Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1426 Ma Đao Hoàng

Nhanh, nhanh khó mà tin nổi!

Đao phong màu đen xẹt qua hư không, vẻn vẹn một phần mười cái chớp mắt, cũng đã xuất hiện ở chỗ ngực của Hỏa Diễm Đao Đinh Sơn Bản, đao phong màu đen cắt chém không khí, trong ma sát mang ra tầng tầng huyễn ảnh, nhanh như chớp giật cùng khiến người ta căn bản khó có thể dự đoán.

- Đao ý giống như mộng ảo, đồng thời có chứa thuộc tính đáng sợ, là cao thủ.

Diệp Huyền liếc mắt liền thấy Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào ra tay, thế gian đao khách đếm không xuể, mà đao khách thành danh mỗi một cái đều có chỗ độc đáo của mình, chỗ đáng sợ của Ma Đao Hoàng này chính là ở đao ý cùng tốc độ của hắn.

Trong Đao khách, có người thích tốc độ, chú ý thiên hạ võ công vô kiên bất phá, duy nhanh bất phá, còn có người chú ý dốc hết toàn lực, cũng có người ở trên tính mê hoặc của đao pháp bỏ công sức, chỉ cần ở trên đường từng người đạt được tiến triển nhất định, cũng có thể trở thành đao khách hàng đầu.

Mà Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào này lĩnh ngộ đao ý, chính là một loại đao ý phương diện tốc độ, đồng thời ngoại trừ đao ý phương diện tốc độ ra, ở tính mê hoặc cũng có thành tựu cực kỳ đáng sợ.

Lúc này mới làm cho hắn một đao ra tay, người khác còn chưa kịp phản ứng lại đã bị chém trúng, lúc trước thắng liên tiếp năm trận.

- Coong!

Chỉ là lần này đối thủ không có đơn giản như vậy, mắt thấy chiến đao của Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào muốn bổ trúng đối phương, thời khắc mấu chốt thân hình của Đinh Sơn Bản lại hơi loáng một cái, ở trong chớp mắt mạnh mẽ rút lui mấy tấc, đồng thời chiến đao trong tay như một đạo Hỏa Long bao phủ ra, đánh đao ảnh bay ngược ra ngoài.

Hống!

Một đòn ngăn trở Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào công kích, ánh đao màu đỏ rực uy thế càng sâu, khuấy động ra một luồng sóng lửa nóng rực tập kích, Đao khí Hỏa Diễm nồng nặc ở trong hư không hình thành một con mãnh hổ rít gào, cắn xé về phía Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào.

- Cút đi cho ta.

Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào nổi giận gầm lên một tiếng, toàn lực bổ ra một đao.

Oanh ca!

Nhưng mãnh hổ hỏa diễm do đao ý đáng sợ hình thành kia dĩ nhiên vẫn không nhúc nhích, nuốt Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào vào trong đó.

- Ngươi thua rồi.

Khóe miệng của Hỏa Diễm Đao Đinh Sơn Bản phác hoạ lên vẻ mỉm cười, lộ ra nắm chắc phần thắng.

Mà lúc này dưới đài lại đột nhiên truyền đến một tràng thốt lên.

- Nói còn quá sớm.

Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào không biết chuyện gì dĩ nhiên xuất hiện ở sau lưng Hỏa Diễm Đao Đinh Sơn Bản, bá, Đao phong tựa như tia chớp lướt ra, ép thẳng tới hậu tâm của Hỏa Diễm Đao, một luồng lực lượng Võ Hồn mông lung, tùy theo dập dờn mà ra.

Không được, trong lòng Hỏa Diễm Đao Đinh Sơn Bản kinh hãi, liền quay người chống đối.

- Keng!

Tia lửa văng gắp nơi, chiến đao trong tay Đinh Sơn Bản phát sinh một tiếng rên rỉ yếu đuối, liền bị đao phong đánh bay, tuột tay bay ra, xen vào trong võ đài.

Ầm!

Mà cả người Hỏa Diễm Đao Đinh Sơn Bản giống như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, tầng tầng rơi xuống võ đài, phun ra một ngụm máu tươi.

- Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào thắng lợi, trận chiến đấu này lại là Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào thắng lợi, này đã là hắn liên tục thắng lợi sáu cuộc tranh tài, lẽ nào ngày hôm nay hắn muốn bắt đến mười thắng liên tiếp sao?

Trước lôi đài, lão giả áo bào đen biểu hiện sục sôi kêu to lên.

- Hống!

Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào lần thứ hai hưng phấn hét lớn một tiếng, bản thân của hắn cũng hưng phấn không thôi, cho tới bây giờ, hắn đã thắng liên tiếp sáu tràng, mỗi thắng lợi một hồi, hắn đều có phần thưởng phong phú, một khi hắn có thể thắng liên tiếp mười tràng, thậm chí có thể ở trong Đấu Vũ Hội này được đặc quyền nhất định, trở thành thành viên dự bị ngoại vi.

- Người này thực lực không tệ.

Trên khán đài Diệp Huyền nở nụ cười, chợt đứng lên:

- Cũng nên đến ta báo danh.

Tham gia võ đài tái, không phải muốn lên liền có thể lên, bất luận nhân viên dự thi nào, trước khi lên đài đều cần giao nộp một trăm Huyền Thạch trung phẩm, sau đó mới có thể lựa chọn đối thủ.

- Tại sao là Diệp thiếu ngươi báo danh?

Một bên Kỷ Linh cùng đám người Kỷ Nhã Hinh đều sửng sốt.

- Không phải Huyết Kiếm đại nhân lên đài sao?

Thấy Huyết Kiếm Vũ Đế ra tay, bọn họ đều cho rằng sẽ là Huyết Kiếm Vũ Đế lên đài, dù sao thực lực của Huyết Kiếm Vũ Đế bọn họ đã từng thấy, chí ít đã đạt đến Vũ Hoàng tam trọng đỉnh phong, bắt được một mười thắng liên tiếp căn bản không thành vấn đề, số may, hai mươi thắng liên tiếp, ba mươi thắng liên tiếp cũng không phải là không có hi vọng.

Nhưng ai biết sau khi đến báo danh lại là Diệp Huyền.

- Đương nhiên là ta, Huyết Kiếm hắn không thể lên đài.

Diệp Huyền cười cợt:

- Thực lực của Ma Đao Hoàng không tệ, ta trước luyện tay nghề một chút.

Huyết Kiếm Vũ Đế quay đầu liếc nhìn Diệp Huyền:

- Diệp thiếu, tiền kỳ tận lực khiêm tốn một chút.

Diệp Huyền cười nói:

- Trong lòng ta nắm chắc, ngày hôm nay trước nắm mười thắng liên tiếp đã.

Huyết Kiếm Vũ Đế gật đầu, hắn đối với Diệp Huyền có mười phần tự tin.

- Hả?

Đám võ giả ngồi ở chung quanh Diệp Huyền nghe được mấy người Diệp Huyền đối thoại, đều kinh hãi quay đầu nhìn lại.

- Các ngươi có nghe hay không, tiểu tử kia muốn khiêu chiến Ma Đao Hoàng.

- Còn nói trước tiên khiêm tốn một chút nắm mười thắng liên tiếp.

- Thật cuồng.

Đám người kia nhất thời xì xào bàn tán.

Từ trong ánh mắt của bọn họ, hiển nhiên nhìn ra được mấy người này đối với Diệp Huyền căn bản không coi trọng, cho rằng hắn là nói mạnh miệng.

Rất nhanh Diệp Huyền liền báo danh trở về.

Mà lúc này đối thủ thứ bảy của Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào cũng bị hắn đánh ngã xuống đất.

- Bảy thắng liên tiếp, đã bảy thắng liên tiếp, Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào còn quyết định tiếp tục chiến đấu tiếp, có ai? Đến tột cùng có còn ai dám tới giao thủ, kết thúc hắn thắng liên tiếp không.

Hắc y lão giả kia kích động nói.

Mỗi ngày võ giả có thể chiến đấu đến bảy thắng liên tiếp cũng không nhiều.

- Ta a.

Căn bản không do dự, thân hình lóe lên, Diệp Huyền đã rơi vào trên lôi đài.

- Tiểu tử kia dĩ nhiên thật sự đi tới.

Một bên vài khán giả từng cái từng cái trợn mắt ngoác mồm.

Trong phòng khách quý, một võ giả ánh mắt ác liệt đang nhìn chằm chằm Diệp Huyền ở trên đài.

- Nhĩ gia để ta nhìn chằm chằm tiểu tử này, xem bọn họ có phải muốn tham gia Đấu Vũ Hội võ đài tái không, không nghĩ tới tiểu tử này dĩ nhiên thật sự tham gia, Nhĩ gia thực sự là liệu sự như thần, ta phải xem cẩn thận một chút, đem tình huống nơi này cặn kẽ báo cáo cho Nhĩ gia.

Hai mắt hắn chăm chú nhìn Diệp Huyền, ánh mắt không chớp một cái.
Chương 1427 Liên tiếp đánh bại (1)

Trên lôi đài, Diệp Huyền cùng Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào đối lập, toàn bộ võ đài quá bao la, sau khi Diệp Huyền vừa lên, chung quanh lôi đài liền có một lồng ánh sáng xuất hiện, bao bao hai người bọn họ ở trong đó, phòng ngừa dư âm chiến đấu thương tổn khán giả trên đài.

- Ngươi một tiểu tử chưa dứt sữa, cũng dám đi lên khiêu chiến Ma Đao Hoàng ta?

Vu Kiến Đào tay cầm chiến đao màu đen, lạnh lùng nhìn Diệp Huyền nói.

Thắng liên tiếp bảy tràng, đã thôi thúc khí thế của hắn đến một trạng thái cực kỳ đỉnh phong, thân là một tên đao khách, Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào biết rõ khí thế trọng yếu, có lúc khí thế thậm chí so với Huyền Nguyên bản thân còn muốn trọng yếu, vì lẽ đó hắn mới không có xuống đài, lựa chọn tiếp tục đánh, mục đích chính là muốn thừa dịp khí thế này, chiến đấu đến mười thắng liên tiếp.

Mà Diệp Huyền lên đài, không thể nghi ngờ để hắn tăng thêm một phần tự tin.

Thực sự là bởi vì Diệp Huyền quá trẻ tuổi, nhìn qua chỉ chừng hai mươi, lại sẽ mạnh đi nơi nào? Chỉ cần đánh bại Diệp Huyền, hắn thắng liên tiếp tám tràng, khoảng cách mười thắng liên tiếp liền gần hơn một bước.

- Ta không phải khiêu chiến ngươi, chỉ là đuổi ngươi xuống, ngươi ở đây thời gian đã đủ dài rồi.

Diệp Huyền bình thản nói, không có bởi vì Ma Đao Hoàng xem thường mà có chút khó chịu.

- Tiểu tử cuồng vọng, không biết trời cao đất rộng, đi xuống đi.

Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào hết sức tự tin, trong tiếng hừ lạnh, thân hình đột nhiên loáng một cái, bá một hồi, tựa như tia chớp xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyền, mang theo đao ý mông lung, như linh dương móc sừng bổ về phía Diệp Huyền, đao ý đáng sợ như lưỡi hái, bao phủ mà ra, đưa tới khán giả từng trận kinh ngạc thốt lên.

Hậu trường của võ đài tái.

- Ta áp người vừa lên đài kia một ngàn Huyền Thạch thượng phẩm, một trăm thắng liên tiếp.

Nhìn thấy Diệp Huyền lên đài, Huyết Kiếm Vũ Đế đi thẳng tới khu đặt cược, đem một hòm Huyền Thạch thượng phẩm đặt ở trên bàn.

- Một ngàn Huyền Thạch thượng phẩm? Một trăm thắng liên tiếp?

Đấu Vũ Hội chấp sự giật mình ngẩng đầu lên.

Một ngàn Huyền Thạch thượng phẩm không phải là một con số nhỏ.

Mà càng làm cho hắn giật mình, vẫn là Huyết Kiếm Vũ Đế ép trận, một trăm thắng liên tiếp, này không phải đùa giỡn sao?

- Các hạ, ngươi không phải đang nói đùa chứ?

Chấp sự kia trầm giọng nói.

- Làm sao, không được sao?

Huyết Kiếm Vũ Đế cau mày hỏi.

- Ha ha.

- Cái tên này dĩ nhiên ép tiểu tử kia một trăm thắng liên tiếp.

- Đây là người mới nơi nào đến, ngay cả quy củ của Đấu Vũ Hội cũng không hiểu?

- Hắn sẽ không cho rằng một trăm thắng liên tiếp dễ dàng như vậy chứ?

- Người này là ai? Ung dung liền lấy ra một ngàn Huyền Thạch thượng phẩm, lai lịch ra sao?

Một bên người đánh cược khác nghe đến đối thoại, dồn dập cười to lên, cũng có người đối với Huyết Kiếm Vũ Đế bạo tay cảm thấy giật mình.

Một ngàn Huyền Thạch thượng phẩm, đủ để mua được một cây linh dược cửu giai hoặc một viên đan dược bát giai, không phải người bình thường có thể lấy ra được.

Nhưng chấp sự kia không cười, mà giải thích với Huyết Kiếm Vũ Đế:

- Các hạ, Đấu Vũ Hội chúng ta mỗi ngày có thể thắng liên tiếp nhiều nhất là mười tràng, vì lẽ đó ngươi nhiều nhất chỉ có thể ép mười thắng liên tiếp, hơn nữa mười thắng liên tiếp có hạn chế đặt cược cao nhất, là 10 ngàn Huyền Thạch trung phẩm, cũng chính là một trăm Huyền Thạch thượng phẩm, bởi vậy ngươi nhiều nhất chỉ có thể ép một trăm Huyền Thạch thượng phẩm, đồng thời người này ở Đấu Vũ Hội chúng ta là cuộc so tài thứ nhất, bởi vậy có bồi suất hạn mức tối đa, hiện nay mười thắng liên tiếp bồi suất là một bồi hai.

- Nhiều quy củ như vậy?

Huyết Kiếm Vũ Đế nhíu mày.

- Vậy ta liền ép một trăm Huyền Thạch thượng phẩm đi.

Nếu như biết phiền toái như vậy, Huyết Kiếm Vũ Đế sợ là sớm đã xoay người rời đi.

Nhưng hắn biết rõ Diệp Huyền thu được mười thắng liên tiếp đó là sự tình dễ dàng, loại chuyện kiếm lời không này hắn đương nhiên sẽ không buông tha.

- Được.

Chấp sự kia một bộ khuôn mặt công thức hóa, thu tiền đặt cược của Huyết Kiếm Vũ Đế, cho hắn một tờ bằng chứng.

- Đây là bằng chứng của ngươi, nếu người ngươi mua thu được mười thắng liên tiếp, ngươi có thể dựa vào bằng chứng này tới đây hối đoái hai trăm Huyền Thạch thượng phẩm.

Huyết Kiếm Vũ Đế thu hồi bằng chứng, rời đi đặt cược khu, lần thứ hai trở lại trên đài khán giả.

- Người này còn không chiến đấu, hắn liền dám ép mười thắng liên tiếp, cũng không sợ mất hết vốn liếng.

Một ít dân cờ bạc nhìn Huyết Kiếm Vũ Đế rời đi, ánh mắt có trào phúng cùng xem thường.

Lúc này trên võ đài, Ma Đao Hoàng tay cầm chiến đao màu đen, chiến đao màu đen như chớp giật, trong nháy mắt đi tới trước mặt Diệp Huyền.

- Cheng!

Thanh âm kiếm ra khỏi vỏ vang lên, trọng kiếm sau lưng Diệp Huyền đột nhiên ra khỏi vỏ, giống như một đạo Du Long, trong nháy mắt xuất hiện ở trước cổ hắn, chặn lại công kích của Ma Đao Hoàng.

- Ầm!

Đao kiếm đụng nhau, kình khí đáng sợ bao phủ, thân hình Diệp Huyền bất động, trái lại Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào kia đạp đạp rút lui, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên nghi ngờ.

- Tiểu tử kia lại chặn được công kích của Ma Đao Hoàng?

Đoàn người truyền ra từng trận ồ lên.

- Là trùng hợp sao.

Xem thường trên mặt Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào cũng trong nháy mắt biến mất, trở nên cực kỳ nghiêm nghị.

- Thật sự có tài, có điều cuối cùng thắng lợi chỉ có thể là ta.

Một đạo đao phong quỷ dị đột nhiên hiện lên ở trong thiên địa, Đao phong này tựa như tia chớp xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyền, đồng thời có chứa một luồng lực lượng Võ Hồn kỳ lạ, kinh động lên từng vệt sóng gợn lăn tăn, cấp tốc đi tới thân thể Diệp Huyền.

Mà giờ khắc này Diệp Huyền tựa hồ còn không phản ứng lại, Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào không chút lưu tình, vung lên chiến đao điên cuồng chém xuống...

Một đạo lưu quang màu tím đột ngột ở trước mặt Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào sáng lên.

- Keng!

Tiếng kim thiết va chạm vang lên, Tài Quyết Chi Kiếm trong tay của Diệp Huyền chẳng biết lúc nào đã bổ vào trên chiến đao của Ma Đao Hoàng.

Bên ngoài thân Diệp Huyền đột nhiên bao phủ một luồng Huyền Nguyên gợn sóng, quét sạch sành sanh công kích của Ma Đao Hoàng.

- Cái gì?

Trên mặt Ma Đao Hoàng lộ ra vẻ kinh hãi.

- Ngươi vừa nãy chính là dựa vào lực lượng Võ Hồn này, nhiều lần thắng lợi a, Võ Hồn có thể mê hoặc tâm thần người, có chút ý nghĩa.

Diệp Huyền lạnh lùng nói, đột nhiên thôi thúc Huyền Nguyên trong cơ thể.

Ầm!

Trong Tài Quyết Chi Kiếm tuôn ra một đoàn ánh chớp đáng sợ.
Chương 1428 Liên tiếp đánh bại (2)

- A!

Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào không ứng phó kịp, không khống chế được bay ngược ra ngoài, bồng một tiếng mạnh mẽ đập ở trên sàn đấu.

Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào hiển nhiên còn không cam lòng, vừa mới chuẩn bị vươn mình nhảy lên.

Bạch!

Tiếng xé gió vang lên, một đạo điện quang màu xanh lam lướt ra, sau một khắc, Tài Quyết Chi Kiếm của Diệp Huyền đã cách yết hầu của Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào không đủ một tấc.

- Ngươi thua rồi!

Kiếm khí đáng sợ ở nơi cổ họng của Ma Đao Hoàng tản mát, khiến cho cả người Ma Đao Hoàng lông tơ đứng thẳng, phảng phất như thân thể trong nháy mắt bị xé rách, vẻ mặt kinh hãi.

- Làm sao có khả năng, tốc độ nhanh đến ta ngay cả phản ứng cũng không kịp, tiểu tử này làm sao sẽ đáng sợ như vậy?

Ma Đao Hoàng trợn mắt lên, hoàn toàn không phản ứng kịp.

Tốc độ của Diệp Huyền thực sự là quá nhanh, vừa nãy hắn căn bản không thấy rõ Diệp Huyền hành động, Tài Quyết Chi Kiếm của Diệp Huyền cũng đã gác ở trên cổ của hắn, tốc độ như thế là hắn từ trên người tuyển thủ trước căn bản không nhìn thấy.

Càng làm cho hắn kinh hãi, là Võ Hồn công kích.

Vừa nãy tuy Võ Hồn của hắn chưa xuất hiện, thế nhưng trong một đao kia, cũng đã ẩn chứa lực lượng Võ Hồn đặc biệt của hắn, bảy người khiêu chiến trước sở dĩ ở dưới công kích của hắn bị đánh bại trong nháy mắt, chính là thua ở Võ Hồn đặc biệt này công kích, nhưng vừa nãy Diệp Huyền đối mặt lực lượng Võ Hồn của hắn công kích, liền ung dung cản lại, khiến cho hắn trong khoảng thời gian ngắn không phản ứng kịp.

Trên thính phòng, vô số khán giả đều kinh kêu thành tiếng.

- Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào dĩ nhiên thất bại, hơn nữa còn bị bại nhanh như vậy.

- Tiểu tử này đến tột cùng lai lịch ra sao, làm sao thực lực đáng sợ như vậy?

- Hai chiêu đánh bại Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào, người này tuyệt đối có tiềm lực xung kích mười thắng liên tiếp a.

Nghị luận dồn dập như dòng lũ, chấn động bên tai.

Trên võ đài.

Lão giả áo bào đen lần thứ hai đi tới.

- Chúc mừng vị thiếu hiệp kia, đánh bại Ma Đao Hoàng Vu Kiến Đào, cũng bỏ dở hắn thắng liên tiếp, thực lực của thiếu hiệp, khiến cho người kính nể, hiện tại thiếu hiệp có hai lựa chọn, một là cầm 1500 Huyền Thạch trung phẩm kết thúc, còn có một chính là tiếp tục khiêu chiến, một khi thắng liên tiếp xuống, tiền thưởng của ngươi sẽ tiếp tục tích lũy, không biết thiếu hiệp lựa chọn cái nào?

- Tiếp tục khiêu chiến, ta sẽ vẫn khiêu chiến đến mười thắng liên tiếp.

Diệp Huyền đã nghe qua, mỗi ngày thắng liên tiếp ghi chép nhiều nhất là mười tràng, vì có thể ở Đấu Vũ Hội nắm giữ nhiều quyền nói chuyện hơn, hắn đương nhiên sẽ không hiện tại liền xuống đài.

- Được, vị thiếu hiệp của chúng ta nói hắn muốn thu được mười thắng liên tiếp của ngày hôm nay, tuyên ngôn đủ thô bạo, có điều hắn hai chiêu đánh bại Ma Đao Hoàng, lão phu cũng cảm thấy không hẳn là ngông cuồng lớn tiếng, dưới đài có vị cường giả nào muốn khiêu chiến hắn hay không, đương nhiên, nếu chư vị cảm giác mình không phải đối thủ của vị thiếu hiệp này, thì không cần phải lên đài.

Lão giả rất biết gây xích mích tâm tình người, hắn vừa nói như vậy, tự nhiên trêu đến dưới đáy rối loạn tưng bừng.

Tuy thực lực của Diệp Huyền mạnh, nhưng vẫn không có mạnh đến mức độ khiến người ta khó có thể nhấc lên sức phản kháng, lão giả nói để bọn họ từng cái từng cái huyết dịch sôi trào.

- Để cho ta tới gặp gỡ các hạ.

Một tên võ giả thân hình khôi ngô, hai tay thô lược lên võ đài.

Trong tròng mắt hắn tỏa ra hào quang kinh người, từng bước một về phía trước, khí thế không ngừng ngưng tụ.

- Cuồng Đào Hãi Lãng.

Thời điểm khí thế ngưng tụ đến mức tận cùng, người này ra tay, quyền phong màu đen như đại giang rít gào, bao phủ về phía Diệp Huyền, trong quyền phong, tiếng sấm nổ vang, đinh tai nhức óc.

- Võ giả ở Hỗn Loạn Chi Thành, phổ biến so với võ giả ngoại giới mạnh hơn một phần.

Diệp Huyền vung lên Tài Quyết Chi Kiếm, ánh chớp lấp lóe, xì một tiếng, quyền phong hùng hồn phảng phất như vải vóc bị dễ dàng cắt vỡ.

Tuy đối phương hoàn toàn không phải đối thủ của mình, nhưng Diệp Huyền cũng ở thời khắc phân tích thực lực của mỗi người.

- Quần Sơn Áp Đính.

Nam tử khôi ngô kia đã sớm chuẩn bị, thấy thế cũng không ngoài ý muốn, trong tiếng rống giận dữ lại nổ ra một quyền.

Ầm!

Quyền ý cùng tuyệt nhiên lúc trước không giống nổ ra, quyền uy đầy trời trong nháy mắt hóa thành uy thế khủng bố nghẹt thở, quyền kình hình thành hư ảnh quần sơn hoàn toàn mờ mịt, trấn áp về phía Diệp Huyền.

- Răng rắc!

Trong quần sơn trấn áp, một ánh kiếm ác liệt xé rách trời cao, xé rách hư ảnh quần sơn trên võ đài, đánh thành phấn vụn, vẻ mặt của Diệp Huyền bình thản, chậm rãi đi về phía trước, phảng phất như cái gì cũng không thể ngăn cản bước chân của hắn.

- Ngũ Nhạc Phá Thiên.

Đại hán khôi ngô nghiêm nghị, trên đỉnh đầu bỗng dưng xuất hiện hư ảnh một ngọn núi, lực lượng Võ Hồn mạnh mẽ cùng Huyền Nguyên trong cơ thể cấp tốc dung hợp, hóa thành một quyền uy không gì địch nổi, oanh kích về phía Diệp Huyền.

Lệ phong ô minh, tiếng nổ vang kịch liệt bao phủ tất cả, chấn động đến mức toàn bộ võ đài đều rung động ầm ầm, uy thế đáng sợ kia làm người từ trong xương cũng thẩm thấu ra sợ hãi, khiến người ta ngơ ngác biến sắc.

- Xem ngươi làm sao đỡ chiêu này của ta.

Trong tiếng gió kịch liệt, khuôn mặt của đại hán khôi ngô dữ tợn, hai tay thô to có vẻ càng thêm cường tráng.

Hai chiêu trước vẻn vẹn chỉ là hắn vì ngăn cản bước chân của Diệp Huyền mà triển khai, mà một chiêu này mới là tuyệt kỹ chân chính của hắn, vì chính là có thể một đòn trúng đích.

Xì xì!

Sau một khắc, hai mắt của đại hán khôi ngô đột nhiên trừng trực.

Ánh kiếm lóe lên, hắn oanh kích ra hư ảnh ngọn núi đột nhiên chấn động, phát sinh nổ vang ầm ầm, ánh kiếm lại lóe lên, toàn bộ hư ảnh ngọn núi ầm ầm nổ tung, bị phân thành hai nửa, tiếp theo ánh kiếm ác liệt trút xuống, lấy tốc độ không thể tưởng tượng đánh nát Huyền Nguyên hộ thể của hắn, đánh bay ra ngoài, khóe miệng thổ huyết, chật vật ngã xuống đất.

Đại hán khôi ngô nằm trên đất, nhìn Diệp Huyền hời hợt thu hồi trọng kiếm, khóe miệng cay đắng không ngớt.

Lúc trước Ma Đao Hoàng bị đánh bại, rõ ràng là bởi vì tốc độ không bằng Diệp Huyền, bởi vậy ở đại hán khôi ngô này xem ra, mình sẽ giữ lấy ưu thế.

Vì lẽ đó hắn mới trước tiên lợi dụng hai chiêu phong tỏa thân hình Diệp Huyền, lại dùng chiêu thứ ba tiến hành tuyệt sát.

Hắn vốn nghĩ sách lược của mình tất nhiên có thể làm cho Diệp Huyền ăn quả đắng, đánh bại đối phương, đoạt được hơn một ngàn Huyền Thạch trung phẩm khen thưởng kia, không ngờ giao thủ một cái, hắn mới biết có bao nhiêu chênh lệch.
Chương 1429 Thiểm Điện Kiếm (1)

Từ trong ánh mắt bình tĩnh của Diệp Huyền, hắn có thể nhìn ra Diệp Huyền căn bản không có sử dụng tới toàn lực.

- Trận thứ hai, vẫn là vị thiếu hiệp kia đạt được thắng lợi.

Hắc y lão giả đi tới võ đài, cao giọng quát lên.

- Đáng sợ, thật là đáng sợ.

- Người này đến tột cùng nơi nào đến? Sao mạnh như thế?

Đoàn người nghị luận sôi nổi.

Trên thính phòng, đám võ giả trước kia ngồi ở phụ cận Diệp Huyền, đối với Diệp Huyền từng có chê cười, giờ khắc này không nhịn được liếc nhìn nhau, hít vào một ngụm khí lạnh.

Cái thứ nhất Ma Đao Hoàng, lấy tốc độ cùng mê huyễn xưng danh, Diệp Huyền có thể đánh bại hắn, còn có thể nói là khắc chế, nhưng cái thứ hai am hiểu lực lượng, Diệp Huyền vẫn ung dung đánh bại, có thể thấy được Diệp Huyền ở mỗi phương diện đều có trình độ kinh người, trước mười thắng liên tiếp, cũng không phải không có khả năng.

Diệp Huyền thắng liên tiếp hai trận, dưới đáy võ giả rụt rè trái lại càng thiếu, từng cái từng cái trong mắt đều lộ ra tâm ý hừng hực, rục rà rục rịch.

Võ giả đồng ý đi tới nơi như Hỗn Loạn Chi Thành, ngoại trừ cư dân bản thổ ra, những võ giả chân chính kia có thể nói không có một là hạng người nhát gan.

Mà rất nhiều võ giả hứng thú chính là cùng cao thủ quyết đấu, từ trong chiến đấu thu được càng nhiều cảm ngộ cùng lĩnh hội.

Mà quy củ của Đấu Vũ Hội là ở trên võ đài tái không thể dễ dàng giết người, một khi phát hiện tuyển thủ ở tình huống rõ ràng có thể thắng lợi, còn xuống tay ác độc giết người, thì nhất định sẽ đụng phải Đấu Vũ Hội trừng phạt.

Trong đó nhẹ thì trục xuất ra Hỗn Loạn Chi Thành, nặng thì tại chỗ đánh giết.

Vì lẽ đó Đấu Vũ Hội võ đài tái, mới sẽ hấp dẫn nhiều cường giả như vậy, cũng là bởi vì ở đây, có thể làm cho rất nhiều người ở trong chiến đấu học được kinh nghiệm, đồng thời sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng.

Mà cường giả như Diệp Huyền, không thể nghi ngờ là đối thủ bọn họ thích nhất.

Sau khi liền bại hai người, từng võ giả trước đã báo danh dồn dập lên võ đài.

Ba thắng liên tiếp!

Bốn thắng liên tiếp!

Sáu thắng liên tiếp!

Tám thắng liên tiếp!

Rất nhanh Diệp Huyền liền thắng tám tràng, chỉ cần lại thắng hai tràng, liền có thể đạt được mười thắng liên tiếp, chẳng những có thể ở Đấu Vũ Hội thu được đặc quyền nhất định, cũng có thể trở thành thành viên dự bị của Đấu Vũ Hội, tiến vào tầm nhìn của Đấu Vũ Hội.

- Người này thật đáng sợ, đã thắng liên tiếp tám tràng, còn có hai tràng liền có thể thu được mười thắng liên tiếp.

- Không biết có ai có thể ngăn bước chân của hắn.

- Trước trong chiến đấu, người này mỗi một lần đều là mấy chiêu giải quyết chiến đấu, Hỗn Loạn Chi Thành chúng ta lúc nào xuất hiện một vị thiên tài như thế?

Đoàn người nghị luận sôi nổi, toàn bộ thính phòng đâu đâu cũng có náo động.

Nếu như Diệp Huyền chỉ là một võ giả bình thường, tuy cũng sẽ khiến cho quan tâm, nhưng tuyệt đối sẽ không như hiện tại.

Thế nhưng bởi vì tuổi tác của Diệp Huyền thực quá tuổi trẻ, chỉ cần là người tầm mắt cao minh một ít, cũng có thể nhìn ra Diệp Huyền số tuổi thật sự nhiều nhất chỉ hơn hai mươi.

Thiên tài như vậy coi như là Hỗn Loạn Chi Thành cũng ít khi thấy.

Giả như hiện tại địa phương bọn hắn ở không phải Đấu Vũ Hội, mà là Vũ Tu Thánh Địa, nói không chắc đã có người Vũ Tu Thánh Địa sẽ mời Diệp Huyền gia nhập.

Đám người cá cược lúc trước mua Huyết Kiếm Vũ Đế, giờ khắc này tất cả đều hối hận không thôi.

Vừa nãy Huyết Kiếm Vũ Đế đánh cược Diệp Huyền có thể mười thắng liên tiếp, bọn họ còn đều cười nhạo Huyết Kiếm Vũ Đế là kẻ ngu si, hiện tại quay đầu lại xem, chân chính ngốc chính là bọn họ.

Hai bồi một a, lúc trước nếu như bọn họ theo Huyết Kiếm Vũ Đế đồng thời mua một trăm Huyền Thạch thượng phẩm, tuyệt đối có xác suất rất lớn có thể kiếm về gấp đôi, một trăm Huyền Thạch thượng phẩm đối với bất luận Vũ Hoàng nào mà nói, đều không phải số lượng nhỏ, càng không cần phải nói trên sân còn có nhiều Vũ Vương như vậy, thậm chí Vũ Tôn, đó là cái giá trên trời.

Mà bây giờ, Diệp Huyền mười thắng liên tiếp bồi suất đã rơi xuống một bồi mười, coi như Diệp Huyền thật có thể thu được mười thắng liên tiếp, bọn họ cũng chỉ có thể thắng được một phần mười tiền vốn, một khi thua, bọn họ sẽ mất hết cả vốn, nguy hiểm thực sự là quá lớn.

- Được, hiện tại Diệp Huyền thiếu hiệp của chúng ta đã thu được tám thắng liên tiếp, chỉ cần lại thắng hai tràng, liền có thể thu được mười thắng liên tiếp, mà hiện tại tiền thưởng, cũng đã tích lũy đến 2300 Huyền Thạch trung phẩm, để chúng ta hoan nghênh người khiêu chiến kế tiếp lên đài!

Lão giả ở bên cạnh lôi đài sục sôi hét cao.

Loạch xoạch...

Tiếng nói của hắn vừa ra, dưới đáy có ít nhất mấy bóng người đồng thời bay lượn lên, bắn về phía võ đài.

- Để Thiểm Điện Kiếm Hình Huy ta đến lĩnh giáo các hạ.

Chỉ là không chờ mấy bóng người này rơi xuống võ đài.

Đột nhiên một thanh âm lạnh lùng nghiêm nghị ở dưới đài vang lên.

Bá, lập tức một bóng người màu trắng bỗng dưng lướt ra, tốc độ nhanh chóng, như hồng yến tung bay, đi sau mà đến trước, phút chốc liền rơi ở trên sàn đấu.

Bạch quang tản đi, xuất hiện ở trước mặt mọi người chính là một thanh niên khoảng ba mươi tuổi, eo đeo một thanh trường kiếm, mặt gầy gò hẹp dài, đôi mắt óng ánh như sao, tỏa ra hàn mang ác liệt.

Trường kiếm bên hông người này chưa ra khỏi vỏ, trên người liền tỏa ra một luồng kiếm thế xông thẳng lên trời, phảng phất như cả người hắn chính là một thanh kiếm sắc biến thành, đứng vững ở trên lôi đài, cắt ra tất cả.

- Thiểm Điện Kiếm Hình Huy, dĩ nhiên là Thiểm Điện Kiếm Hình Huy.

- Ngày hôm qua mười thắng liên tiếp, nghe nói mục tiêu của hắn hôm nay là hai mươi thắng liên tiếp.

- Tu vi của người này cao tới bát giai nhị trọng đỉnh phong, đã từng một chiêu kiếm chém giết bảy tên Vũ Hoàng nhất trọng đỉnh phong.

Có người nhận thức võ giả này, dồn dập mở miệng, một mặt kích động.

- Một kiếm chém giết bảy tên Vũ Hoàng nhất trọng? Đùa gì thế? Giả đi.

Có người không tin.

- Việc này rất nhiều võ giả ở Hỗn Loạn Chi Thành đều nhìn thấy, không tin ngươi tiếp tục xem tiếp liền biết.

Mọi người tất cả đều thần tình kích động, dõi mắt quan sát.

- Thú vị, Thiểm Điện Kiếm Hình Huy kia lại lên đài.

Trong một bao sương, hai người trẻ tuổi đặt ngang hàng mà ngồi, người nói chuyện là một thanh niên mặt như ngọc, trên người mặc trường bào màu xanh, cầm trong tay quạt giấy, một bộ phong độ phiên phiên, mà một người khác ở bên cạnh hắn thì mặt lộ vẻ sát khí, vẻn vẹn là đứng ở nơi đó liền tỏa ra sát khí nồng nặc, khiến cho người không dám nhìn gần.
Chương 1430 Thiểm Điện Kiếm (2)

Nếu như có người quen thuộc đấu vũ tràng ở đây, nhất định sẽ nhận ra, hai người này chính là tháng trước thu được ba mươi thắng liên tiếp, trực tiếp gia nhập Đấu Vũ Hội Vô Ảnh Trảo Tư Không Thành cùng Bạch Ngọc công tử Lãnh Tiêu Vân.

- Thiểm Điện Kiếm Hình Huy này ngày hôm qua thi đấu ta xem qua, thật có chút thực lực, ngày hôm nay thu được hai mươi thắng liên tiếp nên rất có hi vọng, có điều tên này làm sao sẽ vào lúc này khiêu chiến tiểu tử kia, có chút làm mất thân phận đi, tiểu tử trên đài hoàn toàn có tư cách thu được mười thắng liên tiếp, ở tình huống bình thường chung quy phải cho người khác một cơ hội a.

- Hừm, khả năng là Thiểm Điện Kiếm Hình Huy không chờ được a, hắn vốn trước liền chuẩn bị lên, bây giờ nhìn đến đối thủ tốt có chút nhẫn nại không được. Chỉ là tiểu tử trên đài này muốn xui xẻo, mắt thấy mười thắng liên tiếp liền muốn tới tay, nhưng dã tràng xe cát, có điều cũng được, tiểu tử này mỗi cuộc tranh tài đều mấy chiêu phân thắng thua, còn chuẩn bị một lần thắng liên tiếp mười tràng, thua một lần vừa vặn chèn ép khí thế của hắn, cho hắn biết có lúc biết điều một ít mới là vương đạo, làm náo động quá mức, bình thường cũng không có kết quả gì hay.

Ở hai người này xem ra, mỗi lần Diệp Huyền đều giải quyết chiến đấu nhanh như vậy, tất nhiên là phát huy ra toàn bộ thực lực của mình, loại vì làm náo động này, không biết giấu tài, sớm muộn gì cũng sẽ đá vào tấm sắt.

Bọn họ làm sao biết, kỳ thực Diệp Huyền đã rất khắc chế thực lực của mình, hơn nữa còn ôm tâm tư hiểu rõ thực lực của tuyển thủ đấu vũ tràng, cũng không có bại lộ bao nhiêu thực lực.

Không ngờ thực lực của tám tuyển thủ phía trước đều không mạnh, coi như hắn hết sức khắc chế, cũng rất nhanh có thể kết thúc chiến đấu, ngay cả tâm tư chơi tiếp cũng không có.

Thiểm Điện Kiếm Hình Huy vừa lên đài, khí thế trên võ đài liền trở nên ác liệt, một luồng phong bạo vô hình quanh quẩn ở trên sàn đấu, phảng phất như kim thép đâm người.

- Cheng!

Tay phải hắn nắm chặt chuôi kiếm, nhẹ nhàng rút lưỡi kiếm ra một tấc, một luồng kiếm khí như rồng phóng lên trời, ở trên lôi đài khuấy động ra một tiếng rồng ngâm hổ gầm.

- Tiếp chiêu.

Quát lạnh một tiếng, hai mắt của Thiểm Điện Kiếm Hình Huy nhìn chòng chọc Diệp Huyền, tiếng nói vừa hạ xuống...

Bạch!

Liền như một luồng thanh phong, thân hình hắn bỗng dưng xẹt qua Diệp Huyền, sắp tới khiến người ta phản ứng không kịp nữa.

Xì xì xì, hư không như trang giấy bị tách ra, con mắt mọi người dưới đài còn chưa kịp nháy, ánh mắt còn chưa kịp bắt giữ, ánh kiếm đã cắt chém qua thân thể Diệp Huyền, đem cả người hắn chia năm xẻ bảy.

- Thật nhanh.

Mọi người kinh hãi.

Tuyệt đại đa số người ánh mắt cũng không kịp bắt giữ, chỉ nhìn thấy Thiểm Điện Kiếm Hình Huy thân thể lóe lên, từng đạo từng đạo sắc bén ánh kiếm cũng đã xuyên thấu thân thể Diệp Huyền.

Tên kia liền chết như thế?

Không ít người trong lòng khó có thể tin.

Nhưng mà Thiểm Điện Kiếm Hình Huy trên đài không có một chút vui thích nào, hắn xoay người, nhìn về phía một bên khác của võ đài.

Ở nơi đó, một bóng người chậm rãi hiện lên, không phải Diệp Huyền là ai?

- Quả nhiên thật sự có tài, có thể né tránh Phong Quyển Tàn Vân của ta, đáng tiếc vừa nãy một chiêu kia chỉ là món ăn khai vị, đón thêm một chiêu này của ta.

Vù!

Không có bảo lưu thực lực, trên người Thiểm Điện Kiếm Hình Huy đột nhiên lao ra một luồng kiếm ý ác liệt, hóa thành một đạo tinh khí óng ánh cuồn cuộn, đồng thời trường kiếm trong tay hắn lần thứ hai đâm ra, một tia chớp trong nháy mắt đi tới trước mặt Diệp Huyền, thổi bay tóc trên trán hắn.

- Cheng!

Diệp Huyền mặt không hề cảm xúc, trọng kiếm sau lưng phút chốc ra khỏi vỏ, bình thản không có gì lạ chém ra, trong nháy mắt chém ở trên mũi kiếm của Thiểm Điện Kiếm Hình Huy, từ bên trong phụt ra một luồng Huyền Nguyên chất phác.

- Keng!

Trọng kiếm cùng trường kiếm ở trong hư không va chạm, hai cỗ Huyền Nguyên xung kích không ngừng đan dệt, bắn ra đốm lửa óng ánh, cực kỳ xán lạn.

- Thật mạnh kiếm khí, đáng tiếc ở trước mặt Thiết Cát Kiếm Ý của ta làm sao cũng vô dụng, Thiết Cát Kiếm Ý, phá cho ta.

Thiểm Điện Kiếm Hình Huy gầm lên giận dữ, kiếm ý ác liệt trên trường kiếm phóng lên trời, nguyên bản trường kiếm ẩn chứa uy lực đáng sợ trong nháy mắt phóng ra hào quang óng ánh, khí tức Huyền Nguyên tăng lên đầy đủ mấy lần.

Xì xì xì!

Một loại ý cảnh cắt chém vạn vật hiện ra, phảng phất như có thể chặt đứt tất cả thế gian.

Ở dưới Thiết Cát Kiếm Ý bức bách, Tài Quyết Chi Kiếm của Diệp Huyền trước phụt ra Lôi Quang kiếm khí trong nháy mắt bị áp chế xuống, trong tiếng phốc phốc bị vỡ ra.

- Có chút ý nghĩa.

Diệp Huyền thu kiếm, sau đó trở tay đột nhiên chém ra.

- Răng rắc!

Vô số ánh chớp phun trào, trong đó ẩn chứa tâm ý phá diệt oanh kích Thiết Cát Kiếm Ý của Thiểm Điện Kiếm Hình Huy chia năm xẻ bảy.

- Lực lượng hủy diệt thật mạnh, chẳng lẽ là Hủy Diệt Kiếm Ý?

Thiểm Điện Kiếm Hình Huy biến sắc, ánh mắt nghiêm nghị, nghiêm túc nói:

- Đáng tiếc lực lượng hủy diệt của ngươi mạnh hơn, cũng không thể mạnh hơn Thiết Cát Kiếm Ý của ta.

Ầm ầm ầm!

Thiểm Điện Kiếm Hình Huy toàn lực thôi phát kiếm ý, một đạo kiếm khí thô to phóng lên trời, hư không chấn động kịch liệt, giống như muốn bị chia ra làm hai, loại khí thế bài sơn đảo hải kia làm cho tất cả mọi người đều biến sắc.

- Thiết Cát Kiếm Ý thật đáng sợ, Thiểm Điện Kiếm Hình Huy này tuyệt đối nắm giữ thực lực được hai mươi thắng liên tiếp, thậm chí có hi vọng xung kích ba mươi thắng liên tiếp.

Dưới đài vô số võ giả ánh mắt chấn động.

Thiểm Điện Kiếm Hình Huy ở ngày hôm qua thi đấu, vẫn lấy nhanh chiến thắng, tuyển thủ khiêu chiến hắn trên căn bản đều ở dưới kiếm pháp nhanh đến cực hạn kia bị thua.

Bởi vậy ở trong lòng rất nhiều người, Thiểm Điện Kiếm Hình Huy am hiểu nhất chính là tốc độ.

Nhưng hiện tại Thiết Cát Kiếm Ý bạo phát, ngay lập tức làm cho tất cả mọi người rõ ràng, kiếm pháp của hắn ở lực phá hoại cũng đã đạt đến mức cực hạn, kết hợp tốc độ kinh người, hầu như không nhìn ra chút kẽ hở nào.

Oanh ca!

Dưới kiếm ý thôi thúc, quét ngang tất cả, nghiền ép về phía Diệp Huyền.

- Thiết Cát Kiếm Ý là không tệ, có điều cũng phải đánh trúng ta lại nói.

Diệp Huyền lạnh lùng nở nụ cười, thân hình đột nhiên biến mất.

Trong tiếng nổ, ánh kiếm óng ánh chém xuống trên võ đài phát sinh nổ vang kịch liệt, nhưng mất đi bóng người của Diệp Huyền.

- Tốc độ thật nhanh, có điều ngươi nhanh hơn nữa có thể nhanh qua kiếm khí của ta sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK