• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 141 Liễu sở trưởng (1)

- Bằng hữu? Bằng hữu gì mà còn có mặt mũi hơn cả Liễu sở trường của chúng ta? Ta thấy con nhóc ngươi không muốn làm chứ gì?

Liễu sở trưởng còn chưa mở miệng thì một nam tử mắt tam giác đứng kế bên gã đã kêu lên, cất cao giọng, quái thanh quái khí nói:

- Liễu sở trưởng của chúng ta chính là bằng hữu tốt của Chu quản sự của hiệp hội luyện dược sư các ngươi, dám kéo dài làm trễ nãi chuyện của hắn thì ngươi có gánh nổi không?

- Đúng đó, ngươi để lại Liễu sở trưởng đứng ở đây để lên đón tiếp người bằng hữu nào đó của ngươi, có phải là xem thường Liễu sở trưởng của chúng ta hay không?

- Ngươi chỉ là một phục vụ viên, ai cho ngươi to gan làm như vậy.

Không thể không nói, đám người bên cạnh Liễu sở trưởng quen thói đại gia rồi, cư nhiên dám diễu võ giương oai ở hiệp hội luyện dược sư.

- Mấy người các ngươi nói chuyện với Lô Duyệt cô nương kiểu gì vậy? Thái độ đàng hoàng một chút.

Liễu sở trưởng cũng biết xem tình hình, sau khiển triển trách hai tên thủ hạ một phen xong mới thản nhiên nói:

- Lô Duyệt, ta có việc gấp cần tìm Chu quản sự, không có thời gian lãng phí ở đây, ngươi tự mình đưa bọn ta lên đi, về phần mấy người bằng hữu của ngươi là tới để mua đồ sao? Để người khác đưa đi cũng được.

Liễu sở trưởng lúc trước đã xem qua mấy người Diệp Huyền rồi, phát hiện cũng không phải đệ tử của mấy đại gia tộc mà gã biết ở Lam Nguyệt thành, cho nên trong giọng nói cũng mang theo vài phần khinh người.

- Liễu thị trường, mấy vị bằng hữu này của ta thật sự rất đặc biệt, Chu quản sự đang ở trên lầu, để Đông Mai đưa các ngươi lên cũng được, nếu như chiêu đãi không chu toàn thì thật xin lỗi.

Lô Duyệt liên tục khách khí.

Sắc mặt của Liễu sở trưởng lập tức sa sầm xuống, gã biết hình như gần đây Lô Duyệt rất có địa vị ở hiệp hội luyện dược sư, cho nên mới nói nhiều như vậy, tự nhận là đã rất nể mặt đối phương rồi, không ngờ Lô Duyệt còn không biết điều như vậy.

- Làm càn, Liễu sở trưởng chúng ta là ai chứ? Nói nhiều với ngươi như vậy chính là nể mặt ngươi rồi, mau dẫn bọn ta đi lên đi, thời gian của chúng ta rất quý giá.

Nam tử mắt tam giác kia nhìn thấy Liễu sở trưởng nhướng mày thì lập tức kêu lên.

- Liễu sở trưởng? Chẳng lẽ chính là phó sở trưởng Liễu Thành của sở kiểm soát của Lam Nguyệt thành sao?

La Chiến nhíu mày mở miệng.

- Ngươi biết là được rồi!

Nam tử mắt tam giác kia nhìn La Chiến vài cái rồi cười nhạo:

- Nếu như thức thời thì kêu thiếu gia nhà ngươi tránh qua một bên, bằng không thì chớ có trách ta không nhắc nhở ngươi, Lam Nguyệt thành này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nếu chọc vào những người không nên chọc thì ngươi gánh không nổi đâu, mau đi đi.

Diệp Huyền đứng một bên không còn gì để nói, không ngờ muốn để Lô Duyệt dẫn đường một cái cũng gặp phải chuyện phiền phức như vậy.

Bất quá tên Liễu sở trưởng này làm việc không khỏi có phần hơi bá đạo một chút, dẫn đường mà thôi, ai dẫn cũng như nhau, còn nhất định muốn tìm người đứng đầu như Lô Duyệt để thể hiện thân phận của gã, đúng thật là ăn no rỗi việc.

Nghĩ vậy cho nên ánh mắt của Diệp Huyền đột nhiên phát lạnh:

- Lô Duyệt, hiệp hội luyện dược sư các ngươi xảy ra chuyện gì vậy? Thứ người nào cũng có thể đi vào, những loại như chó điên nào đó cứ đuổi thẳng ra ngoài cho rồi.

Lời này vừa ra thì toàn trường đều ngạc nhiên.

- Tiểu tử, ngươi đang mắng ai đó?

Nam tử mắt tam giác kia lập tức gầm lên, Liễu sở trưởng đứng kế bên cũng tái mặt, rõ ràng là đang cực kỳ tức giận.

Đúng lúc này ——

- Ở dưới có chuyện gì vậy, sao lại ồn ào như vậy?

Một đạo thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền tới từ trên lầu, Chu Hoa Dung mặc một bộ đồ luyện dược sư chầm chậm bước xuống từ trên lầu.

Cái áo choàng kia uy phong lẫm lẫm, cực kỳ khí chất, bên ngoài lô đỉnh trên huy chương hắc thiết ở trước ngực cư nhiên được phủ một lớp viền bạc, đây chính là áo của luyện dược sư nhị phẩm.

Nhìn thấy Chu Hoa Dung, Liễu sở trưởng mới nãy mặt mũi còn tái mét liền mỉm cười hớn hở nhanh chân bước lên nghênh đón, khiêm tốn cười nói.

- Chu quản sự, ngài mặc áo luyện dược sư nhị phẩm này quả nhiên là vô cùng uy phong, chậc chậc, đúng là ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng mà.

- Ha ha.

Chu Hoa Dung rõ ràng rất chịu bộ nịnh nọt của gã, cười ha ha:

- Liễu sở trưởng, sao ngươi lại tới đây?

- Khụ khụ.

Liễu sở trường xoa xoa tay, cung kính nói:

- Còn không phải vì đan dược mà tháng trước ta nhờ ngươi luyện chế giúp…

- A, chuyện đó sao, gần đây ta bận quá cho nên vẫn chưa luyện chế, bất quá ngươi cứ yên tâm đi, ta không quên đâu, mấy ngày nữa ngươi lại tới thì chắc là ta đã luyện chế xong rồi.

Liễu sở trường khẽ trợn mắt, trong lòng cảm thấy vô cùng bực bội, đã hơn một tháng trời rồi mà còn chưa bắt đầu luyện chế nữa, khiến gã tức tới mức muốn chửi một tiếng, nhưng ngoài mặt vẫn phải tươi cười như cũ, cười bồi nói:

- Không sao hết mà, Chu quản sự ngươi thân là tổng quản sự của hiệp hội luyện dược sư, lại vừa mới đột phá luyện dược sư nhị phẩm, thân phận cao quý, có bận rộn cũng phải chú ý tới sức khoẻ, đan dược của ta có trễ một chút cũng không sao hết.

- Liễu sở trường quá lời rồi, đúng rồi, vừa rồi có chuyện gì vậy? Sao ta lại nghe thấy có người làm ồn ở dưới này?

Chu Hoa Dung đi xuống cầu thang, bởi vì quầy phục vụ chắn tầm nhìn của y, cho nên chuyện ở dưới đại sảnh y hoàn toàn không biết gì hết.

- Ha ha, không có gì, chỉ là thái độ của phục vụ viên hiệp hội luyện dược sư các ngươi có chút chậm trễ, còn nói ta là chó điên, muốn đuổi ta ra ngoài, cho nên mới có chút tranh chấp nhỏ ấy mà, quấy rầy tới Chu quản sự, thật có lỗi.

Sắc mặt của Chu Hoa Dung lập tức trầm xuống:

- A? Là phục vụ viên nào, nói ta nghe thử? Xem ra người nọ không muốn làm nữa rồi.

- Là….

Không đợi Liễu sở trưởng mở miệng thì đột nhiên có một thanh âm hờ hững vang lên trong đại sảnh, vọng vào tai từng người.

- Chu Hoa Dung, ngươi bây giờ uy phong thật nhỉ? Bất quá chỉ mới đột phá tới nhị phẩm đã uy phong như thế rồi, quả nhiên rất khí phách!

Người mở miệng đúng là Diệp Huyền, hắn vừa nói xong thì tất cả mọi người có mặt ở đây đều ngẩn ra.

Thiếu niên này là nhà ai đây? Có biết mình đang nói chuyện với ai không? Đây chính là tổng quản sự của hiệp hội luyện dược sư Chu Hoa Dung đại nhân, vừa lên chức luyện dược sư nhị phẩm đấy.
Chương 142 Liễu sở trưởng (2)

Thân phận cỡ này, chính là nhân vật có tiếng ở Lam Nguyệt thành này, còn nói bất quá chỉ mới đột phá nhị phẩm, hắn có biết luyện dược sư nhị phẩm đại biểu cho thứ gì không?

Cả đại sảnh hiệp hội luyện dược sư đều lặng ngắt như tờ.

Sau khi Chu Hoa Dung nghe thấy thanh âm này, tuy rằng cảm thấy rất quen thuộc, nhưng vẫn không nhớ ra là ai, sắc mặt sa sầm xuống, hừ lạnh nói:

- Khẩu khí thật lớn, ta lại tò mò rốt cuộc là ai mà dám nói như vậy với ta.

- Xong rồi!

Diệp Triển Vân cảm thấy lạnh lẽo, không ngờ mình còn chưa nhìn thấy người cần gặp đâu thì đã đắc tội với tổng quản sự của hiệp hội luyện dược sư rồi, luyện dược sư nhị phẩm, cho dù là con mình có quen biết với hội trưởng thì e là cũng khó tránh phiền phức.

La Chiến nhìn Diệp Huyền cũng cảm thấy buồn bực không thôi, Liễu sở trưởng chính là phó sở trưởng của sở kiểm soát Lam Nguyệt thành, quan viên cỡ này, dù sao cũng không phải chức vị chính thức gì, sau khi đột phá gã đây cũng không thèm để vào mắt.

Nhưng Chu Hoa Dung này đường đường là tổng quản sự của hiệp hội luyện dược sư, là luyện dược sư nhị phẩm, cho dù là cường giả địa võ sư nhị trọng như gã cũng không dám tuỳ tiện đắc tội.

Đang lúc La giáo quan chuẩn bị mở miệng thì Chu Hoa Dung cũng đã nhìn thấy mấy người Diệp Huyền đang đứng ở chỗ quầy phục vụ.

Vẻ mặt đang nổi giận đùng đùng kia lập tức khựng lại, bước chân cũng dừng lại.

- Huyền…. Huyền thiếu!

Đồng tử của Chu Hoa Dung đột nhiên phóng đại.

- Vừa rồi là ngươi nói chuyện sao?

Mấy tên thủ hạ mà Liễu sở trưởng dẫn tới còn chưa nghe ra ngữ khí của Chu Hoa Dung đã thay đổi, lập tức la lên:

- Chu quản sự, chính là hắn, vừa rồi chính là hắn mở miệng mạo phạm ngươi, còn nói Liễu sở trưởng của chúng ta là chó điên, cũng là tiểu tử này muốn đuổi hắn ra đường, hình như hắn là bằng hữu của phục vụ viên Lô Duyệt của hiệp hội luyện dược sư các ngươi, cũng không biết là hỗn tiểu tử từ đâu chui ra, không biết trời cao đất rộng.

- Đúng đó, Chu quản sự, chỉ cần ngươi nói một câu thôi thì bọn ta lập tức đá hắn ra ngoài.

Mấy người hét lớn lên, trong lòng hừ lạnh: Hừ, dám kiêu ngạo ở hiệp hội luyện dược sư, lần này để xem ngươi chết thế nào!

Vẻ mặt cứng ngắc của Chu Hoa Dung dần dần khôi phục, sau đó y chợt đảo mắt một cái liền tức giận run rẩy toàn thân, hung hăng chỉ thẳng vào Lô Duyệt đang đứng trong đám người, cơ hồ gào lên:

- Lô Duyệt cái đồ chết bằm nhà ngươi, Huyền thiếu tới đây sao ngươi không nói sớm cho ta biết? Ngươi có biết thời gian của Huyền thiếu quý giá cỡ nào hay không? Cư nhiên còn để Huyền thiếu đứng chờ ở đây, ngươi không muốn làm lĩnh ban phục vụ viên nữa rồi phải không.

Y rống lên xong thì vội vàng trưng bộ mặt tươi cười ra chạy tới bên cạnh Diệp Huyền, cúi đầu khom lưng nói:

- Huyền thiếu, ngươi trở về Lam Nguyệt thành từ khi nào vậy? Muốn tới hiệp hội luyện dược sư sao không phái người thông báo trước một tiếng, ta cũng có thể tự mình ra cửa nghênh đón ngươi.

Đây….

Tình huống gì thế này?

Mọi người chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, ra sức ngoáy lỗ tai, hoài nghi liệu có phải mình nghe lầm hay không.

Diệp Huyền thản nhiên nói:

- Vậy sao được chứ, ngươi đã là luyện dược sư nhị phẩm rồi, là nhị phẩm đó, thân phận tôn quý như vậy, để ngươi ra cửa đón ta thì thật là sỉ nhục ngươi rồi!

Chu Hoa Dung liền lắc đầu như trống bỏi:

- Hắc hắc, Huyền thiếu lại nói đùa rồi, luyện dược sư nhị phẩm như ta trong mắt ngươi có là gì đâu, hơn nữa, nếu như không nhờ có ngươi chỉ điểm thì sao ta có thể đột phá nhị phẩm nhanh như vậy chứ, ngươi nói như vậy chính là vẫn còn đang giận ta. Ngươi giận ta cũng không sao, bất quá nhất định đừng để ảnh hưởng tới thân thể, bằng không tội của ta sẽ thành lớn không để đâu cho hết.

- Rầm!

Advertisements

Mấy người kia rốt cuộc cũng chịu không nổi, lập tức té xỉu!

Những người còn lại thì đưa mắt nhìn nhau, giống như người đứng trước mặt hoàn toàn không giống với Chu Hoa Dung mà bọn họ từng quen biết vậy, bọn họ đều cho rằng mình nhận nhầm người rồi.

Chu Hoa Dung nhìn về phía Lô Duyệt:

- Đúng rồi, Lô Duyệt, hôm nay Huyền thiếu tới hiệp hội có chuyện gì?

Lô Duyệt lập tức nói:

- Chu quản sự, Huyền thiếu tới tìm hội trưởng, nhưng có điều bị mấy người Liễu sở trưởng làm phiền nãy giờ.

- Cái gì?

Sắc mặt của Chu Hoa Dung trầm xuống.

Trong lòng của Liễu sở trưởng lập tức sinh ra cảm giác không ổn.

- Liễu Thành đúng không, vừa rồi ta nhớ lầm, đan dược mà lúc trước ngươi nhờ ta luyện chế, ta đã nghĩ kĩ rồi, độ khó rất cao, thứ cho ta không thể nào hoàn thành được, đây là tài liệu mà ngươi đã đưa tới, ngươi cầm về đi.

Chu Hoa Dung vung tay lên, lập tức có một đống tài liệu xuất hiện trước mặt Liễu Thành.

- Đừng mà, Chu quản sự, đừng mà…

Trong đầu của Liễu sở trưởng quay cuồng, căn bản không kịp hiểu chuyện gì xảy ra.

Ném hết tài liệu ra xong thì Chu Hoa Dung lạnh giọng nói:

- A, đúng rồi, vừa rồi Huyền thiếu nói không sai, thứ chó điên gì đó hiệp hội luyện dược sư chúng ta không tiếp, sau này cũng không hoan nghênh. Người đâu, mau đưa Liễu sở trưởng ra ngoài đi, hiệp hội luyện dược sư không chào đón thứ chó điên thế này, sau này hiệp hội luyện dược sư ta cũng không muốn gặp lại bọn họ nữa, tới một lần thì đuổi một lần cho ta.

- Không phải thật chứ….

Trước mắt Liễu sở trưởng tối sầm, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Phía sau lập tức có một đống hộ vệ đi lên, khiêng đám người Liễu sở trưởng đã hôn mê ra ngoài.

- Huyền thiếu, ngươi cảm thấy xử lý như vậy có được không?

Sau khi làm xong tất cả thì Chu Hoa Dung dè dặt nhìn sắc mặt của Diệp Huyền.

Y cũng không phải cố ý nịnh nọt Diệp Huyền, mà từ tận đáy lòng y thật sự vô cùng tôn kính Diệp Huyền.

Vài ngày trước sở dĩ y có thể bất ngờ đột phá tới nhị phẩm chính là bởi vì trước kia Diệp Huyền ở hiệp hội luyện dược sư đã từng chỉ điểm cho y, nếu như không có Diệp Huyền thì hiện tại y vẫn còn quanh quẩn ở nhất phẩm không thể tiến thêm được.

Diệp Huyền thản nhiên nói:

- Được rồi, ta tới tìm hội trưởng Hoa La Huyên có việc, ngươi dẫn đường đi.

Trong lòng Chu Hoa Dung mừng rỡ, biết rõ Diệp Huyền đã thứ lỗi cho mình, lập tức nói:

- Được được, Huyền thiếu, mời đi bên này, bây giờ chúng ta đi gặp hội trưởng.

Lúc này y nghiêng người đi trước dẫn đường, giống như đang dẫn đường cho một đại nhân vật có thể quyết định sự sống còn của y.

Diệp Triển Vân và La Chiến nhìn thấy tất cả mọi chuyện cũng có cảm giác mặt mày choáng váng.
Chương 143 Nhiệt tình như lửa

Đi vào phòng làm việc của Hoa La Huyên, chính là không khéo, Hoa La Huyên cư nhiên đang ở trong phòng luyện chế, Chu Hoa Dung đương nhiên không thể để Diệp Huyền ở đây một mình rồi đi tìm, cho nên chỉ có thể để trợ thủ của Hoa La Huyên đi thông báo.

- Huyền thiếu, hai vị này là?

Trong lúc chờ đợi, Chu Hoa Dung mỉm cười hỏi về La Chiến và Diệp Triển Vân.

- Vị này chính là giáo quan La Chiến của Tinh Huyền học viện chúng ta.

- A, hoá ra là La Chiến giáo quan, nghe danh đã lâu.

Chu Hoa Dung lập tức nhiệt tình chào hỏi:

- Sau này La Chiến giáo quan có việc cần tới hiệp hội luyện dược sư thì cứ thoải mái tới đây, ta cam đoan có thể khiến ngươi vừa lòng.

La Chiến im lặng không lời, trước kia cũng không phải mình chưa từng tới hiệp hội luyện dược sư, nhưng lúc đó dù biết thực lực của mình là địa võ sư nhất trọng nhưng mấy luyện dược sư kia đều là một bộ lạnh lùng hờ hững.

Không ngờ lần này được Diệp Huyền giới thiệu một câu thôi, tổng quản sự của hiệp hội luyện dược sư căn bản còn không biết thực lực của mình là gì mà đã khách khí với mình tới như vậy rồi.

- Vị này chính là phụ thân của ta, Diệp Triển Vân.

- Ai ai ai…

Chu Hoa Dung cơ hồ nhảy dựng lên, điên cuồng chộp lấy tay của Diệp Triển Vân, nhiệt tình như lửa:

- Hoá ra các hạ chính là Diệp Triển Vân của Diệp gia, quả nhiên là nhân tài hiếm có, phong lưu hơn người, chẳng trách có thể sinh ra anh hùng thiếu niên như Huyền thiếu. Lần này các hạ tới hiệp hội luyện dược sư ta, ta thân là chủ nhà nhất định sẽ làm tròn bổn phận, ngươi cần gì thì cứ thoải mái phân phó, chớ khách khí với ta, nếu ngươi khách khí với ta chính là xem thường ta.

Sự nhiệt tình của Chu Hoa Dung khiến cho Diệp Triển Vân cảm thấy chóng mặt muốn ngã.

Không phải y chưa từng thấy, nhưng Chu Hoa Dung thật sự là nhiệt tình quá mức, khiến cho y có chút đỡ không nổi.

- Rầm!

Đúng lúc này, cửa phòng làm việc đột nhiên mở ra, chỉ thấy hội trưởng Hoa La Huyên phóng vào như một cơn gió, vừa vọt vào bên trong thì liền ôm chầm lấy Diệp Huyền một cái.

- Ha ha, Huyền thiếu, cuối cùng ngươi cũng tới đây rồi.

Hoa La Huyên giống như một lão ngoan đồng, cười ha ha, hồn nhiên không để ý tới sắc mặt của những người khác trong phòng.

Diệp Huyền bị Hoa La Huyên ôm chầm lấy, mặt thoáng cái liền nhăn nhó khó coi như nuốt phải ruồi bọ, đẩy lão ra, mắng:

- Lão già chết tiệt, ta cũng không muốn làm cơ (gay), ngươi muốn thì tìm người khác đi.

- Hắc hắc, Huyền thiếu, lần này tới sao ngươi không để người tới thông báo trước, có chuyện gì sao?

Hoa La Huyên bị Diệp Huyền mắng hai câu cũng không để ý, tiếp tục cười ha hả nói.

Nhìn thấy màn này thì vẻ mặt của La Chiến đã cứng ngắc rồi.

Càng tiếp xúc nhiều với Diệp Huyền thì gã lại càng rung động nhiều hơn, đường đường là hội trưởng của hiệp hội luyện dược sư, một trong những cường giả mạnh nhất ở Lam Nguyệt Thành, cư nhiên lại nhiệt tình với Diệp Huyền như vậy, thậm chí bị mắng cũng không để bụng, quả thực khiến người ta sinh ra ảo giác như mình đã tới lộn chỗ rồi.

Diệp Huyền gật đầu nói:

- Lần này ta tới chính là muốn bàn chuyện làm ăn với hiệp hội luyện dược sư của ngươi, ngoài ra, ta còn muốn nhờ ngươi hỗ trợ luyện chế vài viên đan dược, trị liệu giúp phụ thân ta.

- A? Trị liệu cho phụ thân của ngươi, phụ thân của ngươi bị bệnh gì?

Hoa La Huyên hoàn toàn không để ý tới chuyện làm ăn gì, chỉ có hứng thú với bệnh của phụ thân Diệp Huyền.

Lão nhìn thoáng qua hai người sau lưng Diệp Huyền, trực tiếp kéo tay của Diệp Triển Vân, huyền thức tham nhập vào trong cơ thể của y, vừa xem xét thì lão liền trừng lớn hai mắt:

- Huyền thiếu, kinh mạch trong cơ thể của phụ than ngươi đã đứt đoạn hết rồi? Ngươi đừng có nói với ta là ngươi muốn chữa hết cho y?

- Chứ ngươi cho rằng thế nào?

- Hí!

Hoa La Huyên hít một ngụm khí lạnh, ngưng giọng nói:

- Kinh mạch đứt đoạn là một trong những tình huống cực kỳ nghiêm trọng đối với võ giả, bởi vì võ giả tu luyện huyền khí thì phải dựa vào huyền mạch để vận hành, một khi kinh mạch bị tổn hại thi huyền khí vận hành sẽ không nhanh, khiến cho thân thể bị thương.

- Đây chỉ mới là kinh mạch bị tổn thương bình thường. Còn huyền mạch trong cơ thể của phụ thân ngươi gần như đã đứt đoạn hết, không chỗ nào lành lặn, tình huống này thì còn nghiêm trọng hơn gấp trăm lần.

- Bởi vì huyền mạch thì không giống như vậy, nó là vật dẫn chuyên dùng để thừa nhận huyền khí, cho nên bản thân nó liền thập phần kiên cố, hơn nữa, người có thực lực càng mạnh thì huyền mạch lại càng cường đại và kiên cố, căn cứ tình huống huyền mạch của phụ thân người, y trước kia…

- Hí…. y trước kia là cường giả địa võ sư nhị trọng, hơn nữa xem xét thời gian huyền mạch của y bị tổn thương tới này cũng phải hơn mười năm rồi, muốn trị cho y khó không khác gì lên trời.

Hoa La Huyên càng nói thì càng giật mình, dù sao thì lão cũng là luyện dược đại sư tam phẩm, là luyện dược sư cung đình của Lưu Vân Quốc, tầm mắt không phải luyện dược sư bình thường có thể sánh được.

Chu Hoa Dung giật mình nhìn Diệp Triển Vân, y không ngờ thân thể của phụ thân Diệp Huyền lại bị tổn thương nghiêm trọng như vậy, không khỏi hỏi:

- Hội trưởng, vậy Triển Vân huynh còn hy vọng chữa khỏi hay không?

Hoa La Huyên ngưng giọng nói:

- Nếu muốn triệt để trị hết cho huyền mạch của y thì không phải là không có cách, theo như ta biết thì thoát thai đan và tẩy mạch đan lục phẩm đều có công hiệu nối lại mạch đã đứt, ngoài ra thì còn có tái sinh đan và tái sinh dược tề thất phẩm càng có khả năng chữa khỏi cho tất cả những người ở dưới võ tông, bao gồm cả chuyện kinh mạch đứt đoạn, còn có chút ít thiên tài dị bảo cũng có công hiệu như vậy, chỉ là những đan dược thế này, cho dù là luyện dược sư mạnh nhất của Lưu Vân Quốc ta cũng không luyện chế nổi.

Nói tới đây thì Hoa La Huyên đột nhiên trợn mắt:

- Huyền thiếu, không phải là ngươi muốn để cho ta luyện chế thoát thai đan đấy chứ?

Diệp Huyền trừng mắt liếc lão một cái:

- Thoát thai đan chính là đan dược lục phẩm, ngươi cảm thấy ngươi hiện tại có thể luyện chế ra được sao?

- Vậy ý ngươi là….

Diệp Huyền cười lạnh:

- Chẳng lẽ ngoại trừ thoát thai đan thì không còn cách nào khác để nối liền kinh mạch đã đứt đoạn được hay sao!

- Cách khác sao?

Hoa La Huyên cau mày suy nghĩ cả buổi trời vẫn lắc đầu nói:

- Trừ phi là lợi dụng một ít đan dược ngũ phẩm, nhưng dù là như vậy đi nữa cũng rất khó, nếu như thấp hơn thì căn bản không còn cách nào khác.
Chương 144 Hợp tác luyện chế (1)

Theo như lão nghĩ thì muốn khôi phục kinh mạch đứt đoạn cho địa võ sư nhị trọng như Diệp Triển Vân thì ít nhất cũng cần có thoát thai đan lục phẩm.

Còn những phương pháp xử lý đơn giản khác thì cũng không phải là không có, nhưng ít nhất cũng cần phải phối hợp cùng với đan dược ngũ phẩm, còn nếu như thấp hơn nữa thì căn bản không có khả năng.

Diệp Huyền thản nhiên nói:

- Yên tâm đi, ta không phải để ngươi luyện chế đan dược ngũ phẩm gì đâu, càng không phải đan dược lục phẩm gì hết, mà là trùng huyền đan, cố nguyên đan và liệt mạch đan tam phẩm.

- Trùng huyền đan, cố nguyên đan và liệt mạch đan?

Hoa La Huyên mở to hai mắt:

- Trùng huyền đan là đan dược võ giả địa võ sư dùng khi trùng kích cảnh giới, cố nguyên đan là đan dược võ giả địa võ sư dùng để củng cố huyền mạch, còn liệt mạch đan thì là đan dược chỉ khi võ giả địa võ sư tu luyện bị tẩu hoả nhập ma, khiến cho huyền khí cuồng bạo sắp trùng phá huyền mạch thì mới dùng tới. Ba loại đan dược này tuy rằng đều có liên quan tới huyền mạch, nhưng ngươi đừng nói là chỉ cần dùng ba loại đan dược tam phẩm này là có thể chữa hết thương thế của phụ thân ngươi?

Không đợi Diệp Huyền mở miệng thì chính lão lại lắc đầu, lẩm bẩm:

- Không thể nào, chuyện này tuyệt đối không thể nào, suy nghĩ kỳ lạ này của ngươi không khác nào người si nói mộng.

Phải biết rằng, chữa trị thương thế cũng không phải dùng đan dược cấp càng thấp thì càng tốt càng đơn giản, mà ngược lại nếu như đan dược càng thấp thì càng khó chữa trị.

Ngươi nghĩ đi, dựa vào thương thế gì mà người ta phải dùng đan dược lục phẩm mới có thể, ngươi chỉ cần dùng đan dược tam phẩm là có thể chữa được? Mức độ khó khăn cũng giống như lên trời vậy, căn bản không phải ngươi có thể dùng sức tưởng tượng để vượt qua.

Diệp Huyền thản nhiên nói:

- Những chuyện này ngươi không cần lo, ngươi chỉ cần luyện chế giúp là được rồi.

Hoa La Huyên không khỏi lắc đầu, chợt cười khổ nói:

- Ngươi muốn ta luyện chế thì không thành vấn đề, trùng huyền đan ngay trong hôm nay có thể đưa cho ngươi, nhưng cố nguyên đan thì mặc dù ta biết dược phương, nhưng trước nay chưa từng luyện qua, ít nhất cũng cần chút thời gian để làm quen. Còn liệt mạch đan thì ngay cả dược phương ta cũng không biết, ngươi bảo ta phải luyện chế thế nào đây?

- Có ta ở đây ngươi còn sợ cái gì, ta cũng sẽ không để ngươi luyện chế một mình, về phần tài liệu của ba loại đan dược này ta đều đã ghi lại trên tờ giấy này, phần lớn tài liệu trong đó ta đều có, chỉ có một ít tài liệu hiếm có là không tìm được, bây giờ ngươi bắt đầu chuẩn bị tài liệu đi, thời gian của ta có hạn.

Hoa La Huyên sững sờ, Huyền thiếu thế nhưng muốn chỉ điểm mình luyện đan? Chẳng lẽ hắn có thể luyện chế được ba loại đan dược này, làm sao có thể? Đây chính là đan dược tam phẩm đó!

Tuy rằng trong lòng không tin tưởng lắm, nhưng lão vẫn nhận lấy dược phương, xem xét thật kỹ, ngay cả Chu Hoa Dung cũng ghé mắt qua nhìn.

- A, đây quả thực là dược phương của trùng huyền đan và cố nguyên đan không sai vào đâu được, phía dưới chắc là liệt mạch đan, nhưng những thứ bên dưới này là gì đây? Tinh thần sa? Thiên tinh thạch? Đây hình như là tài liệu luyện khí mà?

- Ừm, đúng vậy, đúng lúc ta chuẩn bị luyện chế một bộ huyền binh, thuận tiện để ngươi tìm tài liệu luôn một thể.

Hoa La Huyên:

- …

Chu Hoa Dung:

- ….

Mặc dù có chút câm nín trước yêu cầu của Diệp Huyền, nhưng Hoa La Huyên vẫn ra lệnh cho Chu Hoa Dung nhanh chóng chạy tới kho hàng của hiệp hội luyện dược sư.

Một phút đồng hồ sau, Chu Hoa Dung đã cầm đủ các loại tài liệu đi tới trước mặt Diệp Huyền.

Advertisements

Diệp Huyền nhịn không được mà cảm khái, đây chính là ưu điểm của Lam Nguyệt Thành, những tài liệu mình tìm khắp Thanh Sơn Trấn cũng không thấy, ở đây chỉ cần một phút là tìm được, đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn muốn Diệp gia chuyển tới Lam Nguyệt Thành.

Nơi càng lớn thì tài nguyên càng nhiều, khả năng phát triển trong tương lai lại càng lớn.

Rất nhanh, mọi người liền đi tới phòng luyện chế chuyên dụng của Hoa La Huyên.

- Khụ khụ, Huyền thiếu, lúc ngài và hội trưởng luyện chế có thể cho ta đứng bên cạnh nhìn một chút được không? Nếu như cần gì thì ta cũng có thể làm chân chạy việc cho các ngươi.

Chu Hoa Dung xấu hổ hỏi.

- Không thành vấn đề, ngươi muốn xem thì xem, nếu ngươi đã muốn giúp một tay chạy việc thì ta liền làm biếng một phen, cho ngươi có việc để làm.

Lúc luyện dược sư luyện chế thì kiêng kị nhất là có luyện dược sư khác đứng bên cạnh nhìn, bởi vì như vậy thì rất dễ bị người ta học trộm thủ pháp, khiến cách luyện dược của mình bị lộ ra ngoài.

Bất quá Diệp Huyền không kiêng kị gì hết.

- Trước tiên ngươi phân loại những tài liệu này ra hết cho ta.

- Dạ!

Chu Hoa Dung hưng phấn thiếu chút nữa nhảy dựng lên, nhanh chóng phân loại hết tất cả dược tài ra.

Phải biết rằng đây chính là luyện chế đan dược tam phẩm đó, quan sát ở khoảng cách gần thế này sẽ rất có lợi cho sự phát triển trong tương lai của một luyện dược sư nhị phẩm như y.

Nhìn thấy Chu Hoa Dung đã phân loại hết tất cả các loại tài liệu, sắp xếp ngay ngắn xong, Diệp Huyền nói:

- Chu quản sự, ngươi chuẩn bị mỗi loại một phần là đủ rồi, chuẩn bị nhiều như vậy làm gì chứ, lãng phí quá!

Hoa La Huyên lập tức nói:

- Huyền thiếu, là ta bảo y chuẩn bị nhiều thêm vài phần, một ngày luyện chế ba loại đan dược, ta cảm thấy không đủ tự tin, cho nên chuẩn bị thêm vài phần tài liệu nữa, nếu như thất bại thì có thể làm lại. Giống như tài liệu chính của liệt mạch đan là hiệp hội luyện dược sư chúng ta chỉ có bốn phần, ta đã để bọn họ nghĩ cách tìm thêm rồi.

Diệp Huyền trừng mắt.

- Ngươi chuẩn bị tài liệu chính nhiều như vậy làm gì, tài liệu phụ ta mới chỉ chuẩn bị có một phần thôi, luyện kiểu gì đây?

- Cái gì?

Hoa La Huyên lập tức cười khổ:

- Huyền thiếu, ngươi cũng quá tin tưởng ta rồi, muốn luyện chế thành công cố nguyên đan và liệt mạch đan ngay lần đầu, ta sợ là bộ xương già ta làm không nổi, hơn nữa, cho dù là luyện chế trùng huyền đan thì cơ hội thành công của ta cũng chỉ có một nửa thôi.

- Yên tâm đi, một phần cũng đủ rồi, Chu quản sự, tài liệu chính còn dư cứ lấy đi hết đi, chỉ cần ngươi nghe theo ta chỉ huy thì ta đảm bảo ngươi có thể thành công ngay lần đầu tiên.

Tới lúc này rồi thì cho dù Hoa La Huyên không tin Diệp Huyền thì cũng không còn cách nào nữa.

Rất nhanh, tài liệu của ba loại đan dược đều được chuẩn bị đủ.
Chương 145 Hợp tác luyện chế (2)

- Hoa hội trưởng, ngươi mở trận pháp luyện chế ra đi, bảo trì trận pháp ở trạng thái cấp ba, sau đó chuẩn bị thêm ba lò đan ở trên trận pháp.

Diệp Huyền đứng một bên phân phó.

- Cái gì? Ba lò đan, ngươi muốn luyện chế ba loại đan dược cùng lúc sao?

Diệp Huyền thản nhiên nói:

- Đương nhiên rồi, luyện chế từng thứ từng thứ phiền phức quá, hơn nữa còn tốn thời gian nữa, không bằng luyện chế một lần cho rồi.

Hoa La Huyên nuốt một ngụm nước bọt, yếu ớt nói:

- Huyền thiếu à, một cái trận pháp cùng lúc luyện chế ba loại đan dược, ngươi không phải đang nói giỡn đó chứ, trước tiên không nói tới chuyện ta có điều khiển được hay không, nhưng yêu cầu của ba loại đan dược này đối với hoả hậu cũng hoàn toàn khác nhau mà.

Diệp Huyền bị hỏi tới mức có chút phiền, lạnh lùng nói:

- Hoa hội trưởng, ngươi chỉ cần làm theo lời ta nói là được, chẳng lẽ chuyện ngươi biết ta lại không biết sao? Ngươi xem Chu quản sự kìa, có nói năng gì đâu.

- Ta…

Chu quản sự im lặng vẽ vẽ vòng tròn, không phải y không nói gì, mà là chân chạy việc vặt như y đã bị tư tưởng mới lạ của Diệp Huyền khiến cho kinh hãi không thốt được lời nào rồi.

Lúc này trong đầu của y chỉ có duy nhất một suy nghĩ đó chính là Huyền thiếu thật sự là tới để luyện đan sao? Thật sự không phải cố ý tới để đùa đấy chứ?

Hoa La Huyên không nói gì nhướng mắt một cái.

- Được rồi, từ giờ trở đi ta không hỏi gì nữa, bất quá nếu như luyện chế thất bại thì ngươi cũng đừng có trách ta.

- Yên tâm đi, sẽ không trách ngươi đâu, bất quá ta phải nói trước, lát nữa các ngươi nhất định phải làm theo lời ta nói.

Sắc mặt Diệp Huyền bắt đầu trở nên nghiêm túc:

- Bây giờ bắt đầu, nghe kỹ đây.

- Hoa hội trưởng, ngươi bỏ thiên diệp tử vào trong lò đan thứ nhất trước, sau ba cái hô hấp thì chia nguyên tâm đằng và bồ thảo diệp ra bỏ lò đan thứ hai và lò đan thứ ba, Chu quản sự, mở công suất của cái cơ toạ thứ ba của trận pháp lên hai mươi phần trăm, chỉnh công suất của cái cơ toạ thứ năm lên gấp đôi….

Tuy rằng Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung vẫn không dám tin nhưng vẫn cố nén nỗi nghi hoặc trong lòng xuống, bắt đầu luyện chế theo lời chỉ dẫn của Diệp Huyền.

Diệp Huyền đứng bên cạnh cũng không lúc nào đứng không, chỉ thấy hắn nhanh chóng di chuyển xung quanh trận pháp, từng cỗ huyền thức và hồn lực lặng lẽ phóng thích từ trong não hải của hắn, dung nhập vào trong trận pháp và trong lò đan, âm thầm phối hợp luyện chế.

Bước đầu tiên của luyện chế đan dược chính là phải chiết xuất dược liệu ra, khi các loại dược tài tiến vào trong lò đan thì sẽ sinh ra những phản ứng khác nhau, thế nhưng trải qua huyền thức của luyện dược sư tham dự thì sẽ luyện hoá hoặc bài trừ tạp chất trong đó, chỉ chừa lại tinh hoa.

Còn nhiệt độ cần thiết để đề thăng của từng loại đan dược và dược tài đương nhiên sẽ không giống nhau, đây cũng là lý do trước đó Hoa La Huyên nghi hoặc.

Chỉ thấy Diệp Huyền nhanh chóng đánh ra từng đạo huyền thức, từng đạo huyền thức kia tiến nhập vào trận vân, lập tức xảy ra phản ứng nào đó với trận vân.

Nhất thời, hoả hậu vốn do trận pháp khống chế thẩm thấu tới ba lò đan kia, nhiệt độ cư nhiên trở nên khác nhau hoàn toàn.

Ba loại hoả hậu có nhiệt độ hoàn toàn khác nhau, đang đốt nóng ba lò đan khác nhau.

- Đây… đây là chuyện gì thế này?

Hoa La Huyên đang thao tác chia dược tài theo chỉ đạo của Diệp Huyền nháy mắt liền cả kinh ngây người, lẩm bẩm:

- Cùng một trận pháp, tại sao lại cho ra ba loại hoả hậu có nhiệt độ khác nhau để đốt nóng ba lò đan khác nhau thế này, trận pháp không phải là một thể sao? Sao có thể có chuyện này!

Chu Hoa Dung cũng giật mình trợn mắt, kinh ngạc nói:

- Không chỉ hoả hậu của ba lò đan khác nhau, hơn nữa hoả hậu bên dưới ba lò đan đều không ngừng biến hoá, ta bị hoa mắt rồi sao?

Phải biết rằng, bất kỳ trận pháp luyện chế nào cũng là một thể, thông qua kích thích trận pháp có thể khiến cho luyện dược sư nắm giữ được tương đối về trình độ hoả hậu luyện chế.

Thế nhưng, trận pháp cũng có một đặc tính rất quan trọng chính là có được hình thức cố định, rất khó để phân ra thành nhiệt độ khác nhau, cho nên, bình thường đều cần luyện dược sư cẩn thận điều khiển huyền thức của mình từng chút một.

Nhưng những gì Diệp Huyền đã làm hôm nay cũng triệt để phá vỡ nhận thức của mấy người Hoa La Huyên.

Bọn họ vừa chấn kinh một cái thì khiến cho khống chế trận pháp lập tức xuất chuyện chút ba động.

- Hoa La Huyên, Chu Hoa Dung, các ngươi đang làm gì vậy hả? Còn không mau luyện chế cho ta.

Thanh âm tức giận của Diệp Huyền truyền ra từ trong trận pháp.

Bị Diệp Huyền la một tiếng, khiến cho hai người Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung lập tức lấy lại tinh thần, lúc này mới phát hiện luyện chế của mình đã đi tới tình trạng vô cùng nguy hiểm.

- Không xong rồi!

Chỉ thấy rất nhiều linh dược trong lò đan vì mất đi sự cân bằng trong chốc lát mà dược tính của nó liền trở nên bạo động, cả lò đan không ngừng rung động lắc lư, giống như có thể phát nổ bất kỳ lúc nào.

- Xong rồi, lần luyện chế này thất bại rồi.

Trong lòng Hoa La Huyên trầm xuống, trong mắt lộ ra vẻ tự trách.

Một khi dược tính xảy ra bạo động thì cả quá trình luyện chế sẽ rơi vào bước thất bại, gần như rất khó để xoay chuyển.

Đúng lúc này, tiếng mắng tức giận của Diệp Huyền lại truyền tới:

- Hoa La Huyên, ai cho ngươi dừng luyện chế hả, mau tranh thủ thời gian khổng chế dược tính phản ứng cho ta, Chu Hoa Dung, đừng để cho trận pháp tắt.

- Nhưng mà….

Ngay lúc Hoa La Huyên còn muốn nói gì đó thì trong tay của Diệp Huyền đang đứng giữa trận pháp đột nhiên đánh ra từng đạo huyền ấn ảo diệu.

Từng đạo huyền thức giống như tạo thành một cái đồ án vô cùng quỷ dị, nhanh chóng bị Diệp Huyền đánh vào trong lò đan.

Cường độ của những huyền thức này cũng không cao, chỉ là tiêu chuẩn nhất giai mà thôi, chính là sau khi tiến vào trong lò đan thì lập tức sinh ra biến hoá thần kỳ, đám linh dược đan cuồng bạo sắp sửa bị huỷ trong lò đan kia, sau khi dung hợp với những huyền thức này thì lại nhanh chóng ổn định trở lại, tiến vào trạng thái phản ứng như ban đầu.

- Chuyện này sao có thể?

Hoa La Huyên đột nhiên trợn mắt.

Còn Chu Hoa Dung thì đã kinh ngạc há hốc miệng lớn tới mức có thể nhét vừa một quả trứng gà.

Linh dược đã tiến vào trạng thái cuồng bạo, điều này chứng tỏ phản ứng bên trong lò đan đã phát triển tới trạng thái sắp bị hư, nếu như muốn nó trở về trạng thái luyện chế một lần nữa thì khó không khác gì lên trời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang