Nhưng hắn dù sao không phải tu vi chân chính đạt đến, tự nhiên có khiếm khuyết.
Nhưng cho dù như thế, hắn vẫn trở thành trưởng lão danh dự của Đan Tháp, Luyện Dược Sư Đế cấp của đại lục, có thể thấy được thiên phú cùng năng lực luyện chế mạnh như thế nào.
Đời này, tu vi của Diệp Huyền bước vào Vũ Đế, chỉ điểm này, hắn so với kiếp trước mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Thứ hai, kiếp trước Diệp Huyền nắm giữ hỏa diễm, vẻn vẹn là Địa Hỏa bảng bài danh thứ ba Tâm Tủy Hỏa.
Mà đời này, Diệp Huyền nắm giữ ba loại dị hỏa, ngoại trừ Địa Hỏa bảng xếp thứ mười ba Tử Thương Viêm, chỉ là Cửu U Minh Viêm xếp hàng thứ hai, cũng đã hoàn toàn vượt lên Tâm Tủy Hỏa, ngoài ra, Diệp Huyền còn nắm giữ Thiên Hỏa Vô Tận Dung Hỏa càng nghịch thiên.
Cộng thêm Hiên Viên Lô, cũng là từ Cổ Ma Chi Địa chiếm được, thần bí khó lường, cổ điển thâm thúy.
Ở tất cả phương diện, bây giờ Diệp Huyền cũng đã vượt xa kiếp trước.
Điều này cũng làm cho Diệp Huyền luyện chế tốc độ cực kỳ kinh người, hơn nữa thủ đoạn càng lão luyện.
Nửa tháng thời gian, Diệp Huyền không bước chân ra khỏi cửa, chuyên tâm luyện chế.
Tu vi đột phá cùng Thiên Hỏa mạnh mẽ, khiến cho hắn ở luyện dược chi đạo, có tăng lên nhanh như gió.
Ngoài ra nửa tháng không ngừng tế luyện, khiến cho hắn khống chế Vô Tận Dung Hỏa, càng đạt đến một loại cảm giác như cánh tay điều động, khí tức hỏa diễm từ từ hòa vào bản năng của hắn.
Sau khi luyện chế kết thúc, Diệp Huyền bắt đầu tu luyện.
Trong mật thất, hắn ngồi khoanh chân, trên người hiện lên từng tia Huyền Nguyên mông lung nồng nặc.
Bạch! Bạch!
Bên người Diệp Huyền, hiện ra vô số đan dược cửu giai, từng viên no đủ tròn vo, dược khí nồng nặc, mịt mờ bốc hơi.
Những đan dược này ngoại trừ đan dược ngưng tụ Huyền Nguyên, tăng cao tu vi ra, càng có một ít mang vào các loại hiệu quả, có thể đối với thể phách, huyết thống, linh hồn, thậm chí áo nghĩa cảm ngộ có tăng lên.
Ngoài ra, ở các góc mật thất, từng viên Huyền Thạch thượng phẩm cùng cực phẩm, hình thành một đại trận phức tạp, điên cuồng tụ tập Huyền khí trong thiên địa, hình thành một đám mây Huyền khí thâm thúy thật lớn.
Dưới từng viên đan dược cùng với đám mây Huyền khí, như thác nước từ Cửu Thiên rủ xuống, dồn dập tràn vào trong cơ thể Diệp Huyền.
Linh hồn cùng áo nghĩa không gian vượt lên tu vi bản thân, Diệp Huyền tu luyện, không có bất kỳ bình cảnh nào.
Hắn muốn làm, chính là tích lũy, không ngừng ngưng tụ Huyền Nguyên trong cơ thể, thay đổi kết cấu Huyền Hải của bản thân, lấy lượng biến, gợi ra biến chất.
Chói mắt, nửa tháng thời gian trôi qua.
Trong cơ thể Diệp Huyền cô đọng Huyền Nguyên nhất trọng đỉnh phong càng ngày càng nhiều, đã đạt đến một loại mức độ thân thể không thể chứa đựng.
Như một chiếc lọ, đựng nước đã đến cực hạn, lại muốn tiếp tục đựng vào, không phải mở rộng ra, chính là tiến hành áp súc tinh luyện nước trong đó.
Mà bước đi này, mới là mấu chốt nhất.
Một khi bước ra, liền có thể đi vào nhị trọng.
Trong mật thất, Diệp Huyền cứ như thế ngồi khoanh chân, triệt để chìm đắm ở trong tu luyện.
Ở thời điểm Diệp Huyền bế quan khổ luyện.
Đám người Luật Chính Ty Hồng Lăng Vũ Đế, vẫn không có nhàn tản, mà tiếp tục đi điều tra.
Theo điều tra thâm nhập, trong lòng Hồng Lăng Vũ Đế không khỏi âm thầm hoảng sợ.
Năm đó Chấp Pháp điện liên hợp Hải tộc, Thương Minh, đối với tiến hành trấn áp, phong ấn Hắc Long cung, tuy cực kỳ bí mật, nhưng trên đời này bất cứ chuyện gì, chắc chắn sẽ không đến mức một chút kẽ hở cùng manh mối cũng không để lại.
Theo điều tra từ từ thâm nhập, Hồng Lăng Vũ Đế cũng ở trong bóng tối khống chế một chút chứng cứ mà Chấp Pháp điện tham dự lần hành động này.
Sự phát hiện này, khiến cho trong lòng nàng kinh hãi.
Nàng không hiểu, đường đường Chấp Pháp điện, tại sao lại gia nhập vào hành vi bực này, cấu kết Hải tộc, trấn áp Hắc Long cung, đây cơ hồ là phản bội Nhân tộc.
Càng làm cho Hồng Lăng Vũ Đế hoảng sợ chính là, nàng căn bản không biết, này vẻn vẹn là hành động của Chấp Pháp điện, hay toàn bộ Thánh Thành đều gia nhập vào trong đó.
Nếu như chỉ là Chấp Pháp điện, vậy còn tốt.
Nhưng nếu là Thánh Thành có tham dự trong đó, như vậy...
Nghĩ tới đây, sau lưng Hồng Lăng Vũ Đế chảy mồ hôi, lòng sinh sợ hãi.
Trong lúc này.
Hắc Long cung ở dưới Diệp Huyền ra lệnh, bí mật giám sát Hải tộc.
Hắn một mặt dò xét đường ven biển Vô Tận Hải, tiến hành tuần tra, mặt khác là phái người đánh vào nơi sâu xa của Hải tộc, ở trong bóng tối dò xét.
Lấy thực lực của Hắc Long cung sừng sững ở Vô Tận Hải mấy chục ngàn năm, tự nhiên có một ít thủ đoạn, có thể tránh né Hải tộc điều tra, từ bên trong điều tra ra tình báo của Hải tộc.
Huống chi, năm đó Diệp Huyền khống chế Ngân Sa Vũ Đế, cũng đã trở lại Hải tộc, thỉnh thoảng sẽ lan truyền tin tức cho Hắc Long cung.
Ngày hôm đó, ở ngoài Hắc Long cung.
Vèo!
Một vệt sáng mang theo khí tức Vũ Đế cuồn cuộn, từ phương xa phá không mà đến, trong nháy mắt xuyên thấu hư không, hạ xuống ở ngoài Hắc Long cung.
- Dạ Vũ đại nhân, ngươi trở về?
Vài tên cường giả Hắc Long cung, cấp tốc tiến lên nghênh tiếp.
- Các ngươi đều lui ra, ta muốn đi gặp cung chủ đại nhân.
Dạ Vũ Vũ Đế hạ xuống, lại không như thường ngày cùng đệ tử của Hắc Long cung hàn huyên, mà mở miệng nói, ngữ khí có chút gấp gáp.
Nói xong, thân hình hắn loáng một cái, đã đi vào trong Hắc Long cung.
Tài tên cường giả Hắc Long cung tất cả đều sững sờ, nhận thức Dạ Vũ Vũ Đế lâu như vậy, bọn họ vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy Dạ Vũ Vũ Đế có thời điểm gấp gáp như thế.
Chẳng lẽ phát sinh đại sự gì?
Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng vài tên cường giả Hắc Long cung bao phủ lên một tia mù mịt.
Trong Hắc Long cung, Dạ Vũ Vũ Đế một đường thông suốt, cấp tốc đi tới chỗ cực sâu.
- Dạ Vũ, nghe nói ngươi vội vã muốn gặp ta, là có tin tức gì sao?
Hắc Long cung chủ ngồi xếp bằng ở trước bàn trà, cả người toả ra Huyền Nguyên gợn sóng kinh người.
- Cung chủ, khí tức trên người ngài...
Dạ Vũ Vũ Đế thoáng ngẩng đầu, mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Nếu như nói trước đây Hắc Long cung chủ, khí tức trên người tuy uyên thâm, nhưng lại có một loại âm u đầy tử khí, như vậy hiện tại Hắc Long cung chủ, khí tức trên người mạnh mẽ, đồng thời càng có chứa một loại cảm giác cây khô gặp mùa xuân, cây vạn tuế ra hoa.
- Phương pháp trị liệu của Diệp đại sư, xác thực không phải bình thường, trên người lão phu năm đó lưu lại thương thế đã gần tốt rồi.
Hắc Long cung chủ khẽ mỉm cười, mang theo hào hiệp cùng mừng rỡ.
Chương 1772 Tin tức kinh người (2)
Trăm năm trước, Hắc Long cung chủ vì bảo vệ Hắc Long cung, chống đỡ Hải tộc cùng Chấp Pháp điện tiến công, triển khai cấm thuật, sau đó trọng thương, trăm năm qua thân thể không ngừng tiêu hao, tuổi thọ không lâu.
Sau khi Diệp Huyền cứu ra, lập tức đối với hắn tiến hành trị liệu, đồng thời cho một bộ công pháp cố bản bồi nguyên, ngoài ra, lại luyện chế không ít đan dược cửu giai chữa trị sinh mệnh.
Trong những đan dược này, còn hòa vào lực lượng Sinh Mệnh Võ Hồn của Diệp Huyền.
Hắc Long cung chủ ở trong thời gian ngắn, vẫn không tham gia bất kỳ chiến đấu, ở trong Hắc Long cung bế quan tĩnh dưỡng, chữa trị thân thể.
Ngăn ngắn hơn một tháng thời gian, hắn rõ ràng cảm giác thương thế trong cơ thể mình được chữa trị nhanh kinh người, không có gì bất ngờ xảy ra, lại qua mấy tháng, hắn năm đó chiến đấu lưu lại bệnh kín sẽ toàn bộ khôi phục, trở lại cảnh giới đỉnh phong.
Lấy tu vi của hắn, tuy đã sống mấy trăm năm, nhưng sống thêm trăm năm, là không thành vấn đề.
- Đúng rồi, ngươi không phải đi Hải tộc tìm hiểu tin tức sao? Là Hải tộc có động tĩnh gì sao?
Chợt, Hắc Long cung chủ lại cau mày hỏi.
- Hồi bẩm cung chủ, thuộc hạ xác thực dò thăm được một ít động tĩnh của Hải tộc.
Dạ Vũ Vũ Đế mới từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại, liền nói:
- Thuộc hạ tiến vào nơi sâu xa của Hải tộc, trải qua một phen tìm hiểu, phát hiện một tin tức làm người khiếp sợ, Hải tộc Hải Hoàng đang điều khiển Thâm Hải cự thú, đối với đại lục bình phong ở ngoài Hắc Long cung ta tiến hành tiến công.
- Cái gì?
Hắc Long cung chủ đứng lên, mắt lộ ra kinh sợ.
Đây chính là tin tức kinh người.
Hải tộc tiến công đại lục bình phong, lẽ nào là muốn phát động tiến công với Thiên Huyền đại lục sao?
- Chẳng trách gần đây hải vực của Hắc Long cung chúng ta gió êm sóng lặng, căn bản không có bóng dáng Hải tộc, nguyên lai mục tiêu của bọn hắn lại là đại lục bình phong.
Hắc Long cung chủ hít sâu một hơi khí lạnh.
Luận đạo lý, Hải tộc muốn tiến công Thiên Huyền đại lục, từ phương hướng Hắc Long cung xông lên lục địa là thuận tiện nhất.
Thế nhưng phương hướng này nắm giữ ở trong tay Hắc Long cung, kết quả trở thành một lớp bình phong Hải tộc khó đánh hạ nhất, bởi vì mấy chục ngàn năm qua, Hắc Long cung ở xung quanh bố trí xuống vô số đại trận cấm chế, Hải tộc muốn từ đây trải qua, cho dù dốc lực lượng toàn tộc, thật sự thành công, cũng phải tử thương nặng nề, cái được không đủ bù đắp cái mất.
Nhưng tiến công đại lục bình phong liền không giống.
Một khi đại lục bình phong bị phá, Hải tộc từ bất kỳ địa phương nào cũng có thể tiến công Thiên Huyền đại lục, đến lúc đó đường ven biển toàn bộ đại lục, đều là nơi bọn hắn đổ bộ.
- Đại lục bình phong, là năm đó Phách Thiên Hùng Chủ của Hắc Long cung chúng ta cùng Huyền Vực Thánh Thành bố trí, uy lực vô cùng, thế nhưng ở mấy chục ngàn năm qua tiêu hao, tất nhiên sẽ có tổn thương, Hải tộc dĩ nhiên tiến công đại lục bình phong, khẳng định là có dựa dẫm.
Sắc mặt của Hắc Long cung chủ nghiêm nghị, cảm thấy một tia vướng tay.
- Chuyện này, ta cảm thấy vẫn là mau chóng thông báo Diệp đại sư cho thỏa đáng.
Dạ Vũ Vũ Đế mở miệng nói.
- Diệp đại sư đang bế quan, chúng ta tạm thời không thích hợp quấy rối.
Hắc Long cung chủ lắc đầu.
- Cung chủ, nhưng hiện tại chuyện quá khẩn cấp.
Dạ Vũ Vũ Đế có chút lo lắng.
Hắc Long cung chủ thờ ơ không động lòng, chỉ là chỉ về phía biển sâu.
- Ồ?
Dạ Vũ Vũ Đế cảm nhận được vùng thế giới này, quanh quẩn một đạo Huyền khí quỷ dị dâng trào trong thiên địa.
Đặc biệt ở trong biển sâu, vô số thiên địa Huyền khí phảng phất như hình thành vô số vòng xoáy, mơ hồ tỏa ra một loại khí tức làm người rung động.
- Đây là...
Thân hình của Dạ Vũ Vũ Đế loáng một cái, đi tới dưới đáy Hắc Long cung, nhìn chăm chú mật thất kia.
Chỉ thấy nước biển xung quanh Hắc Long cung, hình thành từng vòng xoáy vô hình, trong những xoáy nước kia, quanh quẩn từng luồng từng luồng lực lượng Huyền khí sấm sét kinh người, phảng phất như từng con hồng hoang cự thú đến từ viễn cổ, tỏa ra áp lực ngập trời.
- Oanh ca!
Trung tâm vòng xoáy, khi thì tiếng sấm nổ vang, khi thì chớp giật đan xen, từng tia thiên địa Huyền khí mịt mờ, xuyên thấu qua đường nối dưới đáy vòng xoáy, lan tràn tiến vào trong mật thất, cái uy thế thiên địa Huyền khí hùng vĩ kia, khiến cho cự phách như Dạ Vũ Vũ Đế, cũng có một loại khiếp đảm không tên.
- Diệp đại sư muốn đột phá?
Dạ Vũ Vũ Đế hít sâu một hơi khí lạnh.
Trước kia Diệp Huyền không đột phá, sức chiến đấu cũng có thể so với hắn, một khi đột phá, như vậy...
Chỉ là cảm thụ cỗ khí thế doạ người này, liền khiến Dạ Vũ Vũ Đế lòng sinh chấn động.
Hắn cho tới bây giờ chưa từng thấy một tên Vũ Đế đột phá nhị trọng, tạo thành uy thế so với đột phá Vũ Đế tam trọng còn đáng sợ hơn.
- Ngươi bình tĩnh đừng nóng, sự tình Hải tộc tiến công đại lục bình phong, ta sẽ trước tiên đi điều tra một phen, nhớ tuyệt đối không nên quấy rối Diệp đại sư tu luyện.
Hắc Long cung chủ mấy ngày nay vẫn quan tâm tình huống Diệp Huyền bế quan, tự nhiên biết Diệp Huyền tu luyện đang đứng ở thời khắc mấu chốt, không cho phép nửa điểm phân tâm.
Nói xong, hắn trong nháy mắt bước ra một bước, cả người đã biến mất không còn tăm hơi.
Mà tin tức Hải tộc đang tiến công đại lục bình phong, lan truyền nhanh chóng, lấy tốc độ cực nhanh ở trong Hắc Long cung lan truyền ra.
Đám người Luật Chính Ty Hồng Lăng Vũ Đế nhận được tin tức, từng cái từng cái kinh hãi đến biến sắc.
Sau một ngày.
Hắc Long cung chủ bình yên trở về, mang về hai tin tức một tốt một xấu.
Tin tức xấu là Hải tộc xác thực tiến công đại lục bình phong, hơn nữa dốc lực lượng toàn tộc, phái ra rất nhiều Thâm Hải cự thú.
Tin tức tốt là, hiện nay đại lục bình phong vẫn tính an toàn, trong thời gian ngắn Hải tộc còn không cách nào công phá.
- Không được, tin tức này ta nhất định phải ngay lập tức truyền quay lại Thánh Thành.
Sau khi biết được tình huống cụ thể, Hồng Lăng Vũ Đế vốn đang chuẩn bị tiếp tục điều tra một quãng thời gian, cùng ngày liền rời Hắc Long cung, bắt đầu trở lại Huyền Vực.
Ở sau ba ngày Hồng Lăng Vũ Đế rời đi.
Ầm ầm ầm!
Trên bầu trời Hắc Long cung, đột nhiên hiện lên một đám mây đen Huyền khí to lớn, trong thiên địa mơ hồ truyền đến từng trận sấm gió gợn sóng, mang một luồng khí tức cuồng bạo hủy diệt, kinh động toàn bộ Hắc Long cung.
Chương 1773 Diệt Thế Lôi Kiếp
Trong chớp mắt, vô số cường giả Hắc Long cung dồn dập lao ra phủ đệ, nhìn chăm chú phía chân trời, từng cái từng cái mặt lộ vẻ ngơ ngác.
Chỉ thấy trên đường chân trời, một tầng mây che đậy bầu trời hiện lên, kéo dài mấy ngàn dặm, trong đó ánh chớp lấp loé, có một loại khí tức hủy diệt thiên địa.
Lực lượng cuồng bạo kia bức tán xuống, để Huyền Nguyên trong cơ thể vô số cường giả của Hắc Long cung run sợ bất an, hô hấp cũng có chút trầm trọng.
Oanh ca!
Đột nhiên...
Trong tầng mây uốn lượn ra một tia chớp, lập tức chém vào trong mặt biển của Hắc Long cung, trực chui vào nơi sâu xa.
Vù ầm!
Thời khắc này, sóng biển khuấy động, toàn bộ mặt biển phong vân bao phủ, có loại cảm giác tận thế đột kích.
Sau đó, từng đạo từng đạo ánh chớp điên cuồng đánh xuống, trong thiên địa phảng phất như rơi xuống một hồi sấm sét xối xả, những Cự Long này, tất cả đều đánh vào hòn đảo ở ngoài Hắc Long cung, nối liền trời đất.
Ngẩng đầu nhìn tới, liền có thể nhìn thấy trong thiên địa có tới hơn một nghìn Cự Long uốn lượn đứng vững phía chân trời, như từng cây từng cây lôi trụ, chống đỡ lấy không gian của vùng thế giới này, liên tiếp hải dương cùng bầu trời.
Trong thiên địa Huyền khí, phảng phất như sản sinh một loại nào đó cộng hưởng, sinh động xao động, cùng ngưng tụ sấm sét cột sáng, lẫn nhau chiếu rọi, tràn vào đáy biển.
Những này sấm sét cùng kinh người Huyền khí, cuối cùng ngưng tụ vị trí, chính là Hắc Long cung nơi sâu xa nhất đáy biển mật thất, cũng là Diệp Huyền bế quan vị trí.
Trên Hắc Long cung.
Vô số cường giả hai mặt nhìn nhau, khó có thể che giấu ngạc nhiên nghi ngờ.
Thời khắc này, trên không toàn bộ Hắc Long cung, đều bao phủ một tầng thiên uy cuồn cuộn.
Dù cho là Vũ Đế, ở dưới thiên địa oai cùng lôi điện chi lực, cũng có loại cảm giác nhỏ bé không đỡ nổi một đòn.
May mắn chính là.
Hòn đảo Hắc Long cung phảng phất như vật cách điện, che đậy tầng mây chớp giật giữa bầu trời, những sấm sét kia, không một tia oanh kích ở trên Hắc Long cung.
Dù vậy, cường giả trên hòn đảo Hắc Long cung, cũng có một loại rung động bất an, muốn tan xương nát thịt.
Ầm ầm ầm!
Ánh chớp phun trào, điện xà giao kích, đạo đạo Huyền Nguyên hóa thành vòng xoáy lôi đình, lẫn nhau đan xen, dựng dụng ra một cảnh tượng thanh thế doạ người.
Toàn bộ khu vực Hắc Long cung, vô số cường giả sắc mặt sợ hãi, khó thở mà ngột ngạt, hoảng loạn.
Trong mật thất dưới đáy biển sâu.
Oanh ầm.
Mật thất do Thâm Hải Tinh Thiết chế tạo ầm ầm nát tan, vô số Huyền Thạch thượng phẩm, Huyền Thạch cực phẩm ở trong chớp mắt biến thành tro bụi, lôi điện chi lực cùng thiên địa Huyền khí không muốn sống tràn vào trong cơ thể Diệp Huyền.
Trong biển.
Hai con mắt của Diệp Huyền đóng chặt, tứ chi không tự chủ được đưa ra, mái tóc dài màu đen ở trong nước múa tung, sắc mặt ở dưới ánh chớp chiếu rọi âm u đan xen.
Quanh thân hắn, vô số ánh chớp tụ tập, cuối cùng ngưng tụ thành một quả cầu ánh sáng, bao phủ hắn trong đó.
Chít chít!
Tiểu Tử Điêu chẳng biết lúc nào xuất hiện ở trên bả vai hắn, hưng phấn khua tay múa chân, rong chơi ở trong biển sấm sét.
Vèo!
Quả cầu ánh sáng tôn lên Diệp Huyền, cấp tốc xông ra mặt biển.
Vù!
Tài Quyết Chi Kiếm ở sau lưng Diệp Huyền hơi phát sáng, từng tia phù văn tối nghĩa kỳ dị hiện ra, phù văn kia giống như sống lại, hóa thành từng hoa văn như nòng nọc, qua lại đi khắp, một luồng khí tức phảng phất như đến từ viễn cổ hồng hoang, chém lấy hết tất cả từ trên Tài Quyết Chi Kiếm tản mát ra.
Vậy mà Diệp Huyền lúc này, căn bản nhận biết không tới tất cả những thứ này.
Thân thể hắn ở dưới lôi điện chi lực cấp tốc lột xác, lực lượng sấm sét khủng bố không ngừng oanh kích, muốn bắn nát cơ thể hắn.
Cơ thể hắn, ở dưới lực lượng sấm sét không ngừng dập tắt, từ mức độ tế bào bắt đầu phá nát.
Đồng thời ở Hồn Hải, cũng kịch liệt cuồn cuộn, vô số ánh chớp nhảy vào trong linh hồn, lực lượng lôi kiếp diệt thế kia, muốn đánh linh hồn của hắn thành phấn vụn.
- Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Diệp Huyền không nghĩ tới, thời điểm mình đột phá nhị trọng, lại sẽ phát sinh dị biến như vậy, chịu đựng Lôi Kiếp oanh kích.
Loại lôi kiếp mạnh mẽ kia, khiến cho cơ thể cùng linh hồn của hắn truyền đến từng trận đau nhức, có loại cảm giác tan xương nát thịt.
Hơn nữa cảm giác này là chân thực như vậy, Diệp Huyền rất rõ ràng, nếu như mình không chặn được, mình tất nhiên sẽ ở dưới cỗ lôi điện chi lực này hóa thành tro tàn, vẫn lạc mất mạng.
- Xảy ra chuyện gì?
Thời khắc này, Dao Nguyệt Vũ Đế cùng Kim Lân ở trong mật thất khác bế quan dồn dập khiếp sợ lao ra, kinh hãi nhìn Diệp Huyền bị ánh chớp bao vây.
Ở trong nước biển tản mát ra lôi điện chi lực, lạc ở trên người bọn họ đùng đùng vang vọng, cấp tốc đánh thân thể Kim Lân cháy đen một mảnh.
Ngay cả Dao Nguyệt Vũ Đế cũng ở dưới lôi điện chi lực không chống đỡ nổi, không thể không sử dụng tới Quang Nguyệt Võ Hồn, mới miễn cưỡng chống đỡ.
Mà bọn họ thừa nhận, vẻn vẹn chỉ là một chút lôi điện chi lực tản mát ra, Diệp Huyền ở vào trung tâm sấm sét, chịu đựng lôi điện chi lực, là gấp mười lần, mấy chục lần, thậm chí càng nhiều.
Vèo vèo!
Hai người lao ra mặt biển, ngóng nhìn Diệp Huyền giữa không trung, vẻ mặt ngơ ngác.
Lúc này đám người Hắc Long cung chủ cũng nhìn thấy Diệp Huyền bị quả cầu sét bao vây, trôi nổi giữa không trung.
Ầm ầm ầm!
Trên bầu trời, mây đen tụ tập, lôi điện chi lực càng thêm mãnh liệt, trong chớp mắt, có tới mấy chục ánh chớp lớn bằng vại nước, từ trên trời giáng xuống, bổ vào trên người Diệp Huyền.
Trong phút chốc, trong thiên địa một mảnh chói mắt, xem không tới bất kỳ cảnh tượng.
Cái kia tản mát ra lôi điện chi lực, mặc dù là nhóm cường giả như Hắc Long cung chủ, cũng tâm thần chập chờn, có loại ảo giác muốn hóa thành bụi trần.
- Tiêu Dao.
Dao Nguyệt Vũ Đế nắm chặt song quyền, ngẩng đầu nhìn trời, ánh mắt lo lắng, thấp thỏm bất an.
Móng tay nàng cắm vào trong thịt, nhưng không hề hay biết.
- Diệt Thế Lôi Kiếp!
Một bên, Kim Lân nuốt nước miếng một cái, tròng mắt màu vàng nhìn Diệp Huyền trong sấm sét, kinh hãi nói.
- Diệt Thế Lôi Kiếp? Cái gì là Diệt Thế Lôi Kiếp?
Dao Nguyệt Vũ Đế liền dồn dập quay đầu, kinh thanh mở miệng.
- Diệt Thế Lôi Kiếp, nghe đồn là trong thiên địa xuất hiện đồ vật không cho phép tồn tại ở trên đời, trời cao muốn hủy diệt, đây chỉ là một nghe đồn, dựa theo đạo lý, điện hạ hắn chỉ là đột phá tiểu cảnh giới, không nên xuất hiện a.
Kim Lân chấn động nói, ánh mắt nghiêm nghị.
Diệt Thế Lôi Kiếp cực kỳ đáng sợ, cho dù nó ở kiếp trước, cũng không dám tranh phong, đối kháng.
Chương 1774 Nhị trọng đỉnh phong (1)
- Cái gì?
Dao Nguyệt Vũ Đế run lên, dưới lo lắng, liền muốn xông lên chân trời.
- Chủ mẫu chậm đã.
Kim Lân vội vàng gọi nàng lại:
- Uy lực của Diệt Thế Lôi Kiếp, cũng không phải là nhất thành bất biến, nếu như ngươi tiến lên, không những không thể giúp đỡ điện hạ, ngược lại sẽ gợi ra Diệt Thế Lôi Kiếp càng đáng sợ, đưa điện hạ vào tình cảnh càng nguy hiểm.
- Huống chi, tuy Diệt Thế Lôi Kiếp đáng sợ, nhưng cũng không phải là không có hi vọng chống đối, những người khác, cho dù mạnh hơn, cũng chưa chắc có thể qua Diệt Thế Lôi Kiếp này, thế nhưng điện hạ...
Kim Lân nhìn quét mọi người ở đây, bất kể là Dao Nguyệt Vũ Đế hay Hắc Long cung chủ, cường giả bực này, ở trong mắt hắn đều căn bản không thể chống đối Diệt Thế Lôi Kiếp.
Chỉ là điện hạ...
Nó nhìn về phía Diệp Huyền, đặc biệt Tiểu Tử Điêu trên bả vai Diệp Huyền, có nó tiểu biến thái kia, Diệt Thế Lôi Kiếp này có thể hủy diệt được điện hạ sao?
Tuy trong lòng Kim Lân thấp thỏm, nhưng cũng mơ hồ mang theo một tia hi vọng.
Lúc này Diệp Huyền đang rơi vào một hoàn cảnh cực kỳ nguy nan.
Oanh ca!
Ánh chớp sáng quắc, hủy diệt chư thiên, lực lượng mạnh mẽ, xé rách lục phủ ngũ tạng của Diệp Huyền, bao quát thân thể, bao quát linh hồn, đều từng chút mất đi.
- Phải chết sao?
Trong lòng Diệp Huyền rống giận, lôi đình kia dập tắt tất cả, nhưng nội tâm hắn điên cuồng rít gào.
Sau khi sống lại, mình đối mặt bao nhiêu khó khăn, đều lần lượt sống sót, có thể nào dễ dàng chết ở chỗ này?
Hắn điên cuồng vận chuyển Cửu Chuyển Thánh Thể, Đại Địa Võ Hồn, chống đỡ lôi đình ăn mòn.
Đồng thời Sinh Mệnh Võ Hồn trong đầu Diệp Huyền toàn lực thôi thúc, cấp tốc thả ra đạo đạo lực lượng sinh mệnh, thoải mái linh hồn của hắn.
Nhưng cho dù như thế, lực lượng sấm sét kia vẫn từ từ dập tắt thân thể của hắn, phảng phất như không có bất kỳ vật gì, có thể ngăn cản bước chân hủy diệt của nó.
- Diệt Thế Lôi Kiếp!
Trong đầu óc của Diệp Huyền, trên Hoang Thiên Tháp, từng tia ánh sáng lóng lánh.
Trong Hoang Thiên Tháp, lão giả thần bí kia cảm thụ ngoại giới lan truyền đến lực lượng, trên mặt cũng lộ ra một tia nghiêm nghị, càng mang theo một nụ cười khổ.
- Chủ nhân năm đó làm sự kiện kia, mãi đến tận hiện tại ý chí thiên địa cũng không thể tha thứ sao? Ngay cả truyền nhân của hắn cũng muốn hủy diệt?
Lão giả râu tím ở trong lòng thấp thỏm.
Hắn biết rõ Diệt Thế Lôi Kiếp đáng sợ, đây cơ hồ không phải Vũ Đế có thể chống đối, bởi vì nó đại biểu toàn bộ thiên địa ý chí.
Thế nhưng lão giả râu tím đồng thời nghi hoặc, nếu bởi vì thiên địa ý chí biết Diệp Huyền là truyền nhân của chủ nhân, lúc này mới dành cho hắn trừng phạt, tại sao ở thời điểm đột phá Vũ Đế, Diệt Thế Lôi Kiếp không xuất hiện, trái lại thời điểm đột phá nhị trọng, đột nhiên giáng lâm Diệt Thế Lôi Kiếp.
Đây căn bản không phù hợp quy tắc của thiên địa chí cao.
- Chẳng lẽ nói, người này ngoại trừ là đệ tử của chủ nhân ra, trên người còn có gì khác dẫn tới ý chí thiên địa không cho tồn tại?
Lão giả râu tím thấp thỏm nắm chặt hai tay, hắn bây giờ bị nhốt ở trong Hoang Thiên Tháp, căn bản không có cách đến giúp Diệp Huyền, chỉ có thể âm thầm cầu khẩn, Diệp Huyền có thể gặp dữ hóa lành, chuyển nguy thành an.
Oanh ca!
Vòm trời như mực, che đậy thiên địa, mưa to gió lớn đột nhiên hàng lâm, cột sáng sấm sét cấp tốc đánh xuống, uốn lượn như rồng.
Lần lượt oanh kích, Sinh Mệnh Võ Hồn của Diệp Huyền cũng bổ sung không được thân thể cùng linh hồn tổn thương, ở dưới lực lượng sấm sét cấp tốc xé rách.
Đau nhức, đã truyền khắp mỗi một góc của thân thể Diệp Huyền, ngay cả thân thể cũng bắt đầu tan vỡ.
Diệp Huyền chỉ có thể điên cuồng vận chuyển Cửu Chuyển Thánh Thể, Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, đồng thời tăng lên tu vi của mình.
Mà Tiểu Tử Điêu ở một bên cũng tựa hồ phát hiện Diệp Huyền không đúng, con ngươi nô đùa trở nên nghiêm nghị, da lông nó dựng thẳng lên, tứ chi mở ra, điên cuồng hấp thu lực lượng kiếp lôi trong thiên địa.
Đồng thời Tài Quyết Chi Kiếm ở sau lưng Diệp Huyền, hào quang chói lọi, hóa thành một thanh kiếm ánh sáng chói mắt, vô số phù văn lấp loé, Tài Quyết Chi Kiếm như bị triệt để kích hoạt, Tiểu Tử Điêu cấp tốc hấp thu phần lớn lực lượng kiếp lôi.
Ở dưới sự giúp đỡ của Tiểu Tử Điêu cùng Tài Quyết Chi Kiếm, lực lượng lôi kiếp rơi vào trên người Diệp Huyền, cũng chỉ còn một phần mười.
- Rầm rầm rầm...
Lượng lớn lôi kiếp không ngừng rơi vào trên người Diệp Huyền, coi như Diệp Huyền hiện tại có Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, Cửu Chuyển Thánh Thể đã vận chuyển tới cực hạn, bao quát Sinh Mệnh Võ Hồn, Đại Địa Võ Hồn cũng thôi thúc đến đỉnh phong, nhưng mà trên người hắn vẫn bị lôi kiếp đánh thương tích đầy mình, cháy đen một mảnh.
Trong cơ thể vô số kinh mạch dồn dập nứt ra, lúc nào cũng có thể triệt để nổ tung, hóa thành tro tàn.
Đồng thời lượng lớn thiên địa Huyền khí tràn vào trong cơ thể Diệp Huyền.
Ngay thời điểm Diệp Huyền sắp không kiên trì được.
Răng rắc!
Trong thân thể phảng phất như có ràng buộc gì đó bị đánh vỡ, Diệp Huyền cảm giác được tu vi của mình đột nhiên dâng lên một cấp bậc, một loại lực lượng tràn ngập sinh cơ quanh quẩn toàn thân hắn.
Ở thời khắc mấu chốt này, Diệp Huyền rốt cục đột phá đến cửu giai nhị trọng.
Sau khi đột phá, lực lượng cùng phòng ngự của Diệp Huyền được tăng lên kinh người.
Nhưng trong lòng Diệp Huyền không có một chút ý mừng, bởi vì hắn phát hiện lôi kiếp đánh xuống ở trên người mình dĩ nhiên tăng lên theo, đồng thời càng thêm mãnh liệt.
Đây rốt cuộc là cái kiếp lôi gì?
Diệp Huyền phiền muộn suýt chút nữa phun ra một ngụm máu, hiện tại hắn đã đột phá, nhưng kiếp lôi lại không có dấu hiệu biến mất.
Đây căn bản không phải đột phá mới đưa tới kiếp lôi, mà là ông trời muốn sống sờ sờ đánh chết hắn a.
Lúc này Diệp Huyền căn bản không lo được mình đột phá hay không, lần thứ hai điên cuồng vận chuyển Cửu Chuyển Thánh Thể.
Sau khi bước vào cửu giai nhị trọng, cường độ thân thể Diệp Huyền vốn là được tăng lên, ở dưới Cửu Chuyển Thánh Thể thôi thúc, lực phòng ngự so với trước mạnh ít nhất gấp đôi.
Nhưng cho dù như thế, hắn vẫn có loại cảm giác lực bất tòng tâm.
- Rầm rầm rầm...
Theo lôi kiếp tiếp tục giáng lâm, Diệp Huyền phát hiện, Cửu Chuyển Thánh Thể thất chuyển của mình dĩ nhiên có một tia buông lỏng.
Hắn lập tức rõ ràng, đây là Cửu Chuyển Thánh Thể muốn đột phá.
Trong lòng Diệp Huyền rốt cục có một tia hưng phấn, lôi kiếp này tuy mạnh, nhưng chỉ cần không thể lập tức tiêu diệt mình, hoàn toàn có thể thành thủ đoạn luyện thể của mình.
Lão thiên khốn kiếp, ngươi không phải muốn đánh chết ta sao? Đến đây đi, muốn giết ta không phải dễ dàng như vậy!
Chương 1775 Nhị trọng đỉnh phong (2)
Trong lòng Diệp Huyền phát sinh gào thét, ý chí càng kiên định lên.
Từng đạo từng đạo sấm sét hạ xuống, hắn không lại vì đó hoảng sợ, lo lắng, trái lại xem là một loại tôi luyện, mài giũa cơ thể cùng ý chí của mình.
Nếu như thật sự sẽ chết, vậy hoảng sợ như thế nào đi nữa cũng sẽ không tiếp tục sống, đã như vậy, lại vì sao không hào hiệp một chút?
- Cheng!
Hắn rút ra Tài Quyết Chi Kiếm ở sau lưng, ngẩng đầu nhìn thiên, nộ chỉ bầu trời.
Dưới ánh chớp ngập trời, hắn không hề sợ hãi, đứng ngạo nghễ phía chân trời, đỉnh thiên lập địa.
Trên hòn đảo Hắc Long cung, hết thảy cường giả đều xem sững sờ.
Lôi kiếp kia khủng bố như vậy, vẻn vẹn chỉ tản mát ra khí tức, liền làm bọn họ từng cái từng cái khó thở, cả người chảy mồ hôi lạnh, có loại ảo giác ngày tận thế tới, tan xương nát thịt.
Mà Diệp Huyền ở trung ương lôi kiếp, lại vẫn có thể làm ra hành vi khiêu khích như vậy, ý chí bực này, khiến cho bọn họ đều cúng bái, phục sát đất.
- Điện hạ không hổ là điện hạ, ở trước mặt Diệt Thế Lôi Kiếp, cũng hào phóng, tiêu sái như vậy.
Nhìn thấy Diệp Huyền nộ chiến lôi kiếp, trong lòng Kim Lân chấn động.
Nói thật, trải qua thời gian dài ở chung như vậy, trong lòng Kim Lân đối với thân phận của Diệp Huyền kỳ thực sớm đã có hoài nghi.
Tuy Diệp Huyền nắm giữ hồn niệm có thể ly thể, cực kỳ tương tự Yêu tộc Huyền thú, thế nhưng các cử động của đối phương, cùng Nhân loại hoàn toàn không có gì khác nhau.
Vì lẽ đó Kim Lân sớm đã mơ hồ đoán được, Diệp Huyền không phải Huyền thú điện hạ thật sự, rất có thể chính là một cường giả Nhân loại.
Thế nhưng bởi vì bản thân cấm chế, Kim Lân vẫn lựa chọn tuỳ tùng Diệp Huyền.
Dù sao ở trên đại lục này, có thể mở ra cấm chế của hắn, chỉ có Diệp Huyền mà thôi.
Mà bây giờ nhìn thấy Diệp Huyền nộ chiến Diệt Thế Lôi Kiếp, trong lòng Kim Lân càng rung động thật sâu.
Chẳng trách ngay cả vị tồn tại kia cũng đồng ý tuỳ tùng điện hạ, ý chí bực này, hào phóng bực này, để nó từ thời đại viễn cổ đã tồn tại đến hiện tại, nội tâm cũng chịu đến xúc động cực lớn.
Đối mặt một người nghịch thiên như vậy, hắn là Huyền thú hoặc Nhân loại, lại có gì khác biệt đâu?
Kim Lân đến từ viễn cổ, đối với Yêu tộc hiện tại cũng chẳng có bao nhiêu lòng trung thành.
Mà bây giờ cử động của Diệp Huyền, là triệt để chinh phục nó.
Ầm ầm ầm!
Ánh chớp phun trào, mây đen dày đặc, tất cả mọi người đều lo lắng nhìn Diệp Huyền, thân hình của hắn ở trong mưa gió phiêu linh, ở dưới ánh chớp lay động.
Phảng phất như bất cứ lúc nào cũng có thể không chống đỡ nổi.
Nhưng hắn lại như gậy trúc trong bão táp, mặc cho gió táp mưa sa, chập chờn lay động, nhưng thủy chung không triệt để vẫn lạc, vẫn khổ sở chống đỡ.
Cũng không biết qua bao lâu.
Tiếng sấm trong thiên địa rốt cục chậm rãi tiêu tan, lôi vân mênh mông bao phủ hơn mười ngàn dặm, dần dần ngừng lại, sau đó từ từ tản đi.
Một ánh mặt trời chói mắt, từ sau mây đen bắn ra.
Hắc Long cung, đông đảo thành viên cùng cường giả, đều có một loại ảo giác như cách thế.
Bọn họ ngửa đầu nhìn bóng người ở chân trời, ở dưới công kích giống như cuồng phong mưa rào, diệt nhật hủy diệt, cũng chưa từng té ngã, chưa từng khuất phục, chưa từng bại lui, như một cái bóng vĩnh viễn không tiêu diệt, sâu sắc điêu khắc vào tâm linh của mỗi người bọn họ, suốt đời khó quên.
- Diệp đại sư lại lập tức đột phá đến nhị trọng đỉnh phong!
- Khí tức cô đọng như vậy, này thật sự chỉ là một Vũ Đế nhị trọng sao?
Đám người Hắc Long cung chủ cảm thụ Diệp Huyền lan truyền ra khí tức, sắc mặt ngơ ngác bất định.
Cùng với những cường giả Vũ Đế đột phá nhị trọng khác không giống, lần này Diệp Huyền đột phá, không những bước vào nhị trọng, càng đạt đến nhị trọng đỉnh phong, có thể nói biến thái.
Mà càng làm cho bọn họ hoảng sợ chính là khí tức trên người Diệp Huyền, rõ ràng chỉ có nhị trọng đỉnh phong, nhưng khí tức thâm thúy, hủy diệt bá đạo, có chứa một loại xung kích không gì địch nổi.
Dạ Vũ Vũ Đế cùng Tử Diên Vũ Đế là Vũ Đế tam trọng thậm chí có loại cảm giác, chỉ cần đối phương nhẹ nhàng một chưởng, liền có thể diệt bọn họ, loại cảm giác ngột ngạt này, hầu như có thể cùng Hắc Long cung chủ đã sớm bước vào cửu giai tam trọng đỉnh phong mấy trăm năm đánh đồng, không phân cao thấp, đồng thời càng thêm bá đạo, trẻ tuổi.
- Tiêu Dao.
Dao Nguyệt Vũ Đế trước thấp thỏm không ngớt là cái thứ nhất bay người lên, lao vào trong lòng Diệp Huyền, nghẹn ngào không ngớt.
Vừa nãy nàng rất sợ, thật sự rất sợ, sợ mình vừa gặp được Diệp Huyền, liền lại muốn mất đi hắn.
- Doanh Thai.
Diệp Huyền vuốt mái tóc của Dao Nguyệt, ôn nhu nói, hắn có thể cảm nhận được tình cảm của Dao Nguyệt Vũ Đế.
- Ha ha, chúc mừng điện hạ đột phá Vũ Đế nhị trọng, thiên thu muôn đời, cái thế vô song.
Kim Lân cười ha ha xông lên phía chân trời, vẻ mặt hưng phấn.
- Chúc mừng Diệp đại sư.
- Chúc mừng Diệp đại sư đột phá.
Đám người Hắc Long cung chủ, cũng dồn dập bay lên trời cao, dồn dập chúc mừng.
- Đa tạ chư vị.
Diệp Huyền hơi chắp tay, trong lúc vung tay nhấc chân, có một luồng lôi điện chi lực mịt mờ tản mát, tỏa ra sấm gió gợn sóng vô hình.
Sau đó, một luồng cảm giác tê dại kéo tới, trong lòng đám người Hắc Long cung chủ, Dạ Vũ Vũ Đế, Tử Diên Vũ Đế rùng mình.
Mấy cường giả dồn dập hít vào một ngụm khí lạnh, loại uy thế tự nhiên phóng thích này, càng làm bọn họ có loại kích động muốn quỳ bái.
Càng làm cho đám người Tử Diên Vũ Đế ngơ ngác chính là, bây giờ tuy Diệp Huyền nhìn như phổ thông, nhưng trong lòng bọn họ mơ hồ có loại cảm giác, ở trước mặt hắn, bọn họ e là ngay cả phòng ngự của Diệp Huyền cũng không thể công phá.
- Chúng ta đi xuống trước đi!
Khóe miệng Diệp Huyền mỉm cười, thân hình hóa thành điện quang, rơi vào phía dưới.
Lần này Diệt Thế Lôi Kiếp, tuy nói suýt chút nữa làm hắn vẫn lạc, nhưng mang đến trợ giúp cho Diệp Huyền cũng rất lớn.
Nếu như không có Diệt Thế Lôi Kiếp này, Diệp Huyền nhiều nhất chỉ bước vào Vũ Đế nhị trọng, sẽ không có bao nhiêu khuếch đại.
Nhưng hôm nay, hắn không những bước vào nhị trọng, càng đạt đến nhị trọng đỉnh phong, ngoài ra, Cửu Chuyển Thánh Thể cũng bất ngờ bước vào bát chuyển.
Chỉ luận thân thể phòng ngự, Diệp Huyền tự xưng so với Hắc Long cung chủ cửu giai tam trọng đỉnh phong, còn đáng sợ hơn một phần.
Đêm tới.
Toàn bộ Hắc Long cung cực kỳ náo nhiệt, Diệp Huyền đột phá khiến cho toàn bộ Hắc Long cung tràn trề một loại vui mừng náo nhiệt.