Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 916 Dừng khảo hạch

Huyền thú Yêu Hoàng bát giai đối với bất cứ thế lực nào cũng là nhân vật thượng tầng.

Lại cởi bỏ hơn chụ đạo chế cũng làm Kim Lân hưng phấn tột đỉnh, sau khi cảm nhận thực lực của mình thì hắn liền không hưng phấn nữa..

- Điện hạ, ngươi cũng quá keo kiệt a, mới mở ra có một chút như vậy, ngươi cũng nghe rồi đấy, Lang Hoàng điện có Huyền thú Yêu Hoàng đấy, ta một Huyền thú Yêu Vương thất giai muốn phát triển thế lực trong vô tận sơn mạch thì thực lực như vậy vẫn còn hơi yếu.

Vẻ mặt Kim Lân đầy chờ mong, nói:

- Như vậy điện hạ cởi thêm vài đạo đi!

- Muốn cởi thêm cũng không phải là không thể được, chờ ngươi có thành tích rồi nói sau.

Không phải Diệp Huyền không muốn mở cấm chế cho Kim Lân, mà là thực lực của hắn hiện tại chỉ có thể làm được bao nhiêu đó.

Gương mặt Kim Lân buồn bả, nói:

- Điện hạ...

- Nếu như ngươi không hài lòng thì ta không ngại phong ấn lại lần nữa.

Diệp Huyền trực tiếp cắt lời của Kim Lân, nhàn nhạt nói ra.

- Khục khục, thoả mãn, ta có cái gì không hài lòng chứ?

Vẻ mặt Kim Lân thay đổi hoàn toàn, nó nói:

- Điện hạ đã cởi bỏ cấm chế đủ nhiều rồi, không phải chỉ là Yêu Hoàng sao, nhớ ngày đó Kim Lân ta tung hoành thiên hạ...

Kim Lân lại bắt đầu nói chuyện quá khứ.

Diệp Huyền quả thực im lặng, dáng vẻ Kim Lân còn vô lại hơn cả nhân loại, chỉ hơn không kém.

Sau khi định ra phương thức liên lạc với nhau, Kim Lân đạt được mệnh lệnh Diệp Huyền thì hưng phấn lao ra khỏi sơn động và biến mất trong thiên địa.

Nhìn thân ảnh Kim Lân biến mất, Diệp Huyền lắc đầu, cũng không biết Kim Lân sẽ có thành quả gì.

Diệp Huyền cũng chẳng muốn đi quản, hắn tiếp tục khoanh chân ngồi tại chỗ, bắt đầu luyện hóa Ma Thiên giáp và Tù Ma Tỏa Liên.

Sau khi đánh chết Lữ Phong, Diệp Huyền đạt được không ít bảo vật, trong đó làm hắn động tâm nhất chính là Ma Thiên giáp và Tù Ma Tỏa Liên.

Hai kiện vật phẩm này đều là bảo vật thất giai, thuộc về luyện kim huyền binh, cả hai kết hợp với nhau uy lực vô cùng.

Chỉ cần luyện hóa hai loại bảo vật này, thực lực của Diệp Huyền tuyệt đối tăng lên một mảng lớn.

Không nói cái khác, chỉ cần Ma Thiên giáp kết hợp Cửu Chuyển Thánh Thể và đại địa vũ hồn, như vậy cho dù Diệp Huyền còn là Võ Tông ngũ giai sẽ có lực phòng ngự không kém gì Võ Vương thất giai, hơn nữa còn có thể mạnh hơn một phần.

Về phần Tù Ma Tỏa Liên là vũ khí giam cầm, kết hợp Trấn Nguyên Thạch và Độc Tài Chi Kiếm cũng có thể giúp lực công kích của Diệp Huyền tăng lên rất lớn.

Hai kiện bảo vật này chính là luyện kim huyền binh nên dộ khó khi luyện hóa cũng lớn hơn không ít.

Sau khi luyện hóa nửa canh giờ, Diệp Huyền mới luyện hóa xong hai loại vũ khí này.

Hô!

Ma Thiên giáp kiếu dáng dữ tợn bao phủ bản thân, bản thân hắn không khác gì ma thần.

Tâm thần khẽ động, Ma Thiên giáp nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể và biến mất không thấy gì nữa.

- Tất cả đệ tử nghe lệnh, bởi vì có chút nguyên nhân đặc thù, khảo hạch sinh tồn sẽ kết thúc, thỉnh tất cả đệ tử bóp nát phù lục trên người, lập tức sẽ có đạo sư tới đón.

Đúng lúc này trên bầu trời có tiếng nói vang vọng thiên địa, nó từ xa tới gần.

- Xem ra khảo hạch đã kết thúc.

Diệp Huyền đã sớm đoán được cho nên lập tức bóp nát phù lục trên người.

Qua chừng một phút sau, một khung luyện kim phi chu xuất hiện trên đỉnh đầu Diệp Huyền.

Không chờ đạo sư xuống đưa đón, Lăng Hư Chi Vũ sau lưng Diệp Huyền mở ra và hắn bay vào trong phi chu.

Trong luyện kim phu chu đã tụ tập không ít đệ tử, ước chừng có hai mươi, bọn họ đang bàn tán với nhau.

- Phát sinh chuyện gì?

- Tại sao khảo hạch kết thúc?

- Đã xảy ra chuyện gì?

Mỗi đệ tử chỉ có ngạc nhiên và ngạc nhiên, hiện tại không ngừng nói chuyện với nhau.

- Vừa rồi ta cảm nhận được có Yêu Vương cường đại xuất hiện và chiến đấu với đạo sư.

- Ta cũng cảm nhận được, có lẽ chính là nguyên nhân này.

- Hiện tại khảo hạch tính toán như thế nào? Hiện tại ta không tìm được một khối tinh thạch, còn chuẩn bị phát lực vào hậu kỳ, hiện tại náo như vậy, thật sự là...

Có đệ tử nhìn thấy đạo sư đại chiến với Yêu Vương cũng mang việc này ra nói với mọi người.

Không ít đệ tử không đạt được tinh thạch nên tâm thần bất định.

- Huyền Diệp, ngươi không sao chớ?

Diệp Huyền không có tham dự vào trong thảo luận, đang chuẩn bị tìm vị trí ngồi xuống, chợt nghe có giọng nói ân cần vang lên, là Đông Phương Tử Ti.

- Ta không sao.

Diệp Huyền cười cười, ng Phương Tử Ti ngồi xuống bên người và hai người nói chuyện với nhau.

Luyện kim phi chu bay đi lần nữa, Diệp Huyền gia nhập cũng không có làm các học viên chú ý, bởi vì tất cả mọi người, đều chú ý khảo hạch sẽ tính như thế nào?

Chỉ có một học viên nhìn thấy Diệp Huyền liền trợn mắt há hốc mồm.

- Huyền Diệp, hắn... Tại sao hắn không chết? Không có khả năng, Lữ Phong sư huynh có huyết thạch truy tung, thời gian dài như vậ khẳng định tìm được Huyền Diệp, nhưng Huyền Diệp còn sống...

Người này chínhlà thủ hạ Lữ Phong, Trần Kim.

Hôm nay Diệp Huyền không có việc gì, khảo hạch sinh tồn kết thúc, điều này hiển nhiên nói rõ nhiệm vụ của bọn họ thất bại, nếu như trong tông biết rõ thì hắn chắc chắn không may.

- Đáng chết, tại sao có thể như vậy.

Trần Kim xiết chặt hai dấm, hắn cắn răng nói một câu.

Hắn cũng chỉ là người truyền tin tức, chính thức đánh chết Diệp Huyền chính là nhiệm vụ của Lữ Phong, cho nên hắn cũng chỉ có thể lo lắng suông mà không có biện pháp khác.

- Ân?

Diệp Huyền đang nói chuyện với Đông Phương Tử Ti nhưng lại cảm giác được có chấn động ở phía sau, hắn quay đầu nhìn lại và chạm mắt với Trần Kim.

Trần Kim lập tức giật mình, không tốt, nội tâm hắn vô cùng bối rối nhưng sau đó lại giả vờ trấn định cười với Diệp Huyền, nhưng nụ cười của hắn vẫn mang theo bối rối.

Diệp Huyền cũng chỉ cười và gật đầu với hắn sau đó quay đầu đi, trong mắt của hắn lại bắn ra hàn quang lạnh buốt.

- Xem ra Huyền Cơ Tông có không ít ám tử gài vào trong Lam Quang học viện.

Một tia sát cơ xuất hiện trong mắt Diệp Huyền.

Trần Kim bối rối bị Diệp Huyền nhìn rõ vào trong mắt, trong nháy mắt hắn đoán được thân phận của Trần KIm.

Diệp Huyền không thể hành động vào lúc này.

- Diệp Huyền, ngươi như thế nào?

Đông Phương Tử Ti bên cạnh khó hiểu hỏi thăm.

- Không có việc gì.

Diệp Huyền cười cười, lại tiếp tục nói huyện với Đông Phương Tử Ti.

Nơi hẻo lánh tại luyện kim phi chu, Trần Kim cũng không có bình tĩnh như Diệp Huyền.
Chương 917 Yêu tộc nổi giận (1)

Hắn phát hiện ta sao? Trong đầu Trần Kim không nghĩ suy nghĩ, có lẽ không, đúng rồi, Huyền Diệp còn chưa có chết, nói rõ Lữ Phong sư huynh không tìm được hắn, huống chi nếu như hắn biết được mình là người Huyền Cơ Tông thì làm sao cười với ta.

Nghĩ ngợi lung tung một lát, Trần Kim lúc này trấn định lại.

Luyện kim phi chu tiếp tục đi về phía trước, không ngừng có đệ tử đi lên, qua chừng một giờ sau, cả luyện kim phi chu đã có không ít đệ tử tụ tập.

Đúng lúc này có đạo sư đi tới kiểm kê nhân số.

- Ba mười hai!

Sau khi kiểm kê xong người trên luyện kim phi chu, sắc mặt đám người Đông lão hết sức khó coi.

Lúc này tân sinh tham gia khảo hạch có ba mươi người, mà lão sinh có mười người, nói cách khác cả hai cộng lại có bốn mươi người.

Nhưng hôm nay trên luyện kim phi chu chỉ vẹn vẹn có ba mười hai người, nói cách khác, có tám người không thể trở về.

Đám người Đông lão không cảm nhận được khí tức phù lục của bọn họ.

- Đông lão, chúng ta đã tìm khắp khu vực khảo hạch rồi.

Vương Phong nhỏ giọng nói một câu sau đó lắc đầu.

Ý tứ của hắn rất rõ ràng, tám người không có bóp phù lục trên cơ bản đã dữ nhiều lành ít.

Nội tâm đám người Đông lão nặng nề, tám người, tổn thất hai thành, Lam Quang học viện khảo hạch bao năm qua cũng chỉ xảy ra trong lần này.

- Làm sao bây giờ.

Vài tên đạo sư liếc nhau.

Trước mắt bọn họ biết rõ ba học viên bị Sư Hổ Yêu Vương nuốt, bởi vậy năm người khác sống hay chết thì bọn họ không dám khẳng định.

Trong khu vực này không có khí tức phù lục tồn tại, có khả năng học viên mất phù lục, cũng không nhất định năm người này đã vẫn lạc.

Nhưng hôm nay thời gian khẩn cấp, nếu như vì tìm mấy học viên này mất thời gian, đối với Lam Quang học viện mà nói chính là tai nạn hủy diệt.

- Tìm một lần cuối cùng, mỗi người chúng ta phụ trách một khu vực, tách ra tìm kiếm, dùng tốc độ nhanh nhất hoàn thành tìm, nếu không tìm được bọn họ thì chúng ta chỉ có thể rời đi.

Đông lão trầm giọng nói.

Năm người này có khả năng dữ nhiều lành ít, với tôn chỉ của Lam Quang học viện tuyệt đối sẽ không vứt bỏ bất cứ đệ tử nào có khả năng còn sống.

Rất nhanh bảy tám tên đạo sư rời khỏi phi chu.

Đám đạo sư làm như thế cũng làm các học viên chú ý, nghe nói có tám người không tìm được, rất có thể vẫn lạc thì nội tâm bọn họ sợ hãi.

Khảo hạch sinh tồn kéo dài nửa tháng, hiện tại chưa tới một tuần đã có tám người vẫn lạc, xác suất này cao tới đáng sợ, khó trách học viện tạm thời dừng khảo hạch.

- Cái gì? Lữ Phong sư huynh không tìm được.

Trần Kim sợ tới mức hắn đổ mồ hôi lạnh..

Trong tám người này có Lữ Phong sư huynh mà hắn chờ đơi.

Hẳn là...

Trần Kim không nhịn được nhìn sang Diệp Huyền, một suy nghi xuất hiện trong lòng hắn, suy đoán này quá mức khoa trương nên hắn không dám nghĩ tới nữa.

Hắn xiết chặc nắm đấm, nội tâm sợ hãi khó nói thành lời.

Qua nửa canh giờ sau.

Vài tên đạo sư liên tục trở lại luyện kim phi.

Sắc mặt đám người âm trầm.

- Đi thôi.

Đông lão bất đắc dĩ nói một tiếng, luyện kim phi chu lúc này hóa thành hào quang biến mất trên bầu trời.

Hiện tại...

Tại một nơi sâu trong vô tận sơn mạch, nơi này cách vị trí đám người Lam Quang học viện vài chục vạn dặm.

Trên ngọn núi màu đen, Địa Long Huyền thú đang tham gia kỳ thần lại chấn động mạnh.

Phốc phốc!

Đột nhiên nó phun ra một ngụm máu tươi và phóng xuất ra hồn niệm chấn động rất mạnh.

Lúc này có gần mười con Huyền thú Yêu Vương đều phóng thích hồn niệm, hồn niệm khủng bố hình thành vòng xoáy hồn niệm khủng bố, uy áp này vô cùng to lớn, vòng xoáy chính là căn nguyên của hồn lực.

Phía dưới có đại lượng Huyền thú và yêu thú đang phủ phục trên mặt đất giốn như cầu xin cái gì đó.

Khí tức kinh người bao phủ giống như cam lâm bao phủ thân thể chúng.

Nhưng bởi vì hồn niệm của Địa Long Yêu Vương chấn động mãnh liệt, vòng xoáy hồn lực bất ổn sau đó nó khuếch tán ra các hướng, cảnh tượng không khác gì căn nhà nền móng yếu và sắp đổ sập.

- Không tốt!

Tất cả Huyền thú và yêu thú đều hoảng sợ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Oanh!

Tiếng nổ cực lớn vang lên, vòng xoáy lập tức nổ mạnh, lực lượng hồn niệm mạnh mẽ hình thành phong bạo nghịch thiên và khuếch tán sang khắp bốn phương tám hướng.

PHỐC PHỐC PHỐC...

Trên mặt đất gần mười đầu Huyền thú Yêu Vương phun ngừng phun máu tươi, những yêu thú Yêu Vương cũng bị hồn niệm phong bạo chấn động làm bị thương.

- Đáng chết, Tạp Lỗ, nhìn ngươi làm chuyện tốt.

Một giọng nói tức giận vang lên, nó từ sâu trong ngọn núi vọng và, Địa Long Huyền thú Tạp Lỗ còn chưa kịp phản ứng đã bị lợi trảo thật lớn đánh bay ra khỏi ngọn núi, lân giáp trên người Địa Long Huyền thú vỡ vụn, chỉ nghe âm thanh răng rắc vang lên, đó là âm thanh xương cốt Địa Long Huyền thú đứt gãy, thân thể nó bị đánh lún vào trong nham thạch.

Một con yêu lang toàn thân màu bạc, đồng tử đỏ rực nhưng chỉ có một lỗ tai, hình thể của nó nư ngọn núi nhỏ, nó từ trong ngọn núi lướt ra ngoài, uy áp khủng bố bao phủ địa vục trăm dặm.

Quanh người nó có từng đạo yêu khí quanh quẩn và ngưng đọng thành thực chất, hư không bị nó áp chế, đó là giới vực của Yêu Hoàng.

- Lang Hoàng đại nhân bớt giận, Lang Hoàng đại nhân bớt giận ah.

Địa Long Huyền thú Tạp Lỗ quỳ rạp trên đất, nó không quan tâm thương thế trên người và cầu xin tha thứ.

Yêu lang màu bạc chính là điện chủ Lang Hoàng điện trong vô tận sơn mạch, Ngân Lang Hoàng!

- Kỳ thần đại điển trăm năm một lần, đây là thời điểm vô số Yêu Vương Lang Hoàng điện thoát thai đột phá nhưng lại bởi vì ngươi làm kỳ thần đại điển thất bại, ngươi bị tội gì?

Tiếng rông như sấm sét vang lên, nó quanh quẩn trong thiên địa, trong mắt Ngân Lang Hoàng bắn ra lửa giận, sát cơ bành trướng.

- Lang Hoàng đại nhân, không phải thuộc hạ cố ý phá hư ah, vừa rồi một dầu Yêu Vương dưới trướng thủ hạ bị đột nhiên chém giết, làm cho hồn niệm thuộc hạ bị thương, cho nên mới có hậu quả như vậy, xin đại nhân tha thứ.

Địa Long Huyền thú liền cầu xin tha thứ.

- Yêu Vương dưới trướng của ngươi bị chém giết? Hôm nay là kỳ thần đại điển, tất cả Yêu Vương phải trình diện, tại sao Yêu Vương của ngươi bị chém giết?

Đôi mắt Ngân Lang Hoàng như tia chớp, nó lạnh lùng nhìn Địa Long Huyền thú Tạp Lỗ.

Yêu khí trên người nó sôi trào, tỏ rõ nội tâm của nó rất tức giận.

- Đại nhân, là như thế này...

Địa Long Huyền thú Tạp Lỗ vội vàng nói rõ tất cả.
Chương 918 Yêu tộc nổi giận (2)

- Thuộc hạ tuyệt không có nói lung tung, chuyện này Kim Cương có thể làm chứng.

Lúc này một Huyền thú hình vượn cũng nói:

- Lang Hoàng đại nhân, Tạp Lỗ nói là sự thật, Tông Thứu dưới trướng thuộc hạ đi cùng Đặc Lạp Tư tới một khu vực, như vậy, căn cứ Tông Thứu truyền tin tức trở về, chắc hẳn chúng đã tao ngộ đuổi giết.

Trong đầu Sư Hổ Yêu Vương và Ưng Cưu Yêu Vương đều có hồn niệm của Tạp Lỗ và Kim Cương lưu lại, với tư cách Yêu Vương, chúng có thể thông qua hồn niệm trong đầu truyền một ít tin tức đơn giản.

- Rốt cuộc alf thế lực Yêu Vương nào đến Lang Hoàng điện giương oai?

Ngân Lang Hoàng nổi giận gầm lên.

Địa Long Huyền thú liền nói:

- Đại nhân, không phải Yêu Vương, Đặc Lạp Tư trước khi chết truyền lại tin tức, nói đánh chết nó là nhân loại.

- Nhân loại?

Đôi mắt Ngân Lang Hoàng bắn ra hàn quang, trong nháy mắt trở nên bạo ngược đáng sợ.

- Nhân loại đáng chết.

Cảm giác của nó tập trung vào lỗ tai bị mất của mình, năm đó khi nó còn là Huyền thú lục giai đã từng bị một nhân loại chém tai phải, lúc ấy không phải nó chạy trốn nhanh thì chết rồi.

Bởi vậy vừa nghe tới nhân loại, nội tâm Ngân Lang Hoàng tức giận như núi lửa phun trào, nó hiện tại rất đáng sợ.

- Đi, bổn hoàng muốn xem là ai lại dám giương oai trong phạm vi thế lực Lang Hoàng điện.

Rống!

Tiếng gào thét phẫn nộ vang lên, Ngân Lang Hoàng hóa thành tia chớp màu vàng và bay giữa không trung, đi tới vị trí Tạp Lỗ nói.

Hống hống hống!

Sau lưng nó là vô số Huyền thú Yêu Vương và yêu thú Yêu Vương tức giận gào lên, mấy chục Yêu Vương cùng lao về phía Đặc Lạp Tư.

Từng đám Yêu Vương hóa thành một đám yêu vân khủng bố tiến về phía trước.

Nơi này là đại bản doanh Lang Hoàng điện, khoảng cách lãnh địa của Tạp Lỗ tới mấy chục vạn dặm.

Chờ thời điểm đi tới lãnh địa Tạp Lỗ thì cả lãnh địa không có người nào.

- Đúng là khí tức nhân loại, hơn nữa có không ít cường giả Võ Vương nhân loại.

Tu vi Ngân Lang Hoàng rất khủng bố, ánh mắt nhìn chung quanh, hắn cảm giác được có khí tức Võ Vương nhân loại ở nơi này.

Từ tin tức các yêu thú trong núi rừng phản hồi, cũng tỏ vẻ cách đây không lâu có không ít võ giả nhân loại qua lại tại đây.

- Lang Hoàng đại nhân, Tông Thứu dưới trướng ta trở lại.

Vào lúc này Tông Thứu Yêu Vương bị thơng được Huyền thú Kim Cương mang tới.

- Nhanh, nơi này xảy ra chuyện gì, hảo hảo nói với Lang Hoàng đại nhân.

Kim Cương quát lớn.

Ưng Cưu Yêu Vương và Sư Hổ Yêu Vương chứng kiến tất cả, nó có thể nói rõ tình hình.

- Có một đám cường giả Võ Vương nhân loại tới đây, nhân số rất đông, nếu như không phải lúc ấy có hai vị đại nhân bảo vệ tiểu nhân một mạng, chỉ sợ tiểu nhân đã sớm chết.

- Hai Huyền thú Yêu Vương? Một trong đó xưng kẻ khác là điện hạ?

Ngân Lang Hoàng nhướng mày, trầm giọng nói ra.

Yêu tộc với nhau có đẳng cấp rõ ràng, những yêu thú cấp thấp nhìn thấy tồn tại cao cấp hơn chỉ cần xưng hô đại nhân, mà xưng hô điện hạ tuyệt đối không phải Yêu Vương bình thường, rất có thể là Yêu tộc có được truyền thừa khủng bố.

- Đúng thế, nghe nói bọn họ tới từ phù quang sơn mạch, Yêu Vương tóc vàng có khí tức huyết mạch cực kỳ đáng sợ, hắn chỉ cần nhìn tiểu nhân một cái là tiểu nhân quỳ rạp xuống, về phần kẻ được xưng là điện hạ đáng sợ hơn, nó hóa thành hình người nhưng tiểu nhân không cảm nhận được một chút yêu khí nào cả, nếu như không phải nhìn thấy nó dùng hồn niệm ngưng hình biến hóa, tiểu yêu căn bản không thể tin đó là Yêu Vương đại nhân.

- Hơn nữa hai vị đại nhân này nói cho ta biết võ giả hoành hành tại đây tới từ tông môn Huyền Cơ Tông.

Tông Thứu nói rõ chi tiết nói.

- Huyền Cơ Tông?

Tông Thứu nói câu này làm Ngân Lang Hoàng không tiếp tục chú ý tới Diệp Huyền, chuyển dời sang võ giả nhân loại.

Ánh mắt của nó lạnh như băng nhìn sang bầy yêu.

- Trong các ngươi có ai nghe qua tông môn này hay không?

Một đám Yêu Vương ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, chúng lắc đầu.

- Lang Hoàng đại nhân, cái tên Huyền Cơ Tông rất lạ lẫm, bên ngoài sơn mạch của chúng ta thuộc về Thanh Hoa vực, thuộc hạ đều nghe thấy thế lực lớn trong đó, huống chi thế lực nhân tộc Thanh Hoa vực đều biết Lang Hoàng điện tồn tại, rất ít tới khu vực này giương oai, cho nên thuộc hạ cảm thấy Huyền Cơ Tông hẳn không phải thế lực Thanh Hoa vực.

Một gã Huyền thú Yêu Vương trầm giọng nói ra, nó là kẻ trí mưu nhất trong Lang Hoàng điện.

- Không phải thế lực Thanh Hoa vực?

Ngân Lang Hoàng hừ lạnh một tiếng:

- Bọn chúng đã tới đây, hơn nữa cũng có không ít nhân loại cấp thấp, chắc hẳn cũng không phải thế lực xa xôi, tra cho ta, nhất định phải tra ra Huyền Cơ Tông đến từ đâu, phá hư kỳ thần đại điện Lang Hoàng điện chúng ta, mặc kệ đám nhân loại đáng chết này tới từ nơi nào cũng phải trả giá cho ta.

Ngân Lang Hoàng gào thét vang vọng thiên địa.

Hống hống hống!

Vô số Yêu Vương lúc này gào thét điên cuồng, yêu khí khủng bố bao phủ bầu trời.

Lúc này đại lượng Yêu Vương phân tán ra đi bốn phía tìm hiểu lai lịch của Huyền Cơ Tông.

Mà giờ khắc này...

Người khởi xướng chính thức, đạo sư và đệ tử Lam Quang học viện đã rời xa vô tận sơn mạch, bắt đầu lên đường quay về.

Tỏng luyện kim phi chu mỗi người đều trầm mặc không nói, tất cả đang yên lặng suy nghĩ.

Sắc mặt vài tên đạo sư khó coi.

Trước đó không lâu chuyện Huyền Cơ Tông đã làm lòng người bàng hoàng, hôm nay nội viện khảo hạch xuất hiện sai lầm lớn như thế càng làm tâm tình đám đạo sư cực kém.

Các học viên ở đây cũng không có sắc mặt tốt.

Khảo hạch hôm nay chỉ tiến hành một nửa lại đột nhiên bỏ dở, bọn họ không biết học viện phán định thế nào, là tổ chức lần nữa hay kết thúc.

Quan hệ tới vận mệnh kế tiếp của bọn họ, tâm tình rất nhiều người không tốt.

Vài tên đệ tử nội viện im lặng, Lữ Phong bài danh thứ bảy nội viện vẫn lạc, đã làm bọn họ rung động, một khi truyền vào nội viện sẽ gây ra sóng to gió lớn.

Bốn ngày sau đó, nội tâm mọi người tâm thần bất định, rốt cục trở lại Lam Quang học viện.

Tất cả đệ tử được đưa vào trong đại điện, mà vài tên đạo sư nhanh chóng đi báo cáo tình huống với Cát Phác Tử phó viện trưởng.

Nửa canh giờ sau, Cát Phác Tử dẫn theo rất nhiều đạo sư trở lại trong đại điện.

- Các vị, khảo hạch sinh tồn phát sinh vấn đề, chúng ta cũng thập phần hối tiếc, đây là Lam Quang học viện sai lầm dẫn tới phiền toái, thỉnh các vị tha thứ.
Chương 919 Gia nhập nội viện

- Về phần khảo hạch nội viện, Lam Quang học viện chúng ta sẽ không tiến hành lần nữa, nếu khảo hạch tiến hành một nửa, như vậy tổng kết môt nửa kết quả đi.

Cát Phác Tử phó viện trưởng nói ra lời này làm nhiều người sững sốt, ngay sau đó có không ít đệ tử kích động.

- Cát phó viện trưởng, như vậy có quá bất công hay không?

- Đúng thế, lúc trước rõ ràng đã nói thời gian khảo hahcj sinh tồn là nửa tháng, bởi vậy chúng ta không ít người nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ thời gian cuối cùng sẽ tìm tòi, hiện tại đột nhiên chấm dứt có ngoài ý muốn?

- Chúng ta còn không tìm được một khối tinh thạch nào đấy.

Không ít đệ tử kích động nói ra, sắc mặt đỏ lên.

Chuyện này quan hê tới việc bọn họ có vào nội viện hay không, bọn họ không thể không tranh thủ.

Cát Phác Tử nhàn nhạt nhìn bọn họ.

- Đúng thế, chúng ta trước kia thấy thời gian khảo hạch là nửa tháng nhưng các ngươi cũng thấy rồi, hiện tại khảo hạch xảy ra ngoài ý muốn, kết thúc giữa đường là bất đắc dĩ.

- Nhưng có thể tổ chức lần nữa a.

Một học viên không cam lòng.

Cát Phác Tử lạnh lùng nhìn hắn, nói:

- Võ giả tu hành nghịch thiên, gặp được ngoài ý muốn là chuyện bình thường, chẳng lẽ trên đời này bất cứ chuyện gì cũng phải tới nơi tới chốn hay sao? Huống chi khảo hạch này dừng lại ưửa đường nhưng cũng đã tiến hành, thời gian dài như vậy, các ngươi không tìm được khối tinh thạch nào còn có thể trách người khác? Hẳn các ngươi cho rằng ta không biết các ngươi muốn làm gì?

Ánh mắt Cát Phác Tử như xuyên thấu nội tâm mọi người, làm cho học viên kia cúi đầu xuống.

Đúng như Cát Phác Tử nói, sở dĩ bọn họ không có được viên tinh thạch nào, rất nhiều người ý định chờ tới vài ngày cuối cùng sẽ đi ra tiến hành cướp đoạt.

Ai biết khảo hạch tiến hành đến một nửa lại đột nhiên chấm dứt, từ đó kế hoạch của bọn họ ngâm nước nóng.

- Hiện tại tất cả đệ tử có tinh thạch đứng ra.

Cát Phác Tử nhàn nhạt nói ra.

- Hừ, khảo hạch mới tiến hành một nửa, ta cũng không tin các ngươi không có tinh thạch, nếu như một người cũng không có, Cát Phác Tử phó viện trưởng sẽ mất mật.

Tên đệ tử cố gắng nói lý lúc trước, hiện tại trong nội tâm của hắn có suy nghĩ hả hê, không chỉ có hắn, những đệ tử không có tinh thạch cũng nghĩ như vậy.

Làm cho hắn không nghĩ tới, Cát Phác Tử viện trưởng vừa dứt lời thì trong đội ngũ ba mươi hai người có mười bốn người đứng ra.

Làm bọn họ không nghĩ tới là, có tới chín đệ tử ngoại viện đứng ra.

- Tại sao có nhiều người đạt được tinh thạch như thế?

Những người kia đều há hốc mồm.

Bọn họ cũng không biết, thực bởi vì khảo hạch mới tiến hành một nửa cho nên số lượng đệ tử có được tinh thạch tương đối khá, nếu như chờ tới khảo hạch tiến tới giai đoạn cuối cùng, đệ tử sẽ điên cuồng tranh đoạt lẫn nhau, đại đa số tinh thạch đều chảy vào trong tay đệ tử thực lực mạnh, lúc này nhân số mới ít như thế.

Trong chín đệ tử ngoại viện không thể nghi ngờ dùng Diệp Huyền và Đông Phương Tử Ti hấp dẫn người ta nhất.

- Huyền Diệp và Đông Phương Tử Ti mới ngũ giai tam trọng đã có thể gia nhập nội viện?

Nội tâm không ít người thì thào tự nói

Sau đó mỗi người bắt đầu nộp tinh thạch lên, bởi vì tinh thạch trừ có tác dụng làm tin ra, càng có thể đổi bảo vật trong nội viện nên bọn họ không thể không chú ý.

Đám người Đông Phương Tử Ti đại đa số chỉ có một viên tinh thạch, ngẫu nhiên sẽ xuất hiện hai ba khối, mà lão sinh có không ít có hai viên trở lên, người nhiều nhất có tới năm viên.

Nhưng lúc Diệp Huyền xuất ra mười một viên tinh thạch đã triệt để làm mọi người kinh ngạc.

Ngay cả Cát Phác Tử viện trưởng cũng ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.

Trong cả khảo hạch tổng cộng mới chỉ có năm mươi viên tinh thạch, Diệp Huyền một người có mười một khối, việc này cũng quá khoa trương.

Cuối cùng trải qua tính toán, năm mươi viên tinh thạch tìm ra bốn mười hai viên, con số này làm mọi người giật mình không nhỏ.

- Hừ, bây giờ còn có người cảm thấy không công bình sao? Tổng cộng năm mươi viên tinh thạch, bị tìm được bốn mười hai viên, Huyền Diệp nhiều nhất, thậm chí một người có tới mười một viên, vi cái gì các ngươi không tìm được tinh thạch, các ngươi tìm không thấy?

Cát Phác Tử lạnh lùng nói ra.

Đám người có vẻ mặ không cam lòng lúc này vô cùng xấu hổ, cũng cúi đầu xuống không nói gì.

Kế tiếp, Diệp Huyền và chín tên đệ tử ngoại viện được đưa vào một gian phòng.

Chín người biết rõ xảy ra chuyện gì, trên mặt ẩn ẩn mang theo vui mừng.

Ánh mắt Cát Phác Tử phó viện trưởng nhìn sang mọi người.

- Các vị.

Hắn nhàn nhạt mở miệng, ánh mắt vô cùng bình tĩnh, lại giống như mang theo lực lượng nhìn thấu tất cả.

- Trải qua khảo hạch lần này, chín người các ngươi trổ hết tài năng từ ngoại viện trở thành đệ tử có tư cách gia nhập nội viện, ta cảm thấy khiêu ngạo vì chín người các ngươi.

- Nhưng trước khi các ngươi gia nhập nội viện, ta có vài chuyện cần nói rõ một chút.

- Tuy lý lịch các ngươi từ khi nhập học cũng đã có đăng ký, nhưng ta rất rõ ràng tư liệu vài người trong các ngươi có sửa đổi.

Cát Phác Tử dùng ánh mắt lăng lệ nhìn đám người.

Hắn biết rõ trong đệ tử gia nhập Lam Quang học viện có rất nhiều người kỳ thật đến từ thế lực đỉnh cấp trong Mộng Cảnh bình nguyên.

Không ít người trong chín người bị ánh mắt Cát Phác Tử phó viện trưởng nhìn và nội tâm chấn động.

= Nhưng...

Cát Phác Tử phó viện trưởng thản nhiên nói:

- Không quản các ngươi tới từ thế lực nào, Cát Phác Tử ta sẽ không miệt mài theo đuổi, tôn chỉ Lam Quang học viện chính là bồi dưỡng cường giả đỉnh cấp cho Mộng Cảnh bình nguyên, thậm chí là cường giả đỉnh cấp trên đại lục.

- NHưng có một việc ta phải nói rõ, không quản các ngươi tới tự thế lực nào, gia nhập Lam Quang học viện mục là cái gì, chúng ta không quản, sau khi trở thành đệ tử nội viện, kiếp này các ngươi không được tổn thương lợi ích

Lam Quang học viện, không quản các ngươi tới từ thế lực nào, có bối cảnh gì, Lam Quang học viện sẽ không bỏ qua, cho dù các ngươi trốn tới nơi nào cũng sẽ đuổi giết...

Cát Phác Tử phó viện trưởng vô cùng nghiêm túc:

- Đương nhiên, nếu như các ngươi làm không được thì không cần gia nhập nội viện, Lam Quang học viện chúng ta không miễn cưỡng, hiện tại các ngươi nguyện ý trở thành đệ tử nội viện Lam Quang học viện hay không?

Cát Phác Tử viện trưởng và rất nhiều đạo sư dùng ánh mắt sắc bén nhìn mọi người.

- Ta nguyện ý!

Chín người nơi này hét lên, không có ai cự tuyệt.

Trong trường hợp này chỉ có ngu ngốc mới nói không muốn.
Chương 920 Tru sát Trần Kim (1)

- Tốt, đã như thế...

Cát Phác Tử phó viện trưởng gật gật đầu, nói:

- Ta, phó viện trưởng Lam Quang học viện Cát Phác Tử, có các đạo sư chứng kiến, hiện tuyên bố chín người các ngươi chính là đệ tử nội viện Lam Quang học viện, các ngươi có một ngày nghỉ ngơi, ngày mai ta sẽ dẫn các ngươi đi làm thủ tục, sau đó tiến vào nội viện, các ngươi lấy được lệnh bài nội viện sẽ đại biểu thân phận các ngươi.

- Còn nữa, các ngươi có được tinh thạch sẽ có tư cách đổi bảo vật, nơi này này có đơn xin, nếu như các ngươi thông qua, ngày mai tiến vào nội viện các ngươi sẽ được ban thưởng.

Sau khi tuyên bố hoàn tất, đám người Diệp Huyền nhanh chóng rời khỏi đại điện.

- Cát phó viện trưởng, hai đầu Yêu Vương trong vô tận sơn mạch đếu từ Lang Hoàng điện gì đó, hiện tại có một Yêu Vương đào tẩu, như vậy có phải uy hiếp với học viện hay không?

Các học viên rời đi, vài tên đạo sư lo lắng đi tới.

- Các ngươi có bạo lộ thân phận của mình với đám Yêu Vương hay không?

Thần sắc Cát Phác Tử ngưng trọng, hắn không phải không biết vô tận sơn mạch đáng sợ.

- Không có!

Đông lão cẩn thận nhớ lại và lắc đầu.

- Đầu tiên phải phong tỏa tin tức, Mộng Cảnh bình nguyên của chúng ta không nằm trong phạm vi vô tận sơn mạch, chúng ta chỉ đánh chết một Yêu Vương của đối phương, có lẽ không có tạo thành hậu quả gì lớn, ta nghĩ Lang Hoàng điện cũng không vì một Yêu Vương mà đuổi giết tới Lam Quang học viện.

- Lam Quang học viện chúng ta đang lâm vào thời buổi rối loạn.

Vài tên đạo sư đều lo lắng lo lắng, chuyện Huyền Cơ Tông lúc trước còn chưa giải quyết, hiện tại xảy ra chuyện này chẳng biết là phúc hay họa.

Thời điểm đám người Cát Phác Tử đang lo lắng vì Lam Quang học viện.

Đám người Diệp Huyền đã sớm kết thúc khảo hạch, chuyện tấn cấp thành đệ tử nội viện cũng nhanh chóng truyền bá ra khắp ngoại viện.

Danh sách chín người ngoại viện tấn cấp cũng làm người ta xôn xao.

Cường giả Lâm Nguyên uy tín lâu năm ở ngoại viện thành công gia nhập nội viện là chuyện mọi người sớm dự lêệu, mà Diệp Huyền và Đông Phương Tử Ti dùng thực lực ngũ giai tam trọng lại thành công tấn cấp đệ tử nội viện, trong lịch sử Lam Quang học viện bao năm qua cũng chỉ xuất hiện lần này mà thôi.

Trong nội tâm không ít đệ tử tràn ngập rung động.

Đám người La Thành và Trương Kiệt hiện tại cực kỳ hưng phấn.

- Ha ha, Diệp thiếu, ta biết ngay ngươi nhất định được.

- Lão đại, ngươi lại thành đệ tử nội viện, chọc thủng trời rồi.

Hai người bọn họ cùng hét lên.

Thân phận đệ tử nội viện vô cùng cao quý trong Lam Quang học viện, thập phần cao quý, tương đương đệ tử đỉnh cấp của thế lực khác.

Có thể nói bọn họ mới là tinh anh trong tinh anh của Mộng Cảnh bình nguyên, cung là người cầm quyền trong tương lai, thân phận hiển hách, địa vị cao thượng.

Đã từng có người làm thống kê, đệ tử nội viện Lam Quang học viện chỉ cần không vẫn lạc sẽ có tám thành khả năng trở thành Võ Vương thất giai.

Hơn nữa trong rất nhiều đạo sư Lam Quang học viện như Đông lão, Dược lão, Lỗ Tuấn, Thanh Phong đều là người xuất thân nội viện.

Đây là vinh quang bực nào.

Lúc đám người La Thành và Trương Kiệt vô cùng kích động, bản thân Diệp Huyền vô cùng bình tĩnh.

- Chúng ta rời đi nửa tháng, trong học viện có động tĩnh gì không? Còn Huyền Cơ Tông thế nào, có tin tức gì truyền tới?

Diệp Huyền trầm giọng hỏi.

Sở dĩ hắn tham gia khảo hạch nội viện chỉ vì tăng thưc lực của mình lên, hắn vẫn lo lắng chuyện Huyền Cơ Tông không buông.

- Dường như không nghe được tin tức gì cả.

Trương Kiệt và La Thành nhìn nhau và lắc đầu.

Diệp Huyền nhướng mày.

Sau khi Huyền Cơ Tông đột kích, Cát phó viện trưởng định ra ước hẹn một tháng, hôm nay một tháng đã qua nửa tháng, dựa theo lệ cũ, Huyền Cơ Tông cũng sẽ có động tĩnh.

Cho dù Huyền Cơ Tông không có động tĩnh, Cát phó viện trưởng cũng sẽ có hành động, nhưng mà song phương vẫn bảo trì im lặng không nói.

Kế tiếp Diệp Huyền lại âm thầm đi ký túc xá của Hạ Thất Tịch và Vân Ngạo Tuyết.

Biết được Diệp Huyền gia nhập nội viện cho nên hai người rất cao hứng.

Vì phòng ngừa bại lộ, Diệp Huyền trao đổi một lát, hơn nữa lưu lại một ít tài nguyên tu luyện và rời khỏi ký túc xá của hai người.

Diệp Huyền gia nhập nội viện là vì đạt được tiểu viện độc lập, sau đó lại dời Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch các nàng đi qua.

Nhưng sau sự kiện Đoạn Thiên Lang xuất hiện, Diệp Huyền lập tức bỏ đi suy nghĩ này.

Đặc biệt sau khi hắn đánh chết Lữ Phong, Diệp Huyền tin tưởng, Huyền Cơ Tông sẽ tức giận và chú ý và tập trung cao độ chưa từng có.

Nếu nhiều lần tiếp xúc với Hạ Thất Tịch cùng với Vân Ngạo Tuyết sẽ dẫn phát Huyền Cơ Tông hoài nghi.

Hơn nữa Diệp Huyền cũng thăm dò được, sau khi đệ tử ngoại viện gia nhập nội viện sẽ có một tòa đình viện độc lập ở ngoại viện.

Nhưng nội viện và ngoại viện Lam Quang học viện thật ra là hai khu vực khác nhau, cho nên tòa đình viện này không có dùng, cũng không có đệ tử nội viện ở lại.

Diệp Huyền ở trên luyện kim phi chu mới biết được tin tức này, cẩn thận nhớ lại, hắn ở lại trong ngoại viện thời gian dài như vậy nhưng chưa từng nhìn thấy đệ tử nội viện nào.

Trước kia hắn còn cho rằng đệ tử nội viện phần lớn đều bế quan, sau này mới biết rõ nội viện và ngoại viện nằm ở hai nơi khác nhau.

Hơn nữa nội viện Lam Quang học viện ở nơi nào thì không ai biết.

Nhìn thấy bóng lưng Diệp Huyền rời đi, ngay từ đầu Hạ Thất Tịch và Vân Ngạo Tuyết đang tươi cười lại liếc nhau.

Các nàng kích động vì Diệp Huyền lấy được thành tích tốt nhưng các nàng cũng cảm nhận được chênh lệch giữa mình và Diệp Huyền càng lúc càng xa.

- Đệ tử nội viện sao, ta nhất định sẽ đạt tới, bởi vì chỉ có như vậy ta mới có thể xuất hiện trước mặt ngươi.

Hạ Thất Tịch và Vân Ngạo Tuyết xiết chặt hai đấm, ánh mắt sáng ngời, trong lòng có quyết tâm rất lớn.

Trời dần dần tối.

Đêm khuya, trong mật thất tu luyện của mình, tâm thần Trần Kim bất định cầm một trận bàn thần bí.

Trận bàn lớn bằng hai lòng bàn tay, phía trên có từng đạo phù văn lưu chuyển.

Trần Kim cẩn thận đưa tin ức vào, trận bàn nhanh chóng sáng lên, mà những tin tức kia lại biến mất không thấy.

- Lần này Huyền Diệp không chết, Lữ Phong sư huynh không rõ tung tích nơi nào, không biết sau khi đám người phó tông chủ biết chuyện sẽ tức giận cỡ nào, cũng không nên trừng phạt ta mới tốt.

Trong nội tâm Trần Kim đang bồn chồn.

Hắn chỉ là đệ tử ngoại viện, cho dù là nhân vật thiên tài trong Huyền Cơ Tông nhưng địa vị kém xa Lữ Phong cả vạn dặm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK