Sông ngầm này, được gọi là Tuyệt Âm Hà, chính là một trong các hiểm cảnh đáng sợ nhất Thiên Âm Cốc, nó cực kỳ âm lạnh, có thể đông cứng tất cả sinh vật.
Hơn nữa loại âm lạnh này, không chỉ là nhiệt độ âm lạnh, càng âm lạnh ở linh hồn, căn bản không có cách chống đối.
Đã từng có thật nhiều Vũ Đế tiến vào trong đó, cuối cùng bị đông cứng linh hồn, vẫn lạc ở bên trong, hài cốt không còn.
Có điều ở nơi sâu xa của Tuyệt Âm Hà, có một loại vật liệu vô cùng quý trọng, tên Tuyệt Âm Chi Thủy, càng đi nơi sâu xa, Tuyệt Âm Chi Thủy này cấp bậc càng cao.
Kiếp trước Diệp Huyền vì tìm Tuyệt Âm Chi Thủy cửu giai, mới đến Tuyệt Âm Động, vì lẽ đó biết Tuyệt Âm Động này đáng sợ.
Ào ào!
Dòng nước vang dội, Diệp Huyền vận chuyển Cửu Chuyển Thánh Thể, chậm rãi tiến vào nơi sâu xa của Tuyệt Âm Động.
Một phút sau.
Bạch!
Một bóng người ngừng lại ở cửa Tuyệt Âm Động.
- Tiểu tử này, dĩ nhiên tiến vào Tuyệt Âm Động.
Trên mặt Quỷ Thước Vũ Đế ngạc nhiên ngơ ngác.
Tuyệt Âm Động đáng sợ, hắn tự nhiên quá rõ ràng, từng mai táng không ít cường giả Cửu Thiên Vũ Đế, tục truyền mấy ngàn năm trước đã từng có một Vũ Đế tam trọng đỉnh phong tiến vào bên trong, muốn tìm tòi hư thực, kết quả sau khi đi vào, liền không đi ra nữa.
Mà người này ở niên đại của hắn, hầu như là tồn tại đứng đầu nhất, tương truyền đã nửa bước bước vào Thánh cảnh, uy danh hiển hách, nhưng ngay cả hắn cũng vẫn lạc ở trong đó, những người khác càng không cần phải nói.
Từ đó về sau, Tuyệt Âm Động liền trở thành cấm địa đáng sợ nhất Huyền Vực, không có bất kỳ võ giả nào đồng ý tiến vào, trừ khi là một ít Luyện Hồn Sư cùng Luyện Dược Sư vì Tuyệt Âm Chi Thủy.
Nhưng coi như vậy, những Luyện Hồn Sư cùng Luyện Dược Sư này cũng chỉ dám ở ngoại vi thu lấy một ít Tuyệt Âm Chi Thủy cấp bậc thấp, còn nơi sâu xa, đó là vạn vạn không dám đi.
- Ngươi cho rằng tiến vào Tuyệt Âm Động liền có thể doạ lão phu sao? Thực sự là buồn cười, ngươi một Vũ Hoàng nhất trọng, ở trong Tuyệt Âm Hà e là đi không được mấy trăm mét a.
Sau khi Quỷ Thước Vũ Đế khiếp sợ, khóe miệng lộ ra một tia cười nhạo, thân hình tiến vào trong Tuyệt Âm Động.
Ào ào ào!
Hắn dọc theo khí tức huyết thống, nhanh chóng tiến vào trong sông, hàn ý lạnh lẽo, khiến cho cả người hắn run lập cập, nhưng hắn khẽ cắn răng, nhanh chóng đi đến nơi sâu xa của Tuyệt Âm Động.
Trong Tuyệt Âm Động, tia sáng đen kịt, càng có hàn ý lạnh lẽo, Huyền Thức hoàn toàn bị đông lại, ngoại trừ mắt thường có thể nhìn thấy cảnh tượng trong mấy chục mét, căn bản là không có cách kéo dài tới nơi càng sâu.
Quỷ Thước Vũ Đế nhanh chóng đi tới, vẻn vẹn sau nửa nén hương, hắn đã thấy Diệp Huyền ở ngoài mấy chục mét cả người run lẩy bẩy.
- Ha ha, tiểu tử, ngươi không kiên trì được a, dĩ nhiên vì thoát thân tiến vào Tuyệt Âm Động, cũng thật là tự chui đầu vào lưới, ngươi cho rằng ở trong Tuyệt Âm Động này, lão phu liền không dám vào?
Nhìn thấy Diệp Huyền dáng dấp chật vật, Quỷ Thước Vũ Đế không nhịn được cười ha ha, mặt trào phúng.
Diệp Huyền phát hiện Quỷ Thước Vũ Đế theo tới, ánh mắt kinh hoảng nhìn đối phương, lạnh lùng nói:
- Quỷ Thước Vũ Đế, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, hà tất hùng hổ doạ người như vậy?
- Hùng hổ doạ người? Ha ha, sự tình lại bức người ngươi còn chưa thấy đâu.
Quỷ Thước Vũ Đế híp mắt, sát khí sôi trào:
- Tiểu tử, ngươi giết đệ tử Vô Không sơn trang, ngày hôm bất kể là ai cũng cứu không được ngươi.
Diệp Huyền tức giận nói:
- Quỷ Thước Vũ Đế, ngươi đừng tới đây, ngươi tới nữa, ta liền tiếp tục đi vào trong, nơi này là Thiên Âm Cốc cấm địa Tuyệt Âm Động, mặc dù ngươi là Cửu Thiên Vũ Đế, nhưng sơ ý một chút cũng sẽ chết ở chỗ này.
- Đi a, ngươi đi a.
Quỷ Thước Vũ Đế nghe Diệp Huyền nói, tiếng cười nhạo không khỏi càng lớn hơn, suýt chút nữa cười đến rụng răng:
- Ngươi một Vũ Hoàng nhất trọng, có thể đi tới chỗ nào? Còn dám uy hiếp ta? Ha ha, như vậy cũng được, ngươi chết ở Tuyệt Âm Động này, ta vừa vặn chẳng muốn động thủ.
Tuyệt Âm Động, thực lực càng mạnh, có thể tiến vào càng sâu, tiểu tử này dĩ nhiên trốn đến nơi này, không phải muốn chết là cái gì?
Quỷ Thước Vũ Đế vừa nói, một bên cười gằn đi tới Diệp Huyền.
- Ngươi...
Diệp Huyền khẽ cắn răng, bị Quỷ Thước Vũ Đế làm cho hết cách rồi, tiếp tục đi đến nơi sâu xa của Tuyệt Âm Động.
Hàn khí giáng lâm ở trên người hắn không ngừng tăng cường, toàn bộ Tuyệt Âm Hà càng lạnh lẽo đáng sợ, như một con mãnh thú, mở ra miệng lớn như chậu máu, hóa thành cấm địa tử vong.
Thân hình Diệp Huyền có chút lay động.
- Tiểu tử này, đã đi tới nơi 800 mét, dựa theo tin tức, Tuyệt Âm Hà ở một ngàn mét, là cực hạn của cường giả Vũ Hoàng, Vũ Hoàng mạnh hơn cũng không thể tiến vào khu vực ngoài ngàn mét, tiểu tử này sắp không kiên trì được.
Quỷ Thước Vũ Đế nhàn nhã nhìn Diệp Huyền gian nan đi tới, từng bước một theo sát, tuy trên người hắn cũng cảm thấy cực kỳ băng hàn, nhưng hắn dù sao cũng là cường giả Cửu Thiên Vũ Đế, điểm ấy băng hàn còn không đến mức để hắn không cách nào kiên trì.
Rốt cục, sau một nén nhang, Diệp Huyền đi tới cực hạn ngàn mét.
Thân thể của hắn đã có chút không đứng thẳng được, lay động đến lợi hại.
- Đi a, tiếp tục đi a, ngươi làm sao không đi?
Quỷ Thước Vũ Đế đi đến, xì cười nói, một mặt đắc ý phách lối.
- Quỷ Thước Vũ Đế, lẽ nào ngươi thật chuẩn bị đuổi tận giết tuyệt?
Diệp Huyền cắn răng nói, ánh mắt điên cuồng.
- Đúng, ta là chuẩn bị đuổi tận giết tuyệt, ngươi còn có thể cắn ta a?
Quỷ Thước Vũ Đế giễu cợt nói:
- Một ngàn mét, hẳn là cực hạn của Vũ Hoàng, bây giờ ngươi đã nửa bước khó đi, ngoan ngoãn chịu chết đi.
Quỷ Thước Vũ Đế hừ lạnh một tiếng, bàn tay lớn hóa thành Huyền Nguyên Thủ Chưởng, tóm tới Diệp Huyền.
- Đây là ngươi buộc ta.
Diệp Huyền điên cuồng gầm lên một tiếng, nhảy vào khu vực ngoài ngàn mét của Tuyệt Âm Hà.
Khí tức như vạn năm băng cứng, tràn ngập đến toàn thân hắn, ngay cả linh hồn tựa hồ cũng ở dưới lực lượng này đông lại.
Diệp Huyền phảng phất như đông cứng, thân thể không nhúc nhích.
- Tiểu tử này đúng là điên.
Quỷ Thước Vũ Đế bị cử động của Diệp Huyền sợ hết hồn, khoảng cách ngàn mét là cực hạn của cường giả Vũ Hoàng, Vũ Hoàng mạnh hơn cũng không cách nào tiến ra ngàn mét, một khi tiến vào, chắc chắn phải chết.
- Cũng được, để tiểu tử này trực tiếp bị Tuyệt Âm Hà giết chết, lão phu thu lấy không gian giới chỉ của hắn, không cần lão phu động thủ a.
Quỷ Thước Vũ Đế đi đến Diệp Huyền, tiến vào khu vực ngoài ngàn mét, tiểu tử này hiện tại gần như đã chết rồi a.
Chương 1327 Là ngươi buộc ta
Nhưng chưa kịp hắn động thủ, rào, Diệp Huyền đột nhiên như tỉnh lại, lại đi tới nơi càng sâu.
Không thể.
Quỷ Thước Vũ Đế lấy làm kinh hãi, Diệp Huyền một Vũ Hoàng nhất trọng làm sao có thể tồn tại ở ngoài ngàn mét, không đúng, khí tức trên người tiểu tử này, đây là... Địa Hỏa.
Chỉ thấy trên người Diệp Huyền toả ra một vầng sáng màu tím, một ngọn lửa màu tím ở trên người hắn nhảy lên, ở trong hang núi đen kịt có vẻ càng thêm rõ ràng.
Địa Hỏa bảng xếp thứ mười ba Tử Thương Viêm, bảo vật trên người tiểu tử này làm sao nhiều như vậy.
Quỷ Thước Vũ Đế hận đến ngứa răng, đồng thời trong lòng cũng cực kỳ kích động.
Một đóa Địa Hỏa quý giá, hắn tự nhiên rõ ràng, tuyệt đối để bất kỳ Luyện Dược Sư cùng Luyện Khí Sư nào tha thiết ước mơ, đặc biệt như Tử Thương Viêm, giá trị càng thêm kinh người.
Nếu như có thể được đóa Địa Hỏa này, trả giá to lớn hơn nữa hắn cũng coi như đáng giá.
Dưới kích động, Quỷ Thước Vũ Đế liền tiếp tục đuổi tới Diệp Huyền.
Diệp Huyền thì run rẩy không ngừng thâm nhập.
- Hừ, tiểu tử này lại còn dám thâm nhập, tuy hắn có Địa Hỏa, nhưng Tuyệt Âm Chi Thủy trong Tuyệt Âm Hà cũng là nhân vật đáng sợ không kém gì Địa Hỏa, Địa Hỏa của hắn căn bản kiên trì không được bao lâu, Vũ Đế phổ thông có lẽ sẽ bị hắn doạ, nhưng muốn doạ lão phu, cái kia là nằm mơ.
Quỷ Thước Vũ Đế lạnh lùng thầm nghĩ.
Hắn bí danh Quỷ Thước Vũ Đế, đối với âm lãnh khí khắc chế so với Vũ Đế phổ thông mạnh hơn một phần, hắn không tin ở trong Tuyệt Âm Hà này, hắn sẽ không làm gì được một Vũ Hoàng nhất trọng nho nhỏ.
Kết quả là, hai người ở trong Tuyệt Âm Hà một đi ở phía trước, một truy ở phía sau.
Quỷ Thước Vũ Đế vốn cho rằng Diệp Huyền chẳng mấy chốc sẽ không kiên trì được.
Nhưng làm hắn chấn động chính là, sau khi sử dụng Địa Hỏa, Diệp Huyền dĩ nhiên không ngừng thâm nhập.
1100 mét.
1200 mét.
1300 mét.
1400 mét.
Cuối cùng dĩ nhiên đến 1450 mét.
Đến lúc này, thân thể Diệp Huyền đã không lay động nổi, gương mặt trắng bệch như người chết, mà trên người hắn thiêu đốt Tử Thương Viêm, cũng không ngừng nhảy lên, cực kỳ suy yếu, tựa như lúc nào cũng sẽ tắt.
Kèn kẹt!
Sắc mặt của Quỷ Thước Vũ Đế tái xanh, hàm răng run rẩy, đứng ở vị trí 1440 mét, cũng không dám tiếp tục tiến lên nữa.
Từng trận khí tức lạnh như băng không ngừng dọc theo nước sông thẩm thấu đến trong cơ thể hắn, hắn cảm giác thân thể của mình như đông cứng, đầu óc say xe, linh hồn cũng hoảng hốt, bất cứ lúc nào cũng sẽ mất đi ý thức.
Điều này đại biểu, chiều sâu này đã là cực hạn của hắn, nếu như hắn lại tiếp tục thâm nhập, hắn cũng không dám hứa chắc mình có thể trong nháy mắt mất đi ý chí, chìm vào đáy sông, trở thành một bộ thi hài trong Tuyệt Âm Hà này hay không.
- Đáng ghét, tiểu tử này... Làm sao có thể đi tới sâu như vậy, không thể...
Đứng ở nơi 1440 mét, Quỷ Thước Vũ Đế khó có thể tin nổi giận mắng.
Tuyệt Âm Hà một ngàn mét, là cực hạn của Vũ Hoàng, mà 1500 mét, là cực hạn của Vũ Đế nhất trọng.
Hắn có thể đi tới 1440 mét, đã có thể nói biến thái.
Nhưng Diệp Huyền, dĩ nhiên so với hắn còn thâm nhập sâu hơn mười mét, đứng ở địa phương 1450 mét, điều này để hắn làm sao cũng không thể nào tiếp thu được.
Tuy chỉ có mười mét, nhưng cũng đại diện cho sức đề kháng của Diệp Huyền đối với Tuyệt Âm Hà, còn muốn ở trên hắn.
- Ha... Ha, Quỷ... Thước Vũ... Đế, ngươi... không phải... Rất hung hăng... Sao, có khí phách... tiếp... Tục... Lại đây nha!
Diệp Huyền cả người run rẩy, ánh mắt điên cuồng, gian nan từng chữ nói.
- Đáng ghét.
Quỷ Thước Vũ Đế tức đến cơ hồ muốn nổi khùng, hắn có thể nhìn ra, này đã là cực hạn của Diệp Huyền, Diệp Huyền không thể đi tới nữa, nhưng thống khổ chính là, chính hắn cũng đến cực hạn.
Mười mét, còn kém mười mét, hắn vốn có thể như bóp chết một con kiến bóp chết Diệp Huyền, nhưng hôm nay, hắn chỉ có thể nhìn Diệp Huyền ở trước mặt hắn kêu gào, nhưng không thể ra sức.
Nếu như ở bên ngoài, mười mét không đáng kể chút nào.
Nhưng ở trong Tuyệt Âm Hà, đặc biệt là chiều sâu như thế này, Huyền Nguyên trong cơ thể Quỷ Thước Vũ Đế đã bị áp chế đến cực hạn, Huyền Nguyên Thủ Chưởng gì đó căn bản không thi triển ra được, ngay cả lĩnh vực cũng không thể triển khai, muốn đánh giết Diệp Huyền, nhất định phải từng bước một đi tới.
Mười mét này, tựa như lạch trời, kẹp lại Quỷ Thước Vũ Đế.
- Không được, phải nghĩ một biện pháp để hắn trở về.
Nhìn dáng vẻ Diệp Huyền lay động, trong lòng Quỷ Thước Vũ Đế lo lắng.
Hắn lo lắng, lo lắng một khi Diệp Huyền chết ở đây, hắn khổ cực nhiều như vậy liền uổng phí.
- Tiểu tử, giao ra Địa Hỏa, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết.
Cắn răng, ánh mắt của Quỷ Thước Vũ Đế lạnh lùng nói.
- Ngươi đừng hòng.
Hàm răng Diệp Huyền không nhịn được run lên, sắc mặt cũng càng thêm trắng bệch, ở Quỷ Thước Vũ Đế nhìn kỹ, ánh mắt của Diệp Huyền dần dần mê man, khí tức trên người càng ngày càng yếu, thân thể chậm rãi nghiêng vào trong Tuyệt Âm Hà lạnh lẽo.
- Không được, tiểu tử này bị Tuyệt Âm Hà đông chết.
Quỷ Thước Vũ Đế kinh hoảng, nếu để cho Diệp Huyền chìm vào trong Tuyệt Âm Hà, vậy hắn liền làm không công, không chỉ Địa Hỏa không chiếm được, ngay cả Định Không Châu cũng sẽ chìm vào Tuyệt Âm Hà.
Nhưng mà hôm nay hắn muốn bắt được Diệp Huyền, nhất định phải tới gần, hiện tại hắn đã có chút không chịu nổi, nếu thâm nhập hơn nữa, rất có thể sẽ giống như Diệp Huyền, bởi vì chống đối không được Tuyệt Âm Hà lạnh lẽo, mà chết ở bên trong.
Chỉ là, để hắn trơ mắt nhìn Diệp Huyền chết đi, hắn lại không nỡ.
Trên người Diệp Huyền bí mật thực sự quá nhiều, đặc biệt lấy tu vi Vũ Hoàng nhất trọng, đi tới nơi ngay cả Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong như hắn cũng cơ hồ không thể chịu đựng, nếu như những bí mật này bị hắn lấy được, nói không chắc có thể làm cho thực lực của hắn tăng lên nhanh như gió.
Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong, ở Huyền Vực tuy không tính là tiểu nhân vật gì, nhưng cũng không thể coi là đại nhân vật.
Nếu hắn có thể bước vào cửu giai nhị trọng, thậm chí cửu giai tam trọng, đó mới đúng là bá chủ đại lục.
Ở trên người Diệp Huyền, hắn nhìn thấy một chút hy vọng như vậy.
- Cầu giàu sang từ trong nguy hiểm, liều mạng.
Sau khi tư tưởng giãy dụa kịch liệt, Quỷ Thước Vũ Đế cắn răng một cái, đột nhiên bơi tới Diệp Huyền, đồng thời tay phải đột nhiên đưa ra bắt bàn tay của Diệp Huyền.
Chỉ cần kéo thi thể Diệp Huyền trở về, hắn liền có thể được hết thảy bảo vật trên người Diệp Huyền.
Cảm giác hôn mê mãnh liệt truyền đến, Quỷ Thước Vũ Đế liều mạng kiên trì, rốt cục bắt được cánh tay của Diệp Huyền.
Chương 1328 Trong động có người (1)
- Trở lại cho ta.
Quỷ Thước Vũ Đế dùng sức lôi kéo, dĩ nhiên không kéo động.
Cái gì?
Hắn vừa mới sững sờ, liền cảm giác một luồng lực lượng từ trên cánh tay Diệp Huyền truyền đến, trước Diệp Huyền chậm rãi chìm vào Tuyệt Âm Hà, hai mắt đột nhiên mở ra, trái lại dùng sức lôi kéo Quỷ Thước Vũ Đế.
- Không được!
Quỷ Thước Vũ Đế sợ đến hồn phi phách tán, điên cuồng tránh thoát phản kháng, liều mạng rút lui về phía sau, nhưng làm sao được, trong nháy mắt bị Diệp Huyền kéo vào nơi sâu xa của Tuyệt Âm Động.
Ầm!
Một luồng hàn ý đáng sợ thẩm thấu vào đầu óc của hắn, đóng băng linh hồn của hắn.
- Ngươi...
Quỷ Thước Vũ Đế hồn phi phách tán, giờ khắc này Diệp Huyền nơi nào còn có nửa điểm dáng dấp không kiên trì được, khóe miệng ngậm lấy cười gằn, ánh mắt tràn ngập trào phúng.
Nhưng Quỷ Thước Vũ Đế đã quản không được nhiều như vậy, Tuyệt Âm Hà lạnh lẽo, đã hoàn toàn đông chết hắn.
- Huyết Hồ Võ Hồn!
Thời khắc mấu chốt, đỉnh đầu của Quỷ Thước Vũ Đế xuất hiện một con Huyết Hồ màu đỏ sậm, tám đạo tinh hoàn đồng thời sáng lên, lực lượng Võ Hồn kinh người lấp loé, đồng thời một luồng lực lượng không gian mông lung tràn ngập ra, thân hình của hắn hơi lóe lên, định tránh về phía ngoại vi của Tuyệt Âm Hà.
- Nếu đi vào, liền chớ vội đi ra, chúng ta cố gắng ở thêm một chút, ngươi đuổi ta nhiều ngày như vậy, chúng ta còn chưa tán gẫu qua a.
Diệp Huyền cười lạnh, Thôn Phệ Võ Hồn nhất thời xuất hiện, vòng xoáy màu đen đột nhiên thôn phệ lấy Huyết Hồ Võ Hồn.
- A!
Võ Hồn truyền đến đau đớn kịch liệt, Quỷ Thước Vũ Đế kêu lên thảm thiết, mà tuyệt chiêu không gian đào mạng của hắn cũng bị đánh gãy, không chờ Quỷ Thước Vũ Đế tỉnh táo lại, Diệp Huyền đã một chưởng vỗ ở trên người Quỷ Thước Vũ Đế.
Oanh ầm!
Dưới nổ vang, Quỷ Thước Vũ Đế trực tiếp bị đánh vào nơi sâu xa của Tuyệt Âm Động.
- Không!
Quỷ Thước Vũ Đế phát sinh tiếng kêu thảm thiết, thân thể đột nhiên bị đông cứng, oanh, bao quát linh hồn cũng trong nháy mắt đông lại, con ngươi kinh nộ của hắn trong nháy mắt đọng lại, một tia tro nguội từ từ phóng ra.
Đường đường Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong, liền chết ở nơi sâu xa của Tuyệt Âm Động như thế, lặng yên không một tiếng động.
Trên mặt sông đen kịt, thi hài của Quỷ Thước Vũ Đế dần dần trầm xuống.
Phốc!
Diệp Huyền hóa chưởng thành đao, chém đứt ngón tay của Quỷ Thước Vũ Đế, bắt không gian giới chỉ của hắn, sau đó nhìn thi hài của Quỷ Thước Vũ Đế chìm nghỉm, cuối cùng biến mất không còn tăm hơi.
- Hừ, truy sát ta lâu như vậy, chết quá đơn giản a.
Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng.
Ở ngoài thân thể hắn, một tia khí lưu nhàn nhạt ấm áp tản mát, khiến cho thân thể của hắn ở trong Tuyệt Âm Hà không mất nhiệt độ.
Mà trong cơ thể hắn, một tia hỏa diễm hư vô chậm rãi thiêu đốt, trục xuất khí tức âm lãnh trong Tuyệt Âm Hà.
Thậm chí cả người Diệp Huyền cũng có một loại cảm giác ấm áp.
- Không nghĩ tới Thiên Hỏa ở trong Tuyệt Âm Hà dĩ nhiên có công hiệu đáng sợ như thế.
Diệp Huyền âm thầm thán phục.
Hắn sở dĩ lựa chọn Tuyệt Âm Động đến thoát khỏi Quỷ Thước Vũ Đế truy sát, chính là bởi vì kiếp trước hắn từng có kinh nghiệm, biết hỏa diễm mạnh mẽ có thể chống đỡ Tuyệt Âm Chi Thủy trong Tuyệt Âm Hà.
Kiếp trước hắn dựa vào Địa Hỏa bảng bài danh ba mươi Tâm Tủy Hỏa, ở sau khi tiến vào Tuyệt Âm Động, lấy tu vi bát giai tam trọng đỉnh phong đi tới vị trí hai ngàn mét, so với vài tên Vũ Đế nhị trọng theo hắn cùng đến còn muốn càng sâu.
Đời này Diệp Huyền nắm giữ Tử Thương Viêm cùng Vô Tận Dung Hỏa, vì lẽ đó hắn mới có lòng tin đi vào trong Tuyệt Âm Hà, quả nhiên thành công lừa gạt Quỷ Thước Vũ Đế, tiêu diệt đối phương ở nơi này.
Chỉ là để Diệp Huyền không ngờ tới, là Vô Tận Dung Hỏa đáng sợ.
Trên thực tế vừa nãy thời điểm hắn đi tới 1400 mét, Tử Thương Viêm thả ra ngoài nhiệt lượng đã có chút đối kháng không được Tuyệt Âm Hà lạnh lẽo, dù sao hắn đời này tu vi có chút thấp, theo hắn phỏng chừng, hắn nhiều nhất đi tới 1500 mét, chỉ sợ cũng không thể tiếp tục tiến lên.
Bởi vậy hắn ở trong bóng tối thả ra Vô Tận Dung Hỏa, không ngờ trong nháy mắt sử dụng Vô Tận Dung Hỏa, hàn khí của Tuyệt Âm Chi Thủy trong cơ thể hắn dĩ nhiên bị trục xuất ra.
- Thiên Hỏa đến cùng là Thiên Hỏa, so với Tử Thương Viêm dĩ nhiên cường hãn hơn quá nhiều, này không phải phương diện lượng tăng lên, mà là chất thay đổi, ngay cả Tuyệt Âm Chi Thủy trong Tuyệt Âm Hà, cũng không thể chịu đựng được.
Diệp Huyền thu hồi không gian giới chỉ của Quỷ Thước Vũ Đế, cũng không có rời đi, mà tiếp tục đi đến nơi sâu xa của Tuyệt Âm Động, hắn rất muốn nhìn một chút, Thiên Hỏa của mình đến tột cùng có thể đạt đến mức nào.
1500 mét...
1800 mét...
Hai ngàn mét.
Sau nửa canh giờ, Diệp Huyền đã đi tới vị trí hai ngàn mét.
Lúc này hắn mới mơ hồ cảm nhận được một tia hàn ý đến từ Tuyệt Âm Hà.
Mà kiếp trước, hắn lấy tu vi bát giai tam trọng đỉnh phong, cộng thêm lực lượng của Tâm Tủy Hỏa, mới gian nan đi tới nơi này.
Rào!
Diệp Huyền cầm lấy một ngọc bồn, tiếp một chậu Tuyệt Âm Chi Thủy, Tuyệt Âm Chi Thủy này nguyên bản đen kịt, nhưng sau khi vào ngọc bồn, lại trở nên cực kỳ trong suốt.
Từng tia hàn ý lạnh lẽo, ở trong ngọc bồn toả ra.
Diệp Huyền rất rõ ràng, Tuyệt Âm Hà thủy ở vị trí hai ngàn mét, đủ để luyện ra Tuyệt Âm Chi Thủy bát giai, nói cách khác một chậu nước nơi này, thì tương đương với bảo vật bát giai.
Đương nhiên, bởi vì trong Tuyệt Âm Hà Tuyệt Âm Chi Thủy còn cần tinh luyện, nếu như không có bát phẩm Luyện Dược Sư tiến hành luyện chế, này bồn thủy giá trị tạm thời vẫn sẽ không cao như vậy.
- Kiếp trước ta chỉ dừng lại với nơi này, nếu là xâm nhập thêm một chút, có thể hay không có thể có được Tuyệt Âm Chi Thủy cửu giai?
Trong lòng Diệp Huyền mơ hồ có chút kích động, hắn quá rõ ràng Tuyệt Âm Chi Thủy quý hiếm.
Tuyệt Âm Chi Thủy cửu giai chẳng những có thể hòa vào trong quá trình luyện đan, Luyện Hồn, luyện khí, đối với một ít võ giả tu luyện công pháp Thủy hệ, Băng hệ, cũng có ích lợi cực lớn, một khi nắm đến đại lục, vậy tuyệt đối là thiên kim khó cầu.
Đây cơ hồ trọng yếu tương đương với Địa Hỏa đối với Luyện Dược Sư.
- Vậy thì nhìn, ở dưới sự giúp đỡ của Vô Tận Dung Hỏa, ta đến tột cùng có thể ở Tuyệt Âm Hà này đi tới một bước nào.
Đã đến nơi này, Diệp Huyền đương nhiên sẽ không dễ dàng buông tha.
Trong Tuyệt Âm Động, hắn tiếp tục tới trước.
Chương 1329 Trong động có người (2)
Đưa mắt nhìn lại, phía trước đen kịt một màu, tầm mắt chỉ có thể quan sát được động tĩnh trong mười mét, ngoài ra, chính là một mảnh thâm thúy, trống vắng, từng tia từng tia lực lượng âm lãnh tỏ khắp, khiến cho lòng người lo sợ.
Diệp Huyền cẩn thận từng li từng tí, từng chút đi về phía trước.
2100 mét.
2300 mét.
2500 mét.
Ba ngàn mét.
Đến ba ngàn mét, Diệp Huyền rõ ràng cảm giác được Vô Tận Dung Hỏa uy lực không đủ, từng tia từng tia hàn ý như châm đâm, không ngừng vào trong cơ thể hắn, đông đến cả người hắn đau nhức, nếu như không phải có Vô Tận Dung Hỏa chống đối, chỉ sợ hắn sớm đã bị hàn ý này đông thành mảnh vỡ.
Nhưng còn chưa đủ.
Diệp Huyền cảm giác được, chất lượng của Tuyệt Âm Chi Thủy nơi này còn chưa đủ tinh khiết, nên đạt đến bát giai đỉnh phong, nhưng chưa bước vào cửu giai.
Rào!
Hắn tiếp tục tới trước.
3100 mét.
3300 mét.
3500 mét.
Đến 3500 mét, thân thể Diệp Huyền đã run lẩy bẩy, nhưng làm hắn kinh hỉ chính là, hắn rõ ràng cảm giác được khí tức trong Tuyệt Âm Hà có biến hoá kinh người.
- Tuyệt Âm Chi Thủy cửu giai, đây tuyệt đối là Tuyệt Âm Chi Thủy cửu giai.
Diệp Huyền dùng ngọc bồn tiếp lên một chậu nước sông, nước sông này, trong suốt long lanh, phảng phất như vũ trụ Tinh Không, lại phảng phất như hàn băng vạn năm không thay đổi, đầy rẫy hàn ý làm người ta sợ hãi.
Hơn nữa nước sông này cũng nặng lạ kỳ, một chậu như thế, hầu như tương đương với một khối to bằng gian phòng, suýt chút nữa để Diệp Huyền nâng không nổi.
- Tuyệt Âm Chi Thủy này e là không cần tinh luyện, chỉ tát ra ngoài, cũng đủ để Vũ Đế nhất trọng bình thường bị thương nặng a?
Diệp Huyền thán phục nói, trong này ẩn chứa hàn ý, như từng chuôi băng đao, không ngừng rót vào đầu óc của hắn, khiến cho tư duy của hắn có chút chậm chạp.
Ào ào!
Diệp Huyền lấy ra tất cả ngọc bồn trong không gian giới chỉ của mình, không chút khách khí trắng trợn chứa nước sông Tuyệt Âm Hà, hưng phấn không ngớt.
Từng tia từng tia hàn ý tỏa ra, động tác của Diệp Huyền rất nhanh, bởi vì hắn cảm giác được, theo hắn ở trong Tuyệt Âm Hà thời gian càng dài, Vô Tận Dung Hỏa của hắn cũng càng suy yếu.
Có điều đồng dạng, Diệp Huyền cảm giác nhục thân của mình bởi vì ở trong Tuyệt Âm Hà thời gian dài, dĩ nhiên có một tia tăng lên, thậm chí huyền mạch cũng bị tinh chế một chút.
- Tuyệt Âm Chi Thủy, thuộc về Vô Căn Chi Thủy, ẩn chứa lực lượng băng hàn cực hạn, võ giả bình thường căn bản không có cách hấp thu, nhưng ta tu luyện Cửu Chuyển Thánh Thể, không sợ nhất chính là thương tổn đối với nhục thân, lại có thể lợi dụng Tuyệt Âm Chi Thủy này tiến hành tu luyện, đây thực sự là...
Diệp Huyền âm thầm thán phục, hắn không nghĩ tới ở trong Tuyệt Âm Hà này, lại còn sẽ có thu hoạch như vậy.
Hắn không khỏi nghĩ thầm: Nếu như ta có thể hấp thu Tuyệt Âm Chi Thủy đến trong thân thể, trở thành một nguồn lực lượng bản thân là tốt rồi, đã như thế, sau đó coi như ta gặp phải Cửu Thiên Vũ Đế, cũng có sức chống cự nhất định.
Nhưng hắn biết đây căn bản không thể, Tuyệt Âm Chi Thủy cửu giai, ngay cả cường giả Vũ Đế chân chính cũng không thể chịu đựng, chỉ có thể chống lại, hắn chỉ là Vũ Hoàng liền càng không cần phải nói, nếu như không phải có Vô Tận Dung Hỏa, hắn sớm đã đông chết ở phía trước.
- Quên đi, nghĩ nhiều như thế làm gì, vẫn là mau mau thu Tuyệt Âm Chi Thủy liền đi.
Diệp Huyền nói.
Được Tuyệt Âm Chi Thủy cửu giai, hắn cũng không muốn thâm nhập hơn nữa, bởi vì hắn biết lấy tu vi của hắn bây giờ nhiều nhất chỉ có thể thâm nhập hơn 200 mét nữa, mà Tuyệt Âm Chi Thủy bên trong cũng sẽ không biến hóa lớn bao nhiêu.
- Không nghĩ tới đã nhiều năm như vậy, rốt cục lại có người đi tới nơi này.
Một thanh âm cổ xưa, thê lương ở trong hang động đen kịt vang lên.
Diệp Huyền nhất thời hoảng hốt, động tác thu Tuyệt Âm Chi Thủy bỗng dưng ngừng lại, ngơ ngác đánh giá bốn phía, đồng thời kinh thanh hỏi:
- Người nào?
Có người ở trong huyệt động này, hắn dĩ nhiên không tìm được âm thanh là từ nơi nào đến, tu vi này thật đáng sợ a?
- Ta là ai không trọng yếu, trọng yếu chính là ngươi có thể đi tới đây, lão phu đã đợi mấy ngàn năm, mấy ngàn năm, ngươi là người thứ nhất đi tới nơi sâu như thế.
Âm thanh cổ xưa kia lần thứ hai vang lên, tựa hồ ngay ở bên người Diệp Huyền, nhưng lại tựa hồ ở nơi cực kỳ xa xôi.
- Ngươi ở đâu?
Diệp Huyền tỉnh táo lại, ánh mắt tìm kiếm khắp nơi, nơi này Huyền Thức cùng thần thức đều bị hạn chế cực kỳ nghiêm trọng, coi như là thần thức bát phẩm, cũng chỉ có thể quét đến mấy chục mét.
Nhưng mà ngoại trừ nước sông đen kịt, Diệp Huyền xem không ra bất kỳ người nào tồn tại.
- Người trẻ tuổi, không cần tìm, ngươi không nhìn thấy ta, có điều nếu như ngươi có thể càng đi về phía trước một chút, thì có thể nhìn thấy ta, chỉ cần ngươi có thể đi tới, ta liền đưa ngươi một cơ duyên lớn.
Thanh âm già nua kia từ tốn nói.
Đi lên trước một chút nữa? Diệp Huyền do dự một chút, tiếp tục đi về phía trước.
Khoảng chừng đi gần trăm mét, Diệp Huyền rốt cục phát hiện nói chuyện chính là cái gì.
Ở phía trước hắn hơn trăm thước, trong động sinh trưởng ra một bệ đá, bệ đá một nửa ở trong nước, một nửa khác ở trên mặt nước, mà trên bệ đá, có một bộ xương khô.
Cảm giác viễn cổ thê lương kia, chính là từ bộ hài cốt này truyền đến.
Người này dĩ nhiên có thể đi tới đây, này rốt cuộc là vật gì?
Trong lòng Diệp Huyền âm thầm thán phục, này đã tiếp cận bốn ngàn mét, dựa theo Diệp Huyền hiểu rõ, Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong, bình thường cũng chỉ có thể đi tới khoảng hai ngàn mét, bốn ngàn mét, ít nhất cũng phải là Vũ Đế tam trọng đỉnh phong, này vẫn là thấp nhất.
Hơn nữa Diệp Huyền cũng không dám hứa chắc, Vũ Đế tam trọng đỉnh phong liền thật có thể đi tới đây.
Bộ xương khô này cứ như thế dựa ở trên vách đá, Tuyệt Âm Chi Thủy lạnh lẽo tận xương không biết bị rót vào bao nhiêu năm, nhưng mà xương cốt này nửa phần hư hao cũng không có.
Mà sau khi quan sát tỉ mỉ, Diệp Huyền nhất thời giật nảy cả mình, bởi vì hắn phát hiện bộ xương khô này dĩ nhiên màu vàng, hơn nữa toàn bộ xương cốt đều là màu vàng.
Chỉ là bởi vì có khả năng bị Tuyệt Âm Chi Thủy ngâm quá lâu, mặt trên ngưng tụ nhất trọng hoa văn màu đen, sản sinh từng tia biến dị, cho nên mới không thể ngay lập tức nhìn ra.
Toàn bộ xương cốt hiện màu vàng, vậy ít nhất cũng là Vũ Đế tam trọng đỉnh phong mới có thể đạt đến a.
Diệp Huyền hít vào một ngụm khí lạnh.
Chương 1330 Tiêu Sở Hà (1)
Võ giả bước vào Vũ Đế, năng lượng ngưng tụ sẽ từ thân thể chuyển đến xương cốt, bình thường cường giả mới vào Vũ Đế, xương cốt trên người tất nhiên sẽ mang một tia màu vàng kim nhàn nhạt, nhưng màu vàng của bộ xương khô này cực kỳ nồng nặc, chí ít cũng là cửu giai tam trọng đỉnh phong, thậm chí cường giả mạnh hơn mới có thể đạt đến.
Có điều bởi vì nhiễm phải hoa văn màu đen, cả bộ xương khô ở trong thần thức của Diệp Huyền có vẻ hơi âm lạnh cùng thâm trầm, khiến cho hắn có chút ngột ngạt.
- Hiện tại ngươi nên nhìn thấy ta.
Thanh âm già nua kia từ vị trí hoa văn của bộ xương lan truyền tới.
Diệp Huyền gật gù, hắn không nghĩ nói chuyện với hắn lại là một bộ xương khô.
Dựa theo đạo lý, thân thể võ giả chỉ còn dư lại bộ xương, cái kia tất nhiên chết không thể chết lại, thế nhưng Diệp Huyền thân là Luyện Hồn Sư lại biết chỉ cần tu vi của đối phương đủ cao, có trình độ Luyện Hồn đầy đủ, coi như chỉ còn bộ xương, vẫn có thể tiếp tục sống sót.
Chẳng lẽ người này đã từng là một Luyện Hồn đại sư?
Trong lòng Diệp Huyền suy đoán, có thể làm cho linh hồn của mình mấy ngàn năm không mất, tu vi Luyện Hồn tuyệt đối đã đạt đến một mức độ có thể nói biến thái, chí ít so với hắn kiếp trước cũng mạnh hơn mấy lần.
Hơn nữa dựa theo đạo lý, thần thức của hắn rõ ràng chỉ có thể nhận biết được đồ vật trong mấy chục mét, giờ khắc này có thể rõ ràng cảm ứng được khô lâu ở ngoài trăm thước, có thể thấy được tất nhiên là khô lâu này lợi dụng một loại biện pháp nào đó, mới làm hắn có thể nhận biết được đối phương.
Chỉ là điểm này, cũng đã để Diệp Huyền khá thán phục.
- Không nghĩ tới trên người ngươi dĩ nhiên nắm giữ Thiên Hỏa, chẳng trách có thể đi tới đây.
Hai con ngươi của bộ xương nhìn chằm chằm Diệp Huyền, trong giọng nói mang theo một tia khiếp sợ, âm thanh già nua, hai mắt trống trơn của hắn một mảnh đen kịt, cho Diệp Huyền một loại cảm giác vô cùng không thoải mái.
Hơn nữa trên người bộ xương khô này, còn toả ra một loại khí tức âm lạnh, tựa hồ cùng Tuyệt Âm Chi Thủy này hợp thành một thể, khiến người ta khắp cả người phát lạnh.
- Người trẻ tuổi, ngươi tới, chỉ cần ngươi có thể mang lão phu ra ngoài, lão phu liền cho ngươi một thiên đại tạo hóa.
Ngữ khí của bộ xương màu đen cao ngạo nói.
- Tạo hóa, cái tạo hóa gì?
Diệp Huyền trầm giọng hỏi, nhưng hắn không có tiến lên, một là hàn khí nơi này đã để hắn có chút không kiên trì được, thứ hai bộ xương màu đen này xuất hiện quá quái dị, Diệp Huyền không thể không đề phòng.
- Tự nhiên là để cho ngươi trở thành cường giả đỉnh phong của đại lục.
Bộ xương màu đen thấy Diệp Huyền không tin, nhất thời có chút tức giận nói.
- Cường giả đỉnh phong của Đại lục? Không có hứng thú.
Diệp Huyền càng ngày càng cảm thấy bộ xương màu đen này có chút vô căn cứ, huống chi cường giả đỉnh phong của đại lục chính hắn lại không phải không thể đạt đến.
- Ai, thậm chí ngay cả Hỗn Độn Thánh Quả cũng không để ý...
Bộ xương màu đen thở dài, âm thanh ở trong tai của Diệp Huyền vang lên.
Trong lòng Diệp Huyền cả kinh, là một Đan Đạo đại sư, Hỗn Độn Thánh Quả là món đồ gì, hắn so với bất luận người nào còn rõ ràng.
Tương truyền đây là thánh dược cấp mười trong truyền thuyết, đồng thời vẫn là cực phẩm trong thánh dược, một khi dùng, có thể làm cho Cửu Thiên Vũ Đế thoát thai hoán cốt, bước vào Thánh cảnh trong truyền thuyết.
Ngoại trừ cường giả Cửu Thiên Vũ Đế, võ giả thấp hơn đồng dạng có thể dùng, nó có thể để cho bất kỳ võ giả nào vô điều kiện tăng lên một cấp bậc.
Là một cấp bậc, mà không phải một đẳng cấp.
Nói cách khác hiện tại Diệp Huyền mới bát giai nhất trọng, nếu được Hỗn Độn Thánh Quả, trực tiếp dùng, liền có thể lập tức bước vào cửu giai nhất trọng, nếu chờ hắn đến cửu giai tam trọng đỉnh phong lại dùng, thì có cơ hội bước vào Thánh cảnh trong truyền thuyết, vũ phá hư không, bước vào Thiên giới.
Chỉ là loại thánh dược này Diệp Huyền cũng chỉ là ở trong một ít thư tịch cổ xưa nghe nói qua, hơn nữa những thư tịch kia ghi chép cũng không hoàn chỉnh, còn trong thế giới hiện thực, Diệp Huyền là xưa nay chưa từng gặp.
- Thật sự có Hỗn Độn Thánh Quả?
Diệp Huyền khiếp sợ nói.
- Đó là tự nhiên.
Bộ xương màu đen lạnh nhạt nói:
- Hỗn Độn Thánh Quả, sinh trưởng ở trên Hỗn Độn Thánh thụ trong truyền thuyết, mỗi vạn năm thành thục một lần, nghịch thiên tạo hóa, lão phu may mắn từng chiếm được một viên, chỉ cần ngươi có thể mang lão phu ra ngoài, Hỗn Độn Thánh Quả của lão phu tự nhiên sẽ cho ngươi, đến thời điểm tu vi của ngươi tất nhiên sẽ tăng nhanh như gió, bước vào Thánh cảnh là dễ như ăn cháo.
Bộ xương màu đen càng nói như vậy, Diệp Huyền càng hoài nghi, thứ tốt như vậy trước tiên không nói có hay không, coi như có, tên này tại sao phải cho mình?
Huống chi Diệp Huyền không phải không thấy được, bộ xương màu đen này chỉ còn dư lại một tia linh hồn, coi như dẫn nó ra ngoài, nó muốn phục sinh, cũng nhất định phải lần nữa tìm một thân thể, nếu như người này đột nhiên đoạt xá mình vậy làm sao bây giờ?
Một lão quái vật có thể ở đây sống sót, Diệp Huyền không tin đối phương sẽ không có năng lực đoạt xá mình.
Tựa hồ đoán được ý nghĩ của Diệp Huyền, bộ xương màu đen kia đột nhiên lạnh nhạt nói:
- Ngươi có phải đang hoài nghi lão phu có âm mưu gì? Có thể đoạt xá ngươi hay không? Cái này ngươi căn bản không cần lo lắng, đầu tiên linh hồn của lão phu chỉ còn dư lại bộ phận không trọn vẹn, căn bản không thể đoạt xá phục sinh, thứ hai, coi như lão phu muốn đoạt xá ngươi, trên người ngươi còn có Thiên Hỏa, há cần lo lắng đoạt xá? Ngươi hẳn phải biết, Thiên Hỏa là khắc tinh của tất cả hư vô, có Thiên Hỏa tồn tại, lão phu căn bản đoạt xá không được ngươi.
Diệp Huyền cảm nhận được linh hồn của bộ xương màu đen này xác thực như có chút không trọn vẹn, chỉ là không biết tại sao, trong lòng hắn vẫn có một loại cảm giác không thoải mái nhàn nhạt.
Cho tới người này nói Thiên Hỏa có thể khắc chế đoạt xá, Diệp Huyền là không tin.
Xác thực, cường giả phổ thông đoạt xá, Thiên Hỏa có thể dễ dàng chống đối, nhưng Thiên Hỏa cũng không phải vạn năng, năm đó thời điểm ở Cổ Dương Thành, không phải thiếu chút nữa không thể chống lại Chiến Thương đoạt xá sao, vẫn là ở dưới sự giúp đỡ của Thôn Phệ Võ Hồn cùng Tài Quyết Chi Kiếm, mới trục xuất Chiến Thương ra ngoài.
Nếu như thật tin bộ xương màu đen này, Thiên Hỏa có thể khắc chế tất cả đoạt xá, vậy hắn mới là choáng váng.