ra chủ nhân vật phẩm nào nóng lòng bán, vật phẩm nào khởi nguồn bất chính, ánh mắt hắn cực độc, căn cứ phân tích của mình, trên căn bản một chút liền có thể phân biệt ra được vật phẩm nào lợi nhuận lớn bao nhiêu.
Như vừa nãy Hóa Tuyết Đan thất giai, liền không phải hắn có thể chia sẻ.
Ngày hôm nay có vài vật phẩm đáng giá hắn chú ý, có thể cân nhắc thu mua.
Ngay thời điểm hắn chuẩn bị đi thu mua, bỗng nhiên, tin tức vật phẩm di động lít nha lít nhít trên màn ảnh lớn đột nhiên lóe lên, hết thảy tin tức vật phẩm đều biến mất không còn tăm hơi, toàn bộ màn ảnh lớn chỉ hiện ra tin tức một vật phẩm.
- Ồ, lại có người quảng cáo cả màn hình?
Lâm Tam ngẩn ra, cười khổ lắc đầu, cõi đời này người có tiền vẫn đúng là nhiều, quảng cáo cả màn hình căn cứ thời gian dài ngắn, giá cả cao thấp cũng không giống, nhưng trên căn bản, mười giây giá cả là hai ngàn Huyền Thạch hạ phẩm.
Đúng, ngươi không có nhìn lầm, mười giây hai ngàn Huyền Thạch hạ phẩm, thế nhưng mười giây đồng hồ bắt mắt như vậy, là có thể làm cho toàn bộ trung tâm giao dịch biết tin tức vật phẩm này.
Chỉ là tin tức vật phẩm có thể phát sinh loại trường hợp này, hoàn toàn không phải Lâm Tam có thể chia sẻ.
Hắn tập quán ngẩng đầu nhìn tin tức.
- Đan dược lục phẩm... Trùng Tôn Đan.
- Lại là đan dược lục phẩm.
Lâm Tam lẩm bẩm, bình thường, đan dược lục phẩm đánh quảng cáo như thế, cũng không phải một việc đặc biệt, dù sao đan dược lục phẩm bình thường, đều có thể bán được hai, ba vạn Huyền Thạch hạ phẩm, dùng hai ngàn Huyền Thạch hạ phẩm, tương đương với hơn một phần mười, chỉ cần hiệu quả tốt, vẫn có kiếm lời.
Dù sao đan dược thất phẩm như Hóa Tuyết Đan, vẫn là rất ít sẽ xuất hiện ở trên thị trường.
Chỉ là làm Lâm Tam hiếu kỳ chính là, tên đan dược này, hắn trước đây lại chưa từng thấy.
Hắn ở trung tâm giao dịch công tác cũng mười mấy năm, trên căn bản tuyệt đại đa số đan dược lục phẩm hắn đều gặp cùng nghe nói qua, nhưng hắn dám cam đoan, Trùng Tôn Đan này hắn vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy.
Hắn đưa mắt rơi vào chú thích phía dưới đan dược:
- Trùng Tôn Đan, có thể làm cho bất kỳ Vũ Tông tam trọng đỉnh phong, ung dung bước vào Vũ Tôn, không nhìn bất kỳ trở ngại, đồng thời không có một chút tác dụng phụ, sẽ không lưu lại đan độc, đồng thời đối với sau đó dùng đan dược loại đột phá còn lại, cũng sẽ không sản sinh kháng dược tính.
- Ngoài ra, Trùng Tôn Đan có thể làm cho võ giả lục giai nhất trọng, có năm phần mười xác suất đột phá đến lục giai nhị trọng, lục giai nhị trọng có ba phần mười xác suất đột phá đến lục giai tam trọng.
- Chuyện này... Chuyện này...
Lâm Tam bật đứng lên, như nghĩ tới điều gì, ánh mắt nhất thời lộ ra một tia kích động.
Cả người hắn khẽ run, hồn nhiên không biết nắm đấm của mình bị nắm trắng bệch.
Ánh mắt của hắn lạc ở trên thân đám người xung quanh, phát hiện không ít người biểu hiện, đều mang theo một tia hưng phấn, trong lòng nhất thời không khỏi căng thẳng.
Đan dược có thể trợ giúp Vũ Tông đột phá đến Vũ Tôn, trên thị trường kỳ thực không ít, bởi vì không ít Luyện Dược Sư lục phẩm, đều có thể luyện chế ra loại đan dược này.
STAYNEXTNEXT
Duy nhất không giống chính là, dược hiệu của Trùng Tôn Đan này càng mạnh mẽ, hơn nữa không có tác dụng phụ, đồng thời trực tiếp có thể đột phá, mà đại đa số đan dược khác, đều có tỷ lệ thành công nhất định, cũng không phải trăm phần trăm thành công.
Này liền khiến cho Trùng Tôn Đan ở trong đan dược cùngloại, lập tức liền lộ ra bất phàm.
Đặc biệt nó không ảnh hưởng sau đó dùng đan dược đột phá khác, càng làm cho không ít võ giả, trong lòng kích động.
Tuyệt đại đa số võ giả, dù cho đan dược dùng ít hơn nữa, nhưng hoặc nhiều hoặc ít vẫn dùng qua một ít đan dược đột phá, bởi vậy sau này bọn họ mỗi một lần đột phá, lại dùng loại đan dược này, đều sẽ có một ít kháng dược tính.
Mà đan dược này hoàn toàn không có tác dụng phụ, cũng không ảnh hưởng sau này đột phá, này liền khiến cho giá trị của nó tăng vọt lên.
- Không được, đan dược này, nhất định phải chiếm được, không thể có bất kỳ bất ngờ.
Ánh mắt Lâm Tam liền trở nên tỉnh táo lại, xem xét tỉ mỉ nội dung phía dưới.
Ở dưới công hiệu của đan dược kia, còn có một hàng chữ nhỏ, loại chữ nhỏ này, bình thường là yêu cầu đặc thù của người tuyên bố.
Điều này làm cho trong lòng Lâm Tam hơi thấp thỏm, có loại yêu cầu đặc thù này, thường thường nói rõ người tuyên bố, không muốn hối đoái Huyền Thạch, mà là có một ít mục đích đặc biệt, loại yêu cầu này, thông thường sẽ cho người mua cản trở rất lớn.
Quả nhiên, yêu cầu vô cùng hà khắc, đối phương cần hối đoái, không phải Huyền Thạch, cũng không phải đan dược, mà là linh dược cùng vật liệu, đồng thời, người hối đoái lấy ra linh dược cùng vật liệu, nhất định phải đạt đến thất giai trở lên.
Điều kiện này, bản thân đã vô cùng hà khắc, nhưng ít ra còn có thể để người ta tiếp thu, đan dược lục phẩm đổi lấy vật liệu thất giai, ngược lại cũng không thể tính quá mức.
Nhiên mà một điều kiện phía dưới, lại để Lâm Tam phiền muộn suýt chút nữa thổ huyết.
Hết thảy người đấu giá có thể mang vật liệu của mình giao cho trung tâm giao dịch, sau một ngày, người ủy thác sẽ căn cứ vật liệu tất cả mọi người trình ra, đến xác định ai hoàn thành giao dịch.
Đồng thời, viên thuốc này còn có giá thấp nhất, là chí ít cần ba loại vật liệu thất giai, mới có thể hoàn thành giao dịch, nếu như không đạt tới yêu cầu, giao dịch tự động thủ tiêu.
- Viên thuốc này xuất phẩm... Huyền Quang Các!
Cuối cùng, ở dưới cùng, lại còn có một hàng chữ, đánh dấu đan dược này xuất phẩm.
- Ta sát, Huyền Quang Các này đến tột cùng là nơi nào?
- Thấp nhất cũng phải ba loại vật liệu thất giai, mới có thể hối đoái một viên Trùng Tôn Đan, Huyền Quang Các này muốn tiền muốn điên rồi sao, còn không bằng đi cướp.
- Huyền Quang Các, Thiên Đô Phủ chúng ta tựa hồ căn bản không có thế lực này?
- Đan dược này lẽ nào là những thế lực ở ngoài Thiên Đô Phủ truyền tới, có điều, hắn ghi nơi xuất phẩm là có ý gì?
Trong trung tâm giao dịch, tuyệt đại đa số võ giả tất cả đều mắng lên, bọn họ đầu tiên không cam lòng, là chào giá quá cao.
Chương 1102 Lâm gia thiếu gia
Căn cứ quy luật bình thường, giá cả một viên đan dược lục phẩm cùng một loại bảo vật thất giai, kỳ thực là đồng giá, coi như Trùng Tôn Đan này công hiệu mạnh hơn một chút, tối đa cũng chỉ hơn chút, nhưng tuyệt đối là không cách nào đổi được ba loại bảo vật thất giai.
Thứ hai, là đối phương ghi nơi xuất phẩm, khiến người ta có chút không tìm được manh mối.
Ở trung tâm giao dịch bán ra đồ vật, có rất ít ghi rõ nơi sản xuất, thậm chí có người, hết sức nghĩ biện pháp ẩn nấp khởi nguồn cùng tin tức đồ vật.
Trùng Tôn Đan này, là đánh vỡ đặc điểm kia, khiến người ta có chút không hiểu.
- Ồ, các ngươi có phát hiện hay không, Trùng Tôn Đan này quảng cáo, thời gian tựa hồ hơi dài.
Đúng lúc này, đột nhiên có người nghi hoặc nói.
Mọi người dồn dập tỉnh ngộ, đúng vậy, đã nửa phút trôi qua, tin tức của Trùng Tôn Đan làm sao còn ở trên màn ảnh?
- Huyền Quang Các đến cùng vì Trùng Tôn Đan này đánh quảng cáo bao lâu?
Mấy người không nhịn được bắt đầu tính giờ, bốn mươi giây, năm mươi giây, một phút.
Mãi đến tận sau một phút, quảng cáo có quan hệ tới Trùng Tôn Đan mới biến mất, khôi phục tin tức lưu động trước kia.
Một phút, lại là quảng cáo một phút.
Tất cả mọi người không khỏi trợn mắt ngoác mồm, ở trung tâm giao dịch, mười giây quảng cáo cần tiêu hao hai ngàn Huyền Thạch hạ phẩm, một phút là 12000 Huyền Thạch hạ phẩm.
Đương nhiên, bởi vì thời gian dài, vì lẽ đó một phút sẽ hơi rẻ hơn, nhưng cũng phải một vạn Huyền Thạch hạ phẩm.
Trời ạ, tên này lại dùng một vạn Huyền Thạch hạ phẩm, quảng cáo cho một viên đan dược lục phẩm sao?
Toàn bộ trung tâm giao dịch trong nháy mắt sôi trào, so với vừa nãy Hóa Tuyết Đan xuất hiện còn muốn náo động.
- Huyền Quang Các kia là ngu si sao? Hoa một vạn Huyền Thạch hạ phẩm quảng cáo cho đan dược lục phẩm? Một viên đan dược lục phẩm cũng chỉ giá trị hai, ba vạn Huyền Thạch hạ phẩm, bào đi thành phẩm, hắn còn có thể kiếm lời sao?
- Then chốt là tên này yêu cầu hối đoái, ít nhất cũng phải ba loại vật liệu thất giai, ta con mẹ nó, một loại vật liệu thất giai liền có thể đổi được một viên đan dược lục phẩm, hắn lại muốn ba loại, cũng không biết hắn là kẻ ngu si, hay coi người khác là kẻ ngu si.
- Ta xem người bán ra tuyệt đối là đầu óc động kinh, khà khà, cái giá này, có thể hối đoái vài viên Thăng Tôn đan khác, đan dược của hắn tuy công hiệu không tệ, nhưng dù sao chỉ có một viên, ai biết hắn nói thật hay giả.
- Nói đúng lắm, tuy tác dụng phụ của Thăng Tôn đan hơi lớn, đối với tu luyện về sau có ảnh hưởng nhất định, nhưng thắng ở giá cả tiện nghi, hơn nữa rộng khắp, tỷ lệ thành công cũng có khoảng năm phần, không tính thấp, có tài lực kia, ai còn mua đan dược này của hắn.
- Tại sao ta cảm giác Trùng Tôn Đan này như là lừa người nhỉ.
Đoàn người nghị luận sôi nổi, tất cả đều cười nhạo không ngớt, vừa bắt đầu mọi người đối với một viên đan dược như thế xuất hiện, còn khá hưng phấn, nhưng trong nháy mắt, toàn bộ trung tâm giao dịch tất cả đều là tiếng giễu cợt, tràn ngập xem thường.
Sau đó một tên Luyện Dược Sư ở Thiên Đô Phủ khá có tiếng nói, càng làm cho mọi người đối với Trùng Tôn Đan này tràn ngập xem thường.
Luyện Dược Sư kia nói, hắn trở thành Luyện Dược Sư mấy chục năm, xưa nay chưa từng nghe nói có đan dược Trùng Tôn Đan, cũng không biết là nơi nào đến ngoạn ý lừa người.
Câu nói này vừa ra, lập tức để mọi người đối với Trùng Tôn Đan định tính, là lừa người.
- Ha ha, nếu như người bán ra kia ở ngày thứ hai phát hiện không có một người trình vật liệu, phỏng chừng sẽ há hốc mồm, không công tiêu tốn một vạn Huyền Thạch hạ phẩm, ha ha.
Mọi người trào phúng nghị luận không ngớt, cũng chờ xem Huyền Quang Các gì kia xấu mặt.
- Diệp thiếu, yêu cầu của chúng ta, có phải là quá đáng một chút hay không?
Trước quầy trung tâm giao dịch, đám người Cát Phác Tử nghe người chung quanh nghị luận, cũng có chút thấp thỏm nói.
Trùng Tôn Đan này, chính là Diệp Huyền vừa nãy lấy ra bán đấu giá.
Kỳ thực Trùng Tôn Đan chính là Cô Mạnh Lan Đan, lúc trước Diệp Huyền một lần luyện chế ra mười viên, mình dùng ba viên, cho Đông Phương Tử Ti, Vân Ngạo Tuyết, Hạ Thất Tịch, La Thành cùng Trương Liệt một người một viên, còn sót lại hai viên ở trên người.
Bây giờ bán ra, chính là một viên trong hai viên còn lại.
Tô Tú Nhất cũng nói:
- Ở Thiên Đô Phủ, có thể lấy ra được lượng lớn vật liệu thất giai hối đoái đan dược, cũng chỉ có những thế lực lớn kia. Có điều trong những thế lực lớn kia thông thường đều có Luyện Dược Sư, coi như không có, cũng có thể ở một ít đan các mua được loại đan dược này, căn bản không cần a.
- Còn những tán tu kia, coi như muốn mua, cũng không có tài lực, đại đa số bọn họ, đều sẽ đi mua một ít đan dược tác dụng phụ lớn, nhưng giá cả tiện nghi đột phá.
Không thể không nói, tuy Tô Tú Nhất không phải Luyện Dược Sư, nhưng đối với người sử dụng phân tích rất đúng chỗ.
Ngay cả Đông Phương Hiên cũng ý tưởng giống nhau.
Một đám người trong lòng không khỏi thấp thỏm.
Nếu như Huyền Quang Các còn chưa mở nghiệp, liền trở thành trò cười trong miệng dân chúng Thiên Đô Phủ, vậy coi như đùa lớn rồi.
Diệp Huyền không nhịn được cười nói:
- Các ngươi yên tâm đi, ta định cái giá này, tự nhiên có dự định của ta, chỉ cần là người biết hàng, tự nhiên có thể phát hiện giá trị của Trùng Tôn Đan này, ngày mai sẽ có thể công bố.
Tuy mọi người lơ ngơ, nhưng nhìn thấy Diệp Huyền tự tin, cũng đều bất đắc dĩ gật gù, thầm nghĩ trong lòng: Hi vọng như thế a.
Trùng Tôn Đan xuất hiện, vẻn vẹn là mang đến một tia sóng lớn cho trung tâm giao dịch, rất nhanh sóng lớn này liền bình phục lại.
Vào giờ phút này, Lâm Tam như là phát điên, cả người điên cuồng lao ra trung tâm giao dịch.
Hắn vội vã cưỡi phi xa, xuyên qua vài con phố, đi tới khu vực trung tâm khu Đông thành của Thiên Đô Phủ, sau đó ở trong ánh mắt kinh dị của hai tên hộ vệ, vọt vào một phủ đệ xa hoa, thời khắc này, huyết dịch cả người hắn muốn sôi trào lên.
- Lâm Thiên thiếu gia, Lâm Thiên thiếu gia...
Trong miệng hắn lớn tiếng hô lớn.
- Tam thúc, ta ở đây, ngươi sốt ruột như vậy làm gì?
Trong viện, một thiếu niên ước chừng hai mươi tuổi nhắm mắt tu luyện, bị Lâm Tam quấy nhiễu, lập tức đứng lên.
- Lâm Thiên thiếu gia!
Trong miệng hắn thở hổn hển, kịch liệt chạy đi, để hắn chỉ là Vũ Tông cũng cực kỳ khó chịu, mồ hôi ướt đẫm sau lưng.
- Uống ngụm nước lại nói.
Lâm Thiên vội vàng bưng lên một chén nước trà.
Chương 1103 Hi vọng duy nhất (1)
Lâm Tam uống một hơi cạn sạch, lúc này mới lên tiếng nói:
- Lâm Thiên thiếu gia, lúc trước... Trung tâm giao dịch xuất hiện một viên đan dược, là... là Trùng Tôn Đan lục giai...
- Trùng Tôn Đan lục giai?
Tuy trong lòng Lâm Thiên nghi hoặc Lâm Tam lại sẽ vì một viên đan dược lục phẩm mà ngạc nhiên, thế nhưng biết còn có đoạn sau, cũng không có hỏi gấp.
Quả nhiên, Lâm Tam thở một hơi nói tiếp:
- Trùng Tôn Đan lục giai kia, công hiệu là để một tên Vũ Tông đỉnh phong, không nhìn bất kỳ trở ngại bước vào Vũ Tôn, đồng thời không có bất kỳ tác dụng phụ.
- Cái gì?
Vừa bắt đầu trên mặt Lâm Thiên còn mang theo bình tĩnh, lần này đột nhiên đứng lên, trong thần sắc tràn ngập khiếp sợ:
- Ngươi nói là thật? Có thể làm cho Vũ Tông không nhìn bất kỳ trở ngại bước vào Vũ Tôn? Hơn nữa không có tác dụng phụ? Vậy ngươi có mua được không?
Lâm Thiên trong nháy mắt tràn ngập kích động, đột nhiên từ trong đình vọt tới trước mặt Lâm Tam, hai mắt nhìn chòng chọc vào Lâm Tam.
- Không... Không có...
Lâm Tam lên tiếng nói.
- Lẽ nào bị người khác mua?
Sắc mặt Lâm Thiên trong nháy mắt hóa thành tro nguội, đặt mông ngồi xuống, ánh mắt tràn ngập thất vọng.
- Không... Không phải...
Lâm Tam vội vàng lên tiếng nói:
- Thiếu gia, không phải ta không mua được, mà là người bán ra chỉ tiếp thu tài liệu quý giá, đồng thời phải đến ngày mai căn cứ người mua cung cấp vật liệu, mới sẽ xác định giao dịch, hơn nữa hắn nói, hối đoái Trùng Tôn Đan, chí ít cần ba loại vật liệu thất giai!
- Hóa ra là như vậy, cần ba loại vật liệu thất giai?
Lúc này sắc mặt của Lâm Thiên mới hòa hoãn, lập tức lông mày lại cau lên.
Một lát sau...
- Tam thúc, ngươi mau lấy Hoàng Huyết Thạch tới cho ta, còn có lần trước gia gia cho ta Bất Tử Thảo, cùng với phụ thân cho ta Ký Ức Nguyên Tinh đều lấy tới...
- A?
Vẻ mặt Lâm Tam dại ra, Hoàng Huyết Thạch, Bất Tử Thảo cùng Ký Ức Nguyên Tinh đều là vật liệu thất giai cực kỳ quý giá, ở trong vật liệu thất giai thuộc về cao cấp nhất, mỗi một loại giá trị đều 50 ngàn Huyền Thạch hạ phẩm trở lên, hơn nữa còn là có tiền cũng không thể mua được, nhưng nghe ý tứ của thiếu gia, dĩ nhiên là muốn bắt ba loại này đi đổi Trùng Tôn Đan kia, điều này cũng...
- Thiếu gia, ta ở trung tâm giao dịch nghe đại sư Cổ Tháp nói, Luyện Dược giới căn bản không có loại đan dược Trùng Tôn Đan này, chúng ta có phải là cẩn thận một chút, nếu như đan dược này là giả...
Lâm Tam nói.
Tuy hắn vô cùng hi vọng thiếu gia mua được Trùng Tôn Đan, thế nhưng một khi bị lừa gạt, vậy thì nghiêm trọng.
Lâm Thiên kiên định nói:
- Tam thúc, ta tin tưởng trung tâm giao dịch xét duyệt, nếu có thể thông qua, liền nhất định có công hiệu tương tự.
Tuy trung tâm giao dịch có thể xuất hiện hàng giả, nhưng xác suất bình thường là cực thấp, bởi vì bất kỳ vật phẩm nào trước khi bán ra, viết lên công hiệu đều sẽ trải qua trung tâm kiểm nghiệm, coi như sai lầm một chút, cũng sẽ không quá to lớn.
- Huống chi...
Trên mặt Lâm Thiên đột nhiên lộ ra một tia cay đắng không phù hợp độ tuổi của hắn:
- Nếu như không mua được Trùng Tôn Đan, ngươi cảm thấy ta còn có cơ hội khác sao?
- Thiếu gia.
Lâm Tam trầm mặc, sau đó trong ánh mắt lướt qua một tia thống khổ:
- Ta rõ ràng.
Rất nhanh, Lâm Tam liền từ trong phòng Lâm Thiên, lấy ra ba loại bảo vật.
Lâm Thiên ngay lập tức nói:
- Tam thúc, ngươi lập tức trở lại trung tâm giao dịch, trình ba món này hối đoái Trùng Tôn Đan...
Lâm Thiên dừng một chút, lại lấy ra một tấm linh thẻ.
- Trong này còn có một vạn Huyền Thạch hạ phẩm, ngươi cũng cùng trình lên.
Lần này, Lâm Tam không nói gì nữa, chỉ kiên định gật gù, hắn biết, thiếu gia đây là sợ bị người khác đoạt trước, vì lẽ đó muốn được ăn cả ngã về không.
Ba loại vật liệu thất giai, cộng thêm một vạn Huyền Thạch hạ phẩm, vẻn vẹn là hối đoái một viên đan dược lục phẩm, ở người bình thường xem ra, đây tuyệt đối là biểu hiện của người điên.
- Vũ Tôn, lần này ta nhất định phải đột phá, hi vọng Trùng Tôn Đan kia, không để cho ta thất vọng.
Nhìn Lâm Tam rời đi, Lâm Thiên cắn răng, nơi sâu xa trong ánh mắt lướt qua một tia kiên quyết cùng đau đớn.
Lâm Thiên năm nay hai mươi tuổi, là con cháu đích tôn của Lâm gia.
Lâm gia, một trong các gia tộc hàng đầu của Thiên Đô Phủ, ở Thiên Đô Phủ có địa vị cực cao.
Lâm gia trải qua không biết bao nhiêu năm kinh doanh, đệ tử trong tộc tự nhiên nhiều vô số, cạnh tranh cực kỳ kích liệt, cha mẹ Lâm Thiên đều là cao tầng trong tộc, đối với Lâm Thiên yêu cầu cũng vô cùng nghiêm ngặt.
Lâm Thiên không có phụ lòng mọi người trong nhà hi vọng, từ nhỏ đã thể hiện ra thiên phú kinh người.
Hắn năm tuổi, liền tự mình giác tỉnh Võ Hồn, trở thành thiên tài sớm nhất giác mão tỉnh Võ Hồn của Lâm gia.
Tám tuổi, hắn đã là một Vũ Sĩ.
Thiên phú kinh người như thế, tự nhiên dẫn tới gia tộc đại lực bồi dưỡng.
Từ đó về sau, hắn lấy tốc độ một đến hai năm đột phá một cấp tăng lên, đến mười lăm tuổi, hắn đã là Vũ Tông.
Thiên phú như vậy, không nói ở Thiên Đô Phủ, dù cho là ở Huyền Vực cùng một ít thế lực nhất lưu, cũng có thể nói hàng đầu.
Lâm gia đối với hắn coi như trân bảo, khiến cho Lâm Thiên được sủng ái vô tận, đồng thời nghiêm ngặt bảo vệ, không cho hắn chịu đến chút thương tổn nào đến từ ngoại tộc, coi như là tu luyện luận bàn, cũng chỉ là đệ tử nội tộc trong lúc đó.
Nhưng mà khiến tất cả mọi người không nghĩ tới chính là, ở năm hắn mười sáu tuổi, Lâm Thiên cùng một thiên tài khác của Lâm gia tỷ thí, bất ngờ bị thương, thương tổn huyền hải.
Lâm gia kinh hãi biến sắc, liền điều động tất cả lực lượng, đối với Lâm Thiên tiến hành toàn lực cứu trị, không tiếc kỳ trân dị bảo, rốt cục sau khi tiêu hao lượng lớn tài lực, Lâm gia cuối cùng cũng coi như chữa trị được huyền hải của Lâm Thiên.
Nhưng mà mọi người không nghĩ tới chính là, lúc đó tu vi của Lâm Thiên, đã đạt đến ngũ giai tam trọng, đồng thời đã thử nghiệm xung kích Vũ Tôn.
Mà lần đó huyền hải bị thương, trực tiếp dẫn đến hắn xung kích Vũ Tôn bị trở ngại, mỗi một lần muốn đột phá, luôn có loại cảm giác Huyền lực không cách nào triệt để điều động.
Biết tình huống này của hắn, Lâm gia sốt sắng, nghĩ biện pháp mua rất nhiều đan dược loại đột phá, hiệp trợ Lâm Thiên đột phá, đồng thời cho hắn dùng rất nhiều thiên tài địa bảo.
Tiếc nuối chính là, vừa bắt đầu đối với những đan dược này, Lâm Thiên còn có chút hiệu quả, có một lần thiếu một chút liền có thể đột phá, nhưng theo dùng đan dược tăng nhiều, đan độc tích lũy, Lâm Thiên đối với loại đan dược này từ từ sản sinh kháng dược tính.
Chương 1104 Hi vọng duy nhất (2)
Mà tu vi của hắn cũng ngưng lại.
Một năm.
Hai năm.
Theo thời gian trôi qua, nhìn Lâm Thiên trước sau không cách nào đột phá, gia tộc đối với hắn cũng dần dần mất kiên trì.
Hơn nữa, bọn họ ở trên người Lâm Thiên tiêu hao bảo vật thực sự quá nhiều, có tộc lão bắt đầu kháng nghị hành vi tiếp tục trị liệu cho Lâm Thiên.
Tuy bọn họ đều biết, Lâm Thiên thiên phú kinh người, thế nhưng một thiên tài vĩnh không thể đột phá ngũ giai, đối với gia tộc mà nói, thậm chí không trọng yếu bằng một Vũ Tôn phổ thông.
Bởi vì phụ thân, gia gia của Lâm Thiên đều ở đại lão trong tộc, Lâm gia đối với Lâm Thiên tiến hành một lần thử nghiệm cuối cùng.
Đáng tiếc lần thử nghiệm này cũng thất bại.
Từ đó, địa vị của Lâm Thiên ở gia tộc trở nên cực kỳ thấp, gia tộc đã hoàn toàn từ bỏ hắn.
Từ thiên tài gia tộc, hắn trong nháy mắt rơi xuống trở thành phế nhân trong gia tộc.
Trước kia các đệ đệ muội muội đi theo phía sau cái mông hắn hô Lâm Thiên ca ca đã không gặp, các ca ca tỷ tỷ trước kia sủng ái hắn cũng không gặp, trong gia tộc người hầu trước kia nhìn thấy hắn thì cung kính nịnh nọt cũng không gặp.
Mỗi người, cho hắn đều là mắt lạnh, xem thường cùng trào phúng.
May mà chính là, phụ thân cùng gia gia của Lâm Thiên ở gia tộc địa vị không thấp, thân phận thiếu gia của hắn vẫn không có bị ảnh hưởng bao lớn.
Nhưng hai năm qua, tất cả những thứ này tựa hồ cũng có chút biến động, hắn mơ hồ nghe được một chút phong thanh, nói Lâm Thiên năm đó tiêu hao tài nguyên gia tộc quá nhiều.
Nếu như dùng những tư nguyên này cho đệ tử khác, có khi Lâm gia đã sớm xuất hiện càng nhiều thiên tài, kết quả chỉ xuất hiện một kẻ tàn phế.
Lâm Thiên biết, khởi nguồn của những tiếng đồn này, đều xuất thân từ một mạch kia, đầu mâu chỉ không phải Lâm Thiên hắn, mà là cha cùng gia gia của hắn.
Lâm Thiên rất rõ ràng, chuyện này cho gia gia cùng phụ thân áp lực bao lớn, nhìn tóc mai của phụ thân dần dần trắng xám, Lâm Thiên rất muốn chia sẻ thống khổ cho hai người, nhưng hắn vô lực.
Hắn chỉ có thể không ngừng tu luyện, nỗ lực đột phá Vũ Tôn, một lần nữa thu được tôn trọng.
Hắn cực kỳ nỗ lực, so với đệ tử gia tộc bình thường muốn nỗ lực trên vô số lần, mất ăn mất ngủ, ngày đêm tu luyện.
Huyền lực ngũ giai trong cơ thể không ngừng ngưng tụ, nhiều năm tu luyện như vậy, thậm chí đã vượt qua cực hạn của Vũ Tông phổ thông, ở trên nồng độ Huyền lực, so với Vũ Tôn còn đáng sợ hơn.
Nhưng hắn vẫn chỉ là một Vũ Tông, hàng rào lục giai kia, như một ngọn núi lớn, vắt ngang ở trước mặt hắn, lù lù bất động.
Những năm này, hắn cũng gần tuyệt vọng, nhưng mà Trùng Tôn Đan xuất hiện, lại mang đến cho hắn một tia ước ao.
Cái kia không có bất kỳ tác dụng phụ, không nhìn bất kỳ kháng dược tính, không tồn tại đan độc, tất nhiên chỉ cần có thể bước vào Vũ Tôn, coi như là độc dược, hắn cũng sẽ dùng.
Tuy hắn biết rõ, đan dược như vậy, tựa hồ có hơi quá mức thần kỳ, thần kỳ đến khiến người ta không thể tin được, giống như là giả.
Nhưng hắn không muốn từ bỏ cơ hội như vậy, bởi vì hắn biết, không nắm lấy cơ hội này, hắn đời này thành tựu, vĩnh viễn chỉ có thể giới hạn ở đây.
- Không được, đan dược này, ta muốn đích thân đi xem.
Trong đình viện, Lâm Thiên đứng lên, đi ra ngoài.
- U, này không phải Lâm Thiên biểu ca sao? Làm sao, còn đang tu luyện?
Hắn mới vừa đi ra đình viện của mình, một âm thanh ngả ngớn đột nhiên truyền đến.
Một thanh niên cùng Lâm Thiên không xê xích bao nhiêu, vừa vặn đi ngang qua, ở bên cạnh hắn, còn theo không ít con cháu Lâm gia, nam nam nữ nữ, già trẻ lớn bé, như chúng tinh ủng nguyệt.
Mà nói chuyện, chính là một người tuỳ tùng thanh niên kia.
- Lâm Minh.
Nhìn thấy thanh niên kia, con ngươi của Lâm Thiên đột nhiên co rút lại, một tia oán hận lóe lên rồi biến mất.
Hắn vĩnh kém không quên, năm đó chính là Lâm Minh này, ở trong luận bàn tỷ thí bắn phá huyền hải của hắn.
Bởi vì là đồng tộc, lúc đó Lâm Minh kích thương Lâm Thiên, tuy chịu đến trong tộc nghiêm khắc trừng phạt, nhưng cũng không quá đáng lo.
Ở sau khi Lâm Thiên thất sủng, Lâm Minh ngay lập tức trở thành thiên tài số một của Lâm gia.
Mấy năm trôi qua, bây giờ Lâm Minh đã trở thành nhân vật thủ lĩnh trong Lâm gia trẻ tuổi.
Hai mươi mốt tuổi, đã là một tên Võ Tôn tam trọng, đồng thời đã nắm giữ tư cách xung kích Vũ Vương.
Mà một khi hắn xung kích thành công, Lâm Minh liền sẽ trở thành tân tinh của Lâm gia, chưởng quản chuyện làm ăn trọng yếu của gia tộc.
- Lâm Thiên, ngươi hẳn phải biết ngươi tu luyện như thế nào đi nữa cũng đột phá không được, vi huynh khuyên ngươi vẫn là chết cái tâm này đi, cố gắng kinh doanh một ít sản nghiệp của gia tộc, cũng chưa chắc không thể nổi bật hơn mọi người, hà tất ở trên một cái cây treo cổ.
Lâm Minh lắc đầu thở dài nói.
- Có nghe hay không, Lâm Minh ca chỉ cho ngươi một con đường sáng, để ngươi đừng tiếp tục mỗi ngày tu luyện, tu luyện nữa cũng vô dụng, rác rưởi chính là rác rưởi, xuất đầu không được.
Một người phía sau Lâm Minh nói.
- Sự tình của ta, không cần ngươi quan tâm.
Lâm Thiên lạnh lùng nói, do dự một chút, cũng không có đi chỗ trung tâm giao dịch, mà xoay người trở lại đình viện của mình.
- Hừ, đồ vật không biết điều, Lâm Minh ca lòng tốt cho ngươi kiến nghị, còn nổi nóng, rác rưởi quả nhiên là rác rưởi, không còn gì khác.
Người chung quanh khinh thường nói.
- Được rồi, mặc kệ hắn, chúng ta đi thôi.
Lâm Minh từ tốn nói.
- Vẫn là Lâm Minh ca tốt nhất, sau này chúng ta theo Lâm Minh ca, tuyệt đối là ăn ngon uống say, phát triển sự nghiệp gia tộc không ngừng.
- Ha ha ha, không sai.
Một đám người nịnh nọt, rời đi nơi đây.
Trong đình viện, nghe âm thanh của mọi người càng đi càng xa, sắc mặt Lâm Thiên dữ tợn, song quyền nắm chặt, móng tay đâm vào trong thịt, chảy xuống máu tươi.
- Lâm Minh.
Ánh mắt của hắn lạnh lẽo thấp giọng gào thét, trong thanh âm tràn ngập thống khổ.
Tất cả mọi người đều cho rằng chuyện năm đó, chỉ là một bất ngờ, chỉ có Lâm Thiên biết, cái kia không phải bất ngờ.
Cho đến ngày nay, hắn còn có thể rõ ràng nhớ tới, năm đó Lâm Minh đột nhiên đánh ra một chưởng, nơi sâu xa trong con ngươi lướt qua một tia âm độc.
Ánh mắt kia, sâu sắc khắc ở trong đầu của hắn, suốt đời khó quên.
Chỉ là chuyện này, hắn không có nói cho ai, kể cả phụ thân, gia gia.
Bởi vì hắn biết, chỉ cần hắn không thể đột phá Vũ Tôn, những chuyện này nói ra, cũng sẽ không có người tin tưởng, phụ thân và gia gia, cũng sẽ không có biện pháp gì, ngược lại sẽ để bọn họ càng thêm phẫn nộ, mang đến thống khổ cho bọn họ.
Chương 1105 Giao dịch kinh người (1)
- Hy vọng duy nhất, chính là Trùng Tôn Đan kia.
Trong lòng Lâm Thiên yên lặng cầu khẩn.
Thời gian một ngày, thoáng cái liền qua.
Chớp mắt liền đến ngày thứ hai.
Trung tâm giao dịch, mỗi ngày đều có một ít chuyện ly kỳ cổ quái phát sinh, dù sao nơi này ngư long hỗn tạp, là nơi tập tán của toàn bộ Thiên Đô Phủ, mọi người đều không cảm thấy kinh ngạc.
Nhưng mà chuyện đã xảy ra hôm nay, đặc biệt quái dị, để rất nhiều võ giả trong trung tâm giao dịch, đều có chút không hiểu ra sao.
Này phải từ một viên đan dược nói tới.
Đó là một viên đan dược gọi là Trùng Tôn Đan, tuy cấp bậc cao tới lục giai, theo lý thuyết, còn không đủ để gây nên toàn bộ trung tâm giao dịch chú ý, nhưng mà người bán ra viên thuốc này lại trực tiếp dùng một vạn Huyền Thạch hạ phẩm ở trung tâm giao dịch quảng cáo dài đến một phút, hơn nữa yêu cầu bán ra chỉ là đổi tài liệu quý giá.
Càng khuếch đại chính là, hắn đổi nhất định phải là vật liệu thất giai, hơn nữa chí ít cần ba loại.
Hành động này lập tức bị tất cả mọi người trong trung tâm giao dịch khinh bỉ cùng trào phúng, không có ai xem trọng Trùng Tôn Đan này, đều chờ ngày thứ hai xem chuyện cười.
Nhưng mà khiến tất cả mọi người kinh ngạc chính là, ngày thứ hai, Trùng Tôn Đan dĩ nhiên thật sự bán ra thành công, hơn nữa giao dịch đến đồ vật cũng ra ngoài tất cả mọi người sở liệu.
Hoàng Huyết Thạch, Bất Tử Thảo, Ký Ức Nguyên Tinh, một vạn Huyền Thạch hạ phẩm.
Có người dĩ nhiên dùng bốn dạng đồ vật này, trao đổi một viên Trùng Tôn Đan lục giai.
Một hồi giao dịch này, nhất thời ở trung tâm giao dịch gây nên cơn sóng thần.
Hoàng Huyết Thạch, Bất Tử Thảo, Ký Ức Nguyên Tinh, người nào không phải vật liệu thất giai đỉnh cấp trong truyền thuyết? Bất luận cái nào ở thị trường, giá cả đều cao tới sáu, bảy vạn Huyền Thạch hạ phẩm, đồng thời còn là có tiền cũng không mua được.
Ba loại kết hợp, qua loa phỏng chừng, giá trị cao tới hơn 20 vạn Huyền Thạch hạ phẩm, thậm chí có thể cùng một ít vật liệu bát giai so sánh.
Nhưng mà chính là tài liệu quý giá như vậy, dĩ nhiên có người dùng đến trao đổi một viên Trùng Tôn Đan, này làm cho tất cả mọi người đều trố mắt ngoác mồm, không thể nào hiểu được.
Một viên đan dược lục phẩm, bình thường cũng chỉ hai, ba vạn Huyền Thạch hạ phẩm, dù cho công hiệu mạnh mẽ đến đâu, cao lắm cũng là sáu, bảy vạn, cùng ba loại vật liệu kia, căn bản là không có cách nào so sánh.
Bởi vậy khi giao dịch biểu hiện thành công, trong lòng mọi người ý nghĩ đầu tiên chính là, tên kia điên rồi.
Tùy theo mà đến ý nghĩ thứ hai chính là, này nhất định là người bán mèo khen mèo dài đuôi.
Tiêu hao quảng cáo một vạn Huyền Thạch hạ phẩm cùng với lượng lớn chi phí giao dịch, mục đích chính là vì lẫn lộn viên thuốc này, đồng thời khai hỏa tên gọi Huyền Quang Các.
Rất nhiều người chắc chắc ý nghĩ này, cũng tự cho là tìm tới chân tướng.
Nhưng mà sau khi điều tra, tình thế lại xoay chuyển.
Có người trong bóng tối điều tra được, mua Trùng Tôn Đan này cũng không phải người trước đó bán ra Trùng Tôn Đan, mà là một thiếu niên của Lâm gia.
Mọi người nhất thời liền suy đoán, Huyền Quang Các này có phải là sản nghiệp của Lâm gia hay không?
Nhưng theo điều tra thâm nhập, mọi người lại phát hiện, dưới trướng Lâm gia không có một sản nghiệp gọi là Huyền Quang Các, đồng thời Lâm gia cũng không có dự định tiến quân thị trường đan dược.
Kết quả này, để mọi người giật nảy cả mình, sự chú ý của mọi người, lại dồn dập rơi vào trên người Lâm gia thiếu gia mua đan dược kia.
Này không điều tra không quan trọng lắm, vừa điều tra liền sợ hết hồn.
Nguyên lai Lâm gia thiếu gia mua Trùng Tôn Đan, lại chính là Lâm Thiên mấy năm trước xuất hiện, mấy năm gần đây lại mai danh ẩn tích.
Sự tích của Lâm Thiên, năm đó ở Thiên Đô Phủ từng gợi ra náo động, Thiên Đô Phủ hầu như không ai không biết chuyện của hắn.
Tất cả mọi người đều rõ ràng, Lâm Thiên này từ lúc bốn năm trước, liền đã trở thành một kẻ tàn phế, cả đời không thể đột phá Vũ Tôn, như vậy hắn mua Trùng Tôn Đan, mục đích cũng rõ rõ ràng ràng.
Đã từng có một tên Luyện Dược Sư Vương cấp trị liệu qua cho Lâm Thiên nghe nói chuyện này, trực tiếp nói Lâm Thiên muốn dựa vào Trùng Tôn Đan đột phá, căn bản là ý nghĩ kỳ lạ, huyền mạch cùng huyền hải của hắn đã triệt để cố định, đời này chỉ có thể là một Vũ Tông.
Đoạn văn này nhất thời lưu truyền rộng khắp.
Lâm gia lập tức trở thành trò cười của Thiên Đô Phủ, mà sau khi Lâm Thiên trở thành phế nhân, cũng trở thành kẻ ngu si trong lòng tất cả mọi người.
Ngẫm lại xem, dùng tài liệu giá trị hơn 20 vạn đi hối đoái một viên đan dược lục phẩm chỉ trị giá mấy vạn, ở trong lòng tất cả mọi người, chuyện này cũng chỉ có người đầu óc động kinh mới làm được.
Lâm Thiên này vốn là muốn đột phá muốn điên rồi, đã tẩu hỏa nhập ma.
Sau khi Lâm gia nhận được tin tức, càng giận tím mặt, Lâm Thiên hành động, để Lâm gia bọn họ trở thành trò cười của Thiên Đô Phủ, cao tầng Lâm gia liền triệu tập cuộc họp khẩn cấp, có người trực tiếp mở miệng, phải trục xuất Lâm Thiên ra Lâm gia, càng có người mượn cơ hội này, muốn kết tội phụ thân cùng gia gia của Lâm Thiên.
Một hồi bão táp, ở Lâm gia ấp ủ, cũng để lực chú ý của tất cả mọi người từ Trùng Tôn Đan chuyển đến trên người Lâm gia.
Lâm gia làm gia tộc hàng đầu của Thiên Đô Phủ, bất kỳ biến hóa nào của nhân sự trong tộc, đều sẽ gợi ra Thiên Đô Phủ chấn động, thay đổi một ít cách cục.
Tất cả mọi người đều đang ngẩng đầu lấy chờ, nhìn Lâm gia lần này cách cục biến hóa, đến tột cùng sẽ như thế nào.
Giờ khắc này, ở ngoài đình viện của Lâm Thiên.
Một đám cường giả đang khí thế hùng hổ đi tới.
Bọn họ từng cái từng cái trên mặt âm trầm, giữa hai lông mày mang theo vẻ không vui, mỗi cái trên người tỏa ra khí tức kinh khủng, mà một người trong đó, thì vẻ mặt lo lắng, cùng mấy người khác có chênh lệch rõ ràng.
Một tên nam tử trong đó hừ lạnh nói:
- Lâm Chiến, ngươi xem một chút hảo nhi tử của ngươi, mang đến cho gia tộc chúng ta bao nhiêu ảnh hưởng xấu, ngày hôm nay bất kể như thế nào, hắn cũng phải rời Thiên Đô Phủ Lâm gia, đày đến sản nghiệp phía dưới đi.
Người trung niên vẻ mặt lo lắng kia, trầm giọng nói:
- Lâm Bạc Hùng, con trai của ta đến tột cùng muốn xử trí như thế nào, nhất định phải trải qua trưởng lão hội mới có thể quyết định, hơn nữa ta tin tưởng hắn làm ra cử động lần này, nhất định có đạo lý của hắn.