- Hừ, gia hỏa này cự tuyệt Đông Phương Tử Ti mời, bao sương thiên cấp cũng không đi, đúng là biết giả vờ.
Trên mặt Tần Vũ và Mộ Dung Vân Nghĩa lộ ra một tia khinh thường.
Chỉ sau một khắc tròng mắt bọn họ như rớt xuống, chỉ thấy Diệp Huyền và La Thành đi theo nhân viên công tác của Thông Thiên các dẫn đường tiến vào bao sương thiên cấp số 21, vậy mà chỉ cách ghế lô của thần hành thương hội một vách tường.
Đôi mắt đám người Tần Vũ, Mộ Dung Vân Nghĩa, Chu Khinh Vi nhìn nhau, cảm thấy khó mà tin nổi.
- Từ khi nào La gia cũng có thể tiến bao sương thiên cấp?
Diệp Huyền ngồi xuống bao sương số 21, chậm rãi ăn điểm tâm, mà La Thành đi ra ngoài, sau một lát mang theo La Mẫn đi vào trong phòng.
- Diệp thiếu, thật có lỗi, tới chậm một ít.
La Mẫn áy náy nói ra.
- La gia chủ những ngày qua cực khổ, nên thư giãn một ít đi.
- Vâng, đa tạ Diệp thiếu quan tâm.
Bao sương thiên cấp thập phần rộng rãi, ba người ngồi bên trong dư xài, bên trong là các loại linh quả điểm tâm xứng đáng, nước trà cũng là thượng đẳng của đế quốc.
Đấu giá hội lần này có rất nhiều thế lực tham gia, tất cả các đại nhân vật đều hội tụ nên đây chính là đại tràng diện.
Từ bao sương thiên cấp nhìn xuống dưới, phía dưới đầu người đông nghịt, ít nhất cũng có mấy ngàn người.
- Chậc chậc, giá vé vào cửa đấu giá hội lần này là một vạn huyền tệ một tấm, có nhiều người bỏ phí chỉ để vào cửa như thế chính là hơn ức huyền tệ, hơn nữa đó chỉ là ghế bình thường, đặc biệt là ghế địa cấp là một ngàn vạn huyền tệ một chỗ, chỉ là phí vào mà thôi, Thông Thiên các đã thu nhập vài ức huyền tệ.
Tuy La Thành trước kia cũng tham gia đấu giá hội cỡ lớn, nhưng thấy đến nhiều người như vậy vẫn cảm khái nói một câu.
Diệp Huyền chú ý khác với La Thành, ánh mắt của hắn nhìn quét qua chung quanh, có thể tới tham gia đấu giá hội thấp nhất cũng là Địa Vũ Sư tam giai đỉnh phong, chủ lực là tứ giai tới lục giai.
Đặc biệt là phía dưới có một đạo khí tức thập phần khủng bố, đại đa số đều giống như La Mẫn, là Vũ Tôn lục giai đỉnh phong, thực lực Hạo Thiên đế quốc thật quá kinh người.
Bao sương thiên cấp có che giấu tính cực cao, Diệp Huyền không phát hiện tình huống nhưng có thể lường trước, hôm nay tất nhiên sẽ có cường giả Vũ Vương thất giai xuất hiện.
Thời gian một nén nhang qua đi, đấu giá hội chính thức bắt đầu.
Phòng đấu giá được bố trí hình bán nguyệt, nó được chia thành năm tầng, tầng thứ nhất là vị trí bình thường, tầng thứ hai là ghế lô hoàng cấp, tầng thứ ba là huyền cấp, tầng thứ tư là địa cấp, mà tầng thứ năm chính là bao sương thiên cấp cao cao tại thượng.
Trước mỗi ghế lô đều có một khối Thấu Minh Huyền tinh, có thể giúp người ta nhìn rõ đài đấu giá, từ bên ngoài nhìn vào trong lại không nhìn thấy cái gì, hơn nữa có thể che đậy huyền thức và hồn thức, thập phần ẩn nấp.
Một lão giả mặc áo bào xanh lúc này đi lên đài.
- Các vị, đấu giá hội một năm một lần của Thông Thiên các hiện tại bắt đầu, ta không nói nhiều về quy củ, mọi người cũng biết, ta chỉ hi vọng mọi người hôm nay có thể mua sắm vật phẩm mình cần.
- Chúng ta sẽ bắt đầu đấu giá vật phẩm đầu tiên của ngày hôm nay.
Tuy đấu giá sư tuổi già sức yếu nhưng ánh mắt sáng ngời hữu thần, khí tức cường đại, hiển nhiên là Vũ Tôn lục giai.
Hắn vừa dứt lời, lập tức có mỹ nữ cấp bậc Vũ Tông nâng một cái khay lên đài.
Xốc tấm vải đỏ của cái khay lên, một quả trái cây màu trắng sữa bị ánh đèn chiếu sáng tỏa ra hào quang sáng chói, hào quang bắn ra bốn phía.
- Vật phẩm đấu giá đầu tiên là, Thánh Hồn Quả ngũ giai, đến từ Hóa Thần cấm địa thần bí của Mộng Cảnh bình nguyên, quả này có thể gia tăng vũ hồn dung hợp độ của võ gia, cải biến thuộc tính vũ hồn võ giả, có thể giúp mỗi võ giả trong quá trình gia tăng vũ hồn lên cấp càng dễ dàng và nhẹ nhõm. Thần diệu nhất là nó có thể giúp một người không có vũ hồn nhẹ nhõm cắm vào bất cứ vũ hồn thuộc tính nào, từ đó bước vào con đường tu luyện.
Giọng nói của lão giả áo bào xanh vang vọng trong phòng đấu giá.
Thánh Hồn Quả ngũ giai tới từ Hóa Thần cấm địa.
Lúc này bên dưới có tiếng nghị luận vang vọng khắp bốn phía.
Mọi người đều biết một gã võ giả thực lực mạnh yếu có quan hệ mật thiết tới nhiều thứ, nhưng liên quan lớn nhất là vũ hồn mạnh yếu, một vũ hồn cường đại có thể làm cho một gã võ giả đi lên võ đạo đỉnh phong dễ dàng ít nhất gấp đôi.
Càng thần diệu chính là đặc hiệu khác của nó, có thể làm cho người không có vũ hồn nhẹ nhõm cắm vào bất cứ vũ hồn thuộc tính nào.
Người không có tư chất vũ hồn chính là nửa phế vật trên đại lục Thiên Huyền, nếu như không có luyện hồn sư cắm vũ hồn cho hắn, hắn không có tư cách bước vào võ đạo.
Nhưng có Thánh Hồn Quả, kết cục hoàn toàn khác biệt, hắn chẳng những có thể dễ dàng cắm vũ hồn vào, hơn nữa có thể nhẹ nhõm cắm vũ hồn có thuộc tính nào, kể từ đó tương lai của hắn còn đáng sợ hơn một ít võ giả có vũ hồn bẩm sinh rất nhiều.
Huống chi vũ hồn di truyền có tính tùy cơ, ngẫu nhiên rất lớn.
Có chút gia tộc có được vũ hồn cường đại thỉnh thoảng sinh ra một ít hậu đại không có vũ hồn, dưới tình huống bình thường, những hậu đại không có tư chất vũ hồn sẽ bị ném bỏ, bởi vì cho dù mời luyện hồn sư cắm vũ hồn vào cũng không có thiên phú cao.
Nhưng có Thánh Hồn Quả thì hoàn toàn khác.
- Thật không hỗ là đấu giá hội một năm một lần của Thông Thiên các, vật phẩm đầu tiên chính là Thánh Hồn Quả ngũ giai.
Trong nội tâm Diệp Huyền cũng thầm giật mình.
Thánh Hồn Quả ngũ phẩm đối với hắn mà nói không có tác dụng đặc biệt gì, nhưng đối với rất nhiều gia tộc, tông môn, thậm chí cả thiên tài mà nói là bảo vật vô giá.
- Thánh Hồn Quả ngũ phẩm, giá khởi điểm ba trăm vạn huyền tệ, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn một vạn.
Lão nhân áo xanh mỉm cười, hắn cũng không giới thiệu nhiều.
Vừa mới nói xong đã có người tăng giá điên cuồng.
- Ba trăm năm mươi vạn.
- ba trăm tám mươi vạn.
- Bốn trăm vạn.
- Bốn trăm ba mươi vạn.
Các tiếng kinh hô vang lên.
Thời gian nháy con mắt, giá cả Thánh Hồn Quả tăng lên năm trăm vạn, hơn nữa còn không ngừng tăng lên.
Có không ít gia tộc có hậu đại không có vũ hồn, bức thiết cần Thánh Hồn Quả như thế cải biến vận mệnh của con cái.
Cho dù tạm thời không có, đấu giá trở về cũng có thể chuẩn bị bất cứ tình huống gì.
Chương 722 Sinh Tức Đằng (1)
Võ giả bình thường có thể thông qua Thánh Hồn Quả gia tăng vũ hồn và cường độ của bản thân mình lên.
Cuối cùng nhất.
Thánh Hồn Quả ngũ giai bán đi với giá chín trăm tám mươi vạn, tương đương với bảo vật lục giai.
Lúc này Diệp Huyền âm thầm cảm thán.
Thánh Hồn Quả ngũ phẩm mặc dù nói có công hiệu như thế nhưng dù sao cũng không phải thiên tài địa bảo thất giai, năng lực cải tạo có tính cực hạn.
Dựa theo giá cả bình thường có thể bán năm răm vạn huyền tệ đã là rất tốt rồi.
Nhưng đấu giá hội cỡ lớn thế này nhẹ nhõm bán đi vượt qua gần gấp đôi bình thường, từ đó làm người ta líu lưỡi không thôi.
Đối với Thông Thiên các mà nói, kiện vật phẩm đầu tiên xem như mở hàng nên không thể làm cho quá kém, cũng không thể bán quá cao, phải có quý trọng trình độ nhất định mang cho người ta cảm giác kinh hỉ.
Thánh Hồn Quả vừa vặn thỏa mãn yêu cầu này.
Vật phẩm thứ hai thứ ba được bán đấu giá đều là tài liệu hiếm thấy, mặc dù không có cảm giác kinh hỉ như Thánh Hồn Quả nhưng cũng là tài liệu ngũ giai.
Diệp Huyền nhìn ra quy mô của đấu giá hội lần này, bảo vật ngũ giai là cấp bậc thấp nhất.
Bán đấu giá hơn mười bảo vật, hiện trường bắt đầu chậm rãi nóng lên, âm thanh hô giá liên tiếp nhưng cơ bản đều là ghế lô bình thường, rất ít người ghế lô thượng đẳng ra tay, hiển nhiên mục tiêu của bọn họ là phía sau.
- Được rồi, hiện tại chúng ta sắp đấu giá một viên hồn tinh ngũ giai, hồn tinh này hết sức đặc thù, bởi vì tới từ Huyền thú Sinh Tức Đằng ngũ giai, mọi người cũng biết rõ đặc điểm của Sinh Tức Đằng, ta cũng không cần nói nhiều. Hồn tinh Sinh Tức Đằng giá một trăm vạn, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một vạn, đấu giá bắt đầu.
Lão giả áo xanh kéo tấm lụa đỏ ra, một viên hồn tinh màu xanh lớn như nắm tay xuất hiện.
- Lại là hồn tinh Sinh Lợi Đằng, mua thứ này trở về làm được gì?
- Sinh Tức Đằng sinh mệnh lực tràn đầy gần như vô cùng vô tận, là thứ tất cả võ giả ghét gặp nhất, dường như hồn tinh của nó công dụng không cao a.
- Trên đại lục cơ bản không có võ gia dùng vũ hồn thực vật, bởi vậy tính mạng chi lực trong hồn tinh Sinh Tức Đằng cường đại nhưng chỉ có thể sử dụng luyện chế đan dược chữa thương mà thôi.
- Ha ha, cho dù dùng luyện chế đan dược chữa thương, năng lượng trong hồn tinh không dễ dàng chắt lọc bằng linh dược đâu.
Trên phòng đan dược, mọi người nghị luận với nhau, cũng tham dự đấu giá.
Lão giả cũng sớm dự liệu được tình huống này, hắn cười nhạt nói:
- Sinh Tức Đằng cũng không phải bị đánh chết, mà là trong quá trình tấn cấp, bởi vì tấn cấp thất bại nên tử vong tự nhiên. Bởi vậy khối hồn tinh này là hồn tinh ngũ giai nhưng nó xen giữa ngũ giai và lục giai, hơn nữa trong đó bảo trì huyền hồn chi lực phi thường hoàn mỹ, tánh mạng chi lực thập phần dồi dào.
- Hồn tinh trong quá trình tấn cấp thất bại còn có một chút đặc thù, thập phần phi phàm, bởi vậy Thông Thiên các mới xuất hồn tinh Sinh Tức Đằng ra đấu giá.
Lão giả nói hai ba câu cũng nói ra điểm đặc thù của hồn tinh Sinh Tức Đằng.
- Không ngờ là hồn tinh tử vong trong quá trình tấn cấp.
- Loại xác suất này thập phần thưa thớt, bởi vì Huyền thú khác với nhân loại, tấn cấp một lần cần tích lũy năm tháng dài dằng dặc, hơn nữa sẽ không tu luyện công pháp, cho nên không có cách nói tẩu hỏa nhập ma, sẽ rất ít tấn cấp thất bại.
- Khó trách Thông Thiên các mang ra đấu giá, thì ra là duyên cớ này.
Trên phòng đấu giá có tiếng nghị luận liên tục.
- Ta ra một trăm mười vạn.
- Một trăm hai mươi vạn.
Cùng lúc đó các âm thanh đấu giá cũng tốp năm tốp ba vang lên.
Hồn tinh Sinh Tức Đằng hồn không bị nhiều người nhìn trúng nhưng xen ở giữangũ giai và lục giai, hơn nữa là hồn tinh tấn cấp thất bại, không ít luyện hồn sư lại có hứng thú với nó.
Cơ hội như vậy thập phần khó được.
Diệp Huyền nhìn chằm chằm vào hồn tinh màu xanh lá kia, ánh mắt của hắn sáng ngời.
Cho tới nay thôn phệ vũ hồn và đại địa vũ hồn của không ngừng tăng lên khi thực lực của hắn tăng lên, chỉ có tính mạng vũ hồn trong thiên môn, bởi vì không có huyền hồn thích hợp hấp thu cho nên vẫn ở giai đoạn nhất tinh.
Hôm nay nhìn thấy Sinh Tức Đằng vũ hồn, nội tâm Diệp Huyền hơi động.
- Vũ hồn loại thực vật, tuyệt đại đa số đều có đặc điểm là sinh mệnh lực tràn đầy nhưng Sinh Tức Đằng lại là Huyền thú có sinh mệnh lực cực kỳ khủng bố, hơn nữa nó đặc thù như thế, không biết có thể giúp tính mạng vũ hồn tấn cấp nhị cấp hay không.
Trong nội tâm Diệp Huyền đã có ý động.
Trong ba đại vũ hồn, đại địa vũ hồn trụ cột nhất, thôn phệ vũ hồn thần bí nhất, mà tánh mạng vũ hồn là đặc thù nhất.
Diệp Huyền nhớ rõ ràng, lúc trước đạt được Tiểu Tử Điêu là thôn phệ vũ hồn làm cho Tiểu Tử Điêu cảm thấy sợ hãi bản thân mình, chính thức làm Tiểu Tử Điêu ký kết linh sủng kế ước với mình lại là tánh mạng vũ hồn.
Bởi vậy Diệp Huyền vô cùng quan tâm tới tánh mạng vũ hồn cực kỳ đặc thù.
Lúc này giá cả hồn tinh Sinh Tức Đằng cũng tăng lên ba trăm vạn huyền tệ.
Âm thanh đấu giá dần thưa thớt.
- Ba trăm năm mươi vạn huyền tệ.
Rốt cuộc Diệp Huyền mở miệng.
- Ồ, giọng nói này từ bao sương thiên cấp truyền ra.
- Không biết là bao sương nào, người bên trong bao sương thiên cấp cần loại vật này?
- Nói không chừng là luyện hồn sư của hào phú nào đó, cần hồn tinh nghiên cứu một chút cũng không nhất định.
Đám người phía dưới không ngừng xôn xao.
Cho tới bây giờ người trong bao sương thiên cấp còn chưa ra tay qua, chẳng những bao sương thiên cấp, ngay cả địa cấp cũng ít đấu giá.
Mà hồn tinh Sinh Tức Đằng là thứ bao sương thiên cấp đầu tiên ra tay.
Người bình thường phía dưới không chú ý nhưng đám người Tần Vũ quen thuộc Diệp Huyền cho nên nghe được giọng nói liền biết là Diệp Huyền ra tay đấu giá.
- Hừ, chỉ là thứ chưa gặp qua các mặt xã hội mà thôi, ngay cả hồn tinh Sinh Tức Đằng cũng xem như bảo bối đấu giá.
- Ta nhớ vũ hồn của La gia chính là Thanh Phong báo a, chẳng lẽ hồn tinh Sinh Tức Đằng là Huyền Diệp muốn dùng sao?
- Hắc hắc, vũ hồn của Huyền Diệp không phải là vũ hồn thực vật chứ?
Đám người Tần Vũ, Mộ Dung Vân Nghĩa lúc này cười lạnh không thôi, không có hảo ý phỏng đoán.
- Ba trăm sáu mươi vạn.
Một người trong ghế hoàng cấp lập tức báo giá.
- Bốn trăm vạn.
Diệp Huyền trực tiếp ra giá đến bốn trăm vạn, đây là tình thế bắt buộc phải có.
Chương 723 Sinh Tức Đằng (2)
Dường như cảm nhận được Diệp Huyền tin tưởng, lại cân nhắc đến bối cảnh bao sương thiên cấp cho nên luyện hồn sư của ghế hoàng cấp không đấu giá.
- Hiện tại có bằng hữu nào đấu giá không, có ai ra giá cao hơn bốn trăm vạn không?
Trên đài đấu giá, đấu giá sư nhìn bốn phía, hắn hỏi theo lệ cũ.
- Nếu không có ai ra giá, như vậy...
Thời điểm đấu giá sư sắp hạ chùy, đột nhiên có giọng nói nhàn nhạt vang lên.
- Bốn trăm linh một vạn.
Xôn xao.
Toàn trường xôn xao, quay đầu nhìn lại, giọng nói tới từ bao sương thiên cấp.
- Là Chu Thanh Ngọc.
Diệp Huyền cau mày ra giá.
- Năm trăm vạn!
Hắn trực tiếp thêm một trăm vạn.
- Năm trăm linh một vạn.
Khóe miệng Chu Thanh Ngọc mỉm cười, hắn lạnh lùng nhìn sang chỗ của Diệp Huyền.
Lúc trước Diệp Huyền và Đông Phương Tử Ti có bộ dạng thân mật như thế làm hắn thập phần khó chịu, bởi vậy hắn quyết định làm Diệp Huyền đẹp mặt trên đấu giá lần này.
- Đại ca quả nhiên là đại ca.
Chu Khinh Vi đứng bên cạnh hưng phấn không thôi.
- Ồ, tại sao Chu Thanh Ngọc lại náo với Huyền Diệp?
- Chẳng lẽ là vì Đông Phương Tử Ti.
Hai người Tần Vũ và Mộ Dung Vân Nghĩa lúc này cũng sững sờ, chợt bừng tỉnh đại ngộ, khóe miệng bọn họ nở nụ cười lạnh.
Trong rạp, sắc mặt Diệp Huyền lúc này âm trầm như nước, hắn làm sao không nhìn ra Chu Thanh Ngọc đang cố ý buồn nôn chính mình.
Diệp Huyền tuyệt đối không buông tha Sinh Tức Đằng, hắn phải mua được bằng mọi giá.
- Sáu trăm vạn.
Diệp Huyền lạnh lùng ra giá.
- Ha ha, hồn tinh Sinh Tức Đằng đặc thù như thế, bản thiếu gia ngược lại muốn mua sắm vuốt vuốt vuốt vuốt, sáu trăm linh một vạn.
Chu Thanh Ngọc lãnh đạm lên tiếng, giọng nói của hắn vang vọng phòng đấu giá mang theo một tia cười lạn.
- Là Chu gia Chu Thanh Ngọc.
- Đệ tử thiên tài Lam Quang học viện, thiên tài chói mắt nhất Chu gia.
- Tại sao hắn chống lại Huyền Diệp?
Trên phòng đấu giá xôn xao không thôi, trong hai bao sương thiên cấp đang so đấu với nhau.
Người trong bao sương thiên cấp là nhân vật uy tín không nhỏ, tuy không nhìn thấy bóng dáng nhưng giọng nói dễ nghe, ai cũng có thể nhìn ra.
Bởi vậy Chu Thanh Ngọc mới mở miệng đã bị người ta đoán ra thân phận.
Lúc trước Diệp Huyền và La Thành tiến vào phòng số 21 cũng bị không ít đệ tử hào phú nhìn thấy, bởi vậy thân phận của phòng số 21 cũng truyền ra ngoài.
Nhìn thấy người trong bao sương thiên cấp là ai, rất nhiều quý tộc và võ giả nơi đây hưng phấn.
- La gia quá mức không lý trí, đắc tội một trong bốn đại hào phú Tần gia cũng thôi đi, lúc nào lại chọc tới Chu gia rồi?
Đừng nghe Chu Thanh Ngọc nói là mua vuốt vuốt vuốt vuốt, mỗi lần tăng giá chỉ hơn Huyền Diệp một vạn, rõ ràng đang buồn nôn đối phương.
- Bảy trăm vạn.
Diệp Huyền bất động thanh sắc, tiếp tục ra giá.
- Bảy trăm linh một vạn.
Quả nhiên Chu Thanh Ngọc chỉ tăng thêm một vạn.
- Một ngàn vạn.
Diệp Huyền lạnh lùng nói, giọng nói vang lên nhàn nhạt.
- Họ Chu, nghe nói Chu gia các ngươi là một trong bốn đại hào phú, không đến mức mỗi lần tăng gia chỉ tăng một vạn a? Người biết rõ nhận ra ngươi là Chu gia đại công tử, người không biết còn tưởng là dế nhĩu ở trong xó xĩnh nào bò ra ngoài đấy.
Diệp Huyền nói lời này làm toàn trường hưng phấn.
Đây là tiết tấu trở mặt với nhau ah.
Đấu giá hội có nhiều người tham gia, vật phẩm bán đấu giá ít, trên cơ bản chín thành người tới đây chỉ để xem náo nhiệt, cho nên khách quý náo càng hung ác bọn họ càng vui vẻ.
Sở dĩ nguyện ý bỏ tiền tham gia đấu giá hội này chính là vì muốn biết một chút về bảo vật, cũng muốn xem các gia tộc giao phong với nhau.
Không nghĩ tới đấu giá hội vừa mới bắt đầu mà hai bao sương thiên cấp cũng đã đấu nhau, lúc này làm mọi người hưng phấn hô lên.
Vừa nghe những lời kia liền chậc chậc lưỡi, La gia cũng thật to gan, dám nói với Chu gia đại công tử như vậy, nếu như nói Chu gia đại công tử là dế nhũi, như vậy cả Hạo Thiên đế quốc này chẳng có người giàu có.
Nhưng mỗi lần Chu Thanh Ngọc chỉ tăng giá một vạn cũng làm mọi người hiểu hắn đang cố ý buồn nôn Huyền Diệp chứ không phải thực vì Sinh Tức Đằng.
Chu Thanh Ngọc lạnh lùng lên tiếng;
- Như vậy thì coi là rễ hành gì? Bản thiếu gia nguyện ý ra giá như thế thì liên quan gì tới ngươi, có tiền cứ tiếp tục tăng giá, không bỏ ra nổi thì thôi, tính là cái gì chứ.
- Thật không? Nghe nói Chu đại công tử tài lực hùng hậu ah, đã như thế chúng ta đổi phương thức, huyền tệ ra quá không có ý nghĩa, không bằng đổi huyền thạch, tại hạ ra một ngàn khối huyền thạch hạ phẩm mua hồn tinh Sinh Tức Đằng.
Diệp Huyền lên tiếng trào phúng, hắn nói chuyện giống như đùa giỡn:
- Không biết Chu đại công tử có thể ra bao nhiêu?
Một ngàn khối huyền thạch hạ phẩm?
Xôn xao.
Toàn trường lập tức sôi trào.
Huyền tệ, huyền thạch đều là tiền thông dụng.
Nhưng luận giá trị huyền thạch hoàn toàn vượt qua huyền tệ.
Bởi vậy trong tình huống có thể dùng huyền tệ thì không ai sử dụng tới huyền thạch.
Một ngàn huyền thạch hạ phẩm là một ngàn vạn huyền tệ, biểu hiện giá trị như nhau nhưng trong mắt mọi người, giá trị của huyền thạch cao hơn huyền tệ nhiều lắm.
Quả nhiên Diệp Huyền vừa ra một ngàn huyền thạch hạ phẩm, Chu Thanh Ngọc lập tức không ra giá.
Nếu như Diệp Huyền tiếp tục tăng giá huyền tệ, như vậy hắn hoàn toàn có thể lại tăng giá tiếp, nhưng Diệp Huyền ra giá là huyền thạch, lập tức làm hắn kiêng kị, một khi hắn tiếp tục báo giá, đối phương lại không muốn chẳng phải hắn ăn thiệt thòi?
- Như thế nào? Chu đại công tử không ra giá hay sao? Có phải trên người không có huyền thạch? Không có thì nói với ta một tiếng, ta ngược lại có thể cho ngươi mượn một ít.
Thấy Chu Thanh Ngọc cả buổi không nói lời nào, Diệp Huyền lập tức trào phúng nói nói.
- Ha ha, một ngàn khối huyền thạch hạ phẩm, các hạ đúng là biết ra giá, nếu ngươi đã khát vọng với hồn tinh Sinh Tức Đằng như thế tại hạ cũng làm người tốt.
Chu Thanh Ngọc mỉa mai nói ra:
- Dùng một ngàn khối huyền thạch hạ phẩm mua sắm một khối giá mấy trăm vạn huyền tệ, các hạ quả thật là tài đại khí thô ah, ha ha ha ha ha.
- Được rồi, vị tiên sinh này dùng một ngàn khối huyền thạch hạ phẩm mua được hồn tinh Sinh Tức Đằng đặc thù, ta chúc mừng vị tiền sinh này.
Đấu giá sư thấy tình huống như thế cũng gõ chùy kết thúc.
Người trong phòng đấu giá nhìn sang bao sương của Diệp Huyền đều lộ ra vẻ mặt im lặng, mặc cho ai cũng biết La gia Huyền Diệp là bị Chu gia Chu Thanh Ngọc công tử buồn nôn.
Chương 724 Thanh Cương giáp (1)
- Diệp thiếu, ngươi dùng một ngàn khối huyền thạch hạ phẩm mua hồn tinh Sinh Tức Đằng?
La Thành cũng ngây ngốc sau đó lên tiếng.
- Một ngàn khối huyền thạch hạ phẩm, không lỗ.
Diệp Huyền cười nhạt nói ra, đối với hắn mà nói chỉ cần là thứ có thể dùng tiền mua thì không tính là thiệt thòi.
Sở dĩ hắn ra giá một ngàn huyền thạch hạ phẩm cũng vì hù dọa Chu Thanh Ngọc.
La Thành đảo mắt vài cái, không cách nào lý giải lý luận của Diệp Huyền.
Kế tiếp đấu giá tiếp tục.
Có Diệp Huyền và Chu Thanh Ngọc giao phong với nhau cho nên đấu giá càng nóng nảy, đấu giá lẫn nhau càng kịch liệt, thậm chí một ít khách quý cũng tiến hành đấu giá.
- Được rồi, hiện tại chúng ta sắp đấu gi chính là một kiện bảo vật của đế quốc đệ nhất luyện khí đại sư Lục Ly đại sư luyện chế.
Đấu giá sư áo bào xanh vung búa, lúc này một cái khay được mang từ phía sau ra.
- Lục Ly đại sư luyện chế bảo vật?
- Rốt cuộc là loại vật nào?
- Hiện tại Lục Ly đại sư rất ít ra tay, cho dù bảo vật lúc trước của hắn cũng có giá trị ngàn vàng.
Phòng đấu giá lên nghị luận liên tục.
- Bảo vật này chắc hẳn sẽ làm rất nhiều võ giả yêu thích, bởi vì nó có thể gia tăng năng lực sinh tồn của ngươi thật lớn, đúng vậy, nó chính là một kiện huyền giáp, tên nó là Thanh Cương giáp.
Lão giả kia lập tức xốc tơ lụa đang che bảo vật ra, lúc này một kiện nội giáp có màu xanh bóng loáng xuất hiện, nó tỏa sáng rực rỡ dưới ánh đèn.
- Thanh Cương giáp dùng Thanh Huyền Cương làm chủ liệu, hỗn hợp Kim Liên Ti, Ngọc Thiết Thạch và bao gồm nhiều tài liệu luyện chế mà thành, có thể giảm bớt tổn thương lên võ giả rất lớn, tăng lên lực phòng ngự bản thân, chính là cực phẩm trong huyền giáp ngũ giai, tuyệt đối là siêu giá trị, tuyệt đối không nên bỏ qua.
- Hơn nữa Thanh Cương giáp là do Lục Ly đại sư năm xưa tự tay luyện chế, giá trị của nó không bình thường.
- Thanh Cương giáp, giá khởi điểm một ngàn vạn huyền tệ, mỗi lần đấu giá không được thấp hơn mười vạn huyền tệ, hiện tại bắt đầu đấu giá.
Lão giả áo xanh hét lớn một tiếng, lập tức bắt đầu đấu giá.
- Thanh Cương giáp.
Nhìn qua nội giáp trước mặt, Diệp Huyền dùng huyền thức cẩn thận quan sát.
Nội giáp phòng ngự luôn luôn quý hiếm hơn bảo vật và vũ khí ngang giai, một kiện nội giáp tốt thậm chí có thể được vô số võ giả truy cầu, Diệp Huyền nhìn ra Thanh Cương Giáp có thể đứng hàng thượng phẩm trong ngũ giai, hẳn là thời điểm Lục Ly còn là luyện khí sư lục giai chế tạo mà thành.
Nếu không phỉa phẩm giai quá thấp, không có đạt tới lục giai, nếu không bảo vật như vậy có thể được đưa lên làm vật phẩm áp trục.
Trong lúc Diệp Huyền suy nghĩ, cả đấu giá hội đã lâm vào nóng bỏng điên cuồng, bản thân huyền giáp phòng ngự đã cực kỳ thưa thớt, gặp phải thứ tốt càng khó, hôm nay gặp được một kiện tự nhiên phải đấu giá một phen.
- Hai ngàn vạn.
- Hai ngàn năm trăm vạn.
- Ba ngàn vạn.
- Ba ngàn năm trăm vạn.
- Ba ngàn tám trăm vạn...
Giá cả Thanh Cương giáp không ngừng tăng lên chóng mắt, rất nhanh đã vượt qua bốn ngàn vạn, hơn nữa vẫn còn tăng vọt.
- Bốn ngàn năm trăm vạn!
Một giọng nói từ bao sương thiên cấp truyền ra, chính là Tần Vũ.
- Bốn ngàn sáu trăm vạn.
Lại có giọng nói vang lên, chính là Chu Thanh Ngọc.
- Bốn ngàn tám trăm vạn.
Trong bao sương khác cũng có tiếng nói vang lên, nghe giọng nói hiển nhiên là một đệ tử trẻ tuổi.
Đấu giá nóng bỏng như thế, không ít võ giả bình thường trong phòng đấu giá liên tục tươi cười và dừng đấu giá.
Cấp bậc ngũ giai chính là cấp độ của đám công tử ca trong đế đô, mà phương diện luyện khí cả Hạo Thiên đế quốc, Lục Ly đại sư nếu nói thứ hai sẽ không có người nào dám nói thứ nhất.
Bởi vậy cùng là huyền giáp ngũ giai cực phẩm chỉ cần dán lên nhãn hiệu Lục Ly thì chính là huyền giáp nghịch thiên trong đế quốc, không có một trong.
Kể từ đó tự nhiên sẽ dẫn tới vô số người tranh mua với nhau.
Có thể có được huyền giáp do Lục Ly đại sư luyện chế không chỉ bảo đảm tính mạng, càng là một loại biểu tượng tôn quý.
Không có người nào nguyện ý dễ dàng buông tha, lúc này ai cũng đấu giá điên cuồng.
- Sáu ngàn vạn.
Từ trong bao sương của Chu Thanh Ngọc có tiếng nói đạm mạc vang lên.
Lúc này đấu giá yên tĩnh trong ngắn ngủi, không ít người liên tục nhìn sang bao sương của Chu Thanh Ngọc.
- Là Chu gia Chu Thanh Ngọc công tử, xem ra hắn nhất định phải có Thanh Cương giáp rồi.
- Chu Thanh Ngọc chính là thiên tài của Lam Quang học viện, nghe nói nơi đó canhjt ranh kịch liệt, nếu như Chu Thanh Ngọc công tử có thể đấu giá được Thanh Cương giáp, khi đó hắn ở trong học viện như hổ thêm cánh.
Chu Thanh Ngọc làm ra tư thế bắt buộc phải có làm không ít thiên tài trong đế đô muốn cạnh tranh cũng phải buông tha, bọn họ không dám đắc tội Chu gia.
Chu gia tại đế đô có được thế lực khổng lồ, là một trong bốn đại hào phú, là thế lực nổi danh trong Hạo Thiên đế quốc.
Chu Thanh Ngọc cũng là đệ tử thiên tài kiệt xuất của Chu gia, người bình thường sẽ không muốn đắc tội thế lực khổng lồ như Chu gia.
Huống chi tài lực thế gia bình thường làm sao có thể so sánh với Chu gia.
- Sáu ngàn một trăm vạn.
- Sáu ngàn hai trăm vạn.
Nhưng người yêu thích Thanh Cương giáp cũng không ít, đặc biệt là Tần Vũ các công tử hào phú, mặc dù có cung kính với Chu Thanh Ngọc nhưng trước mặt bảo vật như thế tuyệt đối không muốn dễ dàng bỏ qua.
Huống chi thế lực của bọn họ cũng không sợ Chu Thanh Ngọc.
- Bảy ngàn vạn!
Trong bao sương thiên cấp, Chu Thanh Ngọc lại tăng giá gần ngàn vạn, đồng thời cũng có giọng nói lạnh nhạt vang lên.
- Các vị công tử thiếu gia, bán cho Chu Thanh Ngọc ta một chút mặt mũi.
Phòng đấu giá yên tĩnh lần nữa.
Thời điểm này cho dù người ngốc cũng hiểu Chu Thanh Ngọc bắt buộc phải có bảo vật này.
Những người muôn cạnh tranh, kể cả đám người Tần Vũ đều do dự.
Thấy tình cảnh này trên mặt Chu Thanh Ngọc cười nhạt một tiếng.
Lam Quang học viện, cạnh tranh kịch liệt, là nơi thiên tài các nơi trên Mộng Cảnh bình nguyên hội tụ tới đó, bọn họ cạnh tranh và thường xuyên xảy ra xung đột.
Thực lực của Chu Thanh Ngọc gần đây nửa vời.
Hiện tại có Thanh Cương giáp xuất hiện, hắn lập tức kích động không thôi.
Hiện tại hắn cũng đang mặc một huyền giáp ngũ giai nhưng chỉ là một đệ tử của Lục Ly đại sư luyện chế.
Tuy cũng coi như không tệ nhưng so với Lục Ly đại sư luyện chế còn kém hơn nhiều.
Chỉ cần mua được Thanh Cương giáp, tuyệt đối có thể giúp thứ tự của hắn trong học viện tăng lên, đối với hắn mà nói còn đáng giá hơn tiền nhiều.
Chương 725 Thanh Cương giáp (2)
Ngũ giai huyền giáp, thuộc về nửa vời cấp bậc, một ít lục giai đã ngoài lớp người già cao thủ chướng mắt, bình thường Vũ Tông ngũ giai lại ra không dậy nổi giá, bởi vậy hiện tại cạnh tranh, đều là một ít đế đô thế gia công tử.
Chu Thanh Ngọc tin tưởng mình nói ra lời này thì mọi người sẽ cho hắn mặt mũi.
Huống chi bảy ngàn vạn chính là giá cao nhất của huyền giáp ngũ giai cực phẩm, tăng giá nữa không hợp thói thường.
Vào lúc này...
- Bảy ngàn linh mười vạn.
Lúc này giọng nói nghiền ngẫm vang lên, từ trong bao sương không xa truyền tới, đồng thời còn có giọng nói trào phúng xuất hiện:
- Đấu giá chỉ biết đấu giá bằng tài lực, từ khi nào dùng tới mặt mũi rồi? Chu Thanh Ngọc công tử, ngươi cũng quá khôi hài nha?
Mọi người liên tục nhìn sang, là người nào dám công nhiên đắc tội Chu gia đại công tử?
Vào lúc quay đầu nhìn sang mọi người ngạc nhiên, trên mặt lộ ra thần thái cổ quái.
- Là bao sương số 21.
- Nghe nói là bao sương La gia.
- Đấu giá lần trước cách hiện tại không lâu, Chu Thanh Ngọc vẫn tranh đấu với bao sương số 21, hiện tại báo ứng đến rồi.
Sắc mặt mọi người lúc này biến thành cực kỳ cổ quái
Bởi vì bọn họ cũng đều biết báo giá chính là Huyền Diệp.
Bản thân Chu Thanh Ngọc càng tức giận hơn nữa.
- Tiểu tử này.
Hắn cắn răng vừa mới chuẩn bị báo giá...
- Bảy ngàn hai trăm vạn.
Lời nói nhàn nhạt này chính là bao sương bên cạnh Chu gia.
- Ồ, giọng nói này chính là Viên gia Viên An thiếu gia.
- Viên An thiếu gia không phải đang khổ tu trong Lam Quang học viện sao? Tại sao hắn cũng trở lại.
Viên gia cũng là một trong bốn đại hào phú Hạo Thiên đế quốc, danh khí của Viên an cũng không dưới Chu Thanh Ngọc, cũng là đệ tử của Lam Quang học viện.
Nghe giọng nói này vang lên, sắc mặt Chu Thanh Ngọc lập tức biến đổi, dường như sắc mặt càng khó coi hơn Huyền Diệp tăng giá.
- Tám ngàn vạn!
Chu Thanh Ngọc lại tăng lên gần ngàn vạn, ánh mắt rét lạnh.
- Tám ngàn một trăm vạn!
Viên an theo sát phía sau, ngữ khí bình thản, không nghe ra sâu cạn trong đó nhưng từ thái độ mà nhìn cũng bắt buộc phải có Thanh Cương giáp.
Diệp Huyền thấy có người đấu giá liền tươi cười lắc đầu, không có tiếp tục tham gia.
- Chín ngàn vạn.
Chu Thanh Ngọc gào thét tức giận.
- Chín ngàn năm trăm vạn.
- Đáng giận, một ức!
Chu Thanh Ngọc gào thét giận dữ, ánh mắt đỏ rực.
Vốn Viên An bài danh cao hơn hắn trong Lam Quang học viện, nếu như đối phương đạt được Thanh Cương giáp, chẳng phải lại tăng lên rất cao?
Nếu như mình đạt được Thanh Cương giáp, thậm chí có khả năng vượt qua đối phương.
Giá tiền này vừa ra, toàn trường lập tức hoàn toàn yên tĩnh.
Một ức huyền tệ.
Một kiên huyền giáp ngũ giai cho dù là tác phẩm của Lục Ly đại sư cũng chỉ đạt tới năm sáu ngàn vạn mà thôi, không nghĩ tới vậy mà đạt tới một ức.
Quả nhiên sau khi ra giá một ức, Viên an cũng dừng cạnh tranh, hình như giá tiền này đã vượt qua dự toán của hắn.
- Thanh Cương giáp này rốt cục là của ta.
Thấy Viên an không hề ra giá, nội tâm Chu Thanh Ngọc lúc này thở ra một hơi, trong nội tâm vui mừng không nhỏ.
Trong bao sương của mình, Diệp Huyền lắc đầu:
- Nghe nói Viên An cũng là công tử hào phú của đế đô, hắn quá không có phách lực, mới một ức huyền tệ đã không ra giá, đến cuối cùng còn phải tới phiên ta lên sàn.
La Thành và La Mẫn vẻ mặt kinh hãi nói ra:
- Diệp thiếu, ngươi không định tăng giá đấy chứ?
Không chờ bọn họ nói xong, giọng nói của Diệp Huyền vang lên lần nữa.
- Một ức linh mười vạn!
Giá tiền này vừa ra, phòng đấu giá yên tĩnh lập tức trợn mắt há hốc mồm.
Tiểu tử kia không bỏ qua, vẫn đấu giá?
- Huyền Diệp, ngươi có ý gì? Chẳng lẽ phải gây khó dễ cho Chu gia sao?
Rốt cuộc Chu Thanh Ngọc cũng không chịu nổi nữa, hắn tức giận nói một câu.
Diệp Huyền cười nhạt nói:
- Chu Thanh Ngọc, ngươi nói lời này quá không có ý nghĩa a? Chẳng lẽ chỉ cho phép ngươi ra giá đấu giá, không cho phép ta cạnh tranh hay sao. Chậc chậc, đây chính là huyền giáp ngũ giai cực phẩm đấy, dùng Thanh Huyền Cương làm chủ tài, thích hợp với huyền lực thuộc tính âm lãnh, hơn nữa còn là tác phẩm của Lục Ly đại sư luyện chế, sau khi mặc vào, cho dù là Vũ Tông ngũ giai đỉnh phong cũng có thể gia tăng phòng ngự của mình ah, đồ tốt như thế mới một ức huyền tệ, quả thực là nhặt tiện nghi ah.
Diệp Huyền vừa trào phúng vừa nói ưu điểm của Thanh Cương giáp.
Hắn biết rõ người Chu gia tu luyện huyền lực là thuộc tính âm lãnh.
Hắn nói như vậy chỉ vì muốn Chu Thanh Ngọc càng đỏ mắt hơn mà thôi.
- Đúng rồi, ngươi tiếp tục hay không? Không muốn thì Thanh Cương giáp thuộc về ta.
Diệp Huyền giống như cười mà không phải cười nói một câu.
Vẻ mặt Chu Thanh Ngọc lúc này giận dữ, dữ tợn nói:
- Một ức một ngàn vạn.
- Một ức một ngàn linh mười vạn.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng.
Mỗi lần hắn chỉ tăng giá mười vạn.
- Huyền Diệp quả thực là tên điên.
- Mỗi lần tăng giá chỉ thêm mười vạn, hắn cố ý gây khó dễ cho Chu Thanh Ngọc sao?
- La gia đã đắc tội Tần gia, hiện tại sẽ không sợ đắc tội cả Chu gia hay sao?
- Hắc hắc, ta nói muốn trách thì trách Chu Thanh Ngọc, lúc trước hắn lại đắc tội với Huyền Diệp ah, hiện tại báo ứng đến rồi, không phải mình tự tìm phiền phức sao?
Cả phòng đấu giá lúc này xôn xao, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh này.
Đấu giá hội Thông Thiên các hôm nay biến thành nơi hai công tử ca tranh đấu với nhau sau? Loại chuyện nà, mấy năm gần đây không xảy ra một lần.
Ngược lại người Thông Thiên các lúc này mỉm cười, bọn họ ước gì mỗi kiện vật phẩm đấu giá đều có tình cảnh như thế.
- Một ức hai ngàn vạn.
Chu Thanh Ngọc không muốn buông tha, toàn thân run rẩy.
- Ha ha, một ức hai ngàn linh mười vạn.
Diệp Huyền tiếp tục cười nói.
- Hỗn đản, một ức bốn ngàn vạn, có gan ngươi ra giá cao hơn đi.
Chu Thanh Ngọc gần như sắp phát điên, hắn một lần tăng giá hai ngàn vạn, giọng nói kiên quyết giống như đã ra quyết định cuối cùng.
Xem bộ dáng chỉ cần Diệp Huyền tiếp tục tăng giá thì hắn sẽ từ bỏ Thanh Cương giáp.
- Ha ha, một ức bốn ngàn vạn sao đủ, ta ra một ức bốn ngàn linh mười vạn.
Diệp Huyền căn bản không có bị lời nói của hắn lừa gạt, nhàn nhạt nói ra, hắn chỉ tăng thêm mười vạn.
Nội tâm La Thành và La Mẫn sợ hãi nhìn Diệp Huyền, biểu lộ gặp quỷ rồi, trong nội tâm hoảng sợ thầm nghĩ: Diệp thiếu ra giá như thế chẳng lẻ không sợ đối phương thực không tiếp hay sao?