Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1136 Đột phát bất ngờ (1)

Nếu như nửa tháng trước Hồng Đức nói lời này, hắn còn có thể có chút không phục, thế nhưng khoảng thời gian này Huyền Quang Các khai thông đỉnh cấp hẹn trước, Chân Đồng không thể không thừa nhận Hồng Đức nói không hẳn là chuyện giật gân.

Chí ít hiện nay Huyền Quang Các giải quyết rất nhiều vấn đề, là hắn căn bản giải quyết không được.

- Vậy làm sao bây giờ?

Kỳ Lập Minh có chút táo bạo nói.

Điều này cũng không được, cái kia cũng không được, không thể trơ mắt nhìn Cổ Đan Lâu của mình, từng chút bị người từng bước xâm chiếm, cuối cùng đóng cửa a?

- Lâu chủ, ta ngược lại có biện pháp, có điều biện pháp này nhất định phải mượn dùng đến thế lực sau lưng Cổ Đan Lâu chúng ta.

Chân Ly đại sư trầm tư hồi lâu, đột nhiên nói.

Kỳ Lập Minh liền mở miệng nói:

- Biện pháp gì?

Chân Ly trầm giọng nói:

- Kỳ thực vẫn là đặt bẫy, Huyền Quang Các ở trình độ đan dược, hết sức kinh người, đừng nói Cổ Đan Lâu chúng ta, coi như là toàn bộ Thiên Đô Phủ ta xem cũng không có mấy nhà có thể mạnh hơn bọn họ. Thế nhưng, về mặt đan dược không được, lẽ nào chúng ta không thể từ những phương diện khác nghĩ biện pháp sao? Phải biết Huyền Quang Các kia kinh doanh cũng không chỉ đan dược, ta liền không tin bọn họ ở những phương diện khác cũng sẽ nghịch thiên như vậy.

- Ý kiến hay.

Ánh mắt của Kỳ Lập Minh sáng lên, mạnh mẽ vỗ bàn.

Hề Nghi Xuân cùng Hồng Đức, ánh mắt cũng toả sáng.

Chân Ly nói quả thực quá đúng rồi, bởi vì Cổ Đan Lâu bọn họ kinh doanh đan dược, vì lẽ đó trước luôn nghĩ ở mặt đan dược đánh bại Huyền Quang Các, nhưng lại không có cách nào, lúc này mới sứt đầu mẻ trán.

Hiện tại Chân Ly đề tỉnh, bọn họ mới triệt để tỉnh ngộ lại, tuy Cổ Đan Lâu bọn họ chỉ kinh doanh đan dược, nhưng Huyền Quang Các không phải a, đối phương ở mỗi cái phương diện đều có liên quan đến, muốn đả kích, quá đơn giản.

- Ý kiến hay, thực sự là ý kiến hay.

Kỳ Lập Minh hưng phấn, ở trong đại sảnh đi tới đi lui, cuối cùng đột nhiên vỗ bàn nói:

- Chuyện này, chúng ta đến bàn bạc kỹ càng, nhất định phải làm vô cùng hoàn mỹ, tuyệt đối không thể như lần trước ở Tú Nhất Các, bị đối phương nhìn thấu.

Lần trước sự tình Tú Nhất Các, quả thực là trộm gà không xong còn mất nắm gạo, không ăn được thịt dê trêu đến một thân tao.

- Lâu chủ ngươi yên tâm, chuyện lần này, chúng ta không tìm người khác, tự mình lên sân khấu, ta liền không tin Huyền Quang Các kia có ba đầu sáu tay.

Chân Ly khóe miệng đột nhiên phác hoạ lên một nụ cười âm lạnh, trong lòng bốc lên vô số ý đồ xấu.

Trong lúc nhất thời, mấy người Cổ Đan Lâu đều rơi vào hưng phấn.

Đám người Diệp Huyền tự nhiên không biết Cổ Đan Lâu mưu ma chước quỷ, mà chậm rãi phát triển Huyền Quang Các.

Bây giờ cách Huyền Quang Các ngày thứ nhất khai trương, đã qua hơn hai tháng.

Nghiệp vụ của Huyền Quang Các ngay ngắn có thứ tự phát triển, dĩ nhiên trở thành một trong các thương mại bá chủ ở Thiên Đô Phủ.

Bất kể là chế thuốc, Luyện Hồn, trận pháp hay luyện khí, đều cấp tốc mở rộng, ở Thiên Đô Phủ cũng xem như là có chút danh tiếng.

Đương nhiên, tiếng tăm to lớn nhất vẫn là chế thuốc, đặc biệt đỉnh cấp hẹn trước, bởi vì mỗi ngày giới hạn ba cái, đồng thời thỉnh thoảng đình chỉ hẹn trước, làm cho người người đổ xô tới.

Mà ở trong hai tháng này, thực lực của đám người Dược lão cũng đang nhanh chóng tăng lên, trong đó Dược lão cùng Đông lão, đều ở dưới lượng lớn đan dược cùng với Diệp Huyền chỉ đạo, đạt đến thất giai tam trọng đỉnh phong, cuối cùng dùng Hoàng Tâm Đan, một lần đột phá đến bát giai nhất trọng, củng cố cảnh giới.

Đã như thế, toàn bộ Huyền Quang Các đã nắm giữ năm tên cường giả Vũ Hoàng, trong đó Tô Tú Nhất là bát giai nhị trọng, thực lực khủng bố như vậy, đã có thể bài vào thế lực trung du ở Thiên Đô Phủ.

Điều này làm cho đám người Dược lão vui mừng kích động không ngừng, cũng có chút khó có thể tin.

Nhớ lúc đầu, một năm trước, bọn họ còn ở Mộng Cảnh Bình Nguyên khổ sở chống đỡ, đối với mình sau này thành tựu, không ôm hi vọng.

Không nghĩ tới ngăn ngắn một năm, toàn bộ Lam Quang học viện, lại sinh ra bốn tên Vũ Hoàng, bọn họ ngẫm lại liền cảm thấy khó mà tin nổi.

Bọn họ làm sao biết, này chính là chỗ tốt của thế lực lớn, cũng là nguyên nhân vô số cường giả muốn vào thiên địa càng lớn hơn.

Tiếp tục ở lại Mộng Cảnh Bình Nguyên, dù cho Diệp Huyền lại có tâm trợ giúp bọn họ, e là không có mười năm tám năm, đám người Dược lão cũng rất khó đột phá đến Vũ Hoàng.

Thực sự là tài nguyên ở Mộng Cảnh Bình Nguyên quá thiếu thốn, bất kỳ vật liệu bát giai nào, cũng thuộc về bảo vật nghịch thiên, càng không cần phải nói cực phẩm trong bát giai.

Mà ở Thiên Đô Phủ, vật liệu bát giai chỉ có thể coi là hiếm, Diệp Huyền mới có thể tìm được Thánh Tâm Hoàng Quả, luyện chế Hoàng Tâm Đan.

Giả như không có Hoàng Tâm Đan, đám người Dược lão đột phá e rằng chí ít còn phải kéo mấy năm.

Chỉ là nghĩ đến Lam Quang học viện thất thủ, Mộng Cảnh Bình Nguyên luân hãm, đám người Dược lão hưng phấn, liền trong nháy mắt yếu bớt rất nhiều.

Vũ Hoàng nhất trọng, nếu như đặt ở Mộng Cảnh Bình Nguyên trước đây, tuyệt đối là cường giả hàng đầu, thế nhưng hiện tại, Mộng Cảnh Bình Nguyên bị Vô Lượng Sơn chiếm cứ, đám người Dược lão ngay cả dũng khí trở lại cũng không có.

Vừa nghĩ tới có quái vật khổng lồ như Vô Lượng Sơn đứng ở trước mặt bọn họ, trong lòng đám người Dược lão hưng phấn, lại như bị một chậu nước lạnh dội xuống, triệt để tắt đi, sau đó từng cái từng cái cắn chặt hàm răng, yên lặng khổ tu, điên cuồng không thôi.

Bọn họ ở trong lòng yên lặng tự nói với mình: Một ngày nào đó, bọn họ sẽ trở lại Mộng Cảnh Bình Nguyên, đoạt lại Lam Quang học viện.

Không phải chứng minh bọn họ mạnh mẽ đến đâu, mà là phải nói cho tất cả mọi người trên Mộng Cảnh Bình Nguyên, đồ vật bọn họ mất đi, nhất định sẽ cầm về.

Trong khoảng thời gian ngắn, theo thực lực mọi người tăng lên, mỗi người tu luyện trái lại càng thêm khắc khổ, như mê như say.

Bởi vì bọn họ chí ít đã bắt đầu nhìn thấy hi vọng.

Lúc này ở trong phòng tu luyện của Huyền Quang Các, Diệp Huyền nhắm mắt tu luyện.

Ở chung quanh hắn, lượng lớn Huyền Thạch trung phẩm chen thành một ngọn núi nhỏ, Diệp Huyền há mồm hô hấp, thiên địa Huyền khí trong Huyền Thạch trung phẩm như từng trường long, tràn vào trong thân thể hắn, thiên địa Huyền khí nồng nặc ở quanh thân hầu như ngưng tụ thành thực chất.

Nếu như giờ khắc này có võ giả thấy cảnh này, nhất định sẽ giật nảy cả mình.&
Chương 1137 Đột phát bất ngờ (2)

Sở dĩ Huyền Thạch quý giá, là bởi vì võ giả có thể hấp thu thiên địa Huyền khí tinh khiết trong đó, thế nhưng cái hấp thu này cũng có hạn chế, như Diệp Huyền, há mồm hô hấp liền có thể hấp thu nhiều Huyền khí như thế, bọn họ đừng nói từng thấy, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe nói.

Đại sau khoảng nửa canh giờ, Diệp Huyền rốt cục mở hai mắt ra.

Mà một vạn Huyền Thạch trung phẩm nguyên bản chồng chất ở trong phòng tu luyện, đã từ óng ánh long lanh biến thành tảng đá xám trắng, thiên địa Huyền khí bên trong hoàn toàn bị hấp thu, trở thành một đống phế thạch.

- Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết của ta mạnh thì có mạnh, đáng tiếc cần hấp thu thiên địa Huyền khí thực sự quá nhiều, những ngày qua không ngừng tu luyện, mới miễn cưỡng bước vào thất giai nhất trọng đỉnh phong, đổi làm những võ giả khác, đừng nói đến thất giai nhất trọng đỉnh phong, nhiều thiên địa Huyền khí như vậy e là đủ hắn đột phá đến Vũ Hoàng.

Trên mặt Diệp Huyền lộ ra một tia khổ não.

Có lúc công pháp quá mạnh, cũng không phải một chuyện tốt.

Ầm ầm!

Đúng lúc này, toàn bộ Huyền Quang Các đột nhiên truyền tới một tiếng nổ vang rền kịch liệt, tùy theo truyền đến, là tiếng gầm lên ầm ỹ.

- Xảy ra chuyện gì?

Diệp Huyền hơi nhướng mày, thân hình loáng một cái, đã đi tới trong đại sảnh Huyền Quang Các.

Lúc này trong đại sảnh, vô số khách hàng cũng bị nổ vang cùng tiếng gầm lúc trước sợ hết hồn, từng cái từng cái ngẩng đầu nhìn tới, lẫn nhau dồn dập nghị luận, trên mặt mang theo ngạc nhiên nghi ngờ.

Diệp Huyền cũng ngẩng đầu nhìn lại.

Ngay lập tức cảm nhận được tiếng nổ vang rền trước đó là từ nơi Luyện Hồn truyền tới, hơn nữa còn là ở lầu ba.

Sắc mặt của hắn nhất thời biến đổi.

Luyện Hồn tầng thứ ba, như luyện đan tầng thứ ba, thuộc về cấp bậc cao nhất của Huyền Quang Các, chỗ đó, do Đông lão tọa trấn, bình thường là làm cho người tăng lên Võ Hồn, trị liệu thương thế Võ Hồn, bây giờ phát sinh chấn động như vậy, lẽ nào Đông lão xảy ra chuyện gì?

Chỉ là không chờ hắn bay tới, một bóng người đột nhiên từ lầu ba của Huyền Quang Các bay ra, tầng tầng rơi ở trên mặt đất, sau đó xì xì phun ra một ngụm máu tươi.

Đây là một lão giả mặc dược sư bào, râu tóc hoa râm, dáng dấp khá tiên phong đạo cốt, chỉ là giờ khắc này trên áo bào của hắn, máu tươi điểm điểm, sắc mặt cũng hoàn toàn trắng bệch, có vẻ chật vật đến cực điểm.

- Ồ, này không phải Cổ Đan Lâu Chân Ly đại sư sao? Tại sao hắn lại ở chỗ này, hơn nữa còn chật vật như vậy?

Người lão giả này vừa lộ diện, những khách hàng xung quanh tất cả đều chấn động.

Khu tây thành nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, Cổ Đan Lâu trước đây vẫn là thế lực đan đạo lớn ở khu tây thành, tán tu ở nơi đó mua đan dược đếm không xuể, mà Chân Ly làm Dược Vương của Cổ Đan Lâu, người biết hắn càng không phải số ít.

Bên trong lập tức liền có vài tên tán tu chạy tới, nâng Chân Ly lên.

- Chân Ly đại sư, ngươi làm sao vậy?

Phốc!

Chân Ly lần thứ hai phun ra một ngụm máu tươi, trên mặt của hắn có vẻ kinh sợ, chỉ vào trên lầu nói:

- Huyền Quang Các này quả thực là hắc điếm, bên trong Luyện Hồn Sư tất cả đều là tên lừa đảo, lão phu tới nơi này là chữa trị Võ Hồn bị thương, ai biết trong quá trình chữa trị, thương thế không những không có chữa trị, trái lại càng ngày càng nghiêm trọng, suýt chút nữa dẫn đến Võ Hồn của lão phu tan vỡ, nếu như không phải lão phu đúng lúc gián đoạn quá trình trị liệu, chỉ sợ cũng muốn mất mạng ở đây.

- Cái này còn chưa tính, lão phu tìm Huyền Quang Các Luyện Hồn Sư chất vấn, người này lại còn muốn hạ sát thủ với ta, nỗ lực ẩn giấu chân tướng, cũng may thực lực của lão phu vẫn tính không yếu, rốt cục trốn thoát, bằng không chắc chắn phải chết.

- Cái gì?

Chân Ly nói như sấm sét, nổ đến tất cả mọi người trợn mắt ngoác mồm, từng cái từng cái chấn động.

Mọi người dồn dập ngẩng đầu nhìn lên, liền nhìn thấy khí tức trên người Chân Ly uể oải, xác thực như là bị trọng thương.

Diệp Huyền khẽ nhíu mày, cảm nhận của hắn so với thường nhân nhạy cảm, hơn nữa còn là một Luyện Hồn Sư, liếc mắt đã nhìn ra rồi, trên người Chân Ly này xác thực tản mát một luồng lực lượng Võ Hồn hỗn độn, hiển nhiên là Võ Hồn chịu đến trọng thương, cũng không phải giả bộ.

Chỉ là, đối phương đến từ Cổ Đan Lâu, vẫn khiến trong lòng hắn cảnh giác lên.

Lúc này, phát sinh chuyện lớn như vậy, chư vị quản sự của Huyền Quang Các cũng dồn dập chạy tới.

- Đến cùng xảy ra chuyện gì?

Tô Tú Nhất nhìn thấy phòng khách hỗn độn, cùng với Chân Ly trọng thương, lông mày nhất thời nhíu lại.

- Chân Ly đại sư, xảy ra chuyện gì?

- Ngươi không phải đến trị liệu Võ Hồn sao? Làm sao bị thương?

Cùng lúc đó, vài tiếng kinh ngạc thốt lên đột nhiên vang lên, từ trong góc Huyền Quang Các, cấp tốc chạy đến một người, cũng không biết lúc trước trốn ở nơi nào, lúc này phần phật một hồi liền vây quanh Chân Ly, tất cả đều nổi giận đùng đùng, hung thần ác sát nhìn chằm chằm đám người Tô Tú Nhất.

Sát khí nồng nặc, ở trong Huyền Quang Các tràn ngập ra

- Kỳ Lập Minh, Hồng Đức...

Ánh mắt của Tô Tú Nhất đột nhiên ngưng lại.

Người đến chính là Cổ Đan Lâu Hồng Đức đại sư, Kỳ Lập Minh lâu chủ, Hề Nghi Xuân phó lâu chủ.

Chỉ thấy dưới con mắt mọi người, Chân Ly lần thứ hai ho ra hai ngụm máu tươi.

- Tô Tú Nhất, này chính là việc Huyền Quang Các các ngươi làm sao? Quả thực là hắc điếm, người khác tới trị liệu Võ Hồn, không những trị liệu thất bại, trái lại còn muốn giết người diệt khẩu, thực sự là quá coi trời bằng vung.

Sau khi Hề Nghi Xuân nghe xong, giận tím mặt, uy thế Vũ Hoàng khủng bố thả ra ngoài, như một ngọn núi lớn, trấn áp ở trên người hết thảy thành viên của Huyền Quang Các.

Xì xì.

Một ít nhân viên phục vụ tu vi thấp, sắc mặt tái nhợt, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, thân hình lảo đảo muốn ngã, biểu hiện kinh hoảng.

- Hề Nghi Xuân, ngươi làm càn.

Sắc mặt Tô Tú Nhất tái xanh, vung tay lên, Hề Nghi Xuân thả ra uy thế trong nháy mắt biến mất hầu như không còn.

- Hả?

Hề Nghi Xuân hơi nhướng mày, trong lòng khiếp sợ.

Thực lực của Tô Tú Nhất, hắn quá rõ ràng, tuy từng có một ít kỳ ngộ, nhưng giống như hắn vẻn vẹn là Vũ Hoàng nhất trọng.

Thế nhưng vừa nãy Tô Tú Nhất vung tay, dĩ nhiên trong nháy mắt liền tiêu trừ uy thế của hắn, khiến cho sát khí trên người hắn, cũng không còn cách nào thả ra, tuyệt không phải cùng cấp có thể làm được.

- Chẳng lẽ hắn...

Trong lòng Hề Nghi Xuân thầm giật mình.
Chương 1138 Quả cầu thủy tinh (1)

- Khá lắm, chẳng trách gần đây lớn lối như thế, hóa ra là đột phá đến bát giai nhị trọng, có điều coi như thực lực của ngươi mạnh hơn, Thiên Đô Phủ cũng là một thành trì pháp chế, không phải địa phương ngươi muốn làm gì thì làm.

Kỳ Lập Minh đột nhiên lạnh lùng mở miệng, trong con ngươi thả ra một tia lệ mang.

Hắn so với Hề Nghi Xuân ánh mắt cao hơn nhiều, liếc mắt liền nhìn ra, Tô Tú Nhất đã đột phá đến bát giai nhị trọng.

- Cái gì, Tô các chủ dĩ nhiên đột phá đến Vũ Hoàng nhị trọng?

Hắn nói, lập tức ở trong đám người nhấc lên một trận sóng lớn mênh mông.

Tô Tú Nhất từng thành lập Tú Nhất Các, ở khu tây thành cũng không phải hạng người yên lặng vô danh, quen thuộc hắn đều biết, hắn chỉ là một Vũ Hoàng nhất trọng, lúc nào đột phá đến nhị trọng?

Ở Thiên Đô Phủ, Vũ Hoàng nhất trọng cùng Vũ Hoàng nhị trọng, kia tuyệt đối không thuộc về một cấp bậc.

Vũ Hoàng nhất trọng thành lập thế lực chỉ có thể coi là thế lực nhỏ, mà Vũ Hoàng nhị trọng, thì có cơ hội xếp vào trung đẳng.

Như Cổ Đan Lâu lâu chủ Kỳ Lập Minh, kỳ thực chính là một tên Vũ Hoàng nhị trọng.

- Kỳ Lập Minh, ở trước khi sự tình không có điều tra rõ ràng, ngươi đừng ngậm máu phun người, Huyền Quang Các ta luôn tiếng lành đồn xa, há sẽ làm ra chuyện như vậy.

Tô Tú Nhất lạnh giọng quát.

- Ha ha, tiếng lành đồn xa?

Kỳ Lập Minh cười lạnh:

- Chân Ly đại sư, thả Võ Hồn của ngươi ra ngoài, để Tô các chủ nhìn, Huyền Quang Các bọn họ là làm sao tiếng lành đồn xa.

- Được.

Sắc mặt Chân Ly tái nhợt, đổ mồ hôi lạnh, trên đỉnh đầu, một Võ Hồn suy yếu xuất hiện.

Võ Hồn này, dĩ nhiên là một ngọn lửa nóng bỏng, chỉ là giờ phút này, ngọn lửa kia như nến tàn trong gió, không ngừng lay động, có vẻ cực kỳ suy yếu, tựa như lúc nào cũng sẽ tắt.

Nếu cẩn thận nhìn, thậm chí còn có thể phát hiện, hồn lực trên Võ Hồn kia, đang thong thả tiêu tan, nếu như tiếp tục như thế, sớm muộn cũng sẽ triệt để tắt, hóa thành hư vô.

- Tê.

Tất cả mọi người ở đây, đều không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh.

- Chân Ly đại sư đây là dấu hiệu Võ Hồn tan vỡ a.

- Ngươi nhìn Võ Hồn của hắn, vô cùng suy yếu, đã đến giai đoạn thứ hai Võ Hồn giải thể, một khi tiến vào giai đoạn thứ ba tan vỡ, vậy căn bản không thể nghịch chuyển.

- Chân Ly đại sư sở dĩ ở phương diện chế thuốc trình độ sâu như vậy, hoàn toàn là bởi vì Thương Hỏa Võ Hồn của hắn, một khi Võ Hồn của hắn tan vỡ, không chỉ trình độ chế thuốc trôi chảy, tu vi đời này cũng đừng nghĩ tiến thêm một bước.

Quần chúng vây xem, khiếp sợ không gì sánh nổi, lẩm bẩm lên tiếng.

- Chân Ly đại sư chính là một trong hai thủ tịch Luyện Dược Sư của Cổ Đan Lâu, trước đây không lâu ở trong quá trình tu luyện, ngộ thương Võ Hồn, xuất hiện một tia gợn sóng, nghe nói Huyền Quang Các ngươi ở phương diện này trình độ thâm hậu, vì lẽ đó chuyên tới trị liệu, ai biết, Huyền Quang Các ngươi không những không thể trị, trái lại để Võ Hồn của Chân Ly đại sư sắp phá nát, phát hiện tình huống này, Huyền Quang Các ngươi không những không có tìm biện pháp cứu vãn, trái lại muốn động thủ giết người, ha ha ha, đây chính là lời ngươi nói tiếng lành đồn xa?

Trên mặt Kỳ Lập Minh mang theo vẻ dữ tợn, âm lãnh nói:

- Hắc điếm như Huyền Quang Các các ngươi, căn bản không có tất yếu tiếp tục ở khu tây thành tồn tại, hôm nay, Kỳ Lập Minh ta liền muốn vì khu tây thành và toàn bộ dân chúng Thiên Đô Phủ thay trời hành đạo.

Dứt tiếng, Kỳ Lập Minh không chờ Tô Tú Nhất mở miệng, trong ánh mắt đột nhiên lướt qua một tia độc ác, một quyền kéo tới Tô Tú Nhất.

- Làm càn.

Tô Tú Nhất nổi giận gầm lên một tiếng, Thiên Diễn Thư xuất hiện ở trước người, hình thành một vệt trắng mông lung, mạnh mẽ chặn lại cú đấm này của Kỳ Lập Minh, chỉ nghe bùm một tiếng, Thiên Diễn Thư hình thành vệt trắng trong nháy mắt phá nát, Tô Tú Nhất cũng bạch bạch bạch rút lui hai bước.

Kình khí mãnh liệt bao phủ, trong đại sảnh Huyền Quang Các không ít quầy hàng nát tan, tàn tạ không thể tả.

Sắc mặt của Tô Tú Nhất tái xanh nói:

- Kỳ Lập Minh, ngươi lại dám động thủ, đừng trách Huyền Quang Các ta không khách khí.

Hắn dứt tiếng, toàn bộ Huyền Quang Các lập tức tràn ngập ra đạo đạo trận văn, từng tia sáng màu trắng lẫn nhau đan xen, hình thành một luồng hình ảnh cuồn cuộn.

- Tô Tú Nhất, Huyền Quang Các các ngươi trong bóng tối giết người không được, đây là muốn chuẩn bị dùng mạnh sao?

Kỳ Lập Minh cười lạnh.

- Ngươi nói bậy.

Lúc này một tiếng hét phẫn nộ từ lầu ba truyền đến, Đông lão một mặt phẫn nộ đi tới, áo bào của hắn có chút chật vật, khóe miệng cũng mang theo máu tươi, vừa đi ra, hai mắt liền lạnh lùng nhìn chằm chằm Chân Ly.

- Đông lão, ngươi làm sao bị thương? Không có sao chứ?

Tô Tú Nhất nhìn thấy dáng dấp của Đông lão, nghi hoặc hỏi.

- Ta không có chuyện gì.

Đông lão lắc đầu một cái, sau đó tức giận nói:

- Chân Ly này, vừa nãy đột nhiên động thủ với ta, nếu như không phải ta vừa đột phá Vũ Hoàng nhất trọng, suýt chút nữa liền bị tên này đánh giết, có điều tên này cũng không dễ chịu, trúng ta một chưởng.

Mọi người không khỏi ồ lên, chuyện này chuyển biến, cũng quá bất ngờ đi.

- Kỳ Lập Minh, hiện tại ngươi còn có lời gì muốn nói? Là Cổ Đan Lâu Chân Ly ngươi muốn giết Luyện Hồn Sư của Huyền Quang Các ta, Đông lão mới bị ép hoàn thủ, ngươi lại còn dám trả đũa, hôm nay ngươi không nói sự tình rõ ràng, thì đừng nghị rời Huyền Quang Các.

Tô Tú Nhất lạnh lùng nói.

- Ha ha ha.

Kỳ Lập Minh nhất thời không nhịn được cười to:

- Tô Tú Nhất, ngươi cũng thật biết ngậm máu phun người, rõ ràng là Luyện Hồn Sư của Huyền Quang Các ngươi, phá hoại Võ Hồn của Cổ Đan Lâu Chân Ly đại sư, Chân Ly đại sư mới tức giận ra tay, hiện tại lại bị hắn nói thành Chân Ly đại sư cố ý muốn giết hắn, việc đổi trắng thay đen bực này, Kỳ Lập Minh ta vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy.

- Đúng a, ở trong mắt Tô các chủ, Võ Hồn của Chân Ly đại sư tan vỡ, không phải đại sự gì, Cổ Đan Lâu Chân Ly đại sư ta nói không chắc còn phải cảm tạ ân đức.

Hề Nghi Xuân cũng lạnh lùng chế giễu.

Đoàn người nghị luận sôi nổi, bốc lên không ít nghi vấn, dù sao Võ Hồn của Chân Ly đại sư đang đứng ở trong tan vỡ, đây là sự thực.

Nếu như đúng là Huyền Quang Các phá hoại Võ Hồn của Chân Ly đại sư, Chân Ly đại sư nổi giận ra tay, cái kia hoàn toàn là có thể thông cảm được, ngược lại là Huyền Quang Các đáng ghét đến cực điểm.
Chương 1139 Quả cầu thủy tinh (2)

Tô Tú Nhất liếc nhìn Đông lão, nghi ngờ nói:

- Đông lão, Võ Hồn của Chân Ly kia đến tột cùng xảy ra chuyện gì?

Lúc này trên mặt Đông lão lộ ra một tia nghi hoặc, lắc đầu nói:

- Ta cũng không rõ ràng, Chân Ly kia, xác thực là tìm đến ta trị liệu Võ Hồn, chỉ là ta còn chưa bắt đầu trị liệu, Võ Hồn của hắn lại đột nhiên tan vỡ, sau đó hắn liền ra tay với ta, ta căn bản không phản ứng kịp là phát sinh cái gì.

Kỳ Lập Minh cười gằn, giễu cợt nói:

- Ha ha ha, được lắm không phản ứng kịp phát sinh cái gì. Ngươi đường đường Huyền Quang Các thủ tịch Luyện Hồn Sư, thậm chí ngay cả Võ Hồn của Chân Ly đại sư làm sao tan vỡ cũng không biết, ngươi nói ngươi không phải lang băm thì là cái gì? Luyện Hồn Sư của Huyền Quang Các các ngươi, lẽ nào đều là trình độ này sao?

Đông lão chau mày, lạnh lùng nói:

- Võ Hồn của người này tan vỡ là thực, nhưng lão phu có thể khẳng định, tuyệt đối không phải ta lão phu gây nên.

Hề Nghi Xuân cười nhạo nói:

- Không phải ngươi, vậy là ai làm? Ngươi sẽ không nói Võ Hồn của Chân Ly đại sư, không hiểu ra sao tự mình tan vỡ chứ?

Đông lão lạnh lùng nói:

- Ta nói rồi không phải ta làm, là không phải ta làm, còn tại sao lại đột nhiên tan vỡ, lão phu xác thực không biết.

Đông lão nói, lần thứ hai để mọi người nghị luận sôi nổi.

Trong đó mấy người đối với Đông lão biểu thị hoài nghi, nhưng cũng có một chút người, đối với Đông lão khá tin phục.

Huyền Quang Các khai trương đã hơn hai tháng, võ giả tìm Đông lão chữa trị, trị liệu cùng tăng lên Võ Hồn, cũng không phải số ít, những người này đều biết rõ, Đông lão tuyệt đối là có chân tài thật học.

Hơn nữa có thể ở Thiên Đô Phủ sinh tồn, không có mấy cái là ngu si, trước đó chuyện đã xảy ra ở Tú Nhất Các, bọn họ không phải không nghe nói, hiện tại Huyền Quang Các lại phát sinh chuyện như vậy, hơn nữa hai lần đều dính líu tới Cổ Đan Lâu, không thể không để bọn họ hoài nghi.

Kỳ Lập Minh hừ lạnh một tiếng, cười nhạo nói:

- Hừ, ta liền biết các ngươi sẽ nguỵ biện, may mắn Chân Ly đại sư làm người cẩn thận, vừa vặn ghi lại hình ảnh Võ Hồn tan vỡ, Chân Ly đại sư, cho chư vị nhìn đi.

- Được.

Lúc này sắc mặt của Chân Ly cũng khôi phục một chút hồng hào, ngay lập tức từ trên người lấy ra một thủy tinh cầu, đánh vào một đạo Huyền Nguyên.

Một hình ảnh rõ ràng hiện ra ở trước mặt tất cả mọi người.

Trong hình đầu, có hai người, một là Chân Ly, một cái khác là Đông lão, trong đó Chân Ly ngồi xếp bằng ở trên một chiếc bồ đoàn, mà Đông lão thì ngồi ở đối diện.

Người ở đây ngay lập tức phản ứng lại, trong hình hiện ra cảnh tượng, chính là vị trí Luyện Hồn thất của Huyền Quang Các.

Cảnh tượng chỉ có hình ảnh, không có âm thanh.

Nhưng chỉ cần là người được chữa trị qua Võ Hồn đều rõ ràng, Đông lão đang chuẩn bị tiến hành trước trị liệu, Đông lão nói mấy câu, Chân Ly ngay lập tức thả ra Võ Hồn.

Trong hình, Chân Ly thả ra Võ Hồn cùng lúc trước thả ra Võ Hồn có so sánh rõ ràng, Thương Hỏa kia vô cùng nồng nặc, mặc dù có chút bất ổn, nhưng không có gì đáng ngại.

Sau đó, bất ngờ lại đột nhiên xuất hiện.

Chỉ thấy tay phải của Đông lão vừa khoát lên trên người Chân Ly, trên mặt Chân Ly lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ, dáng dấp kia phảng phất như nhìn thấy chuyện kinh khủng gì.

Cùng lúc đó, mọi người có thể thấy rõ ràng Thương Hỏa Võ Hồn trên đỉnh đầu Chân Ly đột nhiên lay động, tróc ra, này chính là dáng vẻ Thương Hỏa tan vỡ.

Mà Đông lão đối diện, trên mặt lộ ra một tia mờ mịt, hiển nhiên vô cùng giật mình, hơn nữa tựa hồ đang triển khai cái gì, chỉ là Thương Hỏa trên đỉnh đầu Chân Ly lại không có thể đình chỉ tan vỡ.

Trong hình Chân Ly đột nhiên đứng lên, vẻ mặt phẫn nộ nói gì đó, đồng thời ánh mắt nhìn Đông lão tràn đầy kinh hãi cùng hoảng sợ.

Hình ảnh tới đây im bặt...

Trong đại sảnh, lúc này một mảnh yên tĩnh.

Tất cả mọi người đều dư vị cảnh tượng trước đó nhìn thấy, từng cái từng cái kinh ngạc.

- Chân Ly đại sư, ngươi nói mới vừa rồi đến cùng phát sinh cái gì.

Kỳ Lập Minh hừ lạnh nói.

- Vâng.

Ánh mắt Chân Ly oán hận nhìn Đông lão, cắn răng nói:

- Ta mấy ngày trước tu luyện, không cẩn thận làm tổn thương Võ Hồn, cho nên tới tìm đại sư của Huyền Quang Các trị liệu, bởi vì tin tưởng danh tiếng của Huyền Quang Các, lúc đó ta cũng không có bất kỳ phòng bị nào, cứ dựa theo Đông Bác Sâm đại sư yêu cầu, trực tiếp thả ra Võ Hồn, chờ đợi đối phương trị liệu.

Nói tới chỗ này, trên mặt Chân Ly lộ ra một tia hoảng sợ, tức giận nói:

- Ai biết Đông Bác Sâm đại sư này vừa chạm vào ta, trong bàn tay của hắn đột nhiên truyền đến một luồng hồn lực quỷ dị vô cùng tà ác, trực tiếp xâm nhập Võ Hồn của ta, lúc đó ta hoàn toàn không kịp phản ứng, chờ phục hồi tinh thần lại, Võ Hồn của ta đã bắt đầu tan vỡ.

- Đây chính là cảnh tượng trong hình hiện ra.

- Ta cho rằng Đông Bác Sâm này muốn giết ta, vì lẽ đó phấn khởi phản kháng, kết quả Đông Bác Sâm kia lại thật hạ độc thủ, ta lúc đó Võ Hồn tan vỡ, đem hết toàn lực mới trốn thoát, chuyện về sau mọi người đều biết.

- Ngươi nói láo.

Chân Ly vừa nói xong, Đông lão liền tức giận nói:

- Ta căn bản không có triển khai hồn thuật gì với ngươi, vừa nãy tay phải khoát lên trên bả vai ngươi, hồn lực của ta còn không triển khai, là Võ Hồn của ngươi không hiểu tan vỡ, ta vội vã muốn ổn định, ai biết ngươi lại đột nhiên động thủ với ta, ta mới phản kháng.

- Ha ha ha, không hiểu tan vỡ? Các hạ cũng là một Luyện Hồn Sư, chẳng lẽ không cảm thấy lời của mình rất ngây thơ sao? Võ Hồn của ta đang khỏe mạnh, vì sao lại không hiểu tan vỡ? Hơn nữa một mực là thời điểm tay phải của ngươi khoát lên bả vai ta mới tan vỡ, hiện tại chân tướng đã hiện ra ở trước mặt mọi người, ngươi lại còn muốn nguỵ biện?

Chân Ly ngữ khí oán hận nói.

- Chuyện này...

Đông lão nghẹn lời, hắn đến hiện tại còn không nghĩ rõ ràng, tại sao lúc đó Võ Hồn của Chân Ly lại đột nhiên tan vỡ.

Trừ khi chỉ có một khả năng, là Chân Ly cố ý làm như thế.

Chỉ là Chân Ly cũng không phải một Luyện Hồn Sư, hắn muốn làm như vậy, cũng rất khó làm được a.

Thời điểm trong lòng Đông lão nghi hoặc, Chân Ly đột nhiên nói:

- Ngươi có phải cảm thấy ta có thể là tự mình làm tan vỡ Võ Hồn hay không? Chính ngươi ngẫm lại cảm thấy có thể sao? Trước tiên không nói ta có thể làm được hay không, coi như ta có thể làm được, mục đích của ta là cái gì? Lẽ nào vì hãm hại ngươi, ta ném tương lai của mình, tiền đồ thậm chí sinh mệnh của mình vào trong đó? Ngươi cảm thấy sẽ có người ngu như vậy sao!
Chương 1140 Thẹn quá thành giận

Chu vi quần chúng đều xì xào bàn tán.

Không thể không nói, Chân Ly nói rất có lý, để người lúc trước còn hơi nghi ngờ Chân Ly, hoài nghi lập tức yếu bớt rất nhiều.

Võ Hồn tan vỡ cũng không phải chuyện nhỏ, đầu tiên nó cực kỳ khó khôi phục, không có một Luyện Hồn Sư dám nói nhất định có thể chữa trị Võ Hồn người khác tan vỡ.

Thứ hai hậu quả vô cùng nghiêm trọng, nhẹ thì tu vi rơi xuống, sau này khó có thể đột phá, nặng thì có nguy hiểm đến tính mạng.

Huyền Quang Các xác thực là đoạt chuyện làm ăn của Cổ Đan Lâu, nó cũng có động cơ hãm hại.

Nhưng muốn nói Cổ Đan Lâu dám nắm sinh mệnh cùng an toàn của thủ tịch Luyện Dược Sư ra hãm hại Huyền Quang Các, mọi người lại cảm thấy khó mà tin nổi.

Đám người Tô Tú Nhất sắc mặt âm trầm, nghe võ giả xung quanh nghị luận, không biết nên làm sao cãi lại.

Trong khoảng thời gian ngắn, Huyền Quang Các rơi vào tình cảnh tiến thối lưỡng nan.

- Loại địa phương mưu hại tính mạng người khác này, chúng ta há có thể để hắn làm xằng làm bậy, gieo vạ người khác, hôm nay Cổ Đan Lâu ta, cần phải diệt trừ Huyền Quang Các, cho dân chúng Thiên Đô Phủ một Càn Khôn sáng sủa.

Kỳ Lập Minh nghĩa chính ngôn từ, vẻ mặt tức giận.

Đùng đùng đùng đùng...

- Nói được lắm, nói được lắm a, Cổ Đan Lâu Kỳ lâu chủ quả nhiên nghĩa bạc vân thiên, lòng dạ từ bi.

Đúng lúc này, một tiếng vỗ tay đột nhiên vang lên, ở trong đại sảnh có vẻ đặc biệt chói tai.

Cùng lúc đó, nương theo tiếng vỗ tay, còn có một âm thanh lành lạnh, chỉ là trong thanh âm kia, ẩn chứa một tia giễu cợt, mọi người đều hiểu.

- Ai?

Sắc mặt Kỳ Lập Minh tái xanh, tức giận quay đầu, liền nhìn thấy một thiếu niên, từ trong đám người chậm rãi đi ra, khóe miệng mang theo ý cười nhàn nhạt, ánh mắt thâm thúy như tinh thần.

Người đến chính là Diệp Huyền ở một bên quan sát đã lâu.

- Kỳ lâu chủ, người này chính là Huyền Diệp.

Hồng Đức đại sư ở một bên truyền âm nói, ánh mắt nghiêm nghị.

- Hắn chính là Huyền Diệp?

Con ngươi của Kỳ Lập Minh co rụt lại, nhưng khóe miệng hiện ra cười gằn.

- Diệp thiếu!

Đám người Tô Tú Nhất đại hỉ, thật giống như nhìn thấy nhánh cỏ cứu mạng, vội vàng hô.

Thần thái của bọn hắn chuyển biến, làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy khiếp sợ.

Đoàn người cũng lặng yên nghị luận, tiếng tăm của Diệp Huyền, từ thời điểm Huyền Quang Các khai trương, đã lan truyền ra, một ít người có tin tức đều biết, hiện tại Huyền Quang Các này, chân chính làm chủ không phải Tú Nhất Các Tô các chủ, mà là Huyền Diệp.

- Diệp thiếu, vừa nãy đám người Cổ Đan Lâu...

Đông lão vội vàng đi lên phía trước, vẻ mặt có chút xấu hổ nói.

Diệp Huyền phất tay một cái, nói với hắn:

- Ta đều biết, bình tĩnh đừng nóng.

Sau đó hắn quay đầu nhìn về phía mấy người Cổ Đan Lâu, cười lạnh nói:

- Cổ Đan Lâu Kỳ lâu chủ, ngươi uy phong thật to a, còn có tên lừa đảo Hồng Đức đại sư, Hề Nghi Xuân phó lâu chủ này, đã lâu không gặp, làm sao, ngày hôm nay lại tới Huyền Quang Các ta gây sự sao?

- Gây sự.

Ánh mắt Kỳ Lập Minh lạnh lẽo:

- Các hạ, ngươi cẩn thận nhìn rõ ràng, chúng ta là đến đòi lại công đạo.

- Há, hóa ra là như vậy.

Diệp Huyền lạnh nhạt nói:

- Xem ra là ta hiểu lầm mấy vị, ha ha, chuyện vừa rồi, ta cũng nghe nói, vị này nên chính là Chân Ly đại sư đi, chà chà, Chân Ly đại sư quả nhiên là hảo tâm, mời Huyền Quang Các Luyện Hồn Sư ta trị liệu Võ Hồn, lại còn dùng quả cầu thủy tinh thu lại quá trình, chà chà, ta rất tò mò, lẽ nào Chân Ly đại sư không biết thời điểm chữa trị Võ Hồn, hậu quả phân tâm sao?

Diệp Huyền cười nói, trong giọng nói trào phúng cùng xem thường, đồng thời trong giọng nói còn có ý riêng.

Mọi người ở đây đều sững sờ, đúng vậy, Chân Ly đại sư là đến mời Huyền Quang Các chữa trị Võ Hồn, làm sao còn có thể cố ý dùng quả cầu thủy tinh thu lại quá trình? Phải biết, trong quá trình chữa trị Võ Hồn, người được chữa trị nhất định phải hết sức chăm chú, không thể có một tia sai lầm, bằng không rất dễ dàng dẫn đến chữa trị thất bại.

- Ngươi...

Sắc mặt Chân Ly trắng nhợt, hắn cũng nghĩ đến lỗ thủng của chuyện này, đầu óc xoay chuyển, liền mở miệng nói:

- Hừ, này lại làm sao, thời điểm lão phu làm việc, tập quán lưu cái đường lui, ngay cả thời điểm luyện chế đan dược cũng như thế.

- Còn hậu quả, lão phu tự nhiên biết, thế nhưng lão phu thân là một Luyện Dược Sư thất phẩm, nhất tâm nhị dụng đối với ta mà nói cũng không phải vấn đề gì, căn bản sẽ không ảnh hưởng đến chữa trị Võ Hồn.

Chân Ly ngạo nghễ nói.

Diệp Huyền bỗng nhiên tỉnh ngộ nói:

- Há, hóa ra là như thế, như vậy là ta coi thường Chân Ly đại sư, có điều kỳ thực ta càng khâm phục, vẫn là Cổ Đan Lâu Kỳ lâu...

Diệp Huyền tiếp theo nhìn về phía Kỳ Lập Minh, cười nhạo nói:

- Chà chà, lúc trước Chân Ly đại sư một câu không nói, Kỳ lâu chủ lại biết Chân Ly đại sư ghi lại hình ảnh Võ Hồn hắn tan vỡ, không chỉ như thế, thậm chí ngay cả thu lại đến đoạn nào, cũng cực kỳ rõ ràng, khà khà, Kỳ lâu chủ thật là không chỗ nào không biết, không chỗ nào không hiểu a.

Sắc mặt của Kỳ Lập Minh tái nhợt.

Hắn đột nhiên phản ứng lại, lúc trước Chân Ly xác thực không nói gì, mình liền trực tiếp để hắn lấy ra quả cầu thủy tinh, chuyện này...

Sắc mặt của Kỳ Lập Minh biến đổi mấy lần, hừ lạnh nói:

- Chân Ly đại sư chính là Luyện Dược đại sư của Cổ Đan Lâu ta, tập quán cá tính của hắn, ta đều rất rõ ràng, cho nên mới dám trực tiếp mở miệng, chuyện này căn bản không thể nói rõ cái gì, ngươi nói đến nói đi, còn không phải là vì che lấp sự thực Huyền Quang Các ngươi hành hung làm ác, nguỵ biện vô vị sao...

- Ồ, là như vậy sao?

Trên mặt Diệp Huyền mang theo nụ cười phóng đãng bất kham:

- Nói như vậy, Cổ Đan Lâu Chân Ly đại sư các ngươi đến Huyền Quang Các ta trị liệu Võ Hồn, kết quả bao quát các hạ là Cổ Đan Lâu lâu chủ, phó lâu chủ, cùng với rất nhiều cường giả đều ở Huyền Quang Các ta, đồng thời cũng lúc chạy tới, cũng là một bất ngờ a?

Hắn nói lập tức gây nên không ít người cau mày, tựa hồ nghe ra mùi vị gì, xác thực, Cổ Đan Lâu bất ngờ thực sự quá nhiều, lẽ nào trong này có vấn đề? Dù sao trùng hợp quá nhiều, liền không thể xưng là trùng hợp.

Trên mặt Kỳ Lập Minh lộ ra một tia tức giận, hắn không nghĩ tới Diệp Huyền nhìn như tuổi trẻ, nhưng tư duy kín đáo như vậy, đơn giản mấy câu, ngay lập tức liền để mọi người hoài nghi chuyển đổi lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK