Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1176 Phát triển nhanh (1)

Về xưng hô với Diệp Huyền thì Tiêu Vô Tận suy nghĩ rất lâu, gọi thẳng tên hơi không lễ phép, gọi Diệp thiếu gia thì rất khiêm tốn. Tiêu Vô Tận là gia chủ một gia tộc, không thể vứt bỏ sĩ diện. Nhưng Tiêu Vô Tận nhớ Diệp Huyền là một luyện dược và luyện hồn đại sư, gọi hắn là đại sư thì không quá khiêm tốn, cũng không mất lễ độ.

- Ý gia chủ là xóa bỏ võ hồn ban đầu của hắn rồi đặt Hắc Diệu Đằng Võ Hồn vào?

Tiêu Vô Tận vẻ mặt thấp thỏm gật đầu lia:

- Đúng rồi, là ý đó.

- Để ta thử xem.

Diệp Huyền hiểu rõ tâm tình của Tiêu Vô Tận, mộc linh chi thể cộng thêm võ hồn hệ thực vật Hắc Diệu Đằng sẽ giúp ích rất lớn cho việc tu luyện về sau của đệ tử này.

Thế này, thiếu niên có được mộc linh chi thể tuy rằng cường đại, nhưng nếu sở hữu võ hồn bình thường thì về sau dư sức đến Võ Hoàng bát giai, nhưng rất khó lên cao hơn.

Gài vào Hắc Diệu Đằng Võ Hồn nghịch thiên thì tương lai tiểu tử này chắc chắn có hy vọng trùng kích Võ Đế cửu giai, thành át chủ bài nghịch thiên nhất của Tiêu gia.

- Tả Viễn đại sư, nơi này cần người giúp một tay.

Trước tiên xóa bỏ võ hồn rồi đặt một võ hồn vào, so với chỉ bỏ vào một võ hồn có sự khác biệt lớn. Nếu có Tả Viễn ở một bên canh chừng thì xác suất thành công càng cao.

Tả Viễn cũng rất tò mò mộc linh thể trong truyền thuyết:

- Không thành vấn đề.

Hai người dẫn thiếu niên vào phòng luyện hồn.

Tiêu Vô Tận thấp thỏm chờ ngoài phòng luyện chế, căng thẳng cảm nhận dao động hồn lực từ bên trong truyền ra.

Luyện chế kéo dài hai canh giờ, sau đó phòng luyện chế két một tiếng mở cửa.

Tiêu Vô Tận bước tới ngay, căng thẳng hỏi:

- Huyền Diệp đại sư, Tả Viễn tháp chủ...?

Diệp Huyền cười nói:

- Gia chủ tự xem đi.

Thiếu niên đến trước mặt Tiêu Vô Tận, phát ra võ hồn của mình. Một cọng dây leo màu đen lấp lóe ánh sáng đung đưa trước mắt Tiêu Vô Tận, hơi thở võ hồn mạnh mẽ làm Tiêu Vô Tận giật mình.

Tiêu Vô Tận cực kỳ kích động, mặt đỏ rực:

- Thành công, thật sự thành công! Hai vị đại sư, chuyện đệ tử của ta là mộc linh thể...

Diệp Huyền biết Tiêu Vô Tận nghĩ gì, hắn ngắt lời:

- Yên tâm đi, chúng ta không phải loại người nhiều chuyện.

Tả Viễn thì không chú ý đến Tiêu Vô Tận, lão còn đang chìm đắm trong cách luyện hồn của Diệp Huyền.

Lúc trước Diệp Huyền xóa võ hồn và bỏ võ hồn mới vào người thiếu niên, hắn thi triển thủ pháp đem đến rung động vô cùng lớn cho Tả Viễn, đến bây giờ còn chưa tỉnh hồn.

Sau khi đưa Tiêu Viễn đi rồi Tiêu Vô Tận đến trước mặt Diệp Huyền, biểu tình căng thẳng truyền âm hỏi:

- Phải rồi, Huyền Diệp đại sư lúc trước có nói về Tiêu Bình...

Chuyện đã hứa với Tiêu Vô Tận tất nhiên Diệp Huyền không quỵt, hắn kể tỉ mỉ về cái chết của Tiêu Bình:

- Tiêu gia chủ, Tiêu Bình bị Uất Trì Kiệt của Uất Trì gia giết...

Biểu tình Tiêu Vô Tận giật mình, người phát ra sát khí:

- Cái gì?! Ta biết ngay mà, trong Thiên Đô phủ trừ Uất Trì gia ra còn có ai dám giết người của Tiêu gia ta!

Mặt Tiêu Vô Tận dữ tợn, mắt đỏ ngầu, sát khí vô tận như đại dương ập đến.

Diệp Huyền tin nếu Uất Trì Bất Công còn ở đây thì Tiêu Vô Tận sẽ tìm đối phương liều mạng.

Tả Viễn đứng một bên cảm nhận khí thế trên người Tiêu Vô Tận, lập tức đứng che trước mặt Diệp Huyền, hừ lạnh một tiếng:

- Tiêu gia chủ muốn làm gì?

Diệp Huyền và Tiêu Vô Tận nói chuyện qua truyền âm, Tả Viễn tưởng sát khí của Tiêu Vô Tận là nhằm vào Diệp Huyền. Nhưng dù Tiêu Vô Tận không cố ý nhằm vào Diệp Huyền thì vô tình lộ ra sát khí đã đánh vào người hắn, đè ép hắn khó thở.

Nhờ Diệp Huyền rất quen thuộc lực lượng Võ Hoàng, đổi lại Võ Vương bình thường đã hộc máu vì sát khí này.

Tiêu Vô Tận lấy lại tinh thần từ nỗi giật mình, vội thu về khí thế, nhưng sát khí còn sôi trào trong mắt:

- Huyền Diệp đại sư, Tả Viễn đại sư, mới rồi ta quá kích động, thật sự xin lỗi.

Diệp Huyền xua tay:

- Tiêu gia chủ, ta nghe Uất Trì Kiệt và Tiêu Bình đối thoại dường như Tiêu Bình của quý gia tộc biết nơi bí ẩn gì đó biến đổi, nên bị Uất Trì Kiệt giết. Ta không rành nguyên nhân cụ thể, Tiêu gia chủ có thể tự tìm hiểu. Nhưng ta hy vọng Tiêu gia chủ đồng ý ta một điều là nguyên nhân chết của Tiêu Bình trừ các hạ ra ta không hy vọng bất cứ ai biết là đồn ra từ miệng của ta.

Diệp Huyền không sợ gì Uất Trì gia, nhưng mục tiêu hàng đầu của hắn là phát triển thế lực của mình, tăng cao thực lực, hắn không muốn xen vào xung đột của nhiều thế lực.

Nếu để Uất Trì gia biết là Diệp Huyền nói cho Tiêu Vô Tận biết tin, chắc chắn Uất Trì gia sẽ tràn ngập oán hận Huyền Quang các. Lúc ở ngoài Thiên Đô phủ Diệp Huyền đã giết Mạc Thiên Sơn khách khanh của Uất Trì gia, nếu bị đối phương tra ra chắc chắn sẽ xuống tay với Huyền Quang các, Diệp Huyền không muốn điều đó xảy ra.

Tiêu Vô Tận hiểu nỗi băn khoăn của Diệp Huyền, nói ngay:

- Huyền Diệp đại sư hãy yên tâm, Tiêu Vô Tận ta không phải loại người bán đứng bằng hữu. Chuyện hôm nay tại hạ xin đa tạ, chờ sau này có cơ hội sẽ báo đáp.

Tiêu Vô Tận chắp tay không nói thêm nữa, xoay người rời khỏi đây, đã sốt ruột muốn điều tra nguyên nhân chết của Tiêu Bình.

Trải qua một phen sóng gió rốt cuộc Huyền Quang các yên tĩnh lại.

Đám người Tô Tú Nhất dọn dẹp Huyền Quang các bị hư hỏng. Sau trận chiến này Huyền Quang các bị phá hoại nhưng danh tiếng vang dội, sau này không ai dám giương oai trong Huyền Quang các nữa.

Suy nghĩ của Diệp Huyền khác với mọi người, hắn thầm thở dài, hơi bất mãn tu vi của mình.

Nếu hôm nay không có Tả Viễn xuất hiện, người này còn là đồ đệ của Công Dương Vũ thì kết cục của Huyền Quang các khó đoán trước.

Huyền Quang các bây giờ mới có sức chiến đấu bát giai nhị trọng, cách biệt rất lớn với bá chủ thật sự. Đừng nói đối kháng Vô Lượng sơn, trong Thiên Đô phủ thế lực hạng hai mà Huyền Quang các còn không thuộc hàng cao.

Diệp Huyền hiểu rõ Tả Viễn có thể kiêu ngạo trong Thiên Đô phủ là vì thân phận luyện hồn sư Thần Đô, nếu không thì Uất Trì Bất Công, Tiêu Vô Tận chẳng để mặc lão làm càn.

- Xét cho cùng tại thực lực của mình quá yếu.

Diệp Huyền nôn nóng muốn tăng cao thực lực của bản thân, nhưng hắn biết võ giả tu luyện phải đặt từng dấu chân, việc rút củi dưới đáy nồi dễ bị hủy căn cơ.

Sau khi giải quyết võ hồn cho Tiêu Vô Tận xong Diệp Huyền ra ngoài Huyền Quang các, bỗng thấy Ưng Nhãn Hoàng Khâu Vô Song còn chưa đi.

- Ưng Nhãn Hoàng, còn có chuyện gì không?
Chương 1177 Phát triển nhanh (2)

Khâu Vô Song thấy Diệp Huyền liền bước tới gần, khom người nói:

- Diệp thiếu gia, Khâu Vô Song muốn tham gia vào Huyền Quang các, xin Diệp thiếu gia thu nhận.

Lúc trước thấy Diệp Huyền bày ra tạo nghệ luyện hồn là Khâu Vô Song đã hoàn toàn phục hắn.

Nhiều năm qua Khâu Vô Song luôn là tán tu, thoạt trông tiêu sái nhưng trong lòng rất cô đơn, đau khổ. Vì tán tu rất khó khăn khi tu luyện, tài nguyên gì cũng phải tự kiếm.

Khâu Vô Song còn đỡ chút, vì có thực lực, thủ đoạn, danh tiếng, được báu vật nhiều tán tu bình thường không thể có.

Nhưng được ích gì?

Nhớ lúc trước Khâu Vô Song tu luyện tẩu hỏa nhập ma, tuy có Khổ Tâm Thảo nhưng không được một viên Khổ Tâm đan nào, phải lạy lục khắp nơi.

Diệp Huyền chỉ giây lát đã luyện chế ra Khổ Tâm đan, thực hiện việc Khâu Vô Song không cách nào hoàn thành. Điều này làm Khâu Vô Song càng bất đắc dĩ với thân phận tán tu hơn nữa.

Đương nhiên nếu Khâu Vô Song đồng ý trở thành cung phụng hoặc khách khanh thì nhiều gia tộc Thiên Đô phủ vui lòng nhận liền, Uất Trì gia và Tiêu gia chưa chắc từ chối.

Nhưng cá tính Khâu Vô Song cao ngạo, không muốn làm chuyện thấp cổ bé họng. Tán tu như Khâu Vô Song nếu tham gia vào gia tộc lớn thì địa vị thấp nhất. Nên Khâu Vô Song không giống tán tu khác hễ tu vi có thành tựu liền tham gia vào gia tộc.

Nhưng sau khi thấy Huyền Quang các, lần đầu tiên Khâu Vô Song muốn vào một thế lực.

Bây giờ điều Khâu Vô Song buồn bực nhất là lúc trước Diệp Huyền luyện chế giùm Khổ Tâm đan, tiếc rằng Khâu Vô Song không bắt giữ cơ hội đề nghị tham gia Huyền Quang các, giờ đòi xin có khi nào gây ấn tượng nịnh nọt với hắn không?

Diệp Huyền không biết Khâu Vô Song muốn nói cái gì ai ngờ là xin vào Huyền Quang các, hắn sửng sốt.

Khâu Vô Song thấy Diệp Huyền không trả lời thì cười khổ nói:

- Diệp thiếu gia, ta đã lỗ mãng, Huyền Quang các của Diệp thiếu gia sao có thể tùy tiện tham gia vào. Diệp thiếu gia bận việc đi, tại hạ cáo từ.

Khâu Vô Song bất đắc dĩ định rời đi.

Diệp Huyền hiểu ý Khâu Vô Song, hắn vui vẻ nói:

- Ưng Nhãn Hoàng hiểu lầm, vừa rồi ta không kịp phản ứng. Huyền Quang các chúng ta đương nhiên hoan nghênh cường giả như Ưng Nhãn Hoàng tham gia, nếu các hạ đồng ý thì sau này sẽ là hộ pháp của Huyền Quang các, có thể tọa trấn ở Huyền Quang các.

Diệp Huyền rất hoan nghênh Ưng Nhãn Hoàng tham gia, đừng nói Khâu Vô Song là cường giả mạnh còn hơn Tô Tú Nhất, chỉ vì lúc nguy cấp nhất đã đứng ra bênh vực Huyền Quang các cũng đủ khiến hắn không từ chối lời xin.

Nghe Diệp Huyền đồng ý còn cho làm hộ pháp, Khâu Vô Song hân hoan vội vàng thi lễ:

- Khâu Vô Song kính chào các chủ!

Diệp Huyền vội nói:

- Ưng Nhãn Hoàng đừng khách sáo vậy, trong Huyền Quang các chúng ta không phân biệt cấp bậc rõ ràng, mỗi người tại đây là một thành viên của Huyền Quang các.

Khâu Vô Song cung kính nói:

- Vâng, các chủ đừng xưng hô phong hào của ta nữa, gọi tên là được.

Nhóm Tô Tú Nhất biết tin Khâu Vô Song tham gia Huyền Quang các thì rất mừng.

Khâu Vô Song cực kỳ nổi tiếng trong tán tu, thực lực cũng số một trong tán tu. Có Khâu Vô Song thì không cần sợ một số rắc rối nhỏ.

Đương nhiên trải qua chuyện hôm nay thì sau này Huyền Quang các sẽ không gặp rắc rối nhỏ nữa.

Khâu Vô Song tham gia đem đến nhắc nhở cho nhóm Diệp Huyền.

Huyền Quang các đang dần khuếch trương, sắp không đủ người dùng. Trong tán tu có nhiều nhân tài, nếu họ muốn thì có thể đoàn kết tán tu lại hình thành lực lượng lớn.

Diệp Huyền nói ra đề nghị này, nhóm Tô Tú Nhất lập tức xem trọng, ai nấy rất hưng phấn.

Nếu làm được thì thế lực Huyền Quang các sẽ tăng trưởng gấp đôi.

Chuyện này liên quan nhiều thứ, không thể làm xong hết trong một lần.

Hôm nay chuyện đã xảy ra trong Huyền Quang các tuy nhiều người Thiên Đô phủ biết nhưng không phải mỗi người đều nghe tin. Rất nhanh vụ việc Huyền Quang các lan khắp ngõ ngách Thiên Đô phủ.

Khi nghe nói Diệp Huyền một thiếu niên gần hai mươi tuổi trong tỷ thí luyện hồn đánh bại Vinh Dương phó hội trưởng Hồn Sư Tháp thì người trong Thiên Đô phủ đều ngây ngẩn.

Tin Lý gia bị diệt hoàn toàn truyền ra càng khiến Thiên Đô phủ rúng động.

Hơn mười cường giả Hồn Sư Tháp và cường giả Lý gia đại chiến động trời trong phủ đệ Lý gia, tất cả đệ tử dòng chính Lý gia có một nửa người chết, số cường giả còn lại bị bắt nhốt.

Lý gia đường đường là một trong sáu thế lực lớn hầu như thành tro bụi trong một đêm.

Các thế lực dòm ngó nhiều tài sản Lý gia quản lý.

Trải qua tranh đấu gay gắt có ba mươi phần trăm tài sản của Lý gia bị Uất Trì gia, Tiêu gia nuốt. Hai mươi phần trăm bị ba thế lực lớn Lâm gia, Từ gia, Chu gia nuốt. Năm mươi phần trăm thì có hai mươi phần trăm bị Hồn Sư Tháp giành, ba mươi phần trăm còn lại Hồn Sư Tháp giao cho Huyền Quang các.

Theo Tả Viễn nói Hồn Sư Tháp của lão lệ thuộc Thần Đô, được đến tài sản phần lớn sẽ nộp lên trên, không bằng để lại cho người mình.

Kết quả là Huyền Quang các vốn chỉ là thế lực trung đẳng chớp mắt thành thế lực số một dưới năm thế lực lớn còn lại của Thiên Đô phủ, có xu hướng thay thế Lý gia thành thế lực lớn thứ sáu.

Dĩ nhiên muốn chính thức thành thế lực lớn thứ sáu không chỉ dựa vào tài phú, còn phải có Võ Hoàng bát giai tam trọng tọa trấn, Huyền Quang các còn thiếu điều này.

Một tháng sau, Thiên Đô phủ lần nữa yên ổn lại, Huyền Quang các hoàn toàn nuốt ba mươi phần trăm tài sản của Lý gia. Nhóm Diệp Huyền mở ba chi nhánh Huyền Quang các trong ba tòa thành khác ở Thiên Đô phủ.

Cùng với thế lực khuếch trương, điểm yếu thiếu người của Huyền Quang các phô bày ra.

Rất nhanh ngày thứ hai Huyền Quang các tuyên bố thông cáo tuyển nhận một đám cường giả, người làm trong Thiên Đô phủ.

Diệp Huyền sớm lên kế hoạch này nhưng đến bây giờ mới công bố ra.

- Huyền Quang các mới nổi sắp chiêu người!

Chỉ giây lát tin tức này như gió thổi khắp Thiên Đô phủ, dẫn đến sóng to gió lớn.

Gần đây Huyền Quang các rất nổi bật, ai ra đường cái Thiên Đô phủ hỏi gần đây thế lực nào nổi tiếng nhất thì trong một trăm người có chín mươi người trả lời là Huyền Quang các.

Nên nghe tin Huyền Quang các muốn tuyển người thì vô số tán tu chạy tới xin vào.

Có thể trở thành cường giả, hơn nữa sinh tồn trong Thiên Đô phủ thì võ giả tán tu không ngốc, họ rất láu cá, biết tham gia thế lực nào có lợi cho mình nhất.

Một tán tu muốn vào thế lực suy xét kỹ nhất một điều là tài nguyên.

Vì tán tu kiếm được tài nguyên rất ít, dù được một số báu vật cũng khó chuyển hóa thành tài nguyên tăng cao thực lực của bản thân.
Chương 1178 Thế lực mãnh liệt tăng lên

Nên bọn họ muốn đột phá, tiến bộ hơn thì thường phải chọn tham gia vào một số thế lực lớn.

Nhưng một số tài nguyên không phải tham gia vào thế lực lớn là sẽ nhận được. Vì tài nguyên khan hiếm dù là trong thế lực lớn cũng không có nhiều, lựa chọn tham gia thế lực nào thành điều tán tu phải suy xét cho kỹ.

Trên nguyên tắc có hai điều.

Đầu tiên là thế lực này càng lúc càng tốt. Vì thực lực càng lớn năng lực kiếm tài nguyên càng mạnh, xác suất tán tu nhận được tài nguyên sẽ lớn hơn.

Thứ hai là thế lực này càng công bằng càng tốt.

Nhưng sáu thế lực lớn mạnh nhất Thiên Đô phủ đều là thế lực gia tộc, khiến nhiều tán tu rất e ngại.

Bọn họ tham gia vào thế lực gia tộc dù tu vi mạnh đến đâu, địa vị cao cỡ nào cũng chỉ là tử đệ xứ ngoài. Trừ phi bọn họ thông hôn sửa họ hòa mình vào gia tộc, nếu không chỉ làm khách khanh, cung phụng lỡ có tài nguyên khan hiếm thì không đến lượt bọn họ.

Chuyện này rất bình thường, ngẫm lại xem ví dụ một gia tộc chỉ có một món báu vật quý hiếm chắc chắn dành cho tử đệ dòng chính nhà mình chứ không để cho người lạ, vấn đề này khỏi nghĩ nhiều cũng biết.

So với gia tộc thì Hồn Sư Tháp, hiệp hội Luyện Dược Sư, thương hội thích hợp cho các tán tu tham gia.

Nhưng các thế lực Hồn Sư Tháp, hiệp hội Luyện Dược Sư trong Thiên Đô phủ không có dã tâm khếch trương, nhân viên hộ vệ phần lớn là từ cấp trên phái xuống, không cần chiêu lãm. Vì vậy đa số tán tu Thiên Đô phủ muốn tham gia mà không có cửa vào.

Huyền Quang các xuất hiện bù đắp khoảng trống này.

Về thế lực, Huyền Quang các là thế lực đỉnh phong chỉ thua năm gia tộc lớn, có quan hệ rất thân thiết với Hồn Sư Tháp.

Về năng lực, Huyền Quang các siêu nghịch thiên về luyện dược, luyện hồn, luyện khí, trận pháp. Người nào tham gia vào Huyền Quang các sẽ được trợ giúp rất lớn, không cần lo về thiếu thốn tài nguyên.

Về công bằng, Huyền Quang các là tổ chức thương nghiệp, mới thành lập không lâu, không có nhiều người cơ bản. Không như gia tộc có ngàn vạn đệ tử, nhiều tài nguyên không đến lượt người mới tham gia vào.

Tổng hợp các mặt lại khiến Huyền Quang các thành miếng bánh ngon trong mắt vô số tán tu.

Trong phút chốc đội xếp hàng dài trước cửa Huyền Quang các, đông nghẹt người ồn ào.

Bọn họ sợ Huyền Quang các chiêu được người sẽ ngừng thông báo tuyển dụng, mất đi cơ hội nên ai nấy chen chúc kéo đến.

Đám người Tô Tú Nhất ở bên trong chờ nhận người thấy cảnh náo nhiệt này thì ngạc nhiên. Bọn họ biết Huyền Quang các không lo không tìm được người làm, nhưng mấy người này nhiệt tình hơi quá mức.

Diệp Huyền nhìn ngày càng nhiều người chen lấn trước cửa Huyền Quang các muốn xin vào, hắn bay lên chỗ cao nói:

- Các vị đừng chen chúc, cứ bình tĩnh. Huyền Quang các chúng ta chiêu người sẽ không giới hạn trong hôm nay, luôn luôn mở rộng! Tức là bất cứ lúc nào, chỉ người có năng lực là có thể tham gia vào Huyền Quang các. Nên xin mọi người hãy xếp hàng, cố gắng điền vào đầy đủ bảng chúng ta đưa, người ghi càng đầy đủ thì cơ hội vào Huyền Quang các càng lớn. Cần nói rõ trước là Huyền Quang các chúng ta yêu cầu nhân viên cực kỳ nghiêm khắc, tình huống cụ thể thì đến lúc đó ta sẽ thông báo cho mọi người.

Diệp Huyền nói xong đội người xếp hàng ngoài cửa yên ổn lại, nhưng đám đông không tán đi. Vì bọn họ biết tuy Huyền Quang các nói người có năng lực thì lúc nào cũng có thể tham gia, nhưng giờ đang là lúc Huyền Quang các cần chiêu người, xin vào trong mấy ngày nay là có hy vọng lớn nhất.

Nói xong Diệp Huyền không quan tâm nữa, việc chiêu người hắn giao cho nhóm Tô Tú Nhất làm. Yêu cầu của Diệp Huyền rất rõ ràng, ai muốn vào Huyền Quang các phải kể rõ lai lịch, loại người làm xằng làm bậy, phẩm hạnh không tốt thì Huyền Quang các kiên quyết không cần.

Dù vậy người đến báo danh nối liền không dứt.

Chỉ ba ngày Huyền Quang các đã nhận mấy chục cường giả.

Trong đó có ba Võ Hoàng bát giai nhị trọng, gần mười Võ Hoàng bát giai nhất trọng, còn lại là cường giả Võ Vương thất giai.

Lực lượng khổng lồ như vậy rót vào khiến Huyền Quang các nhanh chóng lớn mạnh.

Huyền Quang các chiêu người quy mô lớn tạm chấm dứt.

Huyền Quang các bây giờ chưa đến trình độ mạnh bằng hai gia tộc lớn, kém hơn Từ gia, Lâm gia, Chu gia một chút, nếu nhận quá nhiều người thì chỉ có nước nuôi không người ta.

Hai ngày nay Diệp Huyền bận tối mặt tối mũi, rốt cuộc có thời gian tạm nghỉ.

Diệp Huyền mới rảnh tay thì Tô Tú Nhất đột nhiên tìm đến.

- Diệp thiếu gia, Dương Tu đại sư của Thiên Đô phủ đến bái kiến.

Diệp Huyền sửng sốt:

- Dương Tu?

Sau đó Diệp Huyền phản ứng lại, Dương Tu là luyện hồn sư thất phẩm khác trong Thiên Đô phủ.

Nguyên Thiên Đô phủ số luyện hồn sư thất phẩm không nhiều hơn năm ngón tay, Dương Tu nằm trong số đó, thân phận có chút cao quý.

Lúc trước Diệp Huyền và Vinh Dương tỷ thí luyện hồn Dương Tu là một trong những người chứng kiến.

Diệp Huyền thầm thắc mắc:

- Dương Tu đến Huyền Quang các làm gì?

Nhưng đối phương tới cửa bái phỏng, Diệp Huyền không tiện từ chối, hắn nói:

- Cho vào đi.

Chốc lát sau Tô Tú Nhất đưa một lão nhân đến.

Dương Tu vừa đến nơi đã tới gần hành lễ với Diệp Huyền, thái độ cung kính, tư thái thấp kém:

- Huyền Diệp đại sư, mạo muội tiến đến mong thứ lỗi cho.

Diệp Huyền vội nâng đối phương dậy:

- Dương Tu đại sư khách sáo rồi.

Diệp Huyền thầm thắc mắc, Dương Tu dù gì là luyện hồn sư thất phẩm, thái độ thấp kém như vậy hơi bị kỳ.

Diệp Huyền không đoán ra ý đồ của Dương Tu, không tiện thất lễ, hắn dẫn đối phương đến phòng tiếp khách, pha ly trà.

Dương Tu bước lên giành ấm trà, đổ một ly cho Diệp Huyền, cung kính đưa tới:

- Huyền Diệp đại sư đừng nhúc nhích, để ta, để ta làm cho!

Dáng vẻ Dương Tu khiêm tốn làm Diệp Huyền không chịu nổi, đối phương dù gì là một luyện hồn sư thất phẩm, đi đến đâu cũng nhận người tôn kính, có cần bày ra thái độ như vậy không?

Diệp Huyền lười đoán đối phương đến vì chuyện gì, hắn hỏi thẳng:

- Dương Tu đại sư đừng khách sáo vậy, không biết đại sư tiến đến có chuyện gì? Nếu có chỗ nào Huyền mỗ giúp được cứ nói, miễn Huyền mỗ làm được thì sẽ không từ chối.

Dương Tu nghe Diệp Huyền nói vậy mặt nhăn nhó:

- Cái đó...

Diệp Huyền nghi ngờ hỏi:

- Dương Tu đại sư có gì khó nói sao?

Dương Tu do dự một chút rồi cắn chặt răng dường như đặt quyết tâm rất lớn, bật thốt:

- Huyền Diệp đại sư, ta muốn bái ngươi làm sư phụ!

Nói xong Dương Tu cung kính hành lễ, dáng vẻ chân thành.

Diệp Huyền ngây ra, hắn tưởng mình nghe lầm.

Bái sư?
Chương 1179 Thái độ kiên quyết (1)

Một luyện hồn sư thất phẩm nổi tiếng như cồn trong Hồn Sư Tháp muốn bái thiếu niên như hắn làm sư phụ?

Cười chết người.

Không nói cái khác, chỉ nói tuổi, Dương Tu trông không quá già nhưng Diệp Huyền chắc chắn đối phương trên sáu mươi tuổi, còn hắn chỉ hai mươi tuổi, hai người kém nhau gấp mấy lần.

Nhưng xem bộ dạng của Dương Tu không giống nói đùa. Vẻ mặt Dương Tu thành kính, mắt lộ mong chờ và thấp thỏm tỏ rõ vô cùng nghiêm túc. Nhưng Diệp Huyền nhìn xem cũng không bình thường.

Thấy Diệp Huyền mãi không đáp lời, Dương Tu sốt ruột nói:

- Huyền Diệp đại sư đừng lo về thành ý cúa tại hạ, cái gọi là kẻ thành đạt làm sư, Dương Tu ta xuất thân nhà nghèo, tư chất ngu dốt không bái đại sư đỉnh phong nào nên đi con đường luyện hồn cực kỳ khó khăn. Lúc trước đại sư chiến với Vinh Dương, tại hạ thấy rõ, cảm xúc sâu sắc, cảm thấy đạo luyện hồn mênh mông không có cuối, cần người dẫn đường đi tới. Hy vọng đại sư sẽ nhận tại hạ!

Dương Tu thật lòng muốn bái Diệp Huyền làm sư phụ. Tuy là luyện hồn sư thất phẩm nhưng Dương Tu xuất thân nhà nghèo, không nhận dạy dỗ có hệ thống, một đường trải qua gian khổ mới đi tới cửa ải thất phẩm. Có thể nói Dương Tu là đại biểu tự lực cánh sinh, làm tán tu, tuy lão là luyện hồn sư thất phẩm nhưng địa vị khác với luyện hồn sư thất phẩm khác của Thiên Đô phủ. Về tạo nghệ luyện hồn thật sự thì Dương Tu không cách nào so sánh với Vinh Dương phó tháp chủ Hồn Sư Tháp.

Mấy năm nay Dương Tu đột phá thất phẩm nhưng phát hiện đường luyện hồn mình đi càng lúc càng hẹp, con đường phía trước dài dặc không thấy điểm dừng chân, mãi khi mấy hôm trước lão chứng kiến Diệp Huyền và Vinh Dương so đấu.

Trận tỷ thí đó Diệp Huyền bày ra tạo nghệ luyện hồn đem đến rung động cực lớn cho Dương Tu. Lão chưa từng biết luyện hồn có thể như vậy.

Đặc biệt Diệp Huyền dùng Hắc Diệu Đằng Võ Hồn đánh bại Bất Tử Hỏa Điểu Võ Hồn, làm Dương Tu cực kỳ rúng động.

Làm Dương Tu giật mình nhất là tuổi của Diệp Huyền, một thiếu niên khoảng hai mươi tuổi đánh bại Vinh Dương cường giả nổi danh luyện hồn nhiều năm, còn là so đấu thật sự, không có kỹ xảo gì.

Điều này nói lên cái gì?

Đồ ngốc đều nhìn ra lai lịch của Diệp Huyền tuyệt đối không giống bình thường, người dạy luyện hồn cho hắn chắc chắn là luyện hồn sư nghịch thiên nhất đại lục. Chỉ có cường giả đỉnh phong nhất mới dạy ra thiên tài kinh người như thế.

Nên qua thời gian dài suy xét Dương Tu đặt quyết tâm muốn bái Diệp Huyền làm sư phụ.

Dương Tu biết rõ nếu không có người dẫn đường chỉ lối cho mình, với thân phận tán tu mặc kệ lão tu luyện khắc khổ cỡ nào đời này đến đỉnh thất phẩm là cực hạn, muốn tiến bộ hơn chỉ có nước bái luyện hồn sư cường đại làm sư phụ.

Nhưng những luyện hồn sư cường đại trong Thần Đô rất xem trọng thiên phú, Dương Tu là lão già bảy mươi, tám mươi tuổi rồi, dù tu vi không thấp nhưng không thể nào bái vào môn hạ những luyện hồn sư đỉnh phong.

Tổng hợp lại mọi thứ mới có biểu hiện vừa rồi của Dương Tu.

Dương Tu không biết rằng lão bái sư làm Diệp Huyền không biết nên nói cái gì.

Diệp Huyền lắc đầu nói:

- Dương Tu đại sư nếu muốn học tập luyện hồn thì không thành vấn đề. Cùng là luyện hồn sư, có thể luận bàn với nhau, nhưng bái sư thì tuyệt đối không thể.

Dương Tu nghe vậy sốt ruột nói:

- Huyền Diệp đại sư, không biết đại sư có gì băn khoăn? Tại hạ thật lòng muốn bái Huyền Diệp đại sư làm sư phụ, xin đại sư hãy nhận ta làm đồ đệ!

Diệp Huyền lắc đầu nói:

- Không phải băn khoăn gì, ta nhận đồ đệ có thiên vị riêng, sẽ không tùy ý nhận người.

Không phải Diệp Huyền coi thường gì Dương Tu mà hắn không quá thích thu đồ đệ.

Kiếp trước địa vị, thân phận của Diệp Huyền cao quý, người muốn bái hắn làm sư phụ nhiều không đếm hết. Những thiên tài trong thế lực đỉnh phong hàng đầu trên đại lục muốn nghe hắn giảng bài, nhưng Diệp Huyền không thu một đệ tử nào.

Ngay cả Hoàng Phủ Tú Minh chỉ xem như đệ tử ký danh của Diệp Huyền chứ không phải chính thức.

Huống chi không biết lai lịch của Dương Tu thế nào, Diệp Huyền nhìn tính cách của lão thuộc dạng si mê đạo luyện hồn, không rành ứng xử giao tiếp. Dù vậy Diệp Huyền không muốn thu người xa lạ làm đồ đệ, thậm chí đệ tử ký danh cũng không được.

- Dương Tu đại sư nếu muốn học tập thuật luyện hồn không cần phải bái ta làm sư, đường luyện hồn dài dặc, không ai nói được điểm cuối ở đâu. Hơn nữa Dương Tu đại sư đường đường là luyện hồn sư thất phẩm mà bái ta làm sư phụ sẽ đả kích lớn đến danh tiếng của đại sư, xin hãy nghĩ kỹ lại.

Dương Tu lắc đầu nói:

- Tại hạ không quan tâm danh tiếng gì đó, cái tại hạ quan tâm là có thể đi bao xa trên đường luyện hồn. Có phải Huyền Diệp đại sư lo tại hạ không có lòng chân thành? Hoặc có mưu đồ gì khác? Huyền Diệp đại sư yên tâm, tại hạ thề tại đây thật lòng muốn bái người làm sư phụ, cái gọi là một ngày làm sư suốt đời làm phụ thân. Nếu sau này Dương Tu ta bán đứng đại sư thì cho ta bị sét đánh ngũ lôi oanh đỉnh, không chết tử tế được!

Khi Dương Tu thề dùng chút ý niệm, trong giọng nói chất chứa hồn lực bày tro quyết tâm.

Kiểu thề này tuy làm trái chưa chắc sẽ ứng nghiệm, nhưng thêm vào ý niệm thì khi không thực hiện lời thề sẽ ảnh hưởng lớn đến trái tim võ đạo, nhẹ thì tu vi khó tiến bộ, giậm chân tại chỗ, nặng thì đạo tâm tán loạn, tẩu hỏa nhập ma, đầu mình hai nơi.

Thái độ kiên quyết của Dương Tu làm Diệp Huyền hơi rung động, nhưng bảo hắn nhận làm đồ đệ thì vẫn khó chấp nhận.

Đang lúc Diệp Huyền nhức đầu giọng Tô Tú Nhất vọng vào:

- Diệp thiếu gia, Tả Viễn tháp chủ đến thăm.

Tô Tú Nhất mới dứt lời đã nghe giọng Tả Viễn sang sảng vang lên:

- Huyền Diệp tiểu hữu bận dữ vậy, nhiều ngày rồi không đến Hồn Sư Tháp chơi, nhìn xem lão phu mang gì cho ngươi.

Tả Viễn vừa cười lớn vừa vào phòng khách, thấy Dương Tu có mặt thì sửng sốt, cười chào:

- Thì ra Dương Tu đại sư cũng ở đây.

Dương Tu là luyện hồn sư thất phẩm của Thiên Đô phủ, Tả Viễn làm tháp chủ Hồn Sư Tháp đương nhiên biết mặt.

Thấy Tả Viễn đến Diệp Huyền như trút được gánh nặng, hắn chào hỏi xong quay sang nói với Dương Tu:

- Dương Tu đại sư, việc của người quan trọng, Tả Viễn đại sư đến chơi, hay là chờ lát nữa chúng ta bàn lại?

Dương Tu biết ý của Diệp Huyền, cười nói:

- Huyền Diệp đại sư, Tả Viễn tháp chủ đã đến thì càng tốt,vừa lúc để Tả Viễn tháp chủ chứng kiến.

Giọng Dương Tu rất lớn, không chút kiêng dè, dường như bái Diệp Huyền làm sư phụ là chuyện vô cùng vinh quang, không cần che giấu gì.
Chương 1180 Thái độ kiên quyết (2)

Tả Viễn ngạc nhiên cười hỏi, lòng thầm tò mò:

- Không biết hai vị đang bàn chuyện gì mà cần ta làm chứng?

Dương Tu nói ngay:

- Tả Viễn tháp chủ đến vừa lúc, Dương Tu muốn bái Huyền Diệp đại sư làm sư phụ nhưng đại sư kiên quyết không chịu, xin Tả Viễn tháp chủ nói đỡ giùm vài câu cho Dương mỗ, tại hạ vô cùng cảm kích.

Tả Viễn kinh ngạc nói:

- Ngươi muốn bái Huyền Diệp tiểu hữu làm sư phụ?

Tả Viễn cười to bảo:

- Cái tên này, đầu óc thông minh lắm.

Tả Viễn là nhân vật thế nào? Nghe liền biết suy tính của Dương Tu, công nhận lão tính toán rất hay.

Diệp Huyền là ai? Tả Viễn biết hắn là hậu đại của người quen cũ của sư tôn, mà người quen của sư tôn thì chắc chắn là nhân vật đỉnh phong nhất Thiên Huyền đại lục.

Dương Tu tuy là luyện hồn sư thất phẩm nhưng thật ra thuộc về tán tu trong luyện hồn sư, không tham gia phe phái gì, luôn đơn độc một mình, cứ tiếp tục thế này thì tương lai thành tựu có hạn.

Nếu bái Diệp Huyền làm sư phụ tương đương với chắp nối người quen cũ của sư tôn, tương lai Dương Tu sẽ có thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Diệp Huyền cười khổ xua tay với Tả Viễn, bất đắc dĩ nói:

- Chuyện này...

Nếu Dương Tu đến gây sự thì Diệp Huyền có cách giải quyết, nhưng người ta đến bái sư, làm hắn bó tay.

Tả Viễn cười nói:

- Huyền Diệp tiểu hữu khoan vội, trước kia lão phu ít chú ý việc Thiên Đô phủ nhưng lão phu hiểu biết gốc gác Dương Tu. Hắn xuất thân tán tu, tuy là luyện hồn sư thất phẩm nhưng khá đơn thuần, luôn đơn độc một mình, không phải phụ thuộc của thế lực nào. Huy chương luyện hồn sư thất phẩm của Dương Tu là lão phu xin Thần Đô ban cho.

Với người khác thì Tả Viễn không dám bảo đảm, nhưng lão rất rành về Dương Tu. Tả Viễn không nói thẳng ra nhưng đúng là đang nói giúp giùm Dương Tu.

Dương Tu nghe vậy lộ biểu tình cảm kích, hùa theo:

- Tả Viễn tháp chủ nói đúng, Huyền Diệp đại sư, Dương Tu ta không có chút ác gì. Hơn nữa Huyền Quang các của đại sư đang trong lúc khuếch trương cần người, tại hạ dù gì là luyện hồn sư thất phẩm, rất quen thuộc Thiên Đô phủ, Huyền Diệp đại sư hoàn toàn có thể giao công việc luyện hồn cho tại hạ, tại hạ sẽ chăm chỉ cần mẫn cố gắng công tác! Nếu vẫn không được thì Huyền Diệp đại sư có thể khảo sát tại hạ một thời gian, để tại hạ góp công góp sức cho người. Tại hạ không mong gì có thể bái đại sư làm sư phụ ngay, chỉ cầu đại sư có thể cho tại hạ một cơ hội!

Dương Tu vì bái sư đã bất chấp tất cả.

Nếu gia tộc khác trong Thiên Đô phủ nghe lời Dương Tu nói sẽ rớt tròng mắt, rơi cằm.

Đường đường là luyện hồn sư thất phẩm, đại sư số một Thiên Đô phủ, vì bái sư mà cam nguyện làm trâu làm ngựa, khiến người choáng váng. Với thân phận của Dương Tu dù là hai gia tộc lớn Uất Trì gia, Tiêu gia cũng cầu đối phương vào cửa.

Sự chân thành của Dương Tu khiến Tả Viễn cảm khái, rung động. Tả Viễn biết cái khổ của luyện hồn sư bình thường, nếu lão không có sư phụ tốt thì có lẽ không tốt hơn Dương Tu bao nhiêu.

Tả Viễn lần nữa năn nỉ giùm:

- Huyền Diệp tiểu hữu, lẽ ra đây là chuyện riêng của ngươi, lão phu không tiện nói nhiều, nhưng tấm lòng của Dương Tu đại sư khiến ta rung động.

Tả Viễn chỉ khuyên vậy thôi, Diệp Huyền có chịu hay không thì không đến lượt lão quyết định giùm.

Diệp Huyền cười khổ nói:

- Tả Viễn đại sư, không phải ta không muốn giúp nhưng chuyện thu đồ đệ thì...

Tả Viễn nhìn biểu tình của Diệp Huyền cũng hiểu ý hắn. Đúng vậy, Diệp Huyền mới hai mươi tuổi, thu đồ đệ lớn hơn mình gấp mấy lần, nói ra ngoài hơi khó nghe.

Hơn nữa thu đồ đệ là chuyện cá nhân, nhiều người có nguyên tắc của mình, sẽ không nhận đại.

Như sư tôn của lão, trong Thần Đô rất nhiều luyện hồn sư muốn bái sư tôn làm đồ đệ, nhưng đến nay sư tôn chỉ thu ba đệ tử thân truyền, còn lại chỉ là đệ tử ký danh tùy ý chỉ điểm, số lượng không nhiều.

Tả Viễn quay đầu hỏi Dương Tu:

- Dương Tu đại sư nhất định phải bái Huyền Diệp tiểu hữu làm sư phụ sao? Cá nhân ta cảm thấy ngươi tham gia vào Huyền Quang các cũng sẽ được Huyền Diệp tiểu hữu chỉ điểm. Với thân phận, thực lực của ngươi tham gia Huyền Quang các chắc không gặp trở ngại gì.

Vẻ mặt Dương Tu khó xử nói:

- Tả Viễn tháp chủ, đúng là vào Huyền Quang các có thể học được nhiều thứ, nhưng ta thật lòng muốn ở bên Huyền Diệp đại sư, học tập đại sư...

Không phải Dương Tu không suy xét đến khả năng này, nhưng tham gia Huyền Quang các và bái Diệp Huyền làm sư phụ, nhìn thì giống nhau thật ra khác biệt rất lớn.

Tham gia Huyền Quang các thì chỉ phục vụ cho Huyền Quang các, làm đệ tử của Diệp Huyền là đi theo hắn, luôn nghe hắn chỉ huy, sẽ thân thiết gần gũi hơn.

Tả Viễn nhướng mày trầm tư, lão hiểu ý Dương Tu.

Chợt mắt Tả Viễn sáng rực cười nói:

- Ta có một đề nghị, không biết hai người có chịu không.

Tả Viễn nói tiếp:

- Dương Tu muốn bái Huyền Diệp tiểu hữu làm sư phụ chỉ vì học tập tri thức luyện hồn. Huyền Diệp tiểu hữu không chịu đồng ý chắc có lý do của mình, dù sao đệ tử rất đặc biệt. Nếu vậy tại sao Dương Tu không trở thành người đi theo cúa Huyền Diệp tiểu hữu? Vừa được học đồ vật vừa có thể luôn ở bên cạnh Huyền Diệp tiểu hữu, chẳng phải là quá tuyệt vời?

Tả Viễn nói xong tự cười.

Mắt Dương Tu sáng rực.

Bình thường một luyện hồn sư hoặc Luyện Dược Sư cường đại sẽ có người đi theo, thường là thân tín của luyện hồn sư, mức độ thân mật không thấp hơn đệ tử bao nhiêu.

Nghĩ đến đây Dương Tu nói:

- Đa tạ Tả Viễn tháp chủ nhắc nhở, tại hạ nguyện ý! Xin Diệp thiếu gia hãy thu tại hạ làm người đi theo, tại hạ nhất định cúc cung tận tụy, đến chết không thôi! Đương nhiên...

Dương Tu tạm dừng:

- Nếu Diệp thiếu gia không muốn thu tại hạ làm đệ tử, cũng không chịu cho tại hạ trở thành người đi theo thì tại hạ sẵn lòng trở thành một phần tử của Huyền Quang các, bày mưu tính kế vì Huyền Quang các.

Dương Tu muốn quyết đạt quyết tâm của mình từ từ khiến Diệp Huyền động lòng.

Tả Viễn và Dương Tu nói nhiều như vậy thật ra Diệp Huyền hơi động lòng. Mới rồi hắn do dự là vì vấn đề trung thành đáng tin, đồ đệ khá đặc biệt, người đi theo thì không cần nhiều yêu cầu.

Nếu Dương Tu thật sự đáng tin thì ngại gì không thu làm người đi theo?

Hiện giờ Huyền Quang các đang trong lúc phát triển mạnh, có một luyện hồn sư thất phẩm tham gia vào liên minh là chuyện tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK