- Hạ gia ta ra sức phản kháng, nhưng Thánh Thành Chấp Pháp điện rõ ràng đã sớm chuẩn bị, mấy đại cao thủ hàng đầu đến đây tất cả đều thực lực kinh người, bao quát lai sứ kia ở bên trong, cộng thêm mấy cường giả đỉnh phong của Vô Lượng Sơn, có tới mấy Vũ Đế tam trọng đối với Hạ gia ta tiến hành vây giết.
- Hạ gia ta dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng, nhất thời tử thương nặng nề, lão tổ hắn vì bảo vệ chúng ta phá vòng vây, cũng dục huyết phấn chiến, cuối cùng bỏ mình.
- Cuối cùng, chỉ còn dư lại mấy người chúng ta tiếp tục sống sót.
- Có điều trước khi thoát đi, ta mơ hồ biết một vài thứ, Thánh Thành đặc sứ kia đến Đông Lăng Hạ gia ta, có người nói là đến yêu cầu một thứ, nói vật kia vốn không thuộc về Hạ gia ta, lại bị tổ tiên Hạ gia ta đoạt được.
- Mà vật kia Thánh Thành trước đây vẫn không biết ở trong tay Hạ gia, mãi đến tận hơn năm mươi năm trước, mới không biết từ con đường nào biết được vật kia ẩn giấu ở Hạ gia ta, lúc này mới phái đặc sứ đến yêu cầu, mà Hạ gia lão tổ không theo, mới phát sinh một màn thê thảm ấy.
- Sau đó ta nghe nói, Thánh Thành tìm khắp cả Hạ gia ta, cũng không thể tìm tới đồ vật bọn họ cần, như thế xem ra, vật kia nên ở trong cấm địa này.
Hạ Vũ Tôn nhìn cấm địa trước mặt, ánh mắt lạnh lẽo.
- Hóa ra là như vậy!
Diệp Huyền lẩm bẩm mở miệng.
Chỉ vì một thứ, Thánh Thành cùng Vô Lượng Sơn liền dám ra tay với thế lực nhất lưu như Đông Lăng Hạ gia, điều này làm cho trong lòng Diệp Huyền không khỏi có chút chấn động.
Lấy thế lực như Hạ gia, ít nhất nắm giữ hai đến ba vị Vũ Đế tam trọng, coi như bảo vật lại nghịch thiên, cũng không thể để Thánh Thành trắng trợn không kiêng dè ra tay như vậy, dù sao một khi ra tay thất bại, toàn bộ Huyền Vực đều sẽ rung chuyển.
Nhưng sự tình thật phát sinh, vì bảo vật kia, Thánh Thành Chấp Pháp điện liên thủ với Vô Lượng Sơn, triệt để diệt tuyệt Đông Lăng Hạ gia.
Đến tột cùng là bảo vật gì? Có thể làm cho Thánh Thành tiêu hao đánh đổi như vậy, liều lĩnh nguy hiểm nhân thần cộng phẫn, đi làm ra một chuyện như vậy?
Diệp Huyền không khỏi nhìn về phía cấm địa trước mặt, đồ vật đó, rất có thể ở trước mặt của hắn.
- Cửu Cực Chân Long Ấn sao?
Lúc này Hạ Vũ Tôn cũng ánh mắt phun trào, hắn đột nhiên tiến lên trước một bước, cả người sáng lên một đạo kim quang chói mắt, một Cự Long kim sắc từ trong cơ thể hắn bốc lên.
- Bằng vào máu ta, tế điện tộc ta, Cửu Cực thiên biến, Chân Long cửa mở!
Hạ Vũ Tôn đột nhiên phun ra một ngụm tinh huyết, hóa thành một Cự Long màu máu, hai tay hắn cấp tốc lược động, cả người long khí lưu chuyển, Chân Long khí nồng nặc tản mát, một kim, một huyết, hai đạo Cự Long ngưỡng thiên rít gào, trông rất sống động, đột nhiên nhảy vào trên vách đá cấm địa.
Bọn người Diệp Huyền nín hơi quan sát.
Vù!
Toàn bộ cấm địa đột nhiên sáng lên một đạo ánh sáng óng ánh, phù văn trên vách đá cấp tốc lưu động, cuối cùng diễn biến thành một Cự Long kim sắc, trong con ngươi Cự Long đột nhiên bắn ra hai đạo cầu vồng, đi vào trong cơ thể Hạ Vũ Tôn.
- Bạch bạch bạch!
Hạ Vũ Tôn liền lùi lại ba bước, Chân Long khí cùng Cự Long màu vàng trên người lập tức nát tan, liễm vào trong cơ thể hắn, mà phù văn trên cửa đá kia cũng cấp tốc biến mất, một lần nữa nội liễm, yên tĩnh trở lại.
- Xảy ra chuyện gì?
Đám người Hoàng Phủ Tú Minh đều vô cùng ngạc nhiên.
Cửu Cực Chân Long Ấn trên cấm địa này là tổ tiên của Đông Lăng Hạ gia bày xuống, dựa theo đạo lý, cho dù Cửu Cực Chân Long Ấn này mạnh hơn, Hạ Vũ Tôn là Vũ Đế tam trọng cũng có thể phá tan, nhưng kết quả...
- Khà khà, có gì ngạc nhiên, Chân Long huyết trên người tiểu tử này không nồng nặc, thất bại chứ sao.
Kim Lân ở một bên nhếch miệng nói.
Đám người Hoàng Phủ Tú Minh dồn dập nhìn về phía Diệp Huyền, chỉ thấy hắn cũng cau mày.
Vừa nãy thời điểm Hạ Vũ Tôn phá mở phong ấn, Diệp Huyền cũng ngưng thần nhìn toàn bộ quá trình, chính như Kim Lân nói, tu vi của Hạ Vũ Tôn là được, có Chân Long khí, thế nhưng lực lượng huyết thống không đủ mạnh, Cửu Cực Chân Long Ấn này, tựa hồ đối với nồng độ Chân Long huyết thống có yêu cầu tương đối, nếu như không đạt tới nồng độ yêu cầu, cho dù là người của Đông Lăng Hạ gia, cũng không cách nào phá tan Cửu Cực Chân Long Ấn.
- Yêu cầu một phần ba nồng độ huyết thống, làm sao có khả năng, năm đó tổ tiên ở cấm địa này đến tột cùng phong ấn cái gì?
Vẻ mặt của Hạ Vũ Tôn khó có thể tin.
- Một phần ba nồng độ huyết thống, năm đó người bày xuống phong ấn này, hoàn toàn là không muốn người khác mở ra a.
Diệp Huyền đối với Đông Lăng Hạ gia cũng có tương đối hiểu rõ, năm đó hắn vì thu được máu của Chân Long, cũng từng lẻn vào Đông Lăng Hạ gia, tự nhiên rõ ràng ở trong Hạ gia, tuyệt đại đa số người nồng độ huyết thống đều cực thấp, một phần ba nồng độ huyết thống, cũng chính là 30%, đây cơ hồ không thể thực hiện.
Phải biết thông thường mà nói, đệ tử Hạ gia chỉ cần nồng độ huyết thống đạt đến ba phần trăm, liền có thể tiến hành Chân Long biến thân, đạt đến mười phần trăm, liền có thể nói huyết thống vương giả trong trẻ tuổi.
Mà như một ít cường giả đỉnh phong, nhân vật lão tổ Đông Lăng Hạ gia, nồng độ huyết thống nhiều nhất cũng chỉ tiếp cận 20%, này đã là cực kỳ biến thái, nhưng dù vậy, khoảng cách một phần ba nồng độ huyết thống vẫn có một ít chênh lệch.
- 30% nồng độ huyết thống, coi như là Đông Lăng Hạ gia, ngàn năm cũng chưa chắc có thể xuất hiện một cái, còn hiện tại Hạ gia ta đã xuống dốc, nhân tài héo tàn, liền càng không thể, Chân Long huyết thống của lão phu ta cũng chỉ có mười lăm phần trăm.
Hạ Vũ Tôn đối với đồ vật trong cấm địa này cũng hết sức tò mò, Đông Lăng Hạ gia bọn họ rất có thể cũng là bởi vì vật này mới dẫn đến diệt tộc, vì lẽ đó vật này coi như đối với Hạ gia hắn vô dụng, hắn cũng không thể để cho vật này rơi vào trong tay Thánh Thành cùng Vô Lượng Sơn.
- 30%, cũng cũng chưa chắc không có cơ hội.
Lúc này Diệp Huyền đột nhiên nói.
Mọi người nhất thời trông lại.
Diệp Huyền ngưng tiếng nói:
- Chân Long huyết thống của Hạ Thất Tịch nồng độ rất cao.
- Ngươi biết nồng độ Chân Long huyết thống của Thất Tịch?
Ánh mắt của Hạ Vũ Tôn đột nhiên ác liệt nhìn về phía Diệp Huyền.
Nồng độ Chân Long huyết thống, là bí mật của mỗi một người Đông Lăng Hạ gia, Diệp Huyền làm sao biết nồng độ huyết thống của Thất Tịch? Coi như Thất Tịch cùng hắn đều là học viên của Lam Quang học viện, cũng không thể nói bí mật này cho hắn.
Chương 1642 Mỗi bên một hướng
Bất quá nghĩ đến lúc trước Diệp Huyền bị Huyền Cơ Tông Cuồng Phong trưởng lão truy sát, Hạ Thất Tịch lo lắng trở lại Thiên Kim Quốc cầu viện mình, trong lòng Hạ Vũ Tôn lại đột nhiên bừng tỉnh.
Hắn không nhịn được quan sát tỉ mỉ Diệp Huyền một chút.
Tóc đen theo gió khuấy động, tràn ngập mùi vị tiêu sái, gương mặt cương nghị, cũng có mị lực đặc biệt của nam tử hán, hơn nữa Diệp Huyền trẻ tuổi như vậy cũng đã bước vào Vũ Đế, thậm chí ở trên tay Vũ Đế tam trọng như Cuồng Ngục Vũ Đế tránh được một kiếp, Hạ Vũ Tôn không khỏi càng xem càng thoả mãn.
Thiên tài như vậy gia nhập Đông Lăng Hạ gia hắn, tuyệt đối là phúc khí của Đông Lăng Hạ gia hắn.
Diệp Huyền bị ánh mắt của Hạ Vũ Tôn xem sợ hãi, không nhịn được sờ mặt nói:
- Hạ tiền bối, ngươi đang nhìn cái gì? Trên mặt ta có hoa sao?
- Khặc khặc, không có gì, ta là đang suy nghĩ mặc dù nồng độ huyết thống của Hạ Thất Tịch là cao nhất của Đông Lăng Hạ gia ta hiện nay, nhưng tựa hồ cũng không đạt tiêu chuẩn a?
Hạ Vũ Tôn vội vàng ho khan, cũng còn tốt hắn mang theo mặt nạ, vẻ mặt lúng túng không người nhìn thấy, nhưng đáy lòng yên lặng nói: Ân, chờ sau khi nhìn thấy Thất Tịch, ta phải hỏi hỏi nàng, đối với Diệp Huyền này đến tột cùng là thái độ gì, người trẻ tuổi a, phải dám yêu dám hận, lão già ta là nhất định chống đỡ.
Diệp Huyền nói:
- Tuy nồng độ Chân Long huyết thống của Hạ Thất Tịch không đến 30%, nhưng cũng vượt qua 20%, mà huyết thống trong gia tộc, thông thường đều có thuyết pháp thức tỉnh lần hai, chỉ cần Chân Long huyết thống của Hạ Thất Tịch được thức tỉnh lần hai, nói không chắc liền có thể bước vào trình độ 30%.
Diệp Huyền đã từng khảo nghiệm qua nồng độ Chân Long huyết thống của Hạ Thất Tịch, ở hai mươi mốt phần trăm, bình thường thức tỉnh lần hai, sẽ ở cơ sở vốn có bay vọt, tăng lên mười phần trăm tuyệt đối rất dể dàng.
- Này ngược lại là biện pháp.
Ánh mắt của Hạ Vũ Tôn ngưng lại, đề nghị của Diệp Huyền vẫn có tính khả thi rất lớn:
- Có điều Hạ gia ta chính là gia tộc Chân Long huyết thống, muốn có được thức tỉnh lần hai, nhất định phải có huyết dịch Long mạch tiến hành gột rửa, bây giờ trên đại lục không nói Chân Long, Á Long phổ thông cũng cực kỳ ít ỏi, muốn có được Long huyết độ khó cực cao.
Chuyện như thức tỉnh lần hai Đông Lăng Hạ gia tự nhiên hiểu rõ, hơn nữa đối với loại phương pháp có thể tăng lên thực lực gia tộc của bọn họ này, cũng từng không tiếc làm qua, thế nhưng hiện nay huyết thống Long tộc trên đại lục cực kỳ ít ỏi, muốn tìm được Long huyết có thể làm cho Hạ Thất Tịch tiến hành thức tỉnh lần hai, độ khó cực cao.
- Vô Tận sơn mạch Yêu Thần cung ta đúng là có một ít Long hình Yêu Đế, chỉ là không biết huyết thống có đủ hay không.
Kim Lân ở một bên nói.
Bây giờ trên đại lục từ lâu không có Chân Long, hết thảy Yêu thú Huyền thú Long hình, đều chỉ là hậu duệ của Long tộc mà thôi, mà Đông Lăng Hạ gia là Chân Long gia tộc, có chút Long hình Yêu thú hàm lượng Long huyết trong cơ thể thậm chí cũng không bằng đệ tử Hạ gia.
- Chuyện này, tạm thời trước tiên không vội, muốn phá vỡ Cửu Cực Chân Long Ấn, nồng độ Long huyết là một mặt, tu vi cũng tương tự cực kỳ trọng yếu, tu vi người phá phong ấn nhất định phải là Vũ Đế, vì lẽ đó việc cấp bách vẫn là để cho Hạ Thất Tịch mau chóng đột phá đến Cửu Thiên Vũ Đế mới được.
Diệp Huyền nói.
- Này ngược lại cũng phải, nhưng chờ Thất Tịch đột phá đến Cửu Thiên Vũ Đế, còn không biết phải bao lâu.
Hạ Vũ Tôn không nhịn được cảm khái.
- Cũng không bao lâu nữa, theo ta suy đoán, ngắn thì mấy năm, lâu thì mười năm là được.
- Mấy năm?
Hạ Vũ Tôn sững sờ.
- Ừm.
Diệp Huyền gật gù:
- Hiện tại Hạ Thất Tịch đã là Vũ Hoàng, nếu như số may, trong vòng mấy năm đột phá đến Vũ Đế cũng vô cùng có khả năng, có điều Vũ Hoàng đột phá đến Vũ Đế có một bình cảnh, liền nhìn nàng bao lâu có thể vượt qua.
- Cái gì, Thất Tịch đã là Vũ Hoàng?
Hạ Vũ Tôn bị Diệp Huyền nói giật mình, hắn nhớ năm đó thời điểm Thất Tịch rời Thiên Kim Quốc, cũng mới Vũ Tông a? Lúc này mới bao lâu, cũng chỉ mấy năm a, Thất Tịch nàng đã là Vũ Hoàng?
Tốc độ này, coi như thiên tài nghịch thiên nhất của Đông Lăng Hạ gia năm đó cũng không sánh bằng a?
Có điều sau khi nhìn thấy Diệp Huyền, trong lòng Hạ Vũ Tôn lại thoải mái, biến thái này mấy năm liền từ cấp bốn đột phá đến Cửu Thiên Vũ Đế, Thất Tịch tiêu hao thời gian giống nhau mới đến Vũ Hoàng, khặc khặc, tựa hồ cũng không phải quá nhanh nha.
- Diệp Huyền, đón lấy các ngươi muốn đi nơi nào? Ta chuẩn bị trước tiên đi Thiên Đô Phủ gặp Thất Tịch.
Ở trước khi không thấy Hạ Thất Tịch, trong lòng Hạ Vũ Tôn vẫn có chút không yên lòng.
- Ta còn có việc trước hết đi Vô Tận Hải Hắc Long cung một chuyến, như vậy đi, ta để Huyết Kiếm, Nhĩ gia còn có Hoàng Phủ Tú Minh theo ngươi cùng trở lại.
- Diệp thiếu.
Nghe được Diệp Huyền muốn để cho mấy người mình trở lại, ba người Hoàng Phủ Tú Minh lập tức cuống lên.
- Các ngươi theo Hạ tiền bối cùng đi Thiên Đô Phủ tốt hơn, lần đi Hắc Long cung nguy hiểm tầng tầng, các ngươi theo qua cũng chưa chắc có thể giúp cái gì.
Hắc Long cung là Bá Thiên Hùng Chủ ở ba vạn năm trước kiến tạo, ở Vô Tận Hải xưng tôn, thời kỳ cường thịnh, Huyền Vực cũng không dám tranh phong, ở trong Nhân tộc địa vực nắm giữ uy danh lớn lao, bây giờ tuy mai một, nhưng cũng tuyệt đối vượt xa thế lực như Đông Lăng Hạ gia.
Nếu như Dao Nguyệt Vũ Đế thật sự bị Hắc Long cung hãm hại, lấy tu vi của đám người Hoàng Phủ Tú Minh đi vào căn bản không giúp được cái gì, một khi chiến đấu với nhau, Diệp Huyền còn phải phân thân chăm sóc bọn họ.
- Chúng ta...
Đám người Hoàng Phủ Tú Minh do dự một chút, đều cay đắng nở nụ cười, bọn họ rất rõ ràng ý tứ của Diệp Huyền, thật giống như lần này Mộng Cảnh Bình Nguyên, thời điểm bị Cuồng Ngục Vũ Đế truy sát, bọn họ căn bản giúp không được Diệp Huyền cái gì.
- Nếu như muốn giúp ta, chư vị liền nỗ lực tu luyện a.
- Huyết Kiếm Vũ Đế, ngươi cách cửu giai nhị trọng chỉ có một bước, trên đường trở về có thể lĩnh giáo Hạ tiền bối, có hắn chỉ điểm, ngươi lĩnh ngộ Vũ Đế nhị trọng chắc chắn có tăng lên cực lớn.
- Còn có Hoàng Phủ Tú Minh, ngươi đột phá Cửu Thiên Vũ Đế, nhưng tu vi Luyện Hồn còn ở bát giai sơ kỳ, ở phương diện này ngươi có thể tăng lên nhiều hơn.
Chương 1643 Mở ra cấm chế (1)
- Còn Nhĩ gia, sau khi đến Thiên Đô Phủ, ta hi vọng ngươi có thể lợi dụng Võ Hồn của mình, mở rộng đất đai biên giới cho Thiên Đô Phủ, ta hi vọng chờ lúc ta trở lại, Đông Vực không chỉ là Thiên Đô Phủ, bao quát Lưu Tiên Thành, Lang Tà Tông, Lăng Không Động,… tất cả đều bị chúng ta khống chế.
Chỉ một Thiên Đô Phủ vẫn quá nhỏ yếu, ở trong kế hoạch của Diệp Huyền, tương lai hắn sẽ sáng tạo một thế lực lớn siêu cấp, như vậy mới có thể cùng quái vật khổng lồ như Vô Lượng Sơn chống lại.
- Diệp thiếu, ngươi yên tâm đi.
Đám người Huyết Kiếm Vũ Đế đều âm thầm hạ quyết tâm.
Năm đó thời điểm bọn họ mới vừa gặp phải Diệp Huyền, còn có thể cho Diệp Huyền giúp đỡ cực lớn, nhưng lúc này mới qua bao lâu, Diệp Huyền đã trưởng thành đến ngự trị ở trên bọn họ, điều này làm cho trong lòng mấy người Huyết Kiếm Vũ Đế tràn ngập áp lực, đồng thời cũng ý chí chiến đấu sục sôi, động lực mười phần.
Cuối cùng lại trò chuyện chốc lát, đám người Diệp Huyền rốt cục mỗi người đi một ngả, từng người rời đi.
Trước khi đi, Diệp Huyền lại cho Hoàng Phủ Tú Minh không ít đan dược, đến thời điểm có thể mang về Thiên Đô Phủ, cho đám người Tô Tú Nhất tu luyện.
Mà trong những đan dược này, chủ yếu nhất vẫn là mấy bình Hóa Đế Đan.
Bây giờ Thiên Đô Phủ, Vũ Hoàng đỉnh phong cũng không phải ít, nhưng muốn để chính bọn hắn đột phá đến Cửu Thiên Vũ Đế, không có mười năm, mười mấy năm, thậm chí thời gian mấy chục năm là căn bản không thể.
Như Tiêu Minh, Dương Tu, Khâu Vô Song, Tô Tú Nhất, Cát Phác Tử, Lục Ly, Cửu Trần, Dược lão, Đông lão, cùng với Đông Phương Hiên… đều là như vậy.
Nhưng có Hóa Đế Đan, như vậy liền không giống, ở dưới sự giúp đỡ của đan dược cửu giai, không ra mấy năm, đại đa số trong bọn họ đều có khả năng bước vào Cửu Thiên Vũ Đế, đến lúc đó Thiên Đô Phủ, sẽ trở thành bá chủ trong thế lực nhị lưu, một ngày nào đó sẽ trưởng thành thế lực hàng đầu không kém gì Vô Lượng Sơn.
Ngay ở thời điểm đám người Diệp Huyền mỗi người đi một ngả.
Cách nơi này mấy trăm ngàn dặm, trong rừng núi, một người mặc vũ bào màu đen, sắc mặt tối tăm, cả người bốc lên khí tức thô bạo, bỗng dưng mở mắt ra.
Người cường giả này, thình lình chính là Vô Lượng Sơn Cuồng Ngục Vũ Đế.
Mà ở trước mặt hắn, hai tên cường giả khí tức bất phàm đang cung kính đứng, không nói một lời, vẻ mặt run sợ, ánh mắt thấp thỏm.
Hai người này chính là hai người khác trong ba tên Vũ Đế Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn đến đây.
Lần này Vô Lượng Sơn phái ba tên Vũ Đế nhất trọng, một tên hộ pháp Nguyên Lão nhị trọng, cùng với Cuồng Ngục Vũ Đế phó sơn chủ.
Mà mục đích của bọn họ, vẻn vẹn là vì bắt Diệp Huyền cùng đám người Hoàng Phủ Tú Minh.
Vốn tất cả mọi người đều cho rằng lần này kế hoạch không có sơ hở nào, sẽ không có bất kỳ bất ngờ, nhưng kết quả là đám người Diệp Huyền không chỉ bình yên rời đi, trái lại Tả Đồng Vũ Đế cùng Hồng Vận Vũ Đế vẫn lạc.
Sỉ nhục, vô cùng nhục nhã.
Ở trước khi lên đường, Cuồng Ngục Vũ Đế làm sao cũng không nghĩ tới, sẽ là kết quả như thế.
- Đáng ghét, quá đáng ghét, thực lực của Huyền Diệp kia làm sao sẽ đáng sợ đến mức độ này, ngay cả Tả Đồng cũng chết ở trong tay hắn, rác rưởi, Tả Đồng quả thực là tên rác rưởi.
Cuồng Ngục Vũ Đế không nhịn được nổi giận gầm lên một tiếng, sóng âm khủng bố bao phủ ra ngoài, toàn bộ sơn mạch phun trào chập trùng, Yêu thú Huyền thú ở xung quanh ngàn dặm tất cả đều nổ tung, hóa thành sương máu.
Một bên hai gã Vũ Đế Nguyên Lão khác trong cơ thể khí huyết cuồn cuộn, cả người khó chịu, nhưng không dám rên một tiếng.
Gào thét chốc lát, Cuồng Ngục Vũ Đế mới dừng lại phẫn nộ, mà khí tức cáu kỉnh trên người hắn cũng triệt để nội liễm, âm trầm như ngục, khiến cho người không rét mà run.
Một bên hai tên Vũ Đế Nguyên Lão biết, Cuồng Ngục phó sơn chủ đã triệt để bình tĩnh lại, mà phó sơn chủ bình tĩnh, mới là đáng sợ nhất.
- Huyền Diệp kia, dĩ nhiên là người của Đông Lăng Hạ gia phái ra, mà từ Hỗn Loạn Chi Thành cùng sự kiện lần này đến xem, năm đó Hạ gia dư nghiệt rất có thể đã cùng Yêu tộc liên thủ, đây là chuẩn bị trả thù Vô Lượng Sơn ta cùng Thánh Thành sao? Quan hệ đến Yêu tộc, việc này đã không phải Vô Lượng Sơn ta có thể khống chế, ta nhất định phải bẩm báo chuyện này cho sơn chủ, để sơn chủ liên hệ vị kia của Thánh Thành, tăng nhanh kế hoạch giữa chúng ta, bằng không một khi bạo lộ, e là sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn.
- Còn có Huyền Diệp kia, tốc độ trưởng thành thực quá kinh người, không phải tình báo của chúng ta có sai lầm, chính là trên người người này có bí mật kinh thiên, Vũ Đế nhất trọng có thể đánh giết Tả Đồng, người này tuyệt đối không phải người bình thường, nhất định phải bẩm báo vị đại nhân kia, tiến hành điều tra cùng tính toán, cần phải tra ra thân phận của người này.
- Còn có Hoàng Phủ Tú Minh kia, người này xuất hiện có chút quỷ dị, Huyền Diệp càng sẽ vì hắn đi tới Hỗn Loạn Chi Thành mạo hiểm, thậm chí không tiếc bại lộ bí mật cùng Yêu tộc cấu kết, người này nếu như chỉ là Lam Quang học viện viện trưởng, tựa hồ có hơi gượng ép, ở trên người hắn đến cùng còn giấu giếm bí mật gì? Năm đó hắn tìm hiểu Dao Nguyệt Vũ Đế mục đích đến tột cùng lại là cái gì? Trở lại phải cố gắng tìm hiểu một hồi.
Cuồng Ngục Vũ Đế dù sao cũng là Vô Lượng Sơn phó sơn chủ, sau khi tỉnh táo lại, kết hợp mình ngày hôm nay nghe thấy, ngay lập tức phát hiện rất nhiều vấn đề.
- Đương nhiên mấu chốt nhất, vẫn là đồ vật trong cấm địa, căn cứ phân tích, năm đó Hạ gia lão tổ từ không gian bí ẩn kia thu được bảo vật, vô cùng có khả năng liền gửi ở trong cấm địa của Lam Quang học viện, bằng không chúng ta hơn năm mươi năm trước sẽ không tìm khắp cả Đông Lăng Hạ gia, vẫn không có phát hiện vật kia, vật ấy quan hệ trọng đại, nhất định phải nghĩ biện pháp phá tan phong ấn.
Cuồng Ngục Vũ Đế lầm bầm lầu bầu:
- Vừa nãy vị trí Lam Quang học viện kia, tựa hồ mơ hồ truyền đến một tia gợn sóng Chân Long huyết thống yếu ớt, có điều rất nhanh lại bình tĩnh, hơn nữa không có bất kỳ động tĩnh lớn xuất hiện, xem ra ngay cả Hạ Vũ Tôn ra tay cũng không thể phá tan phong ấn đó, năm đó lão già Hạ gia kia cũng thật là lòng dạ ác độc, dĩ nhiên không tiếc bất cứ giá nào cũng phải phong ấn vật kia lại, hắn cho rằng như vậy liền có thể ngăn cản kế hoạch của đại nhân sao? Chỉ sợ hắn căn bản không nghĩ tới, thế lực của vị đại nhân kia bây giờ đã khủng bố đến trình độ nào a?
Chương 1644 Mở ra cấm chế (2)
- Trước về Vô Lượng Sơn, lại làm tiếp định đoạt, còn Mộng Cảnh Bình Nguyên là không cách nào tiếp tục chiếm nữa, chỉ cần trong bóng tối phái người tập trung là được, bằng không bên Thánh Thành kia cũng không dễ bàn giao.
Trong lòng các loại ý nghĩ chợt lóe lên, ánh mắt của Cuồng Ngục Vũ Đế trong nháy mắt rơi vào trên người hai tên Vũ Đế Nguyên Lão:
- Hai người các ngươi, trước tiên ở trong bóng tối canh giữ Mộng Cảnh Bình Nguyên, nhớ kỹ, không nên bại lộ mình, chỉ cần bí mật giám sát Lam Quang học viện, nếu có người thử nghiệm phá tan Chân Long phong ấn, nhất định phải ngay lập tức thông báo tông môn, chuyện khác các ngươi đều không cần lưu ý, sau khi bản tọa về tông môn, sẽ lại ra lệnh.
Trong khi nói chuyện, thân hình của Cuồng Ngục Vũ Đế tiêu tán, trong nháy mắt phá không mà lên, hư không xuất hiện một vết nứt, hắn một bước bước ra, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Hai vị Vũ Đế Nguyên Lão nhìn thấy Cuồng Ngục Vũ Đế biến mất, không khỏi cười khổ nhìn nhau, hai người bọn họ, xem ra là muốn bị đày ở Mộng Cảnh Bình Nguyên này, quanh năm trông coi rồi.
Mà lúc này Diệp Huyền đang cùng Kim Lân lao về phía Vô Tận sơn mạch.
Vô Tận Hải, ở vào phía nam Thiên Huyền đại lục.
Mà Vô Tận sơn mạch, là một sơn mạch xuyên qua một phần tư đại lục, phương hướng nam bắc, vị trí mở đầu chính là ở vị trí Nam vực tới gần Vô Tận Hải.
Đã từng có lịch sử gia thậm chí tường thuật qua nguyên do tên gọi của Vô Tận Hải cùng Vô Tận sơn mạch, cho rằng hai địa phương này sở dĩ cùng tên, là vì ở thời đại viễn cổ có lịch sử ngọn nguồn.
Mà Vô Tận sơn mạch bị Yêu tộc chiếm cứ, Vô Tận Hải bị Hải tộc chiếm cứ, hai dị tộc thuộc về địa vực này, cũng làm cho những lịch sử gia kia vô cùng hưng phấn, cho rằng trong đó nhất định có liên hệ gì.
Chỉ tiếc hơn vạn năm qua, mặc cho những lịch sử gia kia làm sao tìm tòi nghiên cứu, cũng trước sau không thể phát hiện Vô Tận Hải cùng Vô Tận sơn mạch đến tột cùng có liên quan gì.
Có điều không thể phủ nhận chính là, các võ giả ở phương bắc đại lục muốn đi tới Vô Tận Hải, xuyên qua toàn bộ Vô Tận sơn mạch tuyệt đối là phương pháp nhanh và thuận tiện nhất.
Chỉ có điều, Vô Tận sơn mạch chính là địa bàn của Yêu tộc, trong Nhân loại cho dù là Vũ Đế tam trọng, cũng không dám thật từ trung ương Vô Tận sơn mạch đi ngang qua, kia tuyệt đối là hành động tìm chết.
Vốn Diệp Huyền cũng không có kế hoạch đi ngang qua Vô Tận sơn mạch, chỉ có điều có Kim Lân, lại để Diệp Huyền thay đổi chủ ý.
Nó nói cho Diệp Huyền, Yêu tộc ở nơi sâu xa của Vô Tận sơn mạch có không ít Truyền Tống trận, nếu như thông qua những truyền tống trận này đi về phía Vô Tận Hải, ít nhất có thể tiết kiệm hơn phân nửa thời gian.
Nói cách khác, nguyên bản phải bốn, năm tháng mới có thể đến Vô Tận Hải, từ Vô Tận sơn mạch đi nhiều nhất chỉ cần hơn một tháng.
Sau khi tiến vào Vô Tận sơn mạch, Diệp Huyền liền thả ra phi thuyền pháp bảo, toàn lực thôi thúc, mình và Kim Lân thì tiến vào trong đó.
- Điện hạ, theo tốc độ này, chúng ta chỉ cần nửa ngày thời gian liền có thể đến Truyền Tống trận thứ nhất của Vô Tận sơn mạch, đến thời điểm ngươi chỉ cần xem lão Kim ta là được, nhớ lúc đầu điện hạ ngươi để lão Kim ta ở Vô Tận sơn mạch kinh doanh thế lực, lão Kim ta là một chút cũng không nhàn rỗi, nơm nớp lo sợ, cần cần khẩn khẩn, cái kia thực sự là trải qua thiên tân vạn khổ, đi khắp núi đao biển lửa a...
Vừa tiến vào phi thuyền, Kim Lân liền thở phì phò nói, mấy năm qua mình ở Vô Tận sơn mạch làm sao chịu khổ, làm sao nghe theo Diệp Huyền dặn dò giám thị Mộng Cảnh Bình Nguyên, làm sao bảo vệ mười ba quốc liên minh… thiên hoa loạn trụy.
- Điện hạ, ngươi là không biết, lão Kim ta khổ a, xem lão Kim ta anh tuấn tiêu sái như vậy, những mẫu Yêu Vương, mẫu Yêu Hoàng còn có mẫu Yêu Đế ở Vô Tận sơn mạch kia, đều điên cuồng về phía lão Kim ta chen, ngươi xem một chút, thời gian mới mấy năm, lão Kim ta cũng gầy hốc hác đi.
Kim Lân biến trở về nhân thân, ở trước mặt Diệp Huyền chỉ eo nhỏ, khóc kể lể:
- Điện hạ, lúc này ngươi cũng không thể bỏ lại lão Kim ta mặc kệ, sau đó mặc kệ ngươi tới chỗ nào, lão Kim ta đều đi theo ngươi... Ngươi là không biết, tuy lão Kim ta ở Vô Tận sơn mạch địa vị cũng không tệ lắm, giao thiệp cũng được, người cũng soái, nhưng tu vi không được cao a, có rất nhiều mẫu Yêu Đế muốn cùng lão Kim ta thân mật, đều bị lão Kim ta nghĩa chính ngôn từ từ chối, lão Kim ta là loại dễ dãi kia sao?
- Nhưng điện hạ ngươi là không biết, những mẫu Yêu Đế kia thấy lão Kim ta chính trực như thế, mềm dẻo không được liền đến ngạnh, muốn Bá Vương ngạnh thương cung a, điện hạ ngươi xem một chút, tu vi của lão Kim ta mới Vũ Hoàng đỉnh phong, lại bị cấm chế kia hạn chế, có thể gánh vác được những mẫu Yêu Đế kia sao... Nghĩ tới lão Kim ta một đời đại yêu nghịch thiên, lại bị mấy con mẫu Yêu Đế Bá Vương ngạnh thương cung, truyền đi, để lão Kim ta ở yêu giới mặt mũi còn đâu a...
- Được rồi được rồi.
Diệp Huyền mới đầu còn nghe được Kim Lân lảm nhảm, chờ sau khi nghe đến đây, đầu óc cũng sắp muốn nổ.
- Ngươi biến trở về yêu thân, để ta xem cấm chế trên người ngươi một chút.
Diệp Huyền làm sao không rõ ràng, Kim Lân nói nhiều như vậy mục đích là gì.
Không phải là muốn để hắn mở ra cấm chế trên người sao.
Có điều, năm đó trên người Kim Lân chỉ bị mình giải đến cấp bậc Yêu Hoàng, hắn là Yêu Hoàng có thể ở Vô Tận sơn mạch xông ra tên tuổi to lớn xác thực không dễ dàng, mà thời điểm ở Hỗn Loạn Chi Thành Xích Phong sơn mạch, Kim Lân cũng từng bận bịu thay mình không ít việc.
- Thật.
Kim Lân hưng phấn suýt chút nữa nhảy lên, hắn liếc nhìn bốn phía:
- Điện hạ, ở đây triển khai bản thể, có thể chống đỡ hỏng phi thuyền này hay không?
- Yên tâm đi, không có chuyện gì.
Kim Lân thấy Diệp Huyền nói như vậy, trực tiếp biến trở về bản thể, hô, một Yêu thú toàn thân màu vàng, đầu mọc độc giác, bối có hai cánh, như Kỳ Lân xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyền, tròng mắt màu vàng óng như chuông đồng, thân thể cao trăm mét nguy nga bá đạo, tỏa ra một luồng khí thế khủng bố.
- Điện hạ, cấm chế trên người ta đã phóng thích ra ngoài.
Kim Lân đồng thời hiếu kỳ nhìn phi thuyền theo thân thể mình lớn lên mà lớn lên, thả ra cấm chế trên người.
Chương 1645 Yết Ngữ tộc (1)
Từng đạo từng đạo hoa văn màu vàng lít nha lít nhít hiện ra ở trên vảy giáp của hắn, cùng Yêu nguyên và huyết nhục của Kim Lân dung hợp lại, phảng phất như bản thân nó vậy, tỏa ra khí tức kinh người.
- Khí tức thật khủng bố.
Tu vi của Kim Lân vẻn vẹn ở bát giai tam trọng đỉnh phong, nhưng thả ra khí tức, so với Diệp Huyền gặp tuyệt đại đa số Yêu Đế còn muốn đáng sợ hơn, thậm chí có thể cùng Tất Lôi Yêu Đế so sánh, đây là một loại uy thế đến từ huyết thống, khiến cho Diệp Huyền âm thầm hoảng sợ.
Càng làm cho Diệp Huyền giật mình, vẫn là cấm chế trên người Kim Lân.
Lúc trước thời điểm một lần cuối cùng mở ra cấm chế cho Kim Lân, tu vi của Diệp Huyền mới cấp bảy nhất trọng, tu vi hồn lực cũng vừa mới đột phá thất giai, bây giờ tu vi của hắn tăng nhanh như gió, đạt đến Cửu Thiên Vũ Đế, tu vi hồn lực cũng đột phá đến Đế cấp.
Nhưng lần thứ hai nhìn thấy cấm chế trên người Kim Lân, tuy lại có càng nhiều cấm chế có thể phân rõ ràng, nhưng thời điểm thâm nhập xem, tuyệt đại đa số cấm chế ở nơi sâu xa kia, vẫn cho hắn một loại cảm giác hoa cả mắt.
- Điện hạ, có thể mở ra không? Tốt nhất mở ra hết a.
Kim Lân ở một bên chờ mong nhìn Diệp Huyền.
- Nói nhảm nữa ta sẽ không giải a.
Diệp Huyền hừ một hồi.
- Đừng, đừng a.
- Vậy thì ngoan ngoãn yên tĩnh lại.
Diệp Huyền quát lớn một tiếng, sau đó chìm đắm ở cấm chế trên người Kim Lân.
Sau một canh giờ.
Trên người Kim Lân có mấy trăm đạo cấm chế, bị hắn lập tức mở ra mấy chục.
Một luồng khí tức kinh khủng, từ trong cơ thể Kim Lân đột nhiên xung kích ra, cái khí tức doạ người kia, liền như một ngọn núi lớn, mạnh mẽ trấn đặt ở trên người Diệp Huyền, có thể so với Vũ Đế tam trọng như Cuồng Ngục Vũ Đế, không kém chút nào.
- Ha ha, lão Kim ta rốt cục khôi phục lại cảnh giới Yêu Đế.
Cấm chế mở ra một bộ phận, Kim Lân nguyên bản tu vi mới bát giai đỉnh phong, dĩ nhiên lập tức bước vào Cửu Thiên Yêu Đế, toàn bộ quá trình không hề có một chút không hòa hợp.
- Có điều điện hạ, ngươi giải cũng quá ít đi, mới giải mấy chục lớp cấm chế, tính ra, ngươi tổng cộng mới giải cho lão Kim ta một phần ba cấm chế, điện hạ, có phải lại mở ra vài đạo không? Ít nhất cũng phải để lão Kim ta khôi phục lại cửu giai nhị trọng chứ?
Hưng phấn một lúc, Kim Lân rất nhanh lại ủ rũ.
Từ lúc trước hắn được Diệp Huyền từ Phù Quang sơn mạch mang ra, trên người có tổng cộng khoảng ba trăm đạo cấm chế, tổng cộng cũng mới giải một trăm đạo, trong lòng Kim Lân không khỏi có chút buồn bực.
Tiếp tục như vậy, lúc nào mới có thể khôi phục lại thời khắc đỉnh phong.
- Làm sao, vẫn còn chê ít? Lúc trước thời điểm bản điện nhìn thấy ngươi, tu vi của ngươi mới Yêu Vương cảnh, hiện tại khôi phục lại Cửu Thiên Yêu Đế, lại còn không hài lòng, có tin bản điện ta phong ấn trở lại lần nữa hay không?
Diệp Huyền hai tay sờ một thủ quyết, một đạo cấm chế vô hình trong nháy mắt xuất hiện ở trên bàn tay của hắn.
- Không chê ít, không chê ít.
Kim Lân liền gọi lên, hắn từng trải qua năng lực của Diệp Huyền ở phương diện cấm chế, muốn nói phong ấn trở lại, vậy tuyệt đối không phải khoác lác:
- Điện hạ, ta như vậy không phải là cảm giác thực lực của mình quá yếu, không thể phân ưu cho điện hạ ngươi sao? Muốn khôi phục một ít thực lực, chinh chiến thiên hạ cho điện hạ ngươi a.
Kim Lân lời thề son sắt nói.
- Yên tâm đi, chờ lúc nào ta thoả mãn, tự nhiên sẽ tiếp tục mở ra cấm chế trên người ngươi.
Nhưng trong lòng Diệp Huyền thì âm thầm hoảng sợ, không phải hắn không muốn mở ra một ít cấm chế cho Kim Lân, mà là lấy tu vi của hắn bây giờ, cấm chế trên người Kim Lân đã đến cực hạn của hắn.
- Năm đó vị đại năng phong ấn Kim Lân kia đến tột cùng là nhân vật cỡ nào? Lấy tu vi của ta bây giờ, cũng chỉ có thể mở ra bộ phận cấm chế trong đó, chẳng lẽ đại năng kia là cường giả Thánh cảnh? Hơn nữa Kim Lân ở thời kì đỉnh phong, thực lực đến tột cùng đáng sợ bao nhiêu? Lúc này mới mở ra một phần ba cấm chế, cũng đã là Yêu Đế cửu giai nhất trọng đỉnh phong, còn lại hai trăm đạo nếu như có thể mở ra, này sẽ là cảnh giới gì?
Trong lòng Diệp Huyền không khỏi tâm tư chập trùng.
Hoang Thiên Tháp, Phù Quang bí cảnh, loại đồ vật này không thể nghi ngờ chứng minh, Thiên Huyền đại lục ở thời đại viễn cổ, tuyệt đối không phải hiện tại có thể so sánh.
Thời gian trôi qua, chớp mắt qua nửa ngày thời gian.
Diệp Huyền ở dưới sự chỉ dẫn của Kim Lân, sắp tiếp cận một trú điểm Yêu tộc ở Vô Tận sơn mạch.
- Người nào, dám to gan xông cấm địa của Yêu tộc ở Vô Tận sơn mạch, mau chóng dừng lại cho ta.
Đột ngột, một tiếng hét lớn vang lên, nương theo một luồng yêu uy khủng bố, ầm một tiếng, một luồng cự lực đánh vào phi thuyền, oanh phi thuyền lay động một chút.
Ngoại vi phi thuyền, đột nhiên dâng lên từng luồng từng luồng yêu uy khủng bố, hiện ra rất nhiều Yêu thú, hoàn toàn vây quanh phi thuyền của Diệp Huyền lại.
Diệp Huyền thu hồi phi thuyền, phóng tầm mắt nhìn tới, chỉ thấy hiện ra ở trước mặt hắn, là một sơn mạch cực kỳ bao la, ở vào nơi sâu xa của Vô Tận sơn mạch, nơi này khắp nơi là cổ mộc đứng vững, đại thụ hơn trăm trượng, thậm chí hơn một nghìn trượng trực tủng vân thiên, nguy nga hùng tráng.
Mà ở bốn phía đám người Diệp Huyền, có tới mấy chục con Yêu tộc khí tức đáng sợ hoàn toàn vây quanh, trong đó đầu lĩnh chính là ba con Yêu tộc khí tức phi phàm, cả người yêu uy bao phủ, như mây đen cuồn cuộn, bốc lên phun trào, hiển nhiên đều là Yêu Đế nhất trọng, bây giờ đều mắt nhìn chằm chằm Diệp Huyền, cả người sát cơ sôi trào.
- Điện hạ, chuyện nhỏ này ta đến xử lý.
Kim Lân từ phía sau Diệp Huyền đi ra, đầu tiên là nhìn Diệp Huyền cung kính gật đầu một cái, sau đó lạnh lùng nhìn chằm chằm ba con Yêu Đế kia, quát lạnh:
- Làm sao? Mấy người các ngươi ngay cả bản điện hạ cũng không nhận ra, dám chặn lại phi thuyền của bản điện hạ?
- Kim Lân điện hạ!
Ba tên Yêu Đế kia nhìn thấy Kim Lân nhất thời sợ hết hồn.
- Thuộc hạ lỗ mãng quấy rầy điện hạ, kính xin điện hạ bớt giận.
Tam đại Yêu Đế nơm nớp lo sợ, nhưng trong lòng kêu khổ thấu trời, trong Yêu tộc pháp bảo cực ít, vì lẽ đó Yêu tộc chạy đi, thường thường đều là tự mình phi hành, rất ít sẽ ngồi phi thuyền, loại pháp bảo phi thuyền kia, chỉ có võ giả Nhân loại mới sẽ thôi thúc, bởi vậy bọn hắn nhìn thấy có phi thuyền xông vào lãnh địa, cho rằng là võ giả Nhân loại, vội vàng ra tay chặn lại.