Từ khi kiếp trước ở cấm địa bất ngờ vẫn lạc, Diệp Huyền đối mặt cái gọi là cơ duyên kia, liền cảnh giác hơn nhiều
- Ai, ngươi như vậy cũng không tin ta? Như vậy, chỉ cần ngươi có thể mang ta đi ra ngoài, lão phu sẽ cho ngươi truyền thừa ta lưu ở trên đại lục, đó là tâm huyết cả đời ta, có truyền thừa này, ngươi tất nhiên có thể đăng lâm đại lục đỉnh phong, là điều chắc chắn.
Diệp Huyền vẫn không động, hắn ngay cả Hỗn Độn Thánh Quả cũng không chú ý, há sẽ quan tâm bộ xương màu đen này truyền thừa.
- Ngươi đến cùng làm sao mới sẽ tin tưởng ta, lão phu chỉ là muốn ngươi mang ta ra huyệt động này mà thôi, bị Tuyệt Âm Chi Thủy ăn mòn nhiều năm như vậy, lão phu thực quá thống khổ. Nếu như hôm nay ngươi không đi tới nơi này, lão phu không qua mấy năm cũng sẽ vẫn lạc, ta chỉ muốn ở trước khi chết, đi Huyền Vực Cổ Thiên Thành gặp gỡ hậu nhân của lão phu, xem bọn họ trải qua có được hay không mà thôi.
- Cổ Thiên Thành? Tiền bối ngươi là?
Diệp Huyền nhíu mày, Cổ Thiên Thành hắn tự nhiên biết, ở trong Huyền Vực cửu trọng thiên, đã từng là một thế lực cực kỳ huy hoàng, chính là trung tâm Huyền Vực.
Thế nhưng ba ngàn năm trước, Huyền Vực xảy ra một hồi đại rung chuyển, sau đó Cổ Thiên Thành liền suy tàn, bây giờ Thánh thành mới là trung tâm Huyền Vực.
- Lão phu tên Tiêu Sở Hà...
- Cái gì, ngài là Tiêu Sở Hà? Cường giả đỉnh phong ở hơn sáu ngàn năm trước bước vào Tuyệt Âm Động?
Diệp Huyền lập tức khiếp sợ nói.
Hắn vẫn đúng là nghe nói qua Tiêu Sở Hà này, người này chính là mấy ngàn năm trước tiến vào Tuyệt Âm Động, cuối cùng vẫn lạc.
Tương truyền người này ở mấy ngàn năm trước cũng đã là Vũ Đế tam trọng đỉnh phong, thậm chí nửa bước bước vào cường giả Thánh cảnh, là một trong các nhân vật đáng sợ nhất niên đại đó, là người chưởng khống Cổ Thiên Thành.
Chỉ là để Diệp Huyền nghi hoặc chính là, thời điểm hắn ở kiếp trước, cũng chưa từng nghe nói Tiêu Sở Hà này là một Luyện Hồn Sư? Như vậy linh hồn của hắn là làm sao bảo tồn?
- Không nghĩ tới lâu như vậy rồi, ngươi lại còn nghe nói qua lão phu.
Thanh âm già nua của Tiêu Sở Hà mang theo một tia cảm khái.
- Tiền bối ngươi lại còn không chết, hơn nữa ngươi làm sao sẽ biến thành dáng vẻ ấy?
Ngữ khí của Diệp Huyền mang theo cung kính nói.
Diệp Huyền xem qua không ít sách cổ có quan hệ tới hắn, Tiêu Sở Hà này năm đó ở Huyền Vực danh tiếng vô cùng tốt, hơn nữa đã từng vì đại lục làm rất nhiều cống hiến, đối với người như vậy, trong lòng Diệp Huyền vẫn có chút kính nể.
- Việc này nói rất dài dòng, năm đó ta kiêu căng tự mãn, nỗ lực thăm dò Tuyệt Âm Động, kết quả bị Tuyệt Âm Chi Thủy ăn mòn thân thể, nếu như không phải ta đã từng luyện hóa một cây Hóa Âm Thảo cấp mười, để linh hồn bám vào xương khô, chỉ sợ ta cũng sớm chết ở chỗ này.
Diệp Huyền lại một lần nữa chấn kinh, Hóa Âm Thảo cấp mười? Này lại là linh dược trong truyền thuyết a, linh dược cấp mười trở lên, cho dù là hắn kiếp trước ở thời điểm cao nhất, cũng chưa từng thấy một cây.
Kiếp trước Diệp Huyền cũng coi như nhân vật cao tầng của đại lục, tuy tu vi không đủ, nhưng địa vị tuyệt đối không kém những Vũ Đế tam trọng kia, nhưng so với Tiêu Sở Hà, kém không khỏi quá lớn đi? Đối phương động một chút là được linh dược, cấp mười đây cũng quá khuếch đại a.
Chẳng trách trên cốt hài của Tiêu Sở Hà này có một luồng khí tức cực kỳ âm lạnh, hóa ra là dùng Hóa Âm Thảo, có điều cũng phải, nếu như không phải Hóa Âm Thảo cấp mười, hắn làm sao có thể ở dưới Tuyệt Âm Chi Thủy giội rửa còn sống đến hiện tại.
Tiêu Sở Hà tiếp theo cảm khái nói:
- Đáng tiếc chính là, tuy Hóa Âm Thảo bảo tồn linh hồn của ta, nhưng cơ thể ta đã biến mất, lão phu cũng chỉ có thể ở trong hang núi nhỏ hẹp này cô độc sống qua ngày, không bao lâu nữa, e là một tia linh hồn cuối cùng cũng phải mất đi. Cũng còn tốt rốt cục gặp phải ngươi, nếu như các hạ có thể mang lão phu ra Tuyệt Âm Động, lão phu nhất định vô cùng cảm kích.
- Tiền bối chờ, vãn bối nhìn có thể mang ngươi ra ngoài hay không, chỉ cần vãn bối có thể làm được, tất không chối từ.
Sau khi biết thân phận của hắc khô lâu, phòng bị trong lòng Diệp Huyền cũng biến mất.
Tuy hắn không biết Tiêu Sở Hà làm người cụ thể thế nào, nhưng trên đại lục nếu truyền lưu nhiều sự tích của hắn như vậy, tất nhiên không phải một kẻ xảo trá có thể có được.
Huống chi hắn cũng cảm thụ được khí tức linh hồn của Tiêu Sở Hà là thật sự rất suy yếu, hầu như không thể đoạt xá.
Lúc này Diệp Huyền đi đến, giờ phút này hắn cách thi hài của Tiêu Sở Hà còn có khoảng trăm mét.
Chỉ là cự ly ba ngàn sáu trăm mét, đã là cực hạn của hắn, Diệp Huyền mỗi đi một bước, đều phải chịu đựng hàn ý cực kỳ đáng sợ, Vô Tận Dung Hỏa trong cơ thể cũng càng thêm co rút lại.
Hắn lại đi năm mươi mét, liền cảm giác toàn bộ đầu óc mơ hồ có chút say xe, cả người run rẩy.
Hơn nữa hắn cảm giác được, Tuyệt Âm Hà này càng tiếp cận Tiêu Sở Hà, hàn ý liền càng đáng sợ, tựa hồ trên người hắn liền có chứa thuộc tính băng hàn.
Diệp Huyền vội vàng ngừng lại, nhưng hắn bây giờ cách hắc khô lâu kia, còn có khoảng năm mươi mét.
- Tiền bối, vãn bối không cách nào gần thêm nữa, hơn nữa trên người ngươi quá lạnh.
Diệp Huyền có chút bất đắc dĩ nói.
Tuy hắn rất muốn giúp Tiêu Sở Hà một tay, nhưng cũng phải ở dưới tình huống đủ khả năng, hiện tại hắn đúng là không thể ra sức, tiếp tục tiến lên một chút, hắn ngay cả tính mạng của mình cũng không cách nào bảo đảm.
- Khả năng là khí tức Hóa Âm Thảo trên người ta làm cho vùng nước này gia tăng âm khí, có điều trên người ngươi có Thiên Hỏa, không thể không cách nào tới gần lão phu a? Hóa Âm Thảo dù như thế nào cũng chỉ là linh dược cấp mười, hơn nữa Thiên Hỏa của ngươi chính là Thiên Hỏa bảng xếp hạng thứ ba Vô Tận Dung Hỏa, có thể khắc chế tất cả đồ vật âm lạnh, không thể chống đối không được Tuyệt Âm Chi Thủy.
Tiêu Sở Hà nghi ngờ nói.
Trong lòng Diệp Huyền sững sờ, Tiêu Sở Hà này là làm sao biết Thiên Hỏa của mình là Vô Tận Dung Hỏa?
Đối phương có thể cảm ứng được Thiên Hỏa Diệp Huyền cũng không ngoài ý muốn, dù sao hắn vẫn đang giải phóng khí tức Thiên Hỏa, nhưng mà đối phương lập tức liền cảm ứng được Vô Tận Dung Hỏa, cái kia thực có chút khuếch đại.
Chương 1332 Không có lòng tốt
Dù sao trong tầm hiểu biết của hắn, Tiêu Sở Hà không phải một tên Luyện Dược Sư, nếu như là một tên Đế sư cửu phẩm, cảm giác được Vô Tận Dung Hỏa vẫn nói còn nghe được, nhưng trong hiểu biết của hắn, Tiêu Sở Hà ngoại trừ là một tên cường giả đỉnh phong ra, nhiều nhất là ở trận pháp có chút trình độ...
Trận pháp?
Ồ, không đúng!
Trong lòng Diệp Huyền đột nhiên cả kinh.
Ở trên bệ đá trước người Tiêu Sở Hà, có từng đạo từng đạo hoa văn nhỏ bé.
Trước hắn khoảng cách Tiêu Sở Hà khá xa, căn bản không thấy, sau đó đi gần rồi, hắn mới mơ hồ nhìn ra những hoa văn này.
Chỉ là lúc trước Diệp Huyền đối với những hoa văn này không hề để ý, cho rằng là Tuyệt Âm Chi Thủy giội rửa ra dấu vết, nhưng thời điểm nghĩ đến trận pháp, trong lòng của hắn mới đột nhiên cả kinh.
Bởi vì hoa văn này nhìn kỹ, lại như là một trận pháp.
Diệp Huyền thân là một tên Trận Pháp đại sư cửu giai, đối với trận pháp tinh thông tuyệt đối là cực kỳ đáng sợ, hơn nữa sau khi sống lại hắn tiếp xúc rất nhiều cấm chế cùng trận pháp thần kỳ, có thể nói hiện tại Diệp Huyền ở phương diện trận pháp, trình độ so với kiếp trước chí ít mạnh hơn gấp đôi.
Hoa văn trên bệ đá dưới thân hắc khô lâu, tuy ẩn giấu ở trong bóng tối, lại bị Tuyệt Âm Chi Thủy nhuộm dần, hơn nữa niên đại xa xưa, đã kinh biến đến mức vô cùng không nổi bật, chỉ có thể nhìn thấy đường viền mơ hồ, nhưng Diệp Huyền vẫn có thể cảm giác được hình dạng cơ bản, đó là một trận pháp hình lục giác, hơn nữa vô cùng cổ xưa.
Trận pháp gì sẽ là loại hình dạng này? Hơn nữa còn không cần trận kỳ, chỉ cần khắc ở trên đá là có thể?
Phong ấn?
Trong đầu Diệp Huyền lướt qua một tia linh quang, hắn bỗng nhiên tỉnh táo, trận pháp dưới thân Tiêu Sở Hà vốn là một phong ấn.
Nếu như phong ấn, vậy phong ấn là cái gì?
Tiêu Sở Hà bản thân là một Trận Pháp đại sư, tại sao hắn muốn phong ấn mình?
Sau lưng Diệp Huyền lập tức bốc lên mồ hôi lạnh.
Coi như Diệp Huyền là ngu si, hiện tại hắn cũng đã cảm giác được không đúng.
Tiêu Sở Hà này ở thời điểm giao lưu với hắn tuyệt đối nói dối, về phần tại sao nói dối, Diệp Huyền không cần đoán liền biết đối phương nhất định có mục đích, hơn nữa cái mục đích này khẳng định không có ý tốt.
Lão già chết tiệt này.
Trong lòng Diệp Huyền mắng lên, cũng còn tốt Tuyệt Âm Chi Thủy này quá mức âm hàn, hắn đúng lúc dừng lại, bằng không hắn thật sự tới gần hắc khô lâu kia, còn không biết sẽ xuất hiện cái gì bất ngờ.
Hiện tại Diệp Huyền đã hoàn toàn không có ý nghĩ đi cứu hắc khô lâu này, đừng nói hắn không cách nào đi cứu, coi như có thể cứu, hắn cũng không muốn tiếp tục đi tới.
Diệp Huyền lập tức thả ra một tia khí tức Vô Tận Dung Hỏa nói:
- Tiền bối, Vô Tận Dung Hỏa của vãn bối chỉ là ấu sinh thể, thực chống không được lực lượng của Tuyệt Âm Chi Thủy, xin tiền bối nhẫn nại một hồi, chờ sau đó thực lực của vãn bối tăng lên tới một ít, hoặc là Thiên Hỏa trưởng thành, vãn bối trở lại cứu tiền bối ra ngoài, tiền bối yên tâm, vãn bối nhất định sẽ mau tới đây.
Diệp Huyền nói xong lời này, liền chuẩn bị xoay người đi, hắn đã không muốn ở chỗ này tiếp tục chờ đợi, Tiêu Sở Hà kia tuyệt đối không có lòng tốt.
- Quả nhiên là Thiên Hỏa ấu sinh thể.
Tiêu Sở Hà trầm mặc một chút, thấy Diệp Huyền có ý tứ rời đi, lập tức liền nói:
- Thiên Hỏa ấu sinh thể xác thực rất khó hoàn toàn ngăn trở Tuyệt Âm Chi Thủy, có điều ngươi không cần phải gấp gáp rời đi, ta có biện pháp khác để ngươi tới.
- Biện pháp gì?
Diệp Huyền chỉ có thể dừng bước lại hỏi.
Tuy hắn không thể chờ đợi được nữa muốn rời khỏi nơi này, nhưng cũng biết vào lúc này tuyệt đối không thể hoảng, một khi bị Tiêu Sở Hà kia nhìn ra ý nghĩ của mình, vậy thì nguy hiểm.
Nếu Tiêu Sở Hà có thể trực tiếp truyền âm đến đầu óc của hắn, Diệp Huyền không dám khẳng định hắn có phải còn có phương pháp khác đối phó mình không.
- Trong không gian giới chỉ của ta vốn có một viên tủy tinh đến từ Địa Tâm Viêm, đủ khiến Vô Tận Dung Hỏa của ngươi được lột xác, đáng tiếc ta tạm thời không cách nào lấy ra, có điều không liên quan, ta sẽ dạy ngươi một bộ pháp quyết, có thể làm cho ngươi hấp thu Tuyệt Âm Chi Thủy này, để thân thể của ngươi thích ứng Tuyệt Âm Chi Thủy âm hàn, đến thời điểm đó ngươi liền có thể lại đây.
- Cái gì? Hấp thu Tuyệt Âm Chi Thủy?
Tuy Diệp Huyền đã sớm dự định mặc kệ Tiêu Sở Hà nói cái gì cũng cố ý không cách nào làm được, nhưng nghe được Tiêu Sở Hà nói, hắn vẫn giật mình.
- Không sai, chính là phương pháp hấp thu Tuyệt Âm Chi Thủy, mấy ngàn năm qua, lão phu vẫn ở trong Tuyệt Âm Hà này, Tuyệt Âm Chi Thủy giờ nào khắc nào cũng đang ăn mòn thân thể lão phu, lão phu vắt hết óc, rốt cục sáng tạo ra một loại biện pháp có thể hấp thu Tuyệt Âm Chi Thủy, lúc này mới tồn tại đến hiện tại, hiện tại ta liền truyền thụ cho ngươi bộ pháp quyết này.
Không chờ Diệp Huyền nói nữa, một đạo lực lượng âm lạnh giáng lâm, trong đầu Diệp Huyền đột nhiên hiện ra một công pháp quỷ dị tối nghĩa.
Diệp Huyền lạnh cả tim, đối phương dĩ nhiên có thể trực tiếp khắc công pháp ở trong đầu óc của hắn, chuyện này quả thật là quá đáng sợ, cứ như vậy, chẳng phải đối phương muốn đối phó hắn cũng rất đơn giản sao?
Mà càng làm cho Diệp Huyền khiếp sợ, là cỗ lực lượng âm lạnh này dĩ nhiên tương tự Ma Sát Khí, Ma Thạch ở Cổ Ma Chi Địa.
Chẳng lẽ Tiêu Sở Hà này đã như những cường giả ở Cổ Ma Chi Địa kia, bị Linh Ma tộc nô dịch?
Diệp Huyền không nhịn được suy đoán, Thiên Âm Cốc cùng Cổ Ma Chi Địa vô cùng tương tự, hơn nữa thời điểm Cổ Ma Chi Địa nối tiếp cũng xuất hiện ở Thiên Âm Cốc, điều này làm cho hắn không thể không hoài nghi.
- Ngươi tuổi còn trẻ cũng đã tu luyện tới cảnh giới Vũ Hoàng, tuy pháp quyết này của lão phu khá gian nan tối nghĩa, nhưng lấy thiên phú của ngươi nên vẫn có thể tu luyện.
Tiêu Sở Hà khẳng định nói.
Lúc này Diệp Huyền đã hoàn toàn bình tĩnh lại.
Mặc kệ Tiêu Sở Hà này có bao nhiêu trâu bò, lợi hại, hiện tại hắn đang đứng ở trong một phong ấn, hơn nữa cái phong ấn này còn chưa giải phong, nếu như giải, vậy hắn căn bản không cần ở trên người mình lãng phí nhiều thời gian như vậy, mà trực tiếp đi ra diệt hắn.
Mà bất luận Tiêu Sở Hà này mục đích là gì, trước hắn tiêu hao thời gian lâu như vậy, mục đích chính là muốn để cho mình đi tới trước bệ đá này.
Nói như vậy, công pháp này của hắn rất có thể là có hiệu quả.
Chương 1333 Một thân mồ Hôi lạnh (1)
Lúc này Diệp Huyền phân tích công pháp của Tiêu Sở Hà.
Vẻn vẹn nửa nén hương sau, Diệp Huyền đã xem xong bộ pháp quyết này, trên mặt của hắn hiện lên vẻ kinh sợ.
- Thế gian dĩ nhiên có pháp quyết đáng sợ như thế.
Tiêu Sở Hà cho bộ pháp quyết này thực sự là quá đáng sợ, luận cấp bậc, chí ít cũng là công pháp Vương phẩm cao cấp nhất.
Càng làm cho Diệp Huyền giật mình chính là, nếu như dựa theo pháp quyết này tu luyện, nói không chắc hắn thật có thể hấp thu Tuyệt Âm Chi Thủy đến trong thân thể.
Ở Tiêu Sở Hà nhìn kỹ, lúc này Diệp Huyền bắt đầu thử nghiệm tu luyện, một phút sau, một tia Tuyệt Âm Chi Thủy dĩ nhiên thật sự tiến vào thân thể Diệp Huyền, cùng thân thể của hắn dung hợp.
Hơn nữa ở dưới sự giúp đỡ của pháp quyết thần bí, Tuyệt Âm Chi Thủy trong cơ thể hắn cùng thân thể của hắn dĩ nhiên không có một tia xung đột.
- Chuyện này...
Diệp Huyền trước đã nghĩ qua thu Tuyệt Âm Chi Thủy vào trong cơ thể, không nghĩ tới thật sự thực hiện.
- Tiền bối, vãn bối thật sự hấp thu được Tuyệt Âm Chi Thủy...
Diệp Huyền kinh hỉ nói, chỉ là tiếng nói của hắn còn chưa dứt.
- Xì xì.
Diệp Huyền đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, thân thể liên tục rút lui, sắc mặt tái nhợt, đồng thời thân thể lảo đà lảo đảo.
- Ngươi làm sao?
Hắc khô lâu ngữ khí sốt sắng hỏi.
Sắc mặt Diệp Huyền khó coi nói:
- Tiền bối, Thiên Hỏa trong cơ thể vãn bối cùng Tuyệt Âm Chi Thủy phát sinh xung đột, tổn thương huyền mạch.
- Oa!
Nói xong lời này, hắn lần thứ hai phun ra một ngụm máu tươi, Huyền Nguyên trên người cũng trở nên hỗn loạn, khí tức Thiên Hỏa không ngừng gợn sóng.
- Không xong rồi, tiền bối, vãn bối trước lùi một ít, chờ chữa khỏi vết thương lại tới.
Ngữ khí của Diệp Huyền lo lắng nói, vừa nói, một bên vội vàng lùi về sau.
- Tại sao lại như vậy?
Thanh âm của Hắc khô lâu có chút khó nghe, tiếp theo liền nói:
- Ngươi không cần phải gấp gáp, ta có biện pháp để thương thế trên người ngươi khôi phục.
- Không được, Thiên Hỏa của vãn bối sắp không kiên trì được, Tuyệt Âm Chi Thủy nơi này quá mức đáng sợ, nhất định phải trước lùi một ít.
Diệp Huyền căn bản không để ý tới hắc khô lâu, hôm nay hắn đã lui về phía sau ngoài trăm thước, lúc này lại quay đầu, đó mới là ngu si.
Diệp Huyền xoay người, bằng tốc độ kinh người rời đi vị trí của hắc khô lâu.
Lúc này Hắc khô lâu cũng rốt cục phát hiện không đúng.
- Người trẻ tuổi, ngươi rời lão phu xa như vậy làm gì, đến thời điểm đó lão phu làm sao truyền dạy cho ngươi công pháp, cho ngươi bảo vật cùng tạo hóa.
Thanh âm khàn khàn của Hắc khô lâu vang lên.
Trong lòng Diệp Huyền cười lạnh, căn bản không để ý tới đối phương, chỉ lo rút lui.
- Khá lắm, ngươi lại dám gạt ta.
Hắc khô lâu rốt cuộc biết Diệp Huyền nhìn thấu quỷ kế của mình, một tiếng tức giận vang lên, đồng thời một đạo linh hồn xung kích mạnh mẽ trong nháy mắt vọt vào trong đầu Diệp Huyền.
Tên khốn kiếp này quả nhiên là muốn động thủ với ta.
Coi như Diệp Huyền đã sớm chuẩn bị, hắn cũng trong nháy mắt cảm nhận được một trận mê muội, toàn bộ đầu óc trong nháy mắt mơ hồ lên.
Rầm rầm rầm!
Từng tia lực lượng màu đen quỷ dị hình thành, trong nháy mắt đi tới trong đầu Diệp Huyền, ngầm chiếm linh hồn của hắn, cái tốc độ này thực sự là quá nhanh, tuy Diệp Huyền đã sớm chuẩn bị, nhưng vẫn không ứng phó kịp.
Càng làm cho Diệp Huyền kinh hãi chính là loại cảm giác ngầm chiếm này, dĩ nhiên cùng lúc trước hắn ở trong tế đàn của Cổ Ma Chi Địa Linh Tủy Dịch cảm giác giống như đúc.
Vô Tận Dung Hỏa bởi vì phải chống đỡ Tuyệt Âm Chi Thủy rót vào, vì lẽ đó Diệp Huyền ngay lập tức liền sử dụng tới Thôn Phệ Võ Hồn, điên cuồng hấp thu cỗ lực lượng màu đen này, bởi vì hắn biết chỉ có Thôn Phệ Võ Hồn mới có thể chống đối loại lực lượng đáng sợ kia.
Thôn Phệ Võ Hồn biến thành Chiến Thần màu đen lập tức cùng cỗ lực lượng kia giao chiến, thế nhưng cỗ lực lượng này so với lúc trước ở Linh Tủy Trì còn đáng sợ hơn nhiều lắm, hai người dĩ nhiên rơi vào giằng co, tuy Thôn Phệ Võ Hồn có thể hấp thu cỗ lực lượng màu đen kia, nhưng tốc độ hấp thu cực kỳ chậm, căn bản không chống đỡ được tốc độ lực lượng màu đen xâm lấn.
- Hê hê, tiểu tử, không nghĩ tới trong cơ thể ngươi ngoại trừ Thiên Hỏa ra, vẫn còn có một luồng lực lượng đáng sợ như thế, có thể chống đối lão phu đoạt xá, có điều đáng tiếc, lực lượng của ngươi không đủ, ngoan ngoãn trở thành một bộ nhục thân khôi lỗi của lão phu đi.
Một thanh âm khàn giọng âm lạnh vang lên, như răng cưa cứ động pha lê, để Diệp Huyền nghe vô cùng không thoải mái.
Trong lòng Diệp Huyền cảm giác nặng nề, hắn không nghĩ tới, mình đã rời đi xa như vậy, tên này vẫn có thể xuống tay với mình, hơn nữa lực lượng còn đáng sợ như thế.
Làm sao bây giờ?
Lúc này trong lòng Diệp Huyền nhất thời có chút sốt sắng, hắn không nghĩ tới ngay cả Thôn Phệ Võ Hồn cũng không thể chống đỡ được cỗ lực lượng đáng sợ này, đầu óc của hắn từng trận say xe, bất cứ lúc nào cũng có thể té xỉu.
- Không được, không thể ngất, tuyệt đối không thể ngất.
Trong lòng Diệp Huyền điên cuồng gào thét, hắn biết một khi mình ngất đi vậy thì xong, nhất định sẽ trở thành khôi lỗi của hắc khô lâu.
- Thôn phệ cho ta.
Trong lòng Diệp Huyền gào thét, điên cuồng thôi thúc Thôn Phệ Võ Hồn, toàn thân Thôn Phệ Võ Hồn tỏa ra ánh sáng đen kịt, hố đen càng khủng bố đáng sợ.
Đột nhiên...
Ầm!
Trên đỉnh đầu Diệp Huyền, một hư ảnh mông lung hiện lên, xung quanh hư ảnh, sáu đạo tinh hoàn màu đỏ sậm tái hiện, đón lấy, vầng sáng thứ bảy cũng từ từ hình thành.
Trong lòng Diệp Huyền nhất thời cực kỳ kích động, hắn không nghĩ tới Thôn Phệ Võ Hồn dĩ nhiên vào lúc này thăng cấp, một khi Thôn Phệ Võ Hồn từ Lục Tinh thăng cấp đến Thất Tinh, uy lực của nó nhất định tăng nhiều.
- Nhanh, nhanh...
Trong lòng Diệp Huyền gào thét, vào lúc này, chính là so đấu ý chí, ai có thể kiên trì đến cuối cùng, người đó liền có thể thắng lợi.
Theo lực lượng màu đen xâm nhập linh hồn của hắn càng nhiều, Diệp Huyền đã từ từ không cách nào duy trì thanh minh, trong ánh mắt bắt đầu lộ ra một tia mê man.
Nhưng mà ở thời khắc mấu chốt này, Thôn Phệ Võ Hồn rốt cục hoàn thành lột xác.
Thôn Phệ Võ Hồn hình thành Chiến Thần màu đen, ngũ quan trở nên càng rõ ràng, một đôi tròng mắt đen kịt cực kỳ thâm thúy, phảng phất như Tinh Không vô tận, nó thân mặc áo giáp, thân hình bá đạo, trong tay càng có một thanh chiến đao hiện lên, thiêu đốt ngọn lửa màu đen.
Chương 1334 Một thân mồ Hôi lạnh (2)
Càng khiến người ta cảm thấy khiếp đảm là hố đen ở ngực, vòng xoáy hố đen không ngừng xoay tròn, ở nơi sâu xa nhất hóa thành một điểm, phảng phất như chứa đựng vũ trụ tinh thần, thế gian vạn vật, khiến người ta nhìn một chút, liền lòng sinh chấn động.
Ầm!
Sau khi Thôn Phệ Võ Hồn đột phá, lực cắn nuốt trong nháy mắt tăng nhiều, nếu như nói vừa bắt đầu Thôn Phệ Võ Hồn chỉ có thể thôn hấp lực lượng màu đen giống như một dòng suối, như vậy bây giờ Thôn Phệ Võ Hồn có thể thôn phệ một dòng sông, lực cắn nuốt đáng sợ, trong nháy mắt giáng lâm ở trong đầu óc của Diệp Huyền.
- Không, chết tiệt khốn nạn, này đến tột cùng là món đồ gì?
Hắc khô lâu thẹn quá thành giận hí lên.
Ào ào!
Lượng lớn lực lượng màu đen cấp tốc bị Thôn Phệ Võ Hồn thôn phệ hầu như không còn, đồng thời ngay cả lực lượng đã xâm nhiễm bộ phận linh hồn của Diệp Huyền cũng hoàn toàn hút vào trong cơ thể, hóa thành lực lượng bản nguyên tinh khiết nhất của nó.
Xì xì!
Diệp Huyền há mồm phun ra một ngụm máu tươi, sau khi chống lại linh hồn của hắc khô lâu xung kích, điên cuồng rời đi vị trí của hắc khô lâu.
- Tiểu tử thúi, ngươi đừng hòng đi.
Hắc khô lâu gào thét, một đạo gợn sóng mông lung bao phủ ra, rầm một tiếng, toàn bộ nước sông của Tuyệt Âm Hà đột nhiên bạo động, từ bốn phía nhấc lên một trận sóng lớn cao tới mấy mét, bắn về phía Diệp Huyền.
- Tiểu tử, chết ở dưới Tuyệt Âm Chi Thủy đi.
Tiếng gào thét vang lên, Tuyệt Âm Chi Thủy ngập trời toàn bộ bao bọc Diệp Huyền lại, nhấn chìm trong đó.
Chỉ là sau một khắc, thân hình Diệp Huyền lần thứ hai hiện lên, ở trong Tuyệt Âm Chi Thủy bổ ra một sóng nước, càng đi càng xa.
- Tiểu tử này làm sao sẽ không bị Tuyệt Âm Chi Thủy ăn mòn, không đúng, là bản tướng trước truyền thụ cho hắn Hóa Âm Quyết, oa oa oa, tức chết bản tướng.
Ở dưới hắc khô lâu phẫn nộ gầm rú, Diệp Huyền từ từ rời đi phạm vi thần thức của đối phương.
- Hô, hô...
Trong Tuyệt Âm Động, Diệp Huyền một mực thối lui đến địa phương hai ngàn mét, lúc này mới thoáng trì hoãn một hồi.
- Nguy hiểm thật, vừa nãy thiếu một chút liền bị hắc khô lâu kia đoạt xá.
Diệp Huyền lòng vẫn còn sợ hãi, sắc mặt trắng bệch, trên người đã bị mồ hôi lạnh ướt đẫm.
Hiểm!
Thực sự là quá hiểm.
Nếu như không phải thời khắc mấu chốt, Thôn Phệ Võ Hồn trước ở Cổ Ma Chi Địa đã hấp thu lượng lớn Võ Hồn cùng lực lượng màu đen đột nhiên đột phá, như vậy bây giờ hắn e là đã bị hắc khô lâu hóa thành khôi lỗi.
Hơn nữa Diệp Huyền không nghĩ tới, hắc khô lâu này lại vẫn có thể điều khiển Tuyệt Âm Chi Thủy ở phụ cận.
Giả như không phải hắc khô lâu này trước truyền thụ cho hắn pháp quyết, để trong cơ thể Diệp Huyền hòa vào một chút Tuyệt Âm Chi Thủy, sức đề kháng đối với Tuyệt Âm Chi Thủy tăng lên rất nhiều, vừa nãy trạng thái hắn không tốt, cũng đã trở thành một bộ xương khô ở dưới Tuyệt Âm Hà.
- Đi, mau chóng rời đi nơi này.
Không hề dừng lại một chút nào, Diệp Huyền vội vàng đi ra ngoài Tuyệt Âm Động.
Sau một nén nhang.
Vèo!
Một bóng người từ trong Tuyệt Âm Động lướt ra, nhìn sương mù màu đen mông lung ở bên ngoài, Diệp Huyền có loại cảm giác như cách thế.
Từ khi hắn bị Quỷ Thước Vũ Đế truy sát, bị ép tiến vào Tuyệt Âm Động, đến hắn đi ra, trong này vẻn vẹn qua không tới một ngày, nhưng đối với Diệp Huyền mà nói, ngày hôm nay tuyệt đối là một ngày cực kỳ nguy hiểm trong cuộc đời hắn.
Sau ba ngày, Diệp Huyền ở ngoại vi Thiên Âm Cốc tìm cái hầm ngầm, vây mình ở bên trong.
Hắn lấy ra một chậu Tuyệt Âm Chi Thủy, bắt đầu thử nghiệm hấp thu.
Trước thời điểm ở trong Tuyệt Âm Động, bởi vì tình huống nguy cấp, vì lẽ đó hắn không có thời gian đi hấp thu Tuyệt Âm Chi Thủy, bây giờ nguy cơ giải trừ, Diệp Huyền rất muốn lần thứ hai nghiệm chứng pháp quyết kia.
Cũng may trước đó thời điểm hắn ở Tuyệt Âm Động hơn ba ngàn mét thu rất nhiều Tuyệt Âm Chi Thủy, không đến nỗi không cách nào tu luyện.
Theo pháp quyết vận chuyển, từng tia Tuyệt Âm Chi Thủy thật sự chậm rãi hòa vào trong cơ thể hắn.
Lần này Diệp Huyền quyết tâm tu luyện, ngay lập tức phát hiện một vài thứ.
Những Tuyệt Âm Chi Thủy này tiến vào trong cơ thể hắn, ở bề ngoài nhìn như hòa vào thân thể của hắn, kì thực không phải, những Tuyệt Âm Chi Thủy này vẫn là lấy hình thái bản thân tồn tại.
Vậy thì khá giống Thiên Hỏa cùng Địa Hỏa, nhìn như hòa vào trong cơ thể Luyện Dược Sư, nhưng ở trong cơ thể hắn diễn hóa thành hỏa diễm vô tận, nhưng kỳ thực bản nguyên vẫn là bản nguyên của Địa Hỏa Tử Thương Viêm cùng Vô Tận Dung Hỏa, đều ở trong trung tâm đầu óc của Diệp Huyền.
Một ngày sau, trong cơ thể Diệp Huyền đã có thêm một tia lực lượng Tuyệt Âm Chi Thủy.
- Nhìn có thể xem Tuyệt Âm Chi Thủy là công kích thả ra ngoài hay không.
Diệp Huyền thử oanh vách tường một quyền, đồng thời kích phát Tuyệt Âm Chi Thủy trong cơ thể, chỉ nghe phù một tiếng, vách tường trong nháy mắt hòa tan ra, mặt trên xuất hiện từng vết nước, hết thảy nham thạch bị vệt nước xâm nhiễm, đều như đậu hũ mục nát, trong nháy mắt hòa tan, hơn nữa theo vệt nước khuếch tán, cửa động hòa tan cũng càng ngày càng nhiều.
Khoảng chừng mấy chục hô hấp sau, trước mặt Diệp Huyền đã xuất hiện một hố to sâu đến mấy chục mét.
- Thực sự là đáng sợ.
Diệp Huyền trợn mắt ngoác mồm, vừa nãy một đòn của hắn, kỳ thực căn bản không có vận dụng bất kỳ Huyền Nguyên, vẻn vẹn là để Tuyệt Âm Chi Thủy ở cánh tay thông qua oanh kích thả ra một tia, dĩ nhiên liền tạo thành hiệu quả lớn như vậy.
Giả như trong cơ thể hắn có đầy đủ Tuyệt Âm Chi Thủy, chẳng phải ngay cả Cửu Thiên Vũ Đế cũng có thể đánh giết sao?
Phải biết hắn hấp thu Tuyệt Âm Chi Thủy, là Tuyệt Âm Chi Thủy cửu giai ở hơn ba ngàn mét, loại chiều sâu kia, ngay cả Vũ Đế tam trọng cũng rất khó tiến vào.
Có điều Diệp Huyền cũng rõ ràng, những Tuyệt Âm Chi Thủy hòa vào trong cơ thể hắn cùng Tuyệt Âm Chi Thủy trong Tuyệt Âm Hà vẫn không cách nào so sánh, dù sao một là sông lớn ngập trời, một chỉ là bộ phận trong cơ thể hấp thu, khác biệt quá xa.
Thật giống như một đốm lửa, chỉ có thể để người bị phỏng, một cái biển lửa, mới có thể thiêu chết người.
Nhưng mặc kệ thế nào, chỉ cần Tuyệt Âm Chi Thủy cửu giai trong cơ thể hắn đủ nhiều, coi như không cách nào đánh giết Cửu Thiên Vũ Đế mạnh mẽ, cũng đủ để tạo thành thương tổn nghiêm trọng đối với Vũ Đế nhất trọng phổ thông.
Nhìn thấy có hiệu quả, Diệp Huyền lập tức bình tĩnh lại, bắt đầu toàn lực hấp thu Tuyệt Âm Chi Thủy cửu giai.
Chương 1335 Phó cung chủ (1)
Theo thời gian trôi qua, khoảng cách Cổ Ma Chi Địa đóng cửa đã qua hơn nửa tháng.
Trong Thiên Âm Cốc.
Loạch xoạch!
Hai đạo lưu quang bay lượn đến, ở một đỉnh núi cách Diệp Huyền mấy ngàn dặm hạ xuống.
Đây là hai nữ tử phảng phất như không giống đến từ nhân gian, trong đó nữ tử trẻ tuổi thanh tân thoát tục, thân xuyên xiêm y màu trắng, tiếu nhan như Bạch Liên kỳ ảo, như hoa lan trong cốc vắng, khiến cho người không đành lòng nhìn thẳng khinh nhờn.
Còn nữ tử bên cạnh tuổi tác lớn một chút thì trên người mặc cung trang lam nhạt, năm tháng ở trên mặt của nàng lưu lại một chút dấu vết, nhưng làm cho nàng có vẻ càng thêm thuỳ mị, càng thêm thành thục cùng dụ hoặc.
Hơn nữa có thể thấy được, nữ tử tuổi tác lớn một chút lúc còn trẻ cũng tất nhiên là đại mỹ nữ.
Giờ khắc này cung trang nữ tử nhìn hạch tâm của Thiên Âm Cốc, không nhịn được lắc đầu:
- Thanh nhi, sau khi nhận được tin tức của ngươi, sư phụ đã mau chóng tới, không nghĩ tới vẫn chậm một bước, không gian bí ẩn kia dĩ nhiên từ nửa tháng trước đã đóng cửa, thực sự là quá đáng tiếc.
- Sư phụ, đồ nhi cũng không nghĩ tới không gian bí ẩn này đóng cửa nhanh như vậy, như thế xem ra, lúc trước đồ nhi vừa rời đi Thiên Âm Cốc, không gian bí ẩn kia liền lập tức đóng.
Cô gái trẻ cung kính hồi đáp, nàng hiển nhiên chính là Nguyệt Thần cung Thánh Nữ Công Chủ Thanh, mà nữ tử lớn tuổi kia chính là sư phụ của nàng Lý Hiểu Dung, một trong hai đại phó cung chủ của Nguyệt Thần cung.
- Đáng tiếc, thời gian nửa tháng, trong Thiên Âm Cốc này đâu đâu cũng có giết chóc, hơn nữa hôm nay Thiên Âm Cốc cũng sắp đóng, Huyền Diệp ngươi nói kia đến hiện tại sư phụ cũng không tìm được, e là đã chết ở trong không gian bí ẩn.
Lý Hiểu Dung thở dài một hơi nói.
Lập tức trên mặt của nàng lộ ra vẻ cô đơn:
- Sư phụ vốn muốn hỏi hắn một chút, vì sao hỏi thăm tin tức của cung chủ đại nhân, bây giờ nhìn lại là tay trắng trở về.
Công Chủ Thanh lắc đầu nói:
- Sư phụ, đồ nhi cảm giác Huyền Diệp kia sẽ không vẫn lạc, tuy hắn so với đồ nhi còn trẻ hơn, tu vi cũng thấp hơn đồ nhi một chút, thế nhưng thực lực cực kỳ đáng sợ, lúc trước đồ nhi ở Linh Tủy Trì suýt chút nữa vẫn lạc, là hắn cứu đồ nhi, hơn nữa đồ nhi từng cùng hắn giao thủ, người này tuổi còn trẻ, thực lực dĩ nhiên so với đồ nhi không hề yếu, đồ nhi thật không thể nào tưởng tượng được, người này đến tột cùng là tu luyện như thế nào.
Lý Hiểu Dung lắc đầu, liếc nhìn Công Chủ Thanh, đồ nhi của nàng nàng quá rõ ràng, luôn cực kỳ kiêu ngạo, này vẫn là lần thứ nhất nàng nhìn thấy Thanh nhi đối với một võ giả cảm khái như thế, hơn nữa người võ giả này còn là một thiếu niên.
Có điều nàng vẫn nói:
- Thanh nhi, ta không biết Huyền Diệp kia thiên phú cùng tu vi thế nào, thế nhưng căn cứ tình báo sư phụ chiếm được đến xem, Huyền Diệp kia tất nhiên là lành ít dữ nhiều.
Không chờ Công Chủ Thanh mở miệng, Lý Hiểu Dung nói tiếp:
- Sư phụ đã nghe qua, lần này cường giả tiến vào không gian bí ẩn, đếm không xuể, Vũ Hoàng tạm thời bất luận, chỉ là cường giả Vũ Đế thì có gần ba mươi người, nhưng cuối cùng sống sót đi ra, chỉ có không tới mười người, mà những Vũ Đế này, chín phần mười trở lên đều vẫn lạc ở vực sâu, mà chỗ ngươi cùng Huyền Diệp kia phân ly, chính là lối vào vực sâu, vì lẽ đó sư phụ mới có phán đoán như thế.
- A!
Công Chủ Thanh cũng ngây người, nàng không nghĩ tới ở trong không gian bí ẩn, dĩ nhiên vẫn lạc nhiều cường giả Vũ Đế như vậy, không nhịn được cả kinh nói:
- Những Vũ Đế đó là làm sao vẫn lạc?
Lý Hiểu Dung thở dài một hơi nói:
- Theo ta chiếm được tình báo, những Vũ Đế đó ở thời điểm thăm dò vực sâu, phát hiện một hầm mộ cổ xưa, bên trong dĩ nhiên có thật nhiều khôi lỗi Nhân tộc cùng Yêu tộc, trong đó không thiếu có tồn tại cửu giai tam trọng, những Vũ Đế thăm dò hầm mộ kia tại chỗ bị giết chết rất nhiều, những người còn lại lúc này tứ tán chạy trốn, cũng may những cường giả khôi lỗi kia tựa hồ bị cái gì phong ấn hạn chế, không cách nào rời đi hầm mộ quá xa, những Vũ Đế vào thăm dò kia lúc này mới đổi về một sinh cơ.
- Cái gì? khôi lỗi Nhân tộc cùng Yêu tộc?
Công Chủ Thanh giật mình nói.
Lý Hiểu Dung gật gù:
- Có người nói đều là một ít cường giả mấy ngàn năm trước, có người nhận ra một bộ khôi lỗi trong đó là Lưu Tiên Thành Long gia Thiên Long lão tổ ở hơn sáu ngàn năm trước, cửu giai nhị trọng đỉnh phong, còn có người nhận ra một bộ khôi lỗi là gia tộc lánh đời Vạn gia Vạn Kính Vũ Đế, nhưng những Vũ Đế này đều mất đi ý thức, trở thành một khôi lỗi chỉ biết giết chóc.
- Nhiều cường giả như vậy dĩ nhiên tất cả đều trở thành khôi lỗi.
Công Chủ Thanh không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, nghĩ đến mình lúc trước ở Linh Tủy Trì, thiếu chút nữa cũng bị lực lượng màu đen kia nô dịch thành khôi lỗi không ý thức, trong lòng nàng liền không khỏi một trận nghĩ đến mà sợ hãi.
Công Chủ Thanh đột nhiên như nghĩ tới điều gì, mở miệng nói:
- Đúng rồi sư phụ, Huyền Diệp kia cũng nói, toàn bộ không gian bí ẩn này tựa hồ là một viễn cổ phong ấn, phong ấn to lớn như thế, đồ nhi chưa từng nghe nói a.
- Điều này cũng chính là sư phụ lo lắng.
Sắc mặt Lý Hiểu Dung ngưng trọng nói:
- Thời đại viễn cổ, trên đại lục vạn tộc san sát, cường giả đông đảo, sư phụ chỉ sợ không gian bí ẩn kia là nơi phong ấn một chủng tộc mạnh mẽ nào đó, căn cứ tình báo đến xem, tồn tại phong ấn bên trong cũng không có ở dưới năm tháng trôi qua vẫn lạc, một khi bị mở ra, e là đối với Thiên Huyền đại lục chúng ta mà nói là tai nạn khổng lồ.
- Vậy này nên làm gì?
Công Chủ Thanh sốt sắng nói.
- Những chuyện này, không phải sư phụ một người cần cân nhắc, lần này Thiên Âm Cốc đột nhiên cùng không gian bí ẩn nối tiếp, thanh thế hùng vĩ, tình báo nơi này đều sẽ truyền tới Thánh thành ở Cửu Trọng Thiên, đến thời điểm tự nhiên sẽ có đại nhân vật trong Thánh thành đi quan tâm, sư phụ sở dĩ vội vàng đến đây, chỉ là muốn gặp gỡ Huyền Diệp kia, hỏi hắn vì sao phải hỏi thăm tin tức của Nguyệt Thần cung Dao Nguyệt cung chủ.
Lý Hiểu Dung ánh mắt nghiêm túc nói:
- Dao Nguyệt cung chủ ở trên đại lục đã biến mất trăm năm, những năm này, tuy hồn giản của nàng vẫn còn tồn tại, nhưng khí tức linh hồn càng ngày càng yếu, sư phụ thật sự rất lo lắng...