Diệp Huyền từ trên người lấy ra thẻ ngọc truyền tin, vừa mới chuẩn bị đưa tin, đột ngột, một đạo gợn sóng vô hình cấp tốc xuyên thấu thân thể của hắn, bằng tốc độ kinh người về phía xa xa lao đi, trong nháy mắt liền biến mất ở cuối chân trời.
- Đây là...
Diệp Huyền mặt lộ kinh hãi, nhìn về phía vị trí gợn sóng truyền đến, Võ Hồn cùng khí tức Huyền Nguyên thật mạnh mẽ, Vũ Đế tam trọng, đây tuyệt đối là Vũ Đế tam trọng.
- Chẳng lẽ đây chính là cường giả bí ẩn của Vô Lượng Sơn giáng lâm? Luồng khí tức này cùng thần niệm phân thân lúc trước ở trong mi tâm của Trường Phong Vũ Đế giống nhau y hệt, đến tột cùng là vị cự phách nào của Vô Lượng Sơn?
- Từ phương hướng lực lượng Võ Hồn truyền đến, đối phương hẳn là ở Minh Nguyệt đế quốc, thủ đoạn thật đáng sợ, đối phương hẳn là muốn lợi dụng cỗ lực lượng Võ Hồn này tìm đám người Hoàng Phủ Tú Minh.
Diệp Huyền trong nháy mắt rõ ràng ý nghĩ của Vũ Đế tam trọng kia, chỉ cần hắn tìm thấy được vị trí của đám người Hoàng Phủ Tú Minh, lấy tu vi của Vũ Đế tam trọng, nhất định có thể qua lại hư không, trong thời gian cực ngắn giáng lâm, bắt thậm chí đánh giết đám người Hoàng Phủ Tú Minh.
Sau lưng Diệp Huyền trong nháy mắt chảy mồ hôi lạnh khắp cả người, mặc dù hắn biết mình vây ở trong Thí Luyện Tháp không ra được, tất nhiên sẽ khiến đám người Hoàng Phủ Tú Minh rơi vào nguy cơ, nhưng làm sao cũng không nghĩ tới, Vô Lượng Sơn sẽ phái ra cửu giai tam trọng đến, này đến tột cùng là hận mình bao nhiêu a.
- Không được, phải mau chóng thông báo đám người Hoàng Phủ Tú Minh.
Lúc này Diệp Huyền đã không lo được dùng thẻ ngọc truyền tin đến thông báo đám người Hoàng Phủ Tú Minh, hắn vội vàng ngồi xuống, trên người dâng lên một luồng hồn lực khủng bố.
- Vô Tương Hồn Quyết... Vạn Lý Truyền Âm!
Một tia hồn lực cấp tốc phóng lên trời, biến mất, tốc độ so với lực lượng Võ Hồn của Cuồng Ngục Vũ Đế tìm tòi, thì nhanh hơn gấp mười lần trở lên.
Lúc này.
Ở trong dãy núi nào đó cách Hạo Thiên đế quốc hơn mười ngàn dặm.
Ba người Hoàng Phủ Tú Minh đang tụ tập cùng nhau.
- Những ngày qua chúng ta gây ra hỗn loạn khắp nơi, đã thành công kiềm chế tầm mắt của rất nhiều cường giả Vô Lượng Sơn, nhưng mà bây giờ đối phương đã có phòng bị, hơn nữa theo chúng ta biết cường giả Vô Lượng Sơn đến đây là Tả Đồng Vũ Đế, chúng ta đã không thể tiếp tục qua lại, bằng không rất dễ dàng sẽ bị đối phương phát hiện.
Sắc mặt của Nhĩ gia khó coi nói.
- Diệp thiếu cũng không biết bị cái gì, hơn hai tháng này, còn không từ trong Thí Luyện Tháp đi ra, may mắn chính là Vô Lượng Sơn tạm thời còn không quan tâm đến Lam Quang học viện Thí Luyện Tháp.
Huyết Kiếm Vũ Đế cũng cau mày.
- Hành động của chúng ta không thể đình chỉ.
Ánh mắt của Hoàng Phủ Tú Minh kiên định nói:
- Một khi chúng ta ngừng cử động, đối phương rất có thể sẽ đặt sự chú ý lên Lam Quang học viện, đến lúc đó một khi Diệp thiếu bại lộ, chỉ sợ sẽ nguy hiểm.
Huyết Kiếm Vũ Đế trầm giọng nói:
- Nhưng mà có Tả Đồng Vũ Đế, nếu chúng ta tiếp tục qua lại, rất dễ dàng bị tìm ra tung tích, có người nói Tả Đồng Vũ Đế kia là hộ pháp Nguyên Lão chấp chưởng hình phạt của Vô Lượng Sơn, một thân tu vi ở trong Vũ Đế nhị trọng cũng có thể nói hàng đầu, bằng ba người chúng ta, e là còn không phải đối thủ của người nọ a.
Trên mặt ba người đều có chút sầu lo.
Bọn hắn bây giờ, đang đối mặt một lựa chọn khó khăn.
Một là tiếp tục gây loạn, hấp dẫn cường giả của Vô Lượng Sơn chú ý, nhưng như vậy rất dễ dàng sẽ bại lộ bản thân, dẫn đến rơi vào nguy cơ.
Mà thứ hai chính là ẩn núp đi, Mộng Cảnh Bình Nguyên lớn như vậy, bọn họ tốt xấu cũng là cường giả Vũ Đế, chỉ cần cẩn thận một ít, cường giả của Vô Lượng Sơn tuyệt đối không thể trong khoảng thời gian ngắn tìm được bọn họ.
Nhưng nếu như vậy, Diệp thiếu thân ở Lam Quang học viện chỉ sợ cũng sẽ rơi vào nguy cơ, một khi bị người Vô Lượng Sơn phát hiện Thí Luyện Tháp có dị dạng, như vậy Diệp thiếu tất nhiên khó thoát khỏi cái chết.
Hoàng Phủ Tú Minh đột nhiên đề nghị:
- Nếu như vậy, chúng ta có thể tách ra hành động, giương đông kích tây, tận lực tranh thủ thời gian cho Diệp thiếu.
Đối với Hoàng Phủ Tú Minh mà nói, sinh mệnh của Diệp Huyền, tuyệt đối quý giá hơn tính mạng của mình nhiều lắm, vì lẽ đó hắn tình nguyện mình mạo hiểm, cũng quyết không để cho Diệp Huyền mạo hiểm.
Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Nhĩ gia liếc mắt nhìn nhau, vừa mới chuẩn bị nói chuyện.
Đột ngột, một thanh âm rõ ràng ở trong đầu của bọn họ vang lên.
- Huyết Kiếm Vũ Đế, Nhĩ gia, các ngươi cùng Hoàng Phủ Tú Minh lập tức rời đi Mộng Cảnh Bình Nguyên, Vô Lượng Sơn có Vũ Đế tam trọng giáng lâm, đang lợi dụng bí thuật tìm tòi vị trí của các ngươi, nhiều nhất sẽ không vượt qua một canh giờ liền có thể tìm tới tung tích của các ngươi, các ngươi lập tức rời đi Mộng Cảnh Bình Nguyên, nhanh.
- Diệp thiếu!
Thanh âm kia, trực tiếp ở trong linh hồn bọn hắn vang vọng, khiến cho Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Nhĩ gia giật mình, cùng nhau nhảy lên, kinh kêu thành tiếng.
- Ta đang lợi dụng hồn lực khế ước cùng các ngươi giao lưu, có điều bởi vì quá mức tiêu hao hồn lực, vì lẽ đó không thể giao lưu thời gian quá dài, các ngươi đều nghe rõ ràng, hiện tại ba người các ngươi nhất định phải lấy tốc độ nhanh nhất đi tới Vô Tận sơn mạch ở Thanh Hoa Vực, đồng thời ẩn giấu ở nơi sâu xa của Vô Tận sơn mạch, nếu như gặp phải Yêu tộc tiến công, các ngươi liền nói nhận thức Vô Tận sơn mạch Yêu tộc Kim Lân điện hạ, nhớ kỹ, hiện tại liền xuất phát, không thể chậm.
Nói xong, tia hồn lực vô hình kia cấp tốc tiêu tan.
- Hoàng Phủ Tú Minh, vừa nãy Diệp thiếu truyền âm cho chúng ta, nói chúng ta nhanh chóng đi tới Vô Tận sơn mạch...
Huyết Kiếm Vũ Đế nói ra sự tình vừa nãy.
Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Nhĩ gia bởi vì cùng Diệp Huyền ký kết mười năm khế ước, trong đầu có hồn lực khế ước của Diệp Huyền, loại hồn lực khế ước này trên bản chất tương tự nô bộc, vì lẽ đó lợi dụng một loại phương pháp nào đó có thể làm cho Diệp Huyền trong nháy mắt liên lạc được Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Nhĩ gia.
- Là Vô Tương Hồn Quyết thiên lý truyền âm của sư tôn.
Hoàng Phủ Tú Minh trong nháy mắt hiểu rõ ra, ánh mắt của hắn lạnh lẽo nói:
- Thật không nghĩ tới, Vô Lượng Sơn vì chúng ta càng phái ra Vũ Đế tam trọng.
Chương 1617 Hồng Vận Vũ Đế (1)
Vũ Đế tam trọng, đại lục cự phách, nhân vật lãnh tụ của đại lục bảy đại tông môn, cường giả như vậy đích thân tới Mộng Cảnh Bình Nguyên, mục đích chính là vì tìm bọn họ, để trong lòng mấy người Huyết Kiếm Vũ Đế không nhịn được âm thầm hồi hộp.
- Đi!
Không có bất kỳ do dự nào, ba người Hoàng Phủ Tú Minh cấp tốc phóng lên trời, bạo vút về phía Vô Tận sơn mạch.
Trong Lam Quang học viện, lúc này Diệp Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.
- Căn cứ tình báo chiếm được, bốn người Vô Lượng Sơn Tả Đồng Vũ Đế hẳn là phân tán ở bốn địa phương không giống, phong khóa lại toàn bộ Mộng Cảnh Bình Nguyên, ba Vũ Đế khác vẻn vẹn là Nguyên Lão phổ thông, không có lạc thú đánh giết gì, nhưng Tả Đồng Vũ Đế kia, đáng giá chiến một trận nha.
Diệp Huyền mắt sáng lên, thân hình loáng một cái, cấp tốc biến mất ở phía chân trời.
Hắn xuất hiện một là vì đám người Hoàng Phủ Tú Minh tranh thủ chút thời gian, trong đó vị trí của Tả Đồng Vũ Đế, cách Vô Tận sơn mạch gần nhất, hơn nữa tu vi của đối phương cao nhất, ngay lập tức trở thành mục tiêu của Diệp Huyền.
Vèo!
Tốc độ tăng lên tới cực hạn, Diệp Huyền rất nhanh liền biến mất ở phía chân trời.
Minh Nguyệt đế quốc.
- Hả?
Cuồng Ngục Vũ Đế ở trên bầu trời triển khai sưu hồn thuật khẽ cau mày.
- Vừa nãy ở Lam Quang Thành tựa hồ có một đạo lực lượng không kém lóe lên một cái rồi biến mất.
Diệp Huyền ở thời điểm bị Cuồng Ngục Vũ Đế quét trúng, cũng chưa kịp thu lại khí tức, vì lẽ đó tu vi bát giai tam trọng đỉnh phong của hắn, vẫn gây nên Cuồng Ngục Vũ Đế chú ý.
- Trước tiên không thèm quan tâm hắn, bọn người Hoàng Phủ Tú Minh là Vũ Đế, trước tìm ra khí tức Vũ Đế ở trên Mộng Cảnh Bình Nguyên đã, nếu như không phát hiện gì, lại đi tìm tên kia.
Thân hình của Cuồng Ngục Vũ Đế bất động, tiếp tục triển khai Sưu Thần Thuật, chỉ là âm thầm nhớ địa phương khí tức của Diệp Huyền biến mất.
Hơn một canh giờ sau.
Hô!
Một luồng Võ Hồn gợn sóng vô hình trong nháy mắt đảo qua ba người Hoàng Phủ Tú Minh đang hăng hái bay lượn.
Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Nhĩ gia đều không có bất kỳ phát hiện, nhưng lông mày của Hoàng Phủ Tú Minh nhíu chặt, một cảm giác làm hắn khiếp đảm bay lên.
- Luồng khí tức này, là Vô Lượng Sơn phó sơn chủ Cuồng Ngục Vũ Đế.
Hoàng Phủ Tú Minh lập tức nhận ra khí tức của đối phương, chính là năm đó tiếp đón hắn, lừa hắn đi lấy Tị Thủy Tráo, nhưng lấy tội ăn cắp báu vật bắt hắn... Cuồng Ngục Vũ Đế.
- Dĩ nhiên là tên này, chúng ta đi mau.
Hoàng Phủ Tú Minh kinh hãi, sau khi truyền cho Diệp Huyền một đạo tin tức, vội vàng lấy ra một viên đan dược nuốt vào, tăng nhanh tốc độ bay lượn.
- Cuồng Ngục Vũ Đế, là hắn?
Diệp Huyền nhận được tin tức của Hoàng Phủ Tú Minh, lông mày lập tức nhíu lại.
Tên tuổi của Cuồng Ngục Vũ Đế, hắn ở kiếp trước cũng đã nghe qua, trăm năm trước, chính là cường giả tiếng tăm lừng lẫy của Vô Lượng Sơn, tu vi cửu giai nhị trọng đỉnh phong, không nghĩ tới sau trăm tuổi, này người đã đột phá đến cửu giai tam trọng, trở thành Vô Lượng Sơn phó sơn chủ.
- Hiện tại vị trí của đám người Hoàng Phủ Tú Minh ở đây, vị trí của ta ở đây, mà đám người Tả Đồng nên phân ở mấy nơi này, nếu như ta là Tả Đồng Vũ Đế, tất nhiên sẽ ở nơi này tiến hành chặn lại, nói như thế, khoảng cách ta gần nhất hẳn là một gã Vũ Đế khác của Vô Lượng Sơn.
Trong đầu Diệp Huyền cấp tốc phân tích ra con đường mà đám người Tả Đồng hộ pháp có thể làm ra phản ứng cùng tiến lên.
- Đã như vậy, vậy trước tiên giết gà dọa khỉ, quấy đục vũng nước này a.
Diệp Huyền cười lạnh, hơi dời đi phương hướng, tăng nhanh tốc độ bay lượn.
Vèo!
Sau khi ở trong Thí Luyện Tháp nắm giữ lĩnh vực, Diệp Huyền lĩnh ngộ áo nghĩa không gian đã đạt đến một tầng thứ cao hơn, thời điểm thân hình hắn đang bay lượn, liền như tia chớp, ở trong hư không không ngừng lấp loé, chớp mắt liền biến mất ở cuối chân trời.
Đế đô của Minh Nguyệt đế quốc.
- Tìm được rồi.
Cuồng Ngục Vũ Đế không ngừng triển khai Võ Hồn bỗng nhiên mở hai mắt ra, trong con ngươi bắn ra một đạo lệ mang.
- Là Hoàng Phủ Tú Minh, ở bên cạnh hắn còn có một luồng khí tức Vũ Đế càng mạnh mẽ, nên chính là Huyết Kiếm Vũ Đế, ngoài ra, còn có một luồng khí tức Vũ Đế so sánh nhỏ yếu, lẽ nào là Diệp Huyền?
Cuồng Ngục Vũ Đế khẽ nhíu mày, trong tầm hiểu biết của hắn, lần này đám người Diệp Huyền tới Mộng Cảnh Bình Nguyên, tổng cộng có bốn người, nhưng ở trong thần thức của hắn, chỉ nhận biết được dấu vết ba người.
- Hừ, có Hoàng Phủ Tú Minh kia, Huyền Diệp cũng hẳn ở đó a.
Cười lạnh, Cuồng Ngục Vũ Đế thu hồi Võ Hồn, hai tay lôi kéo hư không, ngay lập tức xé rách hư không ra một lỗ thủng to lớn.
Hắn một bước bước ra, trong nháy mắt tiến vào trong hư không, biến mất không còn tăm hơi.
Vũ Đế tam trọng đối với áo nghĩa không gian nắm giữ đã đạt đến một trình độ kinh người, có thể qua lại hư không, ở trên tốc độ, là nhiều gấp mấy lần Vũ Đế nhị trọng phổ thông.
Mà đám người Tả Đồng Vũ Đế ở bốn phương vị của Mộng Cảnh Bình Nguyên thủ vững, lúc này cũng đồng thời thu được Cuồng Ngục Vũ Đế đưa tin.
- Ở biên giới Mộng Cảnh Bình Nguyên, địa phương tiếp cận Thanh Hoa Vực sao?
Bao quát Tả Đồng Vũ Đế ở bên trong, ba tên Vũ Đế có thể tiến hành chặn đánh đám người Hoàng Phủ Tú Minh, dồn dập thu được thẻ ngọc truyền tin, truy đuổi về phía phương vị mà Cuồng Ngục Vũ Đế nói.
Nếu như giờ khắc này có người đứng ở trong hư không là có thể nhìn thấy, ở mỗi phương vị của Mộng Cảnh Bình Nguyên, rất nhiều cường giả Vũ Đế dồn dập hành động, như biển rộng quy lưu, tất cả phương hướng đều hội tụ ở một điểm, là giao giới của Mộng Cảnh Bình Nguyên cùng Thanh Hoa Vực.
- Hô!
Trong hư không, Diệp Huyền đem hết toàn lực bay lượn, sau một canh giờ, hắn rốt cục đến gần một tên Vũ Đế của Vô Lượng Sơn.
- Gần như chính là phương vị này.
- Vô Tướng Hồn Quyết...
Diệp Huyền ngồi khoanh chân, hai con mắt đóng chặt, một luồng hồn lực vô hình từ trong cơ thể hắn cấp tốc tản mát ra, cỗ hồn lực này mở rộng cực nhanh, cấp tốc bao vây xung quanh hơn mười ngàn dặm.
Cuồng Ngục Vũ Đế Sưu Thần Thuật, có thể bao phủ xung quanh một triệu dặm, mà Diệp Huyền bởi vì tu vi có hạn, bí thuật của hắn tuy phạm vi không bằng Sưu Thần Thuật của Cuồng Ngục Vũ Đế, nhưng trong thời gian ngắn bao trùm hơn mười ngàn dặm không gian, vẫn không có một chút vấn đề.
- Nơi này không có.
Ở sau khi biết trong hơn mười ngàn dặm xung quanh không có khí tức của Cửu Thiên Vũ Đế, Diệp Huyền bỗng dưng mở mắt ra, lần thứ hai hóa thành một vệt sáng, biến mất phía chân trời.
Chương 1618 Hồng Vận Vũ Đế (2)
Sau khi bay lượn gần vạn dặm, hắn lần thứ hai ngồi khoanh chân, triển khai Thiên Thính Địa Vọng.
Vẫn không có!
Diệp Huyền đứng lên, lại lần nữa bay về phía trước.
Lần lượt nhận biết, thời điểm Diệp Huyền tìm lần thứ năm, con mắt của hắn rộng mở, tuôn ra một đoàn lệ mang:
- Tìm được rồi.
Ở trong thần thức của hắn, khoảng cách hắn hơn tám ngàn dặm, một tên Vũ Đế nhất trọng đang hăng hái phi vút về phía Thanh Hoa Vực.
- Trước bắt hắn ra tay a.
Trong con ngươi dâng lên một tia sát cơ lạnh lùng nghiêm nghị, thân hình Diệp Huyền loáng một cái, trong nháy mắt biến mất ở phía chân trời.
Giờ khắc này.
Ở khoảng cách Diệp Huyền mấy ngàn dặm, một tên Vũ Đế của Vô Lượng Sơn đang hăng hái bay lượn.
Vẻ mặt của hắn lạnh lùng, khóe miệng phác hoạ nụ cười gằn, đôi mắt tràn đầy sát cơ.
- Dám giết Thiên Phương Vũ Đế cùng Trường Phong Vũ Đế của Vô Lượng Sơn ta, Huyền Diệp, Hoàng Phủ Tú Minh, lần này lão phu xem các ngươi còn có thể trốn đi nơi nào.
Vũ Đế này tên là Thiên Hồng Tài, bí danh Hồng Vận Vũ Đế.
Có người nói hắn từ sinh ra bắt đầu, vẫn vận may liên tục, mãi cho đến gia nhập Vô Lượng Sơn, luôn thuận buồm xuôi gió, thời điểm năm mươi tuổi cũng đã bước vào cảnh giới Vũ Đế, ở trong Vô Lượng Sơn, cũng có thể nói người thiên tài.
Ở trong tông môn, Hồng Vận Vũ Đế cùng Trường Phong Vũ Đế quan hệ khá tốt, vì lẽ đó biết được tin tức Trường Phong Vũ Đế vẫn lạc ở Hỗn Loạn Chi Thành, Hồng Vận Vũ Đế cực kỳ tức giận, sau đó lại biết được đám người Diệp Huyền đi tới Mộng Cảnh Bình Nguyên, đánh giết Thiên Phương Vũ Đế, tông môn cần cường giả, Hồng Vận Vũ Đế xung phong nhận việc, gia nhập đội ngũ Vũ Đế đánh giết Diệp Huyền.
Đương nhiên, sở dĩ Hồng Vận Vũ Đế xung phong nhận việc, là bởi vì ở trước khi tự tiến cử, hắn từ những con đường khác biết được cao tầng tông môn đối với Huyền Diệp nhiều lần chạy trốn đã cực kỳ khó chịu, lần này sẽ có cự phách ra tay, lúc này Hồng Vận Vũ Đế mới xung phong nhận việc.
Sau đó có tin tức sáng tỏ nói phó sơn chủ Cuồng Ngục Vũ Đế sẽ xuất thủ, Hồng Vận Vũ Đế xuất phát đi tới Mộng Cảnh Bình Nguyên mới yên lòng lại.
- Khà khà, lần này chỉ cần bắt mấy người Huyền Diệp kia, tên gọi Hồng Vận Vũ Đế ta ở tông môn sẽ càng nổi tiếng, đến thời điểm đó tông môn đối với ta tất nhiên cũng sẽ càng thêm coi trọng, thậm chí dành cho ta địa vị cùng quyền thế càng cao hơn.
Hồng Vận Vũ Đế rất rõ ràng tên gọi Hồng Vận của mình, tuyệt không phải là ngẫu nhiên chiếm được, hắn ở trước mỗi một lần hành động, đều sẽ phân tích lần hành động này lợi và hại, lại tiến hành lựa chọn.
Thật giống như lần này, nếu như không phải có tin tức cao tầng tông môn xuất thủ, Hồng Vận Vũ Đế sẽ không xung phong nhận việc, tự tiến cử mình.
Lần lượt tinh thông tính toán, điều này cũng làm cho hắn làm việc tỷ lệ thành công vượt lên cường giả khác, khiến cho hắn thu được danh hiệu Hồng Vận Vũ Đế này.
- Lát nữa giả như ta là cái thứ nhất chặn được mấy người Huyền Diệp, ta trước tiên không động thủ, trong bóng tối theo dõi ẩn núp, chờ Tả Đồng Vũ Đế đại nhân hoặc Cuồng Ngục Vũ Đế đại nhân sắp tới lại ra tay, như vậy mới có thể bảo đảm an toàn của mình.
Trong quá trình bay lượn, Hồng Vận Vũ Đế còn đang bí ẩn kế hoạch, khóe miệng mang theo vẻ tươi cười.
Nhưng vào lúc này...
- Ầm!
Xa xa phía chân trời, đột nhiên bạo lướt tới một đạo Huyền Nguyên gợn sóng kinh người, một ánh kiếm từ trên trời giáng xuống, nhanh như tia chớp xuất hiện ở đỉnh đầu của Hồng Vận Vũ Đế.
- Công kích nơi nào đến?
Hồng Vận Vũ Đế giật nảy cả mình, khiếp sợ, đồng thời trong tay hiện ra một thanh trường kiếm, một kiếm bổ vào công kích đột nhiên xuất hiện, chỉ nghe ầm một tiếng, thân hình đang bay lượn của Hồng Vận Vũ Đế bỗng dưng bay ngược ra ngoài, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, suýt chút nữa phun ra một ngụm máu tươi, hai tay bởi vì lôi điện tập kích mà hơi run rẩy.
- Là ngươi!
Hồng Vận Vũ Đế thật vất vả mới áp chế lại Huyền Nguyên trong cơ thể sôi trào, đồng thời nhìn thấy Diệp Huyền ra tay, trong lòng lập tức lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.
- Phó sơn chủ đại nhân, Tả Đồng đại nhân, ta phát hiện tung tích của Huyền Diệp, tọa độ ở biên cảnh Mộng Cảnh Bình Nguyên, phụ cận một nơi tên là Địa Duyên sơn mạch, hiện tại ta đã ngăn cản hắn, kính xin hai vị đại nhân mau mau đến đây trợ giúp.
Hắn ngay lập tức truyền tin tức cho Cuồng Ngục Vũ Đế cùng Tả Đồng Vũ Đế.
Đồng thời, vì tôn lên tên gọi Hồng Vận Vũ Đế của mình, Hồng Vận Vũ Đế đổi Diệp Huyền chủ động xuất kích, thành là hắn phát hiện tung tích của Diệp Huyền, đồng thời tiến hành chặn lại.
Hồng Vận Vũ Đế cũng không biết, chính vì hắn hết sức chiếm công lao, làm cho Cuồng Ngục Vũ Đế phát hiện khác biệt.
- Hả? Huyền Diệp kia dĩ nhiên không đi cùng đám người Hoàng Phủ Tú Minh?
Sau khi Cuồng Ngục Vũ Đế nhận được tin tức, lông mày lập tức nhíu chặt, hắn cấp tốc hiểu được, vừa nãy thời điểm mình quét đến đám người Hoàng Phủ Tú Minh, tại sao chỉ nhận biết được ba người.
- Chẳng lẽ ba người Hoàng Phủ Tú Minh kia là muốn hấp dẫn chúng ta chú ý, để Huyền Diệp đào tẩu? Huyền Diệp kia đến tột cùng là thân phận gì? Lại để cho bọn họ đi làm như vậy?
Trong lòng Cuồng Ngục Vũ Đế bay lên một tia nghi hoặc, chợt hắn liền phát sinh một đạo tin tức cho Tả Đồng Vũ Đế:
- Tả Đồng Vũ Đế, ngươi đi chặn ba người Hoàng Phủ Tú Minh, nhớ, sống phải thấy người, chết phải thấy xác, bản tọa đi bắt Huyền Diệp, sau khi thành công, sẽ ngay lập tức chạy tới chỗ ngươi.
Sau đó, Cuồng Ngục Vũ Đế lại phát sinh một đạo tin tức cho Hồng Vận Vũ Đế:
- Hồng Vận Vũ Đế, ngăn cản Huyền Diệp kia, không thể để cho hắn đào tẩu, nhất định phải đợi được bản tọa chạy tới.
Sau khi phát sinh hai đạo tin tức, Cuồng Ngục Vũ Đế chuyển biến phương hướng, hăng hái chạy về phía Diệp Huyền.
Hồng Vận Vũ Đế nhận được tin tức của Cuồng Ngục Vũ Đế, trong lòng nhất thời đại hỉ.
- Phó sơn chủ đại nhân ngươi yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ coi chừng Huyền Diệp kia, chắc chắn sẽ không để hắn đào tẩu.
Thu hồi thẻ ngọc, Hồng Vận Vũ Đế hưng phấn nhìn Diệp Huyền, híp mắt nói:
- Tiểu tử, Thiên Đường có lối ngươi không đi, Địa ngục không cửa ngươi nhất định phải xông tới, hôm nay gặp phải Hồng Vận Vũ Đế gia gia, liền đừng hòng sống sót rời đi.
- Tin tức truyền xong chưa?
Đứng ngạo nghễ phía chân trời, ánh mắt của Diệp Huyền lãnh đạm, lạnh lùng nhìn Hồng Vận Vũ Đế.
- Cái gì?
Hồng Vận Vũ Đế sững sờ.
Chương 1619 Đối chiến Tả Đồng (1)
- Xem ra là truyền xong.
Khóe miệng Diệp Huyền phác hoạ lên một nụ cười trào phúng, trên người dâng lên một tia sát cơ hàn triệt nội tâm, một tia lệ mang từ tròng mắt hắn lướt qua:
- Nếu truyền xong, như vậy liền chết đi cho ta.
- Thần Linh Đồng Thị... Băng Hỏa Song Bạo!
- Vù!
Không do dự, Diệp Huyền quả quyết sử dụng tới một đòn tất sát, Băng Hỏa Song Bạo.
Một luồng hồn lực vô hình trong nháy mắt đi vào đầu óc của Hồng Vận Vũ Đế.
- Ầm!
Lực lượng của Tuyệt Âm Chi Thủy, Cửu U Minh Viêm cùng với lực lượng của Tử Thương Viêm ở trên linh hồn Hồng Vận Vũ Đế nổ tung.
Sau khi thu được Cửu U Minh Viêm của Minh Hỏa Vũ Đế, Diệp Huyền cũng dung nhập lực lượng Cửu U Minh Viêm vào Băng Hỏa Song Bạo, hình thành Băng Hỏa Song Bạo bản thăng cấp.
Băng Hỏa Song Bạo ở trên cơ sở vốn có được tăng lên, trong nháy mắt diệt đi linh hồn của Hồng Vận Vũ Đế.
- Ngươi...
Hồng Vận Vũ Đế chỉ kịp nói ra một chữ, hai mắt liền ảm đạm, lực lượng linh hồn biến mất, thi thể vô lực từ trên không trung rơi xuống.
Thu hồi Huyền binh cùng không gian giới chỉ của Hồng Vận Vũ Đế, Diệp Huyền một chưởng đập Hồng Vận Vũ Đế thành bột mịn, sau đó hăng hái lao về phía Tả Đồng Vũ Đế.
Lúc này Cuồng Ngục Vũ Đế còn không biết Hồng Vận Vũ Đế vừa lan truyền tin tức cho hắn đã bị Diệp Huyền đánh giết, vẫn còn tiếp tục lao về phía Hồng Vận Vũ Đế.
Mà Diệp Huyền thì lại căn cứ trong đầu cảm ứng được vị trí đám người Hoàng Phủ Tú Minh, chặn lại Tả Đồng Vũ Đế.
Hắn chính là muốn lợi dụng khoảng cách cùng thời gian chênh lệch của Cuồng Ngục Vũ Đế cùng Tả Đồng Vũ Đế, đến công phá từng cái, tranh thủ thời gian cho đám người Hoàng Phủ Tú Minh thoát đi.
Thời gian trôi qua.
Giờ khắc này ở trên đường chân trời giáp giới Mộng Cảnh Bình Nguyên cùng Thanh Hoa Vực, một bóng người toả ra khí tức rộng rãi đang nhanh chóng bay lượn.
Hắn thân mặc trường bào màu đen, chỉ có một con mắt dữ tợn tà ý, cả người toả ra khí tức kinh khủng.
- Có Cuồng Ngục đại nhân ra tay, lần này mấy người Huyền Diệp kia lại không sức phản kháng, lão phu ngược lại muốn xem xem, Huyền Diệp quấy nhiễu Vô Lượng Sơn ta long trời lở đất, đến tột cùng là người nào, lại dám cùng Vô Lượng Sơn ta đối nghịch như vậy.
Trong lòng Tả Đồng Vũ Đế bốc lên sát cơ, ánh mắt lạnh lẽo tà ý.
- Hả?
Đột ngột, Tả Đồng Vũ Đế hơi nhướng mày, bởi vì hắn mơ hồ cảm giác được tựa hồ có một nguồn lực lượng vô hình đảo qua thân thể hắn, nhưng chờ hắn cẩn thận nhận biết, nguồn lực lượng này lại đột nhiên không gặp.
Hắn lập tức rùng mình, Huyền Thức lan ra, chỉ là ở trong phạm vi Huyền Thức của hắn bao trùm lại rỗng tuếch, không có thứ gì.
- Xảy ra chuyện gì, lẽ nào ta nhận biết sai?
Tả Đồng Vũ Đế nhíu mày, đến cấp bậc như hắn, rất ít sẽ có thời điểm nhận biết sai.
- Mặc kệ, tiếp tục chặn lại đám người Hoàng Phủ Tú Minh kia, cũng không thể để bọn họ đào tẩu.
STAYNEXTNEXT
Không làm rõ được là tại sao, thân hình Tả Đồng Vũ Đế loáng một cái, lần thứ hai bay lượn ra.
Nhưng vào lúc này...
Vù!
Một luồng hồn lực gợn sóng vô hình đột nhiên từ phía chân trời đằng xa bao phủ tới, hồn lực xung kích đến cực kỳ đột ngột, lập tức liền tiến vào trong đầu Tả Đồng Vũ Đế.
- Ầm!
Cùng lúc đó, một ánh chớp xanh thẳm cùng một ngọn núi màu đen đột nhiên xuất hiện ở trong thiên địa, mãnh liệt oanh kích về phía Tả Đồng Vũ Đế.
- Ha ha ha, lão phu liền biết có người ẩn giấu ở phụ cận, dám động thủ với lão phu, muốn chết!
Tả Đồng Vũ Đế nguyên bản bị hồn lực xung kích bắn trúng, tròng mắt có vẻ hơi mê man trong nháy mắt tỉnh lại, cười ha ha, phảng phất như đã sớm chuẩn bị, đột nhiên một chưởng vỗ tới ánh chớp cùng ngọn núi màu đen.
Chỉ nghe ầm một tiếng, Lôi Quang kiếm khí ở dưới một chưởng của Tả Đồng Vũ Đế ầm ầm nát tan, hóa thành vô số ánh chớp lan tràn, mà ngọn núi màu đen cũng chấn động, xoay tròn bay ngược ra ngoài, ầm ầm nổ vang, khuấy động hư không ra vô số gợn sóng.
- Đi ra đi.
Tả Đồng Vũ Đế lệ quát một tiếng, tròng mắt bên trái đột nhiên bắn ra một đạo quang hồng vô hình, đi vào hư không phía trước, ầm một tiếng, hư không phía trước nổ tung, một bóng người từ bên trong hiện ra, chính là Huyền Diệp.
- Trực giác của Tả Đồng Vũ Đế này thật là nhạy cảm.
Diệp Huyền nhìn chằm chằm Tả Đồng Vũ Đế, ánh mắt lạnh lùng, vừa nãy hắn dùng Thiên Thính Địa Vọng đại pháp quét đến tung tích của Tả Đồng Vũ Đế, ngay lập tức sử dụng tới Huyễn Cấm Chi Nhãn, chuẩn bị cho Tả Đồng Vũ Đế một cái đánh lén, không ngờ đối phương dĩ nhiên đã sớm chuẩn bị, hoàn toàn không bị Huyễn Cấm Chi Nhãn của mình ảnh hưởng, điều này cũng làm cho công kích của hắn dã tràng xe cát.
- Ngươi chính là Huyền Diệp giết rất nhiều cường giả của Vô Lượng Sơn ta? Dĩ nhiên ẩn núp ở đây đánh lén lão phu? Lá gan rất lớn a, Hồng Vận Vũ Đế của Vô Lượng Sơn ta đâu?
Lạnh lùng nhìn Diệp Huyền cách đó không xa, Tả Đồng Vũ Đế lạnh lùng nói, hắn ở bề ngoài nhẹ như mây gió, nhưng trong lòng cực kỳ chấn động.
Vừa nãy thời điểm Diệp Huyền ẩn giấu ở hư không phát động đánh lén hắn, hắn dĩ nhiên hoàn toàn không nhận biết được đối phương tồn tại, nếu như không phải hắn vừa bắt đầu bị hồn lực của Diệp Huyền quét hình qua vẫn chưa thả lỏng cảnh giác, nói không chắc sẽ trúng chiêu của Diệp Huyền.
- Cuồng Ngục đại nhân, hiện tại Huyền Diệp kia ở chỗ của ta, mới vừa rồi còn chuẩn bị đánh lén ra tay với ta, có điều thất bại, tạm thời không thấy Hồng Vận Vũ Đế, không biết thế nào rồi.
Cùng lúc đó, Tả Đồng Vũ Đế ngay lập tức gửi cho Cuồng Ngục Vũ Đế một tin tức.
Trên không dãy núi.
Hô!
Một bóng người nguy nga bá đạo đột nhiên xuất hiện ở trong hư không, ánh mắt của hắn quét qua sơn mạch xung quanh, lông mày nhất thời nhíu lại, bởi vì hắn căn bản không có cảm nhận được phụ cận có khí tức Vũ Đế.
- Hồng Vận Vũ Đế đến tột cùng đang giở trò quỷ gì?
Trong lòng Cuồng Ngục Vũ Đế có một chút tức giận, lập tức gửi đi một đạo tin tức cho Hồng Vận Vũ Đế, hỏi dò vị trí của hắn, nhưng mà sau khi tin tức phát sinh, một chút hồi âm cũng không có.
Mà đúng lúc này, Cuồng Ngục Vũ Đế vừa vặn thu được tin tức của Tả Đồng Vũ Đế.
- Cái gì? Tả Đồng Vũ Đế đụng phải Huyền Diệp đánh lén?
Trong lòng Cuồng Ngục Vũ Đế lập tức cả kinh, vừa nãy Huyền Diệp kia không phải là bị Hồng Vận Vũ Đế ngăn cản sao? Sao lại đi đánh lén Tả Đồng Vũ Đế.
Chương 1620 Đối chiến Tả Đồng (2)
Đột nhiên, ánh mắt của hắn nhìn chăm chú hư không phía trước, thân hình loáng một cái, cả người lập tức đi tới bầu trời dãy núi kia.
Huyền Thức thả ra ngoài, Cuồng Ngục Vũ Đế tinh tế nhận biết động tĩnh của nơi đây, cau mày nói:
- Nơi này xác thực có khí tức của Hồng Vận Vũ Đế, nên chính là vị trí cùng Huyền Diệp giao thủ, có điều khí tức của Hồng Vận Vũ Đế vẻn vẹn duy trì chốc lát liền biến mất, chẳng lẽ...
Liên tưởng đến mình gửi đi tin tức cho Hồng Vận Vũ Đế đối phương không trả lời, Cuồng Ngục Vũ Đế lập tức bốc lên một ý nghĩ không ổn, trên mặt lộ ra một tia kinh sợ.
- Tả Đồng hộ pháp, ta hoài nghi Hồng Vận Vũ Đế đã bị Huyền Diệp kia đánh giết, ngươi bắt giữ tiểu tử kia cho ta, bản tọa lập tức tới ngay.
Phẫn nộ phát sinh một đạo tin tức, Cuồng Ngục Vũ Đế liền phá vỡ hư không, thân hình trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi.
Bên khác.
- Có phải Hồng Vận Vũ Đế đã bị ngươi giết không.
Tả Đồng Vũ Đế nhận được tin tức nhìn Diệp Huyền, lạnh lùng nói.
- Không sai, xem ra tin tức của các ngươi rất linh thông a.
Diệp Huyền mỉm cười nói, nhưng trong lòng trầm xuống, hắn vừa nãy nhìn thấy Tả Đồng Vũ Đế rõ ràng có cử động kiểm tra thẻ ngọc, nói như vậy, Cuồng Ngục Vũ Đế vô cùng có khả năng đã tới nơi mới vừa rồi mình cùng Hồng Vận Vũ Đế giao thủ.
Tốc độ thật nhanh!
Phải biết vừa nãy mình đánh giết Hồng Vận Vũ Đế, Cuồng Ngục Vũ Đế còn không biết ở nơi nào, không nghĩ tới mình vừa chặn lại Tả Đồng Vũ Đế, Hồng Vận Vũ Đế cũng đã chạy tới nơi mình và Hồng Vận Vũ Đế giao thủ, theo tốc độ này, Hồng Vận Vũ Đế từ Địa Duyên sơn mạch chạy tới nơi này, tuyệt đối chỉ cần thời gian cực ngắn.
- Nhất định phải ở trong nửa nén hương kết thúc chiến đấu, bằng không mình không có thời gian đào tẩu.
Trong lòng hạ quyết tâm, Diệp Huyền cầm ra Tài Quyết Chi Kiếm, không nói nhảm nữa, giết tới Tả Đồng Vũ Đế.
- Đều nói Tả Đồng hộ pháp chấp chưởng hình phạt của Vô Lượng Sơn thực lực kinh người, thiếu gia ta ngày hôm nay liền muốn nhìn một chút, thực lực của các hạ kinh người như thế nào.
Một đạo sát cơ đáng sợ từ trên người Diệp Huyền bốc lên, Tài Quyết Chi Kiếm trong tay hắn lập tức tuôn ra một ánh chớp chói mắt, giết về phía Tả Đồng Vũ Đế.
Đồng thời Trấn Nguyên Thạch trên đỉnh đầu hắn, cũng cấp tốc xoay tròn lớn lên, vù, Trấn Nguyên Thạch biến thành trăm trượng, như một ngọn núi từ chân trời bay tới, ầm ầm nghiền ép xuống.
- Hừ, tiểu tử không biết trời cao đất rộng, cho rằng giết Hồng Vận Vũ Đế liền vô địch thiên hạ sao? Ngươi tìm lộn đối tượng rồi.
Tả Đồng Vũ Đế cười lạnh một tiếng, thời điểm hắn nói xong lời cuối cùng, khí thế toàn thân đột nhiên bắn ra, trong nháy mắt liền chụp Diệp Huyền vào trong.
Một luồng lực lượng lĩnh vực ràng buộc thiên địa tràn ngập ra, bao vây Diệp Huyền ở trong lĩnh vực.
Diệp Huyền cảm giác thân thể của mình trầm xuống, trong lòng lập tức cả kinh, lĩnh vực thật đáng sợ, song phương còn không giao thủ, Diệp Huyền cũng đã nhận biết được Tả Đồng Vũ Đế đáng sợ, đây tuyệt đối là cao thủ vượt lên trên Tử Đao Vũ Đế.
Diệp Huyền không dám bất cẩn, thôi thúc thạch châu, triển khai lĩnh vực của mình đến to lớn nhất.
Kèn kẹt!
Hai cỗ lĩnh vực mạnh mẽ ở trong hư không va chạm, địa phương giao giới phát sinh tiếng kèn kẹt giống như pha lê vỡ vụn, lẫn nhau trong lúc đó điên cuồng đụng nhau, đều muốn bài xích lĩnh vực của đối phương ra ngoài.
Hai cỗ lĩnh vực đụng chạm, người này cũng không thể làm gì được người kia, điên cuồng giằng co, chỗ biên giới, hư không không ngừng dập dờn ra sóng gợn, tựa hồ không chịu được luồng áp lực này.
- Hô, nguy hiểm thật!
Diệp Huyền thầm thở phào nhẹ nhõm, mình quá khinh thường Tả Đồng Vũ Đế này, cũng còn tốt mình ở trong Hoang Thiên Tháp lĩnh ngộ ra lĩnh vực của bản thân, bằng không bằng vào thạch châu kích thích ra lĩnh vực, tuyệt đối không cách nào ngăn trở lĩnh vực của Tả Đồng Vũ Đế, mà một khi mình rơi vào trong lĩnh vực của đối phương, liền chỉ có một con đường chết.
Ý niệm trong lòng chợt lóe lên, Tài Quyết Chi Kiếm của Diệp Huyền đã mạnh mẽ bổ xuống.
Tả Đồng Vũ Đế vốn sử dụng tới lĩnh vực, trên mặt còn mang theo nụ cười trào phúng, nhưng đợi Diệp Huyền cũng sử dụng tới lĩnh vực, trên mặt của hắn đột nhiên thay đổi, không còn tiêu sái đứng ở nơi đó, một chưởng trực tiếp vỗ ra.
Oanh ca!
Bàn tay khổng lồ cùng quang kiếm va chạm, lập tức phát sinh nổ tung kịch liệt, hai nguồn lực lượng ở trong hư không hình thành một cơn bão, cuốn đi tất cả.
Tiểu tử này rõ ràng là Vũ Hoàng tam trọng đỉnh phong, làm sao thực lực sẽ đáng sợ như vậy, đến tột cùng tu luyện công pháp gì?
Cảm nhận được Tài Quyết Chi Kiếm của Diệp Huyền ẩn chứa Huyền Nguyên uy lực, Tả Đồng Vũ Đế thất kinh không ngớt, nhưng trong lòng không hốt hoảng chút nào, sau khi nổ nát ánh kiếm của Diệp Huyền, hắn lần thứ hai vung quyền, bịch một tiếng đánh bay Trấn Nguyên Thạch ra ngoài.
Sau đó thân hình hắn loáng một cái, hóa thành một đạo tàn ảnh mông lung, trong nháy mắt vọt tới trước mặt Diệp Huyền.
Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, tới thật đúng lúc, hắn căn bản không nghĩ tới dễ dàng liền có thể kích thương Tả Đồng Vũ Đế, thời điểm Tả Đồng Vũ Đế phát động tiến công, hai mắt của hắn đột nhiên trở nên thâm thúy, như ống kính vạn hoa điên cuồng xoay tròn, đồng thời hồn lực bát giai đỉnh phong ở trong chớp mắt bị hắn thôi thúc đến cực hạn.
- Thần Linh Đồng Thị... Huyễn Cấm Chi Nhãn!
- Thần Linh Đồng Thị... Băng Hỏa Song Bạo!
Vù!
Hai ánh mắt ẩn chứa khí thế khủng bố, trong nháy mắt bắn về phía Tả Đồng Vũ Đế.
- Đây chính là đồng thuật mà đám người Đấu Vũ Hội nói tới sao? Quả nhiên có chút quái lạ.
Tả Đồng Vũ Đế nhìn đến trong con ngươi của Diệp Huyền đột nhiên bắn ra hai đạo lực lượng vô hình, trong lòng hắn ngay lập tức cả kinh.
Từ trong miệng đám người Đấu Vũ Hội, hắn đã biết Diệp Huyền có thể vượt cấp đánh giết đám người Hỏa Quyền Vũ Đế, là bởi vì có một loại đồng thuật thần bí, có thể trực tiếp công kích linh hồn võ giả, mà loại đồng thuật này ngay cả Vũ Đế cũng rất khó chống đỡ.
Thời điểm Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền kéo tới, trong lòng Tả Đồng Vũ Đế nhất thời dâng lên một cảm giác nguy hiểm, nhưng hắn không né tránh, trong mắt trái đồng dạng bắn ra một đạo đồng quang khủng bố, đánh vào Thần Linh Đồng Thị của Diệp Huyền.
- Để lão phu nhìn, đồng thuật của các hạ đến tột cùng mạnh mẽ đến đâu!
Tả Đồng Vũ Đế tà tà nở nụ cười.
- Ầm!
Hai cỗ đồng quang vô hình ở trong hư không va chạm, lập tức khuấy động lên vô số gợn sóng.