Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 646 Không phải rác rưởi là cái gì? (1)

Diệp Huyền cầm trường kiếm sau đó giải thích với mọi người:

- Trong thời gian ngắn Hiên Hàn Kiếm không nhìn ra vấn đề nhưng chỉ cần sử dụng hai lần trở lên thì vấn đề lập tức bộc phát, trận vân bất ổn, sư dụng thanh trường kiếm này chiến đấu sẽ đột nhiên nổ tung tạo thành huyền lực cắn trả nghiêm trọng.

- Trong chiến đấu, một khi phát sinh vũ khí nghiền nát, huyền lực cắn trả thì các vị biết rõ nó có hậu quả như thế nào?

Toàn trường lập tức yên tĩnh không nói.

Ở đây đều là võ giả, không có người nào không rõ ràng, một khi trong chiến đấu phát sinh tình huống như Diệp Huyền nói, kết cục chắc chắn là kiếm hủy người chết.

- Các ngươi nói huyền binh như vậy không phải rác rưởi là cái gì?

Diệp Huyền vừa nói, hắn lắc đầu làm mọi người nơi đây kinh hãi.

- Hồ ngôn loạn ngữ, nói bậy nói bạ.

Lão giả luyện chế Hiên Hàn Kiếm tức giận đến râu tóc dựng đứng, tròng mắt của hắn mở lớn như chuông đồng, thở phì phì nhưng không biết nói cái gì cho phải.

- Nghe nói Lê Húc đại sư là luyện khí đại sư lục giai, ta nói như vậy có phải hồ ngôn loạn ngữ hay không chẳng lẽ các hạ không nhìn một chút.

Diệp Huyền ném Hiên Hàn Kiếm cho Lê Húc, nhàn nhạt nói ra.

Lê Húc cầm Hiên Hàn Kiếm, cẩn thận ngưng mắt nhìn, sau đó sắc mặt hắn tái nhợt cả buổi không nói thành lời.

Những vũ khí nơi này rất nhiều đều là đệ tử dưới trướng sư tôn luyện chế, sau đó lại trưng bày, sau khi trưng bày như thế nào, nói thật hắn cũng chưa xong nhìn kỹ toàn bộ.

Hắn lúc trước chỉ xét duyệt đơn giản mà thôi, phát hiện thanh Hiên Hàn Kiếm của tam sư đệ coi như không tệ liền trưng bày nên không quan sát cẩn thận.

Hôm nay nghe Diệp Huyền nói như vậy, hắn lập tức hết sức chăm chú quan sát, lập tức liền phát hiện Diệp Huyền nói không phải hồ ngôn loạn ngữ, mà là có lý có cứ.

Thậm chí còn rất nhiều địa phương, cho dù hắn cẩn thận quan sát cũng chưa chắc phát hiện ra vấn đề, nhưng Diệp Huyền lại nói ra tinh túy trong đó.

Rốt cuộc tiểu tử này có địa vị gì? Chẳng lẽ hắn có nghiên cứu luyện khí hay sao? Cho dù có nghiên cứu phương diện luyện khí, tạo nghệ ở phương diện này cũng quá khoa trương rồi.

Mặc dù lúc trước hắn xem xét đơn giản, không có quan sát cẩn thận nhưng cũng hao phí một ít thời gian, căn bản không có phát hiện ra vấn đề.

Tiểu tử này tùy tiện xem xét đã có thể phát hiện thanh Hiên Hàn Kiếm có nhiều vấn đề như thế, chỉ từ điểm này đã làm nội tâm hắn rung động thật sâu.

Chẳng lẽ tiểu tử này có tu vi luyện khí còn cao hơn mình sao?

Nội tâm Lê Húc vừa giận vừa sợ, hắn lại khó tin và không hiểu vì sao.

Trong đại sảnh, mọi người thấy Lê Húc cả buổi không nói gì, lại dùng sắc mặt cổ quái nhìn Diệp Huyền, hiển nhiên bọn họ hiểu Diệp Huyền nói là sự thật.

- Các hạ nói đúng, thanh Hiên Hàn Kiếm này đúng là có vấn đề như ngươi nói, chỉ là ngẩu nhiên xảy ra vấn đề mà thôi.

Lê Húc nhàn nhạt nói ra, xem như thừa nhận Diệp Huyền nói.

Xoạt!

Toàn trường lập tức xôn xao, tất cả mọi người nghị luận liên tục.

Tuy mọi người mơ hồ hiểu Diệp Huyền nói rất có thể là thật, nhưng khi nghe được Lê Húc chính miệng thừa nhận vẫn có khác nhau cực lớn.

Diệp Huyền cũng hơi hơi ngạc nhiên, hắn cũng không ngờ Lê Húc sẽ thừa nhận trước mặt mọi người.

- Tình huống ngẫu nhiên sao? Kiện hộ thuẫn này thế nào?

Diệp Huyền lại cầm lấy một cái hộ thuận trong đại sảnh trưng bày.

- Hộ thuẫn vì tăng cường lực phòng ngự, gia nhập chút ít huyền vân thiết nhưng luyện chế chủ thể chính là minh hiên thiết, huyền vân thiết và minh hiên thiết dung hợp có thể gia tăng lực phòng ngự của hộ thuẫn, giảm bớt sức nặng nhưng phá hư tính truyền tải huyền lực, từ đó phương diện phòng ngự sẽ yếu đi, một khi gặp được tiến công mang tính phá huyền ngược lại sẽ ảnh hưởng an toàn người sử dụng.

Diệp Huyền nói xong sau đó lại lắc đầu.

Trên thực tế tấm chắn này khuyết điểm cũng không rõ ràng, đơn giản là tính truyền tải huyền lực yếu bớt, phương diện phòng ngự không tăng lên bao nhiêu.

Nói đi cũng nói lại, sở dĩ gia nhập huyền vân thiết là tăng phòng ngự vật lý, giảm bớt sức nặng, giảm xuống gánh nặng cho võ giả sử dụng.

Cái gọi là cá và chân gấu không thể cùng có được, luyện khí sư luyện chế tấm chắn này là luyện khí sư ngũ giai, đây là chuyện không có biện pháp.

Một khi bán ra bên ngoài hộ thuẫn tuyệt đối là tinh phẩm.

Nhưng ánh mắt Diệp Huyền cay độc cỡ nào, tri thức luyện khí phong phú ra sao, hắn có thể tìm được xương trong trứng gà đấy, lấy ra mấy vấn đề của tấm chắn thật sự dễ dàng.

Nghe hắn giảng giải, các luyện khí sư liên tục sững sốt.

- Tiểu tử đáng giận!

Một luyện khí sư trung niên ánh mắt oán giận.

Diệp Huyền nói hộ thuẫn chính là đồ vật hắn luyện chế, hắn nói:

- Các hạ, như lời ngươi nói có đạo lý nhưng bản thân minh hiên thiết bản có tính giòn, gia nhập huyền vân thiết có thể phá hư tính truyền tải huyền lực, có thể gia tăng độ cứng, dễ kéo dài và dát mỏng, tăng cường lực phòng ngự.

- Tại hạ thử hơn mười loại tài liệu, đây là kết quả tốt nhất, các hạ không nên nói với ta luyện chế minh thép thuẫn có tính truyền tải huyền lực không được, như vậy không có biện pháp, dù sao trừ huyền vân thiết ra, không có tài liệu tốt hơn dung hợp với minh hiên thiết, chẳng lẽ các hạ có phương pháp luyện chế tốt hơn?

Tên luyện khí sư lạnh lùng lên tiếng, hắn hỏi lại Diệp Huyền.

Chọn tật xấu ai cũng có thể chọn, nhưng mấu chốt là co thể tìm ra biện pháp giải quyết hay không, lý luận suông chỉ là trò cười của người trong nghề.

Diệp Huyền nghe xong, lạnh cười một cái:

- Chuyện này có đáng gì, ta tiện tay có thể tìm ra vài loại phương pháp tốt hơn, không nói chuyện khác, chỉ giảm bớt huyền tinh thiết ba thành, gia nhập chút ít loa mẫu nham và phệ thiết tinh, kết quả sẽ hoàn toàn khác biệt.

Gia nhập loa mẫu nham và phệ thiết tinh?

Đây là đạo lý gì?

Ánh mắt vài tên luyện khí vốn cười lạnh và nghi hoặc, ngay sau đó có mấy người lập tức lâm vào trong suy nghĩ.

Ngay sau đó vẻ mặt nghi hoặc càng ngày càng mạnh, sau đó cả đám trợn mắt há hốc mồm.

Bởi vì bọn họ phát hiện Diệp Huyền đưa ra đề nghị có khả năng thực hiện.

Công dụng của loa mẫu nham là tăng tính truyền tải huyền lực, chỉ có dùng trên trận bàn, rất ít tài liệu luyện khí bởi vì đặc tính của nó thập phần không ổn định nhưng một khi gia nhập phệ thiết tinh thì khác, phệ thiết tinh có thể trung hòa tính không ổn định của loa mẫu nham.

Hơn nữa phệ thiết tinh và minh hiên thiết dung hợp càng giúp minh hiên thiết phát huy tác dụng vô cùng tinh tế.
Chương 647 Không phải rác rưởi là cái gì? (2)

Hơn nữa cho dù loa mẫu nham hay phệ tinh thiết đều là tài liệu ngũ giai, gia nhập vào trong quá trình luyện khí độ khó không cao, bất cứ một tên luyện khí sư ngũ giai nào chỉ cần chú ý cẩn thận cũng có thể làm được.

Dựa theo biện pháp Diệp Huyền diều chế luyện chế minh hiên thuẫn lần nữa, tuyệt đối có thể làm cho lực phòng ngự của minh hiên thuẫn tăng lên vài thành, hơn nữa đền bù được nhược điểm truyền tải huyền lực lúc trước.

Trong khoảng thời gian ngắn rất nhiều luyện khí sư trong Luyện Khí Phường cùng trợn mắt há hốc mồm.

Nếu như Diệp Huyền hoàn toàn không nói rõ, bọn hắn tuyệt đối sẽ loạn côn đánh Diệp Huyền, mặc kệ thế lực gì cũng phải chém giết lập uy.

Lúc này Diệp Huyền nói có lý có cứ, hơn nữa thể hiện ra tri thức và kiến thức luyện khí kinh người.

Làm cho bọn họ ngây ngốc thật lâu, có người bị xúc động hồn nhiên không biết nên nói cái gì cho phải.

Đặc biệt Diệp Huyền nói biện pháp lúc trước làm bọn họ xúc động rất lớn.

Chọn ra tật xấu của hộ thuẫn, Diệp Huyền lại cầm lấy trường thương màu đen.

- Các ngươi xem, đây là Tấn Thiết Thương, tài liệu chủ thể là thâm hải tinh thiết...

Chợt, Diệp Huyền lại bắt đầu giảng giải về Tấn Thiết Thương.

Lúc này lực chú ý của mọi người lập tức bị Diệp Huyền hấp dẫn.

Diệp Huyền thao thao bất tuyệt, hắn không ngừng phân tích từng vũ khí trong đại sảnh, nói đặc điểm, hơn nữa nói ra khuyết điểm và chưa đủ, hơn nữa còn cho ra phương án giải quyết.

- Vì sao hắn đều hiểu rõ từng tài liệu của các vũ khí trong đại sảnh thế, ngay cả quá trình luyện chế cũng rõ ràng, cho dù Lê Húc sư huynh cũng chưa chắc làm được, có lẽ chỉ có sư tôn mới có thể liếc nhìn ra nhiều nội dung như thế.

Trong đó một vị luyện khí sư hít sâu một hơi và cực kỳ rung động.

Lê Húc và luyện khí đại sư khác lập tức giận dữ, dần dần vẻ mặt bọn họ cực kỳ rung động, ngay sau đó lại như có điều suy nghĩ, đến cuối cùng lại giống như đệ tử, lúc này nghiêm túc lắng nghe Diệp Huyền giàng thuật.

Đương nhiên quá trình này bọn họ cũng cực lực phản bác, bọn họ phản bác trước mặt Diệp Huyền lại yếu ớt không chịu nổi, dường như ngọn nến loe loét bị thổi là tắt.

- Xảy ra chuyện gì? Vì cái gì các đại sư Luyện Khí Phường không bắt tiểu tử này lại?

- Chẳng lẽ đúng như lời tiểu tử này nói, Luyện Khí Phường luyện chế đồ vật đều là rác rưởi?

- Không thể nào đâu? Trước kia chúng ta mua đồ của Luyện Khí Phường về sử dụng đều tốt hơn các loại vũ khí có trên thị trường đấy.

Lê Húc và các luyện khí đại sư liên tục lâm vào trong rung động, những đệ tử thế gia và các võ giả tới mua huyền khí nghe Diệp Huyền nói quá trình luyện chế, tỉ lệ tài liệu mà không hiểu gì.

Thấy Diệp Huyền không ngừng chửi bới hàng triển lãm của Luyện Khí Phường, đám người Lê Húc đại sư lại trợn mắt há hốc mồm, không có ai bắt Diệp Huyền và không ngừng nghị luận.

Bọn họ nghị luận lâm vào rung động và cảm ngộ, đột nhiên đám người Lê Húc đại sư bừng tỉnh.

- Không tốt, chúng ta đang làm gì thế, tiểu tử này bây giờ đang chửi bới tác phẩm Luyện Khí Phường của chúng ta.

- Nhanh bảo tiểu tử này câm miệng.

- Lê Húc sư huynh, nhanh nghĩ biện pháp, tiếp tục như vậy tên tuổi Luyện Khí Phường sẽ thối không ngửi nổi.

Luyện khí sư Luyện Khí Phường vô cùng lo lắng.

Bọn họ là luyện khí sư đã bị Diệp Huyền chấn trụ hoàn toàn, ngay cả Lê Húc đại sư mạnh nhất cũng không tìm ra biện pháp phản bác Diệp Huyền.

Đối với hành vi đập phá quán của Diệp Huyền làm bọn họ khiếp sợ, lại phẫn nộ, lại khâm phục.

Thậm chí nội tâm của bọn họ có một ý niệm trong đầu, nếu như có thể bọn họ thật hi vọng Diệp Huyền bình luận các tác phẩm trưng bài, vạch khuyết điểm và biện pháp giải quyết trong đó.

Nhưng nếu như thật để Diệp Huyền làm như vậy, thanh danh Luyện Khí Phường sẽ biến thành bại hoại.

- Nhanh đi mời sư tôn!

- Sư tôn hiện giờ đang bế quan.

- Chẳng quản nhiều như vậy, cứ tiếp tục như thế Luyện Khí Phường chúng ta sau này không có chỗ đứng chân.

Rốt cục trải qua thảo luận, những luyện khí sư Luyện Khí Phường chỉ tìm ra một biện pháp giải quyết duy nhất.

Nhìn thấy một gã luyện khí sư vội vội vàng vàng đi vào hậu điện, Diệp Huyền cũng tươi cười.

Hắn đánh mặt mũi Luyện Khí Phường ác như thế cũng không phải thật muốn nện chiêu bài của Luyện Khí Phường.

Mục đích duy nhất là bức Lục Ly đại sư đi ra.

Dùng thân phận của hắn nếu như dùng biện pháp bình thường căn bản không thể nhìn thấy Lục Ly, cho nên hắn mới nghĩ ra biện pháp như thế, hắn cũng không tin mình phá hủy thanh danh Luyện Khí Phường như vậy mà Lục Ly không đi ra.

Khi biết có người đi thỉnh sư tôn, các luyện khí sư Luyện Khí Phường cũng thở ra một hơi, tâm tình khẩn trương trầm tĩnh lại.

Bọn họ tin tưởng sau khi sư tôn đến, tiểu tử này khẳng định khó tránh khỏi kết cục bị nhục nhã.

Tâm tình vừa thả lỏng, một gã luyện khí sư như nghĩ ra lý do đả kích Diệp Huyền.

Hắn lúc này hừ lạnh một tiếng, đứng ra, cười lạnh nói:

- Các hạ nói đúng là có đạo lý, nơi này cũng chỉ là đồ triểm lãm của Luyện Khí Phường mà thôi, Luyện Khí Phường luyện chế vũ khí đều là tiếng lành đồn xa, các hạ lúc trước còn không phải mua sắm Khinh Vũ huyền giáp hay sao, nếu như không phải tại hạ luyện chế Khinh Vũ huyền giáp ưu tú, các hạ làm sao bỏ ra tám mươi khối huyền thạch trung phẩm mua sắm.

Người này vẻ mặt ngạo nghễ, chính là luyện khí sư bán Khinh Vũ huyền giáp.

Đúng vậy, hắn nói ra lời này làm mọi người giật mình.

Nếu như đồ vật Luyện Khí Phường nát giống như Diệp Huyền nói thì tại sao hắn lại phí cái giá lớn mua sắm Khinh Vũ huyền giáp, đó là chuyện nói không thông ah.

Lúc trước Diệp Huyền dùng hết sức thu mua Khinh Vũ huyền giáp ah, nếu không dùng thì làm gì?

- Ngươi cho rằng ta mua sắm Khinh Vũ huyền giáp của ngươi là để sử dụng sao?

Diệp Huyền cười cười lạnh lùng:

- Ta chỉ vì Khinh Vũ Bí Ngân bên trong mà thôi, tài liệu tốt như thế lại bị người luyện chế thành huyền giáp, ngươi còn có mặt mũi nói.

- Chẳng lẽ ngươi còn muốn lấy Khinh Vũ Bí Ngân trong Khinh Vũ huyền giáp ra hay sao?

Cái kia luyện khí sư nghe Diệp Huyền nói thế không có phản bác, ngược lại khiếp sợ hét to lên.

- Chính có ý đó.

- Các hạ nói đùa gì thế?

Lúc này đây chẳng những các luyện khí sư khiếp sợ, ngay cả Lê Húc cũng kinh hô thành tiến.

Tài liệu bị luyện chế thành linh bảo không phải không thể thu hồi trở lại, mà là thập phần khó khăn, độ khó này còn khó hơn luyện chế bản thân linh bảo, hoặc có thể nói là không thể nào.
Chương 648 Ngoài ý muốn

Dù sao bất cứ tài liệu gì một khi luyện chế căn bản sẽ dung hợp với tài lêệu khác, muốn lại đề luyện nó ra căn bản không phải người bình thường có thể làm được.

Nếu như nói tài liệu khác còn có cơ hội thu hồi, như vậy Khinh Vũ Bí Ngân là không có khả năng, Khinh Vũ Bí Ngân có tính dán rất mạnh, cũng là một trong những tài liệu khó thu hồi nhất.

- Ngươi nào dám tới Luyện Khí Phường gây chuyện...

Không chờ bọn họ nói chuyện, một giọng nói nóng nảy từ trong Luyện Khí Phường truyền ra ngoài.

Giọng nói này cứng cáp hữu lực, cũng nương theo đó là uy áp cường đại hàng lâm.

Uy áp này thập phần khủng bố, đó là uy áp chỉ có cường giả Vũ Vương mới có được, cho dù chỉ có một tia tỏa ra cũng làm rất nhiều người nơi này chấn động, hai mắt biến thành màu đen.

- Đại sư!

- Lục Ly đại sư!

Một ít người trong Luyện Khí Phường hãi hùng khiếp vía.

Từ bên trong Luyện Khí Phường có một lão giả mái tóc hoa râm đi ra, áo bào dơ bẩn.

Chòm râu của hắn màu xám trắng, hình thể hơi cao lớn, tuy nhìn hắn thập phần già nua nhưng trên mặt không có một chút nếp nhăn nào, chỉ có uy áp khủng bố không ngừng hàng lâm nơi đây.

Khí tức hỏa diễm không ngừng quanh quẩn bên người, hung thần bức nhân, hắn vừa xuất hiện cũng làm nhiệt độ chung quanh tăng lên mười độ, đôi mắt như chuông đồng nhìn Diệp Huyền.

- Tiểu tử này sắp xong đời!

Trong nội tâm Tần Vũ cảm thấy vô cùng thoải mái.

Người đế đô cũng biết Lục Ly đại sư dùng tánh khí táo bạo nổi tiếng.

Lúc này rất nhiều người không dám thở một hơi.

- Ha ha, Lục Ly đại sư, ngươi rốt cục đi ra.

Trong nội tâm Diệp Huyền cười cười, bất động thanh sắc, trong tay cầm một kiện vũ khí triển lãm cũng đặt xuống, nói:

- Lục Ly đại sư, ta tới nơi này muốn đại biểu sư tôn của ta lãnh giáo khí đạo của ngươi một chút.

Hỏa diễm trên người Lục Ly không thể ảnh hưởng tới hắn.

Nhưng mà Diệp Huyền vừa mới nói lời này, trong mắt Lục Ly đại sư bắn ra một tia hàn quang.

Lúc trước Diệp Huyền làm tất cả hắn hơi có nghe thấy, hắn hết sức tò mò với lai lịch Diệp Huyền, hiện tại Diệp Huyền vừa nói tới sư tôn của mình càng làm hắn cảm thấy hiếu kỳ.

- Chẳng lẽ tiểu tử này chính là một tên luyện khí đại sư?

- Nghe giọng điệu của hắn, sư tôn của hắn không kém gì Lục Ly đại sư.

- Lục Ly đại sư là đệ nhất luyện khí đại sư của Hạo Thiên đế quốc, cũng là nhân vật top năm trong Mộng Cảnh bình nguyên, ai là sư tôn của tiểu tử này?

Rất nhiều võ giả ở đây chấn động và không ngừng nghị luận với nhau.

Diệp Huyền mặc dù nói là lãnh giáo nhưng tất cả mọi người nhìn ra hành vi của Diệp Huyền lúc trước không khác gì phá quán, nếu như Diệp Huyền không có hậu trường sâu đậm thì làm sao có thể làm ra loại chuyện này.

- Tiểu tử, sư tôn của ngươi là người phương nào?

Lục Ly híp mắt nói.

Diệp Huyền nhìn mọi người tại đây:

- Tục danh sư tôn không tiện nói tại đây!

Ngữ khí Diệp Huyền hiển nhiên ngại người nơi đây nhiều.

- Ha ha ha, người trẻ tuổi, ngươi không nói tục danh của sư tôn mình, còn dám tới đây lãnh giáo? Ngươi dựa vào cái gì lãnh giáo lão phu? Hôm nay ngươi tới Luyện Khí Phường hồ đồ, mặc kệ sư tôn của ngươi là người nào, lão phu sẽ không lưu tình.

Lục Ly đại sư giận quá thành cười, giận dữ trên mặt không tiêu, trong giọng nói còn mang theo lạnh lùng.

Nhưng lúc này hắn không có hành động thiếu suy nghĩ

Thiếu niên trước mắt, trên người lộ ra một tia quỷ dị, hơn nữa Diệp Huyền bình luận lúc trước hắn cũng nghe một ít, hắn cũng âm thầm khiếp sợ tạo nghệ luyện khí của Diệp Huyền.

Hắn cũng nhìn ra không ít tác phẩm Diệp Huyền nói chỉ là tìm xương trong trứng gà mà thôi.

Không nói cái khác, cho dù hắn bình luận cũng có thể tìm ra khuyết điểm của huyền binh trong đại sảnh.

Dù sao những hàng triển lãm này đa số là do đệ tử hắn luyện chế, dùng ánh mắt luyện khí sư Vương cấp thất giai của hắn nhìn ra khuyết điểm cũng là bình thường.

Cho dù huyền binh hắn luyện chế hoàn mỹ nhất lại đưa cho một tên Hoàng cấp bát giai, thậm chí luyện khí sư Đế cấp cửu giai cũng tuyệt đối nhìn ra tật xấu.

Trên đời này vốn không có gì là hoàn mỹ.

Nhưng từ điểm này hắn có thể cảm giác tạo nghệ luyện khí của Diệp Huyền hết sức kinh người, cho dù là thủ tịch đại đệ tử Lê Húc của hắn cũng bị đối phương áp chế.

Cho nên hắn tính tình táo bạo mới không có lập tức động thủ.

Nếu như Diệp Huyền không cho hắn câu trả lời hợp lý, mặc kệ sư tôn sau lưng Diệp Huyền là ai, hắn cũng không hạ thủ lưu tình.

Diệp Huyền nghe xong cười nhạt một tiếng, một đạo hào quang xuất hiện và bay vào tay Lục Ly:

- Đây là tác phẩm thật lâu trước kia của sư tôn ta, đại sư có thể giám định và thưởng thức một phen.

Lục Ly cúi đầu, hắn nhìn đồ vật trong tay.

- Đây là thứ gì?

- Dường như là một chuôi phi đao.

Mọi người lộ ra thần sắc hiếu kỳ và nhìn sang.

Chỉ thấy trong tay Lục Ly là một thanh phi đao hình giọt nước, phong cách cổ xưa và đơn giản.

Chính là Diệt Huyền Phi Đao đượck Diệp Huyền luyện chế lúc trước.

Không lâu sau Diệp Huyền tại thành Hắc Thạch đạt được tinh thần huyền thiết, hắn gia nhập một ít tinh thần huyền thiết, lợi dụng vô tận dung hỏa luyện chế lại một lần nữa.

Diệt Huyền Phi Đao vừa rơi vào trong tay Lục Ly, ánh mắt tức giận của hắn tỉnh táo lại, hắn không còn táo bạo như trước.

Cái gọi là cao thủ vừa ra tay đã biết có hay không.

Bản thể Diệt Huyền Phi Đao bị Diệp Huyền hao phí không ít thời gian luyện chế lần nữa.

Chủ tài liệu của nó là hồn huyền thiết, thậm chí không có gia nhập bất cứ tài liệu nào khác, hắn chỉ khắc vài đạo trận vân phía trên.

Chính vì thế Lục Ly đại sư từ lại từ trong đó nhìn ra tạo nghệ luyện khí cực kỳ đáng sợ.

Không nói cái khác, chỉ nói chiết xuất hồn huyền thiết cũng không phải chuyện đơn giản.

Nhưng hồn huyền thiết trong phi đao độ tinh khiết cực cao, quả thực quá kinh người, cho dù hắn tự mình tinh luyện cũng chưa chắc có thể làm tốt như vậy.

Tiếp theo trong phi đao dung nhập một phần tinh thần huyền thiết.

Hai chủng tài liệu dung hợp với nhau lại làm được không hề khuyết điểm, dường như thủ bút của thần, xảo đoạt thiên công, có cảm giác cực kỳ kinh diễm.

Phương pháp rèn luyện và dung hợp thập phần tương tự Bách Chuyển Thối Luyện Thuật thất truyền trên đại lục.

Càng làm cho Lục Ly đại sư rung động là trên phi đao lưu lại khí tức hỏa diễm cực kỳ khủng bố, trong người hắn có được địa hỏa, hắn có cảm giác cực kỳ rung động.

Có thể thấy được hỏa diễm luyện chế phi đao còn mạnh hơn địa hỏa của hắn —— Tân Viêm Chi Hỏa.
Chương 649 Bị nhìn thấu (1)

Loại cấp bậc này làm nội tâm Lục Ly đại sư rung động thật sâu.

Diệp Huyền ho nhẹ một tiếng cắt ngang trạng thái si mê của Lục Ly đại sư.

- Không biết đại sư cảm thấy phi đao này luyện chế thế nào?

Lục Ly đại sư nhìn Diệp Huyền thật sâu.

- Người trẻ tuổi, chúng ta đổi nơi lại cẩn thận trò chuyện với nhau.

Sắc mặt Lục Ly đại sư vẫn trầm thấp nhưng ngữ khí đã không bạo ngược như trước, trực tiếp dẫn Diệp Huyền vào nội điện.

Mọi người nơi này trợn mắt há hốc mồm.

Lục Ly đại sư dùng tánh khí táo bạo nổi danh, vừa rồi cho thấy hắn đã tới biên giới bộc phát.

Mà Diệp Huyền là người tới phá quán, hắn không bị Lục Ly đại sư một chưởng đánh chết ngược lại còn dẫn hắn vào nội điện, lúc này bọn họ há hốc mồm và nhìn nhau.

Đám người Lê Húc đại sư cũng thầm giật mình, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy trên mặt sư tôn xuất hiện thần thái ngưng trọng như vậy.

Có thể thấy được tiểu tử lấy phi đao tuyệt đối là đồ phi phàm.

- Hừ, bất kể như thế nào, tiểu tử này dám chửi bới Luyện Khí Phường, Lục Ly đại sư dễ dàng tha thứ cho hắn mới là quái sự.

Sắc mặt Tần Vũ và Chu Khinh Vi khó coi.

Bọn họ ước gì Diệp Huyền bị đánh gục tại chỗ, chỉ tiếc kết cục không như bọn họ suy nghĩ.

Bọn họ tin tưởng hành động của Diệp Huyền vừa rồi, cho dù có sư tôn không rõ lai lịch, Lục Ly đại sư cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho hắn.

Tại Mộng Cảnh bình nguyên, dùng thân phận Lục Ly đại sư, cho dù người cầm quyền của thế lực đỉnh cấp gặp hắn cũng phải cung kính với hắn.

Trải qua điều tra như thế, lúc này ngày mở cửa cũng kết thúc, trong đại sảnh còn có rất nhiều võ giả và đệ tử hào phú bị mời ra khỏi Luyện Khí Phường.

- Dường như tiểu tử La gia có chút quen biết với tiểu tử kia, đã như thế không bằng cầm La gia khai đao, nếu như tiểu tử kia không có bị Luyện Khí Phường giết chết, sau khi đi ra lại giáo huấn hắn cũng không muộn.

Không thể giáo huấn Diệp Huyền, nội tâm Tần Vũ thập phần khó chịu, âm trầm nhìn lên người La Thành.

Trừ hắn, Chu Khinh Vi cũng nhìn chằm chằm chằm vào La Thành.

Hiển nhiên bởi vì chuyện lúc trước nàng cũng hận La Thành có quen biết với Diệp Huyền.

- La gia sắp không may.

Đám người Chu Thành Bình nhìn thấy cũng kinh hồn táng đảm.

Khá tốt bọn họ không có liên quan gì với Diệp Huyền, nếu không người không may chính là bọn họ.

Về phần Diệp Huyền có bối cảnh gì, bọn họ căn bản không quan tâm tới.

Cái gọi là cường long không áp địa đầu xà, tại Hạo Thiên đế quốc, dù Diệp Huyền thật sự là đệ tử thế lực lớn, hắn hung hăng càn quấy như vậy cũng khó tránh bị giáo huấn một lần, huống chi Diệp Huyền có thể rời khỏi Luyện Khí Phường hay không còn khó mà biết được.

- Tiểu tử, tên kia vừa rồi có lai lịch gì, thành thật khai báo cho ta.

Ngoài cửa Luyện Khí Phường, Tần Vũ cười lạnh đi tới trước mặt La Thành, ánh mắt đầy sát cơ.

- Tần Vũ thiếu gia, tại hạ không biết lai lịch của Diệp thiếu.

La Thành hơi sợ hãi nhìn Tần Vũ.

Ba!

Không chờ hắn nói dứt lời, Tần Vũ đã tátthẳng vào mặt La Thành, đánh La Thành bay mấy mét, hắn phun ra một ngụm máu tươi và vài cây răng.

- Ngươi không biết? Ngươi cho rằng ta đồ ngốc hay sao? Lúc trước ở cửa thành, ngươi và tên kia đi cùng một chỗ, trong đại sảnh vừa rồi cũng là ngươi đứng ra cầu tình, ngươi không biết ai biết? Hôm nay ngươi không nói ra lai lịch của hắn, như vậy ngươi cũng đừng chuẩn bị trở về.

Tần Vũ đã kết luận La Thành quen biết Diệp Huyền.

Cũng khó trách hắn nghĩ như vậy, lúc trước La Thành luôn đi lại gần với Diệp Huyền, thậm chí còn nói chuyện thay người ta, nếu như không quen biết thì ai làm thế?

Mọi người nhìn thấy La Thành bị giáo huấn, bọn họ có vẻ mặt khác nhau, có người hả hê, hoặc là thương cảm nhưng không có ai đứng ra.

La Thành cắn răng đứng nói:

- Tần Vũ thiếu gia, tại hạ thật không biết lai lịch của Diệp thiếu, cho dù ngươi đánh chết ta, kết quả cũng giống như vậy.

Đừng nói hắn thật không biết lai lịch của Diệp Huyền, cho dù hắn biết cũng không nói ra, nếu không phải lúc trước có Diệp Huyền, hắn đã sớm chết trong tay của Khúc Như Phong, làm gì còn sống tới hiện tại, bảo hắn phản bội Diệp Huyền là không thể nào.

- Ha ha, miệng còn rất cứng đấy, chẳng lẽ ngươi cho rằng đang ở đế đô thì ta không thể giết ngươi sao?

Tần Vũ hung hăng đá một cước vào ngực La Thành.

- Chỉ là đệ tử thế gia, nói thiệt cho ngươi biết, cho dù hôm nay ngươi đánh chết ta cũng không ai dám thay ngươi nói chuyện với La gia.

La Thành cắn răng không nói, hắn nhìn về phía Mộ Dung Vân Nghĩa.

Nhưng mà ánh mắt Mộ Dung Vân Nghĩa lạnh lùng, dường như hắn không nhìn thấy La Thành.

La Thành trước kia không nghe theo lệnh của hắn trong Luyện Khí Phường, đối với hắn mà nói là sỉ nhục lớn lao, huống chi hắn ở trong Luyện Khí Phường đã nói qua, La gia đã không còn là gia tộc phụt huộc Mộ Dung gia.

- Đủ rồi!

Thời điểm Tần Vũ hung hăng giáo huấn La Thành, Mộ Dung Vân Tiêu không nhìn được và đứng ra, nói:

- Tần Vũ, La gia là gia tộc phụ thuộc Mộ Dung gia chúng ta, ngươi làm như vậy là quá phận rồi,.

- Ha ha, thì ra là Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư, vừa rồi trong Luyện Khí Phường ta có nghe Vân Nghĩa huynh nói La gia đã không còn là gia tộc phụ thuộc Mộ Dung gia, không biết là ta nghe lầm hay Vân Nghĩa huynh lừa gạt Lê Húc đại sư đây?

- Ngươi không có nghe sai.

Mộ Dung Vân Tiêu nhíu mày nói:

- Bất kể như thế nào, La gia trước kia vẫn là gia tộc phụ thuộc Mộ Dung gia, ngươi làm như vậy quá không cho Mộ Dung gia ta mặt mũi.

Tần Vũ cười ha ha lườm La Thành:

- Nếu Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư đều nói như vậy, Tần Vũ ta cho Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư mặt mũi, ta chỉ bảo chứng không ra tay với tiểu tử này, cũng không thể cam đoan kế tiếp không làm gì với La gia, đến lúc đó Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư sẽ không nói gì chứ?

Mộ Dung Vân Tiêu hừ lạnh một tiếng:

- Tần gia ngươi muốn làm gì là chuêện của Tần gia các ngươi, không quan hệ với Mộ Dung gia chúng ta.

- Ha ha, có Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư nói lời này là đủ rồi.

Tần Vũ lạnh lùng nhìn La Thành:

- Tiểu tử, hôm nay coi như số ngươi gặp may, ngươi đừng cho rằng như vậy là may mắn, tin tưởng ta, không bao lâu nữa ngươi cảm thấy sống còn thống khổ hơn chết.

Cười dữ tợn một tiếng, Tần Vũ quay người rời khỏi hẻm nhỏ.

- La Thành đa tạ Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư ra tay.

La Thành gian nan đứng lên, thấp giọng nói ra.
Chương 650 Bị nhìn thấu (2)

- Ngươi không cần cám ơn ta.

Mộ Dung Vân Tiêu thở dài một tiếng, nhìn La Thành:

- La Thành, La gia ngươi vốn là gia tộc phụ thuộc Mộ Dung gia nhưng vừa rồi nhị ca ta ở trước mặt Lê Húc đại sư nói những lời kia, ta cũng không có biện pháp gì, Tần gia thủ đoạn tàn nhẫn, La gia các ngươi nên nghĩ biện pháp chạy nạn đi.

Nói đến đây Mộ Dung Vân Tiêu lại nhìn Luyện Khí Phường sau lưng, lắc đầu nói:

- Cũng không biết ngươi làm sao quen biết tên kia, ngươi đứng ra nói chuyện vì hắn, cho dù người này có bối cảnh, tại đế đô Hạo Thiên đế quốc cũng không sinh ra bọt nước gì, huống chi hắn chửi bởi thanh danh Luyện Khí Phường, có thể đi ra ngoài hay không còn khó nói, ngươi làm như vậy đã đẩy La gia vào trong hố lửa.

- La Thành đa tạ Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư quan tâm, La Thành cáo từ.

Nói xong lời này, La Thành đi lại tập tễnh rời đi vội vàng.

Trong lòng của hắn vô cùng thất lạc, giờ phút này hắn cũng biết hành vi của mình mang tới tai họa ngập trời cho gia tộc, phải mau chóng thông tri gia tộc.

- Nhị ca, La gia tốt xấu gì cũng là gia tộc phụ thuộc Mộ Dung gia, ngươi làm như vậy trong Luyện Khí Phường, chỉ sợ những gia tộc khác phụ thuộc Mộ Dung gia trái tim băng giá ah, hơn nữa nếu để phụ thân biết được, chỉ sợ ngươi không thiếu bị phụ thân trách phạt.

Sau khi La Thành rời đi, Mộ Dung Vân Tiêu bất mãn với Mộ Dung Vân Nghĩa.

Mộ Dung Vân Nghĩa tươi cười ý vị thâm trường, hắn nói:

- Tam muội, ngươi yên tâm đi, phụ thân sẽ không trách cứ ta chuyện hôm nay, thậm chí còn khen ta đấy.

- La gia mấy năm qua phát triển càng ngày càng kém, hơn nữa kết thù kết oán với gia tộc khác rất sâu, nghe nói không lâu Khúc gia có một tên Khúc Như Phong trưởng lão vẫn lạc bên ngoài đế đô, rất có thể có quan hệ với La gia.

- Ngươi cũng biết bối cảnh của Khúc gia, cứ điểm Huyền Cơ Tông tại đế đô nghe nói là một Thái Thượng trưởng lão Huyền Cơ Tông đã đi vào đế đô, phụ thân đã sứt đầu mẻ trán vì việc này, hôm nay việc này chính là cơ hội, thừa cơ đẩy La gia ra ngoài, đến lúc đó Huyền Cơ Tông thực sự có tức giận gì cũng không thể tính toán lên đầu với Mộ Dung gia chúng ta.

- Cho nên ta dám cam đoan, phụ thân biết rõ chuyện hôm nay sẽ không trách tội ta, ngược lại còn khen ngợi ta.

Mộ Dung Vân Nghĩa nói xong cười đắc ý.

Trong nội tâm Mộ Dung Vân Tiêu cảm thán một hồi, đồ vật của gia tộc, nàng bình thường rất ít quan tâm, loại chuyện tùy ý ném bỏ một thế gia theo mình cả trăm năm qua vẫn làm cho nội tâm Mộ Dung Vân Tiêu phát lạnh.

Nàng cùng biết sở dĩ phụ thân làm như thế cũng vì hưng suy của gia tộc.

Hiện tại trong Luyện Khí Phường, Diệp Huyền và Lục Ly đại sư đang ngồi đối mặt với nhau.

- Nói đi, các hạ là đệ tử của thế lực nào, đến Luyện Khí Phường của ta hồ đồ, mục đích vì sao, nếu các hạ không cho lão phu một câu trả lời hợp lý, mặc kệ ngươi tới từ thế lực nào, Cửu Dương Tông hay vẫn là Huyền Cơ Tông, lão phu dám cam đoan hôm nay ngươi khó thoát khỏi cái chết.

Lục Ly đại sư ngồi xuống, ánh mắt sâm lãnh nhìn Diệp Huyền sau đó nói ra.

Cũng không chờ Diệp Huyền nói chuyện, Lục Ly đại sư lại lên tiếng nói:

- Về phần cái gọi là sư tôn của ngươi thì không cần nói ra, lão phu biết tất cả luyện khí đại sư nổi danh trog Mộng Cảnh bình nguyên, trong đó căn bản không có người nào có thể là người luyện chế phi đao kia.

Ánh mắt Lục Ly lộ ra tinh mang, hắn cũng vạch trần lời nói dối sư tôn của Diệp Huyền, đồng thời đôi mắt của hắn còn mang theo sát cơ nhàn nhạt.

Diệp Huyền cười nhạt một tiếng, thần sắc không thay đổi, nói:

- Mục đích của ta tới nơi này không phải lãnh giáo luyện khí một đạo của các hạ, mà là có mấy thứ cần các hạ hỗ trợ luyện chế.

- Nói như vậy, ngươi hồ ngôn loạn ngữ trong đại sảnh Luyện Khí Phường chính là dẫn lão phu xuất hiện sao?

Ánh mắt Lục Ly đại sư ngưng tụ.

Diệp Huyền thản nhiên nói:

- Có thể nói như vậy.

- Thật lớn mật.

Lục Ly đại sư vô cùng tức giận, hắn đứng lên và uy áp bộc phát như núi, lập tức bao phủ thân thể Diệp Huyền, khí tức làm người ta sợ hãi giống như sóng to gió lớn.

- Còn muốn lão phu luyện chế đồ vật cho ngươi? Người trẻ tuổi, ngươi có biết chỉ bằng hành vi của ngươi làm trong Luyện Khí Phường đã làm lão phu muốn giết ngươi hay không?

Sát khí khủng bố bao phủ Diệp Huyền vào trong, khí tức khắc nghiệt bao phủ cả gian phòng.

Trong ánh mắt đáng sợ của Lục Ly đại sư, Diệp Huyền bất động thanh sắc, hắn bưng chén trà lên và uống một ngụm, nhắm mắt lại giống như đang thưởng thức hương vị, một lát sau hắn đặt chén trà xuống và nói:

- Ta đã dám tới nơi này sẽ không sợ các hạ động thủ, huống chi chẳng lẽ ngươi không biết thù lao là gì hay sao?

Diệp Huyền hành động tùy ý, ngữ khí lạnh nhạt đã triệt để chọc giận Lục Ly đại sư.

Chỉ là một thiếu niên còn dám làm càn ở trước mặt ta như vậy, chẳng những chửi bới đồ vật Luyện Khí Phường của hắn, còn hung hăng càn quấy trước mặt hắn.

Những việc này càng làm nội tâm Lục Ly đại sư tức giận.

Tiểu tử này cho rằng có bảo vật gì, hoặc là sau lưng có bối cảnh gì là có thể đả động hắn sao? Lục Ly hắn tung hoành Mộng Cảnh bình nguyên nhiều năm như vậy, có thứ gì chưa kiến thức qua.

- Người tới, kéo tiểu tử này ra ngoài đánh chết cho ta, sau đó ném lên đường lớn.

Lục Ly đại sư vung tay lên, hắn lạnh lùng quát, hắn không thích nhất là kẻ đầu cơ trục lợi.

- Vâng, sư tôn.

Đám người Lê Húc đại sư đã sớm chờ ở bên ngoài, nghe được Lục Ly nói thế lập tức lao tới vây quanh Diệp Huyền.

- Chậm đã.

Đột nhiên Diệp Huyền nói.

- Người trẻ tuổi, ngươi có lời gì muốn nói?

Lục Ly cười lạnh lùng, mặt lộ vẻ khinh thường:

- Thời điểm này không nên chuyển lai lịch của ngươi ra, cho dù chuyển ra cũng không dùng được, cho dù ngươi là hoàng tử Hạo Thiên đế quốc, thiếu chủ Huyền Cơ Tông, Cửu Dương Tông tiêu khiển lão phu, hậu quả cũng như vậy thôi, hiện tại ngươi muốn nói gì? Muộn rồi!

Diệp Huyền mặt không biểu tình, lắc lắc đầu nói:

- Nói thật, ta còn không có gì phải sợ, ta chỉ đáng tiếc ah, lúc này ngươi cố ý dẫn ta ra ngoài, trừ muốn ngươi luyện chế đồ vật, cũng nhìn ra thiên phú không tệ, chuẩn bị truyền thụ cho ngươi kỹ xảo Bách Chuyển Thối Luyện Thuật, hiện tại xem ra các hạ không lĩnh tình.

Diệp Huyền nói ra lời này, Lục Ly đại sư phẫn nộ khinh thường lộ ra mặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK